← Ch.344 | Ch.346 → |
Hắc Ma thần thú vốn không ai bì nổi đã lâm vào trong sự hoàn toàn tuyệt vọng. Nó hoàn toàn không hề phát hiện Mộ Hàn đã lặng lẽ dừng tay, trong miệng vẫn đang không ngừng phát ra những tiếng gầm rú do đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường:
- Hỗn đản a... Không nên hút... Không nên hút... Mộ Hàn, ta mà chết, Thái Huyền Thiên Vực các ngươi đều không ai còn sống được...
- A?
Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích. Nỗi nghi hoặc thật lớn lúc trước đã dằn xuống đáy lòng lại hiện lên lần nữa. Đám người Cổ Thần Âm và Quý Thiên Tâm đối với những Vực Ngoại Hắc Ma này chỉ phong ấn mà không giết chết, rốt cuộc là vì kiêng nể cái gì?
Giống như đã nhận ra âm thanh của Mộ Hàn, thân hình của Đại Địa Ma Long đang giãy dụa kịch liệt đột nhiên bình tĩnh trở lại, ánh mắt cuồng loạn cũng hơi hơi khôi phục lại sự tỉnh táo.
Sau khi đột nhiên phát hiện lực lượng linh hồn của chính mình đã không hề trôi đi nữa. Đại Địa Ma Long đầu tiên là giật mình ngây ra chỉ chốc lát, ngay sau đó lại như bị thần kinh mà cười lớn:
- Sâu róm con, lại sợ rồi sao... Năm đó những hỗn đản Cổ Thần Âm này cũng không dám giết chết bổn tọa, ngươi còn muốn hút sạch lực lượng linh hồn của bổn tọa. Thật sự là to gan lớn mật. Hắc hắc, bổn tọa nếu mà không còn sống, tất cả sâu róm con các ngươi ở Hạ Thiên Vực nho nhỏ này sẽ đều phải chôn cùng theo.
Mộ Hàn nhíu mày, chợt lại lạnh lùng cười rộ lên:
- Vậy thì ta đây cũng phải thử xem một chút. Nếu không có nghiệt súc nhà ngươi này, có đúng thật sự sẽ nguy hại lớn như vậy hay không? Lại đây cho ta!
Đồng thời với lúc nói, thân hình Đại Địa Ma Long liền không bị khống chế mà bay tới. Năm ngón tay của Mộ Hàn như cái móc, cắm thẳng tắp vào trong cổ nó. Lực lượng linh hồn lại bắt đầu chảy vào Tâm Cung của Mộ Hàn.
Đại Địa Ma Long không nghĩ tới Mộ Hàn nói động thủ liền động thủ. Nó lập tức hoảng sợ muôn kiểu, ra sức giãy dụa mà hét lớn:
- Dừng tay! Ngươi thật không sợ hại chết mọi người ở Thái Huyền Thiên Vực?
- Sự sống chết của những người khác ở Thái Huyền Thiên Vực cùng ta có quan hệ gì đâu?
Mộ Hàn xoẹt cười ra tiếng, vẻ mặt lạnh lùng khắc nghiệt vô tình. Hắn tự nhiên không phải thật sự muốn nhìn thấy vô số người ở Thái Huyền Thiên Vực bởi vì chính mình mà chết đi. Nhưng mà, nếu không cho Đại Địa Ma Long biết tay mà nghĩ đến khai báo, nếu không có hoàn toàn hù dọa cho nó sợ thì nó tuyệt sẽ không thành thật thông báo mọi vấn đề.
- Ngươi... Ngươi... Mộ Hàn, ta mà chết, ngươi cũng tuyệt đối không sống được!
Đại Địa Ma Long thấy Mộ Hàn không hề cố kỵ, tức thời khàn giọng gọi lớn. Nó liều mạng muốn tránh thoát trảo của Mộ Hàn, nhưng mặc cho thân thể của nó vặn vẹo biến ảo như thế nào, lực lượng linh hồn trước sau vẫn cuồn cuộn mà không ngừng trôi qua.
- Chỉ cần ngươi chết trước ta là tốt rồi.
Mộ Hàn nghe vậy, đột nhiên nở nụ cười. Chỉ trong thời gian chốc lát công phu, tu vi cảnh giới của Đại Địa Ma Long liền từ Vũ Hóa Cảnh rơi thẳng xuống Yên Hà Cảnh cấp Võ Cảnh Ngũ Trọng.
Mắt thấy không uy hiếp được. Đại Địa Ma Long rốt cục không nhịn được mà bắt đầu cầu khẩn:
- Mộ Hàn, buông tha ta đi. Ta tuyệt đối không có lừa ngươi, trong linh hồn ta có một quả 'Hắc Diễm Đồ Đằng'. Ta mà chết, 'Hắc Diễm Đồ Đằng' tất sẽ bùng phát dữ dội, đánh thức 'Hắc Diễm Ma Tổ' từ trong giấc ngủ say. Rồi sẽ giáng phân thân xuống. Đến lúc đó, đừng nói là ngươi không sống được, coi như cả Thái Huyền Thiên Vực đều dưới tai ách 'Hắc Diễm Ma Linh' của 'Hắc Diễm Ma Tổ' mà chịu cảnh chó gà không tha.
- Hắc Diễm Đồ Đằng... Hắc Diễm Ma Tổ... Hắc Diễm Ma Linh... Xảy ra chuyện gì?
Mộ Hàn buông Đại Địa Ma Long lại đã co rút thu nhỏ lại một vòng thân thể, trầm giọng hỏi.
- Ngươi nhìn, đây chính là 'Hắc Diễm Đồ Đằng'.
Đại Địa Ma Long hoàn toàn không còn có tâm tư kháng cự. Trong lúc đang nói, ở chỗ trên đầu thì lực lượng linh hồn bắt đầu bong tróc từng tầng từng tầng. Chỉ qua mấy giây, một đám hỏa diễm đen sì có hình dạng con ấn liền hiện ra ở chỗ sâu trong linh hồn. Nó chỉ to bằng bàn tay, trên đỉnh hắc diễm thì cái mầm tai lửa vẫn còn có hơi dao động chập chờn, thoáng như vật còn sống.
- Hắc Diễm Đồ Đằng?
Mộ Hàn khẽ nhíu mày, tâm thần theo bản năng áp sát tới. Nhưng hắn còn chưa đụng chạm đến khối hỏa diễm đen sì kia, liền cảm ứng được một cỗ khí tức khủng bố làm tâm thần hắn đều hơi bị run rẩy. Chỉ có điều là cỗ khí tức này ẩn náu mà không lộ, chỉ có đến cách hắc diễm rất gần thì mới có thể mơ hồ phát hiện.
Mộ Hàn không nhịn được hơi giật mình. Hắn cẩn thận quan sát một hồi thật lâu nhưng lại không còn có phát hiện nào khác. Hắn không khỏi mở miệng quát:
- Vật này là làm sao có được? Nói cặn kẽ một chút!
- Dạ, vâng....
Đại Địa Ma Long liên tục gật đầu, lại không hề giấu diếm chút nào.
Mộ Hàn càng nghe càng là ngạc nhiên. Chỗ Pháp La Thiên Vực mà Đại Địa Ma Long trước đây sống là một Trung Thiên Vực. Tại thế giới kia, cường giả tối cao nhất tổng cộng có ba vị, tất cả đều đạt tới Dương Hồ Cảnh. Đại Địa Ma Long nói Hắc Yểm Ma Tổ này là một trong số đó, hơn nữa thực lực vẫn còn ở vị trí cao nhất.
Ngoài ra, Hắc Diễm Ma Tổ kia cũng không phải tu sĩ nhân loại, mà chính là một Hắc Ma thú ở Pháp La Thiên Vực một mình tu luyện mà thành. Hắc Diễm Ma Tổ tụ tập đông đảo Hắc Ma thú thực lực cường đại, tại Pháp La Thiên Vực đã hình thành một cỗ thực lực cực kỳ cường đại. Làm cho tu sĩ nhân loại phải chung tay khó khăn lắm mới có thể chống lại.
Ước chừng sáu ngàn năm trăm năm trước, Hắc Diễm Ma Tổ kia đột phá vào cảnh giới cao hơn thất bại, đã làm cho bản thân bị thương nặng. Vì vậy hắn đã vận dụng bí pháp nào đó khiến cho chính mình lâm vào ngủ say. Đồng thời để lại dấu vết Hắc Diễm Đồ Đằng ở trong Hắc Ma linh hồn cường đại nhất, giao cho bọn chúng năng lực nuốt chửng Tâm Cung.
Nuốt chửng Tâm Cung càng nhiều, thực lực Hắc Ma sẽ càng mạnh, cũng có thể đối với Hắc Diễm Ma Tổ sinh ra càng nhiều Tín Ngưỡng Chi Lực. Mà Hắc Diễm Ma Tổ kia liền có thể thông qua một miếng Đồ Đằng, rồi từ trong cơ thể số đông các Hắc Ma mà hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực của bọn chúng. Dùng vào việc trị thương cho chính mình.
Lúc bắt đầu thì các Hắc Ma như Đại Địa Ma Long vẫn còn tuân theo mệnh lệnh của Hắc Diễm Ma Tổ, lặng lẽ nuốt chửng Tâm Cung. Nhưng theo thời gian trôi qua, bọn chúng cũng trở nên càng ngày càng liều lĩnh. Sau này không biết vì sao, trong số tu sĩ nhân loại có hai vị cường giả Dương Hồ Cảnh đến thăm dò ra được tình huống Hắc Diễm Ma Tổ ngủ say. Vì vậy bọn họ liên hợp các tu sĩ mỗi Đại tông phái ở Pháp La Thiên Vực, tiến hành áp chế toàn diện đối với Hắc Ma phân bố ở khắp nơi.
← Ch. 344 | Ch. 346 → |