Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0999

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0999: Cuộc chiến phong hào
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Kiếm Vương mặt ngựa hiểu ra:

- Thì ra là vậy.

Kiếm Vương mặt ngựa nhìn Quý Du, nói:

- Thì ra Quý huynh sớm biết lai lịch thân phận của đối phương, hèn gì...

Ý là Quý Du vì nể lai lịch của đối phương nên mới hẹn đánh nhau, ẩn ý sâu hơn là Quý Du sợ. Quý Du chỉ cười cười, không giải thích.

Một chiến hạm màu đen dài ngàn thước lướt trên trời cao, khi đến gần Kiếm Thần điện thì dần giảm thấp tốc độ, đậu bên góc.

Các Kiếm Vương còn sống lần lượt từ chiến hạm bay xuống.

Kiếm Vương được mười tấm lệnh bài thì hào hứng phấn chấn, các Kiếm Vương không có mười tấm lệnh bài thì mặt ủ rũ.

Tiếp theo là giao nhiệm vụ, sát hạch tương đương với một nhiệm vụ, sau khi giao nhiệm vụ sẽ được một tấm lệnh bài tương ứng tức là quân sĩ lệnh.

Toàn quá trình Liễu Bạch Dạ nhìn Sở Mộ chằm chằm, mắt lóe tia sáng như hai thanh kiếm bén xuyên thấu hư không bắn về phía hắn. Nếu ánh mắt có thể giết người thì bây giờ Sở Mộ đã thủng lỗ chỗ.

Sở Mộ biết tại sao Liễu Bạch Dạ hận hắn như vậy, nhưng hắn không thèm để bụng. Tuy thực lực của Liễu Bạch Dạ cường đại đến có thể dùng sức mạnh Kiếm Vương tam tinh đánh bại Kiếm Vương tứ tinh bình thường, nhưng Sở Mộ bùng nổ hết sức thì dù không thể hạ gục gã cũng bảo đảm thành công trốn thoát.

Huống chi nếu Sở Mộ thả Bá Vương ra cùng hợp tác, phối hợp chặt chẽ không chừng có thể giết Liễu Bạch Dạ.

Sở Mộ ngắm lệnh bài trong tay, đó là lệnh bài có hình kiếm, sắt đen, mặt phải hai chữ quân sĩ, bên dưới xếp hàng chiến công, mặt trái có hai chữ Sở Mộ. Chữ này khắc bằng lực lượng Kiếm Thần điện, sức người không thể sửa đổi.

Tấm lệnh bài này là quân sĩ lệnh, đại biểu đẳng cấp thần quân của Sở Mộ trong Kiếm Thần điện: Hắc Thiết quân sĩ.

Trước mắt danh sách chiến công là không, cách kiếm chiến công là giết dị tộc, chỉ có chém giết dị tộc mới được chiến công tương ứng.

Tấm Thần Quân lệnh này đã được nhỏ tinh huyết của Sở Mộ vào, bị luyện chế rồi, kết nối huyết mạch với hắn.

Sở Mộ động ý niệm, Thần Quân lệnh hóa thành luồng sáng nhập vào mu bàn tay trái của hắn, trên mu bàn tay có một dấu Thần Quân lệnh mờ.

Sở Mộ bước nhanh đi hướng tiền điện Kiếm Thần điện, đột nhiên có ý thức vô hình thúc giục hắn nhìn qua. Cùng lúc đó Quý Du quay đầu nhìn lại, ánh mắt hai người nửa đường giao nhau như có tia điện chớp lóe.

Không thấy Quý Du làm động tác gì, gã lắc người xuất hiện trước mặt Sở Mộ, liếc mắt qua nhìn mu bàn tay trái của Sở Mộ một lúc, giây sau mỉm cười nói:

- Chúc mừng ngươi đã qua sát hạch Thần Quân, trở thành một quân sĩ, Sở Mộ.

Sở Mộ hỏi:

- Khi nào thì chiến?

Quý Du đáp:

- Ngươi vừa trở về, ta có thể cho ngươi chút thời gian để điều chỉnh.

Sở Mộ nói:

- Một tháng ở trên thuyền đã đủ cho ta điều chỉnh.

Quý Du mỉm cười, gật đầu nói:

- Được rồi, vậy chúng ta chiến bây giờ, ta đã sắp xếp xong.

Quý Du xoay người đi tới một góc, Sở Mộ đuổi theo.

Đám Kiếm Vương ở tiền điện thấy vậy cũng chạy theo.

- Đi, đi xem kịch vui!

- Quý Du sắp ra tay rồi.

- Từ lúc Quý Du đột phá thành Kiếm Vương thất tinh đã lâu rồi ta không thấy hắn ra tay.

Hầu hết Kiếm Vương đều đứng dậy nối đuôi nhau đi ra.

Liễu Bạch Dạ thầm nghĩ, mặt lộ ý cười độc ác:

- Hừ! Kiếm Vương nhất tinh bình thường mà mơ tranh giành phong hào với với Kiếm Vương thất tinh, cho ngươi bị nhục trước mặt mọi người, mất đi phong hào!

Hiện giờ Liễu Bạch Dạ không thể xuống tay với Sở Mộ nhưng trong lòng cực kỳ hy vọng thấy hắn xui xẻo, gã sẽ rất vui sướng.

Trước đó Quý Du đã sắp xếp hết, chờ Sở Mộ chiến đấu trở về, trực giác nói với gã rằng hắn sẽ qua được sát hạch quân sĩ.

Trong Kiếm Thần điện có Đấu Kiếm đài chuyên cho nhóm Kiếm Giả chiến đấu.

Sở Mộ và Quý Du đứng trên Đấu Kiếm đài, trên đài có phong cấm áp chế. Khí thế trên người Quý Du giảm dần xuống cùng đẳng cấp với Sở Mộ, Tạo Hóa nhất trọng thiên.

Sở Mộ không tấn công ngay vì Quý Du cần chút thời gian thích ứng tu vi bị giảm thấp nhiều. Từ Tạo Hóa thất trọng thiên giảm xuống còn nhất trọng thiên, thấp gấp trăm vạn lần, như từ đại dương mênh mông rút nhỏ còn suối nhỏ hồ nước, nếu không thích ứng một lúc thì rất khó khống chế, phát huy sức mạnh.

Quý Du không thấy xấu hổ gì, hắn huơ tay múa chân, vận chuyển kiếm nguyên yếu đến khó tin, nhanh chóng thích ứng với nó.

Năm xưa Quý Du từ đẳng cấp này tu luyện lên nên thời gian thích ứng không quá lâu.

Bên dưới rộ lên tiếng xì xầm bàn tán.

- Dù kiếm nguyên của Quý Du áp chế xuống còn nhất trọng thiên nhưng độ tinh thuần cao hơn Kiếm Vương nhất trọng thiên bình thường rất nhiều, cô đọng hơn, uy lực càng mạnh hơn, chỉ một điểm này Quý Du đủ sức đè dầu Sở Mộ rồi.

- Đúng thế, trừ kiếm nguyên tinh thuần hơn ra Quý Du trở thành Kiếm Vương đã trăm năm, nắm giữ và ứng dụng lực lượng quy tắc cao hơn Sở Mộ, phẩm chẩm kiếm kỹ càng cao, uy lực càng mạnh, điều này sẽ không bị áp chế.

- Dù về mặt nào thì Quý Du đều mạnh hơn Sở Mộ, chiến đấu giữa hai bên vốn không có gì bất ngờ xảy ra.

- Chưa chắc, nên biết Sở Mộ là đệ nhất môn đồ Tạo Hóa, không thể xem hắn bằng ánh mắt tầm thường được.

- Dù là đệ nhất môn đồ Tạo Hóa có thiên phú phi phàm nhưng dù sao thời gian quá ngắn, chưa trưởng thành thì làm sao đánh lại Quý Du? Chờ xem hắn có thể chống đỡ bao lâu dưới kiếm của Quý Du.

Không lâu sau Quý Du thích ứng được kiếm nguyên giảm thấp nhiều, rút kiếm ra đứng trên Đấu Kiếm đài, đối mặt Sở Mộ.

Quý Du nói, từ ngữ sắc bén đánh động tinh thần Sở Mộ:

- Dù tu vi giảm thấp thì uy lực kiếm nguyên của ta vẫn hơn ngươi, ta nắm giữ quy tắc sẽ nhiều hơn ngươi chứ không thể ít hơn, kiểm soát kiếm kỹ đương nhiên cũng trên ngươi.

Bình thường Quý Du thân thiện, nhưng đánh nhau thì lộ mũi nhọn khiếp người, đây chính là gã. Quý Du không hề nhường nhịn, tất nhiên Sở Mộ cũng chẳng cần gã nhường. Cố gắng chiến đấu một trận, tranh giành quyền sở hữu phong hào.

Sở Mộ chậm rãi nói:

- Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng ta có lý do không thể thua.

Quý Du thét dài:

- Nếu vậy thì ta sẽ dùng thực lực khiến người khuất phục!

Quý Du giơ kiếm lên, muôn vàn khí thế ngưng tụ, mũi nhọn sắc bén khiếp người. Quý Du chém kiếm ra, trong phút chốc có trăm ngàn kiếm quang màu tím phá không như mưa sét đánh hướng Sở Mộ.

Con ngươi Sở Mộ co rút:

- Mạnh quá!

Lượng kiếm nguyên của Quý Du cỡ bằng hắn, nhưng độ tinh thuần thì cao hơn hắn nhiều, cùng là kiếm nguyên nhưng uy lực kiếm nguyên của Quý Du mạnh mẽ hơn, đây là chuyện không thể tránh khỏi.

*****

Lôi chi quy tắc cùng đẳng cấp nhưng kiếm của Quý Du thi triển ra thì uy năng cao hơn Sở Mộ, bởi vì gã nắm giữ lôi chi quy tắc trăm năm dài còn hắn mới biết có vài năm.

Dù thiên phú của Sở Mộ cao hơn Quý Du, dễ dàng nắm giữ một loại lực lượng quy tắc hơn gã, nhưng muốn bằng trình độ cỡ gã bây giờ ít nhất còn cần nhiều năm nữa.

Đối diện giông bão ập đến, biểu tình Sở Mộ trầm trọng, phong chi quy tắc dung nhập vào người nhanh nhẹn né tránh, một chuỗi tàn ảnh né thoát công kích của Quý Du trong đường tơ kẽ tóc, áp sát gã.

Bàn về nắm giữ lực lượng quy tắc và kiếm kỹ thì Sở Mộ biết mình rất yếu thế, nên hắn định áp sát Quý Du đánh xáp lá cà, đây là ưu điểm của hắn.

Cộng thêm thân thể Sở Mộ bây giờ nhờ dùng Cửu Chuyển Luyện Thân quả đã trở nên siêu mạnh, mạnh hơn Quý Du, đây là ưu thế của hắn, không thể lãng phí.

Quý Du không biết tại sao Sở Mộ muốn tới gần mình nhưng gã sẽ không cho hắn cơ hội đó. Quý Du vung kiếm chém, trong khoảnh khắc có một tia chớp ngưng tụ hóa thành phong nhẫn đầy sét tím ở trên không chém ngang giết hướng Sở Mộ.

Một kiếm này là kiểu ứng dụng khác của lực lượng lôi chi quy tắc, nhanh mà bá đạo, sắc bén cực kỳ, vô cùng đáng sợ. Sở Mộ biến sắc mặt, cả người tê dại như sắp bị chém đôi.

Lực lượng thần niệm tăng lên tới cực độ, tư duy vận chuyển tốc độ vượt qua cực hạn, các loại tính nhẩm mô phỏng hiện ra trong óc, khống chế thân thể tinh tế tỉ mỉ. Sở Mộ lắc người lướt qua, trông như hắn đã bị chém nhưng thật ra phút ngàn cân treo sợi tóc né thoát sét chém, lại đến gần Quý Du.

Sở Mộ quyết tâm đến gần Quý Du, hắn né qua các đòn công kích như máu trên mũi dao, cực kỳ nguy hiểm, nếu sai lầm một li thì chắc chắn sẽ bị đánh trúng, không thể đối kháng, sẽ bị thương nặng.

Đám Kiếm Vương đứng xem nhìn Sở Mộ né thoát hai chiêu kiếm kỹ của Quý Du, không ngừng đến gần gã thì rất ngạc nhiên.

Phong hào của tiểu không gian là Chấn Thiên Kiếm Vương, chấn trong bát quát có nghĩ là lôi.

Trong các loại quy tắc thì Quý Du nắm giữ lôi chi quy tắc tinh thâm nhất, ứng dụng quen thuộc nhất.

Từng nhát chém vụt qua không trung như sấm sét từ trên trời giáng xuống, xé rách bóng tối, xé nát mây đen, xé không trung đánh hướng Sở Mộ, tựa như biển sấm chớp mưa bão dày đặc trên Đấu Kiếm đài, không có chỗ trốn.

Sấm sét diệt thế, uy nghiêm vô vàn. Giờ phút này Quý Du như thành Lôi Thần muốn khống chế khống lôi chi đạo hủy thiên diệt địa, oanh giết Sở Mộ.

Mỗi nhát kiếm là một tia chớp, uy năng đáng sợ làm da đầu Sở Mộ tê dại, hắn không ngờ chỉ một lôi chi quy tắc mà uy lực đến trình độ như thế, cực kỳ mạnh mẽ. Có thể thấy Quý Du bỏ công nghiên cứu lôi chi quy tắc thế nào, tạo nghệ tinh sâu hơn hẳn Kiếm Vương bình thường.

Sở Mộ cảm giác đang đối mặt không phải thanh kiếm, không là con người, đó là biển sét vô cùng vô tận, bất tử bất diệt.

Sở Mộ vừa né tránh vừa thầm nhủ:

- Ta cũng nắm giữ lôi chi quy tắc, cho dù đẳng cấp giống nhau nhưng không thể so sánh với Quý Du.

Sở Mộ tăng lực lượng thần niệm lên đến cực độ, đầu óc như máy tính tinh vi tiên tiến nhất, tư duy vận chuyển tính toán với tốc độ không thể tưởng tượng. Trong đầu hắn mô phỏng đủ loại phản chiếu hiện thực, khiến thân thể, bước chân né tránh chính xác nhất.

Động tác của Sở Mộ gây ra một đống tiếng hét, kinh thán. Quý Du cũng giật mình, gã biết rõ tần suất, mật độ, uy lực đòn công kích của mình, bản thân gã nếu bị đánh trúng hơn phân nửa sẽ bị thương. Khả năng né tránh không lớn, chỉ có thể ngay mắt đón đỡ và trốn.

Nhưng lúc này Sở Mộ không đỡ đòn, hắn chỉ né tránh né tránh né tránh, mỗi lần né tránh đều chính xác khủng khiếp, như thể Quý Du và Sở Mộ luyện tập phối hợp với nhau nhiều lần.

Quý Du có thể nói diễn tập chung với Sở Mộ không?

Không thể nào! Quý Du sẽ không, Sở Mộ cũng không, vì khinh thường làm như vậy. Đây là bằng vào thực lực, là năng lực của cá nhân

Sở Mộ cũng không ngờ khi mình hoàn toàn tập trung tinh thần sẽ tiến vào trạng thái như vậy, tính toán vô cùng tinh vi. Sở Mộ bất giác cảm thấy có cái gì sắp đột phá.

Sở Mộ đạp bộ pháp kỳ dị né tránh từng đợt sấm sét đáng sợ oanh kích, hắn không ngừng tới gần Quý Du.

Đấu Kiếm đài không lớn, chủ yếu vì đòn công kích của Quý Du quá dày đặc làm Sở Mộ né qua né lại dần áp sát. Có khi công kích đến trước mặt thì né tránh, buộc phải thụt lùi rồi đi vòng quan nên tốn nhiều thời gian.

Dù vậy người xem ngây ngẩn, tưởng tượng nếu là bản thân mình thay thế Sở Mộ, đối diện công kích cuồng bạo đáng sợ dày đặc của Quý Du thì sẽ ra sao?

Né tránh tinh vi chính xác như Sở Mộ sao?

Không làm được, trái tim nói cho họ biết thật sự không làm được.

Nhiều Kiếm Vương cảm thán từ tận đáy lòng:

- Không uổng là đệ nhất môn đồ Tạo Hóa.

Liễu Bạch Dạ biểu tình cực kỳ khó xem, nghiến răng ken két, hai nắm đấm siết chặt, mu bàn tay nổi gân xanh như con giun.

Lửa giận bừng bừng!

Một số Kiếm Vương phản bác:

- Nếu Quý Du không áp chế tu vi xuống nhất trọng thiên, không thể thi triển những kiếm kỹ uy lực cường đại thì Sở Mộ bị thua lâu rồi!

Dù bọn họ biết mình không thể né tránh tinh vi như Sở Mộ nhưng thấy lòng khó chịu, gai mắt hắn.

Bọn họ nói có lý, kiếm kỹ càng cường đại sẽ tiêu hao nhiều kiếm nguyên, tu vi của Quý Du từ Tạo Hóa thất trọng thiên ức chế xuống còn, nhất trọng thiên, lượng kiếm nguyên giảm mạnh gấp trăm vạn lần, nhiều kiếm kỹ uy lực cường đại không thể thi triển tùy thích.

Với kiếm nguyên bây giờ của Quý Du dù độ tinh thuần hơn xa Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường tối đa chỉ đủ cho gã thi triển đến kiếm kỹ nhị phẩm.

Ví dụ kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp tiêu hao lực lượng ít hơn kiếm kỹ địa giai nhất phẩm phá địa cấp gấp mấy lần.

Tương tự, kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp tiêu hao lực lượng nhiều hơn kiếm kỹ địa giai nhất phẩm phá địa cấp gấp mấy lần, thậm chí chục lần.

Lấy Sở Mộ làm ví dụ, kiếm nguyên của hắn nếu thi triển ba chiêu kiếm kỹ Trảm Thiết, Phá Phong, Cuồng Lôi Phá thì đủ sức kéo dài, dùng mấy lần đều không sao. Nhưng thi triển Trảm Phong sẽ tiêu hao nhiều kiếm nguyên, nếu không phục hồi trong thời gian ngắnn thì không thể phát ra chiêu thứ hai.

Dù kiếm nguyên của Quý Du tinh thuần hơn Kiếm Vương Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường gấp vô số lần, thi triển kiếm kỹ tiêu hao càng thấp thì gã sẽ không dễ dàng thi triển kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp.

*****

Quý Du đang tìm cơ hội, cố gắng một kiếm đánh bại Sở Mộ.

Đây là lý do Sở Mộ tự tin sẽ đánh bại Quý Du, vì nếu gã thi triển một chiêu kiếm kỹ chiêu địa giai tứ phẩm phá địa cấp bao trùm Đấu Kiếm đài làm hắn không có đường trốn, hắn sẽ bị đánh bại ngay lập tức không cần quyết đấu làm gì.

Trường kiếm nằm trong tay thoải mái tự nhiên, một kiếm sắc bén, một kiếm tuyệt sát, một kiếm phá không. Kiếm ở trong tay, người kiếm hợp nhất, sát khí bén nhọn không chút nương tình.

Áp lực lớn khiến Sở Mộ nghẹt thở, cũng trong áp lực hắn cảm giác trạng thái chiến đấu chưa từng có, các loại hiểu ra dâng lên trong lòng. Nếu có thời gian Sở Mộ sẽ tĩnh tọa cẩn thận tham ngộ, tiếc rằng đang trong lúc chiến đấu, còn là cuộc chiến cường độ siêu cao.

Quý Du là đối thủ mạnh thực lực cực kỳ đáng sợ.

Phải áp sát đối phương, đánh gần thân mới có hy vọng thắng.

Quý Du vẫn giữ công kích cường độ cao, mỗi kiếm như sấm sét nhưng không phải kiếm kỹ nên tiêu hao không nhiều, thần niệm của gã đủ sức chống đỡ. Tu vi của Quý Du bị áp chế, lực lượng thần niệm cũng chịu ảnh hưởng nhưng vẫn rất cường đại, mạnh hơn Kiếm Vương Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường rất nhiều.

Sở Mộ đang tìm cơ hội áp sát, Quý Du cũng tìm cơ hội.

Quý Du thầm nhủ:

- Nếu ngươi cứ muốn tìm đủ cách đến gần ta vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này!

Quý Du không biết tại sao Sở Mộ cố gắng muốn đến gần mình, nhưng gã đoán là hắn cảm thấy đến gần đánh xáp lá cà mới có cơ hội thắng. Đánh gần người đa phần dựa vào kiếm thuật, số ít mới dùng kiếm kỹ.

Quý Du tu luyện đến đẳng cấp Kiếm Vương thất tinh, đã luyện kiếm hơn một trăm năm, gã tự nhận kiếm thuật cũng không kém, ít nhất cao hơn Sở Mộ. Cộng thêm Quý Du cũng giỏi về kiếm kỹ cận chiến, kết hợp lại chắc chắn có thể đánh bại Sở Mộ.

Nghĩ đến đây Quý Du thu kịp, nhích chân dung nhập lôi chi quy tắc vào, hai chân như đạp trên tia chớp, có tiếng xèo xèo vang lên. Quý Du như hợp nhất với sấm sét, tựa tia chớp phá không chém vào Sở Mộ.

Kiếm giơ lên, tia chớp mãnh liệt nhảy nhót trên thân kiếm.

Thánh kiếm trong tay Quý Du là hạ phẩm, vì tu vi bị áp chế nên gã chỉ có thể dùng thánh kiếm hạ phẩm, phẩm chất của kiếm không bằng Cuồng Đình thánh kiếm của Sở Mộ.

Chợt lóe, trước mắt mọi người như có tia chớp xé rách không trung, kiếm giơ cao dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc mãnh liệt giáng xuống đâm hướng Sở Mộ. Sở Mộ thấy tia chớp vụt qua trước mắt, bóng dáng Quý Du biến mất chỉ còn lại sấm sét tím chém tới.

Sắc bén mà bá đạo tuyệt luân.

Sở Mộ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đánh xáp lá cà chọt trúng chỗ ngứa của hắn. Nếu đánh gần thân mà vẫn không thể hạ gục Quý Du tức là Sở Mộ bây giờ chưa thể đấu lại gã, dù hắn không cam lòng thì đành nhường phong hào lại cho gã.

Còn về thi triển bí pháp, Phần Huyết Biến đại thành hao tổn tinh huyết, Quý Du cũng có bí pháp chắc chắn không thua gì Phần Huyết Biến đại thành, Sở Mộ không chiếm ưu thế. Thần Hoang kiếm quyết thì cần mười giây, chiến đấu cường độ cao như vậy một giây biến hóa, đừng nói mười giây, dù là một giây Sở Mộ cũng khó xoay sở.

Bằng vào thực lực chiến một trận đi.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng, Cuồng Đình thánh kiếm chém ra như tia chớp trắng rạch phá không trung để lại quỹ tích vô cùng rực rỡ, khiến người kinh dị.

Một Kiếm Vương xoe tròn mắt:

- Kiếm nhanh quá!

Mới rồi Sở Mộ chỉ né tránh chứ không rút kiếm phản kích nên bọn họ không biết tốc độ kiếm của hắn nhanh như vậy. Quý Du cũng bất ngờ.

Trong phút chốc hai kiếm đến gần, tiếp xúc, lướt qua nhau chém vào đối phương.

Sở Mộ đạp mặt đất quay quanh một vòng dây dưa với Quý Du. Tốc độ của Quý Du siêu mau, phản ứng nhanh nhẹn, gã thi triển kiếm thuật dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc va chạm với Sở Mộ.

Bước chân hai bên bị cố định trong phạm vi cỡ trượng, tiến lui có thứ tự, nhìn như lộn xộn nhưng thật ra là cố ý.

Kiếm khó tránh khỏi va chạm, lực lượng sấm sét mạnh mẽ va vào nhau, nổ tung trong tiếng đì đùng. Vô số tia chớp tím và trắng đan xen vòng quanh thân như hỏa hoa bắn tung ra vô cùng rực rỡ.

Kiếm thuật của Quý Du cực kỳ sắc bén tựa như lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn mà bạo liệt, mỗi đường kiếm đơn giản trực tiếp nhưng tràn ngập uy lực đáng sợ, hơi thở hủy diệt ngưng tụ trong đó rồi bùng nổ trùng kích.

Hai kiếm va chạm, Sở Mộ cảm giác quyết tâm mạnh mẽ phá hủy tất cả trong kiếm của Quý Du.

Quý Du mạnh nhưng Sở Mộ không yếu, hắn thậm chí càng mạnh hơn.

Kiếm thuật của Sở Mộ càng bao dung, nhiều biến hơn. Dung nhập thủy chi quy tắc khiến không khí xung quanh như nước chảy róc rách cuốn trôi, làm kiếm thuật nhanh nhẹn bạo liệt của Quý Du bị ảnh hưởng.

Đôi khi dung nhập phong chi quy tắc, kiếm biến siêu nhanh và sắc bén. Đôi khi dung nhập kim chi quy tắc, mũi nhọn cực bén, đôi khi dung nhập lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn bạo liệt.

Sở Mộ biết bàn về nắm giữ lực lượng quy tắc thì hắn thua xa Quý Du nên luân phiên dung nhập các loại quy tắc mình sở hữu, biến ảo liên hồi làm Quý Du khó thể chống đỡ, vào lúc thích hợp mới thi triển Chấn Địa kình cố gắng được hiệu suất cao hơn, tốt nhất là một kiếm đánh bại Quý Du giành chiến thắng.

Sở Mộ có tính toán của mình, Quý Du cũng có mưu tính riêng, giao phong kiếm thuật chỉ là sự khởi đầu.

Từ lúc Quý Du bắt đầu cầm kiếm, luyện kiếm đến nay đã hơn một trăm năm, dù gã không cố ý bỏ ra nhiều thời gian tôi luyện kiếm thuật của mình cũng sẽ tự động tinh thâm hơn. Tích lũy hơn một trăm năm cộng thêm thiên phú phi phàm, đủ để kiếm thuật của Quý Du lên đến tạo nghệ siêu cao.

Đặc biệt sau khi hiểu rõ chiến đấu giữa Kiếm Giả, chú trọng kiếm thuật nhiều lần tăng tiến, cố ý tham ngộ tu luyện nên tiến bộ càng rõ ràng hơn.

Nhìn chung các đối thủ trước giờ của Quý Du chưa ai áp đảo gã khi đánh bằng kiếm thuật. Nhưng bây giờ Quý Du giật mình, vì gã phát hiện kiếm thuật đơn giản trực tiếp, sức sát thương kinh người, nhanh nhẹn mà bạo liệt được rèn giũa bao năm thế nhưng không cách nào áp chế Sở Mộ được, ngược lại dần bị hắn nắm giữ tiết tấu, rơi vào thế yếu. Chuyện này cực kỳ khó tin với Quý Du biết bao.

Đám Kiếm Vương bên dưới Đấu Kiếm đài trợn to mắt tràn đầy khó tin, không thể hiểu nổi cảnh tượng trước mắt:

- Kiếm thuật của hắn tinh tế đến vậy sao?

Liễu Bạch Dạ nghiến răng ken két.

Sở Mộ dần dần khống chế tiết tấu chiến đấu, từng chút một chiếm ưu thế khiến Quý Du từ từ bị yếu thế.

Tranh phong kiếm thuật thì Quý Du đã bao giờ sợ ai?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)