Vay nóng Homecredit

Truyện:Đạo Tâm Chủng Ma - Chương 0815

Đạo Tâm Chủng Ma
Trọn bộ 1216 chương
Chương 0815: Tấn thăng Sơ Thánh lục trọng thiên như thế nào
0.00
(0 votes)


Chương (1-1216)

Siêu sale Shopee


Tần Thiếu Phong vừa nhìn thấy tru tiên bào, lập tức giơ tay chạm vào nó, sau đó hất mạnh, tru tiên bào bay lên, phủ xuống người Tần Thiếu Phong, nhất thời, bề mặt tru tiên bào ánh lên vô số quang điểm, khí tức cuồn cuộn tán phát, khiến Tần Thiếu Phong trở nên vô cùng thần thánh.

Cơ thể ngang tàng, khuôn mặt tuyệt mỹ, tru tiên bào tán phát khí tức thần thánh, khiến Tần Thiếu Phong càng thêm khí chất phiêu dật, nhìn mọi thứ, nụ cười trên mặt Tần Thiếu Phong càng thêm rõ nét hơn, đúng là người đẹp vì lụa, không ngờ tru tiên bào khoác lên người, lập tức khiến mình càng thêm đẹp trai.

Lúc này bên trong tru tiên bào cũng xuất hiện một luồng khí tức, đương nhiên tất cả đều liên quan đến tru tiên bào, sau khí nhanh chóng hấp thu tất cả, Tần Thiếu Phong lập tức hiểu ra tác dụng của tru tiên bào, một lần nữa đem tinh thần dị lực rót vào bên trong, luyện hóa tru tiên bào, ngay lập tức quang điểm bên trên tru tiên bào cũng dần dần thu liễm lại.

Căn cứ vào tin tức truyền ra từ tru tiên bào, Tần Thiếu Phong biết tru tiên bào mặc dù là linh bảo thần cấp chủ thủ, nhưng cũng sở hữu công kích lực cường đại, từ cái tên tru tiên bào là có thể biết, chỉ có điều linh bảo thần cấp này sao lại tên là tru tiên bào? Phải biết cách gọi "tiên" chỉ trong Tiểu Thiên Thế Giới của Tần Thiếu Phong mới có.

Tru tiên bào là linh bảo thần cấp của Đại Thiên Thế Giới, sao lại gọi là tru tiên bào? Trong Đại Thiên Thế Giới không có khái niệm "tiên"? Điều này khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy rất kì quái, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một cái tên nên Tần Thiếu Phong chẳng mấy quan tâm, dù sao người của Võ Tiên Đại Lục đã gọi vậy hàng bao nhiêu năm nay.

Luyện hóa xong võ hoàng kiếm và tru tiên bào, Tần Thiếu Phong đương nhiên rất hài lòng, lần này đến Võ Tiên Đại Lục thu hoạch đúng là quá lớn, không nói số võ đạo chí lý lĩnh ngộ được, chỉ tiêng hai món linh bảo thần cấp thôi, đã đủ khiến Tần Thiếu Phong thỏa mãn lắm rồi, có hai món linh bảo thần cấp này, chiến lực của Tần Thiếu Phong sẽ có một bước nhảy vọt lớn.

Quay sang Võ Cửu Thông, Tần Thiếu Phong mỉm cười nói, "Xin lỗi, hai thứ này hình như có duyên với ta." Nghe Tần Thiếu Phong nói, rồi lại nhìn nụ cười trên mặt hắn, những người có mặt đều biết hắn đang cố tình khoe khoang, ai cũng muốn xông lên đá cho hắn hai cái, đúng là loại tiểu nhân đắc chí.

Võ Cửu Thông nghe Tần Thiếu Phong nói lắc lắc đầu, nói với Tần Thiếu Phong, "Không sai, võ hoàng kiếm và tru tiên bào đúng là có duyên với ngươi, nên thuộc về ngươi." Trong lòng Võ Cửu Thông thực sự không hề cảm thấy đố kị, thậm chí còn chẳng quan tâm đến việc Tần Thiếu Phong vừa có được hai món bảo vật của Võ Tiên Đại Lục, thứ tốt đến mấy, nếu không biết cách dùng thì chẳng đáng một xu.

Tần Thiếu Phong nghe Võ Cửu Thông nói, gật gật đầu, nói với Võ Cửu Thông, "Tiền bối, còn hia tháng nữa là đến Đại học chứng võ, không biết ta có thể tham gia hay không?" Tần Thiếu Phong vẫn còn nhớ trận chiến với Võ Cự Linh, bây giờ trong tay lại có võ hoàng kiếm và tru tiên bào, Tần Thiếu Phong đương nhiên cực kì tự tin.

Võ Cửu Thông đương nhiên hiểu suy nghĩ của Tần Thiếu Phong, lập tức nói, "Đương nhiên có thể, trước đây trẫm cũng đã đồng ý để hai ngươi giải quyết ân oán trên Đại hội chứng võ, nhưng Võ Cự Linh là thiên tài hiếm có của Võ Tiên Đại Lục ta, nếu không phải bất đắc dĩ, đến lúc đó mong ngươi nhẹ tay cho."

Mặc dù Tần Thiếu Phong bây giờ mới ở sơ thánh ngũ trọng thiên cảnh giới, còn Võ Cự Linh là sơ thánh lục trọng thiên, hình thành lĩnh vực thế giới của riêng mình, cộng thêm nửa năm tham ngộ, đến lúc đó thực lực tuyệt đối rất cường đại, cho nên, khả năng Tần Thiếu Phong bị đánh bại đương nhiên rất lớn, nhưng bây giờ Tần Thiếu Phong đã lấy được võ hoàng kiếm và tru tiên bào, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi.

Võ hoàng kiếm và tru tiên bào đều là linh bảo thần cấp, uy lực đương nhiên khó có thể tưởng tượng, cho dù đến lúc đó Tần Thiếu Phong vẫn là sơ thánh ngũ trọng thiên, chưa thể tấn thăng lên sơ thánh lục trọng thiên, hình thành thế giới của mình, nhưng Tần Thiếu Phong vẫn có thể sở hữu đủ chiến lực để chống lực Võ Cự Linh, đây chính là uy lực của linh bảo thần cấp, cho nên lúc này Tần Thiếu Phong đã ở thế bất bại.

Đương nhiên, chỉ là ở thế bất bại, không có nghĩa Tần Thiếu Phong có thể đánh thắng Võ Cự Linh, nếu đến lúc đó Tần Thiếu Phong không thể đột phá sơ thành ngũ trọng thiên, đạt đến lục trọng thiên cảnh giới, hình thành lĩnh vực thế giới của riêng mình, vậy thì Tần Thiếu Phong cũng không thể đánh bại Võ Cự Linh sở hữu lĩnh vực thế giới.

Tần Thiếu Phong nghe Võ Cửu Thông nói, lắc lắc đầu nói với Võ Cửu Thông, "Xem ra ngươi hiểu lầm rồi, đối với Võ Cự Linh, ta chưa bao giờ có ý muốn chọc giận hắn, mà là hắn hùng hổ dọa người, ta chỉ bị éo phản kích mà thôi, cho nên chỉ cần hắn không quá đáng, ta cũng sẽ không đuổi cùng giết tận, huống hồ ta cũng chưa chắc là đối thủ của hắn."

Về việc ai đúng ai sai, Võ Cự Linh đương nhiên không quá quan tâm, mặc dù hoàn cảnh tu luyện của Võ Tiên Đại Lục tốt hơn những nơi khác, nhưng đây cũng là một nơi coi trọng thực lực, cường quyền chính là chân lý, chỉ cần thực lực của ngươi cường đại hơn người khác, vậy thì đương nhiên có thể có được nhiều thứ hơn.

Nghe Tần Thiếu Phong nói, Võ Cửu Thông gật gật đầu, không nói gì nữa, sau đó quay sang nhìn Võ Tiểu Tiên vẫn đang nhập đạo, mỉm cười hài lòng, Võ Tiểu Tiên mãi không thể nhập đạo, vậy mà lần nhập đạo này lại quá cường đại, cũng khai thông võ đạo chí lý của cả Võ Tiên Đại Lục, đối với Võ Tiểu Tiên mà nói tuyệt đối là một sự thu hoạch lớn.

Người giúp Võ Tiểu Tiên có được tất cả chính là Tần Thiếu Phong, cho nên Võ Cửu Thông rất cảm tạ Tần Thiếu Phong, bởi vì sau lần nhập đạo này, Võ Tiểu Tiên sẽ đột phá lên sơ thánh cảnh giới, hơn nữa con đường tu luyện sau này sẽ cực kì bằng phẳng, thực lực không ngừng gia tăng.

Sau mấy cái gật đầu hài lòng, thân hình Võ Cửu Thông lóe lên rồi biến mất trên Chứng Võ Nham, Tần Thiếu Phong thấy Võ Cửu Thông rời đi rồi, mới giơ chân đá vào đại hắc cẩu đang lăn ra ngáy khò khò, nói, "Hộ pháp cho lão tử, lão tử muốn trùng kích lục trọng thiên."

Đại hắc cẩu nghe Tần Thiếu Phong nói chỉ ngáp dài một cái, dịch sang một bên, rồi lại khò khò ngủ tiếp. Đương nhiên, Tần Thiếu Phong biết đại hắc cẩu mặc dù đang ngủ, nhưng vẫn có thể hộ pháp cho mình, nên cũng chẳng quan tâm, đương nhiên, đối với đại hắc cẩu chỉ cần được ăn, thực lực của nó sẽ không ngừng gia tăng, bản thân Tần Thiếu Phong cũng rất ngưỡng mộ năng lực này.

Lại nghĩ đến mình, muốn gia tăng thực lực, phải nỗ lực dùng đủ mọi cách, đúng là người không bằng chó. Tần Thiếu Phong khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện, Tần Thiến Quyến cũng vậy, cùng tu luyện với Tần Thiếu Phong. Sở dĩ Tần Thiếu Phong muốn tiếp tục tu luyện, trùng kích sơ thánh lục trọng thiên, đương nhiên là vì chỉ có hình thành lĩnh vực thế giới của riêng mình, mới có thể vạn vô nhất bại trong trận đại chiến với Võ Cự Linh.

Cho dù Tần Thiếu Phong bây giờ có được võ hoàng kiếm, tru tiên bào, chiến lực đại tăng, có thể ở thế bất bại, nhưng Tần Thiếu Phong cũng biết, chỉ cần một ngày chưa hình thành được lĩnh vực thế giới của riêng mình, vậy thì tuyệt đối không thể chiến thắng Võ Cự Linh, cầm hòa không phải tính cách của Tần Thiếu Phong, đã chiến đương nhiên là phải giành phần thắng.

Cho nên Tần Thiếu Phong quyết định thử trùng kích sơ thánh lục trọng thiên, xem trong vòng hai tháng thời gian này có thể hình thành lĩnh vực thế giới của mình hay không. Khoanh chân ngồi trên mặt đất, Tần Thiếu Phong đem đạo tâm chủng ma đại pháp, chiến thiên đấu địa đại pháp và thất tình lục dục đại pháp vận chuyển, tăng tốc độ lên hai mươi lăm lần, trong trạng thái thân hợp thiên đạo, Tần Thiếu Phong nhanh chóng luyện hóa sức mạnh thiên địa chi đạo, hình thành đạo lực của riêng mình, sau đó toái luyện nhục thân.

Thương khung nhãn cũng khởi động, rút hết năng lượng tà ác bên trong cơ thể của vô số sinh linh trên Tinh Lan Đại Lục, Ma Uyên Đại Lục, Võ Tiên Đại Lục, rót bào trong ma chủng, khiến ma chủng không ngừng tráng đại, từng ấy sức mạnh tà ác, trong nháy mắt khiến ma chủng của Tần Thiếu Phong đột phá gông cùm, đạt đến tầng thứ bảy đệ thất phẩm cảnh giới, một lần nữa đạt được tấn thăng.

Nhất thời, từ trên người ma chủng tán phát ra ** vô cùng vô tận, trùng nhập vào trong thần hồn, trở thành dinh dưỡng của thần hồn tráng đại, trải qua quá trình tích lũy, thần hồn cuối cùng cũng tấn thăng, đạt đến ngũ phẩm ma vương cảnh giới, các loại năng lượng của thần hồn đều đạt được đề cao cực đại.

Thần hồn và ma chủng tấn thăng, nhục thân được đạo lực toái luyện cuối cùng cũng đột phá, đạt đến cảnh giới tầng thứ bảy đệ thất phẩm, khiến hoàng kim thánh huyết bên trong cơ thể Tần Thiếu Phong cuộn trào mãnh liệt, bạo phát ra những tiếng ầm ầm, sức mạnh nhục thân một lần nữa tăng trưởng gấp đôi, hơn nữa không gian bên trong ba ngàn khiếu huyệt cũng gấp bội, có thể trữ tồn đạo lực bàng đại hơn.

Ma chủng, thần hồn và nhục thân tấn thăng, khiến chiến lực của Tần Thiếu Phong tăng lên không ít, Tần Thiếu Phong rất hài lòng, chỉ tiếc là ma chủng, thần hồn và nhục thân bây giờ tấn thăng càng lúc càng khó, cái nào cũng cần có năng lực bàng đại, khiến Tần Thiếu Phong rất lo lắng chi việc tấn thăng sau này.

Nhưng việc đến đâu hay đến đó, bây giờ không phải lúc suy nghĩ những vấn đề này, sở dĩ Tần Thiếu Phong để thần hồn tấn thăng trước, là vì để hắn có thể tấn thăng lên sơ thánh lục trọng thiên. Bởi vì thần hồn tấn tăng, đạt đến ngũ phẩm ma vương cảnh giới thần hồn, năng lực trên phương diện tính toán được đề cao cực đại, khiến khả năng lĩnh ngộ của Tần Thiếu Phong cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Thiên địa chi đạo lấy được từ trong thiên địa tế đàn được Tần Thiếu Phong dùng cho việc tính toán, phân tích, tìm kiếm cách đột phá lên sơ thánh lục trọng thiên, dần dần, Tần Thiếu Phong một lần nữa nhập đạo, lần này, các loại thiên địa của dấu ấn bên trong thần hồn Tần Thiếu Phong đều được phóng thích, để Tần Thiếu Phong không ngừng tham ngộ.

Chỉ là rốt cục phải làm thế nào mới có thể tấn thăng lên sơ thánh lục trọng thiên? Đáp án rốt cục là gì?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1216)