← Ch.187 | Ch.189 → |
Cả trong Ách Bỉ Đa mẫu giới cũng chỉ có duy nhất một cái quan tài thủy tinh, điều này đủ để chứng minh quan tài thủy tinh đó không bình thường. Đoạn Vân rất cẩn thận đưa quan tài thủy tinh nhấc ra ngoài, lẳng lặng đặt lên trên mặt đất.
Oa, mỹ nhân đang ngủ a! Xuyên thấu qua lớp thủy tinh trong suốt, ở bên trong quan tài Đoạn Vân thấy được một giai nhân xinh đẹp khoảng chừng hai mươi xuân xanh. Chỉ thấy giai nhân nét mặt rất bình thản nằm ở bên trong quan tài thủy tinh, dáng vẻ an tường giống như đang ngủ say vậy. Bất quá khi thông qua thần thức quan sát, Đoạn Vân phát hiện mỹ nhân đang ngủ say kia từ lâu đã không còn dấu hiệu của sự sống.
" Ai, thật đáng tiếc! Xưa nay hồng nhan thường hay bạc mệnh, một vị giai nhân xinh đẹp khuôn mặt tao nhã như vậy mà tiêu thất trở về với cát bụi, thật sự là đáng tiếc a!" Nhìn tuyệt thế dung nhan của giai nhân, Đoạn Vân không khỏi sinh ra thương tiếc. Xưa nay anh hùng yêu thích mỹ nhân, Đoạn Vân tuy không dám tự nhận mình là anh hùng, nhưng Đoạn Vân lại là một tên sắc lang đủ mười phần, giai nhân ngọc vẫn, tuy giữ lại được tuyệt thế dung nhan nhưng lại vĩnh viễn không thể nhìn thấy mỗi ngày.
Lai Bố Ni Tư trợn trắng mắt: "Thiếu gia à, ngươi cũng đã có nhiều hồng phấn mỹ nhân tri kỷ rồi, ngươi không cần phải cảm thán thêm nữa! Hơn nữa, ngươi không phải có năng lực khiến cho người ta chết đi sống lại sao, nếu thật sự coi trọng nàng ta còn không đi nhanh tới cứu đi! Ta xem nàng bây giờ hình dáng giống như là đang ngủ, có lẽ còn chưa chết mà?"
Đoạn Vân thở dài nói: "Không chết mới là lạ! Tất cả năng lượng sinh mệnh đều đã ngừng, còn không chết sao? Ta dám nói nếu đưa nàng ra ngoài chỉ một lúc, nàng lập tức sẽ biến thành một đống xương trắng. Quan tài thủy tinh này chỉ có thể lưu giữ lại thân thể nàng, có thể là một nam nhân yêu nàng sâu đậm hoặc người thân nàng không đành lòng để cho tuyệt thế dung nhan của nàng biến mất, mới dùng quan tài thủy tinh đặc chế này giữ lại thân thể của nàng."
" Thiếu gia, không phải ngươi đầu tiên có thể đưa năng lượng sinh mệnh một người đông kết lại (đóng băng), sau đó lại cứu hắn trở về sao? Cái này cũng có khả năng thành công mà!" Lai Bố Ni Tư nghĩ suy rồi nói.
Lai Bố Ni Tư mắt chớp chớp, hoàn toàn u mê như là lọt vào trong sương mù. Mà khi Đoạn Vân hỏi lại lão, khóe miệng lão lại nói thầm: "Lại là sinh mạng năng lượng, sinh mạng năng lượng... ta lại không phải là Tế tự, sinh mệnh năng lượng là cái đồ vật gì ta làm sao mà biết được?"
Nghe thế, Đoạn Vân đột nhiên cả kinh: "Đúng vậy, năng lượng sinh mệnh rốt cục là cái gì nhỉ?"
" Thiếu gia, không thể nào a? Té ra ngươi cũng không biết cái gọi là sinh mệnh năng lượng là cái gì a, vậy mà ngươi còn ở đó nói lung tung cái gì?" Lai Bố Ni Tư vừa nghe Đoạn Vân lầm bầm tự hỏi năng lượng sinh mệnh là cái gì thì lập tức có chút giễu cợt xỏ xiên lại ngay. Tiểu dạng, gọi ngươi là sư phụ cho oai trước mặt thôi chứ chính ngươi cũng chẳng biết đếch gì, ha ha!
Đoạn Vân không để ý đến sự cười nhạo của Lai Bố Ni Tư, nhìn giai nhân trong quan tài thủy tinh cẩn thận tự hỏi mình.
" Thiếu gia, không cần nghĩ nữa, ta nghĩ nếu quan tài thủy tinh này đặt ở bên ngoài quá lâu, tiểu mỹ nhân bên trong của ngươi có lẽ sẽ biến thành bạch cốt đó! Ngươi hãy bỏ nàng vào trong giới tử đi!" Lai Bố Ni Tư chỉ vào quan tài thủy tinh nói.
Nghe Lai Bố Ni Tư nói, Đoạn Vân từ trong suy nghĩ sâu xa trở lại, dò hỏi: "Giới tử này có thể đưa cho ta được không?Ta phỏng chừng sau này sẽ có ích!"
Lai Bố Ni Tư cười cười, nói: "Ngay cả xương đầu lão già này cũng là của thiếu gia, giới tử của lão già này tự nhiên cũng là của thiếu gia rồi! Giới tử này vốn là bị người ta phong ấn lại, nói cách khác là đã có chủ nhân rồi. Có điều sau khi ta lợi dụng năng lượng bên trong Ma tinh của Ma long giải trừ cái phong ấn kia, cái giới tử này liền trở thành vật vô chủ. Ta đã tiến hành một phen khôi phục và cải tiến lại bên trong giới tử, ngươi chỉ cần chích một giọt máu vào mặt sau giới tử, cái giới tử này lập tức sẽ là của ngươi. Sau này cũng chỉ có ngươi mới có thể mở nó ra, sau này nàng cũng sẽ dành riêng cho ngươi rồi! Ha ha!"
Nghe Lai Bố Ni Tư nói, Đoạn Vân lập tức cứa ngón tay của mình, chích một giọt máu vào mặt sau Ách Bỉ Đa mẫu giới. Ngay lúc đó một trận ánh sáng chói mắt liền toát ra, sau đó Đoạn Vân cảm thấy mình cùng giới tử dường như hợp lại thành một thể thống nhất, có thể cảm giác thâmt thấu rất rõ ràng đến tất cả bên trong giới tử. Vốn là Đoạn Vân dựa vào thần thức cũng có thể cảm ứng được tất cả bên trong giới tử, nhưng lại cần thời gian đem thần thức chìm vào bên trong giới tử, mà bây giờ, Đoạn vân chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể cảm giác đến tất cả từng ngõ ngách bên trong.
Tuy nhiên một cảm giác như thế có lẽ là không xong rồi! Bởi vì ở bên trong Không gian giới tử Đoạn Vân phát hiện thiếu nữ bên trong quan tài thủy tinh kia có điều dị thường! Lúc trước nàng đang an nhàn nằm ở bên trong quan tài thủy tinh, nhưng nơi đó chỉ là một vùng trong suốt mênh mông. Giống như Đoạn Vân đem quan tài thủy tinh chuyển ra mà cái thứ trong suốt kia lại tựa như linh hồn của một người, cũng không có theo thân thể của nàng mà di chuyển.
" Lão đầu, phát sinh sự tình lớn rồi! Bên trong còn một nàng nằm trong đó!" Đoạn vân chỉ chỉ vào quan tài thủy tinh nói.
Lai Bố Ni Tư có chút giật mình nói: "Sao có thể như thế được? Ta lần tìm cả giới tử, chỉ tìm được một quan tài thủy tinh mà thôi! Không có khả năng ấy!"
" Lão đầu, nếu ta không đoán sai, cái thứ hư ảo ở bên trong hẳn là linh hồn của nàng! Thân thể cùng với linh hồn nàng đã tách rời khỏi nhau rồi!" Đoạn Vân giải thích.
" Lão đầu, trước tiên tiến vào xem sao! Ta muốn xem xét cái thứ kia đến tột cùng là cái gì?" Nói xong Đoạn Vân trước tiên thu quan tài thủy tinh vào giới tử, sau đó lại tự thu mình vào giới tử.
Trong Ách Bỉ Đa mẫu giới, Đoạn vân phóng ra thần thức cảm thụ tất cả bên trong. Quả nhiên Ách Bỉ Đa mẫu giới có thể dung chứa được những vật còn sống. Cùng với sự sảng khoái bên trong, không khí rất trong lành, ngoài ra Đoạn Vân còn cảm nhận được không khí bên trong cơ hồ không có lẫn tạp chất, cũng không có nấm mốc và sự ô nhiễm, tất cả đều hài hòa và tốt đẹp như vậy.
Đoạn Vân nhắm mắt lại, dùng thần thức cảm nhận mỹ nhân hư ảo đang ngủ kia. Đoạn Vân phát hiện thần thức mình có thể dễ dàng cảm nhận được một năng lượng linh hồn thần bí. Ban đầu không phát hiện ra, có thể là bởi vì linh hồn cùng thân thể nàng đang trùng hợp khiến cho mình không quá mức để ý.
Thần thức Đoạn Vân cảm nhận được rõ ràng tất cả năng lượng. Phát hiện linh hồn nàng đã rất suy yếu, năng lượng cũng tan biến không còn một chút nào. Nhưng năng lượng sau khi biến mất cũng không thoát vào trong không gian, có khi còn có thể trở lại bản thể thêm lần nữa.
Đoạn Vân nhè nhẹ tiến đến, muốn dùng tay vuốt ve một chút linh hồn kia, nhưng hắn lại chạm vào hư không. Nhưng khi thân thể Đoạn Vân cùng đoàn năng lượng kia chạm vào nhau, chân khí trong cơ thể Đoạn Vân liền tự động được lưu chuyển, muốn hấp thu phần năng lượng kia. Hoàn hảo là Đoạn Vân kịp thời chặn đứng lại. Thông qua thần thức có thể xuyên thủng linh hồn của mình, Đoạn Vân phát hiện linh hồn kia đang bị thương. Đúng vậy, giống như là thân thể bị thương vì ở trái tim có một lỗ thủng. Đoạn Vân dám nói chính là vết tích của một kiếm trí mạng cho vị mỹ nhân này.
Mà thông qua thần thức quét ra, Đoạn Vân phát hiện thân thể kia cũng có một vết thương như vậy. Trái tim bị người ta xuyên thủng, muốn không chết cũng khó!
Đoạn vân đi tới cái quan tài thủy tinh lớn kia, muốn tìm phương pháp để mở quan tài thủy tinh ra. Thông qua một phen quét ra thần thức, Đoạn Vân phát hiện ra một cơ quan, còn phát hiện thân dưới của vị giai nhân kia có một lớp giáp. Bên trong lớp giáp có vài quyển sách, cũng không biết là nói về cái gì.
Đoạn Vân cẩn thận mở quan tài thủy tinh ra, cũng ôm lấy mỹ nhân đặt ở trên tấm nắp đậy của quan tài thủy tinh. Có chút kích động sau khi mở lớp giáp kia ra, Đoạn Vân tìm được vài quyển sách da thú. Mở ra xem, Đoạn Vân kêu lên một tiếng thật to. A, bảo bối a! Bên trong ghi lại rất nhiều phương pháp tu luyện Không gian ma pháp, còn có phương pháp chế tạo Không gian giới tử, Triệu hoán dị không gian, Ma pháp truyền tống, .... vv... có rất nhiều liên quan gì đó cùng với Không gian ma pháp.
A, nhặt được Quỳ Hoa bảo điển rồi. Có Không gian truyền tống sau này việc lão tử quay trở lại Thiên Long, đến Nạp Lan đúng là chỉ mất mấy giây thôi. Hắc hắc, sau này a, trước nửa đêm đến Thiên Long thành cùng vài lão bà nơi đó đi đi dạo dạo, sau nửa đêm trước tiên đến nơi Tiểu Nguyệt ngủ một lúc, nhìn xem nhi tử xuất thế, sau đó lại trở lại ÁCcương cùng hai thị nữ hoặc là Miêu nữ La Lỵ tâm tình một chút. Ha ha, sảng khoái quá!
Lợi dụng trí nhớ siêu cường của mình, Đoạn Vân rất nhanh chóng liền đem một chút giảng giải về lý luận không gian trong đó nhớ kỹ. Giờ đây Đoạn Vân là Toàn hệ pháp sư, mặc dù tu luyện ma pháp có chút cổ quái, nhưng có vật này thì sau này lợi dụng Không gian ma pháp có phương hướng rồi. Dù sao trên đại lục thì Không gian pháp sư thật là quá ít, ít đến nỗi cả Thiên Long cũng tìm không thấy nửa người. Mà thư tịch về Không gian ma pháp cũng gần như tuyệt tích rồi.
Nhưng ở lớp giáp tận cùng bên trong còn một mảnh bì thư da thú lại khiến cho Đoạn Vân có chút kinh ngạc! Bởi vì mặt trước ghi lại một đoạn văn tự nội dung động trời, một bí văn cùng với Đông phương Thần giới và Không gian pháp sư có quan hệ.
← Ch. 187 | Ch. 189 → |