← Ch.0146 | Ch.0148 → |
Lão giả này thu hồi ánh mắt, mở miệng, thanh âm to rõ ràng, mang theo một cỗ khí tức nóng bỏng tràn ra, không khí ông ông chấn động, uy thế khiến cho người ta sợ hãi, làm cho người ta không dám lên tiếng, thậm chí ngay cả hô hấp cũng vô thức dừng lại:
- Top một trăm kiếm viện liên quan tới danh ngạch tu hành ở kiếm phủ, rất quan trọng. Trên lý thuyết mà nói, bất luận một đệ tử kiếm viện nào đều có tư cách tham dự. Nhưng mà tranh đoạt top một trăm cũng không phải là trò chơi, trong đó có nguy hiểm, còn có sống chết, bởi vậy người muốn thông qua tranh đoạt top một trăm phải thông qua một cửa khảo thí.
Vừa mới nói xong, một tay Lăng Thương Viêm huy động, lập tức có một đạo thân ảnh hiện lên trên đấu kiếm đài. Đột nhiên có một cây cột màu ngà sữa to bằng chậu rửa mặt, độ cao ba thước, đứng sừng sững trên đấu kiếm đài.
- Cửa khảo thí này rất đơn giản, các ngươi chỉ cần sử dụng kiếm công kích Trắc lực trụ là được. Công kích như thế nào hoàn toàn quyết định bởi các ngươi. Thi triển kiếm thuật gì cũng là do các ngươi, chỉ cần làm cho Trắc Lực trụ sinh ra biến hóa, hiện lên cường độ công kích của các ngươi là thông qua khảo thí. Có tư cách tranh đoạt top một trăm.
Lăng Thương Viên chậm rãi nói.
Loại phương pháp kiểm tra này lập tức khiến cho các đệ tử mới tới bồi dưỡng hai mắt sáng ngời, cũng làm cho những người đã từng tham gia khảo thí trước đó hai mắt sáng ngời.
- Đại sư huynh, lần này dường như phương thức khảo thí khác với huynh nói a.
Vũ Văn Minh Hóa thấp giọng nói.
- Đúng vậy, quả thực khác, phương thức khảo thí theo lời ta là phương thức khảo thí của hai lần trước.
La Ngọc Phong thấp giọng nói:
- Kiếm viện sẽ dùng vài loại phương thức bất đồng khảo thí, thay phiên sử dụng. Loại phương thức khảo trí bằng Trắc Lực trụ này trước kia ta có nghe nói qua.
Trong lúc nhất thời, loại phương thức khảo thí mới này làm cho phần đông các đệ tử cảm thấy vô cùng mới lạ, cả đám kích động, muốn thử cường độ công kích của mình xem rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào.
Giống như nhìn ra mọi người không thể nào chờ đợi được nữa. Lăng Thương Viên chậm rãi cười cười, đưa tay lên rồi hạ xuống:
- Khảo thí bắt đầu, từ ba đại kiếm phái thượng phẩm và Thế tử viện của Châu lệnh bắt đầu trước.
Dứt lời, lập tức có vài đạo thân ảnh thi triển thân pháp bay vọt lên.
- Xem đây, Thu Thủy trường thiên.
Một đạo kiếm quang tựa như gợn sóng lan tràn, xé rách bầu trời, mang theo khí tức âm lãnh, kiếm ảnh rét lạnh, từng kiếm, từng kiếm chém vào Trắc lực trụ. Phanh một tiếng, kiếm khí nghiền nát, Trắc Lực trụ không chút sứt mẻ, nhưng mà màu ngà sữa vốn có đột nhiên biến thành màu đỏ, kéo dài một lát rồi mới biến mất.
Kiếm giả này thu kiếm vào vỏ, vẻ mặt tâm thần bất định nhìn qua phó viện chủ Lăng Thương Viêm, chờ đợi kết quả.
- Màu đỏ nhạt, vừa đạt tiêu chuẩn, ngươi thông qua.
Lăng Thương Viên chậm rãi nói, một trưởng lão trong bốn người còn lại lấy ra một khối lệnh bài bằng gỗ, ném thẳng về phía Kiếm giả này.
Khối lệnh bài bằng gỗ này dường như chỉ có người thông qua khảo thí mới nhận được, là một loại tiêu chí tiến vào tranh đoạt top một trăm.
Mỗi người đều chỉ có một lần cơ hội khảo nghiệm này. Bởi vậy, ngay từ đầu đám Kiếm giả đều dồn hết sức mình, toàn lực ra tay, thi triển sát chiêu kiếm thuật hoặc là kiếm kỹ mạnh nhất của mình. Rồi Kiếm giả sau đó dần dần tìm kiếm ra quy luật bên trong, ra tay bắt đầu trở nên có chừng mực. Dù sao chỉ cần làm cho Trắc lực trụ sinh ra biến hỏa, ít nhất là màu đỏ nhạt là có thể thông qua được.
Đương nhiên cũng có người ưa thích làm náo động, vẫn toàn lực ra tay công kích, làm cho Trắc lực trụ xuất hiện màu đỏ, thậm chí là màu đỏ thẫm.
Sở Hà của Kinh Đào kiếm phái, Từ Kiếm Phong của Thượng Huyền kiếm phái, Lý Hoài Ngọc của Tố Tâm kiếm phái và thế tử Chu Hồng Vũ của Châu lệnh cũng trước sau ra tay, bọn họ đều không có thi triển sát chiêu kiếm thuật hoặc là kiếm kỹ gì, trực tiếp dùng một đạo kiếm khí đánh vào trên Trắc lực trụ.
Uy lực của Tiên thiên kiếm khí quả nhiên vô cùng đáng sợ, tiện tay đánh ra một kiếm không ngờ lại khiến cho Trắc Lực trụ phát ra quang mang màu đỏ sậm, kéo dài chừng ba tức mới tiêu tán, khiến cho người khác khiếp sợ không thôi.
Đệ tử ba đại kiếm phái thượng phẩm và Thế tử viện của Châu lệnh kiểm tra hoàn tất. Lúc này mới tới phiên đệ tử tám đại kiếm phái trung phẩm khảo thí.
Vương Lân lên đài, thi triển sát chiêu cao giai, trực tiếp đánh ra quang mang màu đỏ, là Lâm Lạc Thủy thì đánh ra quang mang màu đỏ nhạt. Về phần hai người Sở Thiên và Sở Hồng đập ra màu đỏ nhạt, không kéo dài được một hơi, cũng không có thông qua.
Nhưng mà bọn họ cũng không có uể oải, dù sao bọn họ tới kiếm viện vẫn chưa tới một năm, bọn họ vẫn còn có cơ hội.
Bởi vì mỗi người chỉ có một lần cơ hội ra tay, bởi vậy tốc độ rất nhanh, không bao lâu sau tám đại kiếm phái trung phẩm khảo thí hoàn tất. Bắt đầu tới phiên ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm.
- Đại sư huynh, lần này không những huynh thông qua khảo thí, nói không chừng còn có thể tiến vào top một trăm, tiến vào kiếm phủ tu hành. Tới lúc đó đột phá Hóa Khí cảnh không phải là việc gì khó.
Chu Tiến có chút hâm mộ nói, đồng thời còn có chút cao hứng.
- Đúng vậy.
La Ngọc Phong gật đầu, có vài phần tin tưởng. Tu vi bán bộ Hóa khí, so với thập đoạn đỉnh phong lợi hại hơn không ít. Lại thêm nửa năm qua thường xuyên luận bàn, thỉnh giáo Sở Mộ. Kiếm thuật tiến triển vô cùng rõ ràng. Hiện tại hắn so với trước khi Sở Mộ tới còn cường đại hơn không chỉ gấp đôi. Mà trước mắt, trong hàng đệ tử kiếm viện bồi dưỡng, người đạt tới tu vi bán bộ Hóa khí còn chưa đủ một trăm. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, một trăm danh ngạch kia hắn có thể nhận được một danh ngạch.
- Ta thấy trừ ta ra, Nhị sư đệ và Tam sư đệ, tiểu sư đệ cũng có thể thông qua khảo khí, tiến vào tranh đoạt top một trăm. Nhất là tiểu sư đệ, danh ngạch top một trăm có lẽ không thành vấn đề.
- Đúng vậy, đệ tin tưởng tiểu sư đệ tuyệt đối không cần phải lo lắng.
Đám người Chu Tiến dùng sức gật đầu, bọn họ cảm thấy, nếu như ngay cả Tiểu sư đệ cũng không được mà nói, như vậy tron cả kiếm viện người có thể tiến vào top một trăm cũng không nhiều lắm. Bởi vì ngay cả La Ngọc Phong đạt tới bán bộ Hóa khí cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Chỉ có tứ kiệt kiếm viện mới có thể đánh bại Sở Mộ a.
- Về phần bốn người Tứ sư đệ, cũng có thể đi kiểm tra cường độ công kích của mình như thế nào một chút, cũng coi như là định mục tiêu cho mình.
La Ngọc Phong nói. Đám người Lý Dật gật đầu, bọn họ mới chỉ có tu vi thập đoạn trung kỳ mà thôi.
Ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm, đệ tử của mỗi một viện cũng không nhiều, tối đa cũng chỉ hai mươi, ít nhất là như Thanh Phong viện, chỉ có tám. Bởi vậy rất nhanh đã tới phiên đệ tử Thanh Phong viện khảo thí.
Là Đại sư huynh, La Ngọc Phong dẫn đầu lên đài. Chu Tiến theo sau, Trịnh Tu Nhiên thứ ba, dựa theo bài danh sư huynh đệ bọn họ mà tiến lên.
*****
- Đại Phong động sơn lâm.
La Ngọc Phong thi triển sát chiêu kiếm thuật cao giai, một kiếm chém ra một đạo kiếm quang màu xanh nhạt mạnh mẽ như cơn gió, rít gào, rung động, giống như muốn thổi tận gốc cỏ cây trong núi rừng, đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức một đạo quang mang màu đỏ lập lòe, kéo dài một hơi rồi mới tiêu tán.
Tự nhiên La Ngọc Phong thông qua khảo thí, nhận được một khối lệnh bài gỗ.
Kế tiếp là Chu Tiến, Chu Tiến chỉ có tu vi thập đoạn hậu kỳ, bởi vậy hắn vận chuyển kiếm khí, toàn lực đánh ra, sắc mặt đỏ bừng, một kiếm, trực tiếp thi triển sát chiêu cao giai của Thiểm Lôi kiếm thuật, giống như là một đạo lông quang nhảy lên, đánh vào trên Trắc Lực trụ.
Trắc Lực trụ lóe lên, xuất hiện màu đỏ nhạt, rồi lại lập tức biến mất, không tới một hơi, không được thông qua.
Chu Tiến có chút uể oải, Sở Mộ thì nhìn qua Chu Tiến, như có điều suy nghĩ. Tu vi của Chu Tiến hẳn là đủ, nhưng mà bản thân hắn tinh tu kim hệ, chỉ là một môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn, không có sát chiêu cao giai, cho nên trong vòng nửa năm tu luyện Thiểm Lôi kiếm thuật, miễn cưỡng có chút thành tựu, uy lực không có cách nào phát huy ra toàn bộ.
Tu vi Trịnh Tu Nhiên là thập đoạn đỉnh phong. Thiểm Lôi kiếm thuật cũng tu luyện tới cảnh giới tiểu thành, còn hơn Chu Tiến rất nhiều, thông qua khảo thí.
Tống Quang Đào của Thanh Lan viện nhìn thấy Chu Tiến và Trịnh Tu Nhiên thi triển Thiểm Lôi kiếm thuật, lập tức hận tới nghiến răng nghiến lợi. Gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, trong lòng có lửa giận tràn ngập.
Thiểm Lôi kiếm thuật này chính là thứ thắng từ trong tay hắn mà ra a.
Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa cùng Vương Đình Hạo, Tạ Xuân Lôi lần lượt ra tay, nhưng mà tu vi bọn họ không cao, trình độ kiếm thuật cũng không kém nhiều Chu Tiến. Bởi vậy miễn cưỡng làm cho Trắc Lực trụ hiển hiện một đạo quang mang màu đỏ nhạt, chỉ chợt lóe lên rồi biến mất. hiển nhiên không có thông qua khảo thí được.
Cuối cùng tới phiên Sở Mộ.
- Tiểu sư đệ, cố gắng lên.
Mọi người trở lại chỗ của Thanh Phong viện, lúc đi qua Sở Mộ, đều thi nhau nói.
- Được.
Sở Mộ gật gật đầu nói.
Hai mắt Tống Quang Đào cơ hồ phóng hỏa, ánh mắt Vương Lân trở nên lạnh như băng. Sở Hà nhìn Sở Mộ, mặt không biểu tình, mà Sở Thiên và Sở Hồng thì có chút kích động.
Những ánh mắt này Sở Mộ cũng không có chú ý, làm cho hắn cảm thấy có chút kinh ngạc là lão giả tự xưng là Phó viện chủ kia lại nhìn hắn chằm chằm, trong hai mắt dường như còn ẩn chứa vẻ ngạc nhiên. Loại cảm giác này giống như muốn nhìn thấu hắn vậy. Sở Mộ nhớ rõ, lúc trước khi lão giả này nhìn người khác dường như cũng không phải là loại ánh mắt này, cũng chỉ khẽ liếc mắt qua mà thôi.
Mang theo chút nghi vấn, Sở Mộ từng bước đi về phía Trắc Lực trụ, bước chân không ngừng, tay phải như thiểm điện rút kiếm, một thức Đại Phong Động sơn lâm được thi triển ra, kiếm khí tung hoành, thanh thế to lớn, thổi khiến cho y phục người ta phần phật.
Sát chiêu của kiếm thuật phong hệ cao giai đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức trên Trắc Lực trụ hiện lên màu đỏ, kéo dài chừng hai tức mới biến mất.
Đám người Sở Hà lập tức sững sờ, có chút ngạc nhiên. Dựa theo quy luật trước đó, phàm là Kiếm giả tu vi thập đoạn hậu kỳ, hoặc là không có cách nào thông qua khảo thí, hoặc là cũng chỉ kích phát ra quang mang màu đỏ nhạt, vừa vặn kéo dài một hơi, đặc biệt là đệ tử kiếm phái hạ phẩm, tỉ lệ đào thải cực cao.
- Đệ tử này quả thực có chút bổn sự.
Từ Kiếm Phong thản nhiên cười nói. Lý Hoài Ngọc thì chỉ lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lát, mà Chu Hồng Vũ thì khẽ liếc mắt nhìn qua, không hề bận tâm tới.
Ngược lại, những đệ tử kiếm phái khác nhao nhao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng kinh ngạc vạn phần, tương đối coi trọng Sở Mộ.
Trong mắt Lăng Thương Viêm hiện lên vẻ kinh ngạc, một đêm nửa năm trước, hắn ngẫu nhiên gặp cảnh chém giết trong rừng trúc. Khi đó Sở Mộ thi triển kiếm kỹ Vân hệ cao giai, uy lực rất mạnh, hơn nữa còn ẩn chứa Vân chi ý cảnh.
Cho nên Lăng Thương Viêm chủ quan cho rằng Sở Mộ sẽ thi triển kiếm ký Vân hệ công kích Trắc Lực trụ, nhưng mà hắn không ngờ đối phương lại dùng kiếm thuật Phong hệ, hơn nữa nhìn qua, môn kiếm thuật PHong hệ này đã tu luyện tới đại thành, gần viên mãn.
- Đệ tử Thanh Phong viện này quả thực có ý tứ.
Lăng Thương Viêm âm thầm nói:
- Xem ra dường như còn ẩn dấu không ít thủ đoạn. Cũng được, nếu như ngươi có thể tiến vào top một trăm ta sẽ đi tìm ngươi.
Tranh đoạt top một trăm. Kiếm viện mỗi năm đều cử hành một lần. Bởi vậy sẽ không làm quá long trọng. Sau một cửa khảo thí, người không có thông qua khảo thí sẽ tự mình trở về, mà người thông qua khảo thí thì đi theo phó viện chủ và bốn vị trưởng lão rời khỏi kiếm viện. Đi về phía Đại Ly sơn mạch.
Một đường chạy đi, mấy trăm đạo thân ảnh di chuyển, nhanh chóng rời khỏi kiếm viện, tiến nhập vào trong Đại Ly sơn mạch.
- Đại sư huynh là tiểu sư đệ có lẽ muốn tiến vào top một trăm không thành vấn đề. Không biết tam sư huynh có thể tiến vào top một trăm hay không?
ư
Đám người Lý Dật trở lại Thanh Phong viện, một mặt nghị luận nói. Trịnh Tu Nhiên có tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà người tham gia khảo thí lần này có rất nhiều người tu vi là thập đoạn đỉnh phong. Hắn cũng không có chiếm được ưu thế gì.
- Chúng ta cũng cố gắng tu luyện a. Tranh thủ thời gian tham dự tranh đoạt top một trăm lần kế.
...
Khảo thí công kích Trắc Lực trụ, nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, nhưng mà lại là một cửa khảo thí phải làm. Trên cơ bản, tu vi kiếm khí không có đạt tới thập đoạn hậu kỳ đều không thể nào thông qua được. Một bộ phận Kiếm giả đạt tới thập đoạn hậu kỳ bởi vì sát chiêu kiếm thuật, hoặc là nắm giữ kiếm kỹ không đủ, cũng không thể nào thông qua được.
Cho nên cuối cùng, tổng số người thông qua khảo thí cũng chỉ có chừng bốn trăm. Trong bốn trăm người, đám người Sở Hà, Từ Kiếm Phong, Lý Hoài Ngọc và Chu Hồng Vũ đứng nhất, ngoài ra, còn có chín mươi ba người bán hộ Hóa khí. Trong đó đệ tử ba đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện của Châu lệnh chiếm cứ hơn phân nửa. Còn lại một nửa thì lại có hơn phân nửa thuộc về kiếm phái trung phẩm. Ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm một nửa tiếp theo. Chỉ là tổng số bán bộ Hóa khí của kiếm phái hạ phẩm cũng chỉ tầm mười người, La Ngọc Phong là một trong số đó.
Mặt khác, thập đoạn đỉnh phong có gần hai trăm người. Trong đó đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và Thế tử viện chiếm cứ hơn trăm. Mà tám đại kiếm phái trung phẩm cũng chiếm cứ gần trăm. Về phần ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chỉ có hơn bốn mươi người.
Về phần thập đoạn hậu kỳ, tổng cộng không tới một trăm, vẫn là dùng đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện làm chủ, tám đại kiếm phái trung phẩm xếp thứ hai, ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm tỷ lệ cực nhỏ.
← Ch. 0146 | Ch. 0148 → |