Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0865

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0865: Tâm Kiếm Trảm Thương Khung
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Không kịp suy nghĩ đây là công pháp gì, Sở Mộ đã chém hai kiếm kỹ Trảm Thiết tới trước mặt, uy lực cường hoành, Hậu Thanh Minh huy kiếm ngăn cản, hắn cảm thấy kiếm trong tay mình như lâm vào vùng nước bùn, quanh người có gió vờn quanh sinh ra rung động mạnh ngăn cản hai chiêu Trảm Thiết của Sở Mộ.

Đây là phong thuỷ áo nghĩa dung hợp tạo thành kiếm kỹ phòng hộ.

Kiếm kỹ dung hợp hai chủng áo nghĩa có uy năng vô cùng cường đại, Trảm Thiết của Sở Mộ bị ngăn cản.

Trong nháy mắt Hậu Thanh Minh chuyển thủ thành công, nước chung quanh người hội tụ vào thân kiếm, hóa thành một thanh kiếm nhưng có cây cối sinh trường phía trên, lúc tấn công còn mang theo sinh cơ bừng bừng.

Áp lực đáng sợ làm Sở Mộ hít thở không thông.

Chiêu kiếm kỹ này dung hợp thủy áo nghĩa và mộc chi áo nghĩa với nhau..

Trước mắt, trong tất cả đệ tử nội cung cũng chỉ có Hậu Thanh Minh nám giữ kiếm kỹ dung hợp hai loại áo nghĩa, hơn không chỉ một chiêu.

Không gian bốn phía bị áp bách không cách nào né tránh, Sở Mộ phải ngăn cản, Kiếm Ảnh Sát, Kiếm Tâm Lưu Ảnh đều xuất hiện, hai thức Trảm Thiết đều xuất ra liên tục.

Trong nháy mắt Sở Mộ chém liền ba kiếm, tất cả đều chém vào sơ hở của kiếm kỹ trước mặt, dù đánh tan kiếm kỹ nhưng lực phản chấn làm Sở Mộ rên rỉ, khóe miệng chảy máu tươi.

Uy lực kiếm kỹ một áo nghĩa và hai áo nghĩa chênh lệch quá lớn, Sở Mộ có thể đối kháng kiếm kỹ một loại áo nghĩa, chỉ miễn cưỡng đối kháng kiếm kỹ dung hợp hai chủng áo nghĩa.

Cũng may có Kiếm Ảnh Sát và Kiếm Tâm Lưu Ảnh, nếu không một kiếm vừa rồi đánh hắn không lực tái chiến.

Hậu Thanh Minh không có ý ra tay, Sở Mộ cường đại vượt qua dự kiến của hắn, không ngờ có thể đấu với hắn tới mức này.

Bị thương, khí huyết sôi trào, tình huống bất lợi, Sở Mộ vội vàng thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ phối hợp Nghịch Không Bộ quần nhau với Hậu Thanh Minh, uy lực kiếm kỹ của Hậu Thanh Minh cường hoành, hơn nữa kiếm nhanh như tia chớp, vô cùng khó đối kháng, Sở Mộ phải dùng toàn lực di chuyển, Hậu Thanh Minh khó có thể tập trung vị trí của hắn.

- Thi triển Thần Hoang Kiếm Quyết?

Ý niệm vừa xuất hiện trong đầu, Sở Mộ đã gạt bỏ, tuy trước kia thuần thục không ít nhưng cần tới năm mươi giây mới có thể chuyển hóa Thiên Hoang kiếm nguyên thành Thần Hoang kiếm nguyên, Hậu Thanh Minh không cho hắn thời gian thi triển.

- Chẳng lẽ phải bộc lộ áo nghĩa cường đại hơn?

Ý niệm thứ hai xuất hiện trong đầu.

- Còn một chiêu, vừa vặn nhân cơ hội này thử xem uy lực như thế nào, nếu không được lại bộc lộ áo nghĩa.

Ý niệm xuất hiện trong đầu, Sở Mộ vội vàng điều động Tâm Kiếm chi lực kích phát một kiếm cực mạnh.

Hậu Thanh Minh cường đại tới mức Sở Mộ cảm thấy áp lực, trong tình huống không thể dùng kiếm ý, thủ đoạn hắn có thể sử dụng cũng có hạn.

Rất nhiều người cũng nhìn ra kiếm kỹ của Sở Mộ không ẩn chứa kiếm ý, nội tâm bọn họ cảm thấy kỳ quái, vì sao Sở Mộ không sử dụng kiếm ý, chẳng lẽ hắn không muốn người ta biết huyền bí bên trong?

Hắn muốn ẩn dấu thực lực?

Không có lý do, đã đến nước này, lúc này còn ẩn dấu thực lực là không sáng suốt.

Hậu Thanh Minh cũng khó hiểu, thập phần kinh ngạc, hắn xem ra chiến đấu tới bây giờ sắp phân cao thấp, thậm chí phân sinh tử, có kiếm ý không cần chính là hành vi ngu xuẩn, chiến bại cũng không thể trách người khác.

Sở Mộ bị Hậu Thanh Minh bức lui, hắn giơ kiếm lên cao cao, Tâm Kiếm chi lực trong trái tim bộc phát ra bên ngoài, lập tức dùng chấn động đặc biệt rót vào thân kiếm.

Kiếm sinh ra khí tức bén nhọn cường đại, thân thể Hậu Thanh Minh chấn động, kiếm kỹ tấn công vừa biến mất, hắn vung trường kiếm tạo thành kiếm kỹ phòng ngự.

Sở Mộ chém xuống, một đạo kiếm quang màu bạc hình trăng lưỡi liềm phá không bay tới phía trước, trực tiếp xé rách tất cả mọi thứ, khí thế từ mũi kiếm có thể chém nát tất cả.

Kiếm kỹ phòng ngự của Hậu Thanh Minh vừa thi triển được một nửa thì kiếm quang công kích đã tới.

Tiếng xé rách vang lên, kiếm kỹ phòng ngự của Hậu Thanh Minh bị cắt ra, mũi nhọn đáng sợ muốn chém hắn thành hai nửa.

Oanh, lực lượng bộc phát hoàn toàn, kiếm của Hậu Thanh Minh xuất hiện hào quang kinh người giống như mặt trời đang lên cao, thiên địa như bị xé rách.

Tâm Kiếm Bí Lục đệ tam trọng thiên: Tâm Kiếm Trảm Thiên Khung, đây là lần đầu nó phóng thích uy lực cường đại của bản thân.

Uy lực Tâm Kiếm Trảm Thiên Khung rất cường đại, thực lực Hậu Thanh Minh cũng không kém, hắn dùng kiếm kỹ phòng ngự hai loại áo nghĩa ngăn cản Tâm Kiếm Trảm Thiên Khung, hơn nữa còn phóng thích kiếm kỹ hai áo nghĩa phản công.

Sở Mộ đã tiêu hao hết Tâm Kiếm chi lực trong kiếm vừa rồi. Vẫn không thể đánh bại Hậu Thanh Minh, Sở Mộ bắt đầu sử dụng kiếm kỹ đối kháng, kim chi áo nghĩa bộc phát tới tám chuyển cực hạn, uy lực còn mạnh hơn bảy chuyển cực hạn gấp bội, hơn nữa vì muốn bại địch. Sở Mộ cũng vận dụng kiếm ý, kiếm ý tám chuyển cực hạn.

Trảm Thiết tấn công!

Có kiếm ý có kim chi áo nghĩa, hơn nữa còn dung nhập Chấn Sơn Kính cực hạn và thần niệm chi lực cùng Trảm Thiết, Trảm Thiết bản đầy đủ.

Kiếm kỹ ẩn chứa kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn làm mọi người sợ hãi. Kiếm kỹ chém nát kiếm kỹ không trọn vẹn của Hậu Thanh Minh, thậm chí còn đánh thẳng vào Hậu Thanh Minh.

Kiếm kỹ một loại áo nghĩa trên cơ bản không mạnh bằng kiếm kỹ hai áo nghĩa, nhưng phải xem tình huống cụ thể thế nào.

Rèn luyện kiếm ý áo nghĩa có phân cao thấp, kiếm kỹ có kiếm ý áo nghĩa cao đương nhiên càng cường đại.

Trảm Thiết dung nhập kiếm ý tám chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn, luận uy lực vượt xa kiếm kỹ một áo nghĩa, tiếp cận với kiếm kỹ hai chủng áo nghĩa, lại dung hợp Chấn Sơn Kính cực hạn gia tăng lực lượng cực mạnh cho nên uy lực kiếm kỹ có tăng lên, đã vượt qua kiếm kỹ hai áo nghĩa bình thường.

Một kiếm này ẩn chứa mũi nhọn vô tận, thế không thể đỡ, sắc mặt Hậu Thanh Minh biến hóa khó lường, hắn hét lớn một tiếng sau đó thi triển kiếm kỹ ý đồ ngăn cản kiếm của Sở Mộ.

Tốc độ quá nhanh quá đột ngột, tiên cơ vừa mất, Sở Mộ lại bộc phát kiếm ý tám chuyển cực hạn cho nên thế không thể cản.

Tất cả đều bị nghiền nát khi đối diện kiếm kỹ Trảm Thiết, Hậu Thanh Minh hoành kiếm trước ngực ngăn cản kiếm kỹ, kiếm của Sở Mộ bộc phát lực lượng vô cùng đáng sợ, lực chấn động truyền khắp toàn thân, nội tạng chấn động rất mạnh, hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra sau.

- Kiếm ý tám chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn!

- Phá kiếm kỹ Nhân cấp phá Địa cấp!

Các trưởng lão hít khí lạnh.

*****

Lực giảm bớt, Sở Mộ sử dụng Yến Phản tấn công.

Hậu Thanh Minh quá mức cường đại, thật vất vả bắt được một cơ hội, Sở Mộ chắc chắn không bỏ qua, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội phản kích.

Một kiếm lại một kiếm, áo nghĩa tám chuyển cực hạn không ngừng luân chuyển, khi thì dung hợp, khi thì phóng thích kiếm kỹ Trảm Thiết, Hậu Thanh Minh chỉ có thể không ngừng rút lui, lần lượt đã bị chấn động, lần lượt phun máu tươi.

Một kiếm cuối cùng, thân thể Sở Mộ giống như phi yến bay qua bầu trời, kiếm kỹ Trảm Thiết chém tới, Hậu Thanh Minh lại bay ngược ra sau, miệng phun máu tươi sau đó va chạm vào phong cấm quanh kiếm thai.

- Đại ca.

Người Thất Kiếm Lâu kinh hô.

Mặc dù như thế Sở Mộ vẫn không có ý buông tha, hắn giơ kiếm gác lên cổ Hậu Thanh Minh.

Hắn muốn nghe Hậu Thanh Minh nhận thua, nếu không chiến đấu sẽ tiếp tục.

Gặp nguy không loạn, Hậu Thanh Minh lau máu tươi trên khóe miệng, hai mắt bắn ra tinh mang lợi hại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như hắn muốn nhìn thấu Sở Mộ.

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, hắn đối mắt với Hậu Thanh Minh, hoàn toàn không chút yếu thế.

Mặc dù nội tâm có ngàn vạn không cam lòng, mặc dù cảm giác mình không thể thua, hiện tại kiếm của Sở Mộ gác lên cổ hắn, muốn giết hắn cũng không phải việc khó.

- Ngươi thắng.

Hậu Thanh Minh nói.

- Nhưng ngươi thắng thế nào thì bản thân ngươi rõ ràng, không lâu sau ta sẽ tái đấu với ngươi một trận.

- Ta sẽ chờ!

Sở Mộ cười nói.

Muốn nói thắng như thế nào cũng không có gì, đơn giản là xuất kỳ bất ý, đánh úp cuối cùng nắm lấy một tia cơ hội và dùng lực lượng cường hoành đánh bại Hậu Thanh Minh, nếu Hậu Thanh Minh ngay từ đầu có phòng bị thì người bại sẽ là Sở Mộ.

Nhưng đó chỉ là khả năng mà thôi, huống chi Hậu Thanh Minh đã bại, dưới ánh mắt của mọi người đây là sự thật không thể tranh luận, bất kể hắn nói tốt cỡ nào thì sự thật vẫn là như thế.

Đệ nhất nội cung Hậu Thanh Minh cũng bại, tự nhiên đệ tử nội cung khác không có ai là đối thủ của Sở Mộ.

Sau khi Hậu Thanh Minh bị thua, hắn quay người nhảy xuống kiếm thai, Sở Mộ vẫn đứng trên kiếm thai, hắn đứng đó tỏa ra khí độ phi phàm.

Vào lúc này Sở Mộ rất khó chịu, kiếm phách của hắn một phân thành hai, kiếm ý cũng một phân thành hai vẫn chưa khôi phục lại, trước khi khôi phục không nên tùy tiện sử dụng, bởi vì cần đánh bại Hậu Thanh Minh cho nên không thể không dùng kiếm ý.

Vận dụng kiếm ý khi còn chưa khôi phục sẽ làm kiếm phách trở nên bất ổn, nó sắp tán loạn, Sở Mộ không thể không dùng thần niệm chi lực trấn áp, người ngoài không nhìn ra hắn có biểu hiện gì.

- Còn có ai?

Sở Mộ nhìn chung quanh một vòng sau đó lên tiếng.

Không có người đáp lại, thực lực bọn họ không bằng Hậu Thanh Minh.

- Nếu không có người tiếp tục khiêu chiến Sở Mộ, khiêu chiến lần này chấm dứt, các ngươi không được dị nghị Sở Mộ đảm đương danh hiệu thiếu cung chủ Thiên Hoang Địa Cung.

Qua một phút sau, một trưởng lão nội cung lên tiếng.

Chuyện cho tới bây giờ biến thành kết cục đã định, biết rõ việc Sở Mộ đảm nhiệm danh hiệu thiếu cung chủ không còn khả năng lật bàn, mặc dù có người không cam lòng nhưng không phản bác, bởi vì đánh không lại Sở Mộ.

Nếu kết cục đã định, Sở Mộ cũng thả lỏng nội tâm, hắn muốn rời đi quay về tiểu cung điện của mình nghỉ ngơi thật tốt, sau đó củng cố kiếm phách vững chắc để tiêu trừ hậu hoạn.

- Được rồi, giải tán, về sau nhìn thấy Sở Mộ, các ngươi nên làm thế nào đều rõ ràng.

Trưởng lão nội cung nói xong liền phất tay, bảo mọi người giải tán.

- Chờ chút...

Lúc Sở Mộ chuẩn bị rời đi, một giọng nói vang lên giống như lợi kiếm xuyên qua không gian, sắc mặt trưởng lão nội cung thay đổi.

Hắn đã bảo mọi người giải tán nhưng lại có người nói chờ chút, chẳng lẽ không phải không cho hắn mặt mũi, lúc nhìn thấy người nói chuyện là ai thì trưởng lão nội cung im lặng, bởi vì người nói chuyện là đệ tử chân cung.

Trưởng lão nội cung và đệ tử chân cung đều là cường giả Kiếm Vương, luận địa vị thì đệ tử chân cung cao hơn một chút.

Người vừa lên tiến chính là đệ tử chân cung, tên là Hà Hạo, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ là vì chuyện của Nhậm Độc Hành, khi đó hắn nhìn Sở Mộ không vừa mắt, trước kia Sở Mộ chỉ là tiểu nhân vật, hắn đã không đặt vào mắt, nhưng đến bây giờ Sở Mộ biến hóa nhanh chóng, hắn sắp trở thành thiếu cung chủ Thiên Hoang Địa Cung, chẳng phải địa vị còn trên cả hắn?

Ánh mắt Hà Hạo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hùng hổ dọa người.

- Chức vụ thiếu cung chủ không phải trò đùa, chỉ cần đệ tử ngoại cung nội cung phục còn chưa đủ, cũng phải làm đệ tử chân cung chúng ta phục.

Hà Hạo cười lạnh, nói:

- Hiện tại ta muốn biết Sở Mộ ngươi có thể làm gì để đệ tử chân cung chúng ta phục?

Hắn nói ra lời này đã có phần không mặt mũi nhưng Hà Hạo không quan tâm, người như hắn có da mặt rất dày, căn bản không quan tâm cái nhìn của người khác thế nào.

- Ngươi muốn như nào?

Thực lực không bằng, khí thế lại không thể yếu, Sở Mộ chỉ hỏi một câu.

- Không thế nào, muốn đảm đương thiếu cung chủ, tự nhiên phải làm tất cả người Thiên Hoang Địa Cung phục.

Hà Hạo cười hắc hắc, nói:

- Nếu ngươi có thể làm ta phục, ta sẽ thừa nhận địa vị thiếu cung chủ của ngươi.

- Ý của ngươi là ta phải đánh bại ngươi?

Sở Mộ nhìn chằm chằm Hà Hạo, nói chuyện không nhanh không chậm:

- Nếu như ta không nói sai, tuổi của ngươi phải gấp đôi ta, thời gian ngươi tu luyện cũng gấp đôi ta, ngươi trở thành đệ tử chân cung nhiều năm, mà ta mới trở thành đệ tử nội cung, bỏ qua chuyện này không nói, ta lại hỏi ngươi, lúc ngươi tuổi như ta, thực lực của ngươi thế nào?

Sở Mộ hỏi rất bình thản nhưng lại thập phần sắc bén, sắc mặt Hà Hạo hơi đổi sau đó khôi phục bình thường, dường như nghe không hiểu Sở Mộ nói gì.

- Ý của ngươi là thời gian tu hành không đủ đúng không, ta có thể cho ngươi một ít thời gian, cho ngươi tu luyện thật tốt...

- Được rồi, nếu đệ tử chân cung muốn khiêu chiến Sở Mộ, chờ Sở Mộ trở thành đệ tử chân cung rồi nói sau.

Một giọng nói già nua từ trong hư không vọng ra ngoài, là một trưởng lão chân cung lên tiếng.

Hà Hạo biến sắc, hắn câm miệng không dám nói câu nào, hắn dám chống đối trưởng lão nội cung nhưng không dám khiêu chiến trưởng lão chân cung, việc này đến đây xem như chấm dứt một giai đoạn.

Mọi người phát hiện sau khi sự kiện khiêu chiến "Thiếu cung chủ" kết thúc, Sở Mộ lại mai danh ẩn tích không thấy đâu nữa

Bất kể nói thế nào, không cần gặp Sở Mộ, sau đó cung kính xưng hô hắn thiếu cung chủ là chuyện tốt, bọn họ mong hắn lặn mất không xuất hiện mới tốt.

...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)