Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1234

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1234: Cuộc tranh giành hạng hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Xích Huyết kiếm đến đẳng cấp lục phẩm mũi nhọn càng kinh người hơn, năng lực truyền ngược về càng rõ ràng hơn.

Kiếm ý tiểu thành gia cố cộng thêm nội khí lục trọng thiên khiến Xích Huyết kiếm dễ chém rách da lông hư thú thất phẩm bình thường hơn.

Kiếm ra, kiếm quang mông lung chất chứa yêu dị rồi lại hơi chói mắt. Kiếm rạch không trung giết hướng hư thú thất phẩm cách mấy chục thước.

Xoẹt!

Kiếm quang như sao băng xẹt qua bầu trời tối tăm chớp mắt tới gần, chém giết.

Các loại lực lượng đến tiểu thành, kiếm pháp tam phẩm Dạ Lưu Tinh cũng tới tiểu thành, uy lực càng mạnh hơn gấp mấy lần.

Phẩm cấp của kiếm pháp quyết định sự cao thấp của nó. Nhưng một số kiếm pháp phẩm cấp thấp lại có uy lực mạnh hơn kiếm pháp phẩm cấp cao. Thứ nhất là quyết định trình độ tu luyện kiếm pháp cao hay thấp, ví dụ nhập môn yếu hơn tiểu thành, thứ hai là tùy vào người thi triển kiếm pháp có thực lực ra sao.

Dạ Lưu Tinh tiểu thành uy lực không yếu hơn kiếm pháp tứ phẩm nhập môn kinh người.

Hôm nay Sở Mộ ngồi trên tảng đá to, đặt Xích Huyết kiếm trên đầu gối hai chân, tay đặt hờ trên thân kiếm cẩn thận cảm nhận Xích Huyết kiếm.

Nguyệt Quang kiếm là tam phẩm, dưới ánh trăng thì nó lên tứ phẩm, đã không theo kịp Sở Mộ, hắn chưa tìm được kiếm nào tốt hơn. Xích Huyết kiếm luôn đuổi theo Sở Mộ, hắn mang nó theo bên người suốt ngày để tăng tham ngộ.

Hôm nay Sở Mộ cảm thấy đỉnh kiếm ý tiểu thành đã tới tận cùng, đã đến lúc trùng kích kiếm ý đại thành.

Sở Mộ câu thông với Xích Huyết kiếm, từ khi hắn có được Xích Huyết kiếm đến bây giờ chưa từng thay đổi, nó nhiều lần hút máu truyền ngược lại khiến mối liên kết với hắn càng chặt chẽ hơn. Sở Mộ cảm nhận kiếm cấu thành, cảm nhạn dao động của kiếm, cảm nhận mũi nhọn của nó.

Sở Mộ dần chìm trong lĩnh ngộ, từ khi nào quanh người hắn xuất hiện các mũi nhọn vô hình nhưng thật sự tồn tại, mũi nhọn mảnh như tơ vờn quanh người hắn, cắt nát không khí.

Trời chiều, vệt đỏ còn lại nhuộm chân trời một mảnh đỏ rực. Có áng mây như lửa cháy đỏ thẫm, tỏa chút hơi ấm cuối cùng.

Dần dà hơi ấm rút đi, trở nên lạnh lẽo, mặt trời khuất núi lặn xuống bóng đêm.

Màn đêm đến.

Gió đêm từ từ thổi qua khiến lá cây đung đưa kêu xào xạc, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.

Không biết nơi nào bỗng vang tiếng rống hoặc ngắn ngủi, hoặc táo bạo, hoặc dài lâu, liên tiếp như đang đáp trả nhau, khiến ban đêm càng phong phú, nguy hiểm hơn. Vì vào đêm các hư thú đều cuồng hóa.

Hư thú bình thường sau khi cuồng hóa thì thực lực tăng vọt rất nhiều, càng thêm mạnh mẽ. Các Kiếm Giả nhân tộc trừ phi tu luyện công pháp đặc biệt, không thì ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng.

Gió đêm thổi qua mấy mảnh lá cây bay hướng Sở Mộ, bay qua cách đầu hắn ba tấc thì bỗng có tiếng xoẹt khẽ vang. Như có vài sợi tơ bạc mắt thường khó thấy cắt qua không khí, mấy miếng lá cây bị cắt nát, không ngừng cắt vụn nó ra.

Đó là kiếm ý biến thành kiếm khí vô hình đang bảo vệ Sở Mộ, cho hắn yên ổn tham ngộ.

Hai tay Sở Mộ đặt trên thân Xích Huyết kiếm, hắn cảm giác bàn tay mình như hợp nhất với Xích Huyết kiếm, cơ thể dần hòa hợp cùng kiếm, tư tưởng tiến vào kiếm, cảm nhận chút dao động của Xích Huyết kiếm.

Đây là thể nghiệm vô cùng kỳ diệu, như biến bản thân thành thanh kiếm, một loại thể nghiệm cực kỳ hiếm có.

Dù lĩnh ngộ thế nào cũng có hạn, chỉ có thế thân tự mình cảm nhận mới trực quan và rõ ràng hơn.

Đương nhiên lúc này Sở Mộ thể nghiệm là loại rất nông cạn, chỉ tạm thời dung nhập vào Xích Huyết kiếm chứ không thật sự trở thành thanh kiếm, đó là chuyện không thể nào.

Dù vậy cũng cho Sở Mộ bùng nổ linh cảm, các loại lĩnh ngộ không ngừng dâng lên, hiểu biết về kiếm, về kiếm pháp càng sâu hơn.

Chợt như có cái gì nứt rạn, người Sở Mộ khẽ run, hắn mở bừng mắt ra, con ngươi thành màu bạc tinh khiết sắc nhọn vô cùng. Hai luồng sáng bạc bắn xuyên hư không, xuyên thấu vài trăm thước xa, mất hút trong bóng đêm chỉ để lại hai vệt bạc từ từ mất dấu.

Tiếng xoẹt xoẹt vang lên liên tiếp, các sợi bạc như tóc vờn quanh người Sở Mộ, nhanh chóng quấn quanh cắt qua, nó đột nhiên tản ra lan tràn bốn phương tám hướng. Nơi chúng đi qua mọi thứ đều bị kiếm quang bạc cắt rạn, nứt, vỡ, vụn.

Thế giới như bị hủy diệt, mũi nhọn của kiếm ý khủng bố làm một con hư thú thất phẩm ở gần run cầm cập, nó rên rỉ xoay người bỏ chạy.

Hư thú càng cao cấp càng có trí tuệ, hư thú thất phẩm khá thông minh, có thể tự phán đoán đơn giản.

Chỉ dựa vào mũi nhọn của kiếm ý đã hù một con hư thú thất phẩm bỏ chạy, nếu nói ra sẽ gây oanh động lớn.

Sợi kiếm quang bạc tàn phá phạm vi mấy trăm thước, mọi thứ trong phạm vi bị cắt đứt vô số lần, nát bấy ra.

Mặt đất cũng bị để lại vô số dấu cắt vụn sâu ba tấc, cực kỳ đáng sợ. Dao động mũi nhọn kiếm ý còn sót lại khiến người giật mình.

Sở Mộ ở trung tâm vẫn bình yên vô sự, lòng tràn đầy vui sướng.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Kiếm ý đến đại thành, được hai vạn điểm thiên tài.

Kiếm ý nhập môn là một ngàn điểm thiên tài, kiếm ý tiểu thành là năm ngàn, kiếm ý đại thành là hai vạn điểm thiên tài, cộng lại là hai vạn sáu ngàn điểm.

Trên bảng Đăng Thiên, điểm của Sở Mộ từ 234000 tăng nhanh lên 254000.

- Cái gì?

- Có chuyện gì?

- Chẳng phải Sở Mộ hạng ba sao? Tại sao lên hạng hai rồi?

- Hắn chen Tần Ngạo Tiên xuống, chiếm hạng hai!

Biến đổi trên bảng Đăng Thiên khiến vô số người ngạc nhiên, nhiều Đại Đế bàn tán xôn xao, đoán Sở Mộ là truyền nhân của Đại Đế nào. Khi biết Sở Mộ là Thần Tử thứ mười của Thần điện thì càng ngạc nhiên hơn, thầm nhủ Thần điện rốt cuộc xuất hiện một yêu nghiệt sánh ngang với truyền nhân Đại Đế đỉnh cao.

Các trưởng lão Tổng Thần Điện hết hồn, râu dựng đứng, vẻ mặt kích động như con nít:

- Hạng hai! Xông lên hạng hai!

Không kích động không được, hạng ba là yêu cầu lớn nhất của họ rồi, không dám mơ về hạng hai.

Nhưng bây giờ Sở Mộ xông lên hạng hai.

Một góc Thiên Thanh vực, Tần Ngạo Tiên đang chém giết một con hư thú thất phẩm tinh anh chợt ngước đầu lên, mắt bắn ra tia sắc bắn lạnh lùng đáng sợ.

- Sở Mộ!

Mái tóc dài, người lạnh lùng, tựa tiên giáng trần, ngạo thế độc lập.

Cái tên ngạo tiên danh xứng với thực.

Giọng Tần Ngạo Tiên lạnh nhạt như nước.

Một góc khác trong Thiên Thanh vực, một thanh niên tóc cột bằng cọng cỏ xanh, có vẻ hơi lười biếng.

Thanh niên lẩm bẩm:

- Hạng hai, bản lĩnh không tệ.

Thanh niên mắt khép mở như không gian thác loạn, không khí xung quanh y cũng bị vặn vẹo, tia sáng phản chiếu.

Thanh niên là hạng nhất tít trên đầu bảng Đăng Thiên chưa từng bị dao động, Cổ Loạn Không.

***

*****

Sở Mộ mỉm cười:

- Hạng hai.

Sở Mộ không hề bất ngờ, vì khi hắn quyết định trùng kích kiếm ý đại thành đã linh cảm mình sẽ xếp hạng hai.

Vì một hơi được đến hai vạn điểm thiên tài nên lẽ tất nhiên là vượt mặt Tần Ngạo Tiên, nhưng so với Cổ Loạn Không vẫn còn chênh lệch đôi chút.

Càng về sau, lĩnh ngộ một lần được điểm thiên tài toàn tính bằng vạn nên chênh lệch với nhau tính bằng số vạn. Nhưng nếu thành công tham ngộ sẽ nhanh chóng san bằng, thậm chí đuổi kịp và vượt qua.

Hiện tại điểm thiên tài của Sở Mộ đã vượt qua Tần Ngạo Tiên một vạn một ngàn điểm.

Nhìn như rất nhiều nhưng thật ra rất ít.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Thử uy năng kiếm ý đại thành xem sao.

Sở Mộ cầm Xích Huyết kiếm, hắn đi tìm hư thú.

Uy năng kiếm ý đại thành càng mạnh mẽ hơn, mạnh hơn kiếm ý tiểu thành gấp mấy lần. Chỉ vẻn vẹn gia cố kiếm ý trên Xích Huyết kiếm đã dễ dàng phá mở phòng ngự của hư thú thất phẩm bình thường, gây ra tổn thương rõ ràng.

Không cần thi triển thêm kiếm pháp gì, miễn có kiếm ý đại thành, lực lượng kim, nội khí cùng gia cố là có thể diệt gọn hư thú thất phẩm bình thường.

Kiếm ý đại thành khiến thực lực của Sở Mộ tăng lên mảng lớn.

Không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh.

Trông Tần Ngạo Tiên lạnh lùng nhưng bên trong là người rất háo cường, nàng quyết ý muốn vượt qua Cổ Loạn Không, không thèm để mắt tới thiên tài thứ bậc khác, không ngờ bị Sở Mộ vượt mặt.

Bị vượt qua tất nhiên phải vượt lại, với thiên phú của Tần Ngạo Tiên có thể làm được.

Thứ bậc trên bảng Đăng Thiên lại có thay đổi, điểm thiên tài của Tần Ngạo Tiên bỗng chốc tăng lên một vạn sáu ngàn điểm, bởi vì nàng dựa vào tích lũy của bản thân thành công tự sáng chế một môn thân pháp cao đến ngũ phẩm.

Thứ hạng của Sở Mộ bị vượt qua rớt xuống hạng ba, điểm thiên tài cách Tần Ngạo Tiên năm ngàn điểm.

Bị rớt xuống hạng ba nhưng Sở Mộ không gấp gáp, hạng hai hay ba đều chẳng sao, hắn không ham tranh giành. Nhưng phải tăng cao thực lực mới được.

Nhiều lần chiến đấu, cảm ngộ, tích lũy, kiếm ý đến đại thành khiến Sở Mộ hiểu về kiếm, kiếm pháp sâu hơn, hắn lại sáng tạo kiếm pháp mới.

Kiếm pháp mới thuộc tứ phẩm, khi Sở Mộ xem gió to thổi qua vô số lá cây lượn vòng bay đi làm hắn ngộ ra, kết hợp cảm ngộ của bản thân sáng tạo, đặt tên là Lạc Diệp Tiêu Tiêu.

Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, lực lượng kim, thủy, mộc khiến lực lượng mộc trở nên cực kỳ mạnh mẽ, dung nhập vào lực lượng chấn động làm lực lượng mộc biến thành mỗi một mảnh lá chấn động, mép rìa cực kỳ sắc nhọn cắt đứt tất cả, uy lực siêu khủng bố.

Sở Mộ rất muốn dung nhập nhiều lực lượng thiên địa hơn, vì là tương sinh. Nhưng rất khó khăn, càng dung nhập nhiều lực lượng thiên địa thì càng khó khống chế hơn. Sở Mộ vẫn bị kém một chút, khó đột phá.

Đến đây thì điểm thiên tài của Sở Mộ là 262000, vượt qua khoảng cách năm ngàn điểm, nhiều hơn Tần Ngạo Tiên ba ngàn điểm.

Tần Ngạo Tiên thấy mình mới giành lại hạng hai không lâu lại bị Sở Mộ vượt qua nữa, mặt nàng càng lạnh, người lạnh lùng sắp đóng băng.

Tốc độ chảy thời gian trong Thiên Thanh Hư Giới khác với bên ngoài, chuyện xảy ra ở đây mấy ngày nhưng bên ngoài mới thay đổi tích tắc.

Nên khi lần đầu tiên Sở Mộ xếp hạng hai dẫn đến kinh động, rất nhanh Tần Ngạo Tiên đuổi kịp và vượt qua đá hắn xuống. Nhiều người ủng hộ Tần Ngạo Tiên thầm thở phào, lòng vui vẻ. Các trưởng lão Tổng Thần Điện thì hụt hẫng.

Bọn họ nghĩ giữ chặt hạng ba là đã thỏa mãn, không dám mơ thứ hạng cao hơn, nhưng khi Sở Mộ xếp hạng hai thì họ rất vui vẻ, có ý nghĩ nếu hắn luôn hạng hai thì tốt rồi.

Giờ thấy thứ hạng của Sở Mộ từ hạng hai rớt xuống hạng ba, đây là hy vọng lớn nhất ban đầu của họ nhưng, vẫn thấy hụt hẫng. Dục vọng của con người là thế, vĩnh viễn không thể thỏa mãn thật sự.

Không lâu sau điểm thiên tài của Sở Mộ lại tăng, đuổi kịp và vượt qua Tần Ngạo Tiên, xếph hạng hai. Các trưởng lão rất vui vẻ.

Cảm giác lúc lên lúc xuống thật khó hình dung.

Điểm thiên tài của Sở Mộ, Tần Ngạo Tiên biến đổi nhanh chóng tới gần Cổ Loạn Không, làm gã chú trọng hơn.

- Xem ra ta phải cố gắng mới được.

Tần Ngạo Tiên nhíu mày nói:

- Sở Mộ.

Tần Ngạo Tiên cho rằng Sở Mộ đang ganh đua với mình, nàng quyết định hoàn toàn bỏ xa hắn.

Sự thật chứng minh trong áp lực yêu nghiệt bộc phát ra động lực siêu đáng sợ.

Không lâu sau điểm thiên tài của Cổ Loạn Không tăng vọt lên mười hai vạn tám ngàn điểm, gã lại trở thành người thứ nhất từ tu vi cùng tu khí thể đột phá đến thất trọng thiên trong mấy trăm vạn thiên tài Thiên Thanh Hư Giới.

Giờ phút này Cổ Loạn Không tỏa sáng chói mắt, không người sánh kịp.

Tuy Sở Mộ xếp hạng ba nhưng chênh lệch điểm thiên tài với Cổ Loạn Không nhiều cỡ mười ba vạn, Tần Ngạo Tiên xếp hạng ba, điểm thiên tài cách Sở Mộ không quá nhiều, kém Cổ Loạn Không mười bốn vạn.

Chênh lệch mười mấy vạn điểm thiên tài đối với nhiều thiên tài là lạch trời rộng lớn không thể vượt qua, xa tít mù, vì điểm thiên tài của họ bây giờ còn chưa qua mười vạn điểm.

Cổ Loạn Không bỗng dồn sức, điểm thiên tài tăng vùn vụt biến tướng tạo áp lực cho đám yêu nghiệt, mang đến động lực lớn khiến họ tu luyện có hiệu quả hơn.

Người đột phá thứ hai là Tần Ngạo Tiên.

Tuy Tần Ngạo Tiên tạm thời bị Sở Mộ đè đầu nhưng thiên phú của nàng không bị ảnh hưởng ngược lại dốc sức, lực xung kích càng mạnh. Tần Ngạo Tiên đột phá tu vi mau hơn Sở Mộ một bước đến thất trọng thiên, điểm thiên tài tăng vọt mười hai vạn tám ngàn điểm, đá hắn xuống, cướp lại hạng hai.

Chênh lệch điểm thiên tài giữa Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không lại kéo gần, cách nhau chỉ hơn một vạn. Sở Mộ hạng ba chênh lệch với họ cao tới mười mấy vạn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đã tới lúc ta đột phá.

Không ngừng tu luyện, tích lũy khiến tu vi của Sở Mộ đến đỉnh chín tầng lục trọng thiên, là đỉnh thật sự, đã cực hạn không cách nào thăng cấp nữa, chỉ có thể đột phá.

Lục trọng thiên đột phá đến thất trọng thiên khó hơn tam trọng thiên đột phá tứ trọng thiên gấp mười lần.

Dù có hấp thu nhiều hư khí hơn nữa cũng không cách nào đột phá, phải có công pháp ít nhất đạt đến thất phẩm, hiểu thấu công pháp đó, cần tu khổ luyện không ngừng tích lũy mới tìm được cơ hội đột phá, dùng năng lực của bản thân được đến đột phá cuối cùng.

Đến hiện nay trong số mấy trăm vạn thiên tài không nhiều người có công pháp thất phẩm hay càng cao cấp hơn. Người hiểu thấu công pháp thất phẩm càng ít hơn.

Sở Mộ bày thế Kim Bẳng Giương Cánh trong Chân Võ Bát Thế, hắn như thành côn bằng giương cánh sắp bay cao, cánh rộng chín vạn dặm, khống chế ngũ hồ tứ hải, tự do bay lượn thiên địa tám hương.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)