Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0453

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0453: Loạn chiến bùng nổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Tu Đà Di tiếp tục lẩm bẩm:

- Tên gia hỏa này chính là cố ý dụ dỗ hắn xuất thủ đánh lén chính mình, cố ý để cho hắn phạm sai lầm. Đối mặt cùng giao phong với cường giả bậc này thật sự là một chuyện rất may mắn, chuyện thiên đại may mắn! Tuyệt đối sẽ vô cùng kích thích, kích thích ta phát huy ra toàn bộ tiềm năng. Không cho phép ta có nửa điểm sai lầm! Câu nói căng căng thẳng thẳng như đi trên băng mỏng, chính là cái đạo lý này!

Toàn thân Tu Vô Cực run rẩy, đồng thời cũng cảm giác sâu sắc may mắn. Trước đây, hắn cũng đã từng giao phong qua với Chung Nhạc. Nói là giao phong, nhưng thật ra là bị Chung Nhạc đè ra đánh một trận. May mà Ma công của hắn thâm hậu, nhờ vậy mới có thể thoát được một mạng.

Hắn vốn dĩ còn canh cánh trong lòng đối với chuyện chính mình bị Chung Nhạc đánh trọng thương. Cho rằng lúc đó là do Chung Nhạc đánh lén, nên chính mình mới bị thất bại thê thảm như vậy. Nhưng bây giờ nghĩ lại, cho dù Chung Nhạc không đánh lén, đoán chừng chính mình cũng sẽ thất bại thảm hại như vậy, thậm chí còn thảm hại hơn nữa. Nói không chừng thậm chí còn bị Chung Nhạc giết chết giống như vừa rồi làm thịt Kỳ Liên Phong vậy.

- Khi đối chiến với hắn, ngay cả nửa điểm sai lầm cũng không thể xuất hiện. Bằng không, tuyệt đối sẽ bị hắn giết chết. Đây là tiêu chuẩn cảnh giới gì?

Trong lòng Tu Vô Cực có chút mờ mịt. Hắn mặc dù là Cự bá trong Ma Tộc, nhưng cũng chưa bao giờ gặp qua loại tình huống này. Trong chiến đấu, kẻ nào có thể ngay cả nửa điểm sai lầm cũng không xuất hiện? Khi xuất hiện một tia sai lầm, nhiều nhất chỉ là bị đối thủ đè xuống hạ phong mà thôi, đợi khi đối thủ phạm phải sai lầm sẽ có thể đảo ngược tình thế, nghịch tập trở lại. Đây mới là một trận chiến đấu a?

- Sợ rằng chỉ có Thần Ma mới có thể làm được nửa điểm sai lầm cũng không xuất hiện a? Lẽ nào đây là tâm cảnh Thần Ma sao?

Trong lòng hắn có chút sợ hãi.

- Tâm cảnh Thần Ma?

Xung quanh hắn, đám người Tu Đà Di, Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh đều nhất thời trong lòng nghiêm nghị, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Đám người Xích Tuyết, Phù Tư Hương đang lúc giao phong cũng dần dần dừng tay, kinh nghi bất định nhìn về phía Chung Nhạc. Ánh mắt bọn họ khi thì rơi xuống trên người Chung Nhạc, khi thì rơi xuống trên thi thể của Kỳ Liên Phong đang nằm trên mặt đất.

- Đối thủ cường đại!

- Luyện Khí Sĩ Nhân Loại biến thái!

- Gia hỏa cực độ nguy hiểm!

- Cái tên này nhất định là đã uống được thuốc gì mới mạnh mẽ khủng bố như vậy a?

- ...

Ngay cả Xích Tuyết, trong lòng cũng có chút kinh nghi bất định. Chung Nhạc có thể trong khoảnh khắc vừa mới đối mặt đã chém giết một đại cao thủ đẳng cấp như Kỳ Liên Phong vậy, thật sự là mạnh mẽ tới mức không thể tưởng tượng nổi. Chung Nhạc lúc này mang tới cho nàng một loại ý cảnh vị đạo siêu việt Cực cảnh.

Cực cảnh có thể khiến cho thực lực của một Luyện Khí Sĩ trở nên siêu nhiên, bao trùm trên những Luyện Khí Sĩ bình thường khác. Luyện thành Cực cảnh càng nhiều, thực lực của Luyện Khí Sĩ cũng sẽ càng mạnh hơn. Xích Tuyết đã tu thành sáu đại Cực cảnh, mà Chung Nhạc chỉ mới tu thành năm đại Cực cảnh mà thôi. Tu vi thực lực của Xích Tuyết vốn dĩ còn mạnh hơn hắn một chút. Thế nhưng hiện tại, nàng cảm thấy chính mình đã có chút không bằng được Chung Nhạc.

Chưa luyện thành Cửu Chuyển Nguyên Đan, làm sao có thể siêu việt được nàng? Chỉ có một giải thích duy nhất, đó chính là siêu việt Cực cảnh! Như thế nào siêu việt?

Xích Tuyết nhất thời lâm vào suy tư:

- Lúc hắn tao ngộ Khoa Phụ Đỉnh, thực lực của hắn hẳn là không phân cao thấp với ta, như thế nào thực lực hắn lại đột nhiên có sự tăng tiến lớn như vậy? Lẽ nào hắn đã ăn được Bàn Đào Thần Quả trên Mẫu Thụ ở chỗ của Bàn Đào Mẫu Thụ? Chỉ có một lời giải thích này mà thôi! Bất quá, Bàn Đào chỉ là Thần dược có tác dụng đề thăng thọ nguyên mà thôi. Tựa hồ chưa nghe nói có thể đề thăng thực lực và tu vi a? Chẳng lẽ, Bàn Đào Thần Quả trên Bàn Đào Mẫu Thụ bất đồng với Bàn Đào trên những cây Bàn Đào Thần Thụ khác, có tác dụng đề thăng tu vi trên diện rộng, khiến cho tu vi thực lực Luyện Khí Sĩ đạt tới cảnh giới siêu việt Cực cảnh sao?

Đột nhiên, có người chợt thấp giọng nói:

- Không thể lưu lại kẻ này a! Nơi nào có mặt hắn, sợ rằng chúng ta đều chỉ là làm nền cho hắn mà thôi. Trong bầu trời đêm, sáng chói nhất chính là mặt trăng. Ở bên cạnh mặt trăng, những ngôi sao khác tuyệt đối là ảm đạm không chút ánh sáng...

Trong lòng mọi người nhất thời nghiêm nghị. Trên không trung quần tinh rực rỡ, nhưng vầng minh nguyệt vừa ra, quang mang của quần tinh liền sẽ bị che khuất mất, ảm đạm không chút ánh sáng. Chung Nhạc và bọn họ chính là minh nguyệt và quần tinh. Có vầng minh nguyệt Chung Nhạc này, cho dù đám quần tinh bọn họ có dốc hết khả năng nở rộ quang minh như thế nào đi chăng nữa, chỉ sợ cũng đều là kết cục ảm đạm thất sắc.

Đột nhiên, trong lòng Chung Nhạc nhất thời căng thẳng, thế công thoáng chậm lại. Hai người Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu vội vàng lui nhanh về phía sau, không dám lại tái chiến. Hai vị Cự bá từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, lại khặc khặc ho ra máu, sắc mặt vẫn còn hoảng sợ.

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, cảm ứng được ánh mắt của đám cường giả xung quanh đều đang nhìn về phía hắn. Không ít cường giả còn mơ hồ lộ ra sát cơ. Những sát cơ này chính là nguyên nhân khiến cho thế công của hắn chậm lại. Nếu hắn vẫn tiếp tục không chút cố kỵ xuất thủ với Bằng Kim Dật và Bằng Thiên Thu, tất nhiên sẽ để cho đám cường giả động sát cơ với hắn kia có cơ hội để thừa dịp, ngược lại sẽ khiến cho chính mình rơi vào tình huống bị động.

Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu vừa mới thối lui về phía sau, cơ nhục toàn thân hắn lập tức trầm tĩnh lại, toàn thân đứng thẳng, tự có một loại khí tượng nguy nga vững chãi. Cùng lúc đó, sáu đạo quang luân đang xoay tròn với tốc độ cực nhanh sau đầu hắn chợt thả chậm lại. Sáu đạo quang luân từ từ chuyển động, có một loại ý vận khác biệt.

Trong mơ hồ, mọi người nhìn thấy trong quang luân sau đầu hắn hiện ra từng đạo từng đạo hoa văn phức tạp. Mọi người tựa hồ nhìn thấy có hư ảnh Thần Ma xuất hiện trong đó, lại mơ hồ có thanh âm tế tự từ trong sáu đạo quang luân truyền ra. Tựa hồ đạo hư ảnh Thần Ma kia đang tế tự sáu đạo quang luân của hắn.

Chung Nhạc từ cực động biến thành cực tĩnh, trang nghiêm giống như Thần Minh vậy, uy nghiêm giống như Ma Thần vậy.

Rất nhiều cường giả bốn phía vốn dĩ rục rịch muốn xuất động, bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất thủ, nhưng trong lúc bất chợt phát hiện Chung Nhạc tại khoảnh khắc này đã trở nên không thể phá vỡ, giống như thương thiên vậy. Ai có thể xuất thủ với thương thiên chứ? Hắn đứng ở nơi đó, bất luận là trước mặt hay là sau lưng, hoặc là hai bên trái phải, hết thảy đều không cấp cho người khác cơ hội để xuất thủ, không tìm được nửa phần sơ hở.

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lên không trung, khẽ lẩm bẩm:

- Hóa ra ta đã cường đại như vậy rồi! Ta đã cường đại như vậy rồi a...

Hắn từ tĩnh chuyển sang động, nhưng đám cường giả bốn phía vẫn không tìm được bất kỳ sơ hở nào. Đã không tìm được sơ hở, kẻ nào cũng không thể dự liệu được, tùy tiện công kích sẽ đối diện với đả kích trình độ nào của Chung Nhạc. Bởi vậy, kẻ công kích đầu tiên tuyệt đối sẽ bị trọng thương, thậm chí còn có khả năng bỏ mình.

Đột nhiên, Thường Khanh chợt lên tiếng:

- Hắn đã bị thương! Vừa rồi giao phong với Kỳ Liên Phong, Nguyên đan của hắn đã bị thương! Kỳ Liên Phong đã đánh bị thương Nguyên đan của hắn, xuất hiện rất nhiều vết rách!

Chung Nhạc quay đầu lại, nhìn về phía Thường Khanh, mỉm cười nói:

*****

- Thường Khanh huynh, ta quả thật đã bị thương! Sao ngươi lại không làm kẻ đầu tiên xuất thủ với ta?

Thường Khanh cười gượng một cái, không nói thêm gì nữa. Xích Tình đột nhiên nói:

- Hắn và Xích Tuyết là hai kẻ đầu tiên lên bờ! Trong tay hai người bọn họ tất nhiên là có Bàn Đào Thần Quả, chỉ là không biết có bao nhiêu quả. Có thể là một quả, cũng có thể là hơn mười quả, thậm chí là mấy chục quả!

Trong lòng đông đảo cường giả nhất thời đại động, trong mắt tràn ngập tham niệm. Chung Nhạc và Xích Tuyết quả thật là hai kẻ đầu tiên bước lên bờ sông, Xích Tuyết còn bày bố trên bờ sông một đám các thần thông cấm chế, khiến cho không ít cường giả đã vượt qua Táng Thần Hà, nhưng lại bị bẫy chết trên bờ sông. Thường Khanh đột nhiên cười nói:

- Đám Luyện Khí Sĩ chúng ta tổng cộng chỉ đạt được bốn quả Bàn Đào, còn phải đánh sống đánh chết với nhau. Mà bọn họ thì không biết đã lấy được bao nhiêu Bàn Đào Thần Quả. Không khỏi có chút quá bất công a?

Sắc mặt Xích Tuyết nhất thời ngưng trọng, đang muốn tiến về phía Chung Nhạc, đột nhiên lại bị Phù Tư Hương ngăn cản lại, cười khanh khách, nói:

- Tuyết Công chúa, ngươi đạt được nhiều Bàn Đào Thần Quả như vậy, sao không phân cho tiểu muội một vài quả chứ?

Xích Tuyết nở nụ cười ngọt ngào, nói:

- Hương Hương, Bàn Đào chính là ở chỗ này của ta, có bản lĩnh ngươi tới lấy!

Trong mắt hai nàng tràn ngập sát cơ, mỗi người đều tế khởi ra Thần binh Ma Thần binh của chính mình, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phát động một kích trí mạng.

Thường Khanh khẽ nhíu mày, đảo mắt nhìn bốn phía. Vẫn không có kẻ nào can đảm xuất thủ với Chung Nhạc. Bởi vì cho tới lúc này, Chung Nhạc vẫn chưa lộ ra bất luận sơ hở gì. Kẻ nào cũng không muốn trở thành khối gạch ném dò đường kia.

- Khụ khụ... các vị, qua không bao lâu nữa, sợ rằng Đại lục Quy Khư sẽ quay trở về hắc động. Sư môn chúng ta sẽ truyền dẫn chúng ta quay lại lãnh địa mỗi người!

Xích Tình cất tiếng nhắc nhở. Nhưng vẫn không có bất kỳ kẻ nào dẫn đầu động thủ. Mà ở trung tâm vòng vây, Chung Nhạc đối với bọn họ lại làm như không thấy, vẫn như cũ quan sát bản thân chính mình, sưu tầm nguyên nhân chính mình trở nên cường đại.

- Nguyên đan của ta chỉ mới luyện tới chuyển thứ bảy, không có khả năng là do Cửu Chuyển Nguyên Đan. Cho dù ta có tu thành Cửu Chuyển Nguyên Đan, Cực cảnh cũng chỉ có sáu cái. Chỉ khi nào tu thành Thiên Địa Tá Pháp, mới là bảy cái. Bảy đại Cực cảnh, ta mới có thể đạt được chiến lực như hiện tại. Chẳng lẽ là nguyên nhân ta đã quan tưởng Lục Đạo Luân Hồi sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế?

Chung Nhạc nhắm mắt lại, quan sát Bí cảnh Đạo Nhất của chính mình. Tôn Thần Nhân Bàn Cổ đã mở ra bốn cánh tay. Bốn cánh tay này mơ hồ nâng lên bốn đại Bí cảnh Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, khống hợp lực lượng của bốn đại Bí cảnh. Mà bốn đại Bí cảnh hiện tại đã trở nên vô cùng vững chắc, tràn ngập cảm giác thần thánh, giống như bốn đạo trong Lục Đạo Luân Hồi vậy.

Mà mỗi một lần ấn pháp của Thần Nhân Bàn Cổ biến hóa, đều mang tới cho hắn một loại cảm ngộ mới, một loại cảm ngộ huyền diệu khó giải thích, khiến cho hắn thời thời khắc khắc đều nằm bên trong một loại tâm cảnh lĩnh ngộ thông thấu. Đây cũng chính là căn nguyên khiến cho hắn trở nên càng cường đại hơn.

Trải qua Bàn Đào Mẫu Thụ chỉ điểm, tìm hiểu Lục Đạo Luân Hồi của Luân Hồi Đại Thánh Đế, khiến cho hắn đứng trên một loại độ cao siêu nhiên. Chúng sinh, cho dù là Thần Ma đi chăng nữa, cũng đều là nằm trong Lục Đạo. Mà hiện tại hắn đã chưởng khống bốn đạo trong Lục Đạo, đây cũng là nguyên nhân khiến cho hắn trở nên cường đại.

Đột nhiên, thiên địa trong Quy Khư chợt chấn động kịch liệt, phảng phất như tòa Đại lục đang cao tốc phi hành đột nhiên dừng lại trong vũ trụ trong giây lát vậy. Núi non ầm ầm run rẩy, huyết hà không ngừng phun trào, đại địa run rẩy kịch liệt. Tất cả mọi người trong Quy Khư nhất thời cả kinh:

- Quy Khư dừng lại rồi!

Thiên địa đột nhiên trở nên bình tĩnh lại. Ngay sau đó, dưới lòng đất chợt vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm. Đại lục Quy Khư lại một lần nữa chậm rãi di chuyển, không phải là di chuyển ra xa khỏi hắc động, mà là đã bị hắc động bắt giữ, từ từ bay về phía hắc động.

Tòa Côn Lôn Thiên Đình cổ xưa này đang chậm rãi gia tốc, cái này chính là đại biểu Quy Khư sắp sửa trôi vào trong hắc động, không bao lâu nữa sẽ bị hắc động thôn phệ, chờ thêm một ngàn năm nữa mới lại nhìn thấy ánh mặt trời. Hơn nữa, theo như rất nhiều Thần dược suy đoán, Đại lục Quy Khư có thể lại thấy ánh mặt trời nữa hay không, cũng còn chưa biết được. Vô cùng có khả năng lần này tiến vào hắc động, sẽ bị hắc động triệt để thôn phệ.

Xích Tình bật cười khanh khách, nói:

- Rất nhanh, sư môn chúng ta sẽ truyền dẫn chúng ta trở về! Các vị, các ngươi thật sự muốn đợi thêm nữa sao?

Chung Nhạc đảo mắt nhìn bốn phía. Lúc này, quần hùng đã rục rịch xuất động. Ánh mắt Thường Khanh chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu ta tế khởi Nguyệt Giám, kích hạ sát thủ về phía hắn, dùng Nguyệt Giám phản chiếu công kích của hắn, nói không chừng có thể ngăn cản được đòn phản công của hắn, từ đó có thể dẫn động đám cường giả còn lại vây công...

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên một đạo thân ảnh đã lao thẳng về phía Chung Nhạc, trong miệng hét lớn:

- Các ngươi chít chít méo mó quá lâu rồi, để ta tới giết hắn!

Trong lòng Thường Khanh nhất thời vui vẻ:

- Là tên gia hỏa không có đầu óc nào đứng ra chịu chết? Tốt! Tốt! Đỡ cho ta phải tự mình đi mạo hiểm!

Đạo thân ảnh kia có tám đầu tám tay tám chân, khí tức cực kỳ cuồng dã, thực lực cường đại không gì sánh được. Chính là gã nam tử tướng mạo thanh kỳ trong bốn gã cường giả trẻ tuổi của Côn Lôn Cảnh. Kẻ này không biết có lai lịch gì, nhưng thực lực lại là một trong những chí cường giả trong các Thần Ma thiếu niên đã được công nhận.

Chỉ thấy gã thiếu niên này phóng nhanh mấy bước đã xông tới bên cạnh Chung Nhạc, tám cái đầu đồng thời rống lớn, tám cánh tay nhất tề oanh kích về phía Chung Nhạc. Thân thể Chung Nhạc khẽ động, cũng hiện ra tám cánh tay. Tám bàn tay mở ra, tám mặt Thần Ma Thái Cực Đồ xuất hiện trong tám lòng bàn tay, mạnh mẽ va chạm với tám bàn tay đang oanh kích xuống kia. Gã thiếu niên tám đầu kia nhất thời há miệng ho ra máu, tám cái đầu không ngừng kêu la thảm thiết.

Mà lúc này, từng đạo từng đạo thân hình nhao nhao phóng, nhất tề công kích về phía Chung Nhạc. Khoa Phụ Đỉnh tiến một bước về phía trước, giết tới sau người Chung Nhạc.

- Hậu Thổ Sơn Hà Đỉnh!

Khoa Phụ Đỉnh há miệng rít gào. Đúng lúc này, Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, mà gã thiếu niên tám đầu kia cũng đồng thời dời bước, hai người mười tám cánh tay không ngừng tung bay, nhất tề oanh kích lên trên người Khoa Phụ Đỉnh. Khoa Phụ Đỉnh lập tức thổ huyết, thân thể bay thẳng về phía sau, trong lòng mờ mịt không hiểu:

- Đã xảy ra chuyện gì?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)