← Ch.471 | Ch.473 → |
- Cái gì? Linh Trì Thất Trọng Thiên? Nhân loại, đây là chỗ dựa lớn nhất của ngươi?
Cảm ứng được từ khí tức khổng lồ kích động ra từ trong cơ thể Công Tôn Long, Thủy Linh kia cười lạnh một tiếng. Cự chưởng vẫn không có chậm lại chút nào, vẫn lấy thế vạn quân như sấm sét chụp xuống. Chẳng những nó bao phủ Mộ Hàn vào bên trong, còn muốn bao quát cả Công Tôn Long vào trong đó. Tiếng rít vang lên như có thể xuyên thủng màng nhĩ.
- A?
Công Tôn Long vô cùng kinh ngạc, không tự chủ được kêu nhỏ thành tiếng. Nhưng kình đạo khủng bố từ trên cao trút xuống kia lại không cho phép lão có bất cứ do dự nào, hữu quyền đột nhiên giơ lên đón lấy cự chưởng kia đang nện ầm ầm tới. Trong chớp mắt, một đạo quyền ảnh liền mang theo kình đạo hào hùng đã phun trào ra.
Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay đó, quyền ảnh kia đã va chạm chính diện với cự chưởng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Tiếng va đập kịch liệt chấn động lan ra khiến cho cả tòa Vong Linh Thánh Điện đều kêu lên o o.
Quyền ảnh và cự chưởng cơ hồ đồng thời vỡ vụn, trong không trung đài tế này phảng phất đột nhiên nổi lên cơn lốc cấp mười hai, kình khí thịnh nộ điên cuồng giống như những cơn sóng ngập trời bắt đầu dường như phát điên tàn phá bừa bãi mọi thứ bên trong Vong Linh Thánh Điện.
- Mộ Hàn, đây là nơi nào vậy?
Công Tôn Long thân hình khẽ run, sắc mặt lập tức liền trở nên nặng trịch. Lão kinh ngạc không hiểu ra sao cả bật thốt lên
- Làm thế nào mà ngươi lại trêu chọc một đối thủ cường đại như vậy? Xem ra ta thực sự không có nói sai, sớm muộn thì ta đều phải bị ngươi hại chết!
Nói đến câu sau cùng, Công Tôn Long đã có vẻ có hơi tức giận.
- Quả nhiên có điểm bản lĩnh, nhưng mà muốn nghĩ đến giữ được tánh mạng thì còn xa xa không đủ!
Thủy Linh kia quát lên một tiếng lớn, hai cái trảo cực lớn liên tục tung ra hư trảo trên không trung. Còn U Minh Hồn Thủy ở chung quanh ngưng tụ thành mười hai con Thủy Long xù xì to lớn nhằm hướng Mộ Hàn và Công Tôn Long trên đài tế mà rít gào lao đến. Tiếng rít trời long đất lở vang lên liên tiếp làm cho thần hồn người khác đều hơi bị rung động.
Thấy thế công bá đạo mạnh mẽ của Thủy Linh, đôi mắt Mộ Hàn híp lại mà ngượng ngập nói:
- Công Tôn tiền bối, có lẽ trước cứ giải quyết phiền toái này rồi hãy nói sau. Nếu không, hai người chúng ta đều phải xong đời!
- Ngươi...
Công Tôn Long có hơi hổn hển.
Lão đã sớm đoán được lực lượng bên trong Cửu Long Lôi Hỏa Tráo sở dĩ bị suy giảm kịch liệt là bởi vì Mộ Hàn gặp phải đại phiền toái. Có khả năng là bị quấn vào trong một không gian bão táp khác, cũng có khả năng là bị lượng lớn Vong Linh công kích. Sau khi thoát khốn chứng kiến, quả nhiên so cùng suy đoán là không sai biệt lắm.
Một lần giao đấu mới rồi đã khiến cho Công Tôn Long biết rõ ràng đối thủ của mình là Thủy Linh, một loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất. Hơn nữa thực lực Thủy Linh kia so với lão đều còn phải hơi mạnh hơn một chút. Chẳng những nó đã đạt tới Linh Trì Nhất Trọng Thiên, e là còn cách cảnh giới Dương Hồ cũng chỉ có một bước nho nhỏ như vậy.
Với thực lực hiện nay của lão thì cũng không nắm chắc chiến thắng trước cường địch như vậy.
Giờ khắc này, Công Tôn Long thậm chí liền ngay cả tâm tư nện cho Mộ Hàn một trận đến nơi đến chốn cũng có.
Nếu như mà có thể, lão tuyệt đối sẽ không chút do dự lựa chọn bỏ lại Mộ Hàn, còn chính mình thoát đi. Có điều là ở vào bên trong không gian phong bế Đạo Khí này, ngoại trừ hỗ trợ chùi đít cho Mộ Hàn ra thì lão đã không có sự lựa chọn nào khác. Đúng như Mộ Hàn nói, không giải quyết con vật khổng lồ trước mắt này, hai người đều như trứng trong một rổ.
- Mộ Hàn, sau này lại tính sổ với ngươi!
Trong tình thế nguy cấp, Công Tôn Long cũng bất chấp lại so đo với Mộ Hàn. Một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện ở trong lòng bàn tay, liên tục đâm tới hư không chung quanh với tốc độ cực nhanh, làm cho tâm thần Mộ Hàn đều khó có thể nắm bắt. Trong thời gian ngắn, khoảng không trên cả tòa đài tế không đều bị kiếm thế của Công Tôn Long bao phủ vào bên trong.
- Vút! Vút! Vút...
Trong giây lát sau đó, liền có những đạo kiếm khí khổng lồ cắt nát hư không, như những dải lụa thổi quét lan đi. Chúng chia nhau nghênh đón mười hai con Cự Long do trảo của Thủy Linh nắm bắt dựng lên. Cái này chính là công pháp võ đạo Thiên Tru Kiếm Quyết cường đại nhất của Kiếm Thần Tông ở Đại Hạc Thiên Vực. Từ trước đến giờ đều chỉ có những ai nhậm chức Tông chủ Kiếm Thần Tông mới có thể tu luyện.
Công Tôn Long cũng là sau khi bị nhốt ở Thiên Lôi Tuyệt Vực thì mới tu luyện thành công loại công pháp này. Bây giờ mới là lần đầu tiên thi triển ra khi đang giao đấu cùng kẻ địch.
- Không hổ là 'Kiếm Thần" của Đại Hạc Thiên Vực, quả nhiên là có chút tài năng.
Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, mặc dù kiếm khí của Công Tôn Long chỉ hướng về phía những con Cự Long do Thủy Linh ngưng tụ mà thành, nhưng đứng ở bên cạnh Công Tôn Long nên Mộ Hàn lại có thể cảm nhận được rõ ràng kiếm ý vô cùng sắc bén kia của lão. Cùng với trường kiếm nhảy múa, khí tức sắc bén tràn ngập hư không, Mộ Hàn thậm chí có loại cảm giác như thân thể sắp sửa bị xé rách.
Hít vào một hơi thật sâu, Mộ Hàn cực lực vận chuyển công pháp, chân nguyên như sóng triều cuồn cuộn kích động bên trong cơ thể, không ngừng trừ khử kiếm ý kia xâm nhập mà đến.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!...
Kiếm khí cùng Cự Long liên tục chạm vào nhau, kình khí điên cuồng bùng nổ.
Ở vào dạng thời khắc này, Mộ Hàn lại phút chốc ngồi xếp bằng. Ý niệm chỉ là có hơi khẽ động, Mặc Tâm Thần Thủy liền lao ra khỏi mi tâm, nhập vào trong U Minh Hồn Thủy ở chung quanh đài tế.
- Cái gì?
Nhạy cảm cảm ứng được khí tức của một loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất khác, Thủy Linh kia lấy làm kinh hãi. Động tác trên tay đúng là có hơi dừng lại.
Công Tôn Long có thể trở thành Kiếm Thần ở Đại Hạc Thiên Vực, kinh nghiệm chiến đấu phong phú như thế nào. Lão lập tức liền đã nhận ra tình trạng khác thường của Thủy Linh, trường kiếm trên tay lập tức phát ra những tiếng vù vù kịch liệt, ngàn vạn đạo kiếm khí sắc bén đúng là đồng thời bắn ra dữ dội. Chỉ trong khoảnh khắc liền đánh tan vài đạo Thủy Long còn sót lại mà đánh thẳng một mạch tới.
Roạt!
Thủy Linh kia đột nhiên giật mình, một bức tường nước đen như mực cao vài trăm thước chợt bốc dựng lên. Chỉ trong nháy mắt quá sau đó, kiếm khí đầy trời của Công Tôn Long kia như châu chấu liền nện vào trên bức tường nước, gây ra một trận những tiếng gầm rú trời long đất lở. Hơi nước đen như mực cuồn cuộn bốc lên ở trên không trung. Mhưng mà vào đúng giây lát bức tường này tiêu tan, Công Tôn Long cùng trường kiếm trong tay cũng đã hoàn toàn giống như hòa vào một thể, với thế như chẻ tre mà xuyên thấu hơi nước, đâm vào trong cơ thể Thủy Linh.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Kiếm khí vô cùng khủng bố tới cực điểm từ trong cơ thể Công Tôn Long bùng nổ lan ra. Chỉ trong tích tắc, thân thể to lớn của Thủy Linh kia liền bị cắt thành vô số mảnh nhỏ.
- Ti!
Thế nhưng khi những mảnh nhỏ này còn chưa rơi vào trong nước, bên trong Vong Linh Thánh Điện liền vang lên một tiếng rít khàn khàn thê lương. U Minh Hồn Thủy chung quanh đài tế trong chớp mắt vừa gầm rú vừa xông tới, chúng bao bọc Công Tôn Long cùng với toàn bộ mảnh nhỏ thân thể của Thủy Linh vào bên trong. Đúng là hình thành một quả cầu vô cùng to lớn.
- Phốc!
Không được hai giây, Công Tôn Long tựa như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng, ngay cả người cả kiếm bắn ra từ bên trong quả cầu, giống như sao băng xẹt qua không trung trên đài tế.
Ý niệm của Mộ Hàn vừa động, ba trăm đạo Anh Lôi lập tức bắn nhanh ra từ trong U Minh Hồn Thủy ở ngay bên cạnh đài tế. Chúng đan vào thành một cái lưới Lôi Võng thật lớn, bao bọc thân hình Công Tôn Long vào bên trong. Có điều lực công kích mạnh mẽ kia vẫn khiến cho Công Tôn Long bay qua hơn trăm thước ở trên không trung rồi mới được Mộ Hàn kéo về đài tế.
- Thủy Linh này thật là lợi hại!
Khi Lôi Võng tan đi, Công Tôn Long thở phào một hơi, trong mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc.
- Roạt!
Cơ hồ trong nháy mắt Công Tôn Long nói dứt lời, quả cầu đen như mực do U Minh Hồn Thủy ngưng tụ mà thành ở cách đó vài trăm thước liền bùng phát mạnh ra. Thân hình to lớn đồ sộ của Thủy Linh lại hiện ra lần nữa, xem ra dường như hoàn hảo không tổn hao gì. Hai mắt nó hung tợn nhìn chăm chú Mộ Hàn và Công Tôn Long, Thủy Linh kia điên cuồng cười ra tiếng:
- Ở trong Vong Linh Thánh Điện này, ta này chúa tể duy nhất. Chỉ cần 'U Minh Hồn Thủy' tồn tại, là ta có thể bất tử bất diệt. Nhân loại, các ngươi chết chắc rồi!
← Ch. 471 | Ch. 473 → |