← Ch.0440 | Ch.0442 → |
Sau khi tìm được con đường, hết thảy đều đột nhiên mở rộng thấu hiểu. Khung sườn của Thần Ma Cửu Chuyển Tế Tự Pháp rất nhanh đã được hắn cấu trúc ra. Lại qua một lúc sau đó, Chung Nhạc đã hoàn thiện xong môn Sinh Diệt Pháp này.
- Có thể cửu chuyển Nguyên đan Thái Cực đạt tới Cực cảnh Đan Nguyên Cảnh hay không, phải xem môn Tế Tự Pháp này của ta có thể thành công hay không rồi!
Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, vận chuyển Thần Ma Cửu Chuyển Tế Tự Pháp. Chỉ thấy Thần Ma Thái Cực Đồ hiện ra, bao vây Nguyên đan Thái Cực của hắn vào trong Thái Cực Đồ. Từng tôn từng tôn hư ảnh Thần Ma vờn quanh, bắt đầu tế tự. Mục đích của hắn chính là mượn Vạn Thần Tế Tự của Thái Cực Đồ, tế diệt Nguyên đan Thái Cực của hắn, nhưng đối tượng hiến tế lại là bản thân hắn. Bởi vậy, hắn không cần quan tâm Nguyên đan Thái Cực sẽ biến thành hư ảo.
Tế tự bắt đầu, tu vi của Chung Nhạc nhất thời thẳng tắp giảm xuống, biên độ tu vi rơi xuống còn mãnh liệt hơn hồi nãy rất nhiều, có thể nói là cực kỳ kinh tâm động phách, khiến cho tu vi của hắn trực tiếp từ Pháp Thiên Cảnh rơi xuống sát biên giới Đan Nguyên Cảnh.
Trên lưng Bạch Hổ, đám người Xích Tuyết, Anh Nữ và Hồ Tam Ông giật mình nhìn thấy toàn thân Chung Nhạc đột nhiên giống như bị thổi phồng lên vậy, nhục thân càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao, càng lúc càng tròn. Trong khoảnh khắc, hắn đã biến thành một đại nhục cầu đường kính đạt tới ba bốn chục trượng.
Ngũ quan Chung Nhạc bị kéo căng ra tới mức bẹp lại, giống như được vẽ trên bề mặt đại nhục cầu này vậy. Mà tứ chi của hắn thì biến mất không thấy đâu nữa, từ trong quả cầu thịt chỉ còn lộ ra mấy đầu ngón tay đáng thương.
- Xích Tuyết sư tỷ, Cửu Chuyển Nguyên Đan đều sẽ có biến hóa như vậy sao?
Anh Nữ giật mình hỏi. Xích Tuyết cũng trở nên mờ mịt. Thời điểm nàng tiến hành Cửu Chuyển Nguyên Đan, cũng không có biến hóa kỳ quái như vậy. Mặc dù quá trình này rất hung hiểm, nhưng thân thể cũng không có biến hóa như vậy. Các nàng cũng không biết, Chung Nhạc tiến hành tế tự Nguyên đan của chính mình cho chính mình, bản thân năng lượng của Nguyên đan lại vô cùng khổng lồ, trong nháy mắt phóng vọt tới, nhất thời khiến cho thân thể hắn căng cứng vừa tròn vừa trướng.
Bất quá, chỉ một lúc hắn đã phản ứng kịp, lập tức dùng nhục thân cường đại của chính mình trấn áp cỗ năng lượng này. Chỉ thấy nhục thân hắn bắt đầu chậm rãi khôi phục lại, không lâu lắm đã khôi phục lại như bình thường. Chỉ là ở phương diện tu vi, hắn lại vẫn như cũ xuống dốc không phanh.
Lần này biên độ tu vi rơi xuống thật sự quá lớn, ngay cả Xích Tuyết cũng bị dọa cho sợ hết hồn. Nàng cũng không có trải qua quá trình trọng luyện Nguyên đan Pháp Thiên Cảnh, tự nhiên không biết hậu quả nghiêm trọng như vậy. Lúc đó, thời điểm nàng trọng luyện Nguyên đan, cũng bất quá chỉ từ Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong rơi xuống tới Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ mà thôi. Mà Chung Nhạc lại là trực tiếp từ trên Pháp Thiên Cảnh rớt xuống tới đan Nguyên Cảnh.
Cũng may, loại tình huống rơi xuống này chỉ là tạm thời mà thôi. Chỉ cần Nguyên đan của Chung Nhạc tái sinh, sẽ lập tức khôi phục lại tu vi Pháp Thiên Cảnh. Xích Tuyết cũng không biết tình huống Nguyên đan của Chung Nhạc, trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc, thầm nghĩ:
- Liên tục chín lần lên lên xuống xuống, cũng đã đủ kinh tâm động phách rồi! Kỳ quái chính là, cách đây không lâu, Nguyên đan hắn tựa hồ đã cửu chuyển hoàn tất rồi. Đâu chỉ có cửu chuyển, hẳn là đã chuyển tới mười tám lần, chỉ là biên độ không lớn như hiện tại mà thôi. Như thế nào hiện tại lại chuyển nữa, hơn nữa biên độ còn dọa người như vậy?
Chung Nhạc lại bắt đầu tiến hành trọng luyện Nguyên đan Thái Cực, để cho Nguyên đan tái sinh trong Thần Ma tế tự. Chỉ cần Nguyên đan tái sinh hoàn tất, tu vi của hắn nhất định sẽ mạnh mẽ tăng vọt, một hơi đề thăng lên tới Pháp Thiên Cảnh.
- Nhìn thấy Bàn Đào Thần Thụ rồi!
Đột nhiên, phía trước có thanh âm truyền tới. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, vội vàng mở mắt ra. Thần tình Xích Tuyết và Anh Nữ cũng trở nên kích động, nhao nhao nhìn về phía trước.
Phía trước cách bọn họ khoảng chừng hơn mười dặm, hai ba trăm gã Luyện Khí Sĩ của hai tộc Thần Ma thần tình vạn phần kích động, nhao nhao ngắm nhìn xung quanh. Đám Luyện Khí Sĩ hai tộc Thần Ma này chia làm bảy tám đội ngũ khác nhau, mỗi đội ngũ đều có Cự bá Chân Linh Cảnh dẫn đội, sớm đã tế khởi các loại Thần binh, Ma Thần binh.
Mà càng ở phía trước, Chung Nhạc nhìn thấy Thần quang như hà, phiêu đãng giữa không trung. Trong Thần hà giống như có một tòa Thần Đình hạo hạo đãng đãng, từng tôn từng tôn Thần Ma đứng sừng sững trong tòa Thần Đình kia. Đó chỉ là hư ảnh, hư ảnh Thiên Đình của Luân Hồi Đại Thánh Đế. Thần uy hạo hãn, dị hương tràn ngập, thanh âm tế tự mơ hồ truyền tới trong tai đám người Chung Nhạc, lộ ra một màn thần thánh mà trang nghiêm.
Mà ở bên dưới tòa Thần Đình này, một cây Thần thụ cổ lão thương mang tắm rửa trong Thần quang. Đây là một cây Đào thụ. Chỉ là một cây Thần thụ, không ngờ lại có khí tượng Thiên Đình! So với Lục Đạo Quả Thụ còn kinh người hơn, còn hạo hãn hơn. Cành lá cây Đào thụ này thưa thớt điêu linh, giữa đám cành lá treo một quả Bàn Đào còn chưa chín hẳn, chỉ mới thoáng mang theo một chút ửng đỏ nhàn nhạt, lớn chừng cỡ nắm tay.
- Bàn Đào Thần Quả!
Có người lẩm bẩm.
Lúc này, càng có thêm nhiều Luyện Khí Sĩ nữa phóng vọt tới, nhao nhao quan sát xung quanh. Lập tức có không ít cường giả vội vã động thân, phóng nhanh về phía cây Bàn Đào Thần Thụ kia.
- Đừng nói cây Đào thụ này cũng đã thành tinh rồi a?
Chung Nhạc lẩm bẩm. Lục Đạo Quả Thụ thành tinh đã vô cùng đáng sợ, nếu Bàn Đào Thần Thụ so với Lục Đạo Quả Thụ còn mạnh hơn cũng thành tinh, đừng nói là hái Bàn Đào, mà hẳn chính là tặng chất dinh dưỡng cho cây Thần thụ này. Nhiều cường giả các tộc Thần Ma như vậy, sợ rằng cũng không đủ cho Bàn Đào Thần Thụ giết.
Hồ Tam Ông mạnh mẽ gật đầu, nói:
- Bàn Đào Thần Thụ nơi này quả thật đều đã thành tinh. Bằng không, lúc trước bọn chúng cũng sẽ không đá ta ra ngoài. Bất quá, bọn chúng tựa hồ bị lực lượng nào đó trói buộc, không thể thương hại sinh linh được!
Xích Tuyết cũng thấp giọng nói:
- Bàn Đào trên cây Bàn Đào Thần Thụ này vẫn còn chưa chín, dược lực cũng không lớn, giá trị không tính quá cao. Chúng ta không cần tranh chấp với bọn họ. Trong ghi chép của Tây Vương Mẫu Tộc ta, có địa đồ của vài cây Bàn Đào Thần Thụ cổ lão nhất, dược lực mạnh nhất. Hơn nữa, có rất ít Luyện Khí Sĩ có thể tới được nơi đó!
Lúc này Chung Nhạc cũng đã tới thời kỳ mấu chốt ngưng thực Nguyên đan, gật đầu nói phải. Ba người một củ cải lập tức thay đổi phương hướng, rời xa cây Bàn Đào Thần Thụ này.
Đột nhiên, không biết là kẻ nào ra tay trước, xung quanh cây Bàn Đào Thần Thụ kia nhất thời náo nhiệt lên. Từng gã từng gã cường giả nhao nhao thống hạ sát thủ với đám người bốn phía. Các loại Hồn binh, Thần binh, Ma Thần binh... tung bay. Từng đạo từng đạo thần thông uy lực đáng sợ va chạm mãnh liệt, tay chân tung bay, đầu lâu rơi rụng, tiếng kêu thảm thiết, tiếng binh khí va chạm vang lên không dứt. Trong này cũng có Cự bá Chân Linh Cảnh mạnh mẽ xuất thủ, chỉ mấy chiêu đã đánh chết từng gã từng gã cường giả Pháp Thiên Cảnh, động tác mau lẹ, Thần binh lóe sáng, không ngừng thu gặt tính mạng.
Chung Nhạc chỉ thoáng nhìn lướt qua, trong lòng thầm nghĩ:
- Đám gia hỏa này đã giết tới đỏ cả mắt cả rồi, thật ra chính là tiết kiệm quá trình huyết tế. Chỉ là, những Bàn Đào chưa chín giá trị không cao lắm, có cần phải đại động can qua như vậy không?
Đối mặt với lợi ích, chính là thời điểm dễ dàng đánh mất lý trí nhất. Đám cường giả này đều đã bị lợi ích khống chế, không còn lý trí để biết chính mình nên trả giá bao nhiêu cho chút điểm lợi ích này.
*****
Qua không bao lâu, Nguyên đan của Chung Nhạc đã trọng luyện, tu vi nhất thời tăng mạnh, một đường xông lên cảnh giới Đan Nguyên Cảnh viên mãn, ngay sau đó phá quan mà vào, nhất cử tu thành Pháp Thiên Cảnh. Đây cũng là diệu dụng của Thần Ma Cửu Chuyển Tế Tự Pháp do hắn khai sáng. Sau khi Nguyên đan sinh diệt, tế tự cho chính mình, đám Thần Ma lại một lần nữa quay xung quanh Thái Cực Đồ tế tự, lần này lại là tế tự cho Nguyên đan, trợ giúp cho tu vi của hắn mạnh mẽ tăng vọt, nhanh chóng khôi phục lại tu vi cảnh giới.
Lần này tu thành Pháp Thiên Cảnh, trong đầu Chung Nhạc lại có thêm các loại lĩnh ngộ mới ào ào xuất hiện, lý giải đối với Pháp Thiên Cảnh cũng càng sâu sắc hơn, trong lòng không khỏi khẽ động:
- Nếu cửu chuyển thành công, chẳng phải là ta đột phá tới Pháp Thiên Cảnh chín lần sao? Chỗ tốt này...
Trong lòng hắn nhất thời kích động, vội vàng định trụ lại tâm thần, tránh cho tâm cảnh bốn bề sóng dậy, xuất hiện tâm cảnh sơ hở. Lần này trùng tu trở lại Pháp Thiên Cảnh, pháp lực của hắn cũng đã tinh tiến hơn không ít, pháp lực cũng càng tinh thuần hơn. Chung Nhạc thoáng thí nghiệm một chút, chỉ thấy pháp lực của chính mình đã mạnh hơn không ít, uy lực của thần thông cũng đề thăng thêm rất nhiều so với lúc trước, trong lòng không khỏi vui mừng không thôi.
- Hiện tại liền bắt đầu chuyển thứ hai!
Chung Nhạc một lần nữa tế diệt Nguyên đan, tu vi lại điên cuồng rơi xuống, một hơi rớt xuống tới Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ. Bất quá, lần này hắn đã có chuẩn bị, lập tức dùng nhục thân cường đại trấn áp năng lượng khổng lồ dâng trào tới, không để cho thân thể chính mình bị căng phồng lên thành đại nhục cầu như lúc trước.
Địa phương càng sâu hơn trong Bàn Đào Viên, cho dù là Hồ Tam Ông cũng chưa từng tới qua. Xích Tuyết nhấc cây củ cải này lên, đặt hắn lên trên trán Bạch Hổ, ngay bên cạnh Anh Nữ, để cho hắn đứng trên trán Bạch Hổ, dẫn đường tiến về phía trước.
Dọc theo đường đi, ngoại trừ bọn họ, cũng còn có không ít Luyện Khí Sĩ khác. Đám Luyện Khí Sĩ này hiển nhiên cũng cảm thấy liều mạng tranh đoạt một quả Bàn Đào chưa chín với những cường giả khác chính là lợi bất cập hại, lập tức thoát thân xuất phát về phía chỗ càng sâu hơn. Đã tới nơi này, cường giả các tộc Thần Ma đối với những người khác cũng đã đề phòng vạn phần, không dám có một chút buông lỏng nào.
Xích Tuyết lấy ra một quyển địa đồ, nhẹ nhàng mở ra. Chỉ thấy sơn xuyên địa lý từ trên địa đồ phiêu nhiên bay ra. Cường giả vẽ ra quyển địa đồ này đã đánh dấu rõ ràng vị trí của từng cây từng cây Bàn Đào Thần Thụ trên địa đồ. Xích Tuyết quan sát đồ quyển, xác định đường đi, nhưng tốc độ tiến lên cũng không chậm chút nào.
- Trong Bàn Đào Viên này, ngoại trừ đám Bàn Đào Thần Thụ bình thường ra, còn có một cây Mẫu Thụ nữa, là quả thực của Tiên Thiên Linh Căn rơi xuống đất mọc thành Thần thụ. Nó chính là khởi nguyên của toàn bộ Bàn Đào Thần Thụ trong Bàn Đào Viên này. Đám Bàn Đào Thần Thụ còn lại đều là từ Mẫu Thụ này mà ra!
Xích Tuyết quan sát địa đồ, khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:
- Các tiền bối của tộc ta đã tìm tòi khắp Bàn Đào Viên một lượt, vì sao mãi cũng không tìm được cây Mẫu Thụ kia? Lần này nếu có thể tìm được Bàn Đào Mẫu Thụ, một quả Bàn Đào của nó liền tốt hơn vô số những Bàn Đào Thần Quả bình thường khác ...
Bọn họ lại đi tới phụ cận một cây Bàn Đào Thần Thụ, quan sát cây Bàn Đào Thần Thụ này. Chỉ thấy trên cây Bàn Đào Thần Thụ này thậm chí ngay cả một quả Bàn Đào cũng không có.
Một đường đi tới, có Bàn Đào Thần Thụ trên cây kết hai ba quả Bàn Đào, đều là Bàn Đào chưa chín, nhưng cũng có hàng trăm cường giả tụ tập xung quanh, chém giết tranh đoạt. Có cây thì lại hoàn toàn trống trơn, không có bất kỳ quả Bàn Đào nào, còn cây thì vẫn chỉ mới nở hoa mà thôi.
Thời điểm Chung Nhạc tiến hành chuyển thứ ba, lúc này bọn họ mới nhìn thấy có cường giả rốt cuộc đánh bại quần hùng, đi tới dưới táng cây Bàn Đào Thần Thụ, muốn hái Bàn Đào Thần Quả trên cây, đột nhiên lại bị một cành đào mạnh mẽ quất bay.
- Không phải nói, Bàn Đào Thần Thụ sẽ không giết hại sinh linh sao?
Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Sau đó hắn lại nhìn thấy gã cường giả kia cũng không bị cành đào quất chết, nhưng lại bị đánh văng vào trong phong ấn quỷ dị của Ngũ Chỉ Sơn, toàn thân bị luyện thành một đạo khói đen, chết oan chết uổng.
Xích Tuyết lắc đầu, nói:
- Không có huyết tế, bất luận kẻ nào cũng không thể tiếp cận hái đào! Muốn hái đào, nhất định phải huyết tế một gã cường giả, mới có thể hái được Bàn Đào trên cây!
Dưới cây Bàn Đào Thần Thụ kia lập tức có cường giả bắt lấy đồng bạn chính mình, đánh cho đồng bạn trọng thương, tươi sống tế diệt, rốt cuộc có thể tiếp cận Bàn Đào Thần Thụ, hái xuống một quả Bàn Đào chưa chín.
Chung Nhạc lắc đầu, tiếp tục tu luyện trùng kích Cửu Chuyển Nguyên Đan.
Thời điểm hắn tu luyện tới chuyển thứ sáu, bọn họ đã đi tới chỗ sâu nhất của Bàn Đào Viên. Dọc theo con đường này, Bàn Đào Thần Thụ lác đác không có mấy cây. Cho dù có, thì phần lớn cũng là Bàn Đào chưa chín, dược lực không mạnh, thọ nguyên có thể đề thăng có hạn.
- Đám Bàn Đào Thần Thụ này đã không còn ra quả nhiều như xưa nữa. Xem ra đúng như những gì cây Lục Đạo Quả Thụ kia đã nói, hắc động Quy Khư sợ rằng đã ảnh hưởng tới nơi này, cho nên Bàn Đào nơi này cũng không thể hấp thu được đầy đủ chất dinh dưỡng. Quy Khư cách hủy diệt cũng không còn xa nữa!
Xích Tuyết quan sát địa đồ, thấp giọng nói:
- Trong ghi chép của Tây Vương Mẫu Tộc ta, có mấy cây Bàn Đào Thần Thụ có khả năng sẽ có Bàn Đào đã chín tốt, hẳn là ở phụ cận!
Anh Nữ đột nhiên nói:
- Nơi này tựa hồ không chỉ có mỗi mình chúng ta!
Xích Tuyết nhất thời căng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy lại có mấy gã Luyện Khí Sĩ nữa xuất hiện cách đó không xa, cũng đang tìm kiếm khu vực Bàn Đào Viên này.
- Xích Vân, Xích Nguyệt! Là các nàng!
Khóe mắt Xích Tuyết nhảy lên, sắc mặt ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Cường giả của Khoa Phụ Thần Tộc cũng đang ở đây! Có chút không quá dễ làm rồi. Nhạc ca ca, hiện tại ngươi có được mấy phần chiến lực?
Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, lúng ta lúng túng nói:
- Đan Nguyên Cảnh...
← Ch. 0440 | Ch. 0442 → |