← Ch.0369 | Ch.0371 → |
Trên Võ Thần Đài, dù là mấy người Giao Thanh Đồ, Hạ Thánh Sơ đều rất không phục Chung Nhạc, Long Nhạc, nhưng cũng phải thừa nhận điều Bạch Thương Hải nói. Song Nhạc đúng là tỏa hào quang, mỗi người đều có sức hấp dẫn riêng.
Điều khiến họ thấy khủng khiếp nhất là Song Nhạc hợp bích có thể nói là vô địch, thế như chẻ trẻ đánh cho ba vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh tan tác chim muông!
Hai người liên thủ thực lực quả thật đáng sợ!
- Cũng may họ là hai chứ không phải một người. Nếu thật sự như tin đồn Long Nhạc chính là Chung Nhạc thì quá đáng sợ!
Mọi người nhìn nhau nghĩ.
Chung Nhạc đột nhiên cười:
- Nếu chư vị tin ta thì đừng động đậy vội.
Các vị cường giả đều khựng người, đột nhiên thấy mái tóc đen của Chung Nhạc bay lên, sợi tóc tựa kiếm tơ, nháy mắt đã bao quanh cả Võ Thần Đài. Các sợi tóc chuyển động cắt chém xung quanh mọi người trên đài.
Có người thản nhiên mặc cho kiếm tơ chém qua, có người thì nắm chặt hồn binh sẵn sàng chiến đấu. Tóc Chung Nhạc tựa rồng bao quanh Võ Thần Đài, hàng nghìn vạn sợi tóc chém tới chém lui, các loại kiếm pháp biến hóa khiến người ta hoa mắt.
Đột nhiên một sợi tóc của Chung Nhạc như chạm phải thứ gì đó trong không gian, không gian lay động một cái.
- Thì ra trốn ở đây.
Chung Nhạc rút kiếm đâm tới. Một thân ảnh trong không gian hiện ra, bay lên trời. Chính là vị cự đầu Quỷ thần tộc đã đánh lén Chung Nhạc vừa rồi.
Hắn bị Chung Nhạc phát hiện, lập tức bỏ chạy. Cùng lúc đó Chung Nhạc cũng bay lên trời. Hai người gặp nhau giữ không trung, kiếm quang lấp loáng, Chung Nhạc ngược lại không dùng tới Bằng Vũ Kim Kiếm mà dùng Đại Tự Tại Kiếm Khí. Trấn môn công pháp của Kiếm Môn trong tay hắn biến thành đủ các loại hình dạng, chuông, trống, sấm, tháp, đàn, rồng, phượng, Kim Ô, vây quanh vị cường giả Quỷ thần tộc kia.
Hồn binh của cường giả Quỷ thần tộc Quỷ Đầu Phiên bị chém gã, lúc này không thể không đánh cận chiến với Chung Nhạc. Quỷ thần tộc tinh thông đánh lén, xuất quỷ nhập thần, nhưng cận chiến thfi thực lực Quỷ thần tộc yếu hơn các chủng tộc khác.
Đột nhiên cánh tay phải của cường giả Quỷ thần tộc bị chặt đứt, từ trên trời rơi xuống, máu tươi bắn tung tóe. Cường giả Quỷ thần tộc rống lên một tiếng, biến thành đám khói bay đi.
- Ngươi chạy được sao?
Chung Nhạc hất tóc, đâm thẳng vào không trung, xuyên qua người vị cường giả Quỷ thần tộc kia. Máu từ trên không trung nhỏ xuống. Tóc hắn xuyên qua nhục thân của cự đầu Quỷ thần tộc, kéo hắn r khỏi không gian, các luyện khí sĩ khác nhìn mà thấy kinh hãi!
Vừa rồi Chung Nhạc, Long Nhạc liên thủ đánh trọng thương cự đầu như Quỳ Chính Thư, nhưng lúc đó là hai vị cường giả trẻ tuổi hợp lực công kích một vị cự đầu, đánh trọng thương một người rồi đánh người còn lại, không có cảnh hai cự đầu liên thủ. Hơn nữa Chung Nhạc và Long Nhạc một người cầm Liêu Nhận luyện chế từ răng của thú thần, một người có Bằng Vũ Kim Kiếm, có hai món thần binh này đương nhiên vô cùng lợi hại.
Còn giờ là một mình Chung Nhạc đánh bại cự đầu Quỷ thần tộc, đả thương, thậm chí hắn còn dùng tóc khóa chặt vị cự đầu kia, chuẩn bị giết hắn.
Đan Nguyên Cảnh sắp giết cự đầu Pháp Thiên Cảnh, đây là chiến lực như thế nào chứ?
Trên Võ Thần Đài, hai huynh đệ Hạ Thánh Sơ, Hạ Thánh Ngôn sắc mặt đều thay đổi. Chung Nhạc biến tóc thành kiếm chính là thủ đoạn của võ đạo tông sư, tuyệt chiêu của Hạ thị. Nhưng tuyệt học của Hạ thị trong tay Chung Nhạc lại càng kinh người hơn, thậm chí còn hơn cả hai huynh đệ họ!
Không chỉ vậy, Long Nhạc cũng từng dùng thủ đoạn tương tự, có thể thấy nhục thân của Long Nhạc cũng đã luyện tới mức cường đại, sinh mệnh lực kinh người.
Chung Nhạc và Long Nhạc tuy đều dùng tóc làm hồn binh nhưng thủ đoạn khác nhau. Long Nhạc là tóc đỏ biến thành giao long đỏ, dùng lao giao long làm căn bản tạo thành các loại hồn binh hoặc thần thông uy lực cường đại. Còn Chung Nhạc là kiếm pháp đơn thuần. Nhưng dùng tóc làm vũ khí thi triển Đại Tự Tại Kiếm Khí uy lực đáng sợ hơn, nhục thân của cự đầu Pháp Thiên Cảnh cũng không chống đỡ nổi.
Tóc Chung Nhạc khóa chặt vị cự đầu Quỷ thần tộc đó kéo tới bên cạnh. Từ trong bàn tay xuất hiện một vầng mặt trời, chuẩn bị đánh chết hắn. Nhưng lúc này, một vị võ đạo thiên sư trong Hỏa Thánh Cung đưa tay chém vào không khí, tóc của Chung Nhạc lập tức đứt lìa.
- Dừng tay! Trong Hỏa Đô Thành của ta, nghiêm cấm chiến đấu!
Vị võ đạo thiên sư đó đi ra khỏi Hỏa Thánh Cung, bước từng bước lên cao, uy nghiêm vô cùng, quét mắt nhìn Chung Nhạc, trầm giọng nói:
- Chung Sơn thị, ngươi động thủ trong Hỏa Đô Thành của ta, ám toán tiền bối Quỷ thần tộc, là muốn đối đầu với Trọng Lê thần tộc ta phải không?
Chư vị đệ tử Kiếm Môn đại nộ:
- Vừa rồi ngươi không thấy rõ ràng là bọn họ ra tay với Chung đường chủ hay sao? Chung đường chủ phản kích mới đả thương bọn họ!
Hỏa Đô Thành là khu thương nghiệp quan trọng. Trong thành phần lớn là luyện khí sĩ đến từ các tộc ở các hoang, nghe vậy đều lắc đầu:
- Hành động này của Trọng Lê thần tộc quá đáng rồi. Rõ ràng là những cự đầu kia trơ trẽn ra tay với Chung Sơn thị, Chung Sơn thị chỉ phản kích. Không truy cứu những cự đầu kia đã đành, tại sao lại hỏi tội ngược lại Chung Sơn thị?
Cũng có rất nhiều luyện khí sĩ nhận ra điểm bất ổn, Trọng Lê thần tộc Hỏa Đô Thành là thánh địa lớn thứ hai ở Nam Hoang, trước nay đều cấm động thủ trong thành, lúc này lại có cự đầu nghênh ngang đánh lén Chung Nhạc, có nghĩa là đã được sự ngầm đồng ý của Trọng Lê thần tộc.
- Chung Sơn thị tên tuổi quá vang dội, Trọng Lê thần tộc cũng cho rằng hắn là một sự uy hiếp nên định loại trừ hắn.
Có người nói.
Vị võ đạo thiên sư kia bay lên, đứng đối diện với Chung Nhạc ở phía xa, nghe vậy quát một tiếng. Tiếng quát vang khắp Hỏa Đô Thành như tiếng sấm rền át hết tiếng bàn tán, trầm giọng nói:
- Quy định của Trọng Lê thần tộc ta, có thể động thủ trên Võ Thần Đài nhưng ra khỏi Võ Thần Đài, kẻ nào dám động thủ là vi pháp luật pháp của Trọng Lê thần tộc! Chung Sơn thị, vừa rồi ngươi đã ra khỏi Võ Thần Đài, còn không nhận tội?
Chung Nhạc thu mái tóc về, thậm chí đoạn tóc đứt cũng bay về nối liền lại, thu ngắn như cũ. Hắn nhíu mày:
- Lẽ nào ta bị đánh lén cũng không được đánh trả, phải bó tay chịu chết?
Vị võ đạo thiên sư còn chưa kịp nói thì đột nhiên tiếng Hạ tông chủ vọng tới:
- Trọng Tấn, Chung Sơn thị lần đầu phạm lỗi, không đến mức phải trị tội. Ngươi quay lại đi. Dù sao sư huynh các tộc đều ở đây, ít nhiều cũng nên nể mặt Thủy sư huynh.
Vị võ đạo thiên sư Hạ Trọng Tấn cúi người nói:
- Tông chủ nói chí phải.
*****
Hắn quay lại nhìn Chung Nhạc, lạnh lùng nói:
- Chỉ một lần này, lần sau không có ngoại lệ. Chung Sơn thị, nếu ngươi tái phạm, ta nhất quyết không tha!
Chung Nhạc kìm nén nói:
- Nếu còn có luyện khí sĩ đánh lén ta ở Hỏa Đô Thành thì nên làm thế nào?
- Trên địa bàn của Trọng Lê thần tộc, kẻ nào dám hạ thủ với ngươi?
Hạ Trọng Tấn quay người rời đi:
- Chỉ cần ngươi an phận một chút, đương nhiên Trọng Lê thần tộc ta sẽ đảm bảo ngươi được bình an!
Chung Nhạc thu ánh mắt về, nhìn xuống các cao thủ trẻ tuổi các tộc trên đài cao, rồi lại nhìn Chung Nhạc, thi lễ một cái:
- Đa tạ Long sư huynh đã ra tay tương trợ. Chung mỗ cảm kích vạn phần.
Long Nhạc vội di chuyển tránh đi, mặt biến sắc nói:
- Ta không phải vì cứu ngươi. Mà vì nếu ngươi chết thì ta sẽ đi đâu tìm được đối thủ như ngươi? Ta thách đấu mục đích chính là đánh bại ngươi, rửa sạch oan khuất cho ta, đương nhiên không thể thách đầu một kẻ đã chết!
Hắn đứng hiên ngang, tự phụ nói:
- Long Nhạc chính là Long Nhạc, không phải bất cứ ai. Ta phải cho tất cả sinh linh trong thiên hạ biết rằng, trong Song Nhạc, Long Nhạc là đứng đầu, còn Chung Nhạc ngươi chỉ núp dưới bóng Long Nhạc ta mà thôi!
Chung Nhạc cười ha hả, đứng thẳng lên cười lớn:
- Được, Đông Hải Long Nhạc quả nhiên rất hiên ngang, khí độ phi phàm, khiến ta tâm phục. Nhưng ngươi yên tâm, tuy ngươi giúp ta một lần nhưng hai ngày nữa giao đấu ta chắc chắn sẽ không nương tay! Sau khi đánh bại ngươi ta có thể giữ lại cái mạng cho ngươi.
Long Nhạc ánh mắt lóe tinh quang:
- Ta không cần ngươi nương tay. Giao đấu với ta, nếu ngươi nương tay, chết là chắc chắn!
Chung Nhạc mỉm cười:
- Long huynh, nhắc lại lời cũ, hai ngày tới chúng ta có lẽ có thể làm bằng hữu.
- Xem tâm trạng..
Long Nhạc thản nhiên nói.
Hai người nhìn nhau, hư không sinh sấm sét, rẹt một tiếng đánh xuống vỡ Võ Thần Đài.
Bạch Thương Hải cảm thán:
- Anh hùng tương ngộ, dễ ngưỡng mộ đồng cảm lẫn nhau. Long Nhạc Chung Nhạc, đều là thế gian hào kiệt, trong hoàn cảnh này có thể cùng cạn ly rượu lớn!
Trên Võ Thần Đài, các cường giả trẻ tuổi khác đều có đồng cảm. Tuy Chung Nhạc và Long Nhạc sắp gặp nhau trong trận chiến sinh tử nhưng khí độ của hai người đều xuất chúng xuất trần, khiến người khác bất giác phải khâm phục.
Xích Tuyết và các thiếu niên thiếu nữ phượng tộc đã tới Võ Thần Đài, thiếu nữ này đang cầm một chiếc túi giấy dầu, bên trong là tôm Nam Hải đã nướng đỏ hồng. Thiếu nữ đang ăn tôm xem kịch hay, nghe Bạch Thương Hải nói không kìm được phì cười phun cả tôm ra ngoài.
Chung Nhạc sắc mặt không đổi, thản nhiên nhìn nàng ta.
Khâu Cấm Nhi thấy Bạch Thương Hải thì mừng rỡ vẫy tay:
- Tiểu Bạch ca lại tới à? Lần trước, đúng như lời huynh nói sư ca đã đánh bại hết họ rồi. Giờ huynh lại tới, nếu đánh thì huynh nhất định phải giúp sư ca ta đấy!
Xích Tuyết không kìm được bật cười, bước lại gần, tò mò hỏi:
- Vị tiểu Bạch sư huynh đây có bản lĩnh gì mà giúp sư ca muội chiến thắng vậy?
Khâu Cấm Nhi nhìn nàng ta, mắt bỗng sáng lên, thầm khen ngợi đúng là mỹ nhân, nhẫn nại giải thích:
- Lần trước trong tiểu hư không Hạ công tử bọn họ thách đấu sư huynh ta. Tiểu Bạch sư huynh ở ngoài bình luận, mỗi lần hắn khen một đối thủ là sư huynh ta đánh chết đối thủ đó. Huynh ấy khen hết mọi người sư huynh ta đánh chết hết. Vì thế ta thấy lời khen của tiểu Bạch sư huynh chính là lời may mắn đối với sư huynh ta.
- Tiểu Bạch sư huynh, đó là huyền công gì vậy?
Xích Tuyết kinh ngạc, nhìn Bạch Thương Hải vô cùng ngạc nhiên.
Bạch Thương Hải mặt đen lại ho hắng không thôi. Lần trước trong tiểu hư không, Chung Nhạc đại chiến quần hùng, hắn khen ai là Chung Nhạc giết kẻ đó. Sau đó bị người ta gắn cái mác "mồm quạ đen", rất mất mặt Bạch Trạch thị. Trưởng lão Bạch Trạch thị vì thế đã mắng hắn một trận, bảo hắn không biết thì dựa cột mà nghe, để khói tổn hại thanh danh Bạch Trạch thị.
- Sư thị, có ngon không?
Khâu Cấm Nhi cứ nhìn chằm chằm túi giấy trên tay Xích Tuyết, mặt dày hỏi.
- Ngon.
Xích Tuyết đưa túi ra trước mặt nàng, cười:
- Cùng ăn nhé?
Khâu Cấm Nhi ăn thật, hai người vừa ăn vừa nói chuyện về món ngon ở Hỏa Đô Thành, Chung Nhạc nhìn lắc đầu:
- Sư muội đúng là không có chút sức chống cự nào đối với các món ăn ngon...
← Ch. 0369 | Ch. 0371 → |