← Ch.1204 | Ch.1206 → |
Quả nhiên ngay trong lúc Tùy Qua toàn lực chống đỡ tiên cương, Đinh Dực chợt xuất hiện sau lưng hắn, toàn lực oanh thẳng một chưởng vào lưng hắn.
Oanh long!
Một cỗ lực lượng cường đại oanh lên lưng Tùy Qua, một ngụm máu tươi điên cuồng bắn ra.
Nếu không có lực phòng ngự cường hãn của Mộc Hoàng giáp trụ, chỉ sợ Tùy Qua đã chết ngay tại chỗ.
Một kích đánh trúng, Đinh Dực cũng không cho Tùy Qua cơ hội hòa hoãn, một chưởng tiếp một chưởng, một quyền tiếp một quyền, chuẩn bị đánh chết tươi hắn, mà Tùy Qua lại biến thành bao cát cho Đinh Dực luyện quyền.
Không còn biện pháp, thời không chung quanh Tùy Qua đã bị phong tỏa, căn bản không thể trốn tránh, mà Đinh Dực đánh lén không chút âm thanh, hơn nữa nhanh không cách nào hình dung, Tùy Qua chỉ còn có thể thừa nhận công kích.
Theo lý mà nói Tùy Qua đã cùng đường, nhưng không ngờ người này vừa hộc máu lại vừa mỉm cười.
Bởi vì tuy hắn luôn bị đánh, nhưng Đinh Dực không cách nào phá vỡ phòng ngự của Mộc Hoàng giáp trụ, cũng không biện pháp giết chết hắn, mà Tùy Qua nhờ vào Sinh Mệnh Thụ luôn có thể khôi phục lại thương thế.
Cho dù bị đánh thật thảm, nhưng tâm tình hắn rất tốt, bởi vì bị đánh một lần hắn càng thêm hiểu biết về chân tiên một phần, điều này làm cho hắn ý thức được chân tiên cũng không phải thật sự vô địch, chỉ cần tìm được cơ hội hắn vẫn có thể đánh bại đối phương.
Lúc này vẻ mặt Đinh Dực biến thành ngưng trọng, Tùy Qua đã trúng chiêu hơn ngàn lần, hắn là chân tiên lại không thể giết chết một đạo sĩ, quả thật quá dọa người!
Càng căm tức chính là Tùy Qua còn mở miệng kích thích:
- Như thế nào, Đinh Dực, đây là thực lực của ngươi sao? Đây là thực lực chân tiên? Xem ra cũng không có gì đặc biệt. Ta đã nói không sai, chân tiên như ngươi chỉ thổi ra mà thôi đi!
- Ngươi thật sự là tìm chết!
Đinh Dực nổi giận gầm lên một tiếng:
- Vốn ta muốn lưu cho ngươi một đường sinh cơ, sau đó lại chậm rãi tra tấn ngươi! Nhưng hiện tại ta thay đổi chủ ý! Ta muốn cho ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh! Chân tiên nhất kích!
Hai tay Đinh Dực nắm lấy trường đao, hư ảnh tiên giới chi môn càng thêm rõ ràng, Tùy Qua có thể tinh tường cảm giác được tiên khí dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, khí thế ít nhất gia tăng hơn mấy chục lần!
Chân tiên nhất kích chính là một kích cường đại nhất của Đinh Dực!
Cho nên một kích này nhất định phải hao phí chí tôn tiên khí thật khổng lồ!
Vẻ mặt Tùy Qua trở nên ngưng trọng, bởi vì hắn biết một kích này của Đinh Dực rất có thể sẽ phá vỡ phòng ngự của Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, không phải do uy lực giáp trụ kém cỏi, mà là cảnh giới của bản thân Tùy Qua còn chưa đủ, cho nên không thể hoàn toàn phát động được uy lực chân chính của Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ.
Đối mặt một kích toàn lực của chân tiên, Tùy Qua nhất định phải toàn lực ứng phó!
Hồng Mông Thụ, Hồng Mông Thạch, Tam Túc Kim Ô, trăm vạn thiên binh thần tướng...toàn bộ lực lượng đã hội tụ lên tay Tùy Qua!
Đinh Dực đương nhiên cảm giác được khí thế của Tùy Qua tăng lên, nhưng hắn không hề lo lắng, bởi vì cho dù Tùy Qua toàn lực ra tay cũng không thể đánh trúng hắn, chân tiên là tồn tại mờ ảo, trong không gian hư ảo này, một đạo sĩ không cách nào nhìn thấu được thần bí của chân tiên.
Rốt cục Đinh Dực hấp thu đã đủ chí tôn tiên khí, thân thể cùng trường đao trong tay hắn đều phóng xuất ra hào quang vạn trượng chói mắt, giờ phút này hắn là chân tiên cao cao tại thượng, siêu việt thiên địa, hết thảy đều phải bị lực lượng của hắn nghiền nát! Bị trường đao trong tay hắn chém vỡ!
- Chân...Tiên...Nhất...Kích!
Trong miệng Đinh Dực phun ra bốn chữ, thanh âm như thiên kiếp thần lôi vang vọng thiên địa, tựa hồ đang tuyên bố tội chết, sau đó trường đao chậm rãi chém về phía Tùy Qua, tuy rằng nhìn như thong thả nhưng lại khiến cho Tùy Qua không cách nào né tránh.
Tùy Qua tinh tường cảm giác được một đao này chém xuống đủ phá hủy một Thất La giới thật hoàn toàn, đạo sĩ không cách nào thừa nhận lực lượng khủng bố như thế.
Nhưng mọi việc sẽ luôn có ngoại lệ.
Tùy Qua tung ra một quyền toàn lực oanh thẳng về hướng Đinh Dực, ngay cả Đinh Dực cũng có chút kinh hãi, bởi vì lực lượng kia đã hoàn toàn siêu việt lực lượng nửa bước chân tiên.
Đinh Dực muốn né tránh, nhưng hắn phát hiện mình không tránh khỏi một kích này, một quyền của Tùy Qua tựa hồ đã siêu việt hạn chế của thiên địa pháp tắc, hơn nữa đã phong trụ vị trí của hắn, hắn không biết Tùy Qua làm sao tập trung được vị trí của mình, nhưng một quyền kia đã không thể tránh né.
Mà đồng dạng một kích của Đinh Dực, Tùy Qua cũng không thể né tránh.
Oanh long!
Thanh âm nổ vang thật lớn không cách nào hình dung, uy lực khủng bố không cách nào diễn tả.
Thật nhiều đạo sĩ chư thiên giới vĩnh viễn đều không thể quên loại lực lượng va chạm khủng bố này, hư không phạm vi hơn mười vạn cây số đều bị chấn nát, vô số thời không loạn lưu trải rộng, sau đó hình thành thời không lốc xoáy, đem vô số vẫn thạch hút vào bên trong xoắn thành phấn vụn, thậm chí còn có chút đạo sĩ vây xem cuộc chiến muốn mượn gió bẻ măng đều bị cuốn vào bên trong, nát thành mảnh vụn...
Mà lỗ hổng trận pháp Vân Trung giới cũng bởi vì bị lực trùng kích mà vỡ thành cực lớn.
Một bộ phận pháp bảo phòng ngự bị triệt để chấn vỡ, chỉ trong thời gian ngắn chỉ sợ không cách nào sửa chữa.
Dư ba lực lượng thật lâu mới hoàn toàn biến mất, thời không loạn lưu vẫn tồn tại trong hư không, xem ra một đoạn thời gian thật dài vẫn không thể khôi phục.
Sau tiếng nổ mạnh kịch liệt, Tùy Qua cùng Đinh Dực đều biến mất, tựa hồ hai người đều đồng quy vu tận.
Nhưng sau một lát một đạo bạch quang nổ tung trong hư không, sau đó hình thành một hình người, dần dần càng thêm rõ ràng, thật nhiều đạo sĩ đều nhận ra chính là Đinh Dực.
- Quả nhiên chân tiên thật lợi hại!
- Huyền Mệnh khách sạn xong rồi!
- Liều mạng cùng chân tiên, dù bại vẫn còn vinh thôi!
Vô số đạo sĩ bắt đầu cảm thán vận mệnh của Tùy Qua, nghe nói tu vi đại đương gia bất phàm, không nghĩ tới hôm nay phải chết trong tay chân tiên, nhưng một đạo sĩ đánh nhau cùng chân tiên lại có kết quả như vậy, đã xem là kỳ tích.
Nhưng Huyền Mệnh khách sạn xong đời, rất nhiều thợ săn tiền thưởng thật không được thoải mái.
Nhưng đúng ngay lúc này, xa xa đột nhiên vang lên một thanh âm:
- Bạch Vân thành Đinh Dực, lần sau gặp mặt, tiếp tục phân sinh tử!
Đó là thanh âm của Tùy Qua.
Thật nhiều người nghe thấy thanh âm này, lại âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Điều này ý nghĩa rốt cục có đạo sĩ có thể chạy thoát dưới một kích toàn lực của chân tiên.
- Lần sau gặp mặt, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
Thanh âm Đinh Dực vang lên, nhưng làm cho người ta có cảm giác không đủ sức lực, trên thực tế có một ít nửa bước chân tiên cảm giác được khí thế của Đinh Dực không bằng lúc trước, xem ra hẳn đã bị thương, nhưng dù sao cũng là tiên nhân, không ai biết hắn bị thương như thế nào, nhưng nhìn thấy hắn không truy kích Tùy Qua cũng biết hắn bị thương không nhẹ.
← Ch. 1204 | Ch. 1206 → |