← Ch.449 | Ch.451 → |
Mộ Hàn đi chừng một phút tới một đình viện thanh tịnh, diện tích mặc dù không lớn nhưng rất tráng lệ.
- La Thành đại ca, ngươi nhận quá nhiều nhiệm vụ.
Tiến vào sân nhỏ Đường Hoan buông hộp gỗ, hắn cười khổ nói:
- Mười nhiệm vụ phải hoàn thành trong thời gian bảy ngày, có thể hoàn thành ba cái là cao rồi, bảy nhiệm vụ còn lại không thể hoàn thành sẽ bị khấu trừ bảy trăm công huân, như vậy ngươi sẽ thiếu nợ bốn trăm công huân!
Mộ Hàn cười nói:
- Yên tâm đi, ta chọn lựa mười cái nhiệm vụ này chỉ là loại đơn giản, chỉ là chữa trị đạo văn mà thôi, hơn nữa chúng đều là do Đạo Văn Sư thủy, mộc luyện chế mà thành, đạo khí như vậy ta vừa vặn có pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, chữa trị đạo văn còn nhẹ nhõm hơn chữa trị Văn Phổ của ngươi nhiều lắm.
- Thực?
Đường Hoan bán tín bán nghi, nhưng mà Mộ Hàn đã tiếp nhiệm vụ thì hắn có nhiều lời cũng vô ích, lập tức nói.
- La Thành đại ca, ngươi phải nắm chắc thời gian đấy, ta sẽ không quấy rầy ngươi đâu. Nơi này có mấy gian phòng trống, ngươi tùy tiện ở gian nào cũng được, ta cũng đi Võ Công Điện tìm nhiệm vụ đây.
- Đường Hoan lão đệ, đa tạ.
Mộ Hàn có chút cảm kích gật đầu. Trong Linh Vũ Thánh thành này tụ tập nhiều tu sĩ, phòng ở cực kỳ khan hiếm, cho dù có tiền cũng chưa chắc thuê được, nếu như không phải Đường Hoan cung cấp cái đình viện này, chỉ sợ Mộ Hàn trong thời gian ngắn phải nghỉ ngơi ở bên ngoài đấy.
Đưa mắt nhìn Đường Hoan rời đi, Mộ Hàn trực tiếp ngồi trong đình viện, hắn mở mấy cái hộp ra, mười kiện cao phẩm đạo khí hiện ra ngoài.
Mười tin tức biểu hiện trên bia ngọc cũng giới thiệu tình huống đại khái của những đạo khí này.
Vốn Mộ Hàn có thể nhận tất cả nhiệm vụ chữa trị đạo khí, nhưng mà hắn hiện tại sắm vai Đạo Văn Sư pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, cho nên hắn chỉ tiếp hai loại thuộc tính này mà thôi, nếu không không cần người ta tra hắn cũng tự bại lộ thân phận.
Chữa trị đạo khíđối với đừng Đạo Văn Sư khác mà nói có lẽ tương đối khó khăn, nhưng đối với Mộ Hàn mà nói lại thập phần nhẹ nhõm.
Tùy ý cầm một thanh trường đao lên, Mộ Hàn chỉ hơi cảm ứng một chút là biết nó có vấn đề ở chỗ nào, trường đao này bị ngoại lực va cham mạnh cho nên có năm đạo văn vặn vẹo không nằm ở vị trí cũ, còn có ba đạo văn đứt đoạn.
Mộ Hàn cần phải làm chính là phục hồi năm đạo văn này lại như cũ, lại chữa trị ba đạo văn đứt đoạn.
Xùy!
Hơi chút trầm ngâm, ngón tay của Mộ Hàn điểm lên thân đao, pháp lực thủy thuộc tính đen như mực lại từ ngón tay tuôn ra ngoài, nhanh chóng dung nhập vào thân đao.
Tiếng khắc họa rất nhỏ vang lên, từng kiện từng kiện pháp lực quấn quanh...
Thời gian từng giây từng phút trôi đi...
- La Thành đại ca, La Thành đại ca...
Lại qua sáng sớm ngày hôm sau, Đường Hoan gấp gáp chạy thẳng vào trong sân nhỏ, trên mặt hiện ra sắc thái ngạc nhiên. Thấy Mộ Hàn đứng trong sân và mười cái hộp gỗ đang chất đống trong sân, Đường Hoan cũng không có để ý, giống như bắp rang nói:
- La Thành đại ca nói cho ngươi biết một tin tức, tu sĩ giết Đại Hạc Vực Chủ Tư Không Dục Vạn Lưu Cảnh đã bị cao thủ Tư Không gia tộc vây giết tại biên giới phía nam Xích Thành Thiên Vực Hỏa Diệm sơn rồi.
Sau khi nói xong Đường Hoan mới nhớ tới cái gì đó:
- La Thành đại ca, ngươi nghe nói qua người nọ sao?
- Đương nhiên nghe nói qua.
Mộ Hàn gật gật đầu, nụ cười cổ quái của hắn biến mất, nói:
- Người nọ hình như tên là Mộ Hàn a? Nghe nói Đại Hạc Vực Chủ Tư Không Dục là tu sĩ Linh Trì tam trọng thiên nhưng Mộ Hàn chỉ có tu vị Vạn Lưu thất trọng thiên, đúng là không ngờ hắn có thể đánh chết cường giả Linh Trì Cảnh.
- Đúng vậy a, Mộ Hàn đúng là lợi hại.
Đường Hoan mặt mũi tán thành, chợt tiếc hận nói:
- Đáng tiếc hắn chết trong vây công của sáu cường giả Linh Trì Cảnh của Tư Không gia tộc. Nếu như hắn cũng đột phá tới Linh Trì Cảnh, sáu người kia có thể làm gì hắn hay không còn khó nói. Thật sự là kỳ quái, Hạ Thiên Vực lại có thể xuất hiện thiên tài như vậy.
Mộ Hàn cười mỉm nói:
- Thái Huyền Thiên Vực có thể có Tiêu Tố Ảnh dung nhan trác tuyệt và thiên phú tuyệt đỉnh thì xuất hiện Mộ Hàn cũng không phải chuyện lạ.
- Nói cũng phải.
Đường Hoan đảo mắt nhìn qua những hộp gỗ kia.
- La Thành đại ca, đạo khí chữa trị như thế nào rồi?
- Đều tốt.
Mộ Hàn cười nói.
- Đều tốt...
Đường Hoan vô ý thức ứng một câu, sau đó hắn như lò xo nhảy dựng lên, nói kỳ quái:
- Cái gì? Đều tốt?
- Đúng, hiện tại nên đi giao nhiệm vụ thôi!
- La Thành đại ca, ngươi, ngươi...
"..."
Lúc đi thẳng ra khỏi đình viện, Đường Hoan cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, từ khi tiếp nhiệm vụ tới bây giờ chỉ qua hai ngày mà thôi, mười kiện đạo khí đã được chữa trị xong. Đương nhiên nếu như hắn biết rõ Mộ Hàn từ lúc tiếp nhiệm vụ đã hoàn thành trong buổi sáng thì chỉ sợ sẽ càng thêm khiếp sợ.
Sở dĩ Mộ Hàn chờ tới bây giờ mới đi tới Võ Công Điện là vì chờ đợi tin tức Mộ Hàn đã chết truyền lưu ra ngoài.
Hung thủ đánh chết Tư Không Dục "Tử vong", những cao thủ Tư Không gia tộc đương nhiên sẽ quay về Bảo Tiên Thiên Vực, Xích Thành Thiên Vực náo nhiệt suốt nửa năm cũng khôi phục an bình. Không qua bao lâu tin tức này sẽ bị người ở Xích Thành Thiên Vực lãng quên mà thôi.
Dưới tình huống như vậy Mộ Hàn sắm vai La Thành cho dù biểu hiện càng xuất sắc cũng sẽ không khiến cho Chân Vũ Thánh Sơn hoài nghi lai lịch của hắn, tối đa chỉ kinh ngạc thiên tư của hắn mà thôi, dù sao tỏng thế giới võ đạo các loại thiên tài tầng tầng lớp lớp, Mộ Hàn chỉ là một trong số đó thôi.
Lúc đi vào Võ Công Điện thì nhiều tu sĩ đang ra vào hối hả.
"..."
- Năm mươi lăm, không có một đệ tử ngoại sơn nào dám tiếp nhiệm vụ đó, không nghĩ tới bị Cổ Diệp sư huynh hoàn thành, chậc chậc, đúng là khó tin mà.
- Một nhiệm vụ chính là hai vạn điểm công huân, Cổ Diệp sư huynh công huân sắp đạt tới tám vạn rồi.
- Trong tuyển bạt sang năm Cổ Diệp sư huynh tuyệt đối có thể trở thành đệ tử chánh thức của Chân Vũ Thánh Sơn.
"..."
Vừa vào cung điện đủ loại âm thanh khen ngợi không ngừng lọt vào trong tai Mộ Hàn.
- Cổ Diệp?
Cái tên này Mộ Hàn mới vào Võ Công Điện đã thấy qua, đệ tử có nhiều công huân nhất chính là "Cổ Diệp". Mộ Hàn vô ý thức đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy trên bia công huân sau hai chữ "Cổ Diệp" con số đã biến thành bảy vạn tám ngàn.
- Cổ Diệp sư huynh trở thành đệ tử ngoại sơn đã ba năm, tu vị của hắn còn cao hơn La Thành đại ca, sớm đạt tới Vạn Lưu thất trọng thiên, nghe nói đã nửa chân tiến vào Linh Trì Cảnh.
Hai năm trước vận khí không tốt nên không thể tiến vào bảy vị trí đầu, đầu năm nay hắn nhận nhiệm vụ ra khỏi thành chấp hành nhiệm vụ cũng không có xuất hiện, mọi người còn tưởng rằng hắn không còn trên nhân thế, nhưng không ngờ hắn hiện tại đã quay về.
Đường Hoan cũng có chút kinh ngạc, nhẹ giọng giải thích:
- Đáng tiếc, hắn trở về muộn một chút, nếu là tháng trước có thể đã thông qua ' Chân Vũ Thánh Hội ' trở thành đệ tử chánh thức.
*****
- Hắn tiếp nhiệm vụ gì?
Mộ Hàn có chút tò mò, ánh mắt đảo qua bốn phía, qua một lát sau đã tập trung vào một nam tử ở cách đó vài trăm mét, nam tử này có dáng người thon dài, thoạt nhìn ước chừng ba mươi tuổi, thần sắc lạnh lùng, mặt không biểu tình giống như thanh kiếm ra khỏi vỏ.
Cho dù ánh mắt chung quanh nhìn qua thì bản thân nam tử áo đen này chẳng quan tâm, có lẽ hắn chính là "Cổ Diệp" đệ tử ngoại sơn. Thời điểm này Cổ Diệp tách ra khỏi đám người, hắn bước nhanh đi, rất nhanh đã đi xuyên qua người Mộ Hàn cùng Đường Hoan, biến mất ở cửa ra vào.
Đưa mắt nhìn Cổ Diệp rời đi, Đường Hoan lúc này khâm phục nói:
- Đó là nhiệm du một vị trưởng lão Thiên Cơ Phong am hiểu luyện dược Dương Hồ Cảnh tuyên bố nhiệm vụ cho đệ tử ngoại sơn, được tiến vào ' Vong Linh Ma Cốc ' thu thập một loại dược thảo, mà muốn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên nhất định phải có năng lực cảm ứng dược thảo phi thường cường đại.
- Có tin tức nho nhỏ nói nhiệm vụ kia là trưởng lão Thiên Cơ Phong bố trí cho đệ tử lụa chọn, lúc bắt đầu hình như là nhắm vào đệ tử chính thức, nhưng mà sau khi có hơn mười đệ tử chính thức tiếp nhiệm vụ tử vong liền không có người nào đi thử, cho nên mới đưa tới Võ Công Điện. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì cho dù sang năm sa sút không đủ công huân cũng sẽ được trưởng lão kia thu làm môn hạ.
Nói xong lời cuối cùng Đường Hoan không nhịn được hâm mộ.
- Có chuyện tốt như vậy?
Mộ Hàn kinh ngạc nói:
- ' Vong Linh Ma Cốc ' là nơi như thế nào?
Đường Hoan cười nói:
- Chỗ kia nghe nói là nằm ở cực tây Xích Thành Thiên Vực, đã thâm nhập vào không gian giới bích, phi thường hung hiểm, không cẩn thận có thể bị không gian phong bạo ở giới bích giết chết, hơn nữa trong đó có rất nhiều vong hồn phiêu đãng, mặc dù là tu sĩ Linh Trì Cảnh đi vào cũng cửu tử nhất sinh.
- Vong linh? Thứ kia xuất hiện thế nào?
Tâm thần Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, từ hai chữ "Vong linh" phán đoán, "Vong Linh Ma cốc" này rất có thể tương tự như Thái Huyền Thiên Vực "Vực Giới Sát Tràng", nếu như là thế thì đó là nơi tu luyện không tệ.
- Ta cũng không hiểu!
"..."
Khi đang nói chuyện hai người xuyên qua đám người đi vào trong cung điện, tìm được cô gái áo đen kia.
Trước mặt của nàng hiện tại có rất nhiều người xếp hàng nhận nhiệm vụ, chờ nửa ngày mới tới phiên Mộ Hàn. Nhìn qua Mộ Hàn cùng Đường Hoan ôm hộp gỗ, nàng sững sờ, chợt ý thức được cái gì đó, trong mắt lộ ra một tia mỉa mai:
- La Thành đúng không, như thế nào, không thể chữa trị những đạo khí này đúng không? Nhưng mà cho dù ngươi buông tha nhiệm vụ cũng vô dụng thôi, buông tha tương đương với thất bại, ngươi phải móc một ngàn công huân ra.
Đường Hoan nhịn không được nói:
- Vị sư tỷ này, La Thành đại ca là tới giao nhiệm vụ, mười nhiệm vụ này hắn đã hoàn thành rồi!
- Giao nhiệm vụ? Mới hai ngày mà ngươi chữa trị được mười kiện đạo khí, nói đùa gì vậy?
Giọng của cô gái lập tức trở nên bén nhọn khiến người chung quanh chú ý tới nơi đây, nhao nhao đưa mắt nhìn qua bên này xảy ra chuyện gì.
- Những đạo khí này có chữa trị chưa thì sư tỷ kiểm tra thực hư chẳng phải là biết sao.
Mộ Hàn cười mỉm cười, nháy mắt với Đường Hoan sau đó đặt hộp gỗ lên trên bàn.
- Còn cần các ngươi dạy!
Cô gái áo đen này hừ lạnh, tay phải đưa qua, âm thanh "Răng rắc ", "Răng rắc" vang lên liên tục, nắp hộp mở ra từng cái. Nàng tiện tay cầm cầm một thanh trường kiếm đem chân nguyên rót vào trong, chỉ nghe tiếng ông ông vang vọng, một đạo hào quang màu xanh lam từ trong thân kiếm bắn ra ngoài.
Sau một khắc cô gái mặc áo đen này trên mặt hiện ra thần sắc ngạc nhiên, chân nguyên tiến vào trong đạo khí này hoàn toàn thông suốt, hơn nữa chân nguyên đi vào nháy mắt thì kích phát toàn bộ đạo văn, loại cảm giác này xác thực chỉ có đạo khí hoàn hảo không có tổn hao gì mới có thể làm được.
- Đã sửa tốt?
Nàng khó tin nhìn qua Mộ Hàn.
- Ta nói La Thành đại ca đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ rồi.
Đường Hoan cười tủm tỉm nói.
- Mới một nhiệm vụ mà thôi.
Cô gái mặc áo đen có chút tức giận lườm Đường Hoan, lại cầm đạo khí thứ hai lên, rồi sau đó là kiện thứ ba, kiện thứ tư... Trên mặt nàng vẻ khiếp sợ càng ngày càng đậm, lúc buông đạo khí thứ mười ra nàng đã ngây ra như phỗng, gia hỏa tên là La Thành này hoàn toàn chữa trị xong mười kiện đạo khí.
Đám người chung quanh cũng âm thầm líu lưỡi, xem tới bây giờ bọn họ đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi. La Thành này một hơi tiếp mười nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí nhưng không nghĩ tới vừa qua hai ngày La Thành liền thành công chữa trị tất cả đạo khí, tốc độ vô cùng kinh người.
Hơn nữa bọn họ chú ý tới những đạo khí này là thủy, mộc thuộc tính. Nếu như chúng đều do La Thành chữa trị thì ý nghĩa La Thành chính là Đạo Văn Sư pháp lực thủy, mộc song thuộc tính. Đạo Văn Sư như vậy cả Xích Thành Thiên Vực không có nhiều.
- Sư tỷ, có thể kết toán công huân chứ?
Phát giác được động tĩnh bốn phía, trong lòng Mộ Hàn cười thầm, không nhịn được giao lệnh bài nói ra.
- Tốt, tốt, ta sẽ nhanh chóng thêm vào một ngàn công huân!
Cô gái áo đen lúc này mới tỉnh táo tinh thần, vội vàng tiếp nhận lệnh bài của Mộ Hàn, đúng là thái độ đại biến. Nàng có loại dự cảm, La Thành trước mặt cái danh xưng "Đệ tử ngoại sơn" sẽ không dính vào quá lâu, dùng bổn sự phương diện đạo khí của hắn và tu vị Vạn Lưu lục trọng thiên thì sang năm sẽ thông qua tuyển bạt, cũng có khả năng được một trưởng lão Chân Vũ Thánh Sơn nhìn trúng, đối với dạng nhân vật này nàng chỉ có thể giao hảo, cũng không cần đắc tội.
Đặt lệnh bài vào trong ngọc trụ, ngón tay nhanh chóng điểm lên trên đó vài cái, hai chữ "La Thành" có con số một ngàn công huân.
- La Thành sư đệ, ngươi cần tiếp nhiệm vụ không?
Cô gái áo đen này bắt đầu tươi cười nhiệt tình hơn nhiều lắm.
- Nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí hai ngày nay có nhiều, trong đó có một nhiệm vụ chữa trị là thủy thuộc tính cao phẩm đạo khí, vừa vặn thích hợp với ngươi, còn lại có không ít nhiệm vụ chữa trị đạo khí thủy thuộc tính, mộc thuộc tính trung phẩm đạo khí, nhưng mà thù lao không cao.
- Mới có một nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí, quá ít!
Mộ Hàn có chút thất vọng.
- La Thành sư đệ, ta có hai thanh cao phẩm đạo khí mộc thuộc tính cần chữa trị, thù lao hai trăm công huân, ngươi chờ chút, ta tuyên bố nhiệm vụ này ra ngoài.
Một giọng nói thanh thúy đột nhiên vang lên, Mộ Hàn nhìn lại, chỉ thấy một nữ đệ tử mặt trái xoan áo đỏ chạy tới đài nhiệm vụ.
- Ta cũng có một kiện cao phẩm đạo khí thủy thuộc tính muốn chữa trị, nhưng mà ta chỉ có chín mươi công huân...
- Còn có ta, cũng là một kiện cao phẩm đạo khí mộc thuộc tính!
- La Thành sư đệ chữa trị đạo khí trình độ quả nhiên lợi hại, đáng tiếc hắn không phải kim pháp lực Đạo Văn Sư, bằng không ta cũng tuyên bố nhiệm vụ.
"..."
Nhìn thấy hành động của cô gái áo đỏ đám người chung quanh tỉnh táo lại, tu sĩ có được cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính cần chữa trị đều muốn tuyên bố nhiệm vụ.
Đối với bọn họ mà nói loại Đạo Văn Sư tình nguyện chữa trị cho bọn họ cầu còn không được, hôm nay đã xuất hiện, làm sao bỏ qua cơ hội chứ. Mà những tu sĩ có đạo khí thuộc tính khác bị hư hao thì tiếc nuối không thôi, ánh mắt nhìn qua đám người tấp nập kia đầy hâm mộ...
*****
Với nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính này Mộ Hàn ai tới cũng khôn cự tuyệt.
Không qua bao lâu Mộ Hàn đã tiếp nhận mười cái rồi. Hắn và Đường Hoan lần nữa ôm mười hộp gỗ rời khỏi Võ Công Điện, tin tức này bắt đầu truyền bá nhanh chóng trong đệ tử ngoại sơn. Đột nhiên nghe chuyện này nhiều tu sĩ bán tín bán nghi.
Nhưng dù vậy trên bia nhiệm vụ ở Võ Công Điện những nhiệm vụ chữa trị cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính tăng lên không ít. Dù sao mấy chục vạn đệ tử ngoại sơn những đệ tử hai thuộc tính này đạo khí hư hao không ít, có chút cao phẩm đạo khí đã hư hao nhiều năm.
Trong đệ tử chính thức của Chân Vũ Thánh Sơn mặc dù có vài người là Đạo Văn Sư thủy, mộc pháp lực, nhưng đối với đệ tử ngoại sơn mà nói những người này là tồn tại cao cao tại thượng, từ trước đến nay như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tùy tiện luyện chế một kiện đạo khí là đạt được mấy vạn, thậm chí là hơn mười vạn công huân, làm sao vì một trăm công huân mà chạy đến Võ Công Điện cho đệ tử ngoại sơn tuyên bố nhận nhiệm vụ chữa trị đạo khí chứ?
Cho nên mặc kệ tin tức là thật là giả, luôn luôn có đệ tử ngoại sơn ôm tâm tư thử tuyên bố nhiệm vụ.
Nhưng mà hai ngày sau Mộ Hàn cùng Đường Hoan lại mang mười hộp gỗ tới Võ Công Điện lần nữa và đổi lấy chín trăm chín mươi điểm công huân thì tất cả hoài nghi biến mất. Khi thấy Mộ Hàn tiếp mười nhiệm vụ và rời đi, bắt đầu có thêm đệ tử ngoại sơn tuyên bố nhiệm vụ.
Trong đệ tử ngoại sơn lập tức truyền ra có Đạo Văn Sư thủy, mộc song thuộc tính đang nhận nhiệm vụ chữa trị đạo khí, đây là quả bom tấn nổ tung trong Linh Vũ Thánh thành, thậm chí có không ít tu sĩ chuẩn bị thứ cần thiết chạy đến võ công điện tuyên bố nhiệm vụ chữa trị đạo khí, chờ mong Mộ Hàn có thể tiếp được.
Mộ Hàn lần lượt nhận nhiệm vụ và hoàn thành nhiệm vụ, hối đoái công huân, nhưng mà mỗi lần hắn chỉ tiếp mười nhiệm vụ, mỗi lần đều phí thời gian hai ngày.
Đang lúc thanh danh "La Thành" Mộ Hàn tại Linh Vũ Thánh thành tăng lên, trong Hỏa Diệm Sơn ở phía tây nam biên cảnh Xích Thành Thiên Vực có dị động xuất hiên.
Hỏa Diệm sơn tên như ý nghĩa, trong núi này quanh năm khói lửa mù mịt. Nhiệt độ nóng bức khó chịu, khói đen nóng bức không ngừng rót vào tầng mây cũng làm cho phương viên trăm dặm không có ngọn cỏ nào cả. Sở dĩ xuất hiện dị trạng như vậy là do trong núi lửa có Hỏa Vân Thạch.
Đối với võ đạo tu sĩ mà nói Hỏa Vân Thạch cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ có số ít người tu luyện công pháp đặc thù mới có thể ngẫu nhiên tới Hỏa Diệm sơn này hấp thu nhiệt độ. Lúc bình thường phạm vi mấy trăm dặm quanh Hỏa Diệm sơn không có khí tức sinh mệnh nào tồn tại.
Hung thủ "Mộ Hàn" sát hại Đại Hạc Vực Chủ Tư Không Dục đã bị nhiều cao thủ Tư Không gia tộc vây giết ở Hỏa Diệm sơn này.
Lúc ấy có đông đảo tu sĩ Xích Thành Thiên Vực từng nhìn thấy "Mộ Hàn" bị vài tên cao thủ Linh Trì Cảnh đánh trúng và thân thể phá thành mảnh nhỏ rơi vào sâu trong Hỏa Diệm sơn Hỏa Vân Động, sau đó mảnh vỡ bị đốt thành tro tàn, hồn phi phách tán, hài cốt không còn.
Mà thời điểm này trong Hỏa Vân Động lửa cháy bừng bừng ngưng tụ thành một sinh vật, nó chậm rãi nhúc nhích. Sau một lúc lâu một thân ảnh thon dài có hỏa diễm thiêu đốt hiện ra, chính là Mộ Hàn mới ngưng tụ "Hỏa linh pháp thân" không lâu, Mộ Diệu Long.
Mộ Hàn bảo nó tới biên cảnh phía nam chính là vì nghe Lôi Động nói nơi này có "Hỏa Diệm sơn" là hoàn cảnh tốt khiến "Hỏa linh pháp thân" dễ giữ mạng của mình.
- Những người kia thật sự là quá lợi hại, hiểm tử còn sống được, thiếu chút nữa thật xong đời rồi.
Mộ Diệu Long lòng còn sợ hãi nói nhỏ một câu, thần sắc của nó lại hiện ra vẻ lắng nghe, rồi sau đó phối hợp gật đầu.
- Hiểu rồi, ta ở lại Hỏa Diệm sơn tu luyện...
Giọng của hắn càng ngày càng yếu, thân thể Mộ Diệu Long lại hóa thành hỏa diễm dung nhập vào trong Hỏa Vân Động...
- La Thành đại ca, xuất phát!
Linh Vũ Thánh thành, Đường Hoan nâng năm hộp gỗ lên, hắn kích động vẫy tay với Mộ Hàn, sau đó đi ra khỏi đình viện. Mộ Hàn cười mỉm gật đầu, cũng ôm năm hộp gỗ theo sau.
Mộ Hàn lúc này đi tới Linh Vũ Thánh thành ngày thứ mười lăm!
Mười lăm ngày nay Mộ Hàn tiếp nhận bảy lần nhiệm vụ, mỗi lần là mười kiện đạo khí, tính toán hắn đã chữa trị được bảy mươi kiện cao phẩm đạo khí thủy, mộc thuộc tính. Mỗi nhiệm vụ sau này đều hơn một trăm công huân, số công huân Mộ Hàn nhận được lần này là chừng một ngàn tám.
Mấy con số này không thể vào bía công huân, nhưng với đệ tử ngoại sơn mười bốn ngày mà nói đó là con số kinh người. Những đệ tử ngoại sơn vào cùng lúc với Mộ Hàn công huân cao nhất cũng chỉ mấy trăm, nhiều người còn là số 0.
Cũng như Đường Hoan, hắn là thành viên trong số công huân 0 này. Nhưng thằng này không ngại, mỗi ngày hấp tấp chạy đông chạy tây, hoặc giúp Mộ Hàn tạo thế, hoặc dò hỏi tin tức giúp Mộ Hàn. Mộ Hàn cũng có chút băn khoăn nên mấy ngày qua rút thời gian giúp hắn điều chỉnh Văn Phổ kiện siêu phẩm đạo khí kia, tự nhiên đây là biểu hiện giả dối của Mộ Hàn, trên thực tế hắn dùng không tới nửa ngày đã làm xong rồi.
Đương nhiên đối với Mộ Hàn mà nói con số tám ngàn công huân hiện có không trọng yếu, hắn những ngày này thu hoạch chính yếu nhất chính là thanh danh không nhỏ trong Linh Vũ Thánh thành. Hôm nay đệ tử ngoại sơn trong Linh Vũ Thánh thành không ai không biết hai chữ "La Thành".
Thậm chí khi Đường Hoan lộ ra thì có không ít đệ tử chính thức trong Chân Vũ Thánh Sơn đàm luận về hắn.
- La Thành thực sự thần kỳ như vậy?
Thiên Tuyền Phong, trong cung điện tinh mỹ giữa sườn núi, một nam tử trẻ tuổi ngồi xếp bằng trên đất, trước người bày ra mấy cái bình màu trắng sau đó băn khoăn hỏi thăm. Nam tử này nhìn qua chừng hai mươi tuổi, một thân áo bào trắng, khuôn mặt trắng nõn, da thịt óng ánh và rất tuấn tú.
Trước mặt của hắn là có sáu nam nữ vây quanh.
- Hứ, một đệ tử ngoại sơn mà thôi, truyền đi thì đúng là kỳ diệu đấy, nhưng đó là bản lĩnh thật sự sao?
Một nữ tử xinh đẹp áo xanh bĩu môi nói, đôi mắt nhìn qua nam tử áo bào trắng và gương mặt đầy nét hâm mộ.
- So sánh với Lâm sư huynh thì hắn còn không đáng xách giày nữa.
- Đúng vậy, đúng vậy, trong đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn luận luyện khí ai có thể qua được Lâm sư huynh?
Nam người còn lại phụ họa theo.
- Lời này không thể nói như vậy.
Nam tử áo bào trắng cười rụt rè, nói:
- La Thành này có thể trong hai ngày tu phục mười kiện cao phẩm đạo khí, trình độ có lẽ vẫn có chút, hơn nữ hắn có pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, tư chất không tệ. Ta ngược lại có chút tò mò hắn có thể chữa trị siêu phẩm đạo khí hay không?
- Siêu phẩm đạo khí?
Mấy người chung quanh đều sững sờ.
- Như vậy đi, Câu Na, kiện siêu phẩm đạo khí mộc thuộc tính của ngươi mấy ngày trước chẳng phải hư hao sao, cầm nó đi tới Võ Công Điện phát nhiệm vụ, thù lao năm ngàn công huân, xem hắn tiếp hay không tiếp.
Nam tử áo bào trắng trầm tư, đưa mắt nhìn qua nữ tử áo xanh đối diện, hào hứng dạt dào cười rộ lên.
- Hiểu rồi, ta đi đây!
Nữ tử Câu Na ngầm hiểu, lập tức đứng lên ra khỏi cung điện.
← Ch. 449 | Ch. 451 → |