← Ch.443 | Ch.445 → |
Đ ịa ngục tầng thứ hai là thế giới của khô lâu. Nơi này có một số lượng khô lâu nhiều kinh khủng! Nhưng bây giờ, Khô Lâu hoàng bị Đoạn Vân dọa sợ rồi. Hắn đã nghe được tin tức về sinh tử của Tử Thần. Lúc này, hắn phái sứ giả tới nói chuyện với Đoạn Vân, tỏ vẻ muốn thần phục! Hơn nữa hắn cũng đã chuẩn bị chạy trốn tới Ma giới, nếu Đoạn Vân không cho đầu hàng! Địa ngục tầng thứ hai có đường thông với Ma giới. Nếu Đoạn Vân muốn hắn chết, thì đường sống duy nhất của hắn chỉ còn là Ma giới mà thôi!
Đoạn Vân một mạch cảm thấy rất tò mò với sự xuất hiện của khô lâu ở địa ngục. Hắn nghĩ địa ngục làm sao có thể gặp phải những bộ xương như vậy chứ? Bộ xương này là sinh vật hay phi sinh vật? Là vật còn sống hay là vật chết? Mang theo vấn đề này, Đoạn Vân tiến hành nghiên cứu trên những bộ xương! Cuối cùng cũng rút ra được kết luận, khô lâu là một chủng tộc tương tự như cương thi trong truyền thuyết! Khô lâu ở tầng thứ hai địa ngục cũng không hề ít, tổng số có vài trăm ức! Cái chính thức có thể làm cho Đoạn Vân coi trọng chính là mấy ngàn vạn khô lâu thần cấp trở lên! Những khô lâu cấp bậc thần cấp này có động tác chậm chạp, trí tuệ cũng không cao.
Từ tầng một tới tầng hai địa ngục, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ bắt đầu xâm nhập vào sâu trong tầng địa ngục này!
- Francis! Ngươi bảo ta nên xử lý tầng thứ hai này như thế nào?
Đoạn Vân lần này đưa bốn yêu tinh nô lệ của mình ra! Để duy trì trật tự cho địa ngục, tất cả thủ hạ lúc trước thu lấy ở Vong Linh hợp cốc đều được Đoạn Vân điều tới địa ngục! Một vạn vong linh pháp sư tương lai sẽ được Đoạn Vân bồi dưỡng thành Câu Hồn Sử Giả mới. Còn hai trăm tiểu yêu tinh và kể cả Francis tứ đại yêu tinh, đều có thể sẽ là những nhà cầm quyền tương lai ở địa ngục!
- Chủ nhân. Ta thấy cứ dựa theo cách xử lý ở tầng thứ nhất là tốt! Không phải ngài đã nói rồi sao? Dưới tay Khô Lâu hoàng có ba trăm khô lâu cấp tướng( cấp mười lăm ). Hai mươi khô lâu cấp soái cấp mười sáu. Đám này nên giết chết hết. Còn ba ngàn cấp mười bốn, cũng có thể tiêu diệt! Về phần đám dưới chót, ta thấy tạm thời giữ lại! - Francis nói với Đoạn Vân.
- Ngươi có thể quên một điểm, tầng địa ngục này tương liên với Ma giới! Nơi này cũng là của người chết! Vong hồn Ma giới tựa hồ đều thích tìm kiếm một bộ khô lâu người chết! Ta cảm thấy được nhân tố Ma giới ở đây. Có lẽ nên tiêu diệt tất cả khô lâu thì hơn! Ngươi nhìn này, đám khô lâu này chẳng hề thật chút nào. Sự tiến giai của chúng là thông qua việc cướp đoạt linh hồn của khác mà làm lớn mạnh thực lực của mình! Nơi này vốn là một thế giới cắn nuốt nhau! Ta rất muốn dùng đám khô lâu này để rèn luyện Thái Cực đồ của ta, thêm linh hồn bồi dưỡng cho tướng sĩ!
Nói thật. Đoạn Vân cũng không muốn quá mức nhân từ!
- Lão Đại, nếu chúng ta còn bàn tán linh tinh ở đây, tên Khô Lâu hoàng có thể chạy mất đó! Có tin đồn nói là hắn muốn chạy trốn tới Ma giới! - Tiểu Phi Hiệp nhắc nhở Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười cười, nói:
Sau một khắc, Đoạn Vân xuất hiện ở tòa Khô Lâu thành của Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ! Bên trong thành, tất cả chung đoan vũ lực của Khô Lâu hoàng đều tụ tập ở đây! Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ đang đàm luận gì đó với một ông già râu đỏ! Lão đầu râu đỏ này cũng mang theo vài thủ hạ không tệ! Đoạn Vân sớm đã biết lão già kia chính là bất tử Thú hoàng Franky. Khi tới gần quan sát lão gia hỏa này, cặp mày Đoạn Vân cũng không khỏi nhíu lại!
- Lão Đại, làm sao vậy? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân.
- Bất tử Thú hoàng Franky - hắn tựa hồ không phải là sinh vật địa ngục! Hắn là một hỏa điểu có thực lực cấp mười bảy đỉnh giai!
- Hỏa điểu? Lão Đại, ngươi nói là bất tử điểu hả? Trong thề giới ma thú chúng ta, có nghe đồn về bất tử điểu! - Phì Tử Thú hoàng cải chính lời Đoạn Vân.
Đoạn Vân sờ sờ cằm, nói:
- Chẳng lẽ đây chính là phượng hoàng? Nhưng phượng hoàng trong truyền thuyết tựa hồ không phải có hình dáng như thế này? Hẳn là không phải đâu! Mẹ kiếp, mặc kệ hắn có phải là phượng hoàng không, nếu dám đối nghịch với bổn thiếu gia, ta trực tiếp tiêu diệt ngươi!
Đoạn Vân mang theo vài thủ hạ lại một lần nữa thuấn di, trực tiếp xuất hiện tại cách đại điện nơi hai đại cự đầu ở địa ngục đang nghị sự khoảng năm mươi thước.
Thong thả đánh giá tòa đại điện này, Đoạn Vân cười khẽ nói:
- La Á Đức Mễ! Khô Lâu hoàng thành là một địa điểm tốt như vậy mà ngươi lại bỏ qua, thật sự là quá đáng tiếc! Ngươi quả là không có đầu óc. Nếu bỏ đi chỗ khác cũng nên gọi ta một tiếng.
Đoạn Vân vừa xuất hiện, tất cả vũ lực địa ngục đứng đầy điện liền vây chặt lấy Đoạn Vân! Nhưng mấy tiểu khô lâu mười lăm mười sáu và vài con chim nhỏ thuộc gia tộc bất tử điểu bị Đoạn Vân trừng ánh mắt bắn ra chỗ khác! Hừ, dám chui đầu vào nòng súng hả?
Đoạn Vân đột nhiên xuất hiện, làm La Á Đức Mễ giật bắn cả người, còn bất tử Thú hoàng cũng cau mày.
- Đoạn Vân, hôm nay, bất tử Thú hoàng bệ hạ tại đây... Ta... Ta xem ngươi sao dám làm loạn!
Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ tựa hồ vẫn còn bị Đoạn Vân làm cho sợ hãi! Hai tháng trước Tử Thần bị Đoạn Vân giết chết, mặc dù hắn không chứng kiến trận chiến đấu đó, nhưng cũng có nghe đồn là Sử Khả Nỗ Bỉ chết bởi một chiêu của nam nhân kinh khủng này!
- Bất tử Thú hoàng Franky? Thất kính...thất kính! Ta là Đoạn Vân ở Nhân giới, cái bộ khô lâu bên cạnh ngươi có ân oán với ta! Do đó, ta xin ngài đừng hồ loạn kết bè với hắn. Ngươi chưởng quản tầng thứ ba địa ngục, thích hòa bình! Đoạn Vân ta không muốn làm địch nhân với người thích hòa bình chút nào!
Trong lúc nói những lời này, ai cũng có thể nghe ra tên gia hỏa Đoạn Vân này đe dọa! Hừ, nếu ngươi không chủ động chui đầu vào rọ, bổn thiếu gia lấy cớ gì mà đánh ngươi? Lão đầu ơi là lão đầu, ngươi đừng nói là ta bất kính lão đó nhé!
- Hừ, tiểu bối vô tri, dám cuồng ngôn như vậy. Bổn hoàng nhất định sẽ nhúng tay vào. Đoạn Vân! Chỉ cần có ta ở đây, bổn hoàng tuyệt đối sẽ không cho ngươi tàn sát sinh linh địa ngục!
Xỉu, lão đầu này xem ra muốn làm một bộ đạo nghĩa đây mà.
Đoạn Vân tựa hồ có chút bất lực vỗ vỗ trán, gãi gãi, rồi lại dùng ngón trỏ tay phải xoa xoa chóp mũi, ngữ khí ngang ngược nói:
- Lão đầu! Ngươi nói xem, ngươi đã già thế này rồi, sự tình giữa thanh niên chúng ta không nên xen vào! Khô Lâu hoàng giết của ta một ngàn dân chúng đại lục! Hơn nữa toàn là những mục dân tay không tấc sắt! Nợ máu này có nên bắt hắn trả giá đắt không? Chẳng lẽ một ngàn dân chúng của ta phải chết oan sao? Chẳng lẽ mạng dân chúng nhân giới đại lục đê tiện không đáng một đồng sao? Franky! Hôm nay ta thấy ngươi là người già, râu đã dài như vậy rồi, ta mới không so đo với ngươi! Nếu ngươi vẫn còn xen vào cụôc chiến giữa ta và tầng địa ngục thứ hai, vậy có thể sẽ dẫn tới chiến tranh ở luyện ngục của các ngươi nữa! Ta không phủ nhận thực lực các ngươi, cũng không phải nói các ngươi sợ! Đương nhiên, các ngươi mà nghĩ vậy thì ta cũng không biết làm sao! Lão đầu, ta khuyên ngươi bỏ đi thôi!
Đoạn Vân quay về lão đầu này phất phất tay, ra hiệu cho hắn biến đi!
Lão đầu râu đỏ tựa hồ vẫn còn ngoan cố! Nhưng hắn không biết, càng ngoan cố, tên Đoạn Vân biến thái này lại càng cao hứng! Tầng địa ngục thứ ba là nơi cường đại nhất. Nói cách khác, linh hồn ở luyện ngục là món hàng lý tưởng nhất của Đoạn Vân. Có được món hàng này, Đoạn Vân có thể chế tạo ra những thủ hạ càng biến thái hơn!
Đoạn Vân nhìn như bất lực, nhưng trên mặt có vài phần tiếu ý. Hắn khoát tay, chép chép miệng, dùng ngữ khí ra vẻ bất lực nói:
- Đã như vậy, ta cũng không có gì để nói nữa! Ngươi đã muốn đối địch, ta cũng không sợ có thêm một địch nhân nữa! Nhưng trước khi xác định quan hệ giữa ta và ngươi, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề!
- Vấn đề gì? - Lão đầu tức giận đến mức râu hơi vểnh lên!
- Ta muốn hỏi xem ngươi có nghe nói về phượng hoàng (Phoenix) hay không!
Trong tiếng đại lục không có từ phượng hoàng, do đó hai chữ phượng hoàng này, Đoạn Vân chỉ dùng lời để nói ra thôi!
- Phượng hoàng? – Lão nghi hoặc hỏi lại.
- Cái gì lộn xộn thế! Chưa nghe qua!
Ngẫm lại, tiếng đại lục đến cả phượng hoàng cũng không có thì thế giới này làm gì có phượng hoàng chứ?
Nhưng Đoạn Vân đảo mắt hỏi lại một câu:
- Vậy chu tước (zhu) thì sao?
- Trư thước? - Lão đầu càng nghi hoặc hơn!
Được rồi, xác nhận xong, Bất Tử điểu không phải là phượng hoàng hoặc chu tước, bây giờ có thể yên tâm giết! Hừ, cái tội dám trùng tên với thần thú Trung Hoa, các ngươi coi như đã phạm vào tử tội rồi! Hơn nữa lão đầu này lại quá ngoan cố, không giết sạch các ngươi, ta sao yên tâm được?
- Được rồi! Bây giờ, ta tuyên bố quan hệ giữa ta và tầng thứ ba địa ngục là địch!
Đoạn Vân đứng thẳng người, lẫm liệt nói!
- Hừ, đúng là ngựa non háu đá! Đoạn Vân! Vốn ta còn định cho ngươi thống trị tầng địa ngục thứ nhất, nhưng bây giờ xem ra, ngươi căn bản là không có tư cách! Nghe đồn ngươi có thể một chiêu giết chết Sử Khả Nỗ Bỉ, nhưng ta vẫn không tin lắm! Sử Khả Nỗ Bỉ một lần đã bị thương nặng, ngươi lần này miễu sát hắn chỉ có thể nói ngươi có vận khí tốt, vừa vặn lựa đúng lúc vết thương hắn chưa lành! Bằng không, người chết tuyệt đối sẽ là ngươi!
- Ông già! Chẳng lẽ ngươi không biết lần trước người làm Sử Khả Nỗ Bỉ trọng thương chính là ta sao? - Đoạn Vân cố làm ra vẻ giật mình nói.
- Hừ, Nhân giới không thích hợp để Tử Thần phát huy. Ngươi có thể may mắn thắng hắn chỉ là do ngẫu nhiên! Nhưng, ngươi là một tên nhân loại. Muốn tác chiến với chúng ta ở địa ngục, ưu thế của ngươi cũng chẳng còn lại gì! Cho dù có thể hơn được Sử Khả Nỗ Bỉ, chỉ cần ta cùng Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ liên thủ, ngươi cũng sẽ chết ở chỗ này! Huống chi, ngươi chỉ có một người!
Lão gia hỏa vẫn còn tự đại như trước.
← Ch. 443 | Ch. 445 → |