Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Vương - Chương 324

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 324: Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Lazada


Hơn nữa, những đan dược này coi như tất cả đều có thể luyện chế ra được thì cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn liên tục dùng hai loại đan dược. Bởi vì thân thể tu sĩ không có khả năng thích ứng qua được. Mạnh mẽ cưỡng ép dùng, chẳng những sẽ làm cho dược hiệu giảm mạnh, không đạt được hiệu quả dự định, còn có thể khiến cho tự thân xuất hiện tổn thương khá lớn.

Mộ Hàn có thể thông qua đánh cuộc liền thắng được loại đan dược như Thái Ất Huyền Phách Đan và Chân Diễm Hồng Liên vậy, vận may cũng là tốt tới cực điểm. Hơn nữa hắn có được thần khí như Thiên Anh, uống đan dược hoàn toàn không cần đi qua thân thể mình, mà trực tiếp hấp thu hoàn toàn sạch sẽ trong cơ thể Thiên Anh.

Điều này liền khiến cho thân thể Mộ Hàn không cần gánh chịu dược lực bộc phát ra ngoài. Nếu như hắn có thể lập tức đánh tới Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên, vậy thì lập tức dùng Chân Diễm Hồng Liên cũng không có bất cứ vấn đề gì. Tu sĩ khác uống đan dược thì đủ các loại băn khoăn. Còn đối với Mộ Hàn mà nói, trên cơ bản cũng có thể không cần để ý tới.

Đáng tiếc đan dược như 'Thái Ất Huyền Phách Đan', 'Chân Diễm Hồng Liên' lại quá ít.

Mộ Hàn hơi có chút tiếc nuối thở dài một hơi. Chính lúc hắn muốn thu thập tâm thần, tiếp tục ngưng tụ luyện ra Anh Lôi, thì một đạo bóng trắng phút chốc bỗng đột ngột hiện ra. Người kia mặt mũi gầy, da dẻ hồng hào, trên người mặc một bộ áo bào trắng. Đúng là Kiếm Vương trưởng lão Lệ Thu Thủy thay thế đám người Yến Minh để trấn thủ Cực Chân Các.

- Tiểu tử kia, ngươi tỉnh rất đúng lúc.

Lệ Thu Thủy vừa xuất hiện liền cười dài mà nói.

- Ra mắt trưởng lão.

Mộ Hàn vội vàng đứng dậy thi lễ, rồi cười hỏi

- Chính là muốn đệ tử hiện tại liền chữa trị 'Thu Thủy Kiếm'?

Ban đầu tại thành Cổ Linh, bởi vì nguyên do Mộ Hàn luyện chế ra Khô Lâu Đạo Khí, Lệ Thu Thủy liền nhờ Mộ Hàn hỗ trợ chữa trị Thu Thủy Kiếm bị hư hao. Lão vẫn còn từng cho phép Mộ Hàn tu luyện bên trong Kiếm Tâm lâu. Ngoài ra còn cho Mộ Hàn mấy đạo Linh Hoàng kiếm khí để bảo vệ tính mạng. Chỉ là Mộ Hàn khi đó tu vi quá thấp, cho nên chuyện sửa kiếm một mực kéo dài.

Mà hiện tại, Mộ Hàn đạt tới Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên, trình độ về phương diện Đạo Khí đã hơn rất xa ngày đó. Đặc biệt sau khi trao đổi với Mặc Đan Thanh, Mộ Hàn hiểu càng sâu đối với Luyện khí. Việc chữa trị thanh Thu Thủy Kiếm này cho Lệ Thu Thủy, đối với Mộ Hàn mà nói đã không hề là việc gì khó nữa.

- Tiểu tử kia, lão phu đích thật là muốn nhờ ngươi hỗ trợ chữa trị 'Thu Thủy Kiếm", mà ngươi cũng có năng lực chữa trị. Nhưng mà hiện tại sợ là ngươi không có thời gian.

Lệ Thu Thủy cười dài đáp.

- Vì sao?

Mộ Hàn kinh ngạc hỏi.

- Mộ Hàn, trải qua 'Thiên Tông Võ Hội' cũng có thông lệ, đó chính là ngày thứ ba sau khi võ hội kết thúc. Tứ Đại tông phái đều mỗi nơi chọn lựa mười tên đệ tử, cộng cả đệ tử thu được ngôi vị mười người đứng đầu võ hội để cùng nhau xâm nhập Hắc Long Tử Uyên, trấn áp Hắc Ma Điện ở nơi đó. Cái này chính là 'hành động trấn ma' mà chúng ta nói.

... ! ~!

Nghe Lệ Thu Thủy nói xong, Mộ Hàn không khỏi nhíu mày.

Các nơi Thái Huyền Thiên Vực cũng có Hắc Ma Điện, mà công việc trấn áp những Hắc Ma Điện này, từ trước đến giờ đều là do tu sĩ Tứ Đại Thiên Tông đảm nhiệm. Tựa như khi phong ấn Hắc Ma Điện tại Hắc Yểm Sâm Lâm bên trong Việt Quốc bị lung lay, Tiêu Tố Ảnh phải tự mình đi tới gia cố phong ấn. Cũng chính bởi vì như thế, Mộ Hàn mới có thể dễ dàng gia nhập Vô Cực Thiên Tông.

Nếu như chỉ là thuần túy trấn áp Hắc Ma Điện, Mộ Hàn đương nhiên không có ý kiến gì lớn.

Đối với tu sĩ khác mà nói, việc này cố hết sức cũng không thu được kết quả tốt đẹp gì, nhưng lại có nguy hiểm rất lớn. Coi như vứt bỏ tính mạng, cũng rất bình thường. Nhưng còn trong mắt Mộ Hàn, cái này cũng là một chuyện cực kì tốt.

Những Vực Ngoại Hắc Ma bị phong ấn này đều là lấy hình thái linh hồn để tồn tại. Nên khi gia cố phong ấn thì Mộ Hàn có thể nhân cơ hội hút lấy một lượng lớn lực lượng linh hồn.

Điều khiến cho Mộ Hàn có chút chần chờ chính là, lần "Hành động trấn ma" này là có tứ tông tham gia cùng.

Cơ Vân Thiền đã hận thấu xương đối với Mộ Hàn. Lúc này mà hắn đi cùng với đội ngũ xâm nhập "Hắc Long Tử Uyên", há không phải là dựng sẵn một mục tiêu ở trước mặt nàng. Đối với Mộ Hàn mà nói, lần "Hành động trấn ma" này nhất định khắp nơi đều có nguy cơ. Cỡ cường giả siêu cấp như Tư Không Như Ý nói không chừng còn có thể tự mình động thủ.

Đương nhiên, quan trọng nhất là, Mộ Hàn muốn tranh thủ thời gian ngưng tụ luyện ra càng nhiều Anh Lôi. Hơn nữa, trong khoảng thời gian ngưng tụ luyện ra Anh Lôi này, hắn còn có thể đồng thời hấp thu linh khí thiên địa nồng nặc và "Sâm La Hồn Lực" bên trong Cực Chân Các. Làm lớn mạnh chân nguyên, pháp lực cùng với Khô Lâu Đạo Khí của bản thân.

Con ngươi quay tròn nhìn quanh, Mộ Hàn nói với vẻ có chút gặp khó khăn:

- "Trường lão, tham gia 'Hành động trấn ma' này, trừ năm mươi vị đệ tử Tứ Đại Thiên Tông. Thiết nghĩ đến còn có thể có không ít tu sĩ Vạn Lưu Cảnh của tứ tông tham gia cùng. Không biết Vũ Long Thiên Tông phái đi người nào đây? Tư Không Như Ý có đi cùng hay không?

- Không sai, mỗi tông đều sẽ có điều động hai trưởng lão Vạn Lưu Cảnh.

Lệ Thu Thủy giống như nhìn thấu băn khoăn của Mộ Hàn, lão cười dài nói

- Mộ Hàn, ngươi không cần lo lắng Tư Không Như Ý kia. Trong lúc hành động trấn ma, bà ta và hai vị Tông chủ Ngọc Tâm Hạc, Phù Kiên này đều sẽ ở lại thành Vô Cực. Mà Vô Cực Thiên Tông chúng ta cũng sẽ có lão phu và Mai trưởng lão đồng hành.

Tư Không Như Ý ở tại thành Vô Cực, tuyệt đối không thể trốn được ngay dưới mí mắt Tiêu Dịch Tiên. Mà trưởng lão Vũ Long Thiên Tông lại có Lệ Thu Thủy và Mai Tâm Hạc kiềm chế. Mặc dù là Cơ Vân Thiền cùng các đệ tử Vũ Long thiên tông muốn tìm Mộ Hàn gây phiền toái thì với thực lực hiện nay của Mộ Hàn, hắn cũng có thể ứng phó qua được.

Những lời Lệ Thu Thủy nói ra lần này làm cho Mộ Hàn tựa hồ đã không có lý do không đi "Hắc Long Tử Uyên".

Thấy Lệ Thu Thủy cười híp mắt đang nhìn chính mình, cũng xem thấu tính toán nhỏ nhặt của mình, Mộ Hàn có chút bất đắc dĩ gật đầu:

- Trưởng lão, khi nào chúng ta xuất phát?

- Tiểu tử kia, không nên nhìn lão phu một cách tủi thân như vậy.

Nhìn sắc mặt quá mức khổ sở miễn cưỡng của Mộ Hàn, Lệ Thu Thủy cảm thấy tức cười mà thần bí cười nói

- Hiện tại ngươi đã hấp thu 'Diệu Long Chân Hỏa, , 'Huyền Thanh Linh Mộc, và 'Mặc Tâm Thần Thủy, ba loại lực lượng trình độ cao nhất. Chẳng lẽ ngươi cũng không muốn tụ tập mấy lực lượng trình độ cao nhất còn lại trong Ngũ Hành.

- Trưởng lão, bên trong 'Hắc Long Tử Uyên' kia lại có kim, thổ hai loại thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất?

Ánh mắt Mộ Hàn sáng ngời, có hơi giật mình mà hắn bật thốt lên.

*****

- Không có Kim thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất, nhưng có Thổ thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất.

Lệ Thu Thủy ha ha cười nói

- Nhưng mà có thể thu được hay không lại phải nhìn cơ duyên của ngươi. Đi thôi, tiểu tử kia, chúng ta hiện tại nên xuất phát.

Trong lúc đang nói, bóng dáng Lệ Thu Thủy đã biến mất từ bên trong Cực Chân Các.

- Đệ tử. v.. v...

Mộ Hàn vô cùng kích động khó nhịn. Hắn biết đây là Lệ Thu Thủy vì dụ dỗ chính mình tham gia hành động trấn ma mà ném ra một cái mồi nhử. Nhưng mà chỉ cần mồi nhử này là thật sự, thì Mộ Hàn nhất định phải nuốt vào. Mà hắn cũng tin tưởng Lệ Thu Thủy sẽ không dùng loại chuyện này để lừa bịp chính mình. Vì vậy Mộ Hàn không có bất cứ chần chờ gì liền đuổi theo...

- Vèo! Vèo! Vèo...

Trong không trung dãy núi Bàn Long, mấy chục tên tu sĩ giống như từng đạo ánh sáng lung linh hối hả xuyên qua không gian, vì thế không ngừng làm phát ra những tiếng xé gió rất nhỏ.

Đây chính là các tu sĩ tứ tông tham gia hành động trấn ma.

Trừ những người như Lệ Thu Thủy, Mai Tâm Hạc tổng cộng tám vị trưởng lão Vạn Lưu Cảnh ra, còn lại toàn bộ đều là đệ tử Tứ Đại Thiên Tông. Mà ở trông số những đệ tử này, thì lại có Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải, Cơ Vân Thiền, Văn Nhân Tinh Nhược, Cung Hạo cùng với Cố Liên Thành gồm sáu vị tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên.

Tính tổng cộng, số tu sĩ Vạn Lưu Cảnh trong chi đội ngũ này liền đạt tới mười bốn vị.

Còn lại tu vi của đám người Lưu Phàm, cơ hồ tất cả đều là trên Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên mà Mộ Hàn tu vi cảnh giới thấp nhất, cũng có được khả năng chống lại thực lực của tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên.

Đội hình cường đại như thế nên hoàn toàn không cần lưu ý những loại mãnh thú phi cầm trên trời cao giữa những dãy núi..

Đoàn người tù lúc ra khỏi thành Vô Cực, liền bắt đầu lấy tốc độ cao nhất Ngự Không mà đi. Mà ở trong đám người này, thu hút ánh mắt nhất không phải các cường giả siêu cấp như Lệ Thu Thủy, cũng không phải Đan Đạo tông sư như Mai Tâm Hạc, lại càng không là Thiên Chi Kiêu Nữ như Tiêu Tố Ảnh, Cơ Vân Thiền. Mà là tu sĩ Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên Mộ Hàn này.

Từ lúc rời khỏi thành trì, ánh mắt đệ tử tứ tông thỉnh thoảng rơi trên người Mộ Hàn. Trong ánh mắt cơ hồ tất cả đều lộ ra sự hâm mộ khó có thể che dấu.

Cái này cũng không trách được bọn họ, chỉ trách là Mộ Hàn ngày đó thắng cuộc thu được những thứ thật sự là rất trân quý.

Ba món Đạo Khí siêu phẩm, ba viên đan dược cực phẩm... Nhất là có viên "Âm Dương Thần Biến Đan" kia. Nó liền ý nghĩa Mộ Hàn sau này đột phá đến Vạn Lưu Cảnh sẽ không có bất cứ thấp thỏm gì, trừ phi chính bản thân Mộ Hàn rất không triển vọng. Nhưng mà lấy tư chất và thực lực mà Mộ Hàn biểu hiện ra ngoài, điều này hiển nhiên là không có khả năng.

Thu hoạch thật lớn như thế, làm ngay cả những cường giả siêu cấp Ngọc Tâm Hạc, Phù Kiên như vậy đều cảm thấy mê tít. Huống chi là những tu sĩ này trên cơ bản cũng chưa đột phá đến Vạn Lưu Cảnh.

Đương nhiên, cũng không phải mọi người đều hâm mộ Mộ Hàn. Văn Nhân Tinh Nhược và Cơ Vân Thiền là ngoại lệ trong số đó.

Hai người bọn họ, một người bị Mộ Hàn đánh bại trong võ hội với phương thức đè nén lăng nhục dị thường, do đó vô duyên cùng mười người đứng đầu, . Người khác chính là muội muội bị Mộ Hàn giam giữ nhốt lại, chính mình càng là thua mất đông đảo trân bảo, thậm chí khi mà làm nổ dấu vết tâm thần bên trong "Viêm Long Phá Thiên Kích" thì bị Mộ Hàn mượn cơ hội khiến linh hồn bị thương nặng...

Cho nên lại lần nữa nhìn thấy Mộ Hàn thì hai người đều là hận không thể lập tức xé Mộ Hàn thành mảnh nhỏ.

Tuy nhiên, cho dù bọn họ là hâm mộ cũng tốt, căm giận cũng được, Mộ Hàn lại đều làm như không thấy gì hết. Dọc theo đường đi, hắn tựa như một pho tượng gỗ chỉ có thể hành động giật dây. Đối với động tĩnh chung quanh thì mắt điếc tai ngơ, chỉ là trước sau nhắm chặt hai mắt, hấp thu thần lực ẩn chứa ở trong viên "Thái Tiêu Thần Tinh" kia.

Thời gian trôi đi rất nhanh, phi hành giữa trời cao, tất nhiên so sánh mặt đất phải nhanh hơn nhiều lắm.

Cũng không lâu lắm, liền đi tới khu vực tụ tập quần cư của "Long Dực thiên ưng". Tựa hồ đã nhận ra khí tức của người sống, những tảng lớn tảng lớn bóng dáng đỏ sậm bay vút lên từ xa xa rồi lao đến. Khí thế phô thiên cái địa, tiếng gáy bén nhọn cũng đang kích động hư không. Nhưng đám "Long Dực thiên ưng" này tới cũng nhanh, lui còn nhanh hơn.

Còn chưa tới gần đội ngũ ngàn mét, những mãnh thú này liền giống như bản năng nhận thấy được những tu sĩ này không thể chiến thắng, nên đúng là vội vàng vỗ cánh, có chút kinh hoàng rời xa đi.

Mọi người cũng không để ý tới chúng, tiếp tục cứ thế mà đi về phía trước.

Lộ trình vốn phải mấy ngày, lại trong thời gian hơn một ngày liền đi xong. Đến khi phiến "Hắc Long Tử Uyên" đen ngòm hiện ra ở trước mắt mọi người thì Mộ Hàn cũng rốt cục chậm rãi mở mắt. Trong mắt chớp động một chút mừng rỡ. Giờ khắc này, đạo "Anh Lôi" thứ mười bốn rốt cục ngưng tụ luyện ra thành hình.

- Đệ tử tứ tông ở giữa, trưởng lão thủ bốn phía!

Lệ Thu Thủy bỗng dưng quát khẽ lên tiếng. Rắn không đầu không được, nhiều lần hành động trấn ma đều là do trưởng lão tông phái tham gia Thiên Tông Võ Hội gánh vác chuyện đảm nhiệm thủ lĩnh đội ngũ. Mà lần này do Lệ Thu Thủy làm thủ lĩnh.

Đối với loại mệnh lệnh thỏa đáng hợp lí, tự nhiên không có người cãi lời.

Trong lúc nhất thời, chung quanh tay áo khẽ phất, tất cả năm mươi tên đệ tử tứ tông đều hội tụ hướng tới trung tâm, mà tám vị trưởng lão thì chia làm đội ngũ bốn phía. Bày ra trận thế như vậy, cũng là vì đề phòng mãnh thú Vạn Lưu Cảnh ở "Hắc Long Tử Uyên" tiến hành đánh lén. Cơ hồ mỗi lần "Hành động trấn ma", đều sẽ khiến mãnh thú đối kháng cùng tu sĩ.

Sau khi dừng lại ngắn ngủi, đội ngũ lại hành động lần nữa, vẫn là Ngự Không mà đi. Và so sánh với trước đây, bầu không khí trong đám người cũng là trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

- Mộ sư đệ, ngươi vừa rồi là đang tu luyện?

Tựa hồ có hơi không quá thích ứng với loại không khí đầy áp lực, Lưu Phàm không nhịn được đi sát vào ngay bên cạnh Mộ Hàn, không hề vòng vo câu nào mà hỏi luôn. Chính là không đợi Mộ Hàn trả lời, hắn liền không hề ngoảnh đầu lại mà bắt đầu hạ giọng tán thưởng:

- Trong lúc hành động thế này mà đều có thể để tâm tu luyện, khó trách tu vi của ngươi tăng lên với tốc độ nhanh như vậy.

- Sư huynh quá khen.

Mộ Hàn nghe vậy, bất giác cười một tiếng. Rồi chợt lại có hiếu kì hơn một chút mà hỏi

- Sư huynh có biết vì sao không có gì mà mỗi lần sau khi Thiên Tông Võ Hội kết thúc đều lại lấy ra đệ tử tứ tông để làm 'Hành động trấn ma' thế này?

*****

Lưu Phàm nói nhỏ:

- Hẳn là vì để cho chúng ta hiểu được rõ ràng gánh nặng trọng trách trên vai của mình. Cho dù là tu sĩ trong số mười người đứng đầu Thiên Tông Võ Hội, hay là bốn mươi người được chọn lựa ra thì đều là đệ tử ưu tú nhất của tứ tông, cũng là lương đống trụ cột tương lai của tứ tông. Sau này, nhiệm vụ trấn áp Hắc Ma Điện các nơi đều phải rơi trên vai chúng ta. Hiện tại đó là 'Hắc Long Tử Uyên' của chúng ta, ở chỗ sâu trong Hắc Ma Điện rồi sẽ tiếp thu. Dù sao không phải tất cả mọi người đều đã đi qua Hắc Ma Điện.

- Thì ra là thế.

Mộ Hàn bừng tỉnh gật đầu, lại nghe âm thanh cẩn thận của Lưu Phàm được chân nguyên thôi thúc dồn ép trực tiếp lọt vào trong tai

- Mộ sư đệ, 'Hắc Ma Điện' ở trong 'Hắc Long Tử Uyên', tại cả Thái Huyền Thiên Vực đều là lớn nhất. Nghe nói nơi đó phong ấn chính là 'Hắc Ma thần thú' đến từ Pháp La Thiên Vực.

- Hắc Ma thần thú?

Mộ Hàn có hơi kinh ngạc, "Độc Long Thú Tôn" ở Hắc Ma Cốc tại Việt Quốc, "Xà Long Thú Tôn" trong Hắc Yểm Sâm Lâm đều là thuộc hạ của "Hắc Ma thần thú". Mặc dù không biết trước khi bị phong ấn thì bọn chúng có tu vi gì, nhưng thiết nghĩ tối thiểu đều đạt tới Vạn Lưu Cảnh. Không biết "Hắc Ma thần thú" làm thủ lĩnh bọn chúng vậy là sẽ có thực lực thế nào?

Ngoài ra, năm đó những cường giả như Cổ Thần Âm lại phong ấn bọn chúng như thế nào?

Liền trong lúc Mộ Hàn âm thầm phỏng đoán thì âm thanh của Lưu Phàm lại vang lên trong tai:

- Rất nhiều tu sĩ đều cho là Vạn Lưu Cảnh này là Đạo Cảnh đỉnh cao. Cũng không biết ở trên Vạn Lưu Cảnh hãy còn có Đạo Cảnh Tứ Trọng cảnh giới Linh Trì. Con 'Hắc Ma thần thú' kia nghe nói chính là cường giả tuyệt thế cảnh giới Linh Trì.

Nói tới đây, Lưu Phàm không khỏi chậc chậc hai tiếng, có chút cảm khái nói

- 'Pháp La Thiên Vực' kia hình như là một chỗ Trung Thiên Vực. So với Thái Huyền Thiên Vực chúng ta hãy còn mạnh hơn nhiều. Cũng không biết 'Hắc Ma thần thú' kia tại sao phải chạy đến nơi đây, kết quả rơi vào kết cục như vậy.

- Bên trên cảnh giới Linh Trì, khẳng định còn có cảnh giới càng cao hơn.

Mộ Hàn cũng dùng chân nguyên đưa âm thanh vào trong lổ tai Lưu Phàm

- 'Hắc Ma thần thú' kia đối với chúng ta mà nói xem như cường giả chí cao vô thượng. Nhưng tại Pháp La Thiên Vực lại vị tất. Có lẽ ở nơi đó, nó cũng chỉ là một nhân vật bình thường. Lúc ở tại Trung Thiên Vực thì sợ đầu sợ đuôi, làm sao so sánh được với chuyện tới Hạ Thiên Vực để xưng vương xưng bá? Thà làm đầu gà, không là đuôi trâu mà.

- Nói cũng đúng.

Lưu Phàm đồng ý gật đầu, có chút cảm khái nói

- Thiên Vực Thế Giới rộng lớn vô cùng, Thái Huyền Thiên Vực chúng ta thật sự quá nhỏ. Đời này ta sợ là rất khó có cơ hội đi ra ngoài nhìn một chút. Nhưng mà, Mộ sư đệ ngươi tài hoa hơn người, sau này nhất định đủ sức nhảy ra khỏi nơi này.

Mộ Hàn im lặng. Không trèo núi cao, không biết trời cao tới đâu. Không xưống vực sâu, không biết đất dầy ra sao. Ở trong lòng hắn, Thái Huyền Thiên Vực chỉ là một chiếc bàn đạp. Rốt cục sẽ có một ngày, hắn là muốn đi ra, nếu như không được đi xem xét các nơi, chứng kiến sự thần kỳ của Thiên Vực Thế Giới thì chẳng phải là phí công trọng sanh một lần này sao?

Sau một lúc lâu, Mộ Hàn đột nhiên hỏi:

- Lưu sư huynh, ngươi cũng đã biết 'Hắc Ma thần thú' kia, hiện tại là có thực lực gì?"

- Ta đây trái lại chưa nghe nói qua.

Lưu Phàm thu thập tâm tình, lắc đầu nói tiếp

- Thiết nghĩ nhiều nhất cũng là trình độ Vạn Lưu Cảnh. Dù sao nó đã bị phong ấn mấy ngàn năm, hơn nữa phong ấn nơi này không giống với các địa phương khác Thái Huyền Thiên Vực. Các Hắc Ma Điện khác đại đa số là khi phong ấn lung lay thì mới phải đi gia cố. Còn chỗ Hắc Ma Điện này thì lại là năm mươi năm gia cố một lần. 'Hắc Ma thần thú' kia coi như thần thông quảng đại đến đâu đi chăng nữa, thì cũng không có khả năng vẫn còn duy trì được thực lực năm đó.

Nói đến chuyện này, Lưu Phàm đột nhiên hứng thú dạt dào tiếp tục

- Đúng rồi, ta nghe Tiêu sư tỷ nói, 'Hắc Ma thần thú' kia, bản thể hình như là một con 'Đại Địa Ma Long'!

- Đây là mãnh thú gì?

Mộ Hàn kinh ngạc hỏi.

- Không biết, Thái Huyền Thiên Vực chúng ta chưa bao giờ có mãnh thú như vậy. Hẳn là loại đặc hữu của Pháp La Thiên Vực. 'Hắc Ma thần thú' cùng đám những thú tôn cấp dưới hắn đều là mãnh thú tu luyện mà thành. Tiêu sư tỷ nói, 'Hắc Ma thần thú' kia, bản thể dài khoảng một ngàn thước. Thực sự không biết là nó trưởng thành như thế nào. Ngoài ra, nó còn giống như là Đạo Văn Sư.

- Đại Địa Ma Long, Đạo Văn Sư...

Mộ Hàn cũng là lấy làm kinh hãi, nhưng một lát sau lại lâm vào trầm tư.

"Đại Địa Ma Long" kia là Đạo Văn Sư, vậy thì từ cái tên trong bản thể của nó mà xét, rất có thể là trong số Ngũ Hành nó có được Thổ thuộc tính pháp lực. Lệ trưởng lão từng nói, bên trong "Hắc Long Tử Uyên" có Thổ thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất. Cũng không biết lực lượng trình độ cao nhất kia liên hệ thế nào cùng "Đại Địa Ma Long"?

- Lưu sư huynh...

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn còn muốn tiếp tục thăm dò thì phút chốc tâm thần có hơi rung động một phen. Lập tức hắn tuân theo loại cảm giác này mà nhìn sang hướng bên trái. Cơ hồ cùng thời khắc đó, Lệ Thu Thủy, Mai Tâm Hạc cùng với trưởng lão Tam Đại Thiên Tông Thần Tiêu, Vũ Long và Linh Bảo cũng hình như có chỗ linh cảm, tất cả đều nhìn theo phương hướng kia.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Chỉ trong nháy mắt, tiếng gầm gừ kinh thiên động địa đột nhiên vang lên. Ngay sau đó, một cỗ khí tức dũng mãnh mà bạo ngược giống như bão táp thổi quét mà đến.

- Đó là âm thanh 'Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ'!

Lệ Thu Thủy ánh mắt nheo lại, trong mũi nhẹ nhàng mà hừ một tiếng, liền mở miệng nói tiếp

- Xem ra mãnh thú Vạn Lưu Cảnh ở trong 'Hắc Long Tử Uyên' đã biết chúng ta đến đây. Cho nên điều động một con 'Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ' tới thử thăm dò. Các vị, không cần để ý tới con mãnh thú kia, chúng ta tiếp tục đi tới.

Lão ra lệnh một tiếng, đội ngũ vừa mới dừng lại liền lại tiến lên lần nữa.

Trong lòng mọi người dâng lên một tia cảnh giác. Bọn họ bây giờ còn ở bên trong khu vực "Long Đầu" (đầu rồng) mới bắt đầu vào khe núi, vậy mà gia hỏa thử dò xét đã xuất hiện. Điều này liền có ý nghĩa, mãnh thú Vạn Lưu Cảnh trong "Hắc Long Tử Uyên" cực kỳ coi trọng đối với chi đội ngũ này. Nhưng mà, mọi người tuyệt không hề có bối rối hoảng loạn. Tu sĩ có thể gia nhập "Hành động trấn ma" đều là tinh anh trong số đệ tử các phái, mãnh thú Vạn Lưu Cảnh mặc dù cường đại, lại nhưng còn không đến mức khiến cho mọi người cơ hồ đều thân kinh bách chiến phải thất thố.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Rừng núi đen sì hắc ám cứ theo bước chân mọi người bay vút mà qua

*****

Những tiếng rống điếc tai cứ thế liên tiếp nối nhau vang lên, nhưng con vật kia lại cùng với đội ngũ xâm nhập sâu hơn mà nó không ngừng tới gần. Tới khi mọi người người đến khu vực "Long Phúc" (bụng rồng) ở trong "Hắc Long Tử Uyên" thì khoảng cách giữa con "Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ" và mọi người chỉ xa khoảng ngàn mét.

Thỉnh thoảng vang lên tiếng rống giận dữ ập đến mạnh mẽ làm lỗ tai mọi người đều kêu lên o o.

Trong mỗi một tiếng gầm rú của con "Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ", đều giống như ẩn chứa ý đồ khiêu khích mãnh liệt. Tuy nhiên, Lệ Thu Thủy thủy chung không hề làm gì, chỉ là mang theo đội ngũ không ngừng Ngự Không tiến lên. Mà từ lúc có con "Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ" kia ở bên cạnh, trong thời gian cuối cùng này, bốn phía đúng là không xuất hiện bóng dáng bất cứ mãnh thú nào nữa.

Không biết qua bao lâu, một hồ nước đen kịt thật lớn đột nhiên lọt vào trong mắt mọi người. Từ trên cao nhìn xuống, hình dáng hồ nước kia lại giống như một bản phóng đại vô số lần của dấu chân..

- Mộ sư đệ, đây chính là 'Đạp Thần Hồ, ."

Thấy hồ nước này, Lưu Phàm lại có chút mặt mày hớn hở, âm thanh rót thẳng vào trong tai Mộ Hàn

- Nghe nói, năm đó 'Hắc Ma thần thú' kia chính là bị cường giả Thái Huyền Thiên Vực chúng ta đạp một cước rớt xuống ở chỗ này, đã bị thương nặng. Lâu ngày, dấu chân vị cường giả kia cũng biến thành 'Đạp Thần Hồ' hiện tại.

Đánh giá dấu chân phía dưới vô cùng lớn, trong đôi mắt Mộ Hàn hiện lên một vẻ ngạc nhiên. Theo bản năng hắn khẽ gật đầu, đang muốn nói chuyện thì sắc mặt phút chốc khẽ biến, thầm nghĩ trong lòng:

- Không tốt, 'Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ' kia muốn phát động công kích!

Bởi vì duyên cớ Tử Hư Thần Cung, năng lực cảm ứng của Mộ Hàn mạnh đến kinh người. Ở trong phạm vi nhất định, tâm thần của Mộ Hàn có trình độ cảm ứng nhạy cảm không thua cường giả siêu cấp như Lệ Thu Thủy chút nào.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Cơ hồ trong đầu Mộ Hàn vừa mới hiện ra ý nghĩ như vậy, từ xa xa liền liên tiếp truyền đến những tiếng gào thét. Chỉ một thoáng, tiếng gầm như nước thủy triều, đất rung núi chuyển.

Mà đích xác trong nháy mắt âm thanh này vang lên, một đạo bóng đen đột nhiên từ trong rừng rậm hắc ám cách đó hơn ngàn mét bay lên trời. Đúng là con "Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ" đã đi theo mọi người rất lâu.

Con mãnh thú có thân hình cực kỳ to lớn, đúng là dài đến mấy chục thước, giống như một đám mây đen to lớn.

Hai con ngươi của nó to như cái bàn tròn đang phóng ra một vầng ánh sáng lấp lánh đỏ tươi hút hồn. Ánh sáng trong mắt tràn ngập sát ý tàn nhẫn khát máu. Mà ở cuối thân hình kinh người của nó, chính là một cái đuôi dài đỏ như lửa. Bởi vì nó lao nhanh đến mà bị kéo căng thành thẳng tắp, nhìn qua tựa như một đám đám lửa bùng cháy kéo theo phía sau cái mông mãnh thú.

Con "Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ" này vừa xuất hiện, liền mang đến cho mọi người một cảm giác bị đè nén thật lớn.

- Vút!

Trong tiếng gào thét điên cuồng, mãnh thú cưỡi mây đạp gió. Chỉ vẫy cánh vài cái là xuyên qua không trung vài trăm thước. Hai cái chân trước thật lớn hung hăng chụp một trảo về hướng phía trước. Một đám trảo ảnh cực đại liền phồng lên to ra kịch liệt mà xé gió bay đến. Chỉ trong thời gian khoảnh khắc, đã bao phủ tất cả đám Mộ Hàn hơn mười người vào bên trong.

- Nghiệt súc, muốn chết!

Lệ Thu Thủy há miệng quát như sấm mùa xuân. Lão chợt quát một tiếng mãnh liệt, song chỉ như kiếm rồi nhanh như tia chớp hướng về phía trước mà điểm đi. Trong chớp mắt một đạo kiếm khí như dải lụa xanh lam lộ ra ở đầu ngón tay. Nó lôi cuốn kình đạo khủng bố chụp về trảo ảnh đen sì kia mà bắn đi. Nơi nào nó đi qua, hư không chung quanh đúng là văng tung tóe làm xuất hiện vô số khe nứt hẹp dài.

- Linh Hoàng kiếm khí!

Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhảy, Lệ Thu Thủy giờ phút này đúng là đang thi triển loại Linh Hoàng kiếm khí mà ngày đó đã từng đưa cho mình. Nhưng mà, Linh Hoàng kiếm khí do cường giả siêu cấp Vạn Lưu Lục Trọng Thiên Lệ Thu Thủy này thi triển ra, uy lực của nó mà đem so sánh với năm đạo đang phong ấn trong cơ thể hắn thì mạnh hơn vô số lần.

- Xoẹt!

Lực phá không bén nhọn chấn đi xa mấy chục dặm. Trong khoảnh khắc đó, Linh Hoàng kiếm khí liền cắt đám mây đen kia thành hai nửa với tốc độ đánh thẳng một mạch mà tâm thần đều khó có thể bắt giữ. Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ ở phía sau đám mây đen đúng là ngay cả trốn tránh đều chưa kịp, thì thân thể to lớn liền chia ra làm hai.

Sau một khắc, hai cánh cùng thân hình mãnh thú liền bị kình đạo thổi quét mà đến xé thành mảnh vụn. Nó hóa thành một mảnh huyết vụ thật lớn tức thì tràn ngập lan ra.

Dưới một đạo kiếm khí, mãnh thú Vạn Lưu Cảnh này đã tan thành tro bụi!

Thấy một màn như vậy, đội ngũ lập tức lâm vào trong yên lặng như chết. Không chỉ có đệ tử tứ tông cảm thấy rung động, mà sáu vị trưởng lão Vạn Lưu Cảnh của ba tông Thần Tiêu, Vũ Long và Linh Bảo, trong ánh mắt cũng xẹt qua vẻ khiếp sợ.

- Ti!

Mộ Hàn cũng là âm thầm hít một hơi thật sâu. Hắn đã sớm nghe nói qua, Lệ Thu Thủy tu vi mặc dù vẫn còn dừng lại tại Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, nhưng mà thực lực chân chánh của lão mà so cùng những cường giả siêu cấp Vạn Lưu Thất Trọng Thiên thì cũng là chỉ có hơn chớ không kém. Lệ Thu Thủy vừa mới ra tay, quả nhiên chứng thật điểm ấy.

Theo Mộ Hàn phán đoán, con Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ kia thực lực ít nhất có khả năng so sánh với tu sĩ Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên. Nhưng lại ngay cả một đạo kiếm khí của Lệ Thu Thủy đều không tiếp đón nổi.

- Đi!

Lệ Thu Thủy mở miệng mạnh mẽ, thần sắc khôi phục bình tĩnh. Tựa hồ như lão giải quyết một con Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ chỉ là đưa tay phủi đi đất bụi trên trang phục, cực kì dễ dàng.

Đội ngũ tiếp tục đi tới. Trong đám người vẫn là lặng ngắt như tờ. Trong ánh mắt không ít người nhìn về phía Lệ Thu Thủy lại xuất hiện thêm vài phần kính sợ.

Tựa hồ là một đạo Linh Hoàng kiếm khí kia của Lệ Thu Thủy được phát ra mãnh liệt nên đã có hiệu quả làm kinh động sợ hãi. Trong thời gian tiếp theo, Mộ Hàn lại cảm ứng được mấy đạo khí tức mãnh thú Vạn Lưu Cảnh. Nhưng mà những mãnh thú này cũng không có ý định xông lại đây, tựa hồ chỉ quan sát ở chỗ xa xôi. Sau một lát liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Một mạch thẳng đường không bị Đại Địa Ma Long ngăn trở mọi người đi đêm đi ngày.

Vì thế cùng ngày đến lúc ánh rạng đông xuất hiện thì, một tòa điện phủ vô cùng rộng lớn chậm rãi bày ra trước mắt mọi người. Nó đứng sừng sững trong khu rừng cây cổ thụ chọc trời rậm rịt, chiếm cứ cả một vùng không gian mấy ngàn thước, xem ra đúng là vô biên vô hạn. Mặc dù là bản thân đang đứng giữa trời cao, đông đảo tu sĩ lần đầu đến đây cũng không nhịn được sự rung động trong lòng.

- Hắc Ma Điện, rốt cục đã đến.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-795)