Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Vương - Chương 616

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 616: Cừu nhân gặp lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


Hồi lâu qua đi, tâm tình kích động của Mộ Hàn mới bình phục lại.

Sau khi Thiên Anh bốn biến đoạt được sáu loại võ đạo công pháp, ngoại trừ Hỗn Độn Tiên Pháp tạm không thể tu luyện, Thái Hư Động Thần Quyết thứ năm thiên lập tức có thể bắt đầu ra, còn lại Lôi Thần Phụ Thể, Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo, Lôi Quang Độn Ảnh Quyết cùng Thiên Anh Ngự Hồn Đại Pháp cũng cần tinh tế lĩnh ngộ mới được.

Bốn loại công pháp kỳ diệu, muốn chân chính trở nên có thể sử dụng được, cũng không phải chuyện tình một sớm một chiều.

Mộ Hàn phân ra bộ phận tâm thần, ở lại trong cơ thể Thiên Anh, mượn dùng Thiên Anh bắt đầu lĩnh ngộ bốn loại công pháp này, liền đem lực chú ý chuyển dời đến bên ngoài cơ thể.

Trong sơn động vẫn như ngày đó đi vào, linh khí vẫn là dư thừa như vậy, giống như cho tới bây giờ sẽ không có tiêu giảm qua.

- Cũng không biết ở trong này bế quan thời gian bao lâu, là thời điểm đi ra ngoài!

Tâm niệm vừa động, Mộ Hàn đã từ trên bồ đoàn đạn thân mà dậy, sau đó lại có một đạo chân nguyên đưa vào giữa ấn ký kia. Ngay lập tức qua đi, cổng vòm đem động khẩu phong bế kín thực kia tựa như vằn nước khẽ động, rất nhanh biến thành hư ảnh nhàn nhạt, tiện đà hoàn toàn biến mất.

Sưu!

Mộ Hàn thân như điện quang, liền xuất hiện ở trên sơn đạo bên ngoài, chạy như bay mà đi.

- Ân?

Điện phủ dưới chân Bão Phác Sơn, thanh âm kinh ngạc hô nhỏ bỗng dưng vang lên, Bão Phác trưởng lão như thạch điêu ngồi ngay ngắn bất động tựa hồ đã bị kinh hách, mở choàng mắt, hướng trên núi nhìn lại, trong đôi mắt kia toát ra kinh ngạc cùng chấn động khó có thể che dấu:

- Là Mộ Hàn kia xuất quan?

- Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong?

- Sao có thể như thế?

...

Sau nửa ngày, Mộ Hàn đi xuống Bão Phác Sơn, xuất hiện ở trong điện phủ, hướng về phía hắn khom người, sau đó rời đi. Thẳng đến thân ảnh Mộ Hàn hoàn toàn biến mất ở ngoài điện, Bão Phác trưởng lão mới như ở trong mộng mới tỉnh, nhưng đáy mắt lại vẫn lưu lại thần sắc không thể tưởng tượng, thật lâu khó có thể tiêu tán...

Danh sách đệ tử Côn Lôn Tiên Phủ luân trú Thái Tố Cổ Thành rốt cục đi ra!

Tu sĩ tiên phủ không ở trên danh sách, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống đất, đều có loại cảm giác như trút được gánh nặng, mà tu sĩ tiên phủ ở trên danh sách ở lúc ban đầu bị đè nén, bây giờ cũng đều điều chỉnh tâm tính. Thái Tố Cổ Thành kia vốn là hiểm địa, nếu không thể bảo trì tâm tình tốt đẹp chính là, càng thêm nguy hiểm.

Có thể tu luyện đến Dương Hồ Cảnh tu sĩ, cũng không phải là ngu xuẩn, tự nhiên biết đạo lý đơn giản này.

Ở trước khi danh sách đi ra, mọi người sẽ ưu sầu bất an, trong lòng thấp thỏm, sau khi danh sách đi ra, biết việc trú đóng đã không thể tránh né, tâm thần tự nhiên cũng sẽ trấn định.

- Quả nhiên để Hỗ sư huynh nói trúng rồi, Mộ Hàn sư đệ không ở trên danh sách, xem ra Tư Thiên trưởng lão đối với sơn chủ cũng là thập phần cố kỵ, không có thêm tên của hắn đi vào. Chẳng qua, nếu Mộ Hàn sư đệ xuất quan mà nói, vẫn là phải tham gia rút thăm, nếu rút trúng, vẫn là phải đi.

- Cho dù không rút thăm, Mộ Hàn sư đệ cũng đi định rồi, Tư Thiên trưởng lão kia cho Tố Ảnh sư muội thêm vào danh sách, Tố Ảnh sư muội cùng Mộ Hàn sư đệ là đạo lữ, Tố Ảnh sư muội đi, Mộ Hàn sư đệ có thể không đi sao?

-Thật sự là âm hiểm, ta như thế nào không nghĩ tới điểm này, nếu Mộ Hàn huynh đệ bởi vậy mà tự nguyện đi đóng ở Thái Tố Cổ Thành, cho dù Cổ sơn chủ biết, cũng không thể nói cái gì.

- Chúng ta những người này vận khí tựa hồ cũng không được tốt lắm? Hơn một trăm người, chọn trúng cư nhiên đạt tới hai mươi cái, trong khi đó tổng số danh sách, chỉ có hai mươi sáu.

- Hai mươi sáu người đi, lại không biết ba năm sau có thể trở về bao nhiêu?

...

Trong điện phủ Thiên Trúc Sơn, bọn người Đồ Giang cùng Yến Thu Mi tề tụ một đường, có vì Mộ Hàn cảm thấy cao hứng rất nhiều, cũng vì tương lai vận mệnh của mình cảm thấy lo lắng.

Đệ tử tiên phủ bản thổ có thể rất nhanh định hạ tâm lai, bọn họ lại không dễ dàng như vậy. Nhóm người bọn họ này, ở Côn Lôn Tiên Phủ đã bị bài xích, tới Thái Tố Cổ Thành phỏng chừng cũng sẽ không ngoại lệ. Không có đại bộ đội trợ giúp, nếu gặp được U Ảnh Tộc tập kích, trước hết chết là bọn họ.

Hơn nữa từ trên danh sách cũng có thể nhìn ra, vị Tư Thiên trưởng lão kia đối với bọn họ cũng không hảo cảm gì, không tính hai mươi người rút thăm trúng, bị Tư Thiên trưởng lão điểm danh Đồ Giang, Lam Oanh, Lâu Lan Tuyết, Diêm Sâm, Vệ Sơn cùng Tiêu Tố Ảnh, tất cả đều là võ đạo thiên tài của năm đại phân tông.

Mọi người ngươi một lời ta một câu nói đến cuối cùng, trên mặt đều là tình cảnh bi thảm, trong điện phủ một mảnh yên lặng.

- A?

Phút chốc, thanh âm hô nhỏ thanh thúy của Tiêu Tố Ảnh đánh vỡ điện phủ im lặng, chợt cặp mắt đẹp kia liền híp thành nguyệt nha nhi, mặt mày hớn hở nói.

- Mộ Hàn xuất quan!

Bởi vì tâm cung có thể ăn ý phối hợp, sau khi Tiêu Tố Ảnh cùng Mộ Hàn kết làm đạo lữ, ở chung lâu ngày, tâm linh dần dần diễn sinh ra một tia liên hệ kỳ diệu, chỉ cần cách xa nhau không phải quá xa, liền có thể đại khái cảm ứng được tình trạng của đối phương.

Chẳng qua tình huống Bão Phác Sơn kia đặc thù, sau khi Mộ Hàn bế quan, tia tâm linh liên hệ kia của nàng cùng Mộ Hàn cơ hồ đoạn tuyệt, thẳng đến vừa rồi, cái loại liên hệ này mới lại xuất hiện.

Tiêu Tố Ảnh lập tức biết, Mộ Hàn ly khai Bão Phác Sơn.

- Thật sự?

Mọi người vừa nghe, nhất thời như lữ khách khát khô trên sa mạc đột nhiên phát hiện ốc đảo, đúng là tinh thần đại chấn, khuôn mặt u sầu lập tức tán đi không ít....

Trên con đường mây giăng khắp nơi, phần đông tu sĩ lui tới.

Theo toàn bộ tu sĩ bảy thế lực lớn của Thiên Vũ tông đến, Côn Lôn Tiên Phủ này mỗi ngày đều là náo nhiệt vô cùng, ở trên con đường mây tới tới lui lui xem xét cảnh trí tiên phủ.

- Quả nhiên không hổ là tiên phủ, nơi nơi tiên khí dạt dào.

Phía trên một con đường mây rộng rãi, Tư Không Chiếu không khỏi cảm thán lên. Hắn buổi sáng đến Côn Lôn Tiên Phủ, buổi chiều liền cùng những đệ tử Tư Không gia tộc khác rời đi chỗ ở, ở dưới một vị đệ tử tiên phủ dẫn dắt. Tại Côn Lôn Tiên Phủ du lịch chung quanh, đến hiện tại ngay một nửa cũng chưa đi dạo hết.

Nghe được lời nói của hắn, tên đệ tử tiên phủ dẫn đường kia trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kiêu ngạo, cười dài đang muốn mở miệng, nhưng lời còn chưa lao ra yết hầu, liền có một đạo bóng đen từ phía trước chạy như bay mà đến. Thấy rõ khuôn mặt người nọ, sắc mặt tên đệ tử tiên phủ kia không khỏi âm trầm.

Vù!

Đạo thân ảnh kia mau lẹ vô cùng, không có chút tạm dừng từ bên thân mọi người bay vút qua.

- Người nọ là ai, tựa hồ có điểm nhìn quen mắt.

Lông mày của Tư Không Chiếu đột nhiên nhíu lại.

- Mộ Hàn...

Tiên phủ đệ tử hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi nói là cái Mộ Hàn nào?

Tư Không Chiếu đột nhiên như bị sét đánh, khuôn mặt anh tuấn trở nên dữ tợn vặn vẹo lên, thanh âm cũng dị thường âm lãnh. Không chỉ có hắn, đệ tử Tư Không gia tộc chung quanh cũng đều là sắc mặt khẽ biến.

- Còn có thể là Mộ Hàn nào?

Đem ánh mắt của bọn họ thu vào đáy mắt, đệ tử tiên phủ chê cười nói:

- Không phải là cái hỗn đản đánh chết hai vị thiên vực Vực Chủ kia sao? Hắn cũng thật là may mắn, giết hai vị Vực Chủ, hiện tại lại đánh rắm cũng không có. Một cái Hạ Thiên Vực tiểu ma-cà-bông có thể hỗn đến nông nỗi như hắn, coi như là kỳ tích.

- Là hắn! Là ngươi...

Tư Không Chiếu lại giống như không có nghe đến câu nói kế tiếp của hắn, chỉ là cặp mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm chỗ đạo thân ảnh kia biến mất, thân hình không ngờ khẽ run lên, da mặt cũng đỏ bừng, giống như có thể nhỏ ra huyết, nhưng trong ánh mắt toát ra cũng không phải kích động, mà là cừu hận thấu xương...

*****

- Ta không nhìn lầm, đó là Tư Không Chiếu?

Thẳng đến chạy ra mấy ngàn thước, thân hình hăng hái chạy băng băng của Mộ Hàn mới khẽ bị kiềm hãm. Vừa rồi lúc từ bên trải đám người kia bay qua, hắn liền ẩn ẩn phát hiện có một gia hỏa khuôn mặt có chút quen thuộc, chỉ là nghĩ không ra, thẳng đến lúc này, hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ, người nọ đúng là Tư Không Chiếu.

Thật sự là làm Cơ Vân Thiền nói đúng!

Tư Không Chiếu quả nhiên không chết, chẳng những không chết, hơn nữa tu vi còn đột phá tới Dương Hồ nhị trọng thiên!

Gia hoả này quả thực mạng lớn!

Chẳng qua, cho dù Tư Không Chiếu còn sống, hiện tại đối với Mộ Hàn cấu thành không được uy hiếp gì. Năm đó ở Pháp La Thiên Vực, tu vi của Mộ Hàn vẫn là Linh Trì Cảnh, liền có thể liên tiếp bắt nhiều Dương Hồ Cảnh tu sĩ như vậy, huống chi hôm nay đã đột phá tới Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong, muốn giết gia hỏa Dương Hồ nhị trọng thiên, quả thực là không cần tốn nhiều sức.

Khóe môi khẽ phiết, Mộ Hàn liền tiếp tục nhắm phương hướng Thiên Trúc Sơn chạy như bay.

- Không đúng!

Nhưng mà sau một lúc lâu, cước bộ của Mộ Hàn liền dừng lại, năm đó lúc ở Sâm La Giới, Tư Không Chiếu vận dụng thánh phẩm đạo khí, thế không thể đỡ, mình ở dưới bất đắc dĩ, chỉ có thể lấy ra Thái Vi Tinh Bàn để phản kháng... trong địch nhân còn sống của Mộ Hàn, chỉ có hắn ra mắt chân diện mục của Thái Vi Tinh Bàn.

Nếu hắn đem hình dạng Thái Vi Tinh Bàn tiết lộ ra ngoài, kia có thể phiền toái!

Trong nháy mắt này, Mộ Hàn thậm chí có ý tưởng lập tức phản hồi, đem Tư Không Chiếu đánh chết, nhưng nơi này là Côn Lôn Tiên Phủ, phần đông tu sĩ tiên phủ đang lo tìm không thấy cớ đến đối phó mình, nếu là thật sự không nói hai lời giết Tư Không Chiếu, Côn Lôn Tiên Phủ có thể quang minh chính đại phạt mình.

Mộ Hàn mạnh mẽ đem loại xúc động này áp chế đi xuống, có lẽ tình huống còn không có lọt vào nông nỗi như vậy.

Hiện tại Tư Không Chiếu, chính là kết quả sau khi lấy bộ phận linh hồn ở lại Tư Không gia tộc kia làm căn cơ, trọng tố nhục thể. Lúc trước ở Sâm La Giới, hết thảy phát sinh quá mức đột nhiên, có lẽ đoạn trí nhớ này đã theo thân thể của Tư Không Chiếu hủy diệt mà tan thành mây khói, vẫn chưa truyền về.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, Tư Không Chiếu phải mau chóng biến mất!

Mộ Hàn tâm niệm trong lúc đó, đã hạ quyết tâm, nhắm phía trước điện xạ mà đi, bất tri bất giác, tòa Thiên Trúc Sơn quen thuộc kia càng ngày càng gần, trên đỉnh núi cao ngất kia, đại kỳ như cũ bay phần phật...

- Tố Ảnh, mấy người các ngươi đều bị Tư Thiên trưởng lão lựa chọn?

Sau một lúc lâu, trong điện phủ Thiên Trúc Sơn vang lên thanh âm hô nhỏ của Mộ Hàn.

Vừa đến nơi đây, Mộ Hàn chợt nghe đến bọn người Tiêu Tố Ảnh cùng Đồ Giang, Lam Oanh nói tin tức danh sách luân trú, sắc mặt không khỏi trầm ngưng lên. Đệ tử năm đại phân tông tân nhập Côn Lôn Tiên Phủ, mấy người xuất sắc nhất tất cả đều ở trên danh sách, nếu nói này không phải Tư Thiên trưởng lão cố ý, Mộ Hàn chết cũng không tin.

Xem ra mục tiêu của Tư Thiên trưởng lão vẫn là mình!

Tiêu Tố Ảnh bị phái đi đóng ở Thái Tố Cổ Thành, làm đạo lữ của nàng, mình há có thể co đầu rút cổ ở trong Côn Lôn Tiên Phủ? Mà nếu mình chủ động đi Thái Tố Cổ Thành, cho dù ra cái gì ngoài ý muốn, sơn chủ đối Côn Lôn Tiên Phủ lại bất mãn như thế nào, cũng tìm không thấy cớ phát tác.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Mộ Hàn chẳng những không hề giận, trong lòng ngược lại cực kỳ bình tĩnh.

Một lát sau, trên mặt Mộ Hàn đột nhiên lộ ra một chút nụ cười:

- Chư vị huynh đệ tỷ muội, hơn một năm thời gian này, mọi người tìm được tài liệu gì luyện chế thánh khí không?

Thấy Mộ Hàn hỏi ra vấn đề không đầu không đuôi này, tất cả mọi người đều rùng mình.

Ngay lập tức qua đi, chỉ có Hỗ Siêu xuất ra một vật đen nhánh, những người khác đều là cười khổ lắc đầu, một năm này đến, bọn họ bị nơi chốn bài xích, tiếp nhận không được nhiệm vụ, không có được công huân, lại không dám dễ dàng rời Côn Lôn Tiên Phủ, sao có thể cho tới tài liệu thánh khí.

Mộ Hàn thấy thế, trong lồng ngực đã là hiểu rõ, lập tức cười vang nói:

- Không có cũng không sao, mọi người không cần lo lắng, thánh khí của các ngươi giao cho ta được rồi.

Muốn chân chính ở trong Côn Lôn Tiên Phủ dừng bước, nhất định phải có thế lực thuộc về mình, nếu không mà nói, cho dù ngày sau tấn chức thành Thánh Tử, cũng chỉ là một quang can tư lệnh, rất khó ở trong tiên phủ nhấc lên sóng gió gì đến. Mà Mộ Hàn muốn tạo ra thế lực của mình, trước mắt mấy cái đệ tử xuất thân phân tông này, chính là thành viên tổ chức kiên cố nhất của hắn, ở trong phạm vi năng lực, Mộ Hàn sẽ tận khả năng đề thăng tu vi bọn họ, lớn mạnh thực lực bọn họ.

Vì bọn họ chuẩn bị thánh khí, đối với Mộ Hàn mà nói, cũng không phải việc khó gì, chỉ cần có đủ tài liệu thánh khí, cho bọn họ mỗi người một kiện thánh khí cũng không là vấn đề.

Khẽ dừng lại, ánh mắt của Mộ Hàn liền chuyển hướng Tiêu Tố Ảnh:

- Tố Ảnh, nàng giúp ta sửa lại thông cáo, từ hôm nay bắt đầu nhận luyện chế thánh phẩm đạo khí, mỗi kiện thù lao vẫn là tám nghìn vạn... chỉ tiếp nhận hai mươi kiện!

- Hảo!

Tiêu Tố Ảnh ý cười yên nhiên gật gật đầu.

Bọn người Đồ Giang cùng Lam Oanh mừng rỡ, trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn cũng toát ra thần sắc cảm kích. Nếu pháp sư khác làm ra hứa hẹn như vậy, bọn họ hơn phân nửa sẽ cười nhạt, nhưng Mộ Hàn bất đồng, không quản thực lực hay năng lực luyện khí của hắn, đã sớm làm mọi người khâm phục.

Sau đó, Mộ Hàn lại cao thanh cười nói:

- Còn việc đóng ở Thái Tố Cổ Thành, mọi người cũng đừng lo lắng, nếu như thật sự gặp được nguy hiểm khó có thể chống cự, mọi người tiến vào tâm cung của ta tị nạn là được. Chỉ cần gặp được U Ảnh Tộc tu vi không có bằng Tang môn chủ, ta đảm bảo mọi người bình yên vô sự.

- Tốt lắm, Mộ Hàn huynh đệ, tới Thái Tố Cổ Thành, chúng ta đều dựa vào ngươi, ha ha...

Nghe được lời này của Đồ Giang, tất cả mọi người đều cười to, không khí trong điện phủ trở nên thoải mái. Lúc Mộ Hàn nói câu kia, mọi người không chút nghi ngờ, lúc trước Mộ Hàn vẫn là Dương Hồ tứ trọng thiên, đã thương nặng Chấp Pháp Đường nghi trượng Giải Tường, mà nay Mộ Hàn bế quan hơn một năm, tu vi đúng là đột nhiên tăng mạnh, cực kỳ khủng bố đột phá tới Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong, nếu không có tu vi như mấy người Tang Bá, có lẽ thật đúng là bắt không được hắn.

Mộ Hàn phất tay cười nói:

- Được rồi, chư vị đợi chút, ta đi Tư Thiên Sơn, lập tức sẽ trở lại.

Tiêu Tố Ảnh nhất thời không phản ứng tới:

- Đi Tư Thiên Sơn làm cái gì?

- Đương nhiên phải đi nhờ Tư Thiên trưởng lão cho ta gia nhập danh sách luân trú!

Mộ Hàn ánh mắt híp lại, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh. Thái Tố Cổ Thành kia đã là nơi hung hiểm, cũng tràn ngập kỳ ngộ, nếu thực sự có người muốn nhân cơ hội này ở Thái Tố Cổ Thành giải quyết, kia cũng không sao, dù sao sau khi từ Pháp La Thiên Vực trở về, đã có nhiều năm chưa luyện hóa tâm cung.

Nếu có thể ở Thái Tố Cổ Thành đạt được vài cái Thần Hải Cảnh tâm cung, nói không chừng đối đột phá đến Thần Hải Cảnh rất có lợi.

Hơn nữa, vừa rồi Mộ Hàn đã từ trong miệng mấy người Tiêu Tố Ảnh biết được, bảy thế lực lớn như Thiên Vũ Tông cùng Tư Không gia tộc cũng sẽ có đại lượng đệ tử đi Thái Tố Cổ Thành, Tư Không Chiếu cũng là một trong số đó.

Tại đây Côn Lôn Tiên Phủ không có tiện xuống tay với hắn, nhưng tới Thái Tố Cổ Thành, lại có cơ hội.

Thái Tố Cổ Thành kia, hắn đi định rồi!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-795)