← Ch.184 | Ch.186 → |
Đoạn Vân cười cười, nói: "Nếu có mấy vạn gia hỏa tốt như thế này, thậm chí là hơn mười vạn, ngươi còn nói bọn chúng thực lực yếu nữa hay không?"
Nghe Đoạn Vân nói, chúng thủ hạ đều hít sâu một hơi rồi lắc đầu lè lưỡi. Mười mấy vạn Thần cấp là cái khái niệm gì?
' Theo ta được biết, nơi này chỉ là một nhà giam, Điểu nhân này đều là phạm nhân bị giam giữ ở bên trong, hơn nữa là bị giam giữ từ hơn một ngàn năm trước! Vốn là bên trong có hơn năm ngàn Điểu nhân cơ đấy! Còn về phần Tây phương Thần giới kia rốt cục có bao nhiêu Điểu nhân, chính ta cũng không biết...!" Đoạn Vân nói tiếp.
" Năm ngàn cơ à? Thế sao bây giờ đây lại chỉ có hơn một trăm thôi? Những kẻ khác đâu?" Tiểu Phi Hiệp nghi hoặc hỏi.
Đoạn Vân quỷ dị cười cười, thì thầm vào lỗ tai Tiểu Phi Hiệp: "Qua hơn một ngàn năm rồi, theo ngươi năm ngàn Điểu nhân này ăn cái gì để mà sinh tồn?"
Nghe Đoạn Vân nói, Tiểu Phi Hiệp đầu tiên có chút nghi hoặc, nhưng rồi sau đó vẻ mặt rất nhanh chóng biến thành khiếp sợ. Hắn chỉ vào đám Điểu nhân kinh hãi hô lớn: "Ngươi không phải nói bọn họ, bọn họ.... ?" Ngón tay Tiểu Phi Hiệp chỉ từ Điểu nhân này sang Điểu nhân khác, vẻ mặt đầy nét kinh hoàng như vừa đoán ra được điều gì kinh khủng lắm!
Khẽ gật đầu, Đoạn Vân quay về mười đại Thần Long ra lệnh: "Trước tiên các ngươi đem đám Điểu nhân này đóng băng lại! Lưu lại năm Điểu nhân đầu lĩnh, ta có điều muốn thẩm tra!"
" Vâng!' Kết quả là một trăm mười Điểu nhân thân đầy thương tích biến thành băng điêu được Đoạn Vân vất vào Không gian giới tử, chỉ để lại ở bên ngoài năm vị Điểu nhân thiên sứ nhìn qua hình như là Đội trưởng, mà trong đó còn có vị Thiên sứ điểu nhân từng cùng với Đoạn Vân nói chuyện.
" Thế nào hả năm vị Thiên sứ đại nhân, sự tiếp đãi của ta với các ngươi có vừa lòng không?" Đoạn Vân cười nói.
" Nhân loại ti tiện kia, Tây phương Thần giới chúng ta sẽ không buông tha cho ngươi đâu! Quang Minh Thần A Tu La vĩ đại nhất định sẽ trừng phạt ngươi!" Vị Thiên sứ với hình thể to lớn hơn một chút so với các Điểu nhân khác quả nhiên là đầu lĩnh Điểu nhân, ngữ khí vẫn còn rất cuồng ngạo.
" Ồ! Theo ta được biết, thông đạo giữa Thần giới và Nhân giới toàn bộ đã bị bịt kín lại rồi! Điểu nhân các ngươi ở nơi này phỏng chừng là nhóm Điểu nhân cuối cùng lưu lại trên đại lục. Hơn nữa xin ngươi chớ quên, nơi này là Mộng Đa Lợi Á đại lục, không phải là Tây đại lục của các ngươi. Ngươi tốt nhất phải biết thức thời một chút, bởi vì bây giờ ta chỉ cần khẽ búng ngón tay, các ngươi sẽ rất dễ dàng từ Cứu Thục Chi Địa biến ngay về Tây phương thần thánh, và đương nhiên các ngươi ngay lập tức có thể hội ngộ với vị đại Điểu nhân Quang Minh Thần kia. Hoặc là, ta có thể quẳng các ngươi vào Cứu Thế Chi Địa dưới kia trở lại! Sinh mệnh lực của các ngươi không phải rất mạnh à? Năm ngàn người sau khi trải qua hơn ngàn năm vì sinh tồn phải ăn thịt lẫn nhau chỉ còn có một trăm mười lăm người sống sót. Ân, phỏng chừng một ngàn năm sau ta mà quay lại, các ngươi hẳn sẽ không chết hết đâu nhỉ?" Đoạn Vân rất tà ác cười nói.
" Không cần phải thế!" Năm đại thiên sứ đối với cách nói chắc chắn của Đoạn Vân, vẻ mặt đều xanh lét, bối rối nói.
" Vị cường giả nhân loại này, Ngài đã giết hơn một trăm đồng bạn của ta rồi, xin Ngài hãy thả năm người chúng ta đi đi!" Một vị Thiên sứ rất cung kính cố rặn ra nụ cười méo xệch cầu tình nói với Đoạn Vân.
" Ai nói ta giết đồng bọn của các ngươi rồi? Yên tâm đi, một trăm mười tên đồng bọn của các ngươi đều không thể chết được, tuyệt đối có thể làm vật thực cung cấp cho các ngươi. Có điều theo ta thấy, mặc dù vài người trong các ngươi là cao thủ, các ngươi đã có khả năng sống sót trong đám cuối cùng này. Nhưng ta chắc rằng các ngươi hẳn đều không phải là người có chức vị cao nhất trong năm ngàn Điểu nhân, đúng không?" Đoạn Vân vẻ mặt giễu cợt nói.
" Đúng đúng, đại nhân ngài thật sự là trí tuệ phi phàm. Bốn người chúng ta chỉ là bách phu trưởng ở bên trong! Vị Pháp Lạp Lợi kia mới là Thiên phu trưởng của chúng ta!" Vị Thiên sứ đang nịnh hót kia chỉ vào một tên đứng sau cùng cười nói với Đoạn Vân.
Nhìn vị Thiên phu trưởng Pháp Lạp Lợi, Đoạn Vân ước chừng ra lực chiến đấu của hắn: Thần cấp hậu giai. Thực lực Thần cấp hậu giai của nhân loại lại có thêm một đôi cánh, phỏng chừng có thể ngang ngửa với Phi Long hoàng sơ giai. Một Thiên phu trưởng thực lực đã như thế rồi, vậy Vạn phu trưởng thì sao? Còn có chung đoan vũ lực cốt cán thì sao? Xem ra Thần giới quả nhiên là có chút thực lực.
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân quay về thủ hạ ra lệnh: "Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc, Tiểu Phi Hiệp, cả Phì Tử nữa, bốn người các ngươi chia nhau đem bốn Điểu nhân đến các chỗ khác nhau hỏi xem, nhất định phải khiến cho bọn chúng nói ra tất cả những gì chúng biết! Nếu mà bọn chúng khai báo khác nhau, ta sẽ đưa bọn chúng trở lại Cứu Thục Chi Địa. Ta không tin hơn một trăm Điểu nhân lại không có một người chịu thú nhận khai ra sự thực!"
" Vâng!" Bốn Ma sủng đối với chỉ thị hỏi cung chéo của Đoạn Vân đều là sáng tỏ, sau đó liền chia nhau chỉ huy vài thủ hạ lôi kéo bốn Điểu nhân theo.
Nhìn vị Thiên sứ Pháp Lạp Lợi kia, Đoạn Vân cười nói: "Ngươi có gì để nói không?"
" Ngươi muốn cái gì từ ta?" Điểu nhân Pháp Lạp Lợi vẻ mặt bất lực. Những cái tiểu mạng của tộc nhân mình đều đang nằm trong tay những nhân loại trước mắt này, cho dù mình không nói, thì bốn người kia cũng sẽ nói, mà cho dù bốn người kia kiên cường liều chết im lặng không chịu khuất phục, cố bịt mồm đóng mõm lại, nhưng còn có hơn một trăm Thiên sứ nữa mà! Nhiều Thiên sứ như vậy, thế nào chẳng có không ít người chịu đầu hàng khai báo để chuộc lấy sinh cơ tồn tại, càng không cần nói chỉ là cung khai một vài sự tình mà thôi.
" Ta muốn biết thực lực của Tây Phương thần giới các ngươi!" Đoạn Vân lạnh lùng ra lệnh.
" Ngươi ngay cả điều này cũng không biết sao? Thực lực thủ hạ của ngươi cường hãn như vậy, ở Đông phương Thần giới hẳn được coi như một Đại nhân vật rồi!"
" Ngươi làm sao lại đoán ta không phải nhân loại vậy?" Đoạn Vân cười nói.
Điểu nhân Pháp Lạp Lợi khẽ cười nói: "Chúng ta bị giam cầm ở bên trong, cho nên mới nhìn không ra thực lực của các ngươi, mới nhầm lẫn các ngươi là nhân loại, nhưng sau khi ra khỏi Cấm ma không gian, chúng ta vẫn như trước nhìn không ra thực lực của các ngươi. Nhưng ta dám khẳng định là, thực lực của các ngươi đều là cao thâm khó lường! Hơn nữa có kẻ thủ hạ bên cạnh ngươi lại có thể ở Cứu Thục Chi Địa này sử dụng đấu khí. Nhân loại các ngươi thì làm sao lại có thực lực kinh khủng như vậy?"
" Tốt lắm, không cần nhiều lời nữa!" Đoạn Vân sốt ruột nói.
" Ngươi thực sự không biết sao?" Pháp Lạp Lợi vẫn dây dưa cù nhầy mà nói.
Đoạn Vân đá một cước vào bụng hắn, nóng giận quát: "A, ngươi muốn khảo nghiệm tính nhẫn nại của lão tử có phải không? Còn không mau nói đi! Cứ còn nói nhảm nữa ta sẽ đập gãy đôi cánh Điểu nhân của ngươi xuống đem nướng làm mồi nhậu đấy! Mịa! Ngươi cho rằng lão tử có nhiều thời gian để nói vớ vẩn với ngươi a?"
" Khặc khặc!" Dưới một cước mạnh mẽ của Đoạn Vân, Điểu nhân Pháp Lạp Lợi ói ra một búng máu tươi, hắn cố gắng hết sức ôm bụng rên rỉ i ỉ.
Thấy Điểu nhân này vẫn không tình nguyện như thế, nộ khí của Đoạn Vân càng tăng.
" Ta đếm đến ba, nếu ngươi còn không nói, ngươi sẽ không còn cơ hội để nói nữa đâu! Ta tin rằng bốn vị Thiên sứ kia phỏng chừng đã phun ra hết rồi! Một, hai... !"
" Ặc ặc, ta nói, để ta nói!" Thiên sứ Pháp Lạp Lợi hết sức gân cổ cố la lên. Từ vẻ mặt thống khổ của hắn, Đoạn Vân phỏng chừng một cước của mình sử dụng chân khí có vẻ hơi nặng.
" Tây phương Thần giới do Quang Minh Thần Hoàng A Tu La thống lĩnh, dưới trướng có sáu đại Thần vương, mà mỗi Thần vương đều thống lĩnh trên dưới mười vạn Thiên sứ bộ đội! Thiên sứ chúng ta dựa theo số cánh của Thiên sứ mà chia ra đẳng cấp thực lực. Chúng ta đây chỉ có một đôi cánh, đều là Thiên sứ binh lính bình thường, ta tương đương với tam giai Thiên sứ, ngươi xem trong đám Thiên sứ này chỉ có vài người tam giai Thiên sứ, còn lại đều là nhị giai Thiên sứ."
" Chờ chút, vậy nhất giai Thiên sứ đâu?" Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.
' Kỳ thật chúng ta trước đây đều là nhất giai Thiên sứ, sau khi chúng ta ăn thịt vài Thiên sứ thì chúng ta liên tục có tiến hóa!" Pháp Lạp Lợi giải thích.
Nghe thế, Đoạn Vân liền thay đổi cách nhìn, với sáu mươi vạn quân Thiên sứ bộ đội cũng không sợ hãi chút nào. Cứ theo sự phân chia thực lực đẳng cấp này mà đoán chừng thì nhất giai Thiên sứ đại khái tương đương với Thánh cấp nhân loại, bát cấp Ma thú; mà nhị giai Thiên sứ tương đương với Thần cấp sơ giai nhân loại, tam giai Thiên sứ đại khái cũng là trung hậu giai rồi.
" Nói tiếp đi!"
" Vâng, Thiên sứ có hai đôi cánhthì được gọi là Thánh thiên sứ, thực lực chia thành tứ-ngũ-lục tam giai; có ba đôi cánh trong Thiên sứ là thất –bát giai Thiên sứ được xưng Thần tướng, cửu giai Thiên sứ trở thành Thần vương; Quang Minh Thần Hoàng là Thiên sứ bốn cánh." Thiên sứ Pháp Lạp Lợi nói tiếp.
Nghe thế, Đoạn Vân hít một hơi thật sâu. Cứ theo phương pháp tính toán này, thì cơ nghiệp nhà mình phỏng chừng ngay cả xách giày cho người ta cũng chưa xứng. Thánh Thiên sứ chắc đúng là thực lực tiền-trung-hậu Thập nhất cấp nhân loại rồi, mà Thần tướng Thần vương, đại khái cũng là lực lượng Thập nhị cấp, về phần Quang Minh Thần kia thực lực hẳn là Thập tam cấp rồi! Quả thực không có cách nào so bì, bọn mình bây giờ lực lượng Thập nhất cấp cũng chỉ có Âu Đặc Tư, Ny Khả, Long Thái tử, ngũ đại siêu cấp Ma sủng, còn cả Diệp Cô Thành nữa. Về phần mình, kết hợp kiếm chiêu và thân pháp, phỏng chừng cũng có thể miễn cưỡng được tính vào. Mặc dù mình có vài chung đoan, phỏng chừng một người cũng có thể ứng phó hai Thánh Thiên sứ lục cấp; mà đám Thần thú và Thú nhân Kiếm thần cũng có thể chống lại Thánh Thiên sứ thực lực ngũ giai, nhưng không phải còn có Thần tướng, Thần vương, còn có A Tu La Quang Minh Thần sao?
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân vẻ mặt uy nghiêm quay đầu về phía Điểu nhân Pháp Lạp Kì nói: "Ta còn muốn biết số lượng Thánh Thiên sứ và Thần tướng!"
Pháp Lạp Kỳ lắc lắc hàm răng ngẫm nghĩ một lát, nói: "Dù sao đó cũng là sự tình hơn ngàn năm trước rồi, nói cho ngươi cũng không chính xác lắm! Bộ hạ của Quang Minh Thần Hoàng có sáu vị Thần vương, cũng là cửu giai thiên sứ ba cánh; bộ hạ của mỗi vị Thần vương đều có khoảng mười vị Thần tướng, về phần Thánh Thiên sứ, phỏng chừng cả Thần giới có hơn ngàn người!"
Nghe xong con số này, Đoạn Vân liền bị kích động nặng nề. A, sau khi trở về, lão tử phải đem tất cả thủ hạ của mình biến thành Thần giai, làm cho không người nào sống mà yếu ớt nữa!
Rất nhanh sau đó bọn Đạt Nhĩ Ba cũng liên tục áp giải bốn Điểu nhân đang ngắc ngoải gần chết lần lượt quay trở lại. Sau một hồi đối chứng lời khai của riêng từng người với nhau, bọn họ cũng đều bị đả kích trầm trọng.
← Ch. 184 | Ch. 186 → |