Vay nóng Tinvay

Truyện:Bá Y Thiên Hạ - Chương 216

Bá Y Thiên Hạ
Trọn bộ 458 chương
Chương 216: Nguyệt lượng chi thượng hữu đông tây
0.00
(0 votes)


Chương (1-458)

Siêu sale Lazada


Hội nghị toàn đại lục kết thúc tốt đẹp bằng nghi thức duyệt binh cực kỳ ấn tượng của gia tộc Đoạn Vân. Trong nghi thức duyệt binh lần này, chủ yếu có lữ phi long của Nanh Sói sư đoàn, trong Thú Nhân sư đoàn thì có Lang kị sư đoàn và Cuồng ngưu sư đoàn, còn có Cuồng Long sư đoàn với Địa Hành Long làm tọa kỵ, Địa Tinh thì có sư đoàn cung tiễn và Thực Nhân Ma sư đoàn. Địa Tinh biểu diễn bằng cách bắn cung tiễn, diễn tập quân sự ma tinh đại pháo. Cuối cùng, hắn còn cho không quân phi long trình diễn một màn hoa lệ. Màn biểu diễn này làm chấn động lòng người, những quân vương đều không khỏi sợ hãi trước thực lực cường đại của hắn. Quân dung chỉnh tề như thế, thực lực hùng mạnh như vậy, đã làm cho những quốc vương này có một cảm giác hắn đạt tới một mức không thể với tới được. Nhưng vừa nghĩ tới việc mình đã trở thành một thành viên của gia tộc, những quốc vương này cũng thấy an tâm ít nhiều, thậm chí còn có không ít quốc vương trong lòng sinh ra một loại cảm giác tự hào. Bởi vì họ cho rằng, đây cũng là vũ lực của Trung Hoa gia tộc chúng ta.

Nghi thức duyệt binh dọa lão hồ ly đại biểu cho Thú Nhân và Tinh Linh Đại trưởng lão sợ đến rung cả râu tóc. Nhất là lão hồ ly, lão cũng biết có nhiều dị tộc dưới sự quản lý của lão ở A Nhĩ Ti Tư, nhưng lão không ngờ tên nhân loại Đoạn Vân lại có thực lực vượt hẳn Thú Nhân nhà mình. Còn Tinh Linh trưởng lão cũng một lần nữa lo lắng cho tiền đồ của Tinh Linh nhất tộc.

Đối với việc Thú Nhân đế quốc và Tinh Linh Vương Quốc không chịu thần phục, Đoạn Vân cũng không hề nóng ruột. Dù sao họ đã có mấy trăm năm thánh chiến với thần điện rồi. Muốn họ đột nhiên nhận một tên Thần điện Đại giáo hoàng, thật sự là có chút viển vông. Nhưng điều này không có nghĩa là hắn sẽ buông tha cho bọn họ. Ngược lại là khác, hắn muốn đưa họ phát triển trở thành bộ hạ trung thành nhất của mình. Thú Nhân thiện chiến, còn Tinh Linh đều là pháp sư vĩ đại. Hai lực lượng dũng mãnh này nếu vào tay mình sẽ hóa thành một lực lượng kinh khủng đến đâu. Đến lúc đó, hắn sẽ chế tạo hơn mười vạn Tinh Linh thành pháp thần, đem mấy trăm vạn Thú Nhân võ sĩ chế tạo thành Kiếm thần, xem trong vũ trụ này ai còn dám tranh phong với Đoạn vân ta?

Ngày thứ hai sau hội nghị toàn đại lục, quốc chủ của các quốc gia phần lớn đã lần lượt trở về. Những vương quốc này được tháp tùng bởi thần cấp Nanh Sói long kỵ sĩ, được ngồi trên cự long, dưới sự bảo về của Nanh Sói tướng sĩ phản hồi vương quốc, chuẩn bị phát triển các hạng mục cải cách, cũng cố hết sức vì mục tiêu chống lại sự xâm lấn của Ma giới và xâm chiếm tây đại lục. Hoàng đế Lôi Ngạo đế quốc Bỉ Đắc còn ở lại một đêm sau đại hội, nói chuyện với Đoạn Vân một lần, nhưng chủ đề nói chuyện không phải xung quanh sự phát triển của Lôi Ngạo, mà là xung quanh nhị công chúa Tạp La Lan và Tam công chúa Lộ Dịch Ti. Bỉ Đắc đại đế nói chuyện với hắn khá lâu, chỉ hỏi khi nào nghênh đón hai con gái xinh đẹp ôn nhu của lão. Điều đó làm cho tên Đoạn Vân biến thái mắt tròn mắt dẹt há hốc cả mồm.

Đại lục bây giờ có thể nói đang ở giai đoạn vô cùng tốt đẹp.

Chiến tranh? Ngươi muốn đánh nhau thì trước tiên phải xin phép gia tộc.

Tranh chấp Quốc tế? Ai, ngươi nói xem, đều là người một nhà cả, ngươi còn nói tranh chấp cái gì nữa?

Này, lão ca! Nghe nói quốc gia các ngươi vừa nghiên cứu ra sản phẩm kỹ thuật cao hả? Sao rồi, đem kỹ thuật chuyển giao công nghệ cho chúng ta được không? Không được hả? Ta đây trao đổi với ngươi nhé. Tất cả mọi người đều là thành viên của Trung Hoa gia tộc mà, ngươi nói xem, chúng ta cùng phát triển không phải hai bên cùng có lợi sao?

Được rồi, lão ca, chúng ta hai nước láng giềng, lại đều là Trung Hoa gia tộc cả, chúng ta cùng nhau khai thác khoáng sản ở biên giới nhé? Chúng ta ăn chia đều năm trên năm được không?

Ngày thứ mười sau hội nghị, cũng là ngày mười tháng sáu, năm 10289 nữ thần lịch, Địa Tinh gia tộc mang đến cho Đoạn Vân một tin tức làm cho hắn rất hứng thú.

- Thiếu gia, Địa Tinh thông qua kính viễn vọng tầm xa nhìn lên mặt trăng, phát hiện một vài sinh vật, bước đầu đoán đây có thể là thần. - Ước Hàn vẻ rất hưng phấn nói với Đoạn Vân.

- Cái gì? Mặt trăng có sinh vật? Đi, mau dẫn ta đến xem.

Hắn giật thót mình. Nếu thần ở tại nguyệt cầu, vậy thì thần cũng rất có thể chỉ là giả. Thần, cũng chỉ là một loại sinh vật tinh cầu mà thôi.

Chẳng mấy chốc, Đoạn Vân và Ước Hàn đã đi tới phòng nghiên cứu thiên văn học của Địa Tinh gia tộc.

Nhìn gã Địa Tinh nhìn qua hao hao giống học giả, hắn hỏi:

- Ngươi hình như là một trong nhóm Địa Tinh sớm nhất của Trung Hoa gia tộc ta. Ngươi tên là gì?

- Khải bẩm thiếu gia, tiểu nhân tên là Galile, chính xác là một trong thành viên Địa Tinh sớm nhất của gia tộc. - Gã Địa Tinh đó trả lời.

- Galile? - Nghe tên đó, hắn cảm thấy đầu óc choáng váng. Chẳng lẽ là Galile chuyển thế đầu thai?

- Ngươi nói tiếp đi.

Gã Địa Tinh Galile đó trình bày:

- Trước kia thiếu gia dạy chúng ta làm ra kính viễn vọng, ta không ngừng nghiên cứu để tăng thêm tầm nhìn cho kính. Với lại, ta thấy rất hứng thú với không trung và vận động của các vì sao, sau này khi có thời gian ta sẽ nghiên cứu quỹ tích và quy luật vận hành của sao, nhất là mặt trăng. Hơn một tháng trước, thông qua việc không ngừng nâng cao tầm nhìn của kính viễn vọng, ta dần dần phát hiện trên mặt trăng có một vật thể lạ vận động. Để theo dõi, ta không ngừng cải tiến tinh độ của kính viễn vọng, mới gần đây cuối cùng ta đã cải tiến kính viễn vọng tới một bước mới. Nhờ thế, ta phát hiện ra những sinh vật trên mặt trăng.

- Galile, ngươi có tính được khoảng cách giữa mặt trăng và đại lục là bao nhiêu không?

- Thiếu gia, phỏng chừng, khoảng cách giữa hai mặt trăng, một đông một tây là hai tháng, tới đại lục cơ bản là như nhau. Thông qua kính viễn vọng, ta tính toán đơn giản thì khoảng cách từ mặt trăng tới đại lục khoảng chừng năm mươi vạn ngàn thước. - Galile trả lời.

Hắn suy nghĩ cẩn thận rồi nói:

- Hơn năm mươi vạn ngàn thước? Quả là rất xa! Với tốc độ nhanh nhất của Tiểu Phi Hiệp, cho dù là một một trăm thước một giây, hơn một vạn ngàn thước một ngày, vậy cần phải năm mươi ngày. Khoảng cách giữa nguyệt cầu và đại lục có đại lượng chân không, cho dù có thực lực cường hãn cũng không nhất định có thể bay được trong hư không. Còn khoảng cách giữa nguyệt cầu thì sao?

- Thiếu gia, ta đoán khoảng cách giữa hai nguyệt cầu gần mười vạn ngàn thước. Có đôi khi, ta thấy có những sinh vật dùng tốc độ bay qua lại giữa hai nguyệt cầu, còn thông qua máy chụp ảnh quang hệ, ta chụp được vài tấm ảnh thấy được những thân ảnh mơ hồ. Thiếu gia mời xem.

Galile đưa cho Đoạn vân tấm giấy có hình ảnh. Hắn cầm lấy nhìn qua đã thấy ngay đó là một hình ảnh thân hình của một tên điểu nhân.

Galile nói tiếp:

- Thiếu gia, hai bên đông tây của nguyệt cầu có gì đó nối liền, khoảng cách giữa họ không hề thay đổi. Bọn họ gặp nhau rất có quy luật từ nam diện hiện lên, rồi từ bắc diện mất đi, cứ thế liên tục. Từ cách đi xuyên kỳ quái của đám sinh vật này, tựa hồ giữa bọn họ có một cái thông đạo vô hình nào đó.

- Ở giữa hai nguyệt cầu rốt cuộc có cái gì nhỉ? - Hắn buông tấm ảnh ra, hỏi.

Galile một lần nữa đưa cho Hắn vài tấm ảnh, nói:

- Thiếu gia mời xem đây. Ở mặt đông nguyệt cầu, có một vài kiến trúc giống như những căn nhà trên đại lục ngàn năm trước. Sinh vật bên trong có chín thành giống như người trên đại lục chúng ta. Chỉ có điều, bọn họ tựa hồ đều rất mạnh, có thể tự do bay lượn. Nhìn qua cách bọn họ đấu võ, cả về đấu khí lẫn ma pháp, nhìn qua là biết vô cùng cường đại. Còn phía tây nguyệt cầu thì có một vài loài giống như loài người nhưng có cánh.

Nhìn vào tấm ảnh trong tay, nghe Galile giải thích, hắn cất giọng đầy kích động:

- Theo sinh vật ở đông nguyệt cầu này, ta đoàn rằng chính là thần minh phương đông, bên kia là thiên sứ điểu nhân. Như thế thần rất có thể đều là giả. Galile, ngươi có hiểu biết gì về những sinh vật trên nguyệt cầu không?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-458)