Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Vương - Chương 071

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 071: Phá cục ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


Lúc này, Hùng Hãn đột nhiên vỗ tay khen:

- Tiểu gia hỏa này thật sự là được, lại đánh bại hai đối thủ Đại Thông Cảnh.

Việt Thiện gật đầu nói thêm:

- Tu luyện hai tháng là có thể đạt tới Đại Thông Cảnh, đồng thời lại trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà quét ngang tất cả đối thủ Đại Thông Cảnh, quả thật là võ đạo kỳ tài.

Hai người kẻ xướng người hoạ, mọi người tán dương đối với Mộ Hàn trong thông đạo kia. Nghe thấy như vậy thì vẻ mặt tộc trưởng Mộ Thanh Sơn và các trưởng lão Mộ gia chung quanh cũng có chút không ngờ.

Mộ Hàn là võ đạo kỳ tài mà tại Mộ gia lại không được yêu thích, đây không phải quanh co lòng vòng muốn nói rằng bọn họ có mắt không tròng sao?

Chỉ là, đámngười Việt Thiện là tân khách do Mộ gia cố ý mời đến quan sát khảo nghiệm Tuyển Phong, nên rốt cuộc không có khả năng bịt mồm bịt miệng bọn họ hết lại. Hiện tại cũng chỉ có thể nhét cơn khó chịu nghẹn lại vào trong bụng. Có điều, vẫn không thể để cho bọn họ điều chỉnh tốt tâm tình, liền nghe được âm thanh hô nhỏ của Kim Vũ Trúc:

- Hả? Tiểu gia hỏa kia rốt cuộc đúng là hậu duệ của Đạo Văn Sư?

Trong tích tắc này, cơ hồ mọi người ở mảnh nhỏ này của khán đài đều ngầm trộm nghe được một tiếng xé gió sắc bén

- Xoẹt!

Mộ Hàn vừa mới dùng một quyền đánh bay đối thủ thứ năm rơi xa ra hơn mười thước. Từ phía sau liền truyền đến tiếng huýt gió mạnh mẽ, đúng là đang nhằm thẳng hướng sau đầu của chính mình mà lao đến như chớp giật.

Đó là Đạo Khí thấp phẩm!

Cảm ứng được kình khí dao động sau đầu, sắc mặt Mộ Hàn khẽ biến. Cơ hồ trong nháy mắt hắn liền đưa ra phán đoán, vật đang công kích chính mình kia chẳng những là Đạo Khí thấp phẩm, hơn nữa lại do người đang bị tâm thần khống chế điều khiển. Nếu là đổi thành tu sĩ Đại Thông Cảnh khác, gặp phải tập kích như vậy, chỉ sợ ngay cả tính mạng đều phải vứt bỏ.

- Muốn giết ta sao?

Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh, nói thì chậm, khi đó thì nhanh. Hắn trở bàn tay chính là một trảo.

Rầm rầm rầm rầm rầm!

Ngũ Ký Lôi Âm cùng chấn động vang dội, chân khí càng quay vòng hối hả hơn. tay phải Mộ Hàn đúng là xuất phát sau mà đến trước, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai để chộp lấy vật đang lao tới kia.

Một vầng ánh sáng đỏ tươi lấp lánh vừa lọt vào tầm mắt, đúng là một con thoi ngắn bén nhọn.

- Một chiêu xuất ra Ngũ Lôi Âm

Ngươi, ngươi lại tu luyện 'Lôi Cực Âm Cương' được tới tình trạng như vậy?"

Thiếu niên đối diện kia kinh ngạc trợn to hai mắt, có chút khó có thể tin. Thế nhưng ngay sau đó cũng không khỏi bĩu môi

- Mộ Hàn, ngươi cho là như vậy liền có thể bắt được Đạo Khí thấp phẩm của ta sao?

- Phá!

Thiếu niên kia quát to một tiếng, con thoi ngắn bị Mộ Hàn nắm chặt đột nhiên bùng nổ ra huyết quang càng thêm nồng đậm. Một cỗ kình đạo xoắn ốc thật lớn kích động ở trong lòng bàn tay của Mộ Hàn. Cơ hồ cùng thời khắc đó, có sáu tiếng xé gió sắc bén truyền đến sau lưng Mộ Hàn, đó là do "Khôi Lỗi kiếm khí" lôi cuốn gào thét mà đến!

Thấy thế, trong mắt thiếu niên kia đầu tiên là có hơi sửng sốt. Tiếp theo trong mắt liền toát ra vẻ điên cuồng, Tâm Cung run rẩy dữ dội. Kình đạo xoắn ốc của miếng huyết toa (thoi máu) kia lộ ra đúng là lại vẫn còn tăng lên một lần nữa.

Giờ khắc này, hắn đã xuất ra toàn lực.

Mộ Hàn khẽ hơi nhếch mày, "Khôi Lỗi kiếm khí" này tới thật là đúng lúc. Hơn nữa một lần chính là có sáu cái. Đúng là số kiếm khí còn thừa lại đang nhằm vào chính mình lại xuất hiện một hơi toàn bộ.

- Cho là như vậy liền có thể thành công sao?

- Bang bang bang bang bang bang bang bang bang bang

Từ trong cơ thể Mộ Hàn cơ hồ đồng thời vang lên chín tiếng nổ đì đùng. Các mạch quan trọng bị phong bế như Đái Mạch gồm đến chín con kinh mạch trong nháy mắt liền được đả thông. Trong thời gian ngắn, trong cơ thể Mộ Hàn liền giống như nổi lên cơn lốc, nguồn chân khí dồi dào như những cơn sóng ngập trời từ trong các kinh mạch bắt đầu điên cuồng khởi động. Khí tức cường đại chợt nhập vào cơ thể rồi lại phun ra.

Trong ánh mắt của thiếu niên kia đang trợn mắt há hốc mồm, Mộ Hàn cực lực vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương". Hữu chưởng hung hăng nắm chặt, trong khoảnh khắc pháp lực đã tràn ra khỏi Tâm Cung, bao trùm lấy Huyết Toa kia.

Lúc này, sáu đạo "Khôi Lỗi kiếm khí" kia đã khó khăn lắm đụng chạm đến phía sau lưng Mộ Hàn.

Thế nhưng ngay trong nháy mắt này, đông đảo Lôi Âm đột nhiên từ trong cơ thể Mộ Hàn bùng phát dữ dội. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi có nửa giây, chấn động này liền phát ra tiếng sấm sét đúng là đã đạt tới con số ba mươi đạo. Loại tiếng vang như của quả chuông Hồng Chung Đại Lữ này đã kích động làm dựng lên kình đạo, chỉ một phen liền phá hủy cả sáu đạo kiếm khí đến không còn một mảnh.

- Làm sao có thể?

Nhìn Huyết Toa dần dần trở về xu thế yên tĩnh, thiếu niên kia với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi mà kêu to lên.

- Mộ Thiên Kỳ, đừng quên, ta cũng là Đạo Văn Sư!

Ánh mắt của Mộ Hàn lạnh lẽo, pháp lực đang quanh quẩn trên đầu năm ngón tay bên tay phải lập tức xâm nhập vào Huyết Toa. Chúng giống như mãnh thú vừa thoát khỏi nhà giam, dường như phát điên mà bắt đầu tàn phá bừa bãi.

Ở cách đó mấy thước về phía đối diện, Mộ Thiên Kỳ như bị trúng đòn nghiêm trọng, khuôn mặt ửng hồng như máu, thân hình cũng là lắc la lắc lư.

- Không pháp lực không thuộc tính

Mộ Hàn, ngươi mới tu luyện mấy chục ngày mà thôi, pháp lực làm thế nào mà lại cường đại như thế. Có thể phá hủy Đạo Văn trong Đạo Khí của ta!

Mộ Thiên Kỳ hai mắt trợn trừng, hắn gầm rú lên như đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường. Trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn lộ ra một tia hoảng sợ khó có thể che dấu.

- Chẳng lẽ không có ai nói cho ngươi biết, ta là thiên tài sao?

Giọng điệu của Mộ Hàn mang theo vẻ trêu chọc, pháp lực bên trong Huyết Toa dao động hỗn loạn càng là kịch liệt. Chúng lại hoàn toàn đảo loạn Đạo Văn đã được khắc ở bên trong Huyết Toa.

- Phốc!

Mộ Thiên Kỳ cũng không chống đỡ nổi nữa, một ngụm máu tươi phụt ra, thân hình ngã lăn thẳng cẳng mà nhào xuống mặt đất.

Vừa mới học xong Ngự Khí thuật, mà cũng dám hạ sát thủ với ta sao?

Liếc xéo Mộ Thiên Kỳ vẫn không nhúc nhích, trong lòng Mộ Hàn không có nửa phần thương hại. Hắn nhẹ buông tay, Huyết Toa kia liền rơi xuống trên mặt đất. Huyết Toa này đã được hòa tan cùng Tâm Cung của Mộ Thiên Kỳ. Đạo Văn bên trong càng là tương thông cùng tâm thần hắn. Nay Mộ Hàn đảo loạn Đạo Văn của Huyết Toa, giống như với trực tiếp xé rách tâm thần của Mộ Thiên Kỳ.

Hiện tại, Huyết Toa này đã hoàn toàn báo hỏng, tâm thần của Mộ Thiên Kỳ cũng là bị thương nặng.

Nếu muốn khôi phục, tối thiểu đều phải nửa năm. Còn như muốn lại lần nữa làm cho Tâm Cung dung hợp Đạo Khí, ít nhất cũng cần thời gian mấy năm! Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, tiếp tục bước đi những bước nhẹ nhàng về phía trước. Chỉ sau thời gian mấy giây, Mộ Thiên Kỳ đang nằm trên mặt đất liền đi vào con đường rập khuôn theo năm người khác, bị mê cung mạnh mẽ tống xuất ra ngoài.

*****

Thông đạo rộng rãi này lập tức bỗng nhiên rơi vào im lặng, chỉ còn tiếng bước chân của Mộ Hàn không ngừng vang vọng

- Tại sao có thể như vậy được chứ?

Trong mê cung dưới lòng đất, thân hình Mộ Phi Hổ ngồi xếp bằng bên cạnh ngọc thạch khẽ run lên một cái. Đúng là như dòng máu tươi phun lên khỏi người. Sát cục mà hắn tỉ mỉ kiến tạo ra lại bị Mộ Hàn phá giải nhẹ nhàng thoải mái như thế sao?

Mộ Thiên Kỳ kia chính là đòn sát thủ mà hắn chuẩn bị tốt.

Đạo Văn Sư thấp phẩm, hơn nữa đã dung nhập Đạo Khí chìm vào Tâm Cung, học xong Ngự Khí thuật. Ngoài ra bản thân Mộ Thiên Kỳ cũng đã đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao, thực lực như vậy mặc dù là đối đầu với tu sĩ Yên Hà Cảnh cũng có uy hiếp nhất định. Huống chi, hắn vẫn còn kịp thời kích phát sáu đạo kiếm khí để tương trợ.

Thể nhưng kết quả cuối cùng, lại vẫn cứ là Mộ Thiên Kỳ bị thua!

Trong lòng Mộ Phi Hổ nổi lên cảm giác thất bại rõ ràng. Thậm chí hắn còn muốn lập tức đi ra ngoài để hỏi một chút, cuộc chiến đấu giữa Mộ Hàn và Mộ Thiên Kỳ đến tột cùng đã xảy ra cái gì? Hắn ở trong không gian lòng đất này, chỉ có thể cảm ứng được đại khái tình trạng bên trong mê cung, không thể bằng ở bên ngoài trực tiếp quan sát thật tỉ mỉ rõ ràng.

Mộ Hàn, coi như lần thất bại này, lão phu cũng sẽ không cứ như vậy mà buông tha ngươi!

- Lại kích phát vài đợt kiếm khí nữa sao?

Mộ Phi Hổ trong mắt kích động đến lộ rõ ý định giết người.

Thế nhưng, ý nghĩ này chỉ là chợt lóe liền bị Mộ Phi Hổ mạnh mẽ dẹp xuống. Vừa rồi tung ra sáu đạo kiếm khí cuối cùng, số lần Mộ Hàn bị công kích nếu cộng thêm số đối thủ bị đánh bại tổng cộng đã đạt tới con số năm mươi. Nếu mà tiếp tục vận dụng kiếm khí thì chức Chấp Sự Ngoại Sự Đường của hắn sợ là sẽ nhanh chóng bị rơi rụng.

- Qua được khảo nghiệm vòng thứ nhất, còn có đợt thứ hai!

Đôi mắt Mộ Phi Hổ lom lom không dám chớp mắt nhìn chăm chú điểm đỏ đang chậm rãi di động trong thông đạo, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi mà bắt đầu âm thầm kêu lên

- Tiểu tạp chủng, lão phu chờ ngươi tại đợt thứ hai!

- Xì xào xì xào

- Mộ Thiên Kỳ đã có được năng lực Ngự Khí, không nghĩ tới cũng là bị bại thảm như vậy. Tên Mộ Hàn này thật sự là lợi hại, ngay cả sáu đạo kiếm khí kia cũng không còn có thể làm gì được hắn nữa rồi.

- Cả mười tám con thông đạo, không ngờ hắn là người thứ tư đi ra! So sánh với hai người Yên Hà Cảnh khác thì tiểu tử kia đều còn nhanh hơn!

- Ta không có nghe lầm chớ, Mộ Hàn đã tu luyện 'Lôi Cực Âm Cương' tới cảnh giới một chiêu xuất ra Ngũ Lôi Âm?

- Xì xào xì xào

Cơ hồ cuộc chiến đấu ở mỗi thông đạo cũng có số lớn tộc nhân Mộ gia quan sát.

Sau khi phát hiện trong số đối thủ của Mộ Hàn có Đạo Văn Sư thấp phẩm như Mộ Thiên Kỳ này, mọi người ở trên khán đài chung quanh càng là hứng thú dạt dào. Nhưng lại không nghĩ rằng Mộ Thiên Kỳ có thêm sáu đạo "Khôi Lỗi kiếm khí" cũng không hề gây cho Mộ Hàn bất cứ phiền toái gì, ngược lại là chính mình bị thổ huyết hôn mê, bị tống xuất ra khỏi mê cung đến hiện tại cũng còn chưa thức tỉnh.

- Mộ Hàn này chẳng những thu được uy lực của 'Lôi Cực Âm Cương' mạnh hơn một bậc, thậm chí vẫn còn vào thời khắc cuối cùng liên tiếp khơi thông chín con kinh mạch?

Nhìn Mộ Hàn bên trong mê cung, trên mặt Kim Vũ Trúc không tự chủ được hiện lên sự kinh ngạc. Người khác không nhìn ra sự biến hóa lúc ấy của Mộ Hàn, nhưng bọn họ là những tu sĩ Vũ Hóa Cảnh lại có thể cảm ứng ra được. Chỉ một hơi khơi thông chín con kinh mạch, thật sự có chút quá mức khó có thể tin nổi. Nguyên nhân xuất hiện loại tình huống này, có lẽ chỉ có một

- Xem ra, tiểu gia hỏa này là ẩn tàng không ít thực lực đó!

Hùng Hãn lập tức mở miệng, trực tiếp nói ra suy đoán trong lòng của Kim Vũ Trúc.

- Có lẽ thế này vẫn còn không phải cực hạn của hắn.

Việt Thiện do dự đạo, ánh mắt lập tức chuyển hướng sang Mộ Thanh Sơn, có chút tò mò hỏi

- Thanh Sơn tộc trưởng, ngươi đã đột phá đến Đạo Cảnh, không biết có thể nhìn thấu thực lực chân chánh hiện tại của Mộ Hàn hay không?

Ngồi ở bên cạnh Mộ Thanh Sơn lâu như vậy, sự kính sợ của những tu sĩ Vũ Hóa Cảnh bọn họ đối với Mộ Thanh Sơn đã là giảm bớt không ít.

- Hai mươi kinh mạch đều thông suốt.

Mộ Thanh Sơn chỉ phun ra vài từ này rồi liền không hề nói thêm lời nào nữa.

- Đại Thông Cảnh đỉnh cao?

Đám người Việt Thiện, Hùng Hãn và Kim Vũ Trúc trao đổi ánh mắt vớinhau, trên mặt đều mơ hồ hiện lên vẻ khiếp sợ. Đám đệ tử trẻ tuổi Hùng Đồ, Kim Mộc Ngư ở phía sau của bọn họ càng là trợn mắt há hốc mồm. Mộ Hàn chẳng những đã đạt tới Đại Thông Cảnh, không ngờ kinh mạch lại đều thông suốt đạt đến mức tu sĩ Đại Thông Cảnh đỉnh cao.

- Mộ Hàn này thật sự không đơn giản.

Ở trên khán đài phía tây, một người nam nhân trung niên kìm lòng không được mà bắt đầu cảm khái.

- Cha, hiện tại mà người mới phát hiện ra được, phản ứng cũng quá chậm chạp đi.

Ở bên cạnh lão, một người thiếu nữ xinh đẹp cười hì hì lên tiếng trả lời. Rõ ràng đó chính là nữ đệ tử Vân Phiêu Phiêu của Mộ Thanh Long. Còn nam nhân trung niên kia chính là Gia chủ Vân gia Vân Chấn. Lần khảo nghiệm này, Vân gia đồng dạng cũng nhận được thiệp mời của Mộ gia.

- Nha đầu chết tiệt nhà ngươi này, ngay cả cha cũng đều dám trêu ghẹo.

Vân Chấn cười mắng một tiếng, nhìn về phía Mộ Hàn mà ánh mắt lại xuất hiện một tia vui vẻ bất chợt

- Lần khảo nghiệm Tuyển Phong này, cái tên Mộ Hàn này nói không chừng sẽ mang đến cho mọi người niềm vui bất ngờ phi thường ngoài ý muốn

Chỉ là sau khi đi được thêm mấy chục thước, hắn đã thấy được điểm cuối của thông đạo.

Mộ Hàn không ngừng bước chân, trực tiếp đi về phía trước. Vách tường kia chợt biến mất, một mảnh không gian có chút mở mang rộng rãi hơn trong chớp mắt đã hiện ra ở trước mặt hắn.

Ánh mắt quét qua một vòng, Mộ Hàn lại thấy được ba bóng người. Hoặc ngồi hoặc đứng, đó đều là những người đã đánh bại tất cả đối thủ trước hắn một bước để đi ra khỏi thông đạo.

Điều khiến cho Mộ Hàn có hơi ngoài ý muốn chính là, Mộ Thiên Phong mới tấn chức không lâu lại cũng ở trong số này.

Ngoại trừ hắn ra, hai người khác thì Mộ Hàn cũng có thể gọi ra được tên của cả hai. Một người đúng là Mộ Tinh Lăng lúc ở bên ngoài mê cung đã nắm tay mà khiêu khích đối với hắn. Còn có một người cũng là thiếu nữ mắt sáng mày ngài, mặt mũi xinh đẹp tuyệt trần. Lúc này nàng đang lẳng lặng ngồi ở trên đất, thân hình mềm mại uyển chuyển bị chiếc áo bào xanh rộng rãi che lấp phần nào.

Mộ Hàn biết, thiếu nữ này tựa hồ tên là Mộ Thanh Loan, vai vế của nàng là cùng thế hệ với Mộ Phi Đình.

Thấy Mộ Hàn đột nhiên xuất hiện, trong mắt Mộ Tinh Lăng hiện lên một chút ngoài ý muốn, tựa hồ không nghĩ tới hắn nhanh như vậy là có thể đi ra được từ trong thông đạo. Ánh mắt hắn lập tức trở nên sắc bén dị thường.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-795)