Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Vương - Chương 080

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 080: Yên Hà ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


- Vâng!

Đám người Mộ Thanh Loan kinh ngạc liếc mắt nhìn Mộ Hàn, nhưng rồi lập tức rời đi.

Cùng nhau rời đi còn có các trưởng lão như Mộ Phi Vân và Mộ Thanh Hồ. Chỉ mấy giây sau, trong căn phòng rộng rãi này liền chỉ còn lại có ba người Mộ Hàn, Mộ Thanh Sơn và Mộ Thanh Hải.

Mộ Hàn mơ hồ đoán được mục đích bọn họ lưu lại mình. Nhưng mà Mộ Thanh Sơn và Mộ Thanh Hải không nói gì, nên hắn tự nhiên cũng không cần phải mở miệng hỏi.

Trong lúc nhất thời, bên trong gian phòng yên tĩnh dị thường.

Sau một hồi lâu trôi qua, Mộ Thanh Sơn chớp chớp mắt, đột nhiên phá bỏ sự yên lặng ở đây:

- Mộ Hàn, sau khi tu vi tăng lên tới Yên Hà Cảnh thì có khả năng vào Tàng Phong Các chọn lựa một loại công pháp võ đạo trung phẩm để tiến hành tu luyện. Mặt khác, bắt đầu từ hôm nay, tên của ngươi liền gọi là 'Mộ Tinh Hàn'. Tất cả đãi ngộ không có bất cứ khác biệt nào so với đệ tử của viện Duệ Phong, ngươi thấy thế nào?

Câu nói cuối cùng kia của Mộ Thanh Sơn nhìn thì như thương lượng, thế nhưng giọng điệu cũng là không được phép nghi ngờ.

- Được ạ.

Quả nhiên là trấn an chính mình! Trong lòng Mộ Hàn cười thầm, trên mặt lại hiển lộ ra một vài sự đấu tranh và do dự, nhưng rồi sau vài giây thì rốt cục hắn vẫn gật đầu.

Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Mộ Thanh Hải lộ ra một nụ cười vừa lòng.

Mộ Hàn bị coi thường mười năm, nếu như nói trong lòng không có oán hận thì đó là không có khả năng. Nếu như vừa rồi hắn tức thì mở miệng gật đầu đồng ý, thì ngược lại có chút không bình thường.

- Ngươi còn có gì muốn nói không?

Mộ Thanh Sơn mở miệng lần nữa, âm thanh hòa hoãn đi rất nhiều.

- Không có.

Mộ Hàn lần này lại là trả lời rất dứt khoát lưu loát.

- Đã như vậy, ngươi cứ đi về trước đi. Hãy nhớ ngày mai đến viện Duệ Phong báo danh.

Mộ Thanh Sơn phất phất tay.

- Vâng ạ!

Một lát sau, Mộ Hàn đã ra khỏi phòng.

Mộ Thanh Hải thu hồi ánh mắt khỏi cửa ra vào, cười khổ nói:

- Tộc trưởng, đứa nhỏ này mười năm qua đã phải chịu quá mức gian khổ. Nay muốn khiến cho hắn thực tâm đem sức lực phục vụ cho gia tộc, sợ là rất khó. Nếu như sau này, chỉ sợ...

- Không sao.

Mộ Thanh Sơn lắc đầu, lạnh nhạt nói

- Hiện tại hắn mới là cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao, dùng Như Ý Kim Đan thì cũng chỉ là Yên Hà Cảnh. Đợi sau khi tu luyện đến Vũ Hóa Cảnh, lão phu và Thúc tổ lão nhân gia ông ta sẽ vì hắn mà 'Dục Thần Luyện Tâm'.

Nói xong bốn chữ cuối cùng, đôi mắt của lão đã chậm rãi nhắm chặt, tựa hồ cực kỳ đau lòng.

Tấm màn võ đài khảo nghiệm Tuyển Phong đã hạ xuống trong vô số ánh mắt kinh ngạc. Cùng với việc mọi người giải tán đi, tất cả mọi thứ đã phát sinh ở trong sân khảo nghiệm như cơn cuồng phong quét qua khắp cả thành Liệt Sơn.

Điều đầu tiên làm cho người ta giật mình chính là tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn lại lặng yên Hóa Võ Nhập Đạo, trở thành vị cường giả Đạo Cảnh thứ hai của Mộ gia. Tin tức kia truyền bá lan ra, cơ hồ tất cả tộc nhân Mộ gia đều hơi bị mừng rỡ như điên, mà các tiểu gia tộc khác ở trong thành Liệt Sơn cũng là càng thêm không biết làm sao.

Nhưng mà, việc Mộ Thanh Sơn đột phá đến Đạo Cảnh, chắc chắn sẽ gây ra chấn động lớn nhất cho các thế tộc khác của Việt Quốc, nhưng còn đối với bọn họ trái lại không có ảnh hưởng quá lớn. Phải biết rằng bọn họ ngay từ đầu đã bám vào Mộ gia làm vây cánh, hiện nay vây cánh này trở nên càng cường đại hơn thì đối với bọn họ cũng không phải là chuyện xấu gì.

Vì vậy, sau khi vượt qua nỗi khiếp sợ ngắn ngủi, bọn họ đã đành chấp sự thực này. Ngược lại đối với chú ngựa ô bất chợt xuất hiện trong khảo nghiệm Tuyển Phong của Mộ gia kia lại còn bắt đầu bàn tán nói chuyện say sưa.

Một thiếu niên đã nhiều năm không có tiếng tăm gì, lại đột nhiên lộ ra thực lực làm người khác ngạc nhiên. Đã thế lại còn lấy tu vi Đại Thông Cảnh đỉnh cao để đánh bại tu sĩ Yên Hà Cảnh đỉnh cao để cướp lấy vị trí đứng đầu trong khảo nghiệm Tuyển Phong của Mộ gia, qua đó thu được Như Ý Kim Đan quí giá vào trong túi. Nếu lúc này còn muốn không làm người khác chú ý đều không có khả năng.

Có thể nói, Mộ Hàn khiến cho người ta rung động không kém Mộ Thanh Sơn chút nào, thậm chí chỉ có hơn chớ không kém.

Mộ Thanh Sơn nhọc lòng mời mọc hoàng thất Việt Quốc và mỗi đại thế tộc đến quan sát khảo nghiệm Tuyển Phong, lại đột nhiên trước lúc khảo nghiệm tự để bại lộ tu vi Đạo Cảnh của bản thân. Đây là lớn tiếng doạ người, để nâng lên uy danh của Mộ gia.

Thế nhưng Mộ Hàn xuất hiện, lại làm cho hiệu quả do Mộ Thanh Sơn kiến tạo ra bị giảm đi rất nhiều. Thậm chí chính lão ta và các vị trưởng lão Mộ gia cũng bởi vậy mà xấu hổ không thôi. Một nhân vật như vậy quả thật đúng là đã khiến cho lòng hiếu kỳ của mọi người lập tức được kéo lên đến đỉnh. Một số ít câu chuyện trước đây chỉ có lưu truyền ở trong Mộ gia, nay lại lấy tốc độ nhanh nhất để truyền bá lan ra...

Mà Mộ Hàn vốn đã trở thành đối tượng nóng bỏng để bàn luận, lúc này đang trở lại khu nhà ở của mình.

Cảm thấy kì quái với sự hân hoan ở trong lồng ngực, Mộ Hàn lấy ra bình ngọc từ trong lòng, xuyên thấu qua thân bình long lanh trong suốt, có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng đan dược bên trong,

- Vút!

Cơ hồ trong nháy mắt rút nắp bình lên, một luồng ánh sáng vàng đỏ liền như tia chớp lao vọt ra.

Mộ Hàn tay mắt lanh lẹ, một tay bắt lấy vệt sáng đó. Thế nhưng nó lại vẫn cứ chấn động kịch liệt trong lòng bàn tay, tựa hồ như muốn liều mạng thoát khỏi bàn tay trói buộc. Ánh mắt lướt qua khe hở để thấy vật đang bị kẹp giữa ngón tay, một viên châu ngọc tròn tròn sang sáng. Ánh vàng rạng rỡ chói mắt của viên dược nhỏ lập tức tiến vào trong tầm mắt của Mộ Hàn.

- Như Ý Kim Đan!

Mộ Hàn hít một hơi thật dài, trong mắt hơi lộ ra sự kích động.

Có viên "Như Ý Kim Đan" này, hắn liền có thể ở trong thời gian cực kì ngắn ngủi mà đạt tới Võ Cảnh Ngũ Trọng. Có tu vi Yên Hà Cảnh, là hắn có thể đủ thử dùng chiếc Kim Giác của Nhất Giác Lang Vương để luyện chế thành Đạo Khí trung phẩm. Ở trong quá trình này, thực lực của hắn sẽ lại được tăng lên một bước.

- Cái gì?

Chỉ chốc lát sau đó, trên mặt Mộ Hàn trong phút chốc hiện lên một vẻ kì quái.

Hắn phát hiện linh khí đang bắt đầu dao động kịch liệt chung quanh hữu chưởng của mình, rồi sau đó ào ào chui vào lòng bàn tay đang xiết chặt, chìm vào trong đan dược.

Sau khi hút lấy những linh khí này, "Như Ý Kim Đan" vốn chỉ to bằng cỡ đầu ngón tay út, nay phảng phất đã nở to ra một chút.

Mộ Hàn cảm thấy ngạc nhiên, ánh mắt lom lom không dám chớp mắt nhìn chăm chú vào vầng sáng vàng tươi kia bên trong nắm tay. Nương theo đan dược đang bốc lên, càng ngày càng có nhiều linh khí thiên địa bị hấp dẫn lại đây. Tức thì, Mộ Hàn liền ý thức được đan dược phồng to ra cũng không phải lỗi cảm giác của chính mình. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy chục giây, đan dược đã to lên như ngón cái.

*****

- Như Ý... Như Ý... Đúng là ý tứ này!

Quan sát được sự biến hóa của đan dược, Mộ Hàn bỗng nhiên tỉnh ngộ. Qua gần một phần mười canh giờ sau, "Như Ý Kim Đan" mới đình chỉ phồng to ra, mức độ chấn động cũng càng ngày càng yếu. Ngay lập tức sau đó liền hoàn toàn bình tĩnh trở lại. Linh khí thiên địa bị viên đạn dược đó hấp dẫn đến cũng lặng yên phát tán, không trung trở về yên lặng.

Hắn chậm rãi xòe lòng bàn tay ra. Vầng sáng vàng lóng lánh chói mắt bùng nổ lan ra, khiến cả gian phòng đều được chiếu rọi thành màu vàng.

Đến giờ phút này, Như Ý Kim Đan cũng đã là to như hạt hạch đào. Còn như so sánh với lúc ban đầu, đúng là nó đã phồng to ra ba bốn lần. Dược lực hàm chứa trong viên đan giống như đang muốn trào dâng ra.

Mộ Hàn có lẽ lần đầu nhìn thấy đan dược như vậy. Hắn tò mò giơ nó lên trước mắt để cẩn thận xem xét một chút. Trong chớp mắt đã có một mùi thơm nồng nặc xộc vào trong mũi. Vừa mới hít mùi hương này vào, thật giống như mặt hồ tĩnh lặng đột nhiên bị ném một tảng đá lớn vào. Chân khí ở trong các kinh mạch Mộ Hàn lại bắt đầu trở nên xao động.

- Dược lực quả là mạnh!

Mộ Hàn thán phục thành tiếng, rồi có hơi không thể chờ đợi được mà cứ thế nuốt viên đan dược vào trong bụng, rồi sau đó vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương".

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Giống như ngòi nổ thuốc nổ được châm ngòi, dược lực trong "Như Ý Kim Đan" liên tiếp bùng nổ trong bụng Mộ Hàn. Tiếp theo liền giống như chân khí đã bị thu hút hấp dẫn, chúng lại liền điên cuồng mà tràn vào trong hai mươi con kinh mạch. Sau một khắc, trong cơ thể Mộ Hàn giống như bắt đầu nổi lên cơn lốc, chân khí bên trong kinh mạch giống như những cơn sóng ngập trời bắt đầu cuồn cuộn kịch liệt.

Cơ hồ cùng thời khắc đó, linh khí thiên địa bên trong gian phòng lại lần nữa bị khơi gợi, dường như phát điên phát rồ mà tụ tập lại đây, rồi chúng cuồn cuộn không ngừng mà xâm nhập Tâm Cung của Mộ Hàn. Lúc này, linh khí thiên địa đã lột xác thành chân khí nên có tốc độ nhanh đến kinh người, một lượng lớn chân khí hồi sinh tiến vào hai mươi con kinh mạch trong đó.

Dưới tác dụng dược lực của "Như Ý Kim Đan", những luồng chân khí mới xuất hiện cùng với số chân khí vốn có ở bên trong kinh mạch càng không ngừng dung hợp. Ở trong quá trình dạng này, dung lượng chân khí trong cơ thể Mộ Hàn không có xuất hiện sự tăng lên chút nào. Thế nhưng độ dày và cường độ chân khí lại đang lặng lẽ phát sinh biến hóa.

Quá trình đột phá đến Yên Hà Cảnh, ở trên diện rộng nó cũng ngưng tụ lại quá trình hút chân khí.

Sau khi đạt tới Yên Hà Cảnh, chân khí đồng dạng sẽ tiếp tục ngưng tụ lại. Tác dụng của "Như Ý Kim Đan" liền ở chỗ này, dược lực của nó có thể giúp cho việc xúc tiến ngưng tụ lại chân khí rất lớn.

Biên độ ngưng tụ lại càng lớn thì mức độ tiêu hao linh khí thiên địa lại càng nhiều hơn. Mà trong đó mấu chốt là có thể phát huy dược lực của "Như Ý Kim Đan" tới trình độ nào.

Tâm thần của Mộ Hàn đắm chìm vào trong cơ thể, phát huy "Lôi Cực Âm Cương" đến mức tận cùng.

Nhưng dù vậy thì cũng không lâu lắm, có thể thấy rõ rằng loại công pháp khơi gợi linh khí thiên địa đã không đủ để sử dụng. Tốc độ chân khí ngưng tụ lại dường như có xu thế giảm bớt. Mộ Hàn kiên quyết cắn răng một cái, hắn lặng lẽ vận hành công pháp thay thế là "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết".

Hắn vốn đang lo lắng khi đánh sâu vào Yên Hà Cảnh thì sẽ gây ra động tĩnh quá lớn, sẽ khiến cao thủ Mộ gia, nhất là hai vị cường giả Đạo Cảnh hoài nghi nên mới không dám vận dụng loại công pháp này.

Thế nhưng chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng bất chấp nhiều hơn nữa.

Cũng may các cao thủ Mộ gia cho dù khả nghi đến đâu đi chăng nữa cũng tuyệt sẽ không nghĩ tới Mộ Hàn tu luyện rất có thể là một loại công pháp võ đạo cao hơn cả siêu phẩm.

Trong nháy mắt "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" vận chuyển, phạm vi linh khí thiên địa bị khuấy động lại bắt đầu mở rộng kịch liệt. Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, linh khí thiên địa bên trong khu vực ba bốn mươi thước đều bị dẫn dắt tụ tập lại trong phòng của Mộ Hàn. Hơn nữa, khu vực bị lan đến này vẫn còn đang không ngừng mở rộng ra.

Cái gì?

Bên trong Tàng Phong Các, ông lão đang buồn ngủ kia bỗng nhiên mở mắt. Chỉ cần cảm ứng trong chốc lát, trên khuôn mặt già nua liền hiện lên một nét kinh ngạc

- Là Mộ Hàn đang đột phá vào Yên Hà Cảnh? Hấp dẫn tụ tụ linh khí của cả một vùng hàng trăm mét, tiểu gia hỏa này lại phát huy dược lực của 'Như Ý Kim Đan' đến cực hạn!

Gần như đồng thời, Mộ Thanh Sơn vẫn còn nhắm mắt ngồi ngay ngắn ở bên trong gian phòng của sân khảo nghiệm kia cũng bị kinh động đến đúng là đứng phắt dậy đột ngột. Bóng dáng chợt lóe, thân hình đã bay lên tại trăm mét trên trời cao. Từ thật xa lão ngắm nhìn về phía thành tây, không trung ở đó quả đúng là đang không ngừng dao động, hình như có một vòng xoáy cực lớn đang điên cuồng xoay tròn tít mù.

Mà đúng chính giữa dưới đáy vòng xoáy kia, cũng là một khu nhà hơi có vẻ đổ nát.

Vòng xoáy giống như đồng hồ cát, linh khí thiên địa dồi dào đang điên cuồng trút ào ào vào một gian phòng ngủ bên trong khu nhà đó. Đôi mắt Mộ Thanh Sơn hơi hơi nheo lại, phảng phất như thấy được bóng hình đang lẳng lặng ngồi xếp bằng bên trong căn phòng ngủ kia...

Giờ khắc này, không chỉ có các cao thủ Mộ gia như Mộ Thanh Sơn bị kinh động. Mà các cao thủ hoàng thất Việt Quốc và mỗi đại thế tộc võ đạo không sai biệt lắm cũng đồng thời đã nhận ra chuyện khác thường ở thành tây.

- Đây là tình huống gì vậy?

Dưới chân Liệt Sơn, ở trong Tụ Tiên Lâu mà Mộ gia chuyên môn dùng để chiêu đãi tân khách, Kim Vũ Trúc kinh ngạc hô nhỏ một tiếng. Chỉ trong khoảnh khắc, bóng dáng đã xuất hiện ở tầng cao nhất. Tụ Tiên Lâu này là một trong số vài tòa kiến trúc cao nhất ở trong thành Liệt Sơn. Chỉ cần đứng trên mái nhà, cơ hồ có khả nàng nhìn thấy mọi thứ trong toàn thành.

- Vèo! Vèo!

Có tiếng xé gió đột nhiên vang lên, đó cũng là Việt Thiện và Hùng Hãn lần lượt xuất hiện ở bên cạnh Kim Vũ Trúc.

Ba người dõi mắt trông về phía xa, rồi hai mặt nhìn nhau.

- Phía tây thành Liệt Sơn? Cô cô, cháu còn nhớ hình như Mộ Hàn đang ngụ ở khu vực đó.

Một âm thanh đột nhiên vang lên ở phía sau. Đó là Kim Mộc Ngư cũng hiếu kỳ đi theo nay liền mở miệng.

Hắn chỉ là tu vi Yên Hà Cảnh nên cũng không cảm ứng biến độn khác thường trong không trung ở nơi đó. Chỉ là thấy ánh mắt ba người đều nhìn về phương hướng, lúc này hắn mới thuận miệng lên tiếng.

- Mộ Hàn?

Ba người Kim Vũ Trúc ngẩn người, Việt Thiện chợt tỉnh ngộ nói

- Ta hiểu rồi, nhất định là Mộ Hàn đã ăn vào phần thưởng khảo nghiệm 'Như Ý Kim Đan'.

- 'Như Ý Kim Đan'?

Kim Vũ Trúc nhíu chặt hàng mi lại.

- Khả năng này không lớn lắm. Đan dược kia đích xác thần kỳ, nhưng cũng chỉ là hữu hiệu đối với Đại Thông Cảnh đỉnh cao và tu sĩ Yên Hà Cảnh, khi đó nó mới có thể dẫn xuất ra động tĩnh lớn như vậy?

*****

Việt Thiện trầm giọng nói:

- Ngươi đây liền có chỗ không biết. Khi dược lực của 'Như Ý Kim Đan' phát tác thì cần phải tiêu hao lượng linh khí thiên địa cực kỳ khổng lồ. Dược hiệu phát huy càng xuất sắc thì động tĩnh kéo theo lại càng lớn. Nếu mà Mộ Hàn có thể phát huy dược hiệu của 'Như Ý Kim Đan' đến mức tận cùng...

- Phát huy đến mức tận cùng? Làm sao có thể?

Kim Vũ Trúc ngạc nhiên hỏi vặn lại.

- Trên đời này không có gì là không có khả năng.

Hùng Hãn sắc mặt nặng trĩu, có hơi bất đắc dĩ mà nói

- Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai mà có thể tin tưởng Mộ Hàn mới tu luyện không đủ hai tháng liền đạt tới Võ Cảnh Tứ Trọng đỉnh cao, hơn nữa nắm giữ Ngự Khí thuật? Không nghĩ tới Mộ gia lại sẽ có một thiên tài yêu nghiệt như thế. May là mãi đến tận gần đây mới xuất hiện, nếu mà sớm hơn vài năm thì 'Thế Tộc Minh Hội' hai tháng sau nói không chừng đành phải để cho Mộ gia cướp lấy vị trí thứ nhất.

- U u...

Kim Vũ Trúc tức thời im lặng.

Việt Thiện cũng không có lại lên tiếng nói thêm, lão chỉ vuốt râu nhìn về phương hướngi phía thành tây, ánh mắt bắt đầu có hơi úp mở...

...

- Vút!

Linh khí thiên địa hội tụ mà đến giống như cơn gió lốc, chúng xoay vòng quanh thân hình Mộ Hàn hối hả không thôi, lại càng không ngừng kích thích những trận gào thét bên trong gian phòng kia.

Mộ Hàn vẫn không nhúc nhích, trong cơ thể cũng đang ù ù rung động.

Âm thanh quái dị này bắt nguồn từ trong kinh mạch của Mộ Hàn. Chân khí dồi dào trong quá trình ngưng tụ lại đang không ngừng cuồn cuộn lan chảy đi đi lại lại ở trong hai mươi con kinh mạch, đúng là càng ngày càng rất mạnh. Cuối cùng chúng lại giống như những cơn sóng lớn lao nhanh, như những trận sóng biển dâng lên rồi rút xuống. Cứ như thế ở trong cơ thể Mộ Hàn chúng đang phát ra tiếng gào thét điên cuồng.

Cũng không biết thời gian đã qua bao lâu, dược lực của "Như Ý Kim Đan" rốt cục bị hấp thu hầu như không còn.

Lại là rất lâu sau đó, toàn bộ dòng linh khí cuồn cuộn, không trung dao động cùng với kinh mạch cuốn đi không thôi mới yên tĩnh trở lại.

- A!

Đột nhiên mở ra hai mắt, Mộ Hàn khe khẽ thở phào một hơi.

Chỉ hơi hơi cảm nhận một phen tình trạng trong cơ thể, trong mắt Mộ Hàn liền không nhịn được toát ra sự kinh ngạc sâu sắc. Sau khi dược hiệu của "Như Ý Kim Đan" đã phát huy xong, chân khí ở trong hai mươi con kinh mạch của hắn không ngờ ngưng tụ lại đến tình trạng cực kỳ làm cho người ta sợ hãi. Ít nhất đã là đã gấp hàng chục lần so với trước khi dùng đan dược.

Không chỉ có như thế, màn khí tức sương mù mờ mịt kia ở bên trong Tâm Cung và cả bên trong "Tử Hư Thần Cung" cũng trong bất tri bất giác đã thấy xuất hiện sự khuếch đại trên diện rộng, không sai biệt lắm đã đạt tới giới hạn của tu sĩ võ đạo cấp bậc này.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ở trong ý niệm, chân khí vừa mới bình tĩnh trở lại bỗng tiếp tục như chú ngựa hoang xổng khỏi dây cương, trong nháy mắt bắt đầu trở nên mênh mông. Từ cực tĩnh đến cực động, nó đã để lộ ra cảm giác đạt tới lực lượng khủng bố. Điều này làm Mộ Hàn cũng không nhịn được mà lấy làm kinh hãi. Qua một hồi lâu sau, Mộ Hàn mới thích ứng được tình trạng chân khí ở trong cơ thể đã ngưng tụ lại đến mức cực độ.

Ngay lập tức sau đó, trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, chân khí liền mênh mông cuồn cuộn chảy lan tràn về hướng cánh tay phải. Sau khi đến bàn tay, đúng là nó không hề dừng lại chút nào mà gào thét tuôn ra.

- Xoẹt!

Màn chân khí trắng mịt mờ giống như viên đạn vội vã lao ra khỏi thân súng, trong khoảnh khắc liền vọt ra đến gần hai thước.

Trong mắt Mộ Hàn lập tức nổi lên một niềm vui bất ngờ không che dấu chút nào. Mặc dù là Mộ Tinh Lăng đã đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh cao thì cự li luồng chân khí phóng đi ra bên ngoài cũng không đạt được tình trạng như thế.

Mà hai thước, tựa hồ còn không phải cực hạn mà chính mình có khả năng đạt tới.

Mộ Hàn mới chỉ cực lực thôi thúc dồn ép luồng chân khí chậm rãi đến trước người, không ngờ lại phụt được ra ngoài không sai biệt lắm tới nửa thước.

Vừa mới đột phá đến Yên Hà Cảnh liền có thể đạt tới trình độ như vậy, nếu là truyền đi ra ngoài, chỉ sợ lại sẽ gây ra một cơn chấn động thật lớn ngay ở tại Mộ gia. Nhưng mà, hai thước rưỡi đã là cực hạn, ở trong chiến đấu cũng không thể sử dụng như vậy. Chân khí phóng ra bên ngoài hai thước, hẳn là trạng thái nhẹ nhàng nhất của Mộ Hàn.

Bất chợt, chân khí ngay tức thì lại lui về nửa thước.

Ý nghĩ của Mộ Hàn càng không ngừng biến ảo, luồng chân khí lao ra bên ngoài cơ thể bỗng nhiên biến ảo thành thanh trường đao mũi nhọn sắc bén, rồi lại bỗng nhiên ngưng tụ thành thanh cự kiếm nặng trịch dày dặn...

Sau khi hóa thành đao kiếm, nó còn lần lượt biến thành thương, mâu, côn, kích...

Mộ Hàn làm không biết chán, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài phần mười canh giờ, hắn liền thử nghiệm một lần toàn bộ mười tám món binh khí ở trong kiếp trước. Thậm chí ngay cả đến những vật dụng cho cuộc sống hàng ngày như bàn ghế chậu bát thì cũng không chịu buông tha.

- Yên Hà Cảnh, chân khí như khói (Yên) giống như dòng sông (Hà). Đích thực thiên biến vạn hóa, quả nhiên thần diệu.

Mộ Hàn rốt cục thu hồi chân khí về trong cơ thể, nhưng trong lòng là có chút cảm khái. Từ Đại Thông Cảnh đến Yên Hà Cảnh, đích thật là một bước tiến nghiêng trời lệch đất.

Sau một lúc lâu, Mộ Hàn mới thu lại tâm thần.

Trải qua thử nghiệm vừa rồi, hiện tại đối với tình trạng của bản thân mình thì hắn đã phi thường hiểu rõ. Một viên "Như Ý Kim Đan" này không chỉ có khiến cho hắn từ Đại Thông Cảnh đỉnh cao đột phá đến Yên Hà Cảnh, càng làm cho chân khí của hắn ngưng tụ lại đến trình độ cực kỳ tiếp cận Yên Hà Cảnh đỉnh cao. Có lẽ không được bao nhiêu ngày, hắn liền có khả năng trở thành tu sĩ Yên Hà Cảnh đỉnh cao đích thực.

Nếu mà Mộ Tinh Lăng được biết như vậy, nói không chừng sẽ tức giận đến ngất xỉu đi mất!

Trong lòng Mộ Hàn cười thầm, những hình ảnh lúc lĩnh phần thưởng sau khi khảo nghiệm kết thúc lại như đèn kéo quân thoáng vụt qua ở trong đầu hắn. Lại là hủy bỏ phần thưởng của Mộ Tinh Lăng, lại là được ghi danh nhập gia phả theo hàng vai vế bối phận... Thế nhưng đó lại không phải là lương tâm của Mộ Thanh Sơn thức tỉnh nên muốn công nhận một đứa cháu ngoại như hắn. Chẳng qua chỉ là thấy bản thân hắn có tiềm lực, nên muốn để cho hắn sẽ dốc hết sức lực cho Mộ gia mà thôi. Bởi vì Mộ gia hiện tại có hai vị cường giả Đạo Cảnh, nên hoàn toàn không cần phải lo lắng rằng một ngày nào đó hắn sẽ phản bội lại gia tộc.

Về phần sau này...

- Dục Thần Luyện Tâm?

Nghĩ tới loại thủ đoạn mà Mộ Thanh Long trước đó mấy ngày đã đề cập về mình, trên khóe môi của Mộ Hàn hiện lên một nụ cười lạnh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-795)