← Ch.251 | Ch.253 → |
Đoạn Vân một phen thuyết phục đầu hàng khô nước bọt mà không có kết quả gì, lưỡng đại Hải tộc tựa hồ không hề tin hắn có thể đưa quân tiến đánh Hải giới. Họ cho rằng, cho dù Đoạn Vân có thu phục toàn bộ khu vực duyên hải, cũng không có khả năng có nhiều cao thủ như Hải tộc được. Hơn nữa, họ rất hoài nghi bộ tộc Thần long. Họ cho rằng, một chủng tộc trên lục địa sẽ không tránh khỏi những hạn chế về chủng tộc, khi ra biển thực lực nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Hiển nhiên, họ có thể nghe qua câu "điểu bay vào núi", nhưng trước giờ chưa hề nghe qua "long nhập biển rộng".
Vì vậy, ngày hôm đó Đoạn Vân đem năm tên hải thú chẳng biết sống chết phong bế toàn thân năng lượng. Ốc Đặc Nhĩ lão đầu, Ba Lạp Cương không ngốc như hình dạng bên ngoài, còn ba tên chung đoan Hải tộc cấp mười hai, toàn bộ đều chịu cùng một sự đãi ngộ. Còn đối với vết thương trên người chúng, hắn chỉ cần phẩy tay giúp trị liệu một chút, để chúng trong một thời gian ngắn không chết là được. Năm tên gia hỏa này bị Đoạn Vân cho canh phòng rất nghiêm mật. Sau này mình làm gì thì cũng chỉ có về sau mới biết, Nói thật, hắn muốn cho chúng một kiếm giết chết ngay. Nhưng nghĩ kỹ lại thôi, dù sao giết người cũng không tốt. Hơn nữa, Đoạn Vân muốn lưu lại để cho chúng thấy, Bắc Hải và Đông Hải bị Trung Hoa Thần Long nuốt dần từng bước như thế nào.
Buổi tối hôm đó, Đoạn Vân gọi Âu Đặc Tư từ Thần Long đảo trở về.
- Âu Đặc Tư, bây giờ bộ tộc Thần long đã chiếm cứ được bao nhiêu vùng Hải vực rồi?
Trong thư phòng, Đoạn Vân hỏi Âu Đặc Tư.
- Chủ nhân, bây giờ chúng ta đã chiếm cứ đại bộ phận Duyên hải đại lục. Thế lực khuếch trương rất nhanh. Nhưng chủ nhân không hạ lệnh, nên chúng ta không thể xâm nhập đến các Hải vực khác xa hơn.
Âu Đặc Tư trả lời.
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:
- Âu Đặc Tư, Hải Hoàng Bắc Hải Ba Nhĩ Hi Đặc đã chết rồi, chỉ cần ta không cứu lão, lão đúng là đã chết. Còn Sa Ngư Hoàng Đông hải, cũng đã bị chúng ta bắt được. Nhưng Nhân Ngư thái tử Ốc Đặc Nhĩ không muốn đầu hàng. Còn Sa Ngư Hoàng, cũng không tin chúng ta có thực lực. Lúc này, điều chúng ta cần làm là nhanh chóng mở rộng lãnh địa. Truyền lệnh tiếp tục, Trung Hoa hải quân của ta phải toàn lực mở rộng địa bàn mình. Ta cho ngươi thời gian một tháng, ngươi cần phải đưa đại kỳ của Trung Hoa tung bay trên góc biển biên giới Tinh Linh quốc tại hướng nam, hướng bắc ta mở rộng thế lực tới cực bắc băng nguyên. Ngươi có thể khuyếch trương thế lực ra hướng biển Đông hải, và biển Bắc Hải. Bây giờ, thế lực lưỡng đại Hải tộc Đông Bắc đều không còn đủ gây áp lực cho ta nữa. Nếu chúng muốn khai chiến, ngươi cứ trực tiếp nói với chúng, hoàng đế chúng đang làm khách ở A Nhĩ Ti Tư. Nếu muốn cứu giá, vậy để cho chúng phái binh tới đây đi tìm chết đi.
Dừng một chút, Đoạn Vân nói tiếp:
- Cần phải nghiêm mật giám thị động tĩnh của Hải tộc. Ta nghĩ, chẳng mấy chốc họ sẽ biết, hoàng đế của họ bây giờ đã bị ta bắt giam. Đến lúc đó lưỡng đại Hải tộc sẽ loạn, bộ tộc Thần long có thể khuếch trương. Họ đã không muốn đầu hàng một cách hòa bình, ta đây không khách khí nữa.
- Như thế nào? Có gì không ổn hả?
Âu Đặc Tư bối rối:
- Chủ nhân, bộ tộc Thần long là chủng tộc có thiên phú, ở trên biển là thế giới của chúng ta. Nói cách khác, long uy của bộ tộc Thần long chúng ta có tính uy hiếp rất lớn đối với Hải tộc. Ồ, về điểm này, chúng ta tựa như Long tộc trên đại lục, lại còn hơn cả đám tích dịch rất nhiều. Để chúng ta khuếch trương thì chắc chắn sẽ rất nhanh thôi. Nhưng chủ nhân, ngươi tựa hồ quên thế lực Nam hải. Nếu chúng ta tiêu diệt hai thế lực Hải tộc này, vậy chuyện ngăn cản Nam hải xâm lấn cũng chỉ có thể dựa vào bộ tộc Thần long chúng ta thôi. Nếu như hai thế lực lớn đột nhiên phản kháng, vậy cũng không tốt lắm đâu.
Nghe thế, Đoạn Vân phân tích:
- Đây là lý do vì sao ta phải lưu lại đám Hải tộc bị chúng ta bắt làm tù binh. Thực lực bộ tộc Bạch hùng Nam hải thật sự quá mạnh. Nếu trên đại lục, hai vạn Cuồng chiến sĩ tuyệt đối có thể chiến thắng họ, nhưng trên biển thì xem ra không ổn lắm. Về phần chuyện hai đại thế lực Đông, Bắc liên hợp cũng không cần lo lắng. Hải Hoàng và Sa Ngư Hoàng đều trong tay chúng ta, họ tất phải kiêng kị. Thêm vào đó, cho dù họ có một vài tên muốn đứng ra soán quyền đoạt vị, muốn nhân đó bức hại hai người đứng đầu Hải tộc, vậy thì những hải vương Hải tộc ủng hộ hai người này sẽ cực lực phản đối. Lúc đó, Hải tộc chắc chắn sẽ bị tứ phân ngũ liệt.
- Chủ nhân thánh minh. Nhưng ...
- Nhưng nhị cái gì? Ngươi cho rằng chúng ta không có thực lực đối kháng với lưỡng đại Hải tộc à?
- À, không phải, thực lực hẳn là đủ.
Nghĩ lại thì thực lực bộ tộc Thần long bây giờ đã rất kinh người, Âu Đặc Tư cũng không không lắng nữa.
- Ừm! Âu Đặc Tư, ta hỏi ngươi, Thần Long có ưu thế trên biển so với các Hải thú khác, đến tột cùng thì mạnh tới bao nhiêu?
- Khi Thần Long đảo vừa thành lập, Đoạn Vân đã nghe Âu Đặc Tư nói qua, Thần Long trên biển có ưu thế tuyệt đối chủng tộc, chỉ có điều không biết ưu thế chủng tộc đến tột cùng mạnh đến đâu.
- Việc này ạ? Chủ nhân, ở trên biển Thần Long đồng giai vị có thể trực tiếp dùng Thần Long uy áp đánh bại đối thủ. Chúng ta không sợ uy áp, có thể chống lại Hải thú thực lực mạnh hơn chúng ta hai giai. - Âu Đặc Tư trả lời.
- Hai giai? Thế à! Thần Long thần cấp sơ giai có thể ngạnh kháng với thần cấp hải thú hậu giai. - Đoạn Vân nói có chút kinh dị.
- À, việc này, việc này cũng không rõ ràng lắm. Giai vị càng lớn, chênh lệch lại càng nhỏ. Tỷ như nói, ta là cấp mười hai trung giai, bây giờ tối đa có thể đánh bại cao thủ Hải tộc cấp mười hai hậu giai. - Âu Đặc Tư nói tiếp.
Nghe thế, hắn vô cùng sung sướng.
Trầm ngâm một lát, Đoạn Vân lấy từ giới tử ra một hộp dược hoàn, đưa cho Âu Đặc Tư phân phó:
- Đây là hai trăm năm mươi viên Thần Long đan. Ta nhớ Thần Long đảo có hai trăm con cự mãng và hải xà, ngươi cầm đi, cho đám Thần Long dự bị này tất cả tiến hóa thành Thần Long. Nếu muốn nhanh chóng mở rộng thế lực mình, đầu tiên phải làm phát triển thực lực cho mình. À này, Âu Đặc Tư, chẳng lẽ cự mãng trên đại lục ít như vậy sao?
Âu Đặc Tư cung kính tiếp nhận cái hộp trong tay Đoạn Vân, trả lời:
- Chủ nhân, kỳ thật cự mãng trên đại lục sinh sống những vùng nóng ẩm ở nam phương. Theo ta được biết, ở vùng đất phía nam Tinh Linh Sâm lâm, số lượng cự mãng trong đó có thể rất kinh khủng.
- Nói nhanh lên, có bao nhiêu?
Nghe thế, hắn cao hứng vô cùng. Nếu có nhiều thì sẽ không làm mình lo lắng không có đủ thực lực chinh phục Hải giới nữa.
- Chủ nhân, ước lượng cả Tinh Linh Sâm lâm, số lượng cự mãng có hơn một ngàn con. - Âu Đặc Tư tính toán.
- Nhiều như vậy? Chẳng phải là cả Tinh Linh Sâm lâm nơi nơi đều là cự mãng sao? Ở rừng nhiệt đới quả là có nhiều mãng xà. Thật tốt quá. - Đoạn Vân cao hứng cất giọng.
- Đúng vậy. Chủ nhân, nếu biến những cự mãng này thành bộ tộc Thần long, chúng ta sẽ có đủ thực lực đi đối phó với đám Bạch hùng. Hơn nữa, trong biển rộng mênh mông, cũng có rất nhiều hải xà có thể hóa thành thanh long. Theo ta được biết, hải xà bình thường đều là sinh vật độc cư, bình thường họ sẽ không theo bất kỳ một phương thế lực nào.
Đoạn Vân khẽ gật đầu rất hài lòng:
- Tốt! Âu Đặc Tư, kế hoạch của chúng ta cần thay đổi một chút. Như thế này, chúng ta sẽ đặt trọng tâm phát triển vào duyên hải đại lục. Nhưng đối với hải xà, cả Hạ Lợi Ngõa hải dương đều cần phải phát triển. Nhớ kỹ, ngàn vạn không thể làm cho người khác biết bí mật của bộ tộc Thần long.
- Chủ nhân, làm như vậy chỉ sợ khiến cho Bắc Hải và Đông hải chú ý. - Âu Đặc Tư có chút lo lắng.
Đoạn Vân cười đắc ý:
- Chú ý? Không đâu. Lúc này lưỡng đại Hải tộc đang bị mưa gió vùi dập, họ không rảnh rỗi như vậy. Cho dù chú ý thì sao chứ? Đến lúc đó, đại quân chúng ta cùng tiến lên, Hải tộc vị tất có thể chống đỡ được thế công mãnh liệt của bộ tộc Thần long.
- Chủ nhân, ý ngài là muốn khai chiến với chúng? :
Âu Đặc Tư hỏi có chút khó hiểu.
- Khai chiến? Không cần. Hải Hoàng và Sa Ngư Hoàng bị bắt, một khi tin tức này truyền ra, Hải giới chắc chắn sẽ đại loạn. Ta nghĩ, bộ tộc Thần long làm vua Hải giới, muốn ở trong biển rộng tìm kiếm mấy tên hải xà, chắc không có vấn đề gì quá lớn. Chúng ta, rất rõ ràng sẽ phát triển ở Hải vực đại lục. Một mặt ngầm triệu tập hải xà, bí mật thành lập vài cứ điểm ở trong phạm vi lưỡng đại Hải tộc. Đến lúc đó, cả Hải giới sớm muộn gì cũng là vật trong túi của Trung Hoa gia tộc.
Đoạn Vân cười trả lời.
Âu Đặc Tư gật gù vẻ đã hiểu:
- Chủ nhân, ta hiểu rồi. Ý của ngươi là, để chúng ta vừa không ngừng lớn mạnh ở duyên hải, một bên bí mật thu hoạch long hải xà, chế tạo thành đại quân Thần Long.
Đoạn Vân khẽ gật đầu.
- Chủ nhân, còn cự mãng bên trong Tinh Linh Sâm lâm thì phải làm sao? Nên biết, Tinh Linh nữ thần đột nhiên xuất hiện, có thể tạo thành những thay đổi trong Tinh Linh Sâm lâm. Nếu Thần Long chúng ta tùy tiện tiến vào Tinh Linh Sâm lâm, vậy Tinh Linh nữ thần sẽ gấy phiền toái đó. - Âu Đặc Tư nói có chút băn khoăn.
Nghe thế, Đoạn Vân không khỏi cau mày. Hừ, mụ đàn bà này thật sự là phiền toái. Cần phải giải quyết nàng sớm một chút. Nghe Diệp Cô Thành nói, thực lực mụ đàn bà này không dưới Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ. Nhưng so với Tạp Tây Cách Nhĩ thì cũng không cao hơn bao nhiêu.
Nghĩ vậy, Đoạn Vân nói:
- Đừng lo về nàng. Chúng ta phải đi thu phục ma thú trong Tinh Linh Sâm lâm, chứ không phải đi gây chuyện với Tinh Linh nhất tộc. Chúng ta thông báo với nàng trước, nếu nàng dám phản đối, vậy thì xin lỗi. Thực lực của nàng không mạnh được như Hải Hoàng, không đủ gây ra cái gì phiền phức. Đừng tưởng rằng nàng là đàn bà thì bổn thiếu gia sẽ nương tay. Ngăn đường ta, Sinh Mạng Nữ Thần cũng sẽ bị gạt sang một bên.
- Chủ nhân, ta hiểu rồi. - Âu Đặc Tư nói cung kính.
Lúc này, Tiểu Phi Hiệp lăn vèo vào thư phòng, hắn vội vàng nói với Đoạn Vân:
- Thiếu gia, bất hảo. Đại quân chinh thảo Ma Thú Sâm Lâm gặp phiền toái rồi.
← Ch. 251 | Ch. 253 → |