← Ch.269 | Ch.271 → |
Sau khi Tinh Linh nữ thần vừa bay đi, đoàn người Phì Tử lập tức ào tới. Phì Tử cười hì hì nói với Đoạn Vân:
- Lão Đại, sớm biết ngươi có thể một kiếm tiêu diệt con rồng đá đó, ta cũng đâu rảnh mà ngăn cản ngươi chứ! Lão Đại à, lúc đó ngươi nói cho chúng ta biết là được rồi! Nhưng lão Đại, chân khí của ngươi thật sự là lợi hại đó nha! Chà, đáng tiếc tại sao ta lại là một đầu ma thú chứ? Nếu ta cũng giống như Diệp Cô Thành đại ca, một kiếm sĩ nhân loại, cái mớ năng lượng vừa tinh chất vừa ngon bổ vừa rồi sẽ phải là của Phì Tử ta rồi còn gì! A a a!
- Lão Đại, kỳ thật chỉ cần ngươi nói rõ ràng cho chúng ta, chúng ta mắc gì ngăn ngươi chớ? Hơn nữa, ngươi cũng không nói cho chúng ta biết là chân khí của ngươi là khắc tinh của linh hồn mà?
Tiểu Phi Hiệp cũng cười giả lả vẻ ăn năn. Còn hai huynh đệ Đạt Nhĩ, thì tiếp tục xuýt xoa về một kích kì ảo vừa rồi, Ngưu Ma Vương chỉ đứng một bên cười tủm như thường lệ.
Đoạn Vân trợn mắt, rồi không thèm để ý nữa! Tuy nhiên trong lòng hắn cũng cảm thấy rất ấm áp! Một đám huynh đệ kiêm thủ hạ của Đoạn Vân, cùng hắn vào sinh ra tử, lấy tính mạng để giúp hắn, tình ý như thế, cuộc đời này còn gì phải ân hận nữa?
Về tới Sinh Mạng thành, Đoạn Vân nhờ lão Giáo hoàng triệu tập cuộc họp khẩn cấp với đám người lãnh đạo ở Thần điện!
Lúc này, Sinh Mạng Nữ Thần điện đã có thể xem như hoàn toàn thuộc về sản nghiệp của Trung Hoa gia tộc rồi. Hơn hai tháng trước, Thần điện đã công nhận sự cường đại của Đoạn Vân và để Đoạn Vân làm đại Giáo hoàng. Còn Đoạn Vân ngay khi lên làm đại Giáo hoàng, lập tức tiến hành cải cách quân đội Thần điện. Năm mươi vạn bộ đội Thần điện đều biến thành biên chế của Trung Hoa quốc phòng quân. Mười vạn Thần điện kỵ sĩ, biến thành tướng sĩ Nanh Sói. Đoạn Vân nắm trong tay tất cả quân đội Thần điện, hơn nữa hắn lại còn có uy vọng tuyệt vô cận hữu ở Thần điện. Với sự nhất trí ủng hộ của lão Giáo hoàng, thánh nữ và một đám chủ giáo, tên Đoạn Vân gia hỏa không tin thần thánh này trở thành người phát ngôn chính thức của Thần điện.
Sau khi ra lệnh cho Âu Đặc Tư nhanh chóng tiến vào Tinh Linh nhất tộc thu phục cự mãng, Đoạn Vân điều tất cả đám cao thủ của Thần Long đảo trở về. Dù sao lúc này những xung đột với hải tộc thật sự quá sức khẩn trương, cần phải phòng ngừa hải tộc đánh lén.
Trong đại điện Nữ Thần điện, Đoạn Vân - đại Giáo hoàng ngồi trên ghế cao, phía dưới phân biệt là lão Giáo hoàng và thánh nữ, dưới nữa là những nhân vật cao cấp ở Thần điện! Tứ đại hồng y chủ giáo, đại chủ giáo, chủ giáo v. v... tùy vào cấp bậc, toàn bộ đều đứng thành hai hàng cung kính trong đại điện. Đương nhiên, ở đây còn có một đám tướng lĩnh quân sự của Thần điện tham gia.
Nhìn hơn mười nhân viên Thần điện cao cấp tề tụ, Đoạn Vân ngồi trên ghế chủ tọa đứng lên, quay về những nhân viên cao cấp Thần điện nói:
- Các vị, nói vậy các ngươi cũng đã biết sự tình vừa phát sinh! Một mụ đàn bà tự xưng là Tinh Linh nữ thần, dám tới Thần điện náo loạn! Sau khi đại chiến với những cao thủ hạch tâm của Trung Hoa gia tộc, mụ đàn bà đó đã bị chúng ta đánh bại! Mụ đàn bà này nói mụ là thần của tất cả Tinh Linh ... Tinh Linh nữ thần. Việc này, ta tự nhiên không tin! Nhưng, từ thực lực của mụ thì rõ ràng mụ thật sự có thể là Tinh Linh nữ thần! Nhưng, các ngươi cũng biết, cuối cùng, mụ cũng bị chúng ta đánh bại! Nếu mụ thật là Tinh Linh nữ thần, vậy thì những người đi theo dấu chân của thần như các ngươi, bây giờ đâu còn gì nữa chứ?
Nghe Đoạn Vân nói thế, lão Giáo hoàng từ ghế ngồi của mình đứng lên, vái Đoạn Vân một lễ:
- Đại Giáo hoàng đại nhân, Thần điện ta vốn có thù oán với Tinh Linh Vương Quốc, đại Giáo hoàng đã có năng lực đối kháng với Tinh Linh nữ thần, ta rất mong đại nhân dùng đại quân Thần điện, phát động thánh chiến với Tinh Linh nhất tộc. Nhất cử tiêu diệt hỏa dị tộc này!
Đoạn Vân trợn mắt nghĩ: Ta hỏi ngươi đối với thần có ý kiến gì không. Ta đâu có hỏi ngươi muốn đi đối phó Tinh Linh nhất tộc hay không? Lão gia hỏa này!
Đoạn Vân không để ý đến lão Giáo hoàng, trực tiếp nói:
- Ta muốn nói là, nếu Tina là Tinh Linh nữ thần thì một vị thần bị cao thủ của Trung Hoa gia tộc đả bại, việc này đại biểu cho cái gì?
- Thiếu gia, việc này nói lên Trung Hoa gia tộc đã có năng lực đối kháng với thần rồi! Mặc dù đây chỉ là một vị thần, nhưng sau lần này, chúng ta cũng biết chúng ta không phải không thể chiến thắng được thần! Tựa theo những gì tướng sĩ Nanh Sói Thần điện kỵ sĩ đã làm, chúng ta có thể dựa vào ưu thế số lượng và thực lực để chống lại một kích với năng lượng kinh khủng của Tinh Linh nữ thần!
Lúc này, Nanh Sói quân trưởng Đặc Lạp Phu có thanh vọng cực cao đứng ra nói với Đoạn Vân. Đặc Lạp Phu vừa nói xong, đám nhân viên cao cấp Thần điện chìm vào suy tư một phen. Nhưng từ trong ánh mắt của những nhân viên cao cấp của Thần điện, Đoạn Vân có thể thấy họ vẫn còn rất nhiệt tâm với cái đám thần thánh hư vô mờ mịt kia! Đoạn Vân cũng biết, nếu muốn xóa bỏ những đức tin đã bám rễ lâu đời như thế nay quả thực còn khó hơn lên trời. Nhưng nếu vẫn làm theo lỗi cũ, hưởng ân huệ của mình, nhưng lại đem bao nhiêu công lao gán hết vào các vị thần thì quả là làm cho người ta rất bất sảng! Đoạn Vân có thể tưởng tượng, nếu sau này Đoạn Vân muốn khai chiến với Thần giới, chắc chắn sẽ gặp nhiều trục trặc. Ít nhất, Thần điện cũng có thể sẽ là một chướng ngại rất lớn cho mình. Nghe Đặc Lạp Phu nói vậy, cả Thần điện không có ai có phản ứng gì cả, Đoạn Vân mở miệng nói:
- Lúc này, không phải thảo luận việc chúng ta có thể đối kháng với thần hay không. Bây giờ vấn đề chủ yếu nhất là vấn đề Ma giới xâm lược! Lúc này, vết nứt không gian giữa Ma giới và nhân giới càng ngày càng lớn. Cả Long thần và Tinh Linh nữ thần, đều là từ Ma giới trở về đại lục Mộng Đa Lợi Á của chúng ta. Còn theo như tin tức mà ta thu được, Ma tộc đã toàn lực chuẩn bị xâm lấn đại lục! Hơn nữa, qui mô cuộc xâm lăng của Ma giới lần này sẽ rất kinh khủng, tệ nhất có thể là đại xâm lấn toàn tộc. Lúc đó, cả đại lục Mộng Đa Lợi Á của chúng ta sẽ gặp đại nạn! Nếu chúng ta còn không chuẩn bị sẵn sàng, tất cả chủng tộc trí tuệ trên đại lục chắc sẽ phải hạo kiếp vong tộc, diệt loại. Hơn nữa ta muốn nói cho các ngươi biết, đừng hi vọng thần minh sẽ tới cứu các ngươi. Bởi vì theo ta được biết, Thần giới Phương đông bây giờ đang cùng bộ tộc thiên sứ phương Tây chiến tranh khốc liệt. Còn những thần minh phương đông, thực ra đang ở vào thế yếu! Hơn nữa, như tin tức ta thu được, Tinh Linh nữ thần cũng lộ ra vài việc nội bộ, ta dám khẳng định thông đạo giữa Thần giới và nhân giới, đã hoàn toàn bị phong kín ngàn năm trước, khi chư thần rút lui khỏi đại lục rồi. Nhân giới và Thần giới, đã không còn có liên lạc gì nữa rồi! Nói cách khác, thần đã bỏ đại lục Mộng Đa Lợi Á này rồi! Tình huống chiến đấu ở hai lần Ma giới xâm lấn trước là chứng minh tốt nhất cho việc này! Lần trước, nếu không nhờ có dị tộc Tinh Linh và Thú Nhân kịp thời tham chiến, ta dám nói, cả đại lục đã có thể đã bị xâm chiếm rồi!
Nghe Đoạn Vân nói thế, những nhân viên Thần điện ở đây chợt thở gấp! Đại lục kiếp nạn tới rồi!
- Đại Giáo hoàng đại nhân. Ngươi nói chúng ta nên làm gì bây giờ? - Một vị đại chủ giáo đứng ra hỏi Đoạn Vân. Đoạn Vân cười cười, nói:
- Chủ giáo đại nhân, ta muốn hỏi ngươi có tin sự tồn tại của thần không?
- Việc này? Đại Giáo hoàng đại nhân, vừa rồi chính Tinh Linh nữ thần không phải là ...
Thấy Đoạn Vân đột nhiên nói sang chuyện khác, đại chủ giáo đó giật mình lắp bắp. Đoạn Vân cười cười nói:
- Đoạn Vân ta bây giờ, tự thấy thực lực đã đủ cường đại, vừa rồi một thủ hạ của ta. Một cao thủ nhân tộc, chỉ dựa vào một đao đã đánh bại nữ thần! Nhưng, cho dù là ta không có thực lực cường đại như thế, vẫn có thể đánh bại được Tinh Linh nữ thần. Ngoài ra, về mặt tế tự thuật, ta tự xưng có thể làm cho bất luận kẻ nào cũng có thể trở thành bất tử, thậm chí dưới những cơ duyên nhất định có thể làm cho người chết sống lại. Nhưng, ta vẫn biết rất rõ ràng, Đoạn Vân ta không phải là thần! Còn vị Tinh Linh nữ thần đó, người bị một nhân tộc cao thủ, thủ hạ bình thường của Đoạn Vân ta đả bại. Nàng còn có thể xem là thần nữa không? Vậy những vị thần minh mà trong sách vở của các vị xưng tụng, đến tột cùng còn có thể tự xưng là thần nữa không?
Nghe Đoạn Vân nói thế, một đám nhân viên Thần điện đều ngậm tăm! Trong lòng tự hỏi. Thấy một đám gia hỏa ở Thần điện như thế, Đoạn Vân nói tiếp:
- Các vị, Đoạn Vân ta cũng không phải là người kì thị tín ngưỡng của các ngươi! Nhưng ta chỉ muốn khuyên các ngươi tuyệt đối không thể đặt hy vọng quá lớn vào thần! Nếu ngàn năm trước, các ngươi tín ngưỡng thần minh, ta cũng không phản đối! Bởi vì lúc đó, thần sống trên đại lục, ở cạnh bên người chúng ta. Hơn nữa thần tộc rất cường đại, cường đại tới mức nhân loại chúng ta chỉ có thể làm tay sai cho họ thôi! Trong khi Ma giới xâm lấn, cũng nhờ có họ giúp đỡ cho chúng ta. Nhưng bây giờ, ngàn năm qua rồi, Thần đã hoàn toàn biến mất khỏi đại lục. Nói cách khác, thần đã bỏ rơi đại lục này rồi! Trọng trách chống lại Ma giới xâm lấn đều ở trên vai chúng ta! Chúng ta lúc này chỉ dựa vào bản thân mình! Những gì thần có thể làm được, nhân loại chúng ta cũng có thể làm được! Bởi vì, nếu thần thực sự tồn ở đây, hắn cũng nhất định đã từng là một nhân loại. Nhân loại đã có thể trở thành thần, vậy tại sao các ngươi không thể thành thần chứ? Nhưng, nếu thần không phải là nhân loại, vậy chỉ có một giải thích ... thần, chỉ là một loại sinh vật dị giới, hoặc là sinh vật ngoại giới cùng loại với sinh vật Ma giới mà thôi!
Có thể là Đoạn Vân nói không đủ xúc động, cũng có thể là những giáo lý về thần đã ăn sâu vào lòng những phần tử ngoan cố ở đây, dù sao sau khi Đoạn Vân giải thích cặn kẽ, mọi người trên Thần điện không ai có phản ứng gì nhiều! Không thần chức nhân viên nào vì quá sùng bái Thần mà đứng ra chửi mắng Đoạn Vân, cũng không có một ai bị Đoạn Vân thuyết phục mà trở thành người vô thần cả! Nhưng, hiệu quả xem ra cũng không tệ, hoàn toàn không có ai phản đối. Nói cách khác, trong Thần điện này, không có một nhân viên nào bất chấp tính mạng đi chứng minh sự sùng bái của mình với thần! Theo biểu hiện của đám nhân viên thần chức, Đoạn Vân thấy những người này bắt đầu biến thành đám người có hy vọng. Hơn nữa, Thần điện nhân viên cũng đang âm thầm tự hỏi về những gì Đoạn Vân nói. Nếu Thần là thật, vậy hắn đã từng là nhân loại ; nếu thần không phải nhân loại thì có thể là chủng tộc ngoại lai, một loại chủng tộc ngoại lai rất cường đại.
Đoạn Vân không để cho họ có nhiều thời gian mà tự hỏi, hắn lại tiếp tục nói:
- Các vị, Thần điện bây giờ đã là sản nghiệp của Trung Hoa gia tộc rồi! Còn Thần điện, tuy nói là một tổ chức thần chức, nhưng ta là đại Giáo hoàng cũng không tin vào thần! Do đó, ta tuyên bố, Nữ Thần điện, chính thức đổi tên là Trung Hoa Thần điện! Nói cách khác, từ hôm nay trở đi, nhân viên Thần điện không được tiếp tục tuyên dương những giáo lý về chư thần mơ hồ cho dân chúng của Trung Hoa tộc dân nữa! Nhưng, Thần điện vẫn phải dùng việc cứu chữa bệnh tật cho dân chúng làm nhiệm vụ chính. Làm một tế tự, nhất định phải toàn tâm toàn ý phục vụ cho dân chúng!
Nghe Đoạn Vân nói như thế, một đám người cao cấp của Thần điện đều giật mình! Nhưng lại vẫn như trước không hề có ai đưa ra dị nghị gì. Dù sao, họ đã biết, đứng trước mặt Đoạn Vân cường đại, dùng giáo lý của thần mà khuyên bảo một tên nhân loại hoàn toàn không tin vào thần là một việc tuyệt đối muốn chết. Hơn nữa, vị nữ thần mà tín đồ Thần điện sùng bái nhất, sau hơn một ngàn năm vô vọng tìm kiếm, cũng dần dần phai nhạt sự sùng bái vốn có lúc đầu. Dù sao đối với một người bình thường chỉ sống không đến trăm năm, một ngàn năm thật sự là quá dài.
Đoạn Vân sở dĩ dám giữa ban ngày, ban mặt phun ra những lời như thế, nguyên nhân chủ yếu là vì số lượng tín đồ của nữ thần đại lục bây giờ đã không còn nhiều lắm. Trước đây, hầu như khắp mọi nơi trên đại lục đều có thần điện. Nay lực ảnh hưởng của Thần điện đã bị phai nhạt dần theo năm tháng. Thần điện, nếu không phải bị Đoạn Vân sử dụng, thì sẽ bị Đoạn Vân xóa sổ!
Vô luận thần có tồn tại hay không, có thật hay không, khi đã có hai chữ Trung Hoa, thần chỉ có thể là thần thoại mà thôi!
Nếu tỉ thấy được thì từ lần sau cứ khoảng 6h30 tối em send mail gửi lại bản biên tập cho tỉ nhé.
← Ch. 269 | Ch. 271 → |