Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2179

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2179: Chỉ có chiến một trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Lưu Quang Kiếm Đế không phải Bán Thần Chí Tôn, nên gã tức giận cách mấy cũng không dám ngăn cản Sở Mộ. Đương nhiên nếu Lưu Quang Kiếm Đế là Bán Thần Chí Tôn thì tội tình gì giành quang chi bản nguyên với Sở Mộ.

Không thể ngăn cản, không dám ra tay nhưng Lưu Quang Kiếm Đế không thể bỏ qua vậy được, hắn theo sát Sở Mộ, hắn đến đâu là gã theo tới đó chừng nào hắn rời khỏi Nguyên thành thì thôi.

Sở Mộ hỏi thăm luyện đan sư có tạo nghệ luyện đan cao nhất Nguyên thành, rồi mang theo các loại linh dược tìm thấy trong Tuyết Thần sơn tìm vị luyện đan sư tên Nam Nghệ.

Tính cách của luyện đan sư luôn rất ngạo, đặc biệt luyện đan sư được mọi người tâng bốc xum xoe thì càng cao cao tại thượng khó thấy mặt. Sở Mộ chẳng là cái đinh gì ở đây, nên hắn bị từ chối ngoài cửa.

Lưu Quang Kiếm Đế bắt lấy cơ hội nói với Sở Mộ:

- Ngươi đưa quang chi bản nguyên cho ta, để ta ra tay kêu Nam Nghệ tông sư luyện chế đan dược cho ngươi.

Sở Mộ hỏi ngược lại:

- Ngươi rất quen với Nam Nghệ?

Lưu Quang Kiếm Đế nói cũng như không:

- Ta xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát.

Sở Mộ hiểu ý Lưu Quang Kiếm Đế.

Sở Mộ cười nói:

- Ngươi rất muốn quang chi bản nguyên đúng không? Nếu vậy chúng ta đi ra ngoài tranh tài một trận đi, đánh bại ta thì ngươi sẽ có quang chi bản nguyên.

Lưu Quang Kiếm Đế hiểu ngay ý của Sở Mộ:

- Ngươi muốn đánh bại ta, chiếm lấy thứ hạng trên bảng Địa Sát của ta?

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng cười đầy sát khí:

- Ta sẽ không đánh bại ngươi mà là giết ngươi.

Lưu Quang Kiếm Đế sớm muốn giết Sở Mộ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì quyết không cho hắn cơ hội trốn.

Hai người không nói gì nữa, bay nhanh ra ngoài Nguyên thành.

Lưu Quang Kiếm Đế là cường giả trên bảng Địa Sát, rất nhiều người biết gã. Thấy Lưu Quang Kiếm Đế cùng một người không nghe tên tuổi cùng rời khỏi Nguyên thành, xem bộ dạng không được thân thiết gì mấy gợi lên hứng thú của nhiều người.

- Đi, đi xem thử.

- Đúng rồi, coi thử có chuyện gì.

Khi Sở Mộ, Lưu Quang Kiếm Đế rời khỏi Nguyên thành thì có hơn trăm người theo đuôi, đoàn người ngày càng nhiều.

Lưu Quang Kiếm Đế nhíu chặt mày, gã muốn giết Sở Mộ vì muốn lấy được quang chi bản nguyên, nhưng gã không muốn bị người khác biết tránh cho có nhiều rắc rối. Nhưng tình huống hiện tại không thể tránh được.

Thời gian kéo càng dài càng không có lợi cho gã, phải nhanh chóng lấy được quang chi bản nguyên, chỉ cần lấy xong Lưu Quang Kiếm Đế sẽ vào Nguyên thành ngay. Có Nguyên thành che chở dù bị người khác biết cũng không sợ.

Lưu Quang Kiếm Đế nghĩ tới đây không còn quan tâm người khác.

Hai người rời khỏi Nguyên thành một khoảng cách thì đứng lại.

Lưu Quang Kiếm Đế xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát rất tự tin vào thực lực của mình, cũng vì mới gần đây gã từng truy sát Sở Mộ buộc hắn tung hết át chủ bài, cuối cùng may mắn chạy thoát. Dù tu vi của đối phương tăng cao đến Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng muốn so sánh với gã thì vẫn có chênh lệch.

Sở Mộ xác định thực lực hiện tại của hắn mạnh hơn lúc trước rất nhiều, đủ để tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng Sở Mộ không rõ có đánh bại được Lưu Quang Kiếm Đế không, vì lúc trước hắn bị gã truy sát.

Nhưng tin ưởng Lưu Quang Kiếm Đế sẽ là đá mài kiếm rất tốt.

Lưu Quang Kiếm Đế quát:

- Lưu Quang Thập Thứ!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm xuất hiện từ khi nào, chớp mắt đâm ra, khoảnh khắc mười kiếm.

Mười kiếm cùng một quỹ tích, uy lực mỗi đường kiếm cực kỳ mạnh mẽ đủ đâm thủng cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường. Uy lực mười kiếm hợp nhất vô cùng đáng sợ.

Kiếm này đâm thủng không trung với tốc độ kinh người giết hướng Sở Mộ. Ánh sáng ngưng tụ vô cùng chói mắt khiến mọi người khó mà nhìn thẳng.

Sở Mộ thầm ngạc nhiên:

- Kiếm nhanh quá!

Đây mới là thực lực của hạng ba mươi bảy bảng Địa Sát? Nhưng Sở Mộ không sợ, tay phải đã cầm Chư Thiên Tinh Thần Kiếm, tay trái ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.

Đối diện Lưu Quang Thập Thứ của Lưu Quang Kiếm Đế Sở Mộ lắc người ung dung né tránh, song kiếm hóa thành hai luồng sáng trước sau giết tới, hai góc độ trái và phải.

Một kích chém hụt Lưu Quang Kiếm Đế đến gần Sở Mộ, từng đường Lưu Quang Thấu Không Kiếm lấy mạng, tốc độ kiếm nhanh kinh người, vô cùng sắc bén, xuyên qua hết thảy cứng rắn, vô số kiếm quang rậm rạp như đầy ắp tia sáng bắn tung bao bọc mỗi chỗ trên người Sở Mộ.

Sở Mộ múa song kiếm chặn lại mỗi nhát kiếm của Lưu Quang Kiếm Đế và đánh trả.

Đại Chân Luân chân thật và ảo ảnh hiện ra sau lưng Sở Mộ, có bảy mươi hai góc. Đại Chân Luân chuyển động cho người cảm giác thiên địa nghiền áp, đám người từ xa xem cảm giác nặng nề.

Lưu Quang Kiếm Đế đối diện Sở Mộ cũng có cảm giác như thế, nhưng thực lực của gã cường đại có thể chống đỡ được.

- Lưu Quang Kiếm Bạo!

Kiếm đâm ra hung hãn không gì sánh bằng, lực lượng kia hủy thiên diệt địa chớp mắt nổ tung không trung. Kiếm quang đáng sợ vô cùng rực rỡ làm mọi người không thể nhìn thẳng. Vụ nổ lan tràn tám hướng, uy thế như mặt trời nổ.

Sở Mộ biến sắc mặt, kiếm này làm hắn cảm nhận uy hiếp trí mạng, song kiếm vung lên đánh nát từng luồng sáng, Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ tam trọng, thời gian một giây.

Chiến đấu kịch liệt làm Sở Mộ dần hiểu rõ thực lực hiện tại của mình thật sự hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, có thể xếp hạng trên bảng Địa Sát nhưng không thể đánh bại Lưu Quang Kiếm Đế. Lưu Quang Kiếm Đế dù gì xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát, thực lực cường đại, dù là cường giả cỡ trung bình trở lên trên bảng Địa Sát cũng không dễ đánh bại gã.

Kiếm Thập Kiếm Quang Sát!

Sở Mộ đâm kiếm ra, kiếm quang tựa cực quang xé gió chém tới. Lưu Quang Kiếm Đế giật bắn người.

Lưu Quang Kiếm Đế giật mình không phải vì uy lực nhát kiếm này mà là đối phương cũng nắm giữ quang chi đại đạo.

- Không lẽ hắn thật sự luyện hóa quang chi bản nguyên?

Ý nghĩ mới sinh ra đã bị Lưu Quang Kiếm Đế phủ định ngay, chuyện đó không thể nào, Đại Đế tam bộ sơ giai bình thường sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi được. Trừ phi có cường giả Chúa Tể cảnh hết sức giúp đỡ luyện hóa, dù vậy một tháng vẫn rất ngắn.

Đổi lại Lưu Quang Kiếm Đế muốn luyện hóa quang chi bản nguyên ít nhất phải qua nhiều năm mới làm được.

Va chạm, Lưu Quang Kiếm Đế lui ra, Lưu Quang Thấu Không Kiếm đâm tới trước.

Kiếm này không tiếng động, dường như không mang theo lực lượng mạnh mẽ gì, nhưng khi đâm ra thân kiếm như chui vào hư không. Sở Mộ cảm giác rợn tóc gáy, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bao phủ toàn thân, hắn ngửi được mùi chết chóc.

*****

Sở Mộ lập tức thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ tam trọng, lệch thời gian một giây cho hắn nhanh chóng rời khỏi chỗ cũ.

Cùng lúc đó, kiếm quang cực độ bắn ra từ hư không đâm vào tàn ảnh Sở Mộ để lại.

Lưu Quang Thấu Không Sát!

Lưu Quang Thấu Không Kiếm tự mang theo một thức tuyệt sát, lặng lẽ không tiếng động khó thể đề phòng, với chiêu này Lưu Quang Kiếm Đế từng giết rất nhiều cường địch.

Lưu Quang Kiếm Đế rất kinh ngạc nói:

- Tránh được?

Lưu Quang Kiếm Đế hóa thành luồng sáng đến gần Sở Mộ, Lưu Quang Thấu Không Kiếm lấp lánh sáng, từng đường kiếm nổ tung.

Giữa trán Sở Mộ lóe tia sáng, tám luồng kiếm quang hiện ra.

Thái Cổ kiếm ấn đệ bát trọng!

Tăng mạnh tám mươi phần trăm phong mang, thực lực của Sở Mộ càng mạnh hơn nữa, song kiếm chèn ép Lưu Quang Kiếm Đế.

- Bí pháp Thái Cổ kiếm thành?

Lưu Quang Kiếm Đế hơi bất ngờ:

- Ta cũng có bí pháp.

Lưu Quang Kiếm Đế quát:

- Cực Quang kiếm khí!

Kiếm khí đáng sợ nổ tung trong người Lưu Quang Kiếm Đế, đó là một luồng kiếm khí gã dùng bí pháp tu luyện ra, vô cùng mạnh mẽ, khi sử dụng kiếm khí xuyên suốt toàn thân khiến kiếm của gã càng mạnh mẽ hơn nữa.

Kiếm khí đáng sợ tràn ngập tám hướng, cắt nát hư không. Mỗi kiếm Lưu Quang Kiếm Đế đâm ra tốc độ càng nhanh, lực lượng càng mạnh, sức xuyên thấu kinh người hơn. Thế yếu bị gã kéo về, lực lượng ngang nhau.

- Người kia là ai mà có thể đánh với Lưu Quang Kiếm Đế đến mức này?

- Chưa từng gặp, chắc không phải người trên bảng Địa Sát.

Tần Thời Nguyệt đứng trong đám đông cực kỳ giật mình:

- Ra là Sở huynh, từ khi nào thực lực mạnh dữ vậy?

Tần Thời Nguyệt nhớ lại mới có bao lâu, không lẽ trước kia Sở huynh che giấu thực lực?

Tần Thời Nguyệt cực kỳ khó hiểu, nghĩ sao cũng không rõ, chỉ vì gã không biết Sở Mộ có thiên phú như thế nào.

- Thực lực của ta bây giờ khoảng bốn mươi hạng đầu bảng Địa Sát.

Sở Mộ vừa kịch chiến với Lưu Quang Kiếm Đế vừa thầm đánh giá thực lực của mình:

- So với Lưu Quang Kiếm Đế còn chút cách biệt, nhưng ta chưa lật ngửa lá bài.

- Nhân Đạo Chân Bí!

Sau khi tìm hiểu thực lực của mình xong Sở Mộ không dây dưa nữa, hắn trực tiếp thi triển ra Nhân Đạo Chân Bí.

Tiềm lực kích phát mười phần trăm chuyển hóa thành lực lượng vô cùng khổng lồ, như sóng triều từ sâu trong cơ thể hùng dũng dâng lên cuốn lấy toàn thân Sở Mộ, cuồn cuộn như nước lũ liên miên bất tận, vô cùng mạnh mẽ.

Vô số khí toàn rít gào ngưng tụ quanh người Sở Mộ, đây là đại biểu lực lượng cường đại vượt qua bản thân.

- Bí pháp thứ hai?

- Người này có thể cùng lúc thi triển hai loại bí pháp?

- Ta cứ nghĩ chỉ có Sinh Tử Đại Đế mới có thể cùng lúc thi triển hai loại bí pháp, không ngờ còn có người làm được. Người này không danh không tiếng, hắn thật ra là ai?

- Rất có thể là chiến trường Nguyên Thần mới từ bên ngoài đến, không thì không thể nào chưa từng nghe tiếng.

Sở Mộ vừa thi triển Thái Cổ kiếm ấn liền bị nhiều người nhận ra là bí pháp gì. Thái Cổ kiếm ấn vẫn đang được sử dụng, Sở Mộ thi triển thêm bí pháp thứ hai làm đám người cực kỳ giật mình.

Đa số tu luyện giả chỉ có thể cùng lúc thi triển ra một loại bí pháp, vì bọn họ không thể chịu nổi loại bí pháp thứ hai mang đến gánh nặng.

Lực lượng mạnh mẽ xuyên qua mỗi vị trí trên người, giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng đáng sợ, nhích người một cái sinh ra áp lực.

Song kiếm trong tay Sở Mộ hút dài, thanh thế rung trời, lực lượng mạnh mẽ kéo theo vô số khí toàn va chạm hóa thành dòng khí thổi quét tám hướng, uy thế kinh người. Vèo một tiếng Sở Mộ đến gần Lưu Quang Kiếm Đế, tốc độ nhanh hơn trước kia vài phần.

Trong khoảnh khắc song kiếm mang theo uy lực, sát khí kinh người chém tới, thập tự kiếm quang như muốn xẻ người Lưu Quang Kiếm Đế ra.

Lưu Quang Kiếm Đế biến sắc mặt, người có thể thi triển hai loại bí pháp cùng lúc cho đến nay gã chỉ thấy một người, đó là tồn tại mà gã phải ngước nhìn. Lúc này xuất hiện người thứ hai, thực lực trở nên cường đại mang đến uy hiếp cực kỳ nghiêm trọng cho gã. Sâu trong lòng Lưu Quang Kiếm Đế dâng lên cảm xúc hối hận, nhưng quang chi bản nguyên hấp dẫn đánh tan chút hối hận.

Lưu Quang Kiếm Đế thầm cười nhạt:

- Thi triển hai loại bí pháp cùng lúc đúng là uy lực rất mạnh nhưng gánh ặnng lớn hơn, chắc chắn ngươi không thể kéo dài bao lâu được.

Lưu Quang Kiếm Đế chỉ cần tạm ngăn cản được, chờ khi đối phương không chịu nổi gánh nặg từ hai loại bí pháp mang lại sẽ là lúc gã đánh trả, một hơi giết đối phương, cướp đi mọi thứ, bao gồm quang chi bản nguyên.

Lưu Quang Kiếm Đế đặt quyết tâm xong không cứng đối cứng với Sở Mộ nữa mà vận dụng Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ liên tục né tránh hắn công kích, muốn tiêu hao lực lượng của hắn.

Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ tốc độ nhanh, sẽ để lại tàn ảnh đem lại hiệu quả mê hoặc, một bộ pháp cực kỳ cao thâm. Khi thi triển thì khắp nơi là bóng dáng Lưu Quang Kiếm Đế, sống động như thật khó phân biệt thật giả, mỗi bóng người tỏa ra ánh sáng sẽ ảnh hưởng tầm mắt, nhìn lâu sẽ thấy chóng mặt.

Lưu Quang Kiếm Đế thi triển Lưu Quang Huyễn Ảnh Bộ đến tột độ, xung quanh trên dưới đều là bóng dáng Lưu Quang Kiếm Đế phát sáng làm người xemn chóng mặt không biết đâu là thật người nào là giả.

Tầm mắt của Sở Mộ bị quấy nhiễu, tuy không rõ ràng như người ngoài nhưng ít nhiều gì vẫn bị dính đòn, thế nên hắn nhắm mắt lại.

Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng cười phản kích ngay:

- Nhắm mắt lại đúng là không bị quấy nhiễu nhưng... !

Lưu Quang Thấu Không Kiếm chém ra, chiêu tuyệt sát: Lưu Quang Thấu Không Sát!

Trong khoảnh khắc vô số bóng người Lưu Quang Kiếm Đế chém kiếm vào Sở Mộ, không biết kiếm nào là thật.

Sở Mộ nhắmm ắt tăng cảm giác lên cực độ, có Đại Chân Luân tăng phúc càng kinh người hơn. Sở Mộ cảm giác trong thế giới các tàn ảnh dần biến mất, những thứ đó đều là giả.

Cuối cùng chỉ còn lại Lưu Quang Kiếm Đế thật, kiếm gã đâm ra thân kiếm lại chui vào hư không, trong khoảnh khắc thân kiếm xuất hiện bên cạnh Sở Mộ đâm trúng chỗ hiểm của hắn.

- Kiếm Quang Sát!

Sở Mộ lập tức chém nhát kiếm phá không.

- Tinh Thần Kiếm Sát!

Đây là đường kiếm thứ hai.

Kiếm Quang Sát va chạm với Lưu Quang Thấu Không Sát, Tinh Thần Kiếm Sát chém hướng Lưu Quang Kiếm Đế, hoàn toàn bất ngờ.

Lưu Quang Kiếm Đế trải qua bao nhiêu cuộc chiến sống chết, có kinh nghiệm phong phú, dù bị bất ngờ cũng phản ứng lại ngay. Lưu Quang Kiếm Đế vặn vẹo người như một luồng sáng cực hiểm né qua Tinh Thần Kiếm Sát.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)