Vay nóng Tinvay

Truyện:Đạo Tâm Chủng Ma - Chương 0413

Đạo Tâm Chủng Ma
Trọn bộ 1216 chương
Chương 0413: Tổ Hoàng hiện thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1216)

Siêu sale Lazada


Để có thể trảm sát Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương không biết đã chịu bao nhiêu đau khổ, chịu đựng bao nhiêu cực khổ, để luyện chế ra ba ngàn phân thân, lại liên lục phân tách nguyên linh của mình, nhưng mà Tần Thiếu Dương vốn tưởng rằng có thể trảm sát được Tần Thiếu Phong một lần nữa phải thất vọng rồi, Tần Thiếu Phong không ngờ còn có con bài chưa lật như vậy, một con bài chưa lật đủ để giết hắn.

Lục đạo luân hồi bắn ra luân hồi chi lực, đẩy ngược về công kích của Tần Thiếu Dương, phục hồi như cũ ba ngàn phân thân của Tần Thiếu Dương, sau đó lại khiến ba ngàn phân thân này trở lại khởi điểm lúc ban đầu, mà khởi điểm lúc ban đầu của những phân thân này chỉ là huyết khí khôn cùng trong u minh huyết hải, đây là đại chiêu đáng sợ cỡ nào chứ, mà Tần Thiếu Dương làm sao cũng không ngờ Tần Thiếu Phong có đại chiêu như vậy đang chờ hắn!

Cảm thụ được năng lượng trong cơ thể của các phân thân biến mất rất nhanh, Tần Thiếu Dương hoảng rồi, cảm xúc không cam lòng và phẫn nộ đều bạo phát ra, bởi vì Tần Thiếu Dương cảm giác được không chỉ pháp lực trong cơ thể ba ngàn phân thân trước mặt đang đang không ngừng tiêu tán, ngay cả pháp lực trong cơ thể các phân thân khác mà hắn giấu ở u minh huyết hải cũng tiêu tán.

Tần Thiếu Dương tất nhiên không phải chỉ có ba ngàn phân thân này, để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn để lại tâm nhãn, lưu lại một số phân thân bên trong u minh huyết hải, chưa triệu hồi ra, nhưng mà cho dù là như vậy thì cũng vẫn vô dụng, luân hồi chi lực đó không ngờ là có thể ảnh hưởng đến cả phân thân trong u minh huyết hải, khiến cho pháp lực của những phân thân này bắt đầu suy nhược, điều này tất nhiên là khiến Tần Thiếu Dương hốt hoảng.

Đó đã là con bài chưa lật cuối cùng của hắn, nếu ngay cả con bài chưa lật này cũng bị hủy thì hắn đã có thể thực sự là thân chết đạo tiêu, mà vào lúc này, Tần Thiếu Dương bỗng nhiên cảm giác được pháp lực trong cơ thể nhanh chóng chảy đi, điều này khiến cho Tần Thiếu Dương càng thêm hoảng, đồng thời cảm xúc không cam lòng và phẫn nộ trong lòng cũng càng thêm bành trướng, gầm lên với Tần Thiếu Phong: Tần Thiếu Phong, ngươi không giết được ta đâu, không giết được ta đâu, cho dù là cho dù là tự bạo cũng sẽ không chết trong tay ngươi!

Nói xong câu đó, Tần Thiếu Dương vận chuyển pháp lực cuối cùng trong cơ thể, ngang nhiên tự bạo, hắn có thể thua, có thể chết, nhưng không thể chết ở trên tay Tần Thiếu Phong, nếu không, cho dù chết, hắn cũng sẽ chết không nhắm mắt, nhưng mà ngay khi hắn gần lên như vậy, Tần Thiếu Phong lại thản nhiên nói: Tự bạo ư, không có sự đồng ý của ta thì ngươi muốn tự bạo được ư? Thật sự là si tâm vọng tưởng!

Theo lời nói của Tần Thiếu Phong vừa dứt, lại một đạo quang quang hạ xuống, lần này trực tiếp bắn lên bản thể của Tần Thiếu Dương, mà pháp lực đã trở nên hỗn loạn trong cơ thể Tần Thiếu Dương lập tức bình ổn xuống, rồi pháp lực trong cơ thể Tần Thiếu Dương giống như là đập chứa nước xả lũ, điên cuồng trào ra ngoài.

Ba ngàn phân thân Chung quanh lúc này đã hóa thành tượng sáp, toàn bộ đều hóa thành một bãi máu lưỡng, mà máu loãng tiếp tục bốc hơi lên, hóa thành từng đoàn huyết khí ẩn chứa năng lượng cực lớn, sau đó những huyết khí này đều chen chúc ùa về phía Tần Thiếu Phong, bị Tần Thiếu Phong toàn bộ cắn nuốt.

Mà theo sự cắn nuốt những huyết khí này, pháp lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong lại không ngừng tăng lên, từ cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng tấn thăng đến thập cửu phẩm, sau đó là thập bát phẩm, thập thất phẩm, thập lục phẩm, cứ như vậy thăng từng phẩm một, các tu sĩ nhìn thấy một màn như vậy đều há hốc miệng, bọn họ chưa từng thấy ai có thể tấn thăng phẩm cấp nhanh như vậy!

Nhưng mà đó chính là toàn bộ năng lượng của ba ngàn cái huyết thần tử phân thân mà thực lực thấp nhất cũng là thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, tất nhiên là có thể khiến pháp lực của Tần Thiếu Phong không ngừng đề cao, mà Tần Thiếu Phong cũng không nóng lòng trảm sát Tần Thiếu Dương, mà là cắn nuốt toàn bộ năng lượng khổng lồ này đã, cuối cùng khi đạt tới thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng thì cuối cùng cũng đã cắn nuốt xong tất cả năng lượng huyết khí.

Mà lúc này pháp lực của Tần Thiếu Dương cũng đã hạ tới mức thấp nhất, đã không còn lại một chút xíu nào, hơn nữa không chỉ pháp lực biến mất, ngay cả nhục thân của Tần Thiếu Dương cũng khôi phục khởi điểm lúc ban đầu, hiện giờ Tần Thiếu Dương chỉ là một phàm nhân bình thường, thiên tinh trong cơ thể không tồn tại, chỉ là một phàm nhân bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.

"Không, ta không cam lòng, không cam lòng! Vì sao ta mỗi một lần đều thua trong tay ngươi, vì sao! Tần Thiếu Dương mình mình đã biến thành một phàm nhân thì rất hận Tần Thiếu Phong, khuôn mặt anh tuấn đó cũng trở nên vặn vẹo dữ tợn, gầm lên với Tần Thiếu Phong, đồng thời một thanh chủy thủ xuất hiện trong tay hắn, sau đó thì đâm tới ngực mình!

Cho dù biến thành một phàm nhân, Tần Thiếu Dương cũng không muốn chết trong tay Tần Thiếu Phong, thanh chủy thủ đó là hắn sau khi trảm sát đệ nhất huyết tử ở u minh huyết hải luyện chế ra, vẫn luông mang theo trên người, hiện tại cuối cùng cũng có công dụng, Tần Thiếu Dương nắm chủy thủ, hung hăng đâm vào ngực mình, mà trên mặt thì lộ ra nụ cười đắc ý và giải thoát.

Nhưng mà vào lúc này, hai đạo thân ảnh xuất hiện phía trước Tần Thiếu Dương, một tất nhiên là Tần Thiếu Phong, hắn vươn tay ra nắm lấy chủy thủ trong tay Tần Thiếu Dương, khiến cho Tần Thiếu Dương muốn tự sát cũng không thể, mà một thân ảnh khác chính là Tần Chiến, hắn cũng muốn đoạt lấy chủy thủ trong tay Tần Thiếu Dương, có điều lại bị Tần Thiếu Phong nhanh hơn một bước.

Phong nhi, Dương nhi, các ngươi đừng đấu nữa được không? Coi như ta xin các ngươi, xin các ngươi! Tần Chiến vẻ mặt bi thương nói với Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, một phụ thân trơ mắt nhìn hai con trai của mình tự giết lẫn nhau, tư vị như vậy thực sự là rất chịu khổ sở, mà Tần Chiến thì đã chịu đủ rồi.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tần Chiến thì trầm mặc trong chốc lát, đối với Tần Chiến xuất thủ ngăn cản, hắn cũng đã đoán trước rồi, sau khi thuận tay bóp nát chủy thủ của Tần Thiếu Dương thì Tần Thiếu Phong hai tay chắp sau lưng, nhìn Tần Thiếu Dương và Tần Chiến sau đó sau đó nói với Tần Chiến: Phụ thân, ngươi chắc biết, cho tới bây giờ cũng không phải là ta muốn gây bất lợi với hắn, mà là hắn cứ năm lầ bảy lượt muốn dồn ta vào chỗ chết, ta cũng đã tha cho hắn mọt lần, nhưng lại khiến nữ nhân của ta gặp đại nạn, ta không có lý do gì để tha cho hắn nữa.

Phụ thân, ngươi tránh ra, ta không cần ngươi cầu tình cho ta! Ha ha, Tần Thiếu Phong, đúng vậy, ta muốn dồn ngươi vào chỗ chết, chỉ cần ngươi không giết chết ta thì ta sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để giết chết ngươi, không chỉ là ngươi, phàm là người có liên quan tới với ngươi ta muốn giết chết hết! Tần Thiếu Dương nhìn Tần Chiến và Tần Thiếu Phong đứng phía trước hắn rồi gầm lên.

Tần Chiến nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì lập tức gầm lên: Đủ rồi, Dương nhi, đừng có nói nữa! Ngươi không phải là đối thủ của Phong nhi, đừng có cậy mạnh! Tần Chiến biết tất cả những gì mà Tần Thiếu Phong nói đều là sự thật, tất cả nguyên nhân tạo thành những chuyện này đều là vì lòng ghen tị của Tần Thiếu Dương, chính là vì Tần Thiếu Dương ghen tị đối với Tần Thiếu Phong mới khiến cho chuyện diễn biến thành cục diện hôm nay.

*****

Tần Thiếu Dương nghe thấy lời nói của Tần Chiến thì lập tức sắc mặt trở nên dữ tợn hơn, tất cả những gì mà hắn muốn làm chính là muốn chứng minh mình mạnh hơn Tần Thiếu Phong, nhưng mà hiện tại phụ thân của mình vẫn nói hắn không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho Tần Thiếu Dương hoàn toàn không thể chấp nhận được, sự phẫn nộ trong lòng không thể bài tiết, Tần Thiếu Dương ngửa mặt lên trời gầm to!

Tiếng hét bi thương, tràn ngập vẻ không cam lòng, từng cỗ oán khí từ trên người Tần Thiếu Dương phát ra, mà từng cỗ oán khí này không ngờ phóng lên cao, tràn ngập cả hư không, có thể thấy được oán hận trong lòng Tần Thiếu Dương đối với Tần Thiếu Phong đã tới trình độ nào. Mà nhìn thấy tình huống như vậy Tần Chiến Tần Chiến càng cảm thấy bi ai, vì thế liền nói với Tần Thiếu Phong: Phong nhi, vi phụ xin ngươi, ta sẽ mang Dương nhi đi ẩn cư, đảm bảo không để hắn chọc tới ngươi nữa, ngươi hãy bỏ qua cho hắn đi!

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tần Chiến, nhìn Tần Thiếu Dương, cảm giác oán khí từ trên người Tần Thiếu Dương phát ra thì lắc đầu, lập tức nói với Tần Chiến: "Phụ thân, ta không thể đáp ứng ngươi được, ta đã phạm sai lầm một lần, không thể phạm tiếp, lần này nhất định phải giải quyết triệt để hắn.

Tần Thiếu Dương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cũng không nói gì, hiện giờ hắn chỉ là một phàm nhân, cho dù là muốn phản kháng thì cũng không có chút lực lượng nào, có giãy dụa thêm thì cũng chỉ tổ mất mặt, vì thể hắn chỉ trầm mặc. Tần Chiến Tần Chiến nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cũng ngây dại, không biết nên nói cái gì cho phải.

Tần Thiếu Phong nhìn Tần Thiếu Dương đang trầm mặc, cũng không nói gì nữa, trực tiếp điểm một chỉ về phía Tần Thiếu Dương, một chỉ này ẩn chứa một kích Càn Khôn toàn lực của Tần Thiếu Phong, nếu trúng người Tần Thiếu Dương thì Tần Thiếu Dương tuyệt đối sẽ tan thành mây khói, ngay cả nguyên linh cũng sẽ tiêu tán, sẽ không lưu lại một dấu vết nào trên thế giới này, ân oán của bọn họ cũng sẽ kết thúc.

Nhưng mà ngay khi một chỉ này của Tần Thiếu Phong chạm vào mi tâm của Tần Thiếu Dương thì bỗng nhiên một đạo thần quang từ trên trời giáng xuống trực tiếp trực tiếp bao phủ lấy Tần Thiếu Dương, mà bị thần quang ngăn cản, một chỉ này của Tần Thiếu Phong không ngờ không hạ xuống được, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong biến sắc, lập tức ngươc nhìn về trong hư không.

Chỉ thấy trong hư không từng đạo tường vân phiêu đãng, lập tức từng đợt đại đạo thiên âm phiêu đãng trong hư không, từng cỗ khí tức đại đạo tràn ngập toàn bộ hư không, sau đó một đạo thần quang hạ xuống, một đóa thanh liên ba cánh chậm rãi hạ xuống, mà trên thanh trên lại có một lão đạo sĩ ngồi xếp bằng bên trên, vẻ mặt tươi cười đang chậm rãi hạ xuống.

Tham kiến Tổ Hoàng! Lục đại thánh Hoàng nhìn thấy lão đạo sĩ này thì đều quỳ xuống lạy, mà đám đại năng Trấn Nguyên Tử, Như Lai cũng vậy, toàn bộ quỳ xuống lạy lão đạo sĩ này, mà lão đạo sĩ được gọi là Tổ Hoàng chỉ hơi hơi gật đầu, sau đó tiếp tục sau đó tiếp tục ngồi trên thanh liên, hạ xuống chỗ Tần Thiếu Phong rồi dừng ở phía trước Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong một mực quan sát lão đạo sĩ mang theo nụ cười lười biếng này hạ xuống trước mặt mình, biết rằng đây chính là người bên trên lục đại thánh Hoàng, cũng chính là người một mực gây khó dễ mình, thực sự không hận không thể lao lên sút mấy phát vào mặt lão đạo sĩ này cho hả giận.

Trong thiên địa có lục đại thánh Hoàng, tu sĩ bình thường bình thường đều cho rằng Thánh Hoàng chính là nhân vật đỉnh phong trong thiên địa, nhưng lại không biết trên cảnh giới Thánh Hoàng còn có Tổ Hoàng, mà Tổ Hoàng này lại là sư phụ của lục đại thánh Hoàng, cũng chính là lão đạo sĩ tiên phong đạo cốt, một thân khí tức huyền diệu đang xuất hiện trước mặt Tần Thiếu Phong bọn họ!

Tần Thiếu Phong nhìn lão đạo sĩ này hạ xuống trước mặt mình, thực sự muốn sút mấy phát vào cái mặt tươi cười trông rất đấng khinh đó, nhưng mà Tần Thiếu Phong lại biết rằng, lão đạo sĩ được gọi là Tổ Hoàng này là tồn tại mà ngay cả lục đại thánh Hoàng cũng không dám vi phạm ý chí của hắn, mình ở trước mặt người ta, chỉ là một con kiến mà thôi, cho nên chỉ có thể nhịn.

Lục đại thánh Hoàng, Trấn Nguyên Tử, Như Lai và rất nhiều tu sĩ đều nhìn chằm chằm vào Tổ Hoàng hạ xuống trước mặt Tần Thiếu Phong, muốn xem Tổ Hoàng này tìm Tần Thiếu Phong rốt cuộc là có chuyện gì. Mà vào lúc này, Tổ Hoàng bỗng nhiên nói với Tần Thiếu Phong: Có phải rất muốn sút mấy cái lên mặt ta hay không?

Mọi người nghe thấy lời nói của Tổ Hoàng đều sửng sốt, đương nhiên, bọn họ không phải sửng sốt vì Tổ Hoàng có thể biết trong lòng Tần Thiếu Phong nghĩ gì, khiến bọn họ sửng sốt là Tần Thiếu Phong không ngờ dám có ý nghĩ như vậy, phải biết rằng đó là Tổ Hoàng, ngay cả lục đại thánh Hoàng thấy cũng dám có chút chậm trễ, mà Tần Thiếu Phong không ngờ lại muốn sút mấy cái lên mặt Tổ Hoàng, thế này thì quá không biết sống chết rồi?

Tu sĩ ở đây đều bắt đầu bi ai cho Tần Thiếu Phong, chọc vào Thánh Hoàng còn không có đường mà trồn, chứ đừng nói gì tới Tổ Hoàng, nhưng mà tiếp theo lại nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, bọn họ lại bắt đầu bội phục Tần Thiếu Phong, bởi vì Tần Thiếu Phong sau khi nghe thấy lời nói của Tổ Hoàng thì không ngờ nói với Tổ Hoàng: Không, không phải rất muốn mà là phi thường, phi thường muốn! Nếu ngươi để ta sút mấy phát, ta khẳng định sẽ không cự tuyệt!

Tần Thiếu Phong sau khi nghe thấy lời nói của Tổ Hoàng thì trong lòng cũng cả kinh, không ngờ suy nghĩ trong đầu mình mà Tổ Hoàng này lại có thể biết được, phải biết rằng có thất tình lục dục ma đầu và ma chủng tồn tại, khiến cho suy nghĩ trong đầu của Tần Thiếu Phong cho dù là lục đại thánh Hoàng cũng không thể dò xét được, mà Tổ Hoàng này không ngờ lại có thể, tất nhiên là khiến Tần Thiếu Phong rất kinh ngạc.

Mà nếu Tổ Hoàng này biết, như vậy cũng chính là không cần thiết phải giấu diếm và giải thích nữa, Tần Thiếu Phong trực tiếp thừa nhận, tất nhiên, trả lời như vậy khiến cho tất cả tu sĩ, bao gồm cả lục đại thánh Hoàng cũng cực kỳ bội phục dũng khí của Tần Thiếu Phong, có điều lại biết rằng Tần Thiếu Phong tiếp theo sẽ xui xẻo rồi.

Tổ Hoàng sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Ái chà chà, tiểu tử ngươi đúng là không có hậu đạo, lão đạo ta an bài cho ngươi nhiều kỳ ngộ như vậy, cho ngươi nhiều thứ tốt như vậy, tiểu tử ngươi không cảm kích lão đạo thì cũng thôi đi, không ngờ còn muốn sút vào mặt lão đạo ta nữa? Ngươi có biết mặt mày là mặt gì không? Đây chính là mặt của thiên đạo đấy! Ngươi muốn sút vào mặt ta, chính là muốn sút vào mặt thiên đạo, ngươi đây là đại nghịch bất đạo, xứng bị sét đánh!

Nghe nói Tổ Hoàng lấy thân hợp đạo, Chư Thiên giới là nắm dưới sự quản hạt của một mảng thiên địa đại đạo của toàn bộ tiên giới, đều là bởi vì Tổ Hoàng lấy thân hợp đạo mà nằm dưới sự thống trị của hắn, thiên đạo chính là Tổ Hoàng, Tổ Hoàng chính là thiên đạo, ý chí của thiên đạo tức là ý chí của Tổ Hoàng, cho nên Tần Thiếu Phong muốn sút vào mặt Tổ Hoàng, đó tất nhiên là tương đương với muốn sút vào mặt thiên đạo, mà điều này tất nhiên là hành động đại nghịch bất đạo.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1216)