Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0485

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0485: Gặp mai phục
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Mọi người cùng nhìn về hướng đó, thấy Côn Tinh là một tinh cầu màu lam, từ xa nhìn giống như một viên lam bảo thạch trong bóng tối. Chỉ là, xung quanh tinh cầu này không có mặt trời, chỉ là một vùng tối đenm không có án sáng chiếu rọi viên bảo thạch này.

Nhưng trên đỉnh các tòa thần miếu nguy nga trên đó đều có các viên bảo thạch khổng lồ tỏa sáng lấp lánh, nhìn từ xa cũng có cảm mỹ cảm mơ hồ.

Những tòa kiến trúc kia có phong cách khác với kiến trúc của các tộc trên Tổ Tinh. Có cái được xây thành hình con sâu khổng lồ, có cái thì giống như nhện tám chân, có cái lại giống nhịp cầu, cũng có tòa tháp cao hình lá.

- Đây chính là Côn Tinh? Đúng là dị vực.

Mọi người quan sát, một vị luyện khí sĩ thần tộc lẩm nhẩm:

- Cường giả Côn Tinh sao lại nối liền được tinh cầu này với Tổ Tinh chúng ta?

- Nhiều Côn tộc thật!

Luyện khí sĩ ma tộc kích động, nhìn về Côn Tinh, thấy mây trên không trung Côn Tinh không phải mây thật sự mà là một đàn Côn tộc có cánh bay thành đội, tập hợp lại tạo thành mây!

Thiên Ma Phi phấn khích:

- Thật muốn thu hết đi, khi thả ra cắn người chắc chắn sẽ rất hoành tráng!

Chung Nhạc đột nhiên khẽ ủa một tiếng, liên tục quan sát bầu tinh không xung quanh quả tinh cầu này, nói nhỏ:

- Có gì đó không ổn...

- Sư ca, có gì không ổn?

Khâu Cấm Nhi vội hỏi.

Chung Nhạc nhìn bầu tinh không:

- Lần trước ta tới đây, bầu tinh không Côn Tinh khác với bây giơ. Lúc đó ta còn thấy có một vầng mặt trời, Côn Tinh được chiếu sáng. Nhưng giờ mặt trời biến mất, sao cũng không thấy. Lạ thật...

- Sao và mặt trời đều biến mất?

Phương Kiếm Các nghe thế khựng người, lưỡng lự nói:

- Có cổ quái! Rất có khả năng đây là một "cô tinh", trôi dạt trong vũ trụ.

Chung Nhạc căng thẳng, nếu là một "cô tinh" thì không phải nói Côn tộc trên Côn Tinh đều là kẻ lang thang, đi tới đâu ăn tới đó sao?

Trôi dạt được trong vũ trụ tới bây giờ mà chưa bị tiêu diệt, Côn Thần trên Côn Tinh thực lực chắc chắn không tầm thường!

- Chư vị, vòng qua băng nguyên vào Côn Tinh thăm dò!

Ma thần của ma tộc lãnh đạm nói:

- Chung Sơn thị, ngươi đi trước dẫn đường!

Chung Nhạc nhìn hắn, thấy sắc mặt hắn lạnh lùng, ánh mắt nhìn hắn, hai người ánh mắt chạm nhau, Chung Nhạc đột nhiên cảm giác tim như bị một cái chùy giáng mạnh vào.

- Vị tiền bối đây có phải đã ra tay với ta tại Hoang Mạc không?

Chung Nhạc hỏi.

Hắn thản nhiên nói:

- Chính là bản tôn thần. Lần đó ngươi thoát được, nhưng ngươi yên tâm, thoát được khỏi tay ta cũng coi như ngươi có bản linh. Ta đã từng ra tay thì chắc chắn sẽ không ra tay lần thứ hai với ngươi.

Chung Nhạc cảm ơn, nói:

- Tại sao tiền bối nhất quyết bắt ta dẫn đường?

- Vì ta muốn ngươi chết.

Vị ma thần đó lạnh lùng nói:

- Ngươi lợi dụng Thần Ma Ẩu của ma tộc tộc ta triệu hóa Sư Đà Đại Tôn hai chết thánh tộc trưởng Bát Bộ Thánh Tộc. Ngươi chết càng sớm thì ta càng vui.

Chung Nhạc lắc đầu, bước về phía trước, cười:

- Ta cũng đã giết Ma Thánh, cũng coi như cứu Bát Bộ Thánh Tộc một lần, sao Bát Bộ Thánh Tộc không cảm ơn ta?

- Láo xược!

Đột nhiên công tử Ba Tuần quát:

- Chung Sơn thị, ngươi quá đà rồi đấy! Ma Thánh là vị tôn quý chung của Bát Bộ Thánh Tộc. Ma Thánh bị giết thì cũng là tát vào mặt bọn ta, Ma tộc ta lẽ nào lại cảm ơn ngươi?

- Ngươi là ai?

Chung Nhạc dừng bước, nghiêng đầu hỏi.

Công tử Ba Tuần xoẹt một tiếng xòe quạt, phong lưu nói:

- Đại Tự Tại Thiên Chủ, công tử Ba Tuần. Lần trước, ngươi mạo danh Ma La công tử tới ma tộc Bát Hoang. Đáng tiếc lần đó ta đang bế quan chưa quyết chiến được với ngươi, trong lòng rất lấy làm tiếc.

- Chưa nghe nói bao giờ.

Chung Nhạc lắc đầu, tiếp tục tiến tới, nhàn nhã nói:

- Muốn quyết chiến với ta thì phải có giác ngộ sẽ phải chết. Ngươi còn trẻ, không cần phải nộp mạng.

Công tử Ba Tuần ánh mắt lóe tinh quang, hừ lạnh một tiếng, cùng Chung Nhạc bước tới trước, cười:

- Giữa hai ta chắc chắn sẽ phải có một trận chiến. Ta rất muốn được biết thực lực của Chung Sơn thị liệu có xứng với danh tiếng của ngươi không? Chi bằng ta và ngươi tỉ thí một trận xem ai giết được nhiều Côn tộc hơn, thế nào hả?

Hai người vòng qua băng nguyên, hơn hai nghìn cường giả phía sau vội theo sau. Yêu thần của yêu tộc tiến tới, cười:

- Diêm Ma Ha, tên Ba Tuần này có lai lịch thế nào? Trong số lửa trẻ không có nhiều kẻ dám chống đối Chung Sơn thị nữa rồi, không ngờ ma tộc ngươi lại có cường giả thiếu niên như vậy.

Vị ma thần kia hừ lạnh một tiếng, nhìn Ba Tuần, nói:

- Ba Tuần lai lịch cổ quái, ta cũng không rõ lai lịch hắn. Ta từng nghi ngờ hắn chính là Chung Sơn thị dịch dung cải trang chà trộn vào ma tộc nhưng không có đủ chứng cứ. Giờ xem ra ta hiểu nhầm hắn rồi.

Lãng Thanh Vân đứng bên cạnh, ánh mắt lay động, nói:

- Hai vị tôn thần, có lẽ công tử Ba Tuần này chính là Chung Sơn thị. Ta nghe nói thế gian có một môn kỳ công, có thể luyện thành hóa thân, tu thành một nguyên thần khác, một nguyên đan, một thân thể khác.

- Có loại huyền công đó sao?

Diêm Ma Ha nhìn hắn, Lãng Thanh Vân giật mình, cười trừ:

- Ta cũng chỉ nghe nói, chưa từng thấy bao giờ. Nhưng nếu chúng là một thật thì chắc chắn sẽ có sơ hở. Công pháp, thần thông chúng dùng chắc chắn sẽ có điểm tương đồng. Tôn thần pháp nhãn vô song, chắc chắn sẽ nhìn ra được.

Diêm Ma Ha khẽ gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Chung Nhạc và công tử Ba Tuần.

Chung Nhạc và công tử Ba Tuần lúc này đã đi qua chiến trường băng nguyên. Tận cùng chiến trường là một con đường huyền băng trải dài trên Côn Tinh. Quái băng nhọn như kiếm, vô số những tảng băng dựng thẳng đứng.

Trong những tảng băng này băng phong các luyện khí sĩ Côn tộc, có lẽ là thần thông của Bạch Hầu lan tới đây phong ấn đại quân Côn tộc lại.

Trận chiến đó cách ngày nay đã năm vạn năm, Côn tộc bị băng phong đương nhiên không thể sống lại được.

Chung Nhạc dừng bước, quan sát tảng băng. Thấy luyện khí sĩ Côn tộc bên trong giống với côn trùng, có đầu giống côn trùng, nhưng thân hình giống ma tộc. Nhưng nhục thân của những Côn tộc này không phải huyết nhục mà là được tạo từ kim thạch. Có lẽ do Côn tộc ăn khoáng sơn, luyện hóa khoáng vật nên biến thành loại cỗ máy chiến đấu như vậy.

Bề mặt cơ thể chúng khắc hoa văn đồ đằng rõ rệt, tạo thành các loại trận thế, có thần thông kỳ diệu, chắc chắn chiến đấu lực vô cùng kinh người.

Trong số Côn tộc này có nhiều chủng loại, hình dạng cũng khác nhau. Có con giống kiến đỏ cao hơn người, có con giống nhện mặt người, có con lại như sâu mềm, còn có các loại độc vật, nhưng khác với độc trùng bình thường.

Chúng còn có móng vuốt kỳ quái, Chung Nhạc từng thấy thần của Côn tộc, hình tượng cũng rất kỳ lạ, ví dụ như có mặt giống sâu, trên mặt chỉ có một cái mồm khổng lồ.

Còn có con lại mọc hai chân, nhưng tay thì có tới trăm nghìn cái, giống như con rết đứng thẳng lên vậy, nhưng đầu lại giống đầu của ma tộc.

Hai người đi xuyên qua băng điêu, ngày một gần hơn với Côn Tinh. Công tử Ba Tuần đi phía trước, Chung Nhạc thì sau vài bước. Hắn cố tình làm vậy, công tử Ba Tuần là hóa thân của hắn, để công tử Ba Tuần dò đường, nếu gặp nguy hiểm thì hắn còn có thời gian phản ứng.

Trong mắt người khác thì là công tử Ba Tuần hiếu thắng cố tranh hơn thua.

Hai người nhanh chóng đi khỏi thông đạo, những luyện khí sĩ phía sau cùng vào trong con đường huyền băng đi xuống.

Đột nhiên Chung Nhạc hơi biến sắc, cảm nhận được điều gì đó không ổn, vội quay lại, tế Bằng Vũ Kim Kiếm, kiếm quang bạo phát, chém liên hồi về những tảng băng kia!

- Cẩn thận!

Hắn hét lớn, công tử Ba Tuần cũng ra tay đồng thời, tế Liễu Diệp Kiếm, song kiếm hợp bích, uy năng tăng vọt, vô số kiếm quang nhấn chìm thông đạo dài trăm dặm!

Trong thông đạo, các tảng băng kia đột nhiên phát ra tiếng răng rắc nứt vỡ. Các luyện khí sĩ Côn tộc phá vỡ huyền băng xông tới các luyện khí sĩ đang bước vào con đường huyền băng.

Dưới kiếm quang của Chung Nhạc và công tử Ba Tuần, toàn bộ tảng băng trong vòng mấy trăm dặm đều vỡ ra, các luyện khí sĩ Côn tộc tan rã dưới kiếm quang của hai người!

Những luyện khí sĩ Côn tộc này căn bản không phải bị thần thông của Bạch Hầu phong ấn mà là chủ động mai phục, dụ họ vào trong con đường băng phong đó thì sẽ vùng dậy!

Con đường này dài nghìn dặm, kiếm khí của Chung Nhạc và công tử Ba Tuần chỉ kéo dài được trăm dặm, chỉ giết được những Côn tộc ở đầu phía sau, còn phía trước thì toàn bộ các tảng băng nổ tung, các luyện khí sĩ Côn tộc tràn ra giết luyện khí sĩ các tộc.

Chỉ trong nháy mắt đã có vô số luyện khí sĩ bị ăn sống, bị ăn chỉ còn lại xương.

Thần minh Bạch Trạch thị tới trước thông đạo, nhìn về phía chiến trường chau mày. Luyện khí sĩ các tộc trong thông đạo bị tấn công không kịp trở tay, chỉ trong thoáng chốc đã có mấy trăm cường giả bị luyện khí sĩ Côn tộc ăn.

- Diêm Ma Ha, ra tay không?

Diêm Ma Ha khẽ lắc đầu, sắc mặt tĩnh như mặt nước, thản nhiên nói:

- Chúng vẫn ứng phó được, không cần ra tay. Chúng ta muốn thăm dò thực hư Côn tộc, Côn tộc cũng muốn thăm dò chúng ta. Nếu chúng ta ra tay thì sẽ lộ ngay. Hơn nữa ta và ngươi đều biết trong đó còn có thần của Côn tộc.

Lại một vị thần minh của Tây Hoang tới, cười:

- Hơn nữa, chúng ta cho chúng tới đây không phải để dò đường trước cho chúng ta sao? Vốn dĩ chúng ta chẳng thể trông chờ có mấy người trở về được.

Chung Nhạc và công tử Ba Tuần lập tức quay lại, kiếm quang bắn ra chém chết từng luyện khí sĩ Côn tộc.

Trong số các luyện khí sĩ Côn tộc đó, có một người đột nhiên biến thành nhỏ như kiến tránh được kiếm quang của hai người và xông tới. Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, thân hình biến thành Kim Ô ba chân, dưới đôi cánh là Thái Dương Thần Hòa cháy phừng phừng. Đôi cánh vỗ mạnh, Thái Dương Thần Hỏa phun vào trong thông đạo thiêu cháy các luyện khí sĩ Côn tộc!

Đột nhiên trong kiếm quang của Chung Nhạc và công tử Ba Tuần phát ra liên hồi tiếng va chạm ác liệt. Một Côn tộc đứng thẳng dậy, cao tới hơn nghìn trượng, cánh tay giống như lưỡi liềm, có tới một trăm linh tám cánh tay, trên tay phủ đầy đồ đằng văn đan chéo lẫn nhau. Cánh tay vừa động là một tòa trận pháp khổng lồ chặn kiếm quang của hai người lại. Hắn cười:

- Hai người các ngươi hình như thực lực rất mạnh, ăn chắc chắn sẽ rất ngon!

- Đây là chủng tộc gì?

Chung Nhạc thất kinh, thấy nửa thân dưới của luyện khí sĩ Côn tộc này dài hơn trăm trượng, giống như một con rắn hoặc thằn lằn. Nhưng lại có cánh tay, hơn nữa trên lưng còn có gai xương nhô lên, vô cùng dữ dằn.

Nhục thân của hắn lại được tạo thành từ thần kim, phía sau hiện lên chân linh của Mẫu Thần!

- Côn tộc Chân Linh Cảnh!

Chung Nhạc sát khí đằng đằng, lao tới:

- Không biết Côn tộc Chân Linh Cảnh đỡ được mấy chiêu của ta!

Uỳnh uỳnh!!

Hai bên lao vào nhau, nhục thân của cự phách Chân Linh Cảnh của Côn tộc tan tành, Chung Nhạc chui xuyên qua thân thể hắn, rồi lập tức biến thành một con Lục Mục Tinh Thiềm rống lớn.

- Mãng Cổ!

Vô số luyện khí sĩ Côn tộc trong thông đạo bị đánh bật bay đi, tan tành trên không trung!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)