Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0982

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0982: Tu kiếm tu Phá thiên chi chí
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Ước chừng lại qua ba tháng. Ba tháng này, Sở Mộ lần lượt thi triển kiếm kỹ Trảm Thiết, mãi tới khi lực lượng thần niệm tiêu hao không còn. Sau khi khôi phục, tiếp tục thi triển, trình độ nắm giữ kiếm kỹ Trảm Thiết không ngừng tăng lên. Ba tháng trôi qua, tuy rằng còn chưa đạt tới tình trạng nắm giữ trước đó, nhưng đã có thể tùy tâm sở dục thi triển.

- Kế tiếp là nắm giữ Phong chi quy tắc.

Phương pháp nắm giữ Phong chi quy tắc giống như phương pháp nắm giữ Kim chi quy tắc. Là điều động lực lượng Phong chi quy tắc trong thế giới tinh thần. Ngưng tụ trên ngón tay, dùng ngón ta thay kiếm, thi triển Phong chi kiếm thuật.

Có một điều may mắn là nắm giữ, vận dụng lực lượng quy tắc không có như lột xác quy tắc. Sau khi nắm giữ một loại, khi nắm giữ loại thứ hai độ khó sẽ tăng lên gấp mầy lần. Mười hai tháng sau, Sở Mộ một lần nữa nắm giữ Phong chi quy tắc.

Lúc trước Sở Mộ dùng Phong chi áo nghĩa sáng tạo ra kiếm kỹ có tên là Phách Phong, dung nhập kiếm nguyên, kiếm ý và Phong chi áo nghĩa kích phát ra một đạo phong nhận cường đại. Lúc này chỉ thấy ngón tay Sở Mộ vẽ lên trên không trung một cái. Có một đạo phong nhận màu xanh rất nhỏ phá không bắn ra.

Chiêu này chỉ dung nhập lực lượng quy tắc của Phong chi quy tắc, cũng không dung nhập kiếm nguyên và kiếm ý. Bởi vậy rất nhanh đã tiêu tán, đồng nghĩa với việc Sở Mộ một lần nữa nắm giữ kiếm kỹ Phách Phong.

Cảnh tượng bông tuyết ngập trời đã sớm không còn, vạn vật sống lại, xuân về hoa nở, cây cối xanh um tươi tốt, sinh cơ bừng bừng, mặt trời lơ lửng trên cao chiếu rọi.

Một đạo thân ảnh trong nháy mắt xé rách không trung, biến mất ở phía chân trời.

Sau khi rời khỏi Trùng Thiên Viện, đạo thân ảnh này xoay tròn rồi rơi xuống, lăng không rút kiếm. Trong nháy mắt ở trong thiên địa có từng cơn gió thổi tới, nương theo gió thổi là tiếng rít như tiếng khóc nghẹn ngào.

Kiếm quang hiện, quang mang màu xanh cũng hiện, Vô Hồi kiếm chém ra. Trong nháy mắt, trong gió có một đạo phong nhận màu xanh ngưng tụ trên thân kiếm, ngay lập tức thoát ly, bắn ra không trung.

Gió bị cắt nát, lưu lại một vết rách trên hư không. Một đạo phong nhận màu xanh dài chừng một trượng xuất hiện, nhìn qua còn sáng bóng như kim loại.

Đạo phong nhận màu xanh này dùng tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Những nơi nó đi qua, những khối đá lớn giống như đậu hũ, rất là yếu ớt, trực tiếp bị cắt ná. t

Sau khi chém nát hơn mười khối đá lớn lại chém lên mặt đất cứng rắn, phá vỡ mặt đất tạo thành một vết nứt dài, sâu không thấy đáy.

Đạo thân ảnh kia cũng đáp xuống đất, là Sở Mộ. Hắn đã đi ra bên ngoài, thí nghiệm uy lực của kiếm kỹ.

- Phách Phong cấp độ Địa giai uy lực quả nhiên cường đại hơn hơn cấp độ Nhân giai mười mấy lần.

Khóe miệng nở nụ cười vui vẻ, Sở Mộ âm thầm gật đầu.

Uy lực Phong chi quy tắc gấp mười lần Phong chi áo nghĩa. Uy lực kiếm nguyên của Tạo Hóa nhất trọng thiên hơn Thần Ngưng cảnh cực hạn gấp bội. Uy lực của kiếm ý Vương cấp thì gấp đôi kiếm ý Thần Ngưng cảnh. Dưới kết hợp như vậy, tuy rằng không tăng lên khủng bố, nhưng mà gấp mười mấy lần cũng có.

Bởi vì Bất Diệt kiếm ý, dưới kiếm kỹ cấp độ ngang nhanh, uy lực so với kiếm ý bình thường mạnh mẽ hơn không ít. Có thể nói, Phách Phong lúc này trong đám kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm Phá địa cấp, uy lực thuộc về hàng cao cấp.

Nếu như vận dụng Bất Diệt kiếm ý Vương cấp cửu chuyển cực hạn và lực lượng quy tắc Thần cấp đỉnh giai, uy lực kia sẽ lần nữa tăng lên, tới một mức độ kinh khủng hơn.

Sau khi chém ra mấy chiêu kiếm kỹ Phách Phong, những tảng đá lớn bốn phía đều bị Phách Phong cắt nát không còn. Sở Mộ lần nữa tìm kiếm mục tiêu, thi triển kiếm kỹ Trảm Thiết.

Trảm Thiết là kiếm kỹ cận chiến, Phách Phong là kiếm kỹ đánh xa. Một gần một xa, thứ nào cũng có sở trường riêng, phối hợp với nhau, có thể khiến cho thủ đoạn của Sở Mộ phong phú hơn.

Sau một phen thí nghiệm, Sở Mộ lơ lửng giữa không trung, tay nắm chặt Vô Hồi kiếm, ánh mắt trở nên lăng lệ vạn phần. Trong mắt bắn ra kinh mang kinh người, ánh mặt trời dường như cũng phải ảm đạm thất sắc.

Màu xanh và màu vàng, cùng lúc hiện lên trong hai tròng mắt, như là kẽ hở trong mây trắng.

Kim chi quy tắc và Phong chi quy tắc được điều động, chảy ra rồi rót vào trong Vô Hồi kiếm, dung hợp với nhau. lại có kiếm nguyên và kiếm ý cùng tồn tại, Vô Hồi kiếm giống như không nằm trong khống chế của Sở Mộ mà run rẩy.

Vẻ mặt Sở Mộ hơi đổi, vội vàng chém ra một kiếm, sáng chói vô cùng.

Đạo phong nhận màu vàng xanh tựa như một đạo lưu quang phá không, tốc độ so với Phách Phong còn nhanh hơn gấp đôi. Trong nháy mắt đã xé rách không trung biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Sở Mộ lại nhìn về phía Vô Hồi kiếm trong tay, nhướng mày, lộ ra vài phần tiếc hận.

Vô Hồi kiếm là kiếm khí Hoàng phẩm đỉnh tiêm, độ cứng và tính bền dẻo kinh người, sắc bén vô cùng. Sở Mộ dùng rất là thuận tay, cũng theo hắn trải qua rất nhiều trận chiến đấu. Đối với Vô Hồi kiếm, hoặc ít hoặc nhiều Sở Mộ cũng có chút cảm tình. Nhưng mà hiện tại trên thân Vô Hồi kiếm lại xuất hiện một ít vết nứt không thể nhìn rõ bằng mắt thường.

Nhìn những vết nứt kia Sở Mộ đã biết rõ, Vô Hồi kiếm đã bị hư hao. Không có cách nào dùng chiến đấu được nữa. Thậm chí chỉ cần phóng một chiêu kiếm kỹ cũng khiến cho Vô Hồi kiếm bị nghiền nát.

Vừa rồi, lúc thí nghiệm kiếm kỹ, cân nhắc không chu toàn, một lòng vùi đầu vào kiếm kỹ, quên đi phẩm chất của Vô Hồi kiếm, miễn cưỡng có thể thừa nhận kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm. Nhưng không có cách nào thừa nhận kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm.

Ngự không phi hành trở về, Sở Mộ thu Vô Hồi kiếm vào trong giới chỉ không gian.

- Chung sư huynh, đa tạ ngươi ngày đó tương trợ, cho ta mượn Phi thiên trị.

Sở Mộ đem một ngàn điểm Phi Thiên trị trả lại cho Chung Mộc Thần.

Chung Mộc Thần cười cười, nhìn kỹ Sở Mộ, có chút kinh dị nói:

- Sở sư huynh, thực lực của ngươi..

- Ta muốn đi Phá Thiên viện đưa tin, lần sau chúng ta gặp mặt có lẽ sẽ ở trong Phá Thiên viện.

Sở Mộ nói.

- Chúc mừng Sở...

Lúc Chung Mộc Thần đang muốn chúc mừng thì bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó. Toàn thân chấn động, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ, vẻ mặt tràn ngập khiếp sợ.

- Sở... Sở sư huynh... Ngươi... ngươi...

Bởi vì khiếp sợ quá độ, đầu óc Chung Mộc Thần hỗn loạn, ngay cả lời nói cũng không hoàn chỉnh.

*****

- Đúng vậy, lần này ra ngoài lịch lãm rèn luyện có chút kỳ ngộ. Thiên phú tu luyện từ ngũ phẩm tăng lên tới tứ phẩm. Hôm nay cũng thuận lợi đột phá tới Tạo Hóa cảnh.

Sở Mộ mỉm cười nói, thẳng thắn thừa nhận.

- Sở.. Sở sư huynh hiện tại đã trở thành Kiếm Vương rồi sao?

Một lúc lâu sau Chung Mộc Thần mới hồi phục lại tinh thần, trên mặt vẫn còn hiện lên vẻ khiếp sợ.

Sở Mộ gật gật đầu.

- Chúc mừng Sở sư huynh.

Chung Mộc Thần thở ra một ngụm trọc khí, nói lời chúc mừng từ tận đáy lòng.

- Ta biết ngay mà. Sở sư huynh không phải là vật trong ao. Một khi có cơ duyên, tất sẽ giống như tiềm long thăng thiên.

- Trở thành Kiếm Vương bất quá chỉ là một khởi đầu hoàn toàn mới, còn chưa tính là tiềm long thăng thiên được.

Sở Mộ nói.

- Nói ngắn gọn, chúc mừng Sở sư huynh.

Chung Mộc Thần nửa đùa nửa thật nói.

- Ta cũng phải nỗ lực, tranh thủ trong hai năm tìm hiểu ra huyền bí của Tạo hóa, tấn chức Tạo Hóa cảnh, trở thành Kiếm Vương. Đến lúc đó tới Phá Thiên viện, Sở sư huynh nhất định phải bảo kê ta.

- Gặp lại ở Phá Thiên viện.

Sở Mộ nghiêm túc nói, Chung Mộc Thần coi như là một bằng hữu không tệ.

- Gặp lại ở Phá thiên viện.

Chung Mộc Thần cũng nghiêm túc nói.

Rồi sau đó Sở Mộ rời khỏi Trùng Thiên Viện, đi tới Phá Thiên viện. Chung Mộc Thần thì đem tin tức nói cho toàn bộ đệ tử của Trùng Thiên Viện. Lập tức, cả đám kinh hãi, sau đó cuồng hỉ, sôi trào.

...

Phi Thiên tam viện ở một chỗ, Phá Thiên viện ở một chỗ.

Hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng rời đi. Phóng về phía Phá Thiên viện mà đi.

Ước chừng một giờ sau, Sở Mộ nhìn thấy hình dáng của Phá Thiên viện, cũng là một cái sơn cốc. Trong sơn cốc có vô số khí tức cường đại, lăng lệ mà ác liệt chấn động. Rất nhiều tòa kiếm lâu hình thái khác nhau đứng sừng sững trong đó.

Sở Mộ đáp xuống trước sơn cốc tiến vào Phá Thiên viện. Vừa mới đáp xuống hắn đã nhìn thấy một khối bia đá màu đen đứng sừng sững trước lối vào sơn cốc Phá Thiên điện.

Tấm bia đá kia cao chừng mười trượng, giống như một thanh kiếm cắm trên mặt đất. Thân kiếm, mũi kiếm thẳng tắp, trực chỉ bầu trời, có khí thế nhưng muốn đâm rách bầu trời vậy.

Trên kiếm bia màu đen có một hàng chữ to sắc sảo, ánh mắt Sở Mộ nhìn vào bên trong, trực tiếp bị hấp dẫn. Trong thoáng chốc, hắn như nhìn thấy một kiếm khách tuyệt thế, tay cầm lợi kiếm, tùy tâm sở dục, hạ bút thành văn, như Thiên mã hành không, vô biên vô hạn. Sưu sưu sưu, dùng kiếm thay bút, khắc từng chữ lớn trên tấm kiếm bia màu đen này.

Mỗi một chữ đều ẩn chứa phong mang sắc bén kinh người. Mỗi một nét dường như đều được cấu thành từ một thanh lợi kiếm.

Nhìn chằm chằm vào những chữ kia, sau khi tuyệt thế kiếm khách kia biến mất. Sở Mộ chỉ cảm thấy bên trong mỗi một chữ đều ẩn chứa phong mang sắc bén và lăng lệ. Lập tức hóa thành từng thanh lợi kiếm, thi triển ra kiếm chiêu bất đồng, chém tới.

Trong tích tắc Sở Mộ như đối mặt với trên trăm thanh lợi kiếm vây công. Mỗi một thanh lợi kiếm đều đánh ra kiếm chiêu uy lực mạnh mẽ kinh người. Vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, trong ý niệm xuất hiện một thanh kiếm. Đối chiến với hơn trăm thanh lợi kiếm, đón đỡ và phản kích.

Hơn trăm thanh lợi kiếm như bão táp mưa sa công kích, nhưng vẫn không làm gì được Sở Mộ. Trong nháy mắt, hơn trăm thanh lợi kiếm phóng lên trời rồi đột nhiên nổ tung, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm lơ lửng trên đầu Sở Mộ. Khí tức khủng bố vô cùng, không chút kiêng nể trút xuống, giống như là thác nước vạn trượng đổ xuống vậy.

Cự kiếm lơ lửng trên bầu trời, giống như thiên uy trấn áp, làm cho Sở Mộ khiếp sợ. Toàn thân không thể động đậy, cả thân thể cơ hồ cũng sắp bị nghiền nát.

Trong u minh dường như có một đạo thanh âm đang chất vấn hắn. Đối mặt với thiên uy huy hoàng sao lại không quỳ uống. Dám bất kính với trời xanh thì chuẩn bị nhận lấy trời phạt, tan thành mây khói.

Thanh âm chất vấn kia to lớn vô cùng, từ trên cao vang vọng xuống. Thiên uy mạnh mẽ, như ngục như uyên.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên trên không trung. Kiếm nguyên trong người điên cuồng rít gào. Lực lượng thần niệm ngưng tụ, ý chí kiên cường, dẻo dai vô cùng đối kháng với thiên uy huy hoàng. Cho dù thân thể không nằm trong sự khống chế mà run rẩy, hắn cũng tuyệt không khuất phục.

- Người kia là ai? Không ngờ lại có thể đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia?

Cửa vào sơn cốc Phá Thiên viện có ba Kiếm Vương đi tới, lập tức bị Sở Mộ hấp dẫn ánh mắt.

- Khuôn mặt xa lạ, chưa thấy qua. Đoán chừng vừa mới đột phá thành Kiếm Vương, tới báo danh Phá Thiên viện chúng ta.

- Hẳn là vậy. Bằng không sẽ không ngốc tới mức đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Ta nghe nói đoạn thời gian trước có hai Kiếm Vương mới tấn chức, trong đó có một kẻ không biết trời cao đất rộng, cũng ngây ngốc đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Kết quả lập tức quỳ xuống, xấu mặt.

- Trong cả Phá Thiên viện chúng ta, người có thể đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia không vượt qua ba mươi người. Chỉ là một Kiếm Vương mới tấn chức đã muốn đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Thực sự là không biết trời cao đất rộng.

- Đúng vậy. Cái gì cũng không rõ mà lại lỗ mãng như vậy, tâm tính như vậy đi ra bên ngoài, thường thường sẽ không sống lâu được.

Ba Bá Vương này dường như rảnh rỗi quá mức, không ngờ lại đứng tại chỗ nhìn Sở Mộ, muốn nhìn cảnh tượng Sở Mộ tự mình quỳ xuống, mất mặt xấu hổ.

Thiên uy bàng bạc trấn áp xuống, Sở Mộ đối kháng.

Kiếm lập trong thiên địa, đúc thành phong mang, phá địch chiến thắng. Đời Kiếm giả chúng ta, đem kiếm đỉnh thiên lập địa, phong mang không dứt. Thiên uy thì thế nào chứ? Xem ta dùng một kiếm phá.

Ý niệm mạnh mẽ xoay quanh trong đầu, phong mang mạnh mẽ ngưng tụ trên người Sở Mộ. Trong lúc mơ hồ, khí thế kia giống như hóa thành một thanh kiếm, đối kháng với thanh cự kiếm đang lơ lửng trên đầu.

Sở Mộ phản kháng dường như đã chọc giận thanh cự kiếm trên không trung. Thiên uy càng lớn, giận dữ, sấm sét cuồn cuộn, thiên hôn địa ám, cự kiếm giơ lên cao rồi rơi xuống, tựa như sao băng vậy.

- Phá.

Một tiếng quát chói tai vang lên. Khí thế phong mang trên người Sở Mộ ngưng tụ như kiếm lập tức phóng lên trời, đối diện với thanh cự kiếm kia.

Trong tích tắc hai thanh kiếm tới gần nhau, phong mang đối kháng. Gân xanh trên trán Sở Mộ nô lên, dùng hết toàn lực, tuyệt đối không lùi bước.

- Không ngờ hắn lại không biết sống chết như vậy. Không ngờ lại lựa chọn dùng khí thế cứng đối cứng với Phá Thiên kiếm bia. Một khi thất bại, thế giới tinh thần sẽ bị trọng thương. Không có vài năm tu dưỡng, căn bản không khôi phục dược.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)