Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0351

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0351: Hình Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Mấy người Thiên Ma Phi hơi chấn kinh, Thiên Ma Phi mắt sáng lên, hỏi dò:

- Có phải ngươi có lòng tin chiến thắng Ma Thánh không?

Chung Nhạc lắc đầu:

- Không. Ma Thánh vẫn mạnh hơn ta, nhưng trận chiến này vẫn phải diễn ra. Nếu ta không ứng chiến thì hôm nay sẽ chết ở Ma Đô.

Thánh Nữ Phi đột nhiên nói:

- Ngươi thua Ma Thánh chắc chắn là chết, ngươi thắng Ma Thánh cũng sẽ chết chắc. Cả hai đều là đường chết, việc gì phải chiến nữa?

Nàng ta nói một câu trúng bản chất, Chung Nhạc thua trong tay Ma Thánh thì chắc chứn sẽ bị giết. Cho dù hắn có giết được Ma Thánh thì cũng chỉ có đường chết. Quyết chiến với Ma Thánh, Chung Nhạc không thể giấu được tuyệt chiêu, chắc chắn phải dốc hết bản lĩnh, lúc đó thì thân phận sẽ bại lộ.

Thân phận bại lộ, đương nhiên bát bộ thánh tộc sẽ không dung nạp được hắn, chắc chắn sẽ giết hắn!

Chung Nhạc nhìn nàng ta, thầm khen ngợi trí thông minh của nữ tử này, mỉm cười:

- Các ngươi yên tâm, ta sẽ không chết, các ngươi đi đi.

Mấy người họ gọi tộc nhân họ tới, dặn dò rồi bản thân vẫn theo bên cạnh Chung Nhạc, với họ, đây có lẽ là mười ngày cuối cùng của Chung Nhạc rồi.

Tân Hỏa đột nhiên nói:

- Nhạc tiểu tử, ta truyền cho ngươi mấy môn công pháp, đảm bảo sẽ lợi hại hơn Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh...

Chung Nhạc lắc đầu:

- Giờ ta lĩnh ngộ Thần Ma Thái Cực Đồ, công pháp chưa hoàn thiện, học công pháp khác thì cũng chỉ là thêu hoa lên gấm, không những chẳng giúp gì hơn mà có khi còn cản trở việc ta hoàn thiện Thần Ma Thái Cực Đồ.

Tân Hỏa trầm mặc, Chung Nhạc nói không phải không có lý. Thần Ma Thái Cực Đồ là công pháp Chung Nhạc sáng tạo ra để điều hòa thần ma chi khí và Âm Dương nhị khí. Thứ hạng đã rất cao, Tân Hỏa truyền thụ thêm công pháp cho hắn cũng chỉ là tăng thêm được nền tảng.

Hơn nữa muốn trong mười ngày ngắn ngủi tu luyện công pháp mới tới cảnh giới cao, thậm chí có thể chống đỡ được cường giả như Ma Thánh thì không thể, mà còn làm nhỡ nhàng thời gian, phân tán tinh lực của Chung Nhạc.

Thiên Ma Phi tế thuyền hoa ra, các nàng cùng Chung Nhạc lên thuyền rời khỏi Ma Đô tới Hoang Thành. Trên thuyền, Thiên Ma Phi chăm chăm nhìn Chung Nhạc một lúc, đột nhiên thở dài:

- Công tử, giờ ta có chút không nỡ xa ngươi rồi.

Chung Nhạc cười ha ha:

- Hai ta còn có cơ hội gặp lại, không cần phải vậy.

Cát Tường Phi đột nhiên nói:

- Công tử còn chưa được thưởng thức hết Thập Lục Thiên Ma Vũ, thiếp thân nguyện múa cho công tử xem.

- Tuyệt!

Chung Nhạc vỗ tay, cười.

Cát Tường Phi và hơn mười vị quý nữ cùng múa. Thiên Ma Phi và Thánh Nữ Phi cũng đích thân tấu nhạc, trên thuyền oanh ca yến vũ, vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng lại vnag lên tiếng cười của thiếu nữ.

Còn bên ngoài, trên không trung xuất hiện các đám ma vân, đông đảo cường giả ma tộc đứng trên đó canh chừng con thuyền đề phòng Chung Nhạc chạy thoát.

Con thuyền từ tốn di chuyển, thưởng thức xong Thập Lục Thiên Ma Vũ, Chung Nhạc tĩnh tâm tu luyện, hoàn thiện Thần Ma Thái Cực đồ, còn mấy người Thiên Ma Phi lui ra ngoài khoang thuyền để không làm phiền hắn tu luyện.

Hai ba ngày sau, đã đi được nửa chặng đường, mấy người Thiên Ma Phi mỗi người một tâm tư. Trên đám mây trắng chốc chốc lại có chim bay qua. Con thuyền bay qua phía trên một dãy ma lĩnh, sơn thế dựng đứng, trên núi xây dựng những tòa cung điện hùng vĩ. Đột nhiên một đạo bạch quang lóe lên, Thánh Nữ Phi không khỏi giật mình, vội khởi động A Tu La Thần Đồng nhìn về hướng tia sáng đó, kêu lên thất thanh:

- Ma Thai! Thiên Thánh Ma Thai chui vào tòa cung điện kia rồi!

Mấy người Thiên Ma Phi giật mình nhìn theo, thấy tòa ma cung đó âm u phủ đầy ma khí. Nhìn mức độ ma khí thì đó có lẽ là nơi ở của một đối tượng rất mạnh.

Chung Nhạc cũng bị kinh động, đi ra ngoài nhìn xuống. Tòa cung điện đó sừng sững trên đỉnh núi, bên trong đột nhiên xuất hiện một tiểu oa oa đi ra, mặc quần áo cộc, nhìn xinh xắn dễ thương như một thị đồng, liên tục ra hiệu về phía con thuyền.

Tiểu oa oa đó chính là Thiên Thánh Ma Thai chạy thoát hôm đó!

Nó vẫn chưa biết nói, chỉ kêu những tiếng vô nghĩa, cánh tay ngắn ngủn ra hiệu về phía con thuyền.

Chung Nhạc nhìn thấy trên người tiểu oa oa này bị quấn xích, có lẽ bị ai đó bắt, ngạc nhiên:

- Hình như Thiên Thánh Ma Thai muốn nói chủ nhân của nó mời ta làm khách.

- Chủ nhân?

Mấy người Thánh Nữ Phi thất thanh, Thiên Ma Phi kêu lên:

- Kẻ nào lại dám làm chủ nhân của nó?

Thiên Thánh Ma Thai là do Ma Thánh luyện, tuy chưa trưởng thành nhưng dựa vào năng lượng khủng bố của Tam Trùng Tế nó cũng rất đáng sợ. Có thể nói nếu Thiên Thánh Ma Thai phát huy hết thực lực thì chắc chắn không thua kém thần ma đã tu thành thuần dương nguyên thần!

Không chỉ vậy Thiên Thánh Ma Thai còn có linh trí nhờ vào ý thức của tàn hồn Ba Tuần. Tàn hồn Ba Tuần khủng khiếp tới mức nào chứ? Nếu nó dung hợp ý thức của tàn linh Ba Tuần, tìm được công pháp của Ba Tuần, bắt đầu tu luyện thì có lẽ nó có thể dễ dàng nắm bắt được năng lượng trong cơ thể!

Một Thiên Thánh Ma Thai cường đại như vậy lại có chủ nhân, thật khó có thể tin được.

- Người thứ hạng đó mời, chắc là không có ác ý. Nếu có ác ý thì không cần phải mời, tiêu diệt ta luôn là được.

Chung Nhạc nghĩ vậy, xuống khỏi thuyền, cười:

- Các ngươi ở đây đợi một lát, ta đi rồi về ngay.

Mấy người Thánh Nữ Phi nhìn hắn đi về hướng ma lĩnh ma cung, trong lòng rất bất an.

Chung Nhạc đáp xuống trước ma cung, thấy Thiên Thánh Ma Thai vẫn cao gần một thước, đôi mắt đen láy tránh né, vẫn là hơi sợ hắn. Chân nó bị trói bằng xích, kéo theo xích đi vào trong ma cung, miệng phát ra tiếng ư ư..

Chung Nhạc đi theo nó vào ma cung, cười:

- Trong cung là vị nào? Ngay cả Thiên Thánh Ma Thai cũng bắt thuần phục được, thật khiến Ma La ta khâm phục!

*****

Trong cung vọng ra một tiếng nói quen thuộc:

- Bắt và thuần hóa Thiên Thánh Ma Thai có gì khó? Khó hơn thì cũng không lợi hại bằng phá giải Ma Thánh Tam Trùng Tế. Huống hồ ngươi đã buộc tàn linh của Tạo Vật Chủ hóa thạch, buộc phải truyền ý thức còn lại vào Ma Thai để hồi sinh. Sự tích như vậy ngay cả ta cũng vô cùng khâm phục. Chung sư đệ, ngươi nói xem có phải không?

Chung Nhạc mắt sáng lên, thấy một nam tử mặc bạch y bước ra. Trên y bào trắng còn có vết máu, giống như những bông hoa mai đỏ rực.

Chủ nhân của ma cung cuối cùng cũng xuất hiện, khóe mắt Chung Nhạc giật giật, nam tử kia chính là đồ đệ bị Kiếm Môn ghẻ lạnh, Phong Hiếu Trung.

Phong Hiếu Trung mỉm cười, cho Thiên Thánh Ma Thai lui đi lấy trà. Mời Chung Nhạc ngồi, khách khí nói:

- Hàn xá mới được xây dựng không lâu, cả nhà chỉ có bốn bức tường, để Chung Nhạc sư đệ chê cười rồi.

Chung Nhạc ngồi xuống, Phong Hiếu Trung cũng ngồi, không có bất cứ bộ dạng điên cuồng nào mà như nhân sĩ nho nhã, cười:

- Vừa rồi ta giải phẫu mấy vị ma thần thi, nghiên cứu nhục thân của họ nên trên người có chút máu, sư đệ đừng thấy lạ.

- Phong sư huynh nặng lời rồi!

Chung Nhạc trong bụng nổi sóng, giải phẫu mấy cỗ ma thần thi? Ma thần thi từ đâu tới? Không lẽ nào lại tới đào mộ tổ của ma tộc đấy chứ?

Kẻ điên này nói rất nhẹ nhàng, xem ra thực lực có tiến bộ lớn hơn nhiều so với lúc bị nhốt, có lẽ đã Thông Thần Cảnh rồi cũng nên!

Thiên Thánh Ma Thai bước đi thoăn thoắt, dùng đôi tay ngắn ngủn đưa trà lên, cẩn thận rót trà cho hai người.

Chung Nhạc thầm tán thưởng, Phong Hiếu Trung lại có thể thu phúc được thứ này, đúng là đáng kinh ngạc.

- Sư huynh, đứa nhỏ này tên là gì?

Chung Nhạc hỏi.

- Còn chưa đặt tên, ta vốn định nghiên cứu xong thì luyện đan ăn.

Phong Hiếu Trung nói:

- Sư đệ, ngươi và nó cũng coi như có duyên, hay là ngươi đặt tên cho nó đi. Nếu đặt hay thì coi như giữ được cái mạng nhỏ của nó. Nếu không hay thì ăn.

Chung Nhạc bất lực, bên ngoài me tộc đang điên cuồng tìm kiếm, tám thánh tộc thậm chí còn định bồi dưỡng nó thành ma tổ, vậy mà Phong Hiếu Trung lại định ăn thịt Thiên Thánh Ma Thai.

- Thiên Thánh Ma Thai, cũng là tiên thiên ma thần bị chặt đầu, giờ lại bị sư huynh dùng hình nghiên cứu...

Chung Nhạc trầm ngâm, đột nhiên cười:

- Chi bằng gọi là Hình Thiên đi.

Đứa nhỏ chớp chớp đôi mắt đen láy tò mò nhìn Chung Nhạc, nghe thấy hai chữ Hình Thiên thì không khỏi mừng rỡ, vỗ vỗ đôi tay nhỏ cười.

- Hình Thiên? Cũng được.

Phong Hiếu Trung gật đầu:

- Vậy thì tạm thời không ăn nữa. Để nó theo ta làm việc vặt một thời gian. Sư đệ, nghe nói ngươi sắp quyết chiến với Ma Thánh? Ngươi chắc được mấy phần?

Chung Nhạc lắc đầu:

- Không có khả năng thắng. Sư huynh mời ta tới không phải là để tiễn ta lên đường đấy chứ?

Phong Hiếu Trung cười, nhàn nhã nói:

- Một mình ở dị hương là dị khách. Ta ở dị hương, hiếm lắm mới gặp được đồng hương, đương nhiên phải mời ngươi tới gặp mặt chút.

Hắn thần thái ngạo nghễ:

- Ma Thánh là cái thá gì? Lẽ nào lại sánh được với nhân tộc ta? Trong cơ thể nhân tộc ta có năng lượng huyết mạch vô biên. Nếu kích phát được thì có mười Ma Thánh cũng giết được! Sư đệ, nếu ngươi để ta nghiên cứu ta sẽ dạy ngươi cách mở vòng luân hồi thứ sáu, bí cảnh thứ sáu, chiến thắng Ma Thánh. Ngươi thấy sao?

Chung Nhạc cuối cùng cũng biết mục đích của Phong Hiếu Trung, thì ra là vì chân thân Phục Hy của hắn.

Thủy Tử An và hắn từng có giao hẹn không được phép hại nhân tộc. Tuy Phong Hiếu Trung tà ác nhưng rất coi trọng tín nghĩa, sẽ không hạ thủ với Chung Nhạc. Nhưng nếu Chung Nhạc chủ động để hắn nghiên cứu thì không phải hắn vi phạm cam kết.

Phong Hiếu Trung ánh mắt cuồng nhiệt quan sát Chung Nhạc từ đầu xuống chân như nhìn một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, chỉ hận không thể lập tức cắt thành từng mảnh để nghiên cứu.

Chung Nhạc rùng mình, lắc đầu nói:

- Phong sư huynh, ta đã tìm gần tới được Huyết Mạch Luân rồi, sớm muộn gì cũng mở được Huyết Mạch Bí Cảnh. Chắc huynh có thể thấy được nguyên thần khí huyết của ta hơn hẳn người cùng cảnh giới, đã đủ điều kiện mở Huyết Mạch Bí Cảnh rồi!

Phong Hiếu Trung thu ánh mắt về, nói:

- Nhưng ngươi vẫn không nắm được bí quyết để mở Huyết Mạch Bí Cảnh, cũng không có cách phá giải huyết mạch phong ấn. Trước khi quyết chiến với Ma Thánh, ngươi không thể mở được Huyết Mạch Bí Cảnh, có đúng không?

Chung Nhạc trầm mặc, Phong Hiếu Trung nói đúng, hắn không điên cường như Phong Hiếu Trung đi đào thần mộ ma mộ lấy thần thi ma thi ra nghiên cứu nên hắn vẫn mắc chưa tới được vòng luân hồi thứ sáu.

Mở vòng luân hồi thứ sáu, giải phong ấn huyết mạch, trong thời gian ngắn thế này đúng là không thể làm được.

- Ta dùng bảo vật đối lấy cách mở Huyết Mạch Bí Cảnh của Phong sư huynh, thế nào?

Chung Nhạc đột nhiên nói.

Phong Hiếu Trung cười ha hả:

- Ta trộm hết thần ma mộ táng, không thiếu gì thần binh, cũng không thiếu ma thần binh.

- Còn thứ này thì sao?

Chung Nhạc lấy ra Ma Thần Ẩu hắn lấy được từ Đồ Cách Nhĩ đặt trước mặt Phong Hiếu Trung, cười.

- Đây là...

Phong Hiếu Trung cầm Thần Ma Ẩu lên, quan sát một lúc, lập tức có hứng thú:

- Thần Ma Ẩu? Chẳng trách mà ngươi dám quyết chiến sinh tử với Ma Thánh. Có thứ này đương nhiên ngươi không phải sợ! Ngươi chắc chắn dùng món bảo vật này đổi lấy cách mở Huyết Mạch Luân chứ?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)