← Ch.392 | Ch.394 → |
Trước khí thế tràn ngập sự áp bức của Sinh Mạng Nữ Thần Andrea và tam đại Thần Vương, Đoạn Vân cũng chẳng thèm đếm xỉa đến, còn Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư cũng chỉ cười nhạt. Hai người đã sớm quen với chuyện này rồi. Bởi nếu họ muốn che dấu lực lượng thì căn bản cũng chỉ như ăn sáng mà thôi.
Xem ra cứ ở đây nhùng nhằng với mấy tên gia hỏa này thì mọi chuyện cũng chẳng đi đến đâu nên Đoạn Vân chuyển hướng sang A tu la đang ngồi ở ghế chủ vị:
- A tu la lão ca, thần tộc phương đông cậy mình mạnh gây nháo sự khi đàm phán, chẳng lẽ ngươi là người đứng đầu mà không quản sao?
- A...a, Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân! Ta thấy ân oán giữa ngươi và Đoạn Vân lão đệ sau này hãy giải quyết đi. Dù sao, hôm nay là ngày ba phương hội minh, không phải lúc giải quyết ân oán giữa thần tộc phương đông và Trung Hoa gia tộc đâu. - A tu la cười nói với Andrea.
Nghe thế, Andrea cố ghìm lửa giận của mình xuống. Đích xác, nếu bộ tộc Thiên sứ đứng cùng phe với Đoạn Vân, lúc đóThần giới Phương đông sẽ lâm vào tình cảnh rất không ổn. Lúc này, nàng cũng đã hơi hối hận vì sự xúc động của mình.
- Được, ngồi xuống đi. Chỉ có tâm bình khí hòa, ba phương chúng ta mới có thể nói chuyện chính sự được. Đoạn Vân lão đệ! Mọi chuyện bắt đầu từ ngàn năm trước sau khi Thần giới Phương đông đóng cổng Thần giới, lưỡng đại Thần giới chúng ta cũng cơ bản mất liên lạc với đại lục. Lần này, lưỡng đại Thần giới chúng ta lựa chọn một phương thức hợp tác để mở cổng Thần giới. Mục đích là để xuống được nhân giới. Nhưng bây giờ, nhân giới đại lục đã là địa bàn của Đoạn Vân lão đệ, bộ tộc Thiên sứ ta tự nhiên không xuống nữa. Nhưng Đoạn Vân lão đệ, ngươi có thể để lại một khối lãnh thổ ở Tây đại lục cho ta được không. Ta muốn thành lập một Quang Minh Thần điện khác ở đó. Đoạn Vân lão đệ yên tâm, ta chỉ cần một mảnh đất nho nhỏ thôi, hơn nữa tuyệt đối không phải miễn phí, bộ tộc Thiên sứ ta có thể dùng phương thức mua bán.
Thấy thần tộc phương đông cơ bản đã gây hấn với Đoạn Vân nên A tu la muốn dùng một loại phương thức khác khôn ngoan hơn để tìm được chỗ tốt từ phía Đoạn Vân. A tu la không tin Đoạn Vân sẽ đồng thời lựa chọn đối địch với cả lưỡng đại Thần giới.
Đoạn Vân khẽ cười một tiếng, nói:
- Vấn đề này hay lắm. A tu la lão ca, nói thật với ngươi là mặc dù ta cường hành công chiếm A Lí Tây Đa, nhưng dân chúng nơi đó căn bản là không phục sự quản lý của Trung Hoa gia tộc. Lúc nào, họ cũng trông mong sự xuất hiện của bộ tộc Thiên sứ các ngươi. Đối với vùng đất đó, ta sớm đã nghĩ tới việc bỏ qua rồi. Nhất là bây giờ Ma giới sắp xâm lăng, ta căn bản cũng khó giữ được vùng đất đó. A tu la lão ca đã muốn, ta đây cũng có thể thuận theo để lấy một nhân tình. Chỉ có điều -
- Chỉ có điều cái gì?
Nghe Đoạn Vân nói, A tu la rất hưng phấn. Thì ra dân chúng nơi đó vẫn còn sùng bái Quang Minh Thần vĩ đại như trước, sau này cũng đỡ. Vốn hắn chỉ nghĩ cố tìm cho được một khối đất vừa vừa để thành lập Giáo Đình mà thôi. Bây giờ cả hai đại lục đều thuộc về Đoạn Vân, người ta tự nhiên sẽ không coi trọng Tây đại lục nho nhỏ nữa. Hơn nữa, A tu la sớm đã nghe nói Đoạn Vân phong lưu thành tánh, phải nói là một tên nam nhân cực kỳ háo sắc.
Đối với một quân chủ như vậy thì tựa hồ mỹ nữ cũng có thể làm hắn hứng thú.
- Chúng ta sẽ bàn riêng với nhau chuyện này.
Đảo con ngươi vài vòng, A tu la lúc này xem ra hiểu được ý của Đoạn Vân. Có lẽ, Đoạn Vân muốn kết minh với Tây phương Thần giới.
Nhìn thấy thế, thần tộc phương đông lúc này tỏ ra bối rối. Nếu hai đại thế lực này thực sự liên hợp, thần tộc phương đông rất có thể sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm. Cho dù là Đoạn Vân chỉ có thể hư trương thanh thế, nhưng lực lượng của bộ tộc Thiên sứ rất cường đại. Nhất là khi ba Thần Vương của Thần giới Phương đông đã bị thương nặng khi làm nghi thức mở cổng Thần giới ra. Thần tộc phương đông căn bản không ngăn cản được sự tiến công mãnh liệt của bộ tộc Thiên sứ.
Nhưng nếu Đoạn Vân thật sự cường đại, đích xác đã bắt giữ được Sí Thiên sứ Angela, cũng đã diệt sáu đại Chủ Thiên Sứ, vậy thì tại sao A tu la cũng không tỏ ra cừu hận, lại còn khách khí với hắn như thế? Chẳng lẽ hắn sợ Đoạn Vân? Nếu Đoạn Vân thật sự mạnh như vậy, thì thần tộc phương đông dựa vào cái gì mà đòi địa bàn của người ta?
Vốn Sinh Mạng Nữ Thần nghĩ rằng bằng vào thân phận của nàng, Đoạn Vân lập tức sẽ cung kính với nàng ngay. Nhưng nàng không ngờ Đoạn Vân lại nhiều lần lếu láo chọc giận mình. Một người vốn có thể trở thành minh hữu, bây giờ lại có nguy cơ trở thành địch nhân. Điều này xem ra hoàn toàn vi phạm những gì nàng muốn khi đề nghị hội nghị ba phương. Lúc đánh mãi cổng Thần giới mà không được, nàng nghĩ chỉ cần dùng loại phương thức này để gặp mặt, Đoạn Vân lập tức sẽ tỏ vẻ cảm kích và sùng bái vô hạn đối với thần tộc phương đông. Dù sao trong mắt nàng, Đoạn Vân vẫn là một thế lực ở Đông đại lục, mà đó là địa bàn của nàng, là thiên hạ mà nàng có thể muốn làm gì thì làm.
- Đoạn Vân, chẳng lẽ ngươi muốn chọn kết minh với bộ tộc Thiên sứ dối trá sao?
Mặc dù biết mình đã sai, nhưng nàng vẫn không chịu áp chế lửa giận của mình.
Đoạn Vân cười nhạt, trêu chọc nói:
- Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân! Ngươi biết không, lúc trước khi ở Thần điện ta đã làm một đại tế ti, sau đó làm chủ giáo, về sau, ta thậm chí còn lên làm đại Giáo hoàng. Hơn nữa, ta cũng từng khinh nhờn thần tượng của ngươi. Ta đã đem hình tượng đoan trang, thánh khiết của ngươi biến thành một Đại mỹ nhân sexy cực độ. Ta có thể khẳng định một việc đó là ta không phải là tín đồ của ngươi. Hơn nữa, bây giờ cũng không còn Thần điện nữa rồi... Nói một cách chính xác thì Thần điện đã biến thành Viện Y Khoa Trung Hoa - một tổ chức chuyên môn bồi dưỡng tế tự cho đại lục. Ta cũng còn biết vạn năm trước, muội muội ngươi Helen tại sao bị ngươi làm hại nữa.
Đoạn Vân cố ý gằn giọng nói rất nặng.
- Cái gì? Ngươi biết Helen?
Nghe thấy thế, Sinh Mạng Nữ Thần tỏ ra vô cùng hoảng loạn, còn Trí Tuệ Nữ Thần và tam đại Thần Vương cũng khiếp sợ đưa ánh mắt dán vào Đoạn Vân và Sinh Mạng Nữ Thần.
- Được rồi, ta nghĩ thần tộc phương đông các ngươi không cần phải tham gia hội nghị lần này nữa. Phần sau ta muốn cùng với A tu la lão ca nói chuỵên một chút. Đông phương thần minh cao quý, các ngươi xin về trước đi.
Đoạn Vân lạnh lùng nói, rồi chuyển ánh mắt về phía A tu la.
A tu la khẽ gật đầu với Đoạn Vân, rồi ra hiệu cho tứ đại Hắc Ám Vệ.
Tứ đại Hắc Ám Vệ vẫn vẻ mặt hung hăng đứng phía trước đám thần tộc phương đông. Chỉ cần thần tộc phương đông không biết thời thế, bốn người này lập tức sẽ phát động tiến công.
- Chúng ta đi.
Andrea ngượng quá hóa giận, vung mạnh tay, mang theo tam đại Thần Vương đi thẳng ra ngoài. Còn Trí Tuệ Nữ Thần khách khí vái chào Đoạn Vân và A tu la, sau đó mới phi thân đi theo.
- Đoạn Vân lão đệ có lẽ muốn cùng bộ tộc Thiên sứ phương Tây của ta kết minh? Có thể được kết minh với Trung Hoa gia tộc cường đại, thật là một hạnh sự lớn của bộ tộc Thiên sứ chúng ta. - A tu la cười nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười cười, lấy từ không gian giới tử của mình ra ra một bình rượu ngon cao cấp do gia tộc chưng cất, và hai chén rượu ngọc. Sau đó hắn vung tay lên, lợi dụng toàn hệ ma pháp bố trí lại khu vực này. Cuối cùng, Đoạn Vân lại một lần nữa vung tay lên, một vòng năng lượng không gian bao phủ cả Đoạn Vân và A tu la.
- A tu la lão ca, đây là rượu đặc biệt do Trung Hoa gia tộc làm ra. Hôm nay, chúng ta vừa uống rượu, vừa nghị sự.
Đoạn Vân đưa ra một ly rượu cho A tu la lúc này đang kinh ngạc đánh giá bốn phía.
- Đã sớm nghe nói rượu ngon nhân giới làm cho người ta lâng lâng. Hôm nay, nhờ có phúc của lão đệ, rốt cục cũng may mắn một lần nữa được nhấm nháp thử. Thơm quá.
A tu la cầm chén rượu đặc chế, hít hà mùi thơm tinh tế tràn ra từ chén rượu.
Đoạn Vân cầm chén rượu nhè nhẹ cụng vào cái chén của A tu la, sau đó uống hết một hơi rượu nhân gian này.
- Rượu ngon. Ta cũng uống qua rượu Tây đại lục vài lần, nhưng rượu Tây đại lục khác xa với rượu của lão đệ. Đây mới có thể tính là rượu ngon chứ.
A tu la cũng một hơi huống sạch. Sau khi uống xong, hắn càng vô cùng tán thưởng.
- Một lần nữa chúng ta nâng ly. Đây là rượu cực phẩm đặc chế, ở nhân giới, phỏng chừng cũng chỉ có ta là Thánh Chủ nhân giới mới có thể uống.
Đoạn Vân lại rót cho A tu la một ly khác.
Hai người, không... Phải nói một người, một điểu nhân, cứ như vậy ngươi một ly ta một ly uống liên tục bảy tám chén. Sau khi A tu la ý thức được mình hơi choáng váng liền nói với Đoạn Vân:
- Đoạn Vân lão đệ, chúng ta nói chuyện kết minh chưa? Ngươi nhìn ...
Đoạn Vân một lần nữa ngửa đầu uống cạn một ly, sau đó nghiêm trang nói:
- A tu la lão ca, ta cũng không dối gì ngươi. Lần trước ngươi phái binh đi xuống nhân giới chúng ta, mặc dù ngươi nói với ta đó là hiểu lầm, nhưng ai cũng biết, ngươi tổn thất rất lớn ở nhân giới đại lục.
Nghe Đoạn Vân nói như vậy, A tu la cũng nghiêm túc hẳn. Nhưng hắn không nói gì, chỉ đợi Đoạn Vân nói tiếp.
- Lão ca có phải có một vấn đề muốn hỏi ta?
- Đích xác, chuyện hai ngàn Lực Thiên sứ và hai mươi Năng thiên sứ là như thế nào? - A tu la trực tiếp hỏi.
- Đích xác, họ từng đã chết. Nhưng ta lại làm họ sống lại. Nói cách khác, nếu ta nguyện ý, ta thậm chí có thể đưa tám mươi Năng thiên sứ và sáu Chủ Thiên Sứ bị thủ hạ của ta giết chết cứu sống lại hết.
- Cái gì?
Mặc dù A tu la cũng đoán được một vài năng lực của tên Đoạn Vân này. Nhưng khi nghe Đoạn Vân trực tiếp nói ra, thì không thể không làm cho hắn khiếp sợ. Tất cả thiên sứ bị giết đều có thể sống lại? Đây là khái niệm gì? Cho dù là Quang Minh Thần Hoàng và Sinh Mạng Nữ Thần cũng không làm được. Làm sống lại một và sống lại tất cả, căn bản không cùng khái niệm.
- Nói thật với ngươi, ngay hôm nay ta có thể làm sống lại những thiên sứ này.
Đoạn Vân một lần nữa lại làm cho A tu la kích động.
- Ngươi có điều kiện gì?
A tu la nhìn Đoạn Vân rất nghiêm túc. Đoạn Vân dám nói, vẻ nghiêm túc của A tu la như thế này chính là sự nghiêm túc nhất của hắn trước nay mà Đoạn Vân thấy.
- Ta không thích thần tộc phương đông lắm. - Đoạn Vân nói lạnh lùng.
- Ngươi muốn cho bộ tộc Thiên sứ ta đối phó thần tộc phương đông thay cho ngươi? Nhưng ta biết, với thực lực của ngươi nếu muốn đánh bại Thần giới Phương đông nho nhỏ thì là việc quá đơn giản. - A tu la tỏ ra rất khó hiểu.
- Không. Với thực lực của ta, nếu chống lại Thần Hoàng Khắc Lạc Nặc Tư, ta không tin tưởng lắm.
Đoạn Vân trực tiếp nói ra chỗ kiêng kị của mình. Kỳ thật cho dù chống lại Sinh Mạng Nữ Thần, Đoạn Vân cũng đồng dạng không tin tưởng gì cho lắm. Nghe thế, A tu la cũng bắt đầu suy tư.
← Ch. 392 | Ch. 394 → |