← Ch.124 | Ch.126 → |
Sau khi về đến Tạp Lợi Tư thành, Đoạn Vân đã bị Lị Lị Lộ và Tạp Tư Kì đại chủ giáo chụp lấy ngay, hơn nữa trong ánh mắt mỗi người đều mang theo vẻ rất kỳ quái!
"Các ngươi đừng nhìn ta như vậy chứ! Ta biết ta cao lớn đẹp trai, Lị Lị Lộ ngắm ta như vậy thì rất bình thường, nhưng Tạp Tư Kì Đại chủ giáo đại nhân mà dùng ánh mắt say đắm này nhìn ta thì hơi bất bình thường đó nha! Ta chỉ thích đàn bà thôi!" Trước những ánh mắt ăn thịt người đó, Đoạn Vân cảm thấy rất mất tự nhiên!
Tạp Tư Kì làm mặt nghiêm nghị hỏ: " Đoạn Vân, ngươi nói thật với ta xem nào, cự thú kim sắc uy nghiêm vừa rồi có thể phun mưa trong không trung rốt cuộc là cái gì?"
"Kim sắc cự thú? Làm sao? Bầu trời hả? Sao ta không thấy?" Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía chân trời.
"Đoạn Vân, ngươi đừng làm bộ làm tịch nữa! Ta biết, kim sắc cự thú trông hơi giống Long đó nhất định có quan hệ rất lớn với ngươi! Ngươi nói đi, đó có phải là Thần vật không?" Tạp Tư Kì lớn tiếng vẻ hơi kích động nói.
Còn lúc này, Đoạn Vân cũng làm ra vẻ trang nghiêm nói: " Ai nha! Làm gì đây? Có rất nhiều người còn ở vùng ôn dịch đó, rất nhiều việc còn chờ chúng ta đi giúp đỡ! Toàn bộ các ngươi ở chỗ này làm gì? Bây giờ ta dùng thân phận Tổng chỉ huy ra lệnh cho các ngươi. Lập tức chuẩn bị đại lượng dược thủy đưa vào trong khu có dịch, còn nữa, Lị Lị Lộ nàng phải nhanh chóng một lần nữa thu thập thật nhiều dược tài, làm thành dược thủy phun vào những nơi không có nước mưa. Thêm vào đó, chuẩn bị cái ao thật to, dựa theo phối phương của ta tạo thành một cái ao dược thủy lớn, cho mỗi người lây bệnh vào ngâm trong đó năm phút! Còn Tạp Tư Kì Chủ giáo đại nhân, ngươi hãy phái ra thật nhiều nhân viên thần chức đi tới khu nhiễm bệnh để lo cứu trị cho người bệnh! Lần này là một thời cơ rất tốt để Thần điện các ngươi tuyên dương quang huy của Thần! Tốt nhất là kêu gọi giới nhân sĩ mộ quyên!"
"Quyên góp để làm gì?" Lị Lị Lộ khó hiểu.
"Thế mà cũng hỏi? Gần trăm vạn người bị ảnh hưởng bởi ôn dịch, lương thực toàn bộ đã hết sạch, rất nhiều đồ đạc không thể sử dụng được vì bị đốt cháy! Không có tiền mua lương thực thực phẩm, dân chúng hít không khí mà sống sao? Đương nhiên rồi, Thiên Long Đế Quốc các ngươi sẽ phải xuất ra một số tiền lớn để cứu những người trong vùng bị dịch! Tạp Tư Kì Chủ giáo đại nhân, đây cũng lại là một cơ hội để tuyên dương Thần Điện đó!" Đoạn Vân cười nói.
"Đúng đó! Đoạn Vân lão đệ ngươi nói rất đúng! Lị Lị Lộ Công chúa, Thần Điện chúng ta cũng phải có lòng tương thân tương ái với dân chúng Thiên Long, ta đại biểu cho Thần Điện, quyết định quyên tặng một ngàn vạn kim tệ cho tất cả gần trăm vạn tử dân thụ tai của Thiên Long, hơn nữa Thần Điện chúng ta cũng kêu gọi các quốc gia khác trên đại lục ủng hộ! Dù sao thiên tai nhân họa không ai muốn gặp cả mà!" Vẻ mặt Tạp Tư Kì tán thưởng nhìn Đoạn Vân, nói rất cao hứng. Đích xác, đây là một cơ hội phát triển tín đồ, hơn nữa lần này lại xuất hiện Thần tích trăm năm nay chưa hề thấy! Phỏng chừng lần này tín đồ của Thần Điện sẽ gia tăng không ít!
"A a! Ta đây quyên mười vạn! Ngươi không biết chớ, Đoạn Vân ta hiện nay rất thiếu tiền mặt! Không có tiền đâu?" Đoạn Vân thiếu chút nữa bị mấy lời của Lị Lị Lộ làm chết nghẹn, đúng là « gậy ông đập lưng ông », tự làm tự chịu! Không có việc gì tự dưng lại đẻ ra ý nghĩ mộ quyên làm gì chứ? Làm cho lão hỗn đản Tra Lí chảy máu nhiều nhiều một chút mới tốt!
"Hừ! Hẹp hòi keo kiệt!" Lị Lị Lộ nói vẻ trêu chọc.
"Hẹp hòi thì hẹp hòi, tùy ngươi nói như thế nào cũng được!"
Buổi tối, Tạp Tư Kì một mình tìm tới Đoạn Vân.
"Đoạn Vân lão đệ, ngươi thành thật nói cho ta biết, thần vật thi vũ trên không trung hôm nay rốt cục có quan hệ với ngươi không?" Tạp Tư Kì nghiêm túc hỏi Đoạn Vân, làm ra vẻ nếu ngươi không cho ta một câu trả lời minh xác, ngươi đừng hòng nghĩ đến chuyện đi ngủ!
Đoạn Vân cười nói: " Ngươi đã cho rằng đó là thần vật, thì tự nhiên đó là Thần gì đó rồi! Ta làm sao biết được?"
"Ngươi chớ quên, ngươi phụ trách dược tài! Hơn nữa, chính ngươi phối chế ra loại thuốc chữa cho người lây bệnh! Hơn nữa, lúc đó, ngươi vừa vặn tới chỗ đó! Ta lấy cái thứ nước mưa mà mọi người gọi là Thánh thủy đó đi nghiên cứu rồi, ta phát hiện chính là thuốc sát trùng do Đoạn Vân ngươi phối trí ra! Ngươi không đừng có chối loanh quanh nữa!" Tạp Tư Kì truy vấ.
Cười cười, Đoạn Vân hỏi: "Thế Chủ giáo đại nhân bảo ta có quan hệ gì với đầu Thần Long đó nào?"
"Thần Long? Cái gì là Thần Long?" Tạp Tư Kì nghe Đoạn Vân nói, giật mình hỏi lại!
"Thần Long? Ta đâu có nói Thần Long đâu? Ngươi nhất định nghe lầm rồi, ta nói ... nói là Thần vật! Thần vật!" Đoạn Vân thật muốn vả miệng mình vài cái, nói như thế nào lại lẹo lưỡi ra thế này, đúng là nên chết đi cho rảnh!
"Ngươi đừng giảo biện nữa, ta thấy con Thần thú đó hơi giống Long, bất quá nhìn qua thì còn uy nghiêm và to lớn hơn Long nhiều! Chẳng lẽ ....... ?" Tạp Tư Kì vẻ mặt không khỏi hiên nỗi khiếp sợ!
"Cái gì?" Đoạn Vân hoài nghi hỏi lại.
"Long Thần!" Vẻ mặt Tạp Tư Kì rất kích động khi nói ra hai chữ như vậy!
"Phốc!" Đoạn Vân nhất thời không nhịn được, phun hết cả ngụm nước trong miệng ra ngoài!
Thấy thần thái của Đoạn Vân, Tạp Tư Kì nghi ngờ hỏi: " Sao thế, ngươi biết đó là cái gì phải không?"
"Không, không, ta không biết, không biết! Ta làm sao biết được chứ?" Đoạn Vân làm một bộ dáng phường chèo rất thấy tức cười. Nhìn thế thì ai mà chẳng biết Đoạn Vân đang nói chuyện ma quỷ!
Nhìn mặt Tạp Tư Kì có vẻ hơi tức giận, Đoạn Vân nghiêm mặt nói: " Thôi được, ngươi cũng không nhất thiết phải biết đó là cái gì! Dù sao ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điểm, hôm nay là Thần giáng hạ Thần tích, cứu vô số tử dân bị nạn! Quang huy của Thần một lần nữa được ban phát cho mọi người! Được rồi, chức Đại Tế ti Thần Điện của ta lần này có được thăng tiến nữa không?"
"A? Còn phải đi Thần Điện nữa sao? Ta đây không cần nữa, ta phải về A Nhĩ Ti Tư của ta để làm chức Sơn đại vương! Nếu không, ta sẽ đi Thiên Long làm chức Thân vương đại nhân cũng được!" Đoạn Vân nói ra vẻ khó xử.
"Ngươi không đi, vậy chỉ được làm chức Chủ giáo thôi! Kỳ thật, với năng lực của ngươi, nếu tới Thần Điện phát triển thì ta đồ chừng chức Giáo Hoàng kế tiếp sẽ chính là thuộc về ngươi rồi! Thế mà, đáng tiếc ..." Tạp Tư Kì con ngươi đảo loạn xạ, nói.
Đoạn Vân nói ra vẻ kinh ngạc: " Thật không đó? Lão Giáo Hoàng khi nào thì mới về hưu?"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần tìm được người thay thể là có thể về hưu rồi, phỏng chừng sẽ không lâu lắm đâu!" Tạp Tư Kì cười nói.
Đoạn Vân cũng nhìn lão cười cười rồi bỉ ổi hỏi: " Được rồi, Thánh nữ của Thần Điện các ngươi dường như rất đẹp phải không? Ta có cơ hội theo đuổi nàng không?"
Tạp Tư Kì làm một bộ « ta biết ngươ quá mà », nói trêu chọc: " Thánh nữ hả? Ngươi đừng có mơ! Thánh nữ có quyền hành chỉ dưới Giáo Hoàng thôi, hơn nữa Thánh nữ cũng lại là con gái của lão Giáo Hoàng! Chỉ là Thánh nữ bình thường ra thì sẽ không lập gia đình! Ngươi đừng xe dây tự trói nữa! Bất quá .... »
"Bất quá cái gì?"
"Thánh nữ có thể gả cho một người!"
"Ai thế, chẳng lẽ là ta?" Đoạn Vân cười cười rất dâm dê dậm dật.
"Ngươi đừng tự sướng như vậy chứ, hơn nữa Thánh nữ trước giờ chưa bao giờ gặp ngươi cả! Thần Điện chúng ta có một quy củ, phải là Thánh nữ tự nguyện, thì mới có thể gả cho Giáo Hoàng! Nói chính xác là: thị phụng thần phó!" Tạp Tư Kì nói nhỏ.
Đoạn Vân trợn mắt: « Quy củ chó má gì thế? »
Còn lúc này, một vị Mục sư Thần Điện đi vào bẩm báo tình hình dịch bệnh!
"Chủ giáo đại nhân, sau khi Thần giáng Thánh thủy, bệnh tình mọi người ở khu vực ôn dịch đã có những khống chế nhất định, không ai tiếp tục bị lây nữa! Hơn nữa, sau khi uống xong dược thủy của Đoạn Vân đại nhân, rất nhiều người đã bắt đầu có chuyển biến tốt! Chiếu theo lệnh Đoạn Vân đại nhân phân phó, chúng ta đã đem tất cả những bệnh nhân và vật dụng cần thiết khắp các vùng bị phong tỏa ngâm vào cái ao sát trùng hơn mười phút! Lương thực và những không thể ngâm đều đã bị đốt bỏ! Các loại vật tư nhu yếu phẩm cũng đều được từ từ vận chuyển đến!"
"Ha ha! Đoạn Vân lão đệ, lần này đại công của ngươi không thể không tính! Ngươi cứu được gần trăm vạn dân chúng vô tội đó!" Nghe tin tức tốt đẹp đó, Tạp Tư Kì rất phấn khởi!
Cười cười, Đoạn Vân ra vẻ khiêm tốn nói: " Đều là công lao của Thần!"
"Ha ha, ngươi đó!" Tạp Tư Kì cười chỉ chỉ Đoạn Vân, rồi lắc lắc đầu bất lực!
← Ch. 124 | Ch. 126 → |