← Ch.0810 | Ch.0812 → |
Trên người Nam Vô bộc phát ra khí thế kinh người, sắc bén, lạnh lẽo ngập trời, giống như phá toái hư không. Kiếm ý kia đột nhiên đạt tới thất chuyển sơ kỳ, làm cho vạn người rung động. Tay chém ra một kiếm, đánh nát kiếm quang của Đồ Kinh Hồng. Thân ảnh như quỷ mị xuyên qua kiếm quang nghiền nát, xuất hiện trước mặt Đồ Kinh Hồng, làm cho Đồ Kinh Hồng lập tức thất thần.
Kiếm vô thanh vô tức từ góc chết chém tới, Đồ Kinh Hồng kinh hãi, vội vàng né tránh. Cuối cùng lại không kịp, bị một kiếm của Nam Vô đâm vào sườn. lực lượng cường đại trùng kích, sắc mặt Đồ Kinh Hồng đại biến, bay ngược về phía sau, miệng phun ra máu tươi.
Tuy rằng thua, nhưng mà Nam Vô đã thực sự xuất ra thực lực của hắn. Kiếm ý thất chuyển, mà Đồ Kinh Hồng bộc phát cũng khiến cho mọi người nhin thấy hắn bất phàm. Tuy thua nhưng vinh.
Nam Vô thể hiện thực lực cường đại của mình cho mọi người thấy. Kiếm ý thất chuyển, dù chỉ là sơ kỳ, cũng khiến cho tất cả mọi người vô cùng kinh hãi.
Kiếm ý lục chuyển cực hạn đã là cực hạn mà tuyệt đại đa số Kiếm giả thiên tài có thể đạt tới được. Cho dù trong Thiên Hoang địa cung, Kiếm giả thiên tài nhiều, nhưng mà có thể rèn luyện kiếm ý tới trình độ thất chuyển lại có cực ít người. Ít nhất trước mắt, trong hơn ba vạn đệ tử Ngoại cung cũng chỉ vẻn vẹn có một mình Nam Vô.
Đương nhiên bọn hắn cũng không biết kiếm ý của Sở Mộ, kỳ thực đã đạt tới cực hạn bát chuyển.
Trận thứ hai vòng thứ mười bắt đầu. Xi Tiếu công bố dãy số trong tay hắn.
Số bốn - Mã Vân Phi.
Song phương lên đài, đến bây giờ Mã Vân Phi còn chưa có một chút biểu hiện xuất sắc nào. Thực lực của hắn rất là cường đại, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Chỉ có điều, đối với Nam Vô, Bí Hổ, Xi Tiếu mà nói... Phong cách chiến dấu của hắn vẫn nằm trong quy củ, công chính, bình thường. Không hề có chỗ thần kỳ nào. Bởi vậy nếu như không phải hắn luôn ngồi ở vị trí thứ tư, chưa từng thay đổi qua, chỉ sợ đã bị người ta quên đi.
Xi Tiếu chiến Mã Vân Phi.
Phong cách chiến đấu của Xi Tiếu giống như ma vương hàng lâm. Vừa ra kiếm đã dùng tư thế cuồng bạo, bá đạo giá lâm tất cả, giống như thống trị toàn trường vậy.
Trên thân Thiên Hoang kiếm định chế của hắn giống như được phủ lên một màu đen bóng. Kiếm quang màu đen rập rạp, chằng chịt bốn phía, tập kích toàn thân, chiến tới mức điên cuồng. Hai mắt bắn ra hồng mang kinh người, mỗi một lần phun ra nuốt vào giống như là ma vương trong kiếm, tàn sát bừa bãi.
Khí tức cuồng bạo lan tràn ra bốn phương tám hướng, mà vẻ mặt Mã Phi Vân không thay đổi, tùy ý để cho Xi Tiếu tấn công, thể hiện ra tính dẻo dai kinh người của hắn. Không ngờ lại lần lượt ngăn cản công kích giống như ma vương của Xi Tiếu.
Đến lúc này, Mã Vân Phi từ đầu không có chỗ thần kỳ mới lần đầu thể hiện ra chỗ kinh người của mình. Đó là phòng ngự.
Đối mặt với Xi Tiếu tấn công, Mã Phi Vân giống như là một dải đá ngầm trong đại dương bao la. Từ cổ chí kim đứng sừng sững, tùy ý để song lớn ngập trời trùng kích, cũng sừng sững bất động, giống như ngọn núi vậy.
Kịch chiến đặc sắc dị thường, khiến cho người ta quên hít thở.
Đánh lâu không được, Xi Tiếu gầm lên giận dữ. Cơ bắp toàn thân phồng lên, một cỗ quang mang màu đen giống như là sương mù từ trong cơ thể dâng lên. Nhìn qua giống như là ma vương bao phủ trong bóng tối. Tốc độ mỗi một kiếm đều tăng lên, lực lượng mỗi một kiếm cũng không ngừng tăng lên. Kiếm sau càng cường đại hơn kiếm trước.
Đối mặt với công kích ngày càn mạnh mẽ của Xi Tiếu, trên mặt Mã Vân Phi dần dần lộ vẻ ngưng trọng.
Vẻ mặt Sở Mộ nghiêm túc, chăm chú nhìn vào Xi Tiếu. Trực giác nói cho hắn biết đó không phải là bí pháp gì, mà càng giống như một loại công pháp phụ trợ, một loại công pháp phụ trợ đáng sợ.
Có lẽ Nam Vô cũng tu luyện một loại công pháp hụ trợ nào đó.
Một tiếng thét to giống như ma vương vang lên, kiếm chém xuống, không có cách nào hình dung uy thế của một kiếm này. Hai tay Mã Phi Vân cầm kiếm, đứng vững như thái sơn ngăn cản. Một tiếng ầm vang thật lớn vang vọng, cả người Mã Phi Vân cơ hồ dán vào mặt đất bay ngược về phía sau, miệng phun ra máu tươi.
Một kiếm này quá mạnh mẽ.
Đánh bay Mã Phi Vân, Xi Tiếu không có truy kích, rút kiếm đứng thẳng. Giống như có hỏa diễm màu đen bao phủ thân thể, hai mắt có quang mang màu đỏ tươi. Khóe miệng nở nụ cười, ma tính mười phần.
Trận thứ ba bắt đầu. Đối thủ của Bí Hổ là số tám, Lạc Thu Thủy.
Thân ảnh lóe lên, giống như vương giả mãnh hổ từ trong ngủ say tỉnh lại. Chân bước ra, giống như là vương của mãnh hổ xuống núi, khí thế cường đại vô hạn.
Khí thế đáng sợ của đầu hổ vương này đều phóng về phía Lạc Thu Thủy, nghiền áp. Trong lúc mơ hồ, mọi người dường như còn có thể nghe được tiếng rít gào của một đầu mãnh hổ, làm cho tim và mật bọn hắn rung động, lắc lư, toàn thân run rẩy.
Vẻ mặt Lạc Thu Thủy hơi đổi, bước chân cũng dừng lại một chút, rồi chợt mở ra. Vẻ mặt lại khôi phục tới bộ dáng không gợn sóng, không sợ hãi kia.
Tất cả mọi người cho rằng thực lực crua Bí Hổ sẽ không yếu hơn Xi Tiếu.
Chiến, chiến, chiến.
Hổ Vương xuất lung, Thu Thủy trường thiên.
Thực lực của Bí Hổ quả thực mạnh mẽ kinh người, hắn bá đạo, hắn cuồng bạo, khác với Xi Tiếu, chỉ là cũng không có thua kém chút nào.
Đối mặt với kiếm của bí hổ, Lạc Thu Thủy ngăn cản có chút gian nan.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lạc Thu Thủy bị thua là chuyện cơ hồ có thể đoán được.
Bí Hổ nhảy lên cao, giống như Hổ vương nhảy lên cao, từ trên đỉnh núi nhảy xuống. Hổ Khiếu sơn lâm, một kiếm khai thiên tích địa, mặt đất bao la mờ mịt bị nghiền nát.
Lạc Thu Thủy ngẩng đầu nhìn Bí Hổ trên bầu trời, bóng mờ cực lớn bao phủ. Trong mắt hắn dường như chỉ có một một đầu mãnh hổ chi vương mà thôi.
Hai mắt lóe lên tinh mang, một cỗ khí tức sắc bén, lạnh lẽo từ trong thân thể không mấy cường tráng dâng lên. Giống như núi lửa lặng lẽ ngàn năm, tích súc năng lượng bộc phát. Khí tức sắc bén, lạnh lẽo, giống như xé rách không trung, xuyên thủng trời cao.
Kiếm ý.
Kiếm ý đáng sợ.
Không ngờ là kiếm ý đạt tới cấp độ thất chuyển.
Trong tích tắc tât cả mọi người bị kinh động, hai mắt trừng lớn. Suy nghĩ dường như dừng lại, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi. Toàn bộ đều tập trung vào trên người Lạc Thu Thủy.
Giữa không trung, Bí Hổ đang chém xuống một kiếm cũng có chút kinh ngạc và giật mình.
Kiếm ý thất chuyển.
*****
Vốn trong đám đệ tử Ngoại cung xuất hiện một Nam Vô có được kiếm ý thất chuyển đã khiến cho người ta rất là kin ngạc. Không ngờ lại có thêm một người.
Lạc Thu Thủy.
Nhìn Lạc Thu Thủy, hai mắt Nam Vô bắn ra phong mang kinh người.
Sở Mộ cũng rất kinh ngạc, nhưng mà chỉ kinh ngạc mà thoi. Khác với người khác, chỉ là kiếm ý thất chuyển, chỉ là thất chuyển sơ kỳ mà thôi. Cho dù như vậy không tệ, nhưng mà so với kiếm ý bát chuyển cực hạn của hắn, căn bản chỉ là cặn bã.
Một kiếm phá không, kiếm ý thất chuyển sơ kỳ thể hiện ra phong mang đáng sợ. Khí thế của kiếm Bí Hổ lập tức tan rã, tan rã như băng tuyết vậy. Dưới một kiếm giống như ánh sáng của Lạc Thu Thủy, tất cả đều nghiền nát. Thân thể hắn bay ngược về phía sau.
Bí Hổ thua.
- Thật mạnh.
- Không ngờ Lạc Thu Thủy này lại che dấu sâu như vậy.
- Kiếm ý thất chuyển a. Quá mạnh. Ta dám khẳng định quán quân là tranh đoạt giữa Nam Vô và Lạc Thu Thủy.
- Đồ Kinh Hồng và Sở Mộ cũng là hắc mã. Nhưng Lạc Thu Thủy là siêu cấp hắc mã, siêu cấp hắc mã duy nhất.
Tiếng hoan hô so với trước còn lớn hơn. Lạc Thu Thủy dùng tư thái cường đại, trở thành siêu cấp hắc mã trong mắt mọi người. Là người được chọn, là người duy nhất có thể tranh giành cao thấp với Nam Vô.
Cuộc tranh tài thứ tư là Mã Vân Phi đấu với Đường Chân.
MƯời người, mỗi người rút một thẻ tre, mỗi người đều có hai trận đấu.
Mã Vân Phi sau khi bị Xi Tiếu đánh bại. Lúc tới phiên hắn cũng rút được một đối thủ khác.
Mã Phi Vân đấu với Đường Chân.
Mã Phi Vân am hiểu phòng ngự, đường Chân lại am hiểu tấn công.
Song phương chiến một trận. Mã Phi Vân lại thể hiện ra lực công kích không tầm thường. Bởi vì đối với hắn mà nói, công kích của Đường Chân đối với hắn không mang tới bao nhiêu áp lực. Đương nhiên không thể làm cho hắn cố hết sức đi ngăn cản được.
Dưới sụ phòng ngự và phản kích của Mã Phi Vân, không bao lâu Đường Chân đã thu. Thực lực song phương chênh lệch rõ ràng.
Trận thứ năm là Đoạn Ngọc Long ra tay, đối thủ của hắn là Trang Ly Biệt.
Trận thứ sáu...
Kiếm của Đoạn Ngoc Long nhanh chóng, lực lượng cườn gđại, giống như giao long vào biển, tiềm long lên trời. Kiếm của Trang Ly Biệt thì tiêu diêu tự tại, thay đổi rất nhanh.
Một trận chiến kịch liệt, thực lực song phương ngang nhau, khó có thể phân cao thấp.
Trận chiến đấu này kéo dài chừng hai chung trà, cuối cùng Đoạn Ngọc Long dùng chút ưu thế yếu ớt chiến thắng, đánh bại Trang Ly Biệt.
Trận chiến thứ sáu là Trang Ly Biệt xuất chiến. Bởi vì hắn mới chiến một hồi, cho nên có thể nghỉ ngơi một phút đồng hồ. Mà đối thủ của hắn là số mười, là Sở Mộ.
Song phương lên đài, rút kiếm, ngay cả một câu cũng không nói, trực tiếp xuất kiếm.
Khí tức tiêu điều của Trang Ly Biệt không có cách nào làm ảnh hưởng được topwis Sở Mộ. Cho dù cường đại hơn gấp chục lần cũng không có cách nào ảnh hưởng tới Sở Mộ, người có được kiếm ý bát chuyển cực hạn.
Nhãn lực của Sở Mộ kinh người, tận mắt nhìn thấy mấy trận chiến của Trang Ly Biệt. Đối với phong cách chiến đấu của đối phương có chút lý giải. Khi tự mình thể nghiệm, sau khi thử mấy kiếm, Sở Mộ đã triển khai phản kích sắc bén nhất.
Trang Ly BIệt này kiếm ý và áo nghĩa đều đạt tới lục chuyển cực hạn. Lực lượng khống chế đã sớm đạt tới cực hạn nhập cảnh đỉnh phong. Tạo nghệ kiếm thuật càng tới tầng thứ năm kiếm thuật lĩnh vực, gần tới tầng thứ sáu. Kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Phong cách đặc biệt, có được tiết tấu của riêng minh.
Nhưng mà so với Sở Mộ kém rõ ràng, mặc dù Sở Mộ chỉ vận dụng kiếm ý lục chuyển cực hạn mà thôi.
Một phút đồng hồ kịch chiến, Sở Mộ men theo sơ hở của Trang Ly Biệt, phản kích lại. Khiến cho tiết tấu của Trang Ly Biệt loạn, sau đó bị Sở Mộ nắm giữ rồi đánh bại.
Trận chiến thứ bảy là Đường Chân đấu với Xi Tiếu. Rất không may nàng thua dưới thân kiếm của Xi Tiếu.
Trận thứ tám, đối thủ của Lạc Thu Thủy không ngờ lại là Bí Hổ. Không thể không nói, đầy là một trùng hợp lớn.
Tuy rằng trước đó chiến một trận với Lạc Thu Thủy thua. Nhưng mà Bí Hổ cũng không có sợ hãi. Ngược lại chiến ý còn tăng cao hơn, bộc phát, toàn lực ra tay, so với vừa rồi còn mạnh hơn một tia.
Đáng tiếc thực lực có tiến bộ, lại không có thay đổi về chất. Cuối cùng vẫn thua dưới kiếm ý thất chuyển của Lạc Thu Thủy.
Lục chuyển cực hạn và thất chuyển sơ kỳ chênh lệch vẫn hết sức rõ ràng.
Trận thứ chín, Đồ Kinh Hồng có chút dở khóc dở cười. Bởi vì thẻ tre hắn rút được không ngờ lại là số một.
Trận thứ nhất là Nam VÔ đấu với Đồ Kinh Hồng, trận thứ chính lại là Đồ Kinh Hồng đấu với Nam vô.
Đã thua một trận, Đồ Kinh Hồng chỉ có một cơ hội cuối cùng. Nhưng mà đối thủ của hắn là Nam Vô, là Kiếm giả tuyệt đối mạnh mẽ có được kiếm ý thất chuyển. Như vậy Đồ Kinh Hồng cũng không có chút hi vọng nào.
Vẫn dùng toàn lực chiến một trận. Đồ Kinh Hồng có cảm giác kinh diễm, nhưng vẫn bại dưới tay Nam Vô.
Trận thứ mười, Sở Mộ rút được số năm, là Đoạn Ngọc Long.
Trước đó Đoạn Ngọc Long từng chiến một trận với Sở Mộ. bất quá chỉ làm một trận chiến kiếm thuật thuần túy. Hắn thua dưới thân kiếm của Sở Mộ.
về sau Đoạn Ngọc Long từng nói với Sở Mộ, tới cuối cùng song phương sẽ toàn lực chiến một trận. Lúc này thời cơ đã tới.
Số mười đấu với số năm.
Sở Mộ đấu với Đoạn Ngọc Long.
Đối với phong cách chiến đấu của Đoạn Ngọc Long, Sở Mộ thông qua mấy trận chiến đã có chỗ hiểu. Trái lại, đối với phong cách chiến đấu của Sở Mộ kỳ thực Đoạn Ngọc Long cũng cảm thấy khiểu. Bởi vì Sở Mộ am hiểu nhất là bao dung, hấp thu toàn bộ vào làm của mình, hoàn thiện mình, làm bản thân mình hoàn mỹ.
- Đây là trận chiến thứ hai của chúng ta.
Đoạn Ngọc Long cười nói.
- Trận chiến này ta sẽ không thua ngươi nữa.
- bất kể chiến như thế nào ngươi sẽ thua.
Sở Mộ nói, tín niệm của hắn còn mạnh hơn. Bởi vì thực lực của hắn so với Đoạn Ngọc Long còn mạnh hơn.
- Tới đây đi.
Đoạn Ngọc Long cười nói. Hắn cũng không biết thực lực chân chính của Sở Mộ, cho nên đối với mình hắn rất có lòng tin.
Rút kiếm, thân thẻ song phương khẽ động. Trong chốc lát bộc phát, phóng tới đối phương. Kiếm quang giốgn như chim yến, kinh hồng, giao long.... .
Thân ảnh và kiếm quang dung hợp, giống như là giao long lập lòe. Quanh thân Sở Mộ có ba mươi sáu đạo thân ảnh màu xanh tàn sát bừa bãi, đó là kiếm thuật liên kích của Đoạn Ngọc Long.
Tên của nó là Thiên Long tam thập lục thức.
← Ch. 0810 | Ch. 0812 → |