Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0452

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0452: Thái Cực Lực Tràng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc không nói một lời, Quỳ Long Thần Cổ trong quang luân sau đầu bay ra, chính diện đánh thẳng về phía Bằng Thiên Thu.

- Tới rất hay!

Bằng Thiên Thu cười lạnh một tiếng, pháp lực cuồng bạo oanh kích về phía Quỳ Long Thần Cổ, biến thành một bàn tay chụp vào Kiện Thần binh này:

- Dám tế khởi Thần binh trước mặt ta! Xem ra lần trước truy sát ngươi, ngươi vẫn chưa ăn đủ giáo huấn a!

Đông!

Đại thủ do pháp lực của hắn biến thành ầm ầm vỡ nát, tiếng trống mạnh mẽ trùng kích. Bằng Thiên Thu kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng rướm máu, trong lòng cực kỳ hoảng sợ:

- Làm sao lại...

Quỳ Long Thần Cổ đụng thẳng về phía hắn, Bằng Thiên Thu vội vàng đẩy hai tay về phía trước, tầng tầng vỗ lên trên mặt trống. Đại cổ ầm ầm chấn động, lại thêm một tiếng vang thật lớn nữa, Bằng Thiên Thu bị chấn cho oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi lên trên mặt trống, vệt máu màu đỏ tươi nhuộm đỏ đại cổ do bộ da Quỳ Long luyện thành.

Mà lúc này, sau lưng đại cổ, Chung Nhạc vỗ mạnh một bàn tay lên trên mặt trống. Đại cổ chấn động một cái. Cặp mắt Bằng Thiên Thu trợn tròn, gần như muốn nứt ra. Chỉ thấy pháp lực của Chung Nhạc đã cuồng bạo hơn so với trước đây không biết gấp bao nhiêu lần. Hai chân hắn ghìm chặt trên mặt đất, thân thể không thể khống chế lùi về phía sau. Hắn liên tục lùi về phía sau mấy chục trượng mới dừng lại được. Lại mở miệng phun ra thêm một ngụm máu tươi, nhuộm mặt trống thành một mảnh đỏ bừng. Hắn thương tổn càng thêm thương tổn, lúc này mới biết vì sao Bằng Kim Dật lại nói không cần. Bằng Kim Dật là bảo hắn tới cứu chính mình, chứ không phải đi trêu chọc Chung Nhạc.

- Hắn làm sao lại cường đại như vậy?

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, bàn tay đang đặt trên mặt trống của Chung Nhạc đột nhiên phát lực. Xương cốt hai cánh tay Bằng Thiên Thu nhất thời phát ra thanh âm răng rắc giòn vang. Trong lòng hắn kinh hãi gần chết, đây là hiện tượng xương cốt hai cánh tay hắn sắp sửa gãy mất.

Đúng lúc này, Bằng Kim Dật từ phía xa kịp thời chạy tới, song chưởng hung hăng vỗ mạnh lên trên mặt trống. Quỳ Long Thần Cổ phát ra một tiếng chấn vang thật lớn, lúc này mới đình chỉ xu thế nghiền ép.

Lực lượng toàn thân Chung Nhạc điền cuồng vọt tới, bàn tay đột nhiên phát lực, cánh tay chợt dài ra một đoạn lớn, đập mạnh lên Quỳ Long Thần Cổ, tiếng trống ầm ầm chấn động. Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu nhất tề kêu lên một tiếng đau đớn, lảo đảo lui về phía sau, liên tục lùi lại mấy chục trượng mới đứng vững được thân hình. Hai huynh đệ nhất tề mở miệng thổ huyết, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Chung Nhạc.

Lúc này, Quỳ Long Thần Cổ bay lên, rơi vào trong quang luân sau đầu Chung Nhạc. Hắn lộ ra thần sắc giật mình, bộ dạng nghi hoặc:

- Kỳ quái! Bằng Thiên Thu như thế nào cũng trở nên yếu hơn rồi?

Ngay cả Xích Tuyết cũng bị dọa cho sợ hết hồn. Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu mặc dù không phải là cường giả cấp Thần Ma thiếu niên, nhưng dù sao cũng là Cự bá đã tu thành Chân Linh, hơn nữa còn là Côn Bằng Thần Tộc, trời sinh cường đại. Như thế nào chỉ mới vừa va chạm một cái với Chung Nhạc đã bị đánh bại rồi?

Kỳ Liên Phong ở phía sau truy sát tới cũng bị một màn này dọa cho sợ hết hồn, khóe mắt nhảy loạn:

- Không thể để cho hắn tiếp tục trưởng thành lên nữa!

Trong lòng hắn sinh ra cảm giác nguy cơ và cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, nhớ tới lời nói lần trước lúc Chung Nhạc giao phong với hắn đã từng nói, trong lòng dâng lên sát cơ mãnh liệt:

- Nhất định phải diệt trừ hắn! Nếu để cho hắn tiếp tục trưởng thành thêm nữa, nói không chừng thật sự có thể giết được ta, hơn nữa còn là chính diện giết chết!

Cũng trong khoảnh khắc Chung Nhạc va chạm một kích với Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu này, quần hùng phía sau truy sát tới đã đuổi kịp bọn họ. Từng đạo từng đạo thân ảnh lóe lên, công kích về phía Chung Nhạc và Xích Tuyết.

Xích Tuyết thét dài một tiếng, lập tức nghênh đón đám người Xích Tình và Kỳ Liên Phong. Còn Chung Nhạc thì lao thẳng về phía Bằng Thiên Thu và Bằng Kim Dật. Bằng Thiên Thu và Bằng Kim Dật liên thủ chống đỡ, nhất thời một lần nữa bị trọng thương, thương tổn càng thêm thương tổn.

Đột nhiên, Kỳ Liên Phong tách khỏi vòng chiến với Xích Tuyết, từ phía sau lưng giết thẳng về phía Chung Nhạc, ánh mắt lạnh lẽo, trong lòng dâng trào sát cơ. Hắn tế khởi kim bổng từ phía sau nện thẳng xuống đầu Chung Nhạc. Xích Tuyết bị Xích Tình và Phù Tư Hương quấn lấy, không thể ngăn cản, cấp cho hắn cơ hội tuyệt giai để đánh lén Chung Nhạc. Một kích này, hắn sớm đã mưu đồ từ lâu, quyết phải giết chết Chung Nhạc. Bởi vì cảm giác uy hiếp mà tiểu tử trẻ tuổi này mang tới cho hắn quả thật quá mạnh mẽ rồi.

Lần đầu tiên hắn giao phong với Chung Nhạc là ở Thiên Hà Chiểu Trạch. Lúc đó, chỉ là thần thông của hắn tự chủ phản kích cũng đã có thể chấn thương Chung Nhạc. Mà hiện tại, mới qua không tới một tháng, Chung Nhạc đã trưởng thành tới loại tình trạng này, đã có thực lực uy hiếp được hắn. Nếu cho Chung Nhạc thêm một khoảng thời gian nữa, chỉ sợ chính mình đã không phải là đối thủ của hắn.

Hơn nữa, trong Thiên Hà Chiểu Trạch, Chung Nhạc làm hại hắn rơi vào trong Chiến thuyền Thiên Hà, thoáng cái đã phá hủy năm trăm năm thọ nguyên của hắn, khiến cho nhục thân hắn trở nên già yếu hơn rất nhiều. Mấy ngày nay, số Thần dược mà hắn tìm kiếm được cũng không đủ để bù lại lượng thọ nguyên đã bị tổn thất, không thể làm gì khác hơn là liên thủ với Xích Tình, trở thành thuộc hạ của Xích Tình, hy vọng có thể đoạt được một quả Bàn Đào Thần Quả, bổ sung lại thọ nguyên. Cừu hận giữa hắn và Chung Nhạc tuyệt đối chính là huyết hải thâm cừu.

- Chết đi!

Kỳ Liên Phong quát lớn một tiếng, nhục thân đột nhiên bành trướng, thân thể dâng cao lên, biến thành cự nhân ngàn trượng. Thanh kim bổng trong tay cũng biến thành cự bổng ngàn trượng, toàn bộ thanh kim bổng giống như kình thiên chi trụ vậy, tựa hồ có thể chọc thủng bầu trời ra một lổ thủng. Uy năng khủng bố ầm ầm bạo phát, vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng Thần cấp lượn lờ ngoài mặt kim bổng, phát ra thanh âm lách ca lách cách vang dội. Đây tuyệt đối là một kích tất sát!

Kỳ Liên Phong lòng tin tăng vọt, một kích này là hắn dùng toàn lực phát ra, thôi phát uy năng của kim bổng tới cực hạn mà chính mình có khả năng thôi phát, uy lực cực kỳ to lớn, thậm chí ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy kinh hãi. Thần uy hoàn toàn bẻ gãy nghiền nát, không gì không phá nổi, trọng lượng ép tới mức không gian cơ hồ trọng điệp lại.

- Kỳ tiền bối, còn nhớ những lời mà ta đã từng nói không?

Chung Nhạc đang giao phong với Bằng Thiên Thu, Bằng Kim Dật, đột nhiên cười lạnh một tiếng, tế khởi một khỏa Nguyên đan, phiêu phù giữa không trung. Khỏa Nguyên đan này đại phóng quang mang, ở trước mắt Kỳ Liên Phong chợt lóe lên một cái. Cảnh sắc xung quanh nhất thời đại biến, chỉ thấy hắn từ trong Bàn Đào Lâm héo úa chợt tiến vào một phiến thời không hoàn toàn khác.

*****

Trong phiến thời không này, một vầng đại nhật chợt xuất hiện trước mặt hắn, giống như một đoàn hỏa cầu to lớn khôn cùng thiêu đốt hừng hực. Phân nửa vầng đại nhật chìm vào trong một đám khí thể đen như mực, chỉ có phân nửa là lộ ra bên ngoài. Mà ở phía bên kia, một vầng minh nguyệt không thua kém chút nào cũng có phân nửa chìm vào trong một đám khí thể trắng tinh, chỉ có phân nửa là lộ ra bên ngoài.

Đại nhật và đại nguyệt luân phiên chuyển động. Đại nhật là do khí Thuần Dương cấu thành, phun trào Thái Dương Thần Hỏa. Đại nguyệt là do khí Thuần Âm cấu thành, phun trào Thái Âm Thần Thủy. Còn hai đám khí thể màu trắng tinh, đám khí thể màu đen kia phân biệt là tu vi Thần Đạo và tu vi Ma Đạo của Chung Nhạc.

- Lực tràng Nguyên đan? Chỉ là lực tràng Nguyên đan cũng muốn vây khốn ta sao? Phá cho ta!

Trong lòng Kỳ Liên Phong cả kinh, hắn hung hăng nện xuống một gậy, nện thẳng lên trên đạo lực tràng Nguyên đan thật lớn này. Chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, vầng đại nhật và đại nguyệt kia nhất thời bị đánh sụp hơn phân nửa.

- Dùng lực tràng Nguyên đan vây khốn ta? Ngươi cũng thật quá ngây thơ rồi!

Trong lòng Kỳ Liên Phong nhất thời vui vẻ, sắc mặt đột nhiên đại biến. Chỉ thấy vầng đại nhật và đại nguyệt kia đã bị vỡ nát hơn phân nửa, nhưng ngay sau đó lại khôi phục như lúc ban đầu. Lực tràng Nguyên đan của Chung Nhạc vẫn như cũ chưa bị phá.

Ngay lúc này, Kỳ Liên Phong đột nhiên cảm thấy một thân tu vi của chính mình chợt bị trấn áp, pháp lực có thể sử dụng càng lúc càng ít dần. Đột nhiên, quan ải trong cơ thể hắn nhất thời buông lỏng, tinh khí cuồn cuộn từ trong cơ thể tuôn trào ra, pháp lực giống như thủy triều phóng vọt về phía lực tràng Nguyên đan của Chung Nhạc.

Trong lòng Kỳ Liên Phong kinh hãi gần chết. Chỉ thấy trong lực tràng Nguyên đan đột nhiên xuất hiện hư ảnh của hơn một vạn tôn Thần Ma. Hư ảnh từng tôn từng tôn Thần Ma đứng sừng sững trên hư không, mặt không biểu tình nhìn về phía hắn, thân thể to lớn vĩ ngạn, khiến cho hắn trở nên vô cùng nhỏ bé. Đột nhiên, hư ảnh vạn tôn Thần Ma nhất tề cúi đầu về phía trước, bái dài một cái, miệng quát lớn:

- Tế!

Khí huyết toàn thân Kỳ Liên Phong nhất thời sôi trào, pháp lực cuồn cuộn trào ra, ầm ầm thiêu đốt, một thân tu vi trút hết ra ngoài. Hắn không khỏi tức giận rống lớn, giơ cao kim bổng không ngừng đánh loạn bốn phía. Kim bổng bộc phát ra Thần uy xung thiên, khuấy động phong vân, đánh cho hư ảnh từng tôn từng tôn Thần Ma vỡ nát. Kỳ Liên Phong tế khởi kim bổng, đâm ra một gậy, đâm thẳng vào trong vầng thái dương, đập nát vầng thái dương kia. Ngay sau đó lại là một gậy quét ngang, cắt đứt đôi vầng minh nguyệt kia.

Chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Nguyên đan của Chung Nhạc nhất thời xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách. Kỳ Liên Phong nhân cơ hội phóng người nhảy một cái, lao ra khỏi lực tràng Nguyên đan của Chung Nhạc. Hắn vừa mới định thở phào một cái, đã nhìn thấy trước mặt xuất hiện vạn tôn Thần Ma bay lượn, tế tự vờn quanh Chung Nhạc.

- Vạn Thần Triều Bái!

Trong nháy mắt hắn lao ra khỏi lực tràng Nguyên đan, cái đầu vừa vặn liền xuất hiện ngay trước mặt Chung Nhạc. Chung Nhạc liền khom người bái một cái, cái đầu đập thẳng lên mi tâm của Kỳ Liên Phong. Kỳ Liên Phong quát lớn một tiếng, giữa trán bị đập vỡ ra một lỗ máu, lộ ra não tương bên trong. Lúc này toàn thân Kỳ Liên Phong đã biến thành cự nhân ngàn trượng, Chung Nhạc ở trước mặt hắn chỉ giống như một con kiến hôi lớn chừng đầu ngón tay. Nhưng một bái này của Chung Nhạc lại có thể đánh vỡ tầng phòng ngự của hắn, đập vỡ xương đầu chỗ mi tâm hắn.

Toàn thân Kỳ Liên Phong không ngừng rống giận giãy dụa. Lúc này, hắn ngoại trừ phần đầu ra, phần thân thể vẫn còn ở lại bên trong lực tràng Nguyên đan của Chung Nhạc, còn chưa có nhảy ra. Đây là thời khắc nguy hiểm nhất của hắn. Nếu có thể nhảy ra khỏi lực tràng Nguyên đan của Chung Nhạc, hắn vẫn còn có cơ hội lật bàn. Dù sao Nguyên đan của Chung Nhạc đã bị hao tổn, thực lực cũng bị hao tổn nhất định, khó có thể chống đỡ nổi sự phản kích của hắn.

Chung Nhạc lại khom người bái thêm một cái, thi triển Vạn Thần Tế Tự, khí huyết nhất thời tăng vọt lên mấy lần, lại đánh ra thêm một kích Vạn Thần Triều Bái nữa, đánh thẳng vào trong phần đại não đã lộ ra ngoài của Kỳ Liên Phong.

Kỳ Liên Phong nhất thời ngẩn ngơ, đại não soạt một tiếng bốc hơi không còn một mảnh. Khí lực toàn thân hắn đột nhiên biến mất, thân thể run rẩy, hồn phách bắt đầu tử vong, nhưng bề ngoài thì vẫn còn cực kỳ sinh động, hồn nhiên không nhìn ra sinh cơ hắn đã tuyệt.

Chung Nhạc thu hồi Nguyên đan, thân thể khổng lồ của Kỳ Liên Phong lại xuất hiện. Hắn nhẹ nhàng đẩy một cái, cỗ thi thể này ầm ầm rơi xuống, đập lên mặt đất, khiến cho đại địa chấn động không ngớt.

- Kỳ tiền bối, còn nhớ những gì ta đã từng nói không? Lần sau gặp lại, nhất định sẽ giết chết ngươi! Ta không có nuốt lời a? Nói giết chết ngươi, liền nhất định giết chết ngươi!

Khóe miệng Chung Nhạc tươm máu. Kỳ Liên Phong đánh bị thương Nguyên đan của hắn, khiến cho hắn cũng bị thương nhẹ. Bất quá, lần đầu tiên sử dụng, lực tràng Nguyên đan lại có hiệu quả tốt như vậy, thật sự cũng nằm ngoài dự liệu của hắn.

- Đáng tiếc! Ta chỉ mới luyện tới chuyển thứ bảy, Thái Cực Lực Tràng còn chưa có viên mãn. Nếu tu thành chuyển thứ chín, lực tràng viên mãn, Kỳ Liên Phong có muốn chạy thoát cũng không dễ dàng như vậy!

Từ lúc Kỳ Liên Phong đánh lén từ sau lưng, Chung Nhạc tế khởi Nguyên đan thu hắn vào trong Thái Cực Lực Tràng, tới lúc Kỳ Liên Phong đánh vỡ lực tràng, lại bị Chung Nhạc dùng hai thức Vạn Thần Triều Bái đánh chết, thời gian trước sau bất quá cũng chỉ một hai cái hô hấp mà thôi.

Mà lúc này, Bằng Thiên Thu và Bằng Kim Dật vẫn còn đang vây công hắn, đánh cho Thiếu Hạo Chung bên ngoài cơ thể hắn không ngừng chấn động đương đương vang dội. Bề mặt cái chuông này bị hai vị Cự bá Chân Linh Cảnh đánh ra từng đạo từng đạo vết nứt, nhưng thủy chung vẫn không phá.

- Kỳ Liên Phong đã chết rồi?

Da đầu hai người Bằng Thiên Thu, Bằng Kim Dật tê dại. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, Kỳ Liên Phong tồn tại cường đại bậc này cũng bị Chung Nhạc đánh chết. Thực lực tên tiểu tử này không khỏi quá kinh khủng rồi.

Bên ngoài chiến trường, từng đạo từng đạo thân ảnh chạy tới, đáp xuống bốn phía. Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh, đôi nam nữ Huyền Vũ Thần Tộc, cùng với Phù Tư Hương, Dư Huy, Tước Yên Nhi của Ma Tộc, còn có Tu Đà Di của Tu Đà Ma Tộc.

Tu Đà Di nhìn về phía Chung Nhạc, thấp giọng nói:

- Cao thủ so chiêu, thắng bại sinh tử chỉ ở một ý niệm sai lầm! Một ý niệm sai lầm, có khả năng chính là cách biệt sinh tử. Vừa rồi, vị Cự bá Thần Tộc kia đã có một ý niệm sai lầm. Nếu không, hắn cũng sẽ không chết nhanh như vậy!

Ánh mắt Tu Vô Cực cực kỳ hung ác nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc, nghe hắn nói vậy, thoáng ngẩn ra, vội vàng hỏi:

- Công tử, hắn đã có ý niệm sai lầm nào?

Tu Đà Di thản nhiên nói:

- Hắn đã đánh lén, nhưng đối thủ cũng đang đợi hắn đánh lén! Chính là ý niệm này đã sai lầm. Chỉ một ý niệm sai lầm, kết quả chính là chết!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)