Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0352

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0352: Thiên nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Phong sư huynh cũng biết Ma Thần Ẩu sao?

Chung Nhạc ngạc nhiên, không khỏi thêm vài phần khâm phục hắn.

Rất ít người biến đến bảo vật như Ma Thần Ẩu, cho dù là chủ nhân trước kia của Thần Ma Ẩu là Đồ Cách Nhĩ cũng không biết về tác dụng của nó, thậm chí đến tên còn không biết. Không ngờ Phong Hiếu Trung gọi ngay được tên của Thần Ma Ẩu, rõ ràng cũng có biết tác dụng của nó!

- Thần Ma Ẩu là bảo bối mà Ma Thần cường đại trước kia để lại. Ta chưa từng thấy, nhưng đã thấy ghi chép liên quan trong một số mộ táng.

Phong Hiếu Trung đặt Thần Ma Ẩu xuống, nói:

- Bảo bối này có thể khiến Ma Thần hạ phàm ba lần, hoàn thành ba nguyện vọng của người cầm nó. Sau ba nguyện vọng nó sẽ ăn hồn phách của người cầm nó. Ngươi từng dùng nó một lần, còn hai cơ hội nữa. Có bảo vật này, ngươi chỉ cần dùng một lần là có thể giúp ngươi an toàn rời khỏi Bát Hoang rồi. Quân tử coi trọng bảo bối, dùng cũng có đạo lý, ngươi dùng bảo bối này đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ta thấy không đáng.

Chung Nhạc trong lòng có thêm chút thiện cảm với Phong Hiếu Trung, nói:

- Phong sư huynh nói không sai, ta có nó đúng là có thể rời khỏi Bát Hoang. Nhưng ta phải quyết chiến một trận công bằng với Ma Thánh, sẽ không chiếm tiện nghi của hắn, vì thế quyết chiến với hắn ta sẽ không dùng tới Thần Ma Ẩu.

Phong Hiếu Trung nhìn hắn, khen ngợi:

- Ngươi có cường giả chi tâm, cũng chẳng trách ngươi lên được Thần Thoại Bảng. Không có cường giả chi tâm thì sao lên được? Ngươi muốn đổi thế nào?

Chung Nhạc ánh mắt lay động, nói:

- Ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi bí quyết mở Huyết Mạch Luân của Phong sư huynh.

Phong Hiếu Trung bật cười:

- Sau nguyện vọng thứ ba Ma Thần sẽ ăn hồn phách của ta. Ngươi dùng nó để đổi Huyết Mạch Luân, là ỷ ta không hiểu Thần Ma Ẩu hay sao?

Chung Nhạc lắc đầu, nghiêm nghị nói:

- Nguyện vọng thứ hai ta cần để giữ tính mạng vì thế chỉ có thể cho huynh nguyện vọng thứ ba. Ta cũng khá hiểu về Phong sư huynh, huynh có hứng thú với Thần Ma Ẩu không phải vì nguyện vọng Ma Thần mà là linh của Ma Thần.

Phong Hiếu Trung thích thú, ánh mắt sáng rực, cười:

- Ngươi nói tiếp đi.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Huynh nghiên cứu số ma thi thần thi, ma linh ma linh đó, thu hoạch được không nhiều. Ma Thần bình thường đối với huynh đã không còn có gì gọi là bí mật nữa. Còn Ma Thần chi linh trong Thần Ma Ẩu thì cường đại hơn ma thi thần thi hàng nghìn lần. Những thứ huynh biết cũng gấp trăm nghìn lần ma thi thần thi. Nếu huynh có thể bắt được linh của Ma Thần đằng sau Thần Ma Ẩu rồi nghiên cứu thì với tài trí của mình, huynh chắc chắn sẽ thu hoạch được nhiều hơn, hơn nhiều so với ba nguyện vọng của Ma Thần!

Mắt Phong Hiếu Trung càng thêm sáng, vỗ tay cười:

- Chung sư đệ đúng là hiểu ta. Khi ta thấy Thần Ma Ẩu đúng là muốn bắt vị Ma Thần này giải phẫu nghiên cứu. Còn về nguyện vong gì đó, ta không cần phải nhờ Ma Thần để hoàn thành nguyện vọng của mình.

Chung Nhạc nghiêm túc nói:

- Phong sư huynh, ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ý huynh thế nào?

- Giao dịch thành công!

Phong Hiếu Trung nhàn nhã nói:

- Ngươi cảm thấy tác dụng lớn nhất của Thần Ma Ẩu chính là điều ước. Nhưng trong mắt ta tác dụng lớn nhất của nó chính là khi linh của Ma Thần hạ phàm, ta sẽ có cơ hội bắt hắn lại nghiên cứu. Ma Thần để lại được Thần Ma Ẩu chắc chắn sẽ không tầm thường, đáng để nghiên cứu!

Hắn đưa một ngón tay ấn vào mi tâm Chung Nhạc. Chung Nhạc lập tức cảm thấy vô số luồng thông tin tràn tới. Có hình ảnh với số lượng không đếm xuể, trong đó có không ít hình ảnh giải phẫy thi thể thần ma, cho thấy cấu tạo cơ thể của thần ma, còn có hình phân giải nguyên thần của thần ma. Lục đạo đồ và hình ảnh những chiếc khóa!

Hình ảnh những chiếc khóa là kinh tâm động phách nhất, chính là những chiếc khóa hình thành từ trong huyết mạch phong ấn, là những sợi xích bằng đồ đằng mảnh mai.

Những hình ảnh lớn nhỏ phơi bày ra phong ấn phức tạp, phong tỏa sức mạnh huyết mạch của nhân tộc. Tất cả phong ấn nối với nhau, đó chính là hình ảnh phong ấn hình tròn của lục đạo!

Chung Nhạc vô cùng chấn kinh, khi hắn thở mở Huyết Mạch Luân cũng nhìn thấy một số phong ấn huyết mạch cấm cố sức mạnh huyết mạch của hắn. Nhưng số lượng thua xa số Phong Hiếu Trung cho hắn thấy!

Trong số những thông tin này, còn có cách Phong Hiếu Trung phá vỡ phong ấn huyết mạch, phương pháp mở ra các sợi xích đồ đằng phong ấn!

Số phong ấn này phức tạp như vậy, Chung Nhạc tự tin hắn sớm muộn gì cũng có thể mày mò ra cách phá giải phong ấn, nhưng chỉ sợ mất rất nhiều thời gian, không mấy chục năm thì không làm nổi!

- Phong Hiếu Trung, thiên tài chân chính, giống như thiên nhân vậy!

Chung Nhạc thở ra một hơi dài đứng dậy, Phong Hiếu Trung cũng đứng dậy tiễn, nói:

- Khi ngươi rời khỏi Bát Hoang ma tộc, ta sẽ tới lấy Thần Ma Ẩu.

Chung Nhạc và hắn cùng ra khỏi ma cung, Chung Nhạc quay lại, ánh mắt đầy phức tạp, thấp giọng nói:

- Phong sư huynh không về Kiếm Môn nữa sao?

- Không.

Phong Hiếu Trung ánh mắt cũng rất phức tạp, lắc đầu:

- Không bao giờ về nữa. Nếu ta trở về, phụ thân ta sẽ chết, các ngươi cũng không hy vọng ta trở về...

Chỉ cần hắn không về thì lão đầu tử vẫn sẽ sống trong tim hắn. Hắn sẽ vẫn còn một chút lý trí, sẽ không hoàn toàn điên khùng.

Nếu hắn trở về, một chút lý trí đó sẽ biến mất, lão đầu tử đày hắn đi chính là muốn hắn giữ được chút lý trí, giữa lại chút lý trí này Phong Hiếu Trung vẫn là người. Mất lý trí hắn sẽ là thần ma đáng sợ nhất!

- Còn một việc nữa...

Phong Hiếu Trung trầm mặc một lúc, nói:

- Khi ngươi mở Huyết Mạch Luân sẽ thấy sáu vòng luân hồi. Ngươi phải chú ý, nhân tộc mở lục đạo, khi trong cơ thể hình thành sáu đạo luân hồi thì sẽ có thứ cực kỳ đáng sợ tấn công...

Gương mặt hắn bỗng nhiên biến dạng, dường như có thể mất lý trí bất cứ lúc nào. Phong Hiếu Trung cố gắng khống chế bản thân không mất kiểm soát, giọng nói khàn đặc:

- Khi thấy sáu đạo luân hồi ngươi nhất định phải chú ý đừng kinh động vào "cái" phong ấn chúng ta. Nếu không ngươi sẽ biến thành một ta nữa. Ngươi hãy tự lo liệu... Đi, mau đi đi!

Hắn đang gần như càng ngày càng khó khống chế, lý trí đang mất dần.

Chung Nhạc gập người trước Phong Hiếu Trung, quay người bay lên, đáp xuống con thuyền trên không trung, trầm giọng nói:

*****

- Chúng ta đi, tới Hoang Thành!

Mấy người Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi vội điều khiển con thuyền. Ánh mắt Thiên Ma Phi lay động, nói nhỏ:

- Tướng công, người bắt Thánh Thiên Ma Thai trong ma cung đó là ai?

- Một vị cố nhân của ta.

Chung Nhạc đứng ở đuôi thuyền nhìn về hướng ma cung, ánh mắt phức tạp, đột nhiên nói:

- Các vị ái phi, các ngươi đã thông báo cho tộc nhân của mình, nói Thiên Thánh Ma Thai ở đây rồi đúng không?

Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi và Thánh Nữ Phi vẻ mặt cứng đờ không nói. Các quý nữ khác mặt hơi đỏ lên, trong lòng bất an.

Chung Nhạc đột nhiên cười:

- Các ngươi đều biết ta là Chung Sơn thị của nhân tộc, không phải ma tộc, nên các ngươi làm vậy cũng chẳng có gì đáng trách. Ta cũng không thể nói được gì. Các ngươi không phải phản bội ta, cũng là vì chủng tộc của mình, dù sao thì Thiên Thánh Ma Thai cũng có can hệ rất lớn.

Thiên Ma Phi thở phào, cười:

- Ngươi hiểu được nỗi khổ của bọn ta thì tốt rồi.

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười:

- Ta hiểu, nhưng nếu tộc các ngươi vì chuyện này mà đại thương nguyên khí thì hy vọng các ngươi cũng hiểu cho ta.

Hắn nói không đầu không đuôi, Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi và Cát Tường Phi đều không hiểu gì. Chung Nhạc cũng không giải thích thêm, thu ánh mắt khỏi ma cung, nghĩ:

- Ma tộc đúng là nhiều tai họa, trước tiên đại kiếp Tam Trùng Tế của Ma Thánh, giờ lại thêm một trận đại kiếp nữa. Hy vọng sau trận này, Phong sư huynh có thể tỉnh táo thêm một thời gian...

Con thuyền tiếp tục di chuyển, phía trên ma cung, ma khí cuồn cuộn, ma vân tràn tới, các vị lão giả ma tộc đứng trên ma vân nhìn chăm chăm tòa ma cung.

Một lúc lâu sau, càng ngày càng nhiều cường giả ma tộc tới. Xung quanh ma cung là khí tức cuồn cuộn, có cả cự phách ma tộc tới, hơn nữa càng ngày càng nhiều!

Cường giả tới từ bát bộ thánh tộc lạnh băng nhìn tòa ma cung, vẫn đang chờ đợi chứ chưa động thủ. Một lúc sau, ma thần uy nặng nề ập tới, một con thuyền hoa lệ căng buồm tới, trên thuyền là đông đảo các lão giả, mũi thuyền có một chiếc trống lớn.

Chiếc trống này là một món ma thần binh, hơn nữa còn cường đại hơn các ma thần binh khác nhiều lần!

Ngoài ra còn có một cỗ xe mặt trời tới, lửa cháy phừng phừng, là trấn tộc chi bảo của A Tu La tộc!

Bát bộ thánh tộc dùng tới ma thần binh, lại còn là trấn tộc chi bảo, có thể thấy được mức độ trọng thị của họ với Thiên Thánh Ma Thai!

Trong ma cung, thân thể Phong Hiếu Trung run rẩy, gương mặt méo mó, cố gắng kìm chế sự điên cuồng của bản thân. Đột nhiên hắn không run rẩy nữa, gương mặt trở lại bình thường, nhưng trong đôi mắt lại lộ sự điên cuồng.

Hắn ra khỏi ma cung, ngẩng lên nhìn bầu trời, mỉm cười:

- Ta lại có thêm một chút cho bộ sưu tập rồi...

Trong ma cung, tiếng xích khẽ vang lên, trong bóng tối là những sợi xích treo thi thể ma thần. Những thi thể ma thần này đều đã bị mổ xẻ, lộ ra cấu tạo cơ thể. Ngoài ra còn có Lưu Ly Trão cao trăm trượng, phủ đầy đồ đằng văn phong ấn, bên trong là các ma thần linh!

Số ma thần linh này cũng bị mổ xẻ, ma thần đã chết, nhưng linh còn sống. Sự đau đớn lớn nhất không phải vết thương trên nhục thân mà chính là linh hồn. Những ma thần linh này chết đi sống lại, gương mặt biến dạng, giãy giụa không yên, phẫn nộ gầm thét, muốn phá phong ấn nhưng tiếng kêu cũng không thoát ra khỏi Lưu Ly Trão được.

Bên ngoài ma cung bùng nổ một trận ác chiến!

Lúc này chiếc thuyền đã đi xa vạn dặm, trên thuyền, Chung Nhạc tĩnh tâm tiếp nhận đạo lý trong đồ đằng văn mà Phong Hiếu Trung truyền thụ.

Những sợi xích phong ấn huyết mạch vô cùng phức tạp kia cần phải tìm hiểu từng cái một rồi tham ngộ cách giải phong ấn mà Phong Hiếu Trung truyền cho.

Hắn còn phải tham ngộ sự ảo diệu của lục đạo phong ấn đồ, cảm ngộ sáu vòng luân hồi, còn cả hình ảnh giải phẫu vòng luân hồ thứ sáu mà Phong Hiếu Trung giải phẫu ma linh thần linh, cũng cần phải đối chiếu với nhau, phân tích sự bí ẩn của vòng luân hồi thứ sau, kiểm chứng sự lĩnh ngộ của hắn.

Ngoài ra hắn còn cần dựa vào những hình ảnh này định vị vòng luân hồi thứ sáu, tìm kiếm điểm bắt đầu.

Càng nghiên cứu sâu Chung Nhạc càng khâm phục Phong Hiếu Trung. Hắn đúng là thông minh tuyệt đỉnh, trí tuệ vô biên, sự sâu sắc trong nghiên cứu phong ấn huyết mạch của hắn khiến Chung Nhạc ngưỡng mộ không thôi.

Sau ba ngày, cuối cung Chân Nhân Cảnh cũng hấp thu được pháp môn của Phong Hiếu Trung, chuẩn bị bắt đầu mở vòng luân hồi thứ sáu.

- Nếu Phong Hiếu Trung không bị điên thì chắc hắn sẽ trở thành cường giả chí cao vô thượng của nhân tộc ta nhỉ? Cho dù là bất cứ tiên thiên linh thể nào cũng không thể tranh giành vị trí môn chủ với hắn. Nhưng đáng tiếc...

Chung Nhạc có chút cảm khái.

Đột nhiên, Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi, Thánh Nữ Phi và những người khác sắc mặt biến đổi, vội vàng lấy ra đồ đằng thần trụ, đồ đằng văn trên đó biến đổi, xuất hiện các gương mặt nói chuyện với họ. Tất cả bọn họ sắc mặt đều kịch biến.

Một lúc sau, Thiên Ma Phi tiến tới, run rẩy nói:

- Tướng công, kẻ bên trong ma cung kia rốt cuộc là ai?

- Thiên nhân.

Chung Nhạc mở mắt nói:

- Tộc nhân của mọi người sao rồi?

Thiên Ma Phi trầm mặc, một lúc sau, xót xa nói:

- Toàn quân bị tiêu diệt, đến thần ma binh cũng mất. Cự phách cũng không thoát được. bát bộ thánh tộc đã liệt khu vực đó là cấm địa. Vị thiên nhân đó chắc có danh tính chứ? Hắn tên là gì?

Chung Nhạc bình tĩnh nói:

- Ngươi có biết, trong Đại Hoang ta có một bộ tộc mà không có nhiều người. Bộ tộc đó cho dù chỉ còn một tộc nhân cuối cùng thì nó vẫn là bộ tộc mạnh nhất Đại Hoang. Bộ lạc đó có tên Phong thị.

Thiên Ma Phi và những người khác hít vào một hơi khí lạnh:

- Hắn là Phong Hiếu Trung, Phong lão ma...

- Là thiên nhân.

Chung Nhạc sửa lại, nói:

- Khi hắn phát điên là lão ma độc ác không gì là không làm được. Khi hắn tỉnh táo là vị thần hoàn hảo không tì vết. Hắn nằm giữa ranh giới thần và ma, vì thế ta gọi hắn là thiên nhân.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)