← Ch.117 | Ch.119 → |
Hôm nay là ngày thứ ba sau khi Đoạn Vân từ Thần Long Đảo trở về. Trực tiếp thị sát một đám thủ hạ biến thái của mình, Đoạn Vân vừa tự hào mà cũng bị kích thích mạnh, do đó hắn quyết định phải tìm mọi cách đề cao thực lực bản thân cho mình!
Đến nay thực lực của Đoạn Vân đã đạt tới mức Cửu cấp trung giai rồi, kỳ thật nếu là phối hợp với khinh công và kiếm chiêu tinh diệu, cũng đủ để ngạnh kháng với Kiếm Thần! Hơn nữa nội lực trong cơ thể cũng rất thâm hậu, hôm nay chỉ còn lại có hai mạch Nhâm Đốc vẫn chưa được đả thông. Đoạn Vân phỏng chừng chỉ cần giải khai Nhâm Đốc nhị mạch, thực lực của mình có thể đột phá tới Thần cấp, đạt tới "Tiên thiên chi cảnh" trong truyền thuyết! Tuy nhiên, có một việc mà Đoạn Vân rất hoài nghi: đó là chân khí của hắn trước đây đã đột phá ba lượt rồi, mà cấp bậc lại ở tầng thứ tư. Rốt cuộc sẽ có mấy tầng, luyện đến cuối cùng thì kết cục biến thành cái gì đây?
Thôi mặc kệ việc này đi, để làm cho thực lực tăng lên, kết quả là tên Đoạn Vân tham lam quyết định điều chế rượu pha máu rồng: "Long huyết Dược tửu" cho bản thân mình!
Long huyết Dược tửu khác xa Long huyết bình thường. Nói là Long huyết Dược tửu, kỳ thật căn bản thứ này cũng không hẳn là rượu, mà là Đoạn Vân dùng một lượng lớn cực phẩm dược tài phối chế mà thành thứ rượu thuốc trong Trung y. Các loại cực phẩm nhân sâm, linh chi, bất kỳ thứ gì hay ho, đều được nhồi nhét vào đó. Sau đó Đoạn Vân lại lấy cả thùng máu mà hồi đó hắn bóc lột trên người Ngân long Tạp Lỗ đổ vào! Hôm nay Đoạn Vân quyết định muốn một lần cuối cùng thử xem việc ngâm máu rồng theo truyền thuyết trên đại lục sẽ có hiệu quả gì?
- Thiếu gia, ngươi tính ngâm mình vào cái thứ nước cống đó hả?
Liên Na nhìn vào thứ thuốc nước hổ lốn lợn cợn nồng nặc tỏa ra một mùi kỳ quái khó tả, cau mày hỏi.
- Đúng vậy, thiếu gia, ngươi đừng làm nữa! Cái thứ nước đó đen thui đặc quánh nhìn thấy phát ớn!
Vân Vân vẻ mặt cũng rất lo lắng ngoái đi ngoái lại nhìn thùng nước lẩu thập cẩm hầm bà làng đó rồi can ngăn Đoạn Vân.
Hôm nay, hai thị nữ Liên Na và Vân Vân đều được coi là tâm can bảo bối của Đoạn Vân. Còn Đoạn Vân cũng rất thích động tay chân lên người các nàng.
Đoạn Vân thò tay vào bộ ngực hấp dẫn của hai thị nữ sờ một cái, sau đó rút tay lại cười rất đểu:
- Ừm! Thơm quá! Dường như lại to ra lớn lên không ít nhỉ? Ha ha, xem ra ngày nào đó có thể cho bổn thiếu gia ăn được rồi!
- Thiếu gia ngươi xấu lắm! Làm sao lại động thủ động cước như thế?
Liên Na ngượng đỏ mặt nói, dù sao Đoạn Vân lần này công nhiên đứng trước mặt cô gái khác mà trêu chọc nàng, việc này ai mà chẳng bối rối.
- Đúng thế, thiếu gia, ngươi chỉ biết khi dễ tỷ muội chúng ta! Hơn nữa mỗi lần còn .... Còn ... - Vân Vân cũng tỏ ra xấu hổ không chịu nổi.
- Ha ha! Còn như thế nào hả? Ha ha, thôi đừng mắc cỡ mà!
Nhìn hai nàng thị nữ lúng ta lúng túng, Đoạn Vân không khỏi cười ha hả.
- Đợi hai ngày nữa thiếu gia sẽ "ăn thịt" các ngươi, cho các ngươi hối hận cả đời!
- Ứ ừ... ! Chúng ta không hối hận đâu!
Liên Na và Vân Vân nghe Đoạn Vân nói thế, không hẹn mà cùng đồng thanh thốt lên một câu.
Cười cười, Đoạn Vân nói:
- Ha ha, tốt lắm, các ngươi đi làm việc đi! Cứ ở bên ngoài gian phòng kia mà nhìn. Bổn thiếu gia hôm nay muốn tắm rửa cực phẩm Long huyết Dược tửu một lát!
- Dạ! - Vân Vân và Liên Na cùng lui đi ra ngoài.
Nhìn thùng Dược tửu đen thui đặc quánh trước mắt, Đoạn Vân nhíu mày, xem ra có vẻ khó xử: xem ra quả thật là bẩn thỉu khó coi quá, cũng không biết có hiệu quả gì không nữa? Mặc kệ, vì mục tiêu vĩ đại để bổn thiếu gia đột phá đến Thần giai, bổn thiếu gia phải liền thân vậy! Ta tới đây! Phong tiêu tiêu hề Dịch thủy hàn, tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn! *
Vấn đề an toàn cho mình thì không cần lo lắng, Đoạn Vân đã ra lệnh Diệp Cô Thành âm thầm bảo vệ ở vòng ngoài. Còn Diệp Cô Thành một khi đã hoàn toàn "Ám phục" rồi thì đến cả Đoạn Vân cũng không có cách nào phát hiện ra Diệp Cô Thành hiện đang ở chỗ nào!
Đoạn Vân đầu tiên là lấy tay khuấy khuấy Dược tửu, không thấy có cái gì dị thường. Sau đó Đoạn Vân cởi sạch quần áo, nhấc chân bước vào! Sau khi khoanh chân ngồi xuống, Đoạn Vân không phát hiện tình huống dị biến nào cả, vì vậy Đoạn Vân tĩnh hạ tâm lai bình ổn tâm tình rồi vận chuyển chân khí, thử dưới sự cung ứng năng lượng cường đại của Dược tửu, thừa cơ đả thông hai mạch Nhâm Đốc!
Chân khí vận chuyển một vòng chu thiên, cùng công kích mạnh vào. Băng! Chân khí bị bắn ngược trở về, xảy ra một vài loạn động! Thế nhưng cũng may mà Đoạn Vân lập tức điều tức ngay. Sau đó Đoạn Vân tiếp tục vận chuyển chân khí, đem chân khí vận chuyển hai chu thiên, một lần nữa công kích! Băng! Chân khí vẫn bị bắn ngược trở về như trước. Lần này thiếu chút nữa làm cho Đoạn Vân thổ huyết! Tuy nhiên, Nhâm Đốc nhị mạch rõ ràng có không ít rung động! Có cửa rồi! Vì vậy Đoạn Vân lại tiếp tục cố gắng, hết lần này tới là khác vận chuyển chân khí, không ngừng công kích. Tuy nhiên Đoạn Vân không phát hiện, cứ một lần hắn vận chuyển chân khí một vòng, là Dược tửu ẩn chứa năng lượng rất lớn đã bị Đoạn Vân hấp thu vào trong cơ thể. Đến lúc này thì Dược tửu đó với một tốc độ thay đổi mắt thường có thể thấy được từ từ nhạt đi, biến thành trong suốt! Bị Đoạn Vân hút vào cơ thể không chỉ có các loại cực phẩm dược tài ẩn chứa linh khí mà còn có một lượng cực lớn Long Huyết và dược tài hàm chứa năng lượng Ma pháp nguyên tố.
Oanh long!
Rốt cục sau bao nhiêu lần kiên trì của Đoạn Vân, hắn nghe một tiếng nổ mạnh thật lớn. Cả thân thể chấn động một chút. Theo sau tiếng nổ trong cơ thể, hai mạch Nhâm Đốc của Đoạn Vân trước giờ vẫn tắc tị nay bị luồng chân khí cuồn cuộn hung mãnh đả thông! Nhâm Đốc nhị mạch được đả thông thành một, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân vận chuyển với một tốc độ rất cao như đang chạy trên đường cao tốc, chuyển động điên cuồng! Chân khí mênh mông chảy xuống Đan điền, chân khí vận hành trong Đan điền và giữa Nhâm Đốc nhị mạch hình thành một đại chu thiên, vận chuyển nhanh hơn một tầng! Chân khí vận chuyển, thân thể Đoạn Vân cũng không tự chủ hấp thu năng lượng cường đại trong Dược tửu! Thứ Dược tửu đặc quánh bây giờ đã gần như trong suốt rồi. Các loại bã thuốc dược bám đầy ở phía ngoài cơ thể Đoạn Vân, tất cả năng lượng bên trong đã được Đoạn Vân hấp thu sạch sẽ!
Đoạn Vân bây giờ khổ sở nói không nên lời! Sau khi giải khai Nhâm Đốc nhị mạch, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân hoàn toàn không khống chế được nữa. Chân khí tự động theo những đường gân mạch trong cơ thể tuần hoàn hết vòng này đến vòng khác, cứ thế tiếp tục! Hơn nữa, chân khí mênh mông trong cơ thể lại không ngừng lần lượt phá tan các gân mạch, rồi lần lượt tu bổ chữa lành lại! Ôi quả là những cơn đau tê tâm liệt phế, Đoạn Vân chỉ biết lặng lẽ chịu đựng. Hơn nữa Đoạn Vân còn phát hiện ra trong chân khí ẩn chứa Nguyên tố Ma pháp cường đại! Xem ra nó được ẩn chứa trong Long Huyết rồi. Kỳ thật Đoạn Vân không biết, Long Huyết căn bản là không có khả năng có nhiều Ma pháp nguyên tố đến thế, mấy thứ đó đều là do Đoạn Vân trong khi vận hành đại chu thiên thông qua chân khí đã hấp thu được từ trong không khí. Hôm nay trong phạm vi trăm thước chung quanh Đoạn Vân hình thành một vòng xoáy Ma pháp thật lớn, vòng xoáy này điên cuồng hút Ma pháp nguyên tố rồi cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể Đoạn Vân.
Chuyển động lớn như vậy không thể không làm cho đám thủ hạ của Đoạn Vân chú ý. Mặc dù không rõ đang xảy ra chuyện gì, bất quá ai cũng biết loại hiện tượng này rất khác thường! Nhưng không ai dám tiến tới quấy rầy hắn. Bởi vì họ biết, Đoạn Vân chỉ có thể dựa vào chính mình. Dù sao chẳng ai trong số họ biết gì về công pháp luyện tập của Đoạn Vân!
Trong đầu Đoạn Vân lúc này đang rối loạn cào cào. Trong lòng vô cùng khẩn cấp, hắn biết loại tình huống này rõ ràng là Tẩu hỏa nhập ma, không thể khống chế chân khí! Không được, phải tìm ra biện pháp làm cho chân khí trong cơ thể dừng lại mới được. Ít nhất cũng không làm cho mình thống khổ, cũng đảm bảo không làm một thân thực lực của mình bị phế đi, Đoạn Vân một lần nữa cố nén đau đớn, dùng sức áp chế chân khí trong cơ thể vận đi các kinh mạch, hạn chế những tai nạn xe cộ trên con đường cao tốc này! Rốt cục, sau khi Đoạn Vân phun ra một ọc máu, chân khí trong cơ thể đã có những khống chế nhất định, có điều vẫn chạy rất loạn xạ. Tuy nhiên Đoạn Vân cuối cùng cũng giành được quyền khống chế thân thể!
Ái chà, lúc này Đoạn Vân lại cảm thấy từng cơn xúc động khó hiểu, hơn nữa dục vọng càng ngày càng mãnh liệt! Dần dần, những hình ảnh của phim ảnh XXX hiện đại đã lấp đầy mọi tế bào nơ- ron thần kinh của Đoạn Vân.
Đoạn Vân toàn thân chân khí ngoại phóng, chân khí cường đại ép vỡ tan cái hồ đựng thuốc được đặc chế rất chắc chắn, những bã thuốc bám đầy bên ngoài thân bị chấn tung ra khắp nơi, biến thành một đám phấn mạt!
Còn lúc này, hai tiếng âm thanh nữ nhân kêu thét lên truyền tới tai Đoạn Vân!
(Workman chú thích: Kinh Kha là môn khách của Thái Tử Đan nước Yên và là người rất nổi tiếng vì đã ám sát bất thành Hoàng đế Tần Thuỷ Hoàng (cai trị từ 221 TCN đến 210 TCN). Câu chuyện về Kinh Kha được chép lại ở thiên Thích khách liệt truyện trong cuốn Sử Ký của Tư Mã Thiên.
Khi lên đường, tại bờ sông Dịch (biên giới nước Triệu), Kinh Kha đã ứng tác hai câu thơ với các bạn đi tiễn:
Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn
Tạm dịch:
Gió vờn sông Dịch lạnh căm
Tráng sĩ cất bước nào mong ngày về)
← Ch. 117 | Ch. 119 → |