← Ch.0438 | Ch.0440 → |
Cảnh giới Thần Tôn thoạt nhìn thì chỉ cao hơn cảnh giới Thần Sĩ ba đại cảnh giới, nhưng sự chênh lệch trong đó tuyệt đối là khó có thể si bì được, nếu lấy Hồng Mông tử khí mà nói thì từ cảnh giới Thần Đồ đột phá đến cảnh giới Thần Sĩ cần mười dòng là được, nhưng từ Thần Sĩ đột phá đến Thần Sư thì cần một vạn dòng, mà từ Thần Sư đột phá đến Thần Tông thì cần mười vạn dòng Hồng Mông tử khí, mà nếu muốn từ Thần Tông đột phá đến cảnh giới Thần Tôn thì ít nhất cần một trăm vạn dòng Hồng Mông tử khí.
Chỉ nghĩ tới con số này, Tần Thiếu Phong đã ngứa cả đầu rồi, mà Hồng Mông tử khí cũng không phải là dễ dàng có được, cho dù là với khả năng của Tổ Hoàng, muốn tích góp từng tí một một trăm vạn dòng Hồng Mông tử khí để trùng kích cảnh giới thì cũng là chuyện rất khó khăn, huống chi là người đi từng bước một như Tần Thiếu Phong.
Lúc trước nhiệm vụ Tổ Hoàng giao cho Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương là mang về một vạn dòng Hồng Mông tử khí, thoạt nhìn thì cũng không phải rất khó, từ những vương triều cấp thấp trong chiến khu phía đông cướp đoạt một phen thì cũng được, nhưng Tổ Hoàng còn muốn Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương tham gia Thiên đạo chi tử đại chiến, có được danh ngạch tiến vào chiến khu Trung ương, như vậy, Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương cần có nhiều Hồng Mông tử khí hơn.
Đầu tiên Tần Thiếu Phong cần thỏa mãn nhu cầu tu luyện của mình đã, bảo đảm mình có thể có danh ngạch để tiến vào chiến khu Trung ương, như vậy, cần tối thiểu tu luyện đến cảnh giới Thần Tôn, cho nên để đạt được mục tiêu này, Tần Thiếu Phong hiện tại ít nhất cũng cần mấy trăm vạn Hồng Mông tử khí đã.
Có điều cũng may Tần Thiếu Phong biết tin tức về viễn cổ bí tàng, trong kế hoạch của Tần Thiếu Phong, viễn cổ bí tàng đó là nhất định phải tới, bất kể là vì thiên địa bên trong, Hồng Mông tử khí hay là để lịch lãm, Tần Thiếu Phong cũng phải đi, còn lại cũng chỉ tới các vương triều cấp thấp, vương triều trung cấp để cướp đoạt.
Sau khi vạch xong kế hoạch, Tần Thiếu Phong dẫn theo Mộc Linh Nhi đã trở thành nữ nhân của hắn ly khai tinh cầu vô danh này, đi tới khu vực trung tâm của vương triều Hắc Long, một đường phi hành về phía trước, Tần Thiếu Phong càng lúc càng nghi hoặc, bởi vì đi ngang qua nhiều tinh cầu và không gian dị độ như vậy rồi, Tần Thiếu Phong đều không phát hiện tồn tại của tu sĩ.
Nếu nói trong một tinh cầu không có tu sĩ tồn tại, Tần Thiếu Phong sẽ không nói gì cả, nhưng đi qua nhiều tinh cầu và không gian dị độ như vậy rồi, vẫn không đụng phải một tu sĩ nào, thế này có chút quá không bình thường, có điều Tần Thiếu Phong cũng không rõ vì sao lại vậy, chỉ có thể tiếp tục bay về phía khu vực trung tâm của tinh vực Hắc Long.
Tần Thiếu Phong nghĩ tới tinh vực Hắc Long này chắc sẽ gặp được tu sĩ? Bằng không nếu một tinh vực Hắc Long to như vậy mà một tu sĩ cũng không có, như vậy thì còn có thể tồn tại trong tinh hệ Đỉnh Thiên ư? Còn không đã sớm bị người khác tiêu diệt rồi ư? Quả nhiên, khi Tần Thiếu Phong tiến vào khu vực trung tâm của tinh vực Hắc Long, cũng chính là tiên giới vương triều Hắc Long thì phát hiện sự tồn tại của tu sĩ.
Chỉ có điều phương thức tồn tại lại có chút không bình thường, bởi vì Tần Thiếu Phong phát hiện bên trong các không gian của tiên giới vương triều Hắc Long này cơ hồ chật ních tu sĩ, số lượng quả thực khó có thể tưởng tượng, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cảm thấy càng thêm không bình thường, bởi vì cho dù là ở tiên giới của tinh vực Bàn Cổ thì cũng vẫn có phàm nhân tồn tại, nhưng nơi này lại một phàm nhân cũng không có, toàn bộ đều là tu sĩ
Tình huống như vậy thập phần không bình thường, ở các tinh cầu và không gian dị độ chung quanh tinh vực Hắc Long không có một tu sĩ nào tồn tại, chẳng lẽ tất cả tu sĩ của vương triều Hắc Long đều bị tập trung ở nơi này ư? Tần Thiếu Phong trong lòng rất nghi hoặc, tập trung các tu sĩ lại cùng một chỗ để làm gì?
Tần Thiếu Phong thu thuyền buồm, dẫn Mộc Linh Nhi tiến vào vương triều Hắc Long, thu liễm khí tức, duy trì cảnh giới của bản thân ở cảnh giới Thánh Hoàng, mà Mộc Linh Nhi cũng vậy, hai người bay đến Trung ương của tiên giới vương triều Hắc Long, lại nhìn thấy một hình ảnh vô cùng rung động.
Chỉ thấy ở thượng rộng lớn khôn cùng này, một pho tượng hắc long nằm ngang trên mặt đất, dữ tợn khủng bố, uy phong khí phách, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, dùng các loại tài liệu luyện khí hi hữu đúc thành, chỉ có điều một con hắc long này mới chỉ hoàn thành khung xương, vẫn chưa lắp vảy.
Mà nhìn một pho tượng hắc long như vậy, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng minh bạch tu sĩ của tinh vực Hắc Long tinh vực Hắc Long đều bị tập trung ở đây là để làm gì? Đáp án không cần phải nói, tất nhiên là để luyện chế pho tượng này! Bất kể là tu sĩ cảnh giới gì cũng đều bị tụ tập đến nơi này, để luyện chế pho tượng hắc long này.
Cho dù là thái điểu vừa mới bước vào hàng ngũ tu sĩ cũng không được buông tha, mà số lượng người như vậy là nhiều nhất, bọn họ phụ trách khai thác khoáng thạch, mà tu sĩ tu vi cao hơn một chút thì đều luyện các loại khoáng thạch, sau đó thì luyện chế đúc pho tượng hắc long.
Chỉ là vô số tu sĩ này đều phải làm cu li, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong không biết nói gì, mà khiến Tần Thiếu Phong càng thêm nghi hoặc là trong vương triều Hắc Long này không ngờ là không có một tồn tại Thánh Hoàng nào, tu vi cao cũng chỉ là nhất phẩm bán bộ thánh hoàng đỉnh phong, diều này lại khiến Tần Thiếu Phong rất nghi hoặc.
Nhưng mà rất nhanh Tần Thiếu Phong đã biết đáp án, bởi vì trên đầu con hắc long chưa được đúc xong đó, một nam tử hắc y đang ngồi ở đó, thân hình cao lớn, thần lực mênh mông, chính là hắc long lão tổ đã tới cảnh giới ngũ phẩm Thần Đồ, thống trị giả của vương triều Hắc Long này.
Mà khi Tần Thiếu Phong và Mộc Linh Nhi tiến vào vương triều Hắc Long này, Hắc Long lão tổ đã phát hiện ra hai người bọn họ, trực tiếp đứng lên, Hắc Long lão tổ bước tới trước mặt Mộc Linh Nhi, phá lên cười ha ha sau đó thì nói với Tần Thiếu Phong và Mộc Linh Nhi: Hắc Long lão tổ Vĩ đại vận khí tốt thật, không ngờ lại có cu li chủ động tìm tới cửa! Tiểu tử, giao ra đây Hồng Mông tử khí của ngươi, sau đó thì công tác cho Hắc Long lão tổ, chờ thần tượng của Hắc Long lão tổ vĩ đại được hoàn thành thì ngươi có thể tự do.
Sau khi nói xong với Tần Thiếu Phong, Hắc Long lão tổ lại hướng ánh mắt về phía Mộc Linh Nhi, trên mặt lộ ra nụ cười đáng khinh, sau đó thì nói: Cô bé, bộ dạng của ngươi không tồi, Hắc Long lão tổ vĩ đại coi trọng ngươi, coi như ngươi vận khí tốt, không cần giao ra Hồng Mông tử khí, chỉ cần hầu hạ lão tổ cho tốt là được.
Nói xong, Hắc Long lão tổ quay đầu lại nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu tử, ngươi không nghe thấy lời nói của Hắc Long lão tổ vĩ đại ư? Mau dâng ra Hồng Mông tử khí của ngươi, Hắc Long lão tổ vĩ đại chỉ cần một dòng Hồng Mông tử khí là đủ để đột phá đến cảnh giới Thần Sĩ rồi, ha ha, chỉ cần đột phá đến cảnh giới Thần Sĩ thì Hắc Long lão tổ vĩ đại có thể rời khỏi địa phương rách nát này, tới vương triều Đỉnh Thiên tòng quân.
Cảnh giới thấp nhất của đại quân của Vương triều Đỉnh Thiên chính là cảnh giới Thần Sĩ, cho nên vô số người đứng đầu vương triều cấp thấp cố gắng cố gắng tu luyện, muốn đột phá đến cảnh giới Thần Sĩ, như vậy thì có thể yy vương triều Đỉnh Thiên tòng quân, mà một khi tiến vào đại quân của vương triều Đỉnh Thiên, có thể nhận lương mỗi tháng một dòng Hồng Mông tử khí, điều này đối với rất nhiều tu sĩ cảnh giới Thần Sĩ thì có sức dụ hoặc rất lớn.
Vĩ đại con em mày! Tần Thiếu Phong bị Hắc Long lão tổ này chọc cho tức mà bật cười, Hắc Long lão tổ này cũng quá tự kỷ rồi, ngậm miệng ngậm miệng đều Hắc Long lão tổ Vĩ đại, Tần Thiếu Phong cảm thấy mình đa tự kỷ và vô sỉ lắm rồi, không ngờ đi xuống một tên cực phẩm hơn, sau khi nói xong thì trực tiếp tiến lên tát một phát.
Bốp một tiếng, Hắc Long lão tổ vĩ đại bị Tần Thiếu Phong tát cho phát, sau khi quay mòng mòng tại chỗ một trăm vòng thì mới dừng lại, sau đó ngã cắm mặt xuống đất, thân mình của Hắc Long lão tổ đó không ngừng run rẩy, hai mắt trắng bệch, đã bị Tần Thiếu Phong tát cho hôn mê.
Các tu sĩ nhìn thấy một màn như vậy thì toàn bộ đều trợn tròn mắt, bọn họ không ngờ Tần Thiếu Phong thoạt nhìn chỉ có cảnh giới ngũ phẩm Thánh Hoàng lại có thể tát cho Hắc Long lão tổ vĩ đại hôn mê, khiến cho bọn họ trong khoảng thời gian ngắn có chút không tiếp thụ được, ai nấy đều sửng sờ ra đó.
Đi thôi, các ngươi đều tự do rồi! Tần Thiếu Phong nói với các tu sĩ trên không trung, đương nhiên khi nói những lời này, Tần Thiếu Phong đã gieo ma chủng lên tất cả tu sĩ, mà những tu sĩ này là từ các tinh cầu và không gian dị độ của tinh vực Hắc Long tụ tập lại, chỉ cần bọn họ đi trở về, như vậy sẽ truyền bá ma chủng, cũng không cần Tần Thiếu Phong phải đi phí sức.
Những tu sĩ này lúc đầu còn chút sững sờ, có điều nghe thấy hai chữ tự do thì đều tỉnh lại, sau đó thì phóng ra ngoài, bọn họ đã đủ khổ sở rồi, đã sớm muốn chạy khỏi nơi này, nhưng bởi vì Hắc Long lão tổ thật sự là quá lợi hại, cho nên căn bản chính là không có cách nào, cũng không có gan chạy trốn.
Hiện tại cơ hội cuối cùng cũng đã tới, tất nhiên là sẽ không bỏ qua, tất cả tu sĩ toàn bộ lập tức giải tán, mà lúc này Hắc Long lão tổ cũng tỉnh, nhìn tu sĩ chạy trốn thì lập tức giận dữ: Đứng lại cho ta, Hắc Long lão tổ vĩ đại không cho các ngươi đi, các ngươi không ngờ lại dám đi, Hắc Long lão tổ vĩ đại sẽ nuốt các ngươi!
Nghe thấy tiếng rít gào kiêu ngạo của Hắc Long lão tổ, những tu sĩ chưa kịp thoát đi toàn bộ đều ngừng chân, xây dựng ảnh hưởng mà Hắc Long lão tổ này xây dựng ảnh hưởng trong lòng họ quá sâu, cho nên sau khi Hắc Long lão tổ kiêu ngạo gào to thì toàn bộ đều dừng bước, hơn nữa toàn bộ đều hướng ánh mắt về phía Tần Thiếu Phong.
Bọn họ biết Tần Thiếu Phong là cứu tinh duy nhất của bọn họ!
← Ch. 0438 | Ch. 0440 → |