Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0877

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0877: Tư Không Chiến nhận thua
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Chấn Thiên chiến đội, có chuyện gì vậy?

Người Tinh Trần chiến đội đi tới, trực tiếp hỏi.

- Ta tìm Tư Không Chiến.

Sở Mộ nói.

- Tìm tổng đội trưởng của chúng ta làm gì?

Người Tinh Trần chiến đội lần nữa hỏi.

- Bảo Tư Không Chiến ra chiến với ta một trận.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói một tiếng.

- Cái gì?

Người Tinh Trần chiến đội cho rằng minh nghe nhầm, mà những người đi theo đuôi phía sau thì kích động. Quả nhiên mục đích của Sở Mộ này là chiến một trận với Tư Không Chiến.

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn khiêu chiến tổng đội trưởng của chúng ta hay sao?

Người của Tinh Trần chiến đội dò xét Sở Mộ một phen, cảm nhận không được khí tức chấn động của Sở Mộ, cho nên dùng ngữ khí khinh miệt nói.

Trên thế giới này, có một ít người không tận mắt nhìn thấy thì không biết lợi hại, không biết trời cao đất rộng.

Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, có hàn mang như điện bắn ra. Làm cho người của Tinh Trần chiến đội không tự chủ được run lên. Giống như trong nháy mắt cả linh hồn bị cắt nát, cảm giác sợ hãi từ tận sâu trong lòng toát ra, khiến cho hắn vội vàng lui về phía sau vài bước.

Chân bước ra, không nhìn Sở Mộ mà nhanh chóng chạy đi. Đám người Tần Sơn Hà cũng nhanh chóng đuổi kịp. Đám Kiếm giả vây quanh quá nhiều, ngăn không được. Cảnh tượng trong lúc nhất thời trở nên có chút hỗn loạn.

- Mau mời người.

Thành viên của Tinh Trần chiến đội bị Sở Mộ liếc mắt bức lui nhìn thấy không khống chế được cục diện cho nên vội vàng hét lớn.

Một đường thông suốt, nhanh chóng tiến sâu vào trong Kiếm lâu quần của Tinh Trần chiến đội. Sở Mộ lần nữa bị cản đường. Người ngăn lại hắn cũng là một thành viên của Tinh Trần chiến đội. Khoảng chừng hơn mười, mỗi một người đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh cực hạn. là cao thủ ngũ chuyển hoặc là lục chuyển.

Hơn mười người hợp thành khí thế, cũng rất lớn mạnh. Chỉ là mặc kệ thế nào cũng không chút dao động nào tới Sở Mộ.

Thân thể bất động, chỉ tản mát ra một cỗ khí thế đã trấn áp khí thế của hơn mười đội viên của Tinh Trần chiến đội.

Tiếng xé gió sưu sưu vang lên. Từng đạo thân ảnh vội vàng từ phía xa chạy tới, xuất hiện trước mặt Sở Mộ. Tổng cộng có chín người, toàn bộ đều tản mát ra khí tức Thần Ngưng cảnh, ngưng tụ vào làm một thể, giống như hóa thành một thanh cự kiếm, giơ lên cao rồi chém về phía Sở Mộ.

Trong nháy mắt, gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc, có không khí rít gào, như sóng cồn ngập trời, ngọn núi sụp đổ. Khiến cho đám người ths biến sắc, cũng làm cho đám đệ tử tinh anh phía sau đang chạy tới kinh hô.

Chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh cùng nhau phóng thích khí thế, sau khi ngưng tụ vào làm một cỗ, càng thêm mạnh mẽ, càng thêm kinh người. Bọn hắn cảm thấy có lẽ Sở Mộ khó có thể đối kháng được.

Thân thể của Sở Mộ đứng thẳng, hai mắt giống như phóng điện. Tóc dài màu đen bay bổng, kiếm thế mạnh mẽ như thần kiếm rời khỏi vỏ. Một kiếm phá không chém ra, lập tức đánh tan khi thế của chín đại cao thủ Thần Ngưng cảnh liên hợp, đồng thời còn phản kích lại. Khiến cho chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh kia biến sắc, miệng kêu lên một tiếng, thân thể lắc lư.

- Chuyện.... này...

Các đệ tử tinh anh vây xem và đám người Tinh Trần chiến đội ngây ngốc nhìn trân trối. Trái lại, người Chấn Thiên chiến đội thì mặt mày hớn hở, bọn hắn đã tiến gần hơn một bước nhận thức sự cường đại của Sở Mộ.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng. Nhân vật thiên tài có thể một kiếm miểu sát thiên tài các tộc như Thiên yêu tộc kia, sao lại không mạnh được cơ chứ?

- Các ngươi lui ra.

Một đạo thanh âm kiêu căng từ bên trong truyền ra. Ngay sau đó có một đạo thân ảnh nhảy ra, đứng trước mặt chín đại Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Đội trưởng.

Chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của Tinh Trần chiến đội liên tục lên tiếng.

Người vừa mới tới là một Kiếm giả thân mặc trường bào, nhìn qua chừng không tới ba mươi tuổi. Hai hàng lông mày có chút tương tự với Tư Không Chiến, chỉ có điều có chút lạnh lẽo, dường như cảm thấy mình là siêu nhiên, nhất đẳng.

- Ngươi là Sở Mộ, từng có ước định với đường ca ta hay sao?

Tư Không Ngạo lạnh lùng nhìn qua mặt Sở Mộ rồi nói.

- Gọi Tư Không Chiến vdid ra.

Sở Mộ nói.

- Ngươi muống khiêu chiến, ta có thể tiếp.

Tư Không Ngạo nói.

Sở Mộ lắc đầu, Tư Không Ngạo này quá mức tự tin.

Ngón tay như kiếm điểm ra một cái. Trong nháy mắt sắc mặt Tư Không Ngạo đại biến. Hắn chỉ thấy thế giới trước mắt nhanh chóng tán loạn, chỉ có một ngón tay, giống như hóa thành tuyệt thế thần kiếm, xé rách không trung mà tới.

Không thể nào trốn tránh, không thể nào đối kháng, phong mang cực hạn bắn tới, làm cho toàn thân hắn đau đớn. Phảng phất như bị ngàn vạn lưỡi đao sắc bén đồng thời cắn vào, một loại cảm giác run rẩy từ sâu trong lòng sinh ra, dường như bị phong mang cắt nát.

Trong mắt mọi người, chỉ thấy toàn thân Tư Không Ngạo run rẩy kịch liệt, đầu dường như cũng run rẩy, sắc mặt tái nhợt tựa như mất máu. Đồng tử co rút lại như châm, vẻ mặt kinh hãi, tuyệt vọng hiển hiện rõ ràng trên mặt hắn.

Trong mắt bọn hắn, Sở Mộ rất nhẹ nhàng điểm ra một ngón tay, không hề có chỗ thần kỳ nào. Hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, nhìn qua gióng như là tiện tay điểm ra. Thế nhưng hết lần này tới lần khác phản ứng của Tư Không Ngạo lại lớn như vậy, khác thường như thế. nhìn qua giống như hai người đã sớm thương lượng qua, phối hợp diễn kịch vậy.

Nhưng mà người hiểu rõ Tư Không Ngạo đều biết, hắn ngạo khí mười phần, căn bản không có khả năng đi đùa giỡn chuyện như vậy.

Không phải diễn kịch, như vậy chỉ có thể giải thích. Một ngón tay kia của Sở Mộ ẩn chứa huyền cơ lớn lao, có uy năng kinh người tới cực điểm ở bên trong.

Tư Không Ngạo rút kiếm, vung về phía trước, nhìn như hỗn loạn, hoàn toàn không phải là hành động mà một cao thủ nên có. Môt ngón tay kia của Sở Mộ đã chấn nhiếp tâm thần của hắn, khiến cho hắn rối loạn trận tuyến.

Giống như nằm mơ vậy, Tư Không Ngạo thấy kiếm chỉ trước mắt biến mất, khôi phục bình thường. Giống như chưa từng xuất hiện qua. Chỉ là trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ vui vẻ.

- Ngươi quá yếu.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, vẻ mặt Tư Không Ngạo biến đổi, vẻ mặt tái nhợt trở nên còn tái nhợt hơn, lại vô lực phản bác.

Một ngón tay vừa rồi thể hiện ra thực lực phi phàm và thủ đoạn khó lường của Sở Mộ, có thể khẳng định hắn không phải là đối thủ của đối phương. Đã như vậy cho dù có ra tay tiếp cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.

Phanh phanh phanh.

Có tiếng vỗ tay truyền tới, tiếng vỗ tay kia ẩn chứa tiết tấu gì đó. Lập tức phá vỡ bầu không khí rung động mà Sở Mộ tạo ra cho mọi người. Khiến cho sự chú ý của mọi người bị hấp dẫn qua. Chỉ thấy một Kiếm giả mặc trường bào đang cất bước đi tới.

*****

Hai vai hắn giống như có thể gánh một bầu trời, hai chân đạp trên mặt đất, có cảm giác như đỉnh thiên lập địa, nguy nga không thôi. Một thân khí thế cường đại, những ngôi sao trên trường bào giống như sống lại, phóng ra quang mang yếu ớt, lập lòe, nhấp nháy.

Khí thế mạnh mẽ vờn quanh thân, quang mang trên những ngôi sao lập lòe, chiếu rọi lên khuôn mặt hắn, nhìn qua ý vị mười phần. Loại nội liễm này khiến cho ngàn vạn thiếu nữ mê muội.

- Tư Không Chiến.

- Tư Không Chiến tới.

- Tư Không Chiến xuất hiện, trận chiến với Sở Mộ nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.

Sở Mộ cũng nhìn về phía Tư Không Chiến, trên mặt mang theo nụ cười.

Tư Không Ngạo nhìn qua Tư Không Chiến, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ.

- Sở huynh, xem ra bảy năm rưỡi này huynh lại có kỳ ngộ a.

Tư Không Chiến nói.

- Ngươi cũng vậy.

Sở Mộ nói, hắn có thể cảm giác được khí thế của Tư Không Chiến rất là cường đại, hơn xa Tư Không Ngạo. Có thể nói, Tư Không Chiến lúc này và Tư Không Chiến năm đó, không chỉ là tu vi biến hóa, mà nội tình, bản chất càng có biến hóa, giống như thoát thai hoán cốt vậy.

Nếu không có kỳ ngộ, không có khả năng như vậy.

- Bất quá có kỳ ngộ cũng không thể so được với Sở huynh.

Tư Không Chiến nói thẳng.

- năm đó lúc vẫn là đệ tử bình thường, ngươi không bằng ta, hiện tại luận thực lực ta lại không bằng ngươi.

Nghe lời nói thẳng thắn như vậy của Tư Không Chiến, Sở Mộ có chút kinh ngạc. Dù sao chung quanh là các thành viên của Tinh Trần chiến đội và các đệ tử tinh anh vây quanh. Cả đám vô cùng kinh ngạc, còn chưa ra tay giao chiến thì đã thừa nhận mình không bằng đối phương. Chuyện này đã phá vỡ nhận thức của bọn họ về Tư Không Chiến.

Sở Mộ ngoài kinh ngạc ra cũng càng kính nể Tư Không Chiến một phần.

Mặc dù đối với bản thân mình tràn ngập tự tin, lại không tự đại mù quáng, hiểu rõ chênh lệch giữa mình và đối phương. Coi như dùng hết toàn lực ra tay cũng vẫn thua dưới kiếm của đối phương. So với việc che che giấu giấu còn không bằng trực tiếp thừa nhận, tâm tính rất tốt, tâm tình rất ổn.

Những người khác thì lại khác, cũng có người bội phục Tư Không Chiến dám can đảm thừa nhận không bằng Sở Mộ, có người thì lại trào phúng hắn, hóa ra hắn chỉ có hư danh mà thôi.

Bất kể thế nào ý chí của Tư Không Chiến kiên định, coi như biết rõ suy nghĩ của người khác, cũng sẽ không để ý, không dao động.

Tư Không Chiến trực tiếp thừa nhận không phải là đối thủ của Sở Mộ. Cũng bởi vì vừa rồi hắn đã chứng kiến một ngón tay của Sở Mộ, cảnh giới của hắn còn hơn Tư Không Ngạo rất nhiều. Còn hơn những người khác ở đây rất nhiều. Nếu đặt bản thân vào đó, đổi vị trí với Tư Không Ngạo, hắn phát hiện ra mình đối mặt với một ngón tay nhìn như bình thản của Sở Mộ, cũng không có nắm chắc đối kháng. Mà đó bất quá chỉ là Sở Mộ tiện tay điểm ra một cái mà thôi.

- Sở huynh, năm đó ta và ngươi ước định, không phải là phân thực lực cao thấp, mà là đọ sức giữa hai chiến đội. Chiến đội của người nào siêu việt tam đại chiến đội trước. Khi đó người đó sẽ là kẻ thắng.

Tư Không Chiến chậm rãi nói.

- Từ lúc ta và ngươi đổ ước tới nay đã hơn mười năm, còn chưa phân ra thắng bại. Nhưng mà dựa theo tình huống bây giờ xem ra, Tinh Trần chiến đội của ta đã vượt lên Chấn Thiên chiến đội của ngươi. Ngày sau siêu việt tam đại chiến đội, chiến thắng đổ ước là chuyện trong tầm tay.

- Ta đã trở lại, Chấn Thiên chiến đội sẽ đuổi kịp, còn vượt qua Tinh Trần chiến đội, chiến thắng đổ ước.

Sở Mộ đáp lại một câu.

- Như vậy mới có ý tứ.

Tư Không Chiến cười nói.

- Tư Không huynh đã cho rằng thực lực ngươi không bằng ta, như vậy hôm nay khiêu chiến với Tinh Trần chiến đội tới đây là kết thúc. Tạm biệt.

Sở Mộ nói, quay người đi khỏi Kiếm lâu quần của Tinh Trần chiến đội.

- Tạm biệt.

Tư Không Chiến nhìn bóng lưng Sở Mộ, chắp tay rồi lạnh nhạt nói.

Tần Sơn Hà và các đội viên Chấn Thiên chiến đội cũng nhanh chóng quay người rời đi. Bộ dáng cả người khí phách, hiên ngang, đi theo sau lưng Sở Mộ rời đi.

Các đệ tử tinh anh vây xem chung quanh thấy vậy vội vàng tách ra hai bên, nhượng thành một con đường, cho Sở Mộ và đội viên Chấn Thiên chiến đội rời đi. Trong nháy mắt này người của Chấn Thiên chiến đội chính thức là vạn chúng chú mục.

Sau đó các đệ tử tinh anh vây xem định rời đi, có chút thất vọng.

Sở Mộ không có trở về kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội mà là đi về một phương hướng khác.

- Đội trưởng, bây giờ....

Ngô Không hiếu kỳ hỏi.

- Trảm Ma chiến đội.

Sở Mộ nói, nhẹ giọng nói ra bốn chữ.

- Trảm Ma chiến đội?

Lập tức các đệ tử tinh anh định rời đi dừng chân, quay đầu nhìn về phía Sở Mộ. Sau khi lặp lại một lần, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.

- Quá tốt, lại có trò hay rồi.

- Vốn cho rằng giữa Sở Mộ và Tư Không Chiến sẽ có một trận chiến kịch liệt. Nhưng không ngờ Tư Không Chiến lại chủ động nhận thua, không có một chiến đấu nào. Ta còn tưởng như vậy là xong rồi chứ.

- Tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội là Thương Hải Kiếm tôn Hải Vô Nhai, là cao thủ lâu năm. Thực lực so với Tư Không Chiến càng thêm mạnh mẽ. Sở Mộ muốn khiêu chiến cao thủ của Trảm Ma chiến đội, nếu như liên tục đánh bại, Hải Vô Nhai sẽ lập tức ra tay.

- Đi, nhanh chóng đuổi theo.

Còn có một ít đệ tử tinh anh liên tục gọi bằng hữu, vô cùng náo nhiệt. Trong lúc nhất thời, nhân số đi theo sau lưng Chấn Thiên chiến đội tăng lên nhiều.

- Mấy người các ngươi cũng đi xem một chút.

Tư Không Chiến đưa mắt nhìn Sở Mộ rời đi. Sau đó phân phó với mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bên cạnh.

- Vâng.

Mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh này đều là người trong gia tộc Tư Không Chiến được điều tới. Nghe Tư Không Chiến phân phó, cả đám vội vàng đáp lời, nhanh chóng đuổi theo.

- Không ngờ Sở Mộ lại tuyên bố muốn khiêu chiến Trảm Ma chiến đội chúng ta?

Người còn chưa tới, tin tức cũng đã rơi vào trong tay người của Trảm Ma chiến đội. Sở Mộ chỉ nói tới bốn chữ Trảm Ma chiến đội, cũng không óc nói bất luận chữ nào liên quan tới khiêu chiến. Đương nhiên, mục đích của hắn quả thực cũng là đi khiêu chiến.

Lập tức, tin tức Sở Mộ muốn tới khiêu chiến được báo lên, kinh động cao tầng Trảm Ma chiến đội.

So với bảy năm rưỡi trước, số lượng Kiếm giả cao tầng của Trảm Ma chiến đội cũng không có thay đổi rõ ràng. Đối với thiên phú và thực lực của Sở Mộ bọn hắn cũng có lý giải trực quan.

Năm đó tu vi của Sở Mộ chỉ là Nguyên cực cảnh, lại có thể chém giết Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành. Hôm nay nghe nói tu vi Sở Mộ đột phá Nguyên cực cảnh, đạt tới Thần Ngưng cảnh. Thực lực tất sẽ tăng mạnh, càng thêm mạnh mẽ, nói không chừng ngay cả Kiếm giả Thần Ngưng cảnh đại thành cũng không phải là đối thủ của đối phương.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)