← Ch.2172 | Ch.2174 → |
Trang thứ sau sau bìa sách Hồn Thiên Kiếm Kinh là quy tắc chung, vô cùng huyền diệu làm Sở Mộ đọc như vịt nghe sấm. Nhưng Sở Mộ tích lũy kiếm đạo cực kỳ hùng hậu, không lâu sau từ từ lĩnh ngộ.
Lại lật trang tiếp theo, vào nội dung chính.
Sở Mộ đọc một lúc rồi khép Hồn Thiên Kiếm Kinh lại, cất vào. Hồn Thiên Kiếm Kinh ghi lại lĩnh ngộ kiếm đạo của một vị Bán Thần Chí Tôn, có một phần thấp hơn Sở Mộ đang nắm giữ, có một phần ngang ngửa, một phần vượt lên cao rất nhiều, nghĩa là dù hắn đến Chúa Tể cảnh cũng vẫn có thể lật xem tham ngộ Hồn Thiên Kiếm Kinh.
Tiếp theo Sở Mộ sẽ phải làm ra lựa chọn, tiếp tục ở lại trong di tích của Thần hay rời khỏi di tích của Thần.
Sở Mộ không vội lựa chọn, hai lựa chọn này nhìn như đơn giản nhưng ẩn chứa ý nghĩa rất sâu.
Nhớ lại hành động trong di tích của Thần, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm có nguy hiểm nhất định nhưng không trí mạng, tầng thứ sáu và tầng thứ bảy là tầng phúc lợi. Vậy là nếu tiếp tục ở lại di tích của Thần hơn phân nửa sẽ không ở trong tầng thứ bảy mà đi nơi khác, rất có thể kèm theo giết chóc, chết hoặc cái gì khác.
Di tích của Thần rất dễ hiểu, rời khỏi đây chỉ việc quay về nơi đi vào.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, quyết định ở lại di tích của Thần.
Chắc chắn có nguy hiểm nhưng song song đó là thu hoạch.
Khoảnh khắc Sở Mộ quyết định lại cảm giác thời không xoay tròn, khi tỉnh táo lại hắn nhanh chóng nhìn quanh, phát hiện mình đang đứng trong một ngọn núi tuyết.
Núi tuyết mênh mông trắng xóa mấy ngàn vạn dặm, nhìn xuống dưới chỉ thấy sương mù trắng tràn ngập, nhìn lên cũng thấy sương trắng mông lung, dường như Sở Mộ đang ở giữa sườn núi.
Tin tức trong đầu nói Sở Mộ biết nơi này gọi là Tuyết Thần sơn. Người chọn tiếp tục ở lại di tích của Thần sẽ vào Tuyết Thần sơn, mục đích đến Tuyết Thần sơn vì tìm báu vật.
Đúng vậy, trên Tuyết Thần sơn có rất nhiều báu vật, đều là vị Bán Thần Chí Tôn kia để lại.
Từ điểm này nói lên đến Tuyết Thần sơn tìm báu vật là phúc lợi, nhưng không dễ nhận phúc lợi vì chỗ này có nguy hiểm rất lớn, không cấm giết chóc.
Hai tay Sở Mộ chộp hư không, kiếm quang màu xanh và tím phun ra nuốt vào ngưng tụ, hóa thành Chư Thiên Phong Kiếm, Chư Thiên Lôi Kiếm, giây sau Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí ngưng tụ quanh người hắn, lơ lửng cách mười thước bảo vệ hắn, hình thành công kích và phòng ngự.
Sở Mộ phát hiện trong Tuyết Thần sơn ức chế lực lượng tinh thần, không thể rời khỏi người. May mắn Ngự Thần Kiếm quyết không bị ảnh hưởng, nếu không chẳng thể bay được chỉ có thể đi bộ.
Sở Mộ là người vào Tuyết Thần sơn đầu tiên, hắn tranh thủ thời gian này kiếm báu vật.
Đúng là Tuyết Thần sơn có báu vật nhưng không phải đầy rẫy khắp nơi, cần phải tự mình tìm.
Không lâu sau Sở Mộ phát hiện một gốc linh dược màu lửa đỏ, ba cánh hoa, một đóa hoa hồng tỏa nhiệt độ cao nóng rực.
Đây là Liệt Dương hoa, nghe đồn nó mọc ở vùng đất cực hàn, dược tính bá liệt, có lợi cho tu luyện giả tu luyện hỏa chi đại đạo. Nếu luyện hóa Liệt Dương hoa thành Liệt Dương bảo đan thì hiệu quả càng tốt.
Sở Mộ nhanh chóng đào Liệt Dương hoa lên thu vào không gian giới chỉ.
Sở Mộ không ngừng trèo lên, cứ cách một lúc sẽ tìm được một gốc linh dược, đều là thứ có lợi cho tu luyện giả nhưng chủ yếu là hỏa hệ và băng hệ. Trừ linh dược ra Sở Mộ tìm thấy tài liệu rèn vũ khí, bí bảo, đa số là hỏa hệ, băng hệ.
Hỏa hệ trong Tuyết Thần sơn vì đối kháng với lạnh lẽo nên càng thuần túy, băng hệ được Tuyết Thần sơn tẩm bổ nên rất tinh thuần.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hỏa hệ có thể giúp ta tham ngộ hỏa chi đại đạo, còn dùng để thăng cấp Chư Thiên Hỏa Kiếm. Băng hệ giúp ta tham ngộ băng chi đại đạo, thăng cấp Chư Thiên Băng Kiếm.
Hiện Chư Thiên kiếm khí của Sở Mộ ngưng tụ ra chín thanh kiếm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong băng lôi tinh thần, đó là một sự tiến bộ so với trước kia.
Nhưng trong chín thanh kiếm khí chỉ có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, tinh thần là đến cấp Đại Đế trung phẩm, phong, băng, lôi còn kẹt ở cấp Đại Đế hạ phẩm.
Có lẽ trong Tuyết Thần sơn này Sở Mộ sẽ tìm được nhiều báu vật nâng cao đẳng cấp Chư Thiên Băng Kiếm.
Người thứ hai vào Tuyết Thần sơn, sau đó là người thứ ba, thứ bốn, ngày càng nhiều người vào trong Tuyết Thần sơn, chỉ tạm dừng vài giây tiêu hóa tin tức trong đầu rồi họ lên đường tìm cái gọi là báu vật.
Sở Mộ phát hiện một hang núi, cửa hang đen ngòm không thấy cuối toát ra âm trầm, dường như bên trong chất chứa nguy hiểm không biết.
Thần sơn như vậy, hang núi như vậy tràn ngập hấp dẫn, có lẽ bên trong có báu vật gì rất tốt.
Sở Mộ tăng cảm giác lên đến cực độ bước nhanh vào hang núi.
Sở Mộ hành động thật lặng lẽ, đi đường không tiếng động, càng như vậy hắn càng cảm giác trong không khí có nhân tử nguy hiểm.
Đi khoảng mấy ngàn thước nhưng hang núi như không có cuối.
Tí tách... Tí tách...
Tiếng động như có như không từ xa xôi vọng lại truyền vào lỗ tai Sở Mộ lúc ngừng lúc nghỉ, như tiếng giọt nước rơi nhưng nghe càng hùng hậu hơn.
Sở Mộ theo tiếng động chỉ dẫn tăng lên tốc độ, không giảm cảnh giác.
Đi khoảng vài trăm thước Sở Mộ thấy ánh sáng, đến gần thì ngửi được mùi hương đặc biệt. Mùi hương mang theo chút buốt lạnh, hít một hơi cảm giác toàn thân có lạnh lẽo chảy qua, tinh thần phấn chấn, đầu óc tỉnh táo.
Tí tách!
Đôi mắt sắc bén của Sở Mộ nhìn chăm chú điểm sáng phía trước, một cây măng đá treo ngược, cuối măng đá có một giọt chất lỏng trắng như bằng ngọc tụ lại rồi nhỏ xuống ao, tiếng trong trẻo treo hùng hậu phát ra từ đây.
Nó là báu vật.
Sở Mộ bước nhanh đến gần, đứng gần ao nước nhỏ cỡ một thước, mùi hương mát lạnh không ngừng chui vào lỗ mũi, từ các lỗ chân lông thấm vào thân thể. Cầu Chân công tự động vận chuyển.
Sở Mộ biết đây là báu vật quý giá, không rõ tên gì. Sở Mộ có học thức phong phú nhưng trong chư thiên vạn giới có quá nhiều báu vật, hắn biết nhiều, càng có nhiều thứ không biết.
Sở Mộ hút một giọt từ trong ao nước, đầu lưỡi nhấm nháp kỹ, cảm giác lạnh lẽo nổ tung trong miệng, chớp mắt lan tràn làm hắn thẫn thờ. Sở Mộ như ngâm trong chất lỏng lạnh lẽo, cảm giác khó tả, Cầu Chân công vận chuyển nhanh, Đại Chân Luân cuồn cuộn chuyển động hiện ra chân thật ảo ảnh sau lưng.
Một dòng tin tức hiện ra trong óc Sở Mộ.
[Hàn Ngọc Tủy, thiên tài dị bảo, báu vật đặc biệt của Tuyết Thần sơn, có thể lọc khiết tất cả lực lượng của bản thân, trợ giúp tu luyện, tăng cao tu vi... ]
Sở Mộ chưa tiêu hóa hết thì vang tiếng xé gió, cảm giác nguy hiểm cực độ làm hắn rợn tóc gáy.
← Ch. 2172 | Ch. 2174 → |