← Ch.1155 | Ch.1157 → |
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà ta vẫn không sợ trời không sợ đất, nhưng mà ta dám xông dám giết; bởi vì phải giữ mạng cho tất cả mọi người, ta không thể không chú ý cẩn thận, ta lúc trước đã từng nói qua, hiện tại càng phải đi cẩn thận, đi sai một bước sẽ thua cả bàn, mà tiền đặt cược của chúng ta không nhiều, một khi thua thì sẽ thu sạch.
Nghe Tùy Qua nói thế, đám người Tang Thiên lâm vào trầm mặc.
Bởi vì câu nói sau cùng thật sự quá nặng, cho dù tất cả mọi người không muốn nhìn kết quả như vậy, nhưng mà bọn họ cũng biết, kết quả này không phải không có khả năng xảy ra, tại Thất La Giới này bọn họ nhìn thấy rất nhiều cường giả, tồn tại biến thái, nếu như không phải Tùy Qua càng biến thái hơn những cường giả này, có lẽ bọn họ sẽ bị hủy diệ triệt để.
Cẩn thận suy nghĩ, tuy nước cờ Thất La Giới đã thắng, nhưng mà thắng cũng không thoải mái, không riêng gì đối với Tang Thiên, Hathaway là như thế, đối với Tùy Qua cũng cũng giống như thế, ngẫm lại lúc trước chiến một trận với Thu Bản Phong, Tùy Qua quả nhiên là may mắn thủ thắng, thiếu chút nữa bị Thu Bản Phong chém giết, bởi vậy Tùy Qua biết rõ, hai chữ phản công xem như nhẹ nhàng, nhưng mà muốn làm được lại quá gian nan.
- Cho dù như thế nào, biết mình biết người bách chiến bách thắng, cho nên việc cấp bách chính là hiểu rõ tình huống xem sao.
Tùy Qua nói:
- Các vị nên chuẩn bị cho tốt, sau khi xác minh lộ tuyến thì lập tức phản công.
Sau khi yến hội nhỏ kết thúc, Tùy Qua quay trở về Mính Kiếm Sơn.
Hôm nay Mính Kiếm Sơn có lẽ đã khác với lúc trước, tuy cái tên vẫn gọi là Mính Kiếm Sơn, nhưng mà cảnh tượng đã hoàn toàn khác biệt, đúng như tên của Tùy Qua, nhưng mà xưa đâu bằng nay, hắn đã là người mạnh nhất ở Thất La Giới này rồi.
Mính Kiếm Sơn do Khổng Bạch Huyên tọa trấn cùng Trúc Vấn Quân, Duyên Vân hòa thượng toàn lực chế tạo, đã toả ra hào quang của siêu cấp tông môn.
Hôm nay Mính Kiếm Sơn có thể sánh vai với động thiên phúc địa.
Trên rất nhiều ngọn núi của Mính Kiếm Sơn đều trải qua cải tạo, hoặc là tăng cao, hoặc là bị tiêu diệt, tóm lại càng cường đại, hiểm yếu, mặt khác hộ sơn đại trận của Mính Kiếm Sơn càng bá đạo hơn xưa nhiều, thứ nhất là vì cao thủ Mính Kiếm Sơn càng ngày càng nhiều, hôm nay đệ tử Thần Thảo Tông nếu không có tu vị Nguyên Anh kỳ thì không dám nhận là đệ tử Thần Thảo Tông, mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ bởi vì quá nhiều, càng nhiều người mộ danh gia nhập Thần Thảo Tông cũng không cách nào tiến vào Thần Thảo Tông, cho nên mới lựa chọn tông môn khác và quân đội, hiện tại người cả "Căn cứ" cũng biết Thần Thảo Tông mới là tồn tại cường đại nhất, một ít người ngoại quốc sống sót cũng nguyện ý gia nhập Thần Thảo Tông.
Trừ cường giả như mây ra, Thần Thảo Tông biến hóa lớn nhất chính là linh khí nồng đậm dọa người.
Không có biện pháp ah, hiện tại Tùy Qua quả thật là nhà giàu mới nổi, đại quân đánh dẹp của hắn công phá mấy đại tông môn trong Thất La Giới, các đan dược của đại tông môn không ít, mấu chốt là rất nhiều linh mạch, khẳng định đại đa số rơi vào trong tay của Tùy Qua, do hắn tiến hành phân phối, mà Thần Thảo Tông đạt được chỗ tốt nhiều nhất.
Thu được linh mạch trong các tông môn của Thất La Giới, khẳng định linh mạch còn mạnh hơn thế giới nhân loại, cho nên cả Thần Thảo Tông có được các linh mạch này, hiện tại đã có cảnh tượng động thiên phúc địa, mặt khác tại Thần Thảo Tông rất nhiều ngọn núi, còn có rất nhiều dược thảo cùng linh thảo đang tu hành, cảnh này khiến Thần Thảo Tông càng có cảnh tượng siêu cấp tông môn thượng cổ.
Nếu như người lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng trong Thần Thảo Tông, quả quyết không thể ngờ Thần Thảo Tông chỉ là tông môn vừa thành lập vài năm, bởi vì nó đã hoàn toàn có được cảnh tượng của siêu cấp tông môn.
Cường giả như mây, linh khí dồi dào, khí thế sơn môn càng uy vũ bất phàm...
Hôm nay Thần Thảo Tông có khí tượng như vậy, cho dù là Tùy Qua cũng không ngờ tới, chính hắn cũng không ngờ tiến độ tu hành của mình nhanh như vậy.
Tất cả là do bị bức mà thành.
Quả nhiên con người càng ở trong nghịch cảnh, càng có thể bộc phát tiềm lực kinh người.
Thần Thảo Tông, Long Đằng và các tông môn đều bị thiên địa đại kiếp nạn bức bách, bởi vì mỗi người cũng biết, nếu như không nhanh chóng tăng tu vị lên, như vậy cũng chỉ có thể bị dìm trong hạo kiếp, trọn đời không được siêu sinh.
Tùy Qua vốn định sau khi trở về thì phải chúc mừng một phen, nhưng mà thời điểm này thần niệm chạm vào Liễu Tiểu Đồng, Giang Đào cùng Cao Phong ba tên bạn xấu, ba tên bạn xấu này đang ở trên núi nhỏ, ba người này đang bận rội, nói chuyện phiếm một ít nội dung khiến cho Tùy Qua chú ý.
Đương nhiên đây là bởi vì Cát Hiểu Mẫn không ở đây, nếu không ba người đã làm càn rồi.
- Này, Cao Phong, ngươi nói tu vị ba người chúng ta đều sắp tiến vào Hóa Thần Kỳ, tốt xấu gì cũng xem là cao thủ a.
Giang Đào hướng Cao Phong dò hỏi, tuy tu vị của tên này tăng nhiều, nhưng mà tính cách của hắn không có sửa đổi, nhưng mà Tùy Qua lại thích như thế, người có thể giữ được tâm tính không dễ dàng, đối với người tu hành thì càng không dễ, rất nhiều người tu hành đều từ "Người" biến thành "Tu sĩ" không có tình cảm, thậm chí biến thành ma, quỷ.
- Cao thủ cái rắm.
Cao Phong thở dài một hơi, nói:
- Ngươi không thấy Cát Hiểu Mẫn nha đầu kia sao, nàng cũng là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ rồi, chúng ta so với người ta chênh lệch đâu chỉ một hai lần, tiểu nha đầu một đầu ngón tay cũng đủ bóp chết chúng ta.
Cao Phong vốn là một người cuồng vọng, nhưng thời điểm này lại bắt đầu khiêm tốn, hắn xem như nhìn rõ tình thế.
- Nàng chắc có lẽ không nghiền chết chúng ta đâu.
Liễu Tiểu Đồng nghiêm túc nói ra:
- Tốt xấu chúng ta cũng là bằng hữu mà, nhưng mà ta chính thức lo lắnglà hai người các ngươi, với tư cách nam nhân, các ngươi tu vị cảnh giới vẫn chậm hơn nàng, chênh lệch này càng lúc càng lớn, ta thấy hai người các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
- Chúng ta đừng nghĩ, chẳng lẽ tiểu tử ngươi còn có ý kiến gì sao?
Cao Phong nói:
- Nếu ngươi dám dở trò sau lưng chúng ta, ngươi cũng không xong đâu.
- Được rồi, mọi người dầu gì cũng là người tu hành, vì sao còn không kiềm chế nóng tính thế.
Giang Đào nói:
- Cao Phong, ngươi không có hiểu ý trong lời của Liễu Tiểu Đồng nói rồi, ý hắn nói ngoài ba người chúng ta, còn có khả năng khác.
- Khả năng gì, không có khả năng.
Cao Phong quát:
- Ai dám nhúng chàm vào nàng, chúng ta giết kẻ đó.
- Ngươi giết được người ta sao, nếu như người ta tu vị cao hơn chúng ta, chẳng lẽ không phải là đi đưa đồ ăn à, hiện tại ta xem như rõ ràng, giới tu hành quả nhiên là hung hiểm trùng trùng, hơn nữa đều là cường cường liên thủ, núi cao có núi cao hơn, đúng rồi, ngươi còn nhớ rõ tên sư huynh quen chúng ta không, hắn chuyên thổi da trâu, trước kia trâu bò với chúng ta lắm, kết quả lúc này sau khi tham gia đại quân đánh dẹp, bị người ta chặt đứt hai cánh tay, nếu như không có tiên đan bảo vệ tính mạng, chỉ sợ đã sớm chết rồi.
Liễu Tiểu Đồng nói ra.
*****
- Như thế, lại nói tiếp, tiểu tử Tùy Qua kia không có suy nghĩ, vậy mà để chúng ta đóng cửa tu luyện ở đây, hắn lại ở bên ngoài hô đánh kêu giết, nghe nói đã thành đệ nhất cao thủ đương thời.
Cao Phong cực kỳ hâm mộ nói ra.
- Được a, tuy hắn lúc này là đệ nhất cao thủ, nhưng hắn đổ máu đánh ra đấy.
Giang Đào nói:
- Huống chi, lại nói tiếp Tùy Qua cũng tốt với chúng ta, hiện tại ai cũng biết trong Thất La Giới cao thủ nhiều như mây, tu sĩ Nguyên Anh kỳ quá nhiều, đi lại trên đường nhiều như chó, chút tu vị của chúng ta đừng nói là đệ nhất cao thủ, có thể bảo trụ tính mạng là không tồi, cho nên, cảm tạ Tùy Qua tên này cho chúng ta không gian và thời gian tu hành, hơn nữa còn cho thân nhân của chúng ta cơ hội sống, lúc này mới thật sự là huynh đệ.
- Đúng vậy.
Liễu Tiểu Đồng cũng cảm thán một tiếng, nói:
- Trước kia ở trường học thì cả ngày chỉ học tập, hoàn toàn không nghĩ tới thế giới sẽ biến thành như thế này, ai có thể nghĩ đến chứ, những sinh viên như chúng ta còn chưa đi ra khỏi cửa trường, dĩ nhiên đã biến thành tu sĩ, ai, nhưng mà ở lại đây cũng không có biện pháp, chúng ta chẳng khác gì chó nhà có tang.
- Không có sao, sớm muộn gì cũng phản công.
Giang Đào nói:
- Có Tùy Qua biến thái này, chúng ta không cần phải quá lo lắng, ngược lại Cát Hiểu Mẫn nha đầu kia, nhất định phải nghĩ biện pháp cầm vào tay mới được, may mắn, chúng ta bây giờ cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nghe nói có ngàn năm thọ nguyên, hơn nữa không dễ dàng già yếu, chúng ta có thời gian từ từ theo đuổi.
- Mới là lạ.
Cao Phong nói:
- Sở dĩ Cát Hiểu Mẫn không thèm nhìn chúng ta theo đuổi, nguyên nhân rất lớn là bởi vì chúng ta chỉ có ngàn năm thọ nguyên, mà thọ nguyên của nàng càng dài lâu, hơn nữa cũng không dễ dàng già yếu, đã còn trẻ tuổi như thế, hơn nữa khi cảnh giới tu hành cao lên, nhất định là càng ngày càng xinh đẹp, cho nên nàng căn bản sẽ không nóng lòng, chỉ có ba người chúng ta lo lắng suông thôi.
- Bằng không, chúng ta tìm Tùy Qua a.
Giang Đào đề nghị.
- Tìm Tùy Qua làm gì, chẳng lẽ tìm hắn giúp chúng ta truy cầu nữ sinh sao?
Cao Phong nói:
- Ta thấy không được, tiểu tử Tùy Qua kia vốn chính là uy hiếp ẩn hình, ngươi còn tìm hắn, đây chẳng phải đưa dê vào miệng cọp sao, đưa qua là không tìm ra được.
- Ta có hèn hạ như vậy sao?
Thời điểm này Tùy Qua rốt cục nhịn không được xuất hiện.
Bởi vì lúc này Tùy Qua rốt cục có thời gian nói chuyện với ba tên bạn xấu rồi.
- Tùy Qua.
- Ngươi tiểu tử này...
- Rốt cuộc ngươi cũng chịu xuất hiện rồi.
Ba người nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, trong mắt mang theo một ít oán niệm, Tùy Qua cũng hiểu oán niệm trong lòng bọn họ, bởi vì từ khi Tùy Qua dẫn đầu những người này đến Thất La Giới thì không có cơ hội nói chuyện với bọn họ, nhiều khi đều là vội vàng gặp mặt mà thôi, nhưng mà ba người thật sự không cách nào nhận ra, áp lực mà Tùy Qua thừa nhận quá nhiều, trên người Tùy Qua gánh vác vận mệnh của nhân loại còn sống, một khi hắn thất bại, hy vọng cuối cùng sẽ hủy diệt.
- Ba gia hỏa các ngươi vẫn không có tiền đồ như thế.
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Dầu gì cũng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lão quái vật ngàn năm, lại vẫn nhi nữ tình trường như thế, thật mất mặt mà.
- Chuyện này có là gì, chẳng lẽ tu sĩ thì không kết hôn, nếu tu sĩ chỉ có tu luyện, còn tu cái rắm.
Cao Phong nói:
- Huống hồ ngươi tiểu tử này cũng đã ba vợ bốn nàng hầu, chẳng lẽ còn không cho phép ba người chúng ta theo đuổi nữ nhân sao?
- Thật đau xót nha.
Tùy Qua cười nói:
- Các ngươi theo đuổi đều nằm trên người Cát Hiểu Mẫn, nhưng mà các ngươi cũng không có nhìn thấy sao, giới tu hành mỹ nữ nhiều như mây, làm gì phải yêu mến một đóa hoa chứ?
- Không có biện pháp, đó là mối tình đầu, khắc cốt minh tâm, không cách nào quên mối tình đầu, ngươi hiểu hay không?
Giang Đào nói ra.
- Ta chỉ biết là, trong ba người các ngươi, Liễu Tiểu Đồng xem như có chút hy vọng truy cầu, về phần hai người các ngươi ah, hoàn toàn là bị nữ nhân làm đầu óc choáng váng, Cao Phong, Giang Đào, biết rõ vì sao các ngươi không theo thể theo đuổi Cát Hiểu Mẫn không?
- Vì cái gì, còn không phải cảm giác không thích sao?
Cao Phong nói.
- Ta cảm thấy nàng đang lạt mềm buộc chặt.
Giang Đào tự cho là đúng phân tích.
- Sai.
Tùy Qua lắc đầu nói:
- Bởi vì Cát Hiểu Mẫn có theo đuổi rất cao, đây là thứ hai người các ngươi không hiểu.
- Nàng có truy cầu gì, sao ngươi lại biết?
Giang Đào truy vấn.
- Các ngươi nha, chỉ biết rõ theo đuổi người khác, lại căn bản không có nghĩ tới thứ khác.
Tùy Qua lắc đầu, nói:
- Trong nội tâm của nàng suy nghĩ cái gì, các ngươi cũng không biết, còn theo đuổi cái rắm.
- Tùy Qua, ngươi quả thật đang vũ nhục người ta nha. Nhưng mà trong nội tâm nàng rốt cuộc muốn cái gì? Không phải là nam nhân khác chứ?
Cao Phong có chút khẩn trương nhìn qua Tùy Qua, chờ đợi Tùy Qua trả lời.
- Nam nhân khác?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngươi cảm thấy có thể sao, nhưng mà trong nội tâm nàng mặc dù không có chứa nam nhân khác, ngược lại có chứa một nữ nhân?
- Nữ nhân? Ai.
Giang Đào khẩn trương tới mức run rẩy, nói:
- Nàng... Nàng không phải là les chứ?
- Ngươi nghĩ nhiều...
Cao Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không có khả năng.
- Đúng vậy, đương nhiên không có khả năng.
Tùy Qua nói lời này khiến Cao Phong giải sầu.
- Nhưng mà trong nội tâm nàng thật ưự có nữ nhân, nữ nhân này chính là chị của nàng, Cát Thanh Mai.
- Cát Thanh Mai?
Cao Phong cùng Giang Đào nhìn nhau, sau đó lâm vào trầm mặc, trầm tư.
Rốt cục nửa ngày sau, Giang Đào nói ra:
- Ta biết rõ, Tùy Qua, cám ơn ngươi nhắc nhở, chúng ta đúng là bị mù quáng rồi, Hiểu Mẫn, trong nội tâm nàng thì ra vẫn nghĩ tới chị của nàng, hẳn là nàng muốn phục sinh chị của mình.
- Ngươi cuối cùng đã thông suốt.
Tùy Qua nói ra.
- Nhưng mà làm cho người chết phục sinh, đây là chuyện rất không có khả năng.
Cao Phong nghi ngờ nói.
- Ta nghe người ta nói qua, người chết không có thể sống lại, cho dù là tiên nhân cũng chỉ có thể phục sinh người vừa chết mà thôi, đúng không Tùy Qua?
- Ân, đúng là như thế.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Cho dù là tiên nhân, trên cơ bản cũng rất khó phục sinh người chết, nhưng mà đây cũng là truy cầu của Cát Hiểu Mẫn.
- Truy cầu rất không có khả năng thực hiện, chẳng lẽ chuyện này không phải... Quá đáng thương sao?
Giang Đào thở dài.
- Không, không có theo đuổi nào đáng thương cả.
Đột nhiên Liễu Tiểu Đồng nói một tiếng:
- Ta bây giờ xem như hiểu rồi, vì sao Tùy Qua nói hai người các ngươi không thể theo đuổi, đúng thế, Cát Hiểu Mẫn còn có mục tiêu lớn hơn, cho nên nàng có thể phấn đấu, không ngừng nhắc bản thân tăng cường tu vị cảnh giới, mà hai người các ngươi không có truy cầu gì, tán gái chính là truy cầu duy nhất của các ngươi, cho nên mới bị Cát Hiểu Mẫn kéo càng ngày càng xa, mà Cát Hiểu Mẫn cũng xem thường chúng ta, đại khái cũng là bởi vì điểm này.
← Ch. 1155 | Ch. 1157 → |