Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0889

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0889: Bất Diệt kiếm chém Minh Vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tự biết không địch lại, người Minh Thần tộc này lập tức thi triển ra toàn bộ thực lực, Minh Thần pháp tướng nhanh chóng ngưng tụ sauu luwung. Chượt, trong Minh Thần pháp tướng của người này lại xuất hiện một đạo thân ảnh đen kịt, là phiên bản thu nhỏ của Minh Thần pháp tướng, khí thế tăng vọt. Chú thuật lập tức được thi triển ra, chú thuật công kích, chú thuật phòng hộ, chú thuật phụ trợ khiến cho thực lực của hắn tăng lên rõ ràng.

Trong lúc giao chiến, Sở Mộ phát hiện ra người Minh Thần tộc này không ngờ lại không có sức bật bằng những thiên tài Minh Thần tộc đã chết dưới thân kiếm của hắn mấy tháng trước. Nhưng tích lũy càng thêm hùng hậu, trong lúc nhất thời không ngờ lại đấu ngang tay với Sở Mộ.

Minh Thần pháp tướng quả thực là năng lực thiên phú kinh người, không có tác dụng phụ gì. Theo tu luyện, uy lực sẽ tăng lên từng bước một, khiến cho năng lực của Minh Thần tộc viễn siêu nhân tộc.

Huống chi tên Minh Thần tộc này còn dựa trên cơ sở Minh Thần pháp tướng vốn có, lại thi triển ra Tương trung tương, uy năng lần nữa tăng lên gấp bội.

Nếu không có kiếm ý và áo nghĩa cửu chuyển, nhất định Sở Mộ phải thi triển ra bí pháp thì mới có thể đối kháng với đối phương.

Tuổi tên Minh Thần tộc này so với mấy thiên tài Minh Thần tộc chết dưới thân kiếm Sở Mộ trước đó nhất định còn lớn hơn rất nhiều. Tuy rằng thiên phú không bằng, nhưng mà lại hơn ở chỗ thực lực và tích lũy hùng hậu.

Chém ra một kiếm, dung nhập Sơn Hỏa bạo có quán chú Địa Tâm Hoang viêm vào trong, lập tức từ dưới chân tên Minh Thần tộc này bộc phát.

Né tránh không kịp, chú thuật phòng hộ trên người bị xé rách. Tên Minh Thần tộc này trực tiếp bị Sơn Hỏa bạo đánh trúng, vọt lên trên không trung. Một tia Địa Tâm Hoang viêm rơi lên trên người hắn, thiêu đốt.

Sở Mộ bước ra một bước, thân thể lập tức xuất hiện bên cạnh Minh Thần tộc, kiếm kỹ Trảm Phong chém ra.

Phốc một tiếng, Trảm Phong sắc bén không gì sánh nổi. Dưới Chấn Sơn kính cực hạn, bảo y của tên Minh Thần tộc này bị cắt nát.

Có một điều quỷ dị là không có chút máu tươi nào chảy ra. Tên Minh Thần tộc bị chém giết cũng không có lập tức chết đi, ngược lại còn phát ra tiếng cười khiến cho Sở Mộ sởn hết gai ốc.

- Sở Mộ, ngày chết của ngươi tới rồi.

Trong tiếng quát, trong lòng Sở Mộ bỗng nhiên phát lạnh, vội vàng thi triển Ngịch Không bộ rời đi xa.

Phanh một tiếng, thi thể tên Minh Thần tộc bị chém đứt lập tức nổ tung, vô số mảnh vỡ huyết nhục bắn ra, rơi xuống mặt đát tạo thành một trận đồ huyền ảo. Trên trận đồ đỏ sậm này có mùi máu tươi đậm đặc lan tràn ra.

Một đạo chú ấn như thực thể rơi xuống, rơi vào giữa trận đồ, lực lượng chấn động truyền lại bốn phía, rót vào trong trận đồ. Lập tức quang mang màu đỏ đại thịnh. Trong tiếng ông ông, Sở Mộ cảm nhận được lực lượng không gian chấn động mãnh liệt.

Oanh một tiếp, qunag mang màu đỏ giống như là cơn bão tập kích tới, ngăn cản Sở Mộ tới gần, phá hỏng trận đồ. Lực lượng xoắn ốc kia quá mạnh mẽ, khiến cho Sở Mộ không dám tới gần, nếu không tất sẽ bị trọng thương.

Sơn Hỏa bạo.

Oanh một tiếng, Sơn Hỏa bạo dưới cơn bão màu đỏ kia bị phá nát.

Trực giác báo động không ổn, Sở Mộ lập tức bứt ra, lùi về phía sau, định rời đi. Lúc vừa mới bay vụt ra chừng mười trượng, một cỗ uy áp đáng sợ hàng lâm.

Sâm nghiêm, âm hàn, khí tức như thâm uyên, giống như là quân vương địa ngục hàng lâm. Khí thế khủng bố, đáng sợ kia từ trên kéo xuống dưới, trực tiếp trấn áp lên người Sở Mộ. Làm cho thân thể Sở Mộ trùng xuống, tốc độ bỗng nhiên giảm nhiều.

- Vương cấp.

Trong lòng kinh hãi, Sở Mộ lúc này mới hiểu được hóa ra người vừa rồi Minh Thần tộc phái tới đây chiến với hắn một trận mục đích là để cho một Minh Vương dùng truyền tống trận không gian hàng lâm tới đây.

Dùng một tính mạng đổi lấy một MInh vương dùng truyền tống không gian hàng lâm, mục đích là chém giết hắn. Xem ra Minh Thần tộc đã kiêng kỵ Sở Mộ hắn tới mức tận cùng.

Minh Vương ra tay, tính mạng nguy cấp.

Cho dù là như vậy, Sở Mộ vẫn không có buông tha. Thực lực hắn lập tức bộc phát toàn bộ. Thi triển Phần Huyết biến, thiêu đốt tinh huyết, oanh một tiếng, tốc độ lập tức tăng lên, vội vàng lùi về phía sau. Hắn tự biết mình không phải là đối thủ của tên Minh vương này. Cho nên hắn thừa dịp tên Minh vương này còn chưa hoàn toàn hàng lâm, phải lập tức thoát thân.

Chỉ là Minh Thần tộc vì diệt trừ Sở Mộ đã hi sinh không ít. Làm sao có thể để cho Sở Mộ cứ như vậy thoát thân, rời đi được chứ?

- Ở lại cho ta.

Thanh âm khàn khàn mà lạnh lẽo lập tức khiến cho toàn thân Sở Mộ run lên, sởn hết gai ốc. Chợt, chỉ cảm thấy cơn lốc màu đỏ kia dừng lại một chút, nhanh chóng ngưng tụ, tạo thành một móng vuốt đỏ như máu, nhanh chóng chộp về phía Sở Mộ.

Móng vuốt màu đỏ nhanh chóng bành trước trước mắt Sở Mộ, tràn ngập cả thế giới, khiến cho Sở Mộ sinh ra cảm giác không thể né tránh, phảng phất như cả thế giới đều bị móng vuốt màu đỏ này bao phủ.

Nương theo móng vuốt màu đỏ tới còn có khí tức mạnh mẽ trùng kích. Mang theo cảm giác nặng nề mà vô lực, khiến cho người ta mất đi ý chí chiến đấu, cam nguyện trầm luân.

Ý chí của Sở Mộ kiên cường dẻo dai, hai mắt trừng lớn, cố gắng làm cho bản thân mình tỉnh táo, đối kháng với ý chí làm cho hắn trầm luân. Vô Hồi kiếm vung lên, đánh ra kiếm kỹ mạnh nhất: Sơn Hỏa bạo.

Tiếng ầm ầm vang vọng, Sơn Hỏa Bạo uy lực mạnh mẽ dưới móng vuốt màu đỏ bị nghiền nát, tán loạn. Không có cách nào đối kháng mảy may, chỉ khiến cho móng vuốt màu đỏ có chút ngừng lại, lại một lần nữa chụp về phía Sở Mộ.

Trảm Phong, Phong Hỏa Luân, Lôi Hỏa sát, Sơn Hỏa bạo, bốn chiêu kiếm kỹ liên tục bộc phát, không để ý tới bản thân, toàn bộ đều đánh vào trên móng vuốt màu đỏ. Nhưng mà chỉ đánh nát một cái móng móng vuốt, chỉ hơi ngăn cản tốc độ chộp tới của móng vuốt màu đỏ mà thôi.

Trong lúc vô thức, Bất Diệt kiếm ở tay trái cũng vung lên rồi chém ra. Sở Mộ lại tự động thi triển kiếm kỹ. Kiếm ý kích phát, bất diệt kiếm ý trong Bất Diệt kiếm lập tức dâng lên, dung nhập vào trong Trảm Phong kiếm kỹ của Sở Mộ, tạo thành một chiêu Trảm Phong hoàn toàn khác trước. Dưới Bất diệt kiếm ý lại mang theo chút hương vị bất hủ bất diệt.

Minh Vương trong cơn bão màu đỏ hô lên một tiếng kinh dị, móng vuốt màu đỏ bị Trảm Phong bổ trúng, không có chút lực chống cự nào, lập tức bị phá nát. Trảm Phong suy yếu hơn phân nửa, vẫn bắn thẳng tới cơn bão màu đỏ.

Oanh một tiếng, cơn bão màu đổ bị phá vỡ, Minh vương hàng lâm, Trảm Phong bị nghiền nát.

*****

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc, thật không ngờ hắn vô thức vung Bất Diệt kiếm trên tay trái một cái lại kích phát ra Bất Diệt kiếm ý, lại thi triển Trảm Phong kiếm kỹ. Uy lực không ngờ lại mạnh mẽ tới tình trạng này, còn hơn xa Sơn Hỏa bạo.

- Tốt, không ngờ lại có thần kiếm bực này.

Minh Vương trong trận đồ đi ra, một thân áo đen, chỉ có điều áo đen kia so với áo đen bình thường có chút khác biệt, dường như sáng bóng hơn.

Hắn vừa mới xuất hiện, khí thế trấn áp trên người Sở Mộ lại tăng lên gấp đôi, làm cho thân thể Sở Mộ trùng xuống, hai chân run lên, cắn răng chống đỡ. Khí thế của cường giả Minh Vương cấp quả thực đáng sợ.

Tiếng ông ông vang lên, Bất Diệt kiếm ở tay trái run lên, phóng ra một cỗ bất diệt kiếm ý mạnh mẽ, lập tức cắt nát khí thế của Minh Vương, khiến cho toàn thân Sở Mộ chợt nhẹ nhõm, giống như được Bất Diệt kiếm dẫn dắt, tay vung ra một kiếm.

Kiếm kỹ Nhân cấp tam phẩm Hám Thiên cấp: Sơn Hỏa bạo.

Một kiếm này ra tay, Sở Mộ đã nhận ra chỗ khác biệt của nó.

Tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy mặt đất dưới chân tên Minh Vương kia lập tức bị nghiền nát, giống như có một ngọn núi lửa phá đất mà ra. Vô số nham thạch nóng bỏng ở trên miệng núi lửa chảy xuống. Một cỗ khí tức khiến cho người ta kinh hãi dâng lên.

Tên Minh Vương này kinh hãi, vội vàng muốn thoát thân. Nhưng khí tức của núi lửa quá mạnh, trong nháy mắt này hạn chế tốc độ của hắn, làm cho hắn không kịp thoát thân, nham thạch nóng bỏng như dòng nước lũ, từ giữa núi lửa phụt lên, phóng lên trời, trực tiếp nuốt trọn thân thể tên Minh Vương này.

Ngọn núi lửa này so với Sở Mộ dùng kiếm ý của hắn thi triển ra Sơn Hỏa bạo còn mạnh hơn gấp mấ lần. Hơn nữa nhìn qua cũng không giống như hư ảnh núi lửa, càng giống như một ngọn núi lửa chính thức, nhiệt độ không khí bốn phía kịch liệt tăng lên.

Tiếng kêu thảm thiết từ bên trong dòng nham thạch nóng bỏng kia vang lên. Tên Minh Vương kia không ngờ đã bị trọng thương, tiếng kêu thảm thiết vang lên, dần dần yếu ớt. Khi nham thạch nóng bỏng như nước lũ rơi xuống, như sóng lớn rít gào, bốn phương tám hướng tính từ miệng núi lửa. Phương viên mấy trăm trượng hóa thành một hồ nham thạch nóng bỏng. Mà tên Minh Vương kia biến mất không thấy. Dưới uy lực của Sơn Hỏa bạo, thi cốt không còn, không còn sót lại một chút nào.

- Chuyện này...

Sở Mộ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt. Ngọn núi lửa này nhìn như thực thể, hắn chỉ cảm thấy tư duy hỗn loạn, không có chút đầu mỗi gì.

Một cường giả Minh Vương cường đại, khí thế kia đủ để trấn áp cho hắn không còn lực đối kháng, không ngờ lại chết đi. Hơn nữa lại bị một kiếm của hắn giết chêt.

Trong lòng giống như có ngàn vạn con ngựa chạy qua, Sở Mộ vô cùng khiếp sợ.

Giật mình, hắn nhìn về phía Bất Diệt kiếm trong tay trái. có thể chém giết tên Minh Vương kia hoàn toàn là do thanh Bất Diệt kiếm này. Hắn vô thức vận dụng Bất Diệt kiếm, Bất diệt kiếm thay thế hắn kích phát Bất diệt kiếm ý bên trong, làm cho uy lực của kiếm kỹ tăng lên rất nhiều.

- Như vậy chẳng phải là có thanh Bất Diệt kiếm này, cho dù ta gặp phải cường giả Minh Vương cấp cũng có thể không sợ hãi hay sao?

Sở Mộ bị ý nghĩ này dọa cho nhảy dựng.

Chợt, hắn lại kiểm tra Bất Diệt kiếm này một chút, phát hiện ra thân kiếm không biết từ khi nào xuất hiện vài vết nứt, trong đó ẩn chứa Bất diệt kiếm ý, không ngờ lại giảm bớt hơn phân nửa.

- Thì ra là thế, xem ra Bất Diệt kiếm này vẫn không nên dùng thì tốt hơn.

Âm thầm nói, Sở Mộ thu Bất Diệt kiếm lại, liếc mắt nhìn ngọn núi lửa và dòng nham thạch, quay người nhanh chóng rời đi.

Một Minh Vương tử vong, chi nhánh Minh Thần tộc lập tức có cảm ứng. Bọn hắn không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có thể khẳng định cường giả Vương cấp được phái ra đối phó với Sở Mộ đã bị giết chết.

Trong lúc nhất thời Minh Thần tộc có chút kinh nghi bất định, không biết Minh Vương kia bị Sở Mộ giết chết hay là bị cường giả khác giết chết.

Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi thạch mộ, triển khai toàn bộ tốc độ, nhanh chóng rời khỏi Huyết Sắc hoang nguyên, trở về Thiên Phong cốc.

Hiện tại đã qua đi tám tháng, phong vân mà Sở Mộ mang tới cũng tiêu tán, dần dần bình tĩnh lại. Nhưng mà tiêu điểm thủy chung vẫn là tiêu điểm, đi tới đâu đều là vạn chúng chú mục.

Bởi vậy Sở Mộ trở lại Thiên Phong công, tin tức lập tức truyền bá ra ngoài.

Ngựa không dừng vó, thông qua cánh cửa huyết sắc, Sở Mộ trở lại khu vực đệ tử tinh anh của Thiên Phong kiếm cung, tới quần kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội.

Luận quy mô, trong năm siêu cấp chiến đội, quần kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội có quy mô nhỏ nhất. Bởi vì nhân số của Chấn Thiên chiến đội ít nhất, tính cả tổng đội trưởng Sở Mộ cũng chỉ vẻn vẹn có mười người

.

Sở Mộ trở về kiếm lâu của mình, lập tức triệu tập chín thành viên của Chấn Thiên chiến đội, tập hợp ở tầng thứ nhất trong kiếm lâu của hắn.

- Tám tháng qua đi, tính cả lực lượng Thì Chi La Bàn của ta, mỗi người các ngươi đều có thời gian mười tám tháng, hiện tại ta muốn kiểm nghiệm xem trong mười tám tháng này, Thiên Cực kiếm thuật của các ngươi có tiến triển thế nào.

Sở Mộ đi thẳng vào vấn đề, nói với chín người đang xếp thành một hàng trước mắt.

- Ta tới trước.

Tần Sơn Hà lên tiếng, ngữ khí mang theo chút tự tin, vẻ mặt hưng phấn. Hiển nhiên mười tám tháng tu luyện này, hắn có tự tin kiếm thuật của mình tăng lên, đồng thời thực lực cũng tăng lên không ít.

Tám người khác liên tục lùi về phía sau, đem khoảng trống nhường lại cho Sở Mộ và Tần Sơn Hà. Tần Sơn Hà đi tới trước mặt Sở Mộ, rút kiếm, tạo thế khởi đầu của Thiên Cực kiếm thuật, hai mắt sáng ngời mà có thần nhìn qua Sở Mộ, mang theo một tia chiến ý.

- Ra tay đi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Tiếp kiếm.

Tần Sơn Hà lên tiếng nhắc nhở, đây là nghiệm chứng xem hắn tu luyện kiếm thuật thế nào, không phải là cuộc chiến sinh tử. Bởi vậy khi xuất kiếm nhắc nhở đối phương là lễ tiết của Kiếm giả, coi như là người quen cũng phải làm như vậy. Đó là một loại tu dưỡng.

Nói xong, kiếm của Tần Sơn Hà lập tức bổ ra, hai mắt Sở Mộ sáng ngời.

Động tác kiếm thuật giống nhau trong tay người có tạo nghệ kiếm thuật khác nhau, bề ngoài nhìn như giống nhau, kỳ thực cảnh giới ẩn chứa bên trong lại khác biệt.

Nhìn núi là núi, nhưng lại không phải là núi. Trong mắt Kiếm giả cố tạo nghệ kiếm thuật cao thâm như Sở Mộ, một kiếm Tần Sơn Hà bổ ra này rõ ràng không giống như tước đó, uy lực mạnh hơn, đồng thời còn nhanh hơn không ít.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)