← Ch.492 | Ch.494 → |
- Lận Tương!
Bên cạnh Võ Phong Thai về phía đông, năm tên đệ tử Thiên Tuyền Phong kia đều là thất kinh. Khi Lận Tương rơi xuống đất thì phát ra tiếng va đập, khiến cho tâm thần bọn họ cũng hung hăng nhảy lên một phen theo. Vào lúc trước đây, bọn họ còn tưởng rằng Lận Tương có khả năng giành phần thắng rất lớn, lại không nghĩ rằng hắn đúng là bị bại nhanh như vậy.
Chẳng lẽ chỉ dùng thời gian ngắn ngủi hai khắc canh giờ, lực lượng của tên gia hỏa kia liền đã hoàn toàn khôi phục?
Trong lúc nhất thời, sắc mặt năm người đều trở nên có hơi nóng lạnh thất thường. Trước hai khắc canh giờ vừa rồi, hắn đã giành được mười trận thắng liên tiếp, chẳng lẽ hắn còn có thể một mực duy trì thắng lợi như vậy đến cuối cùng?
- Lận Tương cũng thực sự liền bại nhanh như vậy à?
- La Thành vận dụng chính là lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất đi, thật là khủng khiếp!
- Dưới tay La Thành, tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên tựa hồ không có bất cứ gì khác nhau sao?
...
Chung quanh Võ Phong Thai, tiếng kêu giật mình cũng vang lên liên tiếp, rất nhiều người cho là trong trận luận bàn thứ mười một này, Mộ Hàn coi như có thể thắng thì cũng là thắng phi thường gian nan. Lại không nghĩ rằng, Lận Tương Linh Trì Lục Trọng Thiên cũng lại giống hệt như mười vị đệ tử Thiên Tuyền Phong cấp Linh Trì Ngũ Trọng Thiên phía trước kia, đều bị bại thập phần hoàn toàn.
Về phần những đệ tử Nội Sơn có cảm giác Mộ Hàn sẽ thất bại, tức thì bị một màn này làm cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm.
- La Thành sư đệ, rất hay!
Sau khi ngây người ngắn ngủi, Tiêu Cố vỗ bàn tay cười ha ha. Vẻ kích động trong tình cảm nhận ra rõ mà không cần nói thành lời. Còn các đệ tử Khai Dương Phong chung quanh như Thu Hàn Mặc, Ân Vận cũng thấy tinh thần rung lên, lo lắng trước đây cũng là đã hoàn toàn tiêu tan trở thành hư không.
- Cái tên La Thành sư đệ này...
Ven rìa rừng cây, Yến Thu Mi cũng là có hơi há hốc mồm.
Trước một khắc nàng vẫn còn lo lắng thực lực của Mộ Hàn còn chưa hoàn toàn khôi phục. Sau một khắc, Mộ Hàn liền cho mọi người rất nhiều niềm vui bất ngờ.
Đương nhiên, đối với đám người Lâm Ngọc Bạch và Câu Na mà nói, cũng là chỉ có kinh ngạc, mà không có vui mừng.
- Hỗn đản!
Lâm Ngọc Bạch có chút hổn hển mắng một tiếng, cũng không biết là hắn đang mắng Mộ Hàn, hay đang mắng Lận Tương, hoặc là cả hai người cùng đều bị mắng.
Câu Na cũng là không nhịn được nói thầm:
- Lận sư huynh cũng là thật sự mất khí thế. Làm thế nào liền bại dễ dàng như vậy?
...
So sánh với đệ tử Khai Dương Phong có nhiệt tình tăng vọt, đệ tử đứng đầu Thiên Xu, Diêu Quang có hứng thú hừng hực thì đệ tử Thiên Tuyền Phong đang xem cuộc chiến đều có vẻ hơi uể oải không phấn chấn.
Hiện nay, đã là liên tục mười một trận không thắng!
Luận bàn hôm nay đã là liên quan đến danh dự cả Thiên Tuyền Phong, mỗi một lần bại chẳng khác nào là bị Mộ Hàn hung hăng cho một cái tát, bọn họ có thể nào vui mừng được đây?
...
- Dịch sư huynh. Đồ đệ này của huynh lại có đủ khả năng a. Hắn đã dung hợp được 'U Minh Hồn Thủy' của Vong Linh Ma Cốc. Khó trách đối với hắn huynh có tin tưởng mười phần?
- Như vậy xem ra, Mộc pháp lực của La Thành vĩnh viễn đều không có khả năng cạn kiệt!
- Không sai, thủy mộc tương sinh, giống như 'U Minh Hồn Thủy' dồi dào này lại phối hợp 'Sinh Tức Mộc Dương Đao' do Dịch sư huynh đưa cho, La Thành chính là đã đứng ở thế bất bại. Đệ tử Thiên Tuyền Phong có muốn thắng hắn, trừ phi là tiểu gia hỏa Lâm Ngọc Bạch kia tự mình ra tay thì mới có khả năng.
- Mệt. Mệt, sớm biết rằng La Thành đã dung hợp 'U Minh Hồn Thủy'. Ta cũng không đánh cuộc với Dịch sư huynh, đáng tiếc cho viên 'Xuân Vũ Hóa Sinh Đan' kia của ta!
- Tần sư huynh phỏng đoán cũng mau trở lại. Nếu mà huynh ấy biết đệ tử phía dưới mình bị bại thê thảm như thế, phỏng đoán mặt mày đều xanh mét, ha ha.
...
Trên đỉnh Thiên Xu Phong, năm bóng người đang xúm xít vây quanh mà ngồi, những câu đàm thoại nói chuyện vang lên liên tiếp.
...
- La Thành, thắng!
Trên Võ Phong Thai, Lận Tương hôn mê bất tỉnh đã được chuyển đi xuống, Mặc Tâm Thần Thủy bốc lên mãnh liệt cũng đã trở lại Tâm Cung của Mộ Hàn. Trên tòa đài cao rộng rãi này lại lần nữa trở nên gió êm sóng lặng. Hỗ Tinh Vân sau khi tuyên bố kết quả, lại có thiện ý hỏi Mộ Hàn một câu
- La Thành sư đệ, có cần phải nghỉ ngơi?
- Không cần.
Mộ Hàn cười dài lắc đầu.
Khi thắng liên tiếp mười trận thì pháp lực của Mộ Hàn không bị tiêu hao quá lớn, nhưng mà lực tâm thần đích xác hao phí không ít. Hồi đó tại Vong Linh Ma Cốc thì, tại bên trong Tâm Cung của hắn chứa đựng không ít lực lượng linh hồn của Vong Linh. Vừa rồi phải mất hai khắc canh giờ để tiến hành luyện hóa, lực tâm thần lập tức liền khôi phục đến trạng thái đỉnh cao.
- Đã như vậy, lại bắt đầu trận luận bàn thứ mười hai!
Thấy Mộ Hàn đã tính trước, Hỗ Tinh Vân cũng đành phải theo hắn mà đưa mắt nhìn sang tên nam nhân gầy còm vừa mới đứng lên ở bên cạnh Võ Phong Thai về phía đông, rồi cao giọng quát
- La Thành, Lê Cương, luận bàn bắt đầu...
Mộ Hàn và đệ tử Thiên Tuyền Phong tiếp tục tiến hành luận bàn với khí thế hừng hực. Theo thời gian trôi qua, suy đoán của không ít đệ tử Nội Sơn dần dần biến thành thực tế.
- Trận thứ mười hai, đệ tử Thiên Tuyền Phong Lê Cương, bại!
- Trận thứ mười ba, đệ tử Thiên Tuyền Phong Ô Sơn Thái, bại!
...
Trận thứ mười lăm, đệ tử Thiên Tuyền Phong Đoạn Hoạn Thư, bại!
- Trận thứ mười sáu...
- La Thành, lần này đây ngươi tuyệt không có cửa thắng!
Trên Võ Phong Thai, tên đệ tử Thiên Tuyền Phong cuối cùng kia chậm rãi đứng lên. Thân thể dong dỏng cao, trên người là một bộ áo bào trắng, gương mặt cân đối, ngũ quan đường nét góc cạnh rõ ràng. Hắn là Lãnh Thanh, vị thứ mười sáu bị Mộ Hàn khiêu chiến là tu sĩ Linh Trì Lục Trọng Thiên. Người cũng như tên, nét mặt thủy chung không chút thay đổi, lạnh lùng dị thường.
Sau mười lăm trận bại liên tục, tất cả đệ tử Thiên Tuyền Phong cơ hồ gửi gắm toàn bộ hy vọng ở trên người Lãnh Thanh.
Các đệ tử Nội Sơn khác đang xem cuộc chiến ở chung quanh cũng không nhịn được có hơi căng thẳng.
Lãnh Thanh này, đại bộ phận mọi người cũng có nghe thấy. Hắn mặc dù không có tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên, nhưng đã có thực lực Linh Trì Thất Trọng Thiên. Vào lúc năm ngoái, sau khi hắn vừa mới đột phá đến Linh Trì Lục Trọng Thiên đã từng khiêu chiến một vị tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên ở Thiên Ki Phong, đồng thời thu được thắng lợi cuối cùng.
Trận chiến ấy trên Võ Phong Thai từng thu hút ánh mắt của một lượng quá lớn đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn.
Cho nên đối với trận luận bàn thứ mười sáu này, mọi người cũng là có chút chờ mong. Thực lực của hai bên giao chiến đều cường đại dị thường. Nhưng rốt cuộc là La Thành chiến thắng Lãnh Thanh, thu được huy hoàng mười sáu trận thắng liên tiếp, hay là Lãnh Thanh đánh bại La Thành, làm cho chiến tích của hắn dừng lại ở mức mười lăm trận thắng liên tiếp. Hiện tại ai cũng khó có thể đưa ra đảm bảo chắc chắn.
Đánh một trận cuối cùng!
Tiêu Cố hít một hơi thật dài, di chuyển bước chân trong một biên độ nhỏ để làm giảm bớt tâm tình căng thẳng trong lòng. Với mấy người đối thủ vừa rồi, đối với Mộ Hàn hắn đều là tin tưởng mười phần. Nhưng hiện tại Lãnh Thanh đã xuất chiến, trong lòng hắn lại bắt đầu có hơi bồn chồn. Dù sao luận bàn với Lãnh Thanh liền tương đương với luận bàn với một tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên.
- Với thực lực của La Thành sư đệ, coi như thất bại thì hẳn là cũng có thể giữ được chính mình không bị thương nặng.
Trong đầu Ân Vận hiện lên hình ảnh khi Mộ Hàn và Yến Tuấn luận bàn mà không nhịn được thốt ra.
- Nói không sai, một trận chiến này cho dù thắng bại, La Thành sư đệ đều phải tham gia lần 'Võ Các Đạo Hội' này. Có hắn tham gia, thứ tự của Khai Dương Phong chúng ta nói không chừng có thể tăng lên một nấc.
...
Cách đó không xa, ở chỗ tụ tập các đệ tử Thiên Tuyền Phong như Lâm Ngọc Bạch, Câu Na cũng là lặng ngắt như tờ. Những đôi ánh mắt lom lom không dám chớp mắt nhìn chăm chú vào bóng dáng của Lãnh Thanh.
Một trận chiến này, nếu như Lãnh Thanh lại bại, danh dự của Thiên Tuyền Phong có thể thật sự mất đi sạch sẽ.
Mười sáu người nghênh chiến một đệ tử Khai Dương Phong Linh Trì Nhất Trọng Thiên, cuối cùng lại thất bại thảm hại, không một kết quả thắng... Nếu như là kết quả như vậy, bất cứ đệ tử Thiên Tuyền Phong nào đều sẽ cảm thấy khó chịu. Đừng nói là trước mặt các đệ tử Nội Sơn khác không ngẩng đầu lên được, cho dù đi tới Linh Vũ Thánh Thành thì cũng bị trở thành cái đích chế nhạo của đệ tử Ngoại Sơn.
← Ch. 492 | Ch. 494 → |