Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0508

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0508: Hủy diệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Mười hai khỏa tiểu hành tinh càng lúc càng lớn, càng lúc càng sáng ngời, độ sáng đã vượt qua bất luận một ngôi sao nào khác trên không trung. Bọn chúng quả thật rất xinh đẹp, đẹp tới mức khiến cho người ta phải ngạt thở, khiến cho người ta mất mạng. Hàng ức hàng vạn Côn Tộc cũng không biết, đây là một màn cuối cùng mà bọn chúng có thể nhìn thấy trên đời này.

Mười hai khỏa tiểu hành tinh rơi vào trong tầng khí quyển của Côn Tinh. Khỏa tiểu hành tinh đầu tiên bắt đầu thiêu đốt hừng hực, mang theo sóng nhiệt khủng bố, lôi kéo cái đuôi lửa thật dài xâm nhập vào Côn Tinh. Khỏa Tinh cầu này quá lớn, phương viên khoảng chừng ngàn dặm. Vừa tiến vào tầng khí quyển của Côn Tinh không bao lâu liền đụng thẳng lên trên Côn Tinh.

Đại địa ầm ầm chấn động, đại thủy dâng trào ngập trời, hỏa diễm hừng hực bạo phát, cuồng phong thổi quét liệt hỏa cuồn cuộn. Trong mấy cái hô hấp, tràng đại hủy diệt này đã từ mặt trước Côn Tinh thổi quét tới mặt lưng Côn Tinh.

Trong cuồng phong thổi quét, từng đóa từng đóa Kén hoa Thi Thần to lớn khôn cùng ở mặt lưng Côn Tinh nhao nhao gãy rạp. Ngay sau đó, đại hỏa vô biên phóng vọt tới, thiêu đốt toàn bộ đám Kén hoa Thi Thần. Vô số đóa Hoa Trùng khổng lồ vặn vẹo giãy dụa bên trong liệt hỏa, cuối cùng toàn bộ đều bị đốt thành muội than.

Trên bề mặt Côn Tinh vốn cũng không có nước, nước đều bị giấu bên trong lớp vỏ mặt đất. Nhưng khỏa tiểu hành tinh này vừa đập xuống, đã đè ép đại thủy từ sâu bên trong vỏ đất trào ra. Hồng thủy ngập trời cao tới hơn mười dặm, gào thét cuộn trào mãnh liệt. Sóng nước thổi quét bốn phương tám hướng, lan tràn khắp nơi trên mặt đất.

Trên thiên không, từng khối từng khối đá lửa to lớn như núi rơi xuống như mưa, bao phủ khắp bề mặt Côn Tinh, khiến cho đám Côn Tộc may mắn còn sống sót kia cũng không chỗ để trốn. Không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ Côn Tộc bị đập chết trong trận mưa đá lửa kia.

Đất, nước, gió, lửa nhất tề càn quét hủy diệt, tràng diện vô cùng đáng sợ!

Nhưng như vậy vẫn chưa kết thúc. Khỏa tiểu hành tinh thứ hai, thứ ba, thứ tư... vẫn còn đang tiếp tục lao xuống. Liên tục mười một khỏa tiểu hành tinh vẫn còn đang nối đuôi nhau mà tới.

Mà vào lúc này, đám Côn Thần và Mẫu Thần của Côn Tộc rốt cuộc cũng hoàn thành tế tự. Linh của Mẫu Hoàng bùng phát ra Thần uy hạo hạo đãng đãng, nhập chủ vào trong nhục thân Mẫu Hoàng. Cơ hồ cùng một khoảnh khắc, một trận chấn động kịch liệt truyền tới, khiến cho Mẫu Hoàng Điện ầm ầm chấn động, nghiêng ngã bấp bênh.

Vô số tôn Côn Thần, Mẫu Thần cả kinh thất sắc, vội vàng bay nhanh ra ngoài. Bọn họ còn chưa kịp xông lên mặt đất, đã thấy lớp đất đá ầm ầm biến hình, cự lực đè ép đại địa. Lực ma sát đốt chảy đất đá, biến thành từng dòng từng dòng nham tương cuồn cuộn, hoàn toàn chặt đứt đường đi của bọn họ.

Một tôn Côn Thần mạnh mẽ xông vào tầng nham tương đang vọt tới, ngay sau đó giống như trúng phải trọng kích, thổ huyết bay ngược trở về, đụng sập từng đầu từng đầu thông đạo. Đám Côn Thần, Mẫu Thần còn lại không khỏi hoảng sợ. Trong lòng đất Côn Tinh tràn ngập những thông đạo do Côn Tộc đào móc. Lúc này, đám nham tương đang dọc theo những đường thông đạo này chảy ngược xuống, phá hủy từng cái từng cái thành thị, thành trấn và Bộ lạc Côn Tộc ở dọc đường. Những nơi dòng nham tương đi qua, hết thảy đều bị hòa tan thành nham tương.

Cho dù có Luyện Khí Sĩ Côn Tộc cường đại không sợ hãi Địa Hỏa, thì cũng bị lực nghiền ép khủng bố ép chết.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Một tôn Côn Thần giật mình nhìn một màn này, thất thanh cả kinh kêu lên:

- Là Thần Hầu, Thần Hoàng của Tổ Tinh tấn công chúng ta sao?

Loại uy năng này, căn bản không phải Thần binh, Ma Thần binh bình thường có thể làm được, cũng không phải Côn Thần, Mẫu Thần bình thường có thể làm được. Sợ rằng chỉ có tồn tại cấp Thần Hầu, Thần Hoàng mới có được chiến lực đáng sợ như vậy.

Ầm ầm!

Khỏa tiểu hành tinh thứ hai rơi xuống, chấn động càng kịch liệt hơn truyền tới, không ngừng đè ép về phía Địa Hạch, khiến cho rất nhiều Côn Thần không kịp xông lên mặt đất, chỉ có thể không ngừng phóng chạy về phía sâu bên trong Địa Hạch.

Oanh! Oanh! Oanh!

Từng khỏa từng khỏa tiểu hành tinh nhao nhao rơi xuống. Lúc này, toàn bộ mặt đất Côn Tinh đã bị thiêu đốt tan chảy. Cho dù là mặt lưng Côn Tinh trước giờ vốn vô cùng âm lãnh, lúc này cũng đã biến thành một mảnh biển lửa. Bề mặt Côn Tinh đã triệt để hóa thành một thế giới nham tương. Nham tương không ngừng chảy vào trong lòng đất, tan chảy hết thảy mọi thứ.

Chấn động và ba động vô cùng kịch liệt không ngừng đè ép về phía Địa Hạch, ép tới mức từng tôn từng tôn Côn Thần thổ huyết. Chỉ vẻn vẹn bốn khỏa tiểu hành tinh, đã oanh kích Côn Tinh tới mức cơ hồ muốn triệt để tan chảy.

Nhưng ngay lúc này, bên trong Địa Hạch, tôn Mẫu Hoàng to lớn khôn cùng kia đột nhiên mở mắt ra. Vô số con mắt kép trên nhục thân nhao nhao chuyển động. Tiếp theo, cái miệng sắc bén vô cùng đáng sợ bỗng nhiên từ trên Tổ Tinh thu hồi trở lại. Từng sợi từng sợi xúc tu xuyên qua mặt đất đang không ngừng chấn động, vươn thẳng về phía không trung.

Trên không trung, một khỏa tiểu hành tinh đang rơi xuống đột nhiên bị một sợi xúc tu xuyên thấu, bị chấn thành bột mịn. Mà sợi xúc tu này cũng bị chấn đoạn, dưới lòng đất vang lên một tiếng gầm rống giận dữ.

Chỉ thấy vô số sợi xúc tu khác xuyên qua hỏa diễm, quét ngang trên không trung, xuyên thấu, đánh nát từng khỏa từng khỏa tiểu hành tinh đang rơi xuống kia. Bất quá, đám xúc tu của Mẫu Hoàng cũng không ngừng bị chấn thương đánh gãy.

Một khỏa tiểu hành tinh cuối cùng rơi xuống, cái miệng lớn của Mẫu Hoàng nhanh như thiểm điện bắn ra, nghênh đón khỏa tiểu hành tinh đang rơi xuống kia. Mẫu Hoàng mở miệng rống lớn, rống cho toàn thân khỏa tiểu hành tinh này xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, mạnh mẽ tan rã xu thế oanh kích. Chỉ thấy khỏa tiểu hành tinh này không ngừng xoay tròn, cuối cùng cũng không có rơi xuống, cũng không lại bay ra thiên ngoại, mà biến thành một cái vệ tinh của Côn Tinh.

Ngoại trừ khỏa tiểu hành tinh này ra, xung quanh Côn Tinh còn có những vệ tinh khác, do những mảnh vỡ của tiểu hành tinh hình thành, không ngừng xoay tròn bay lượn xung quanh Côn Tinh, tổng cộng có tới hai ba mươi khỏa.

- Mẫu Hoàng!

Đám Côn Thần, Mẫu Thần may mắn còn sống sót kia không khỏi mừng rỡ vạn phần, vội vàng lễ bái tôn Mẫu Hoàng to lớn khôn cùng vô cùng khủng bố trong Địa Hạch kia. Trong lòng bọn họ chính là kính phục tới cực điểm, bộ dáng cực kỳ cuồng nhiệt, thanh âm hoan hô rung trời:

- Mẫu Hoàng vô địch!

- Mẫu Hoàng vạn vạn tuế!

- ...

Đột nhiên, tiếng tung hô dần dần giảm xuống. Từng tôn từng tôn Côn Thần, Mẫu Thần hai mặt nhìn nhau. Chỉ thấy khí tức của tôn Mẫu Hoàng kia vậy mà càng lúc càng yếu ớt, từng sợi từng sợi xúc tu rách nát tả tơi từ ngoài mặt Côn Tinh thu hồi trở về, càng lúc càng ngắn lại, thậm chí có một vài sợi xúc tu đã gãy rời. Cho dù là cái miệng có thể xuyên thấu không gian kia của Mẫu Hoàng, lúc này cũng đã xuất hiện không biết bao nhiêu lỗ thủng.

- Lực lượng mà các ngươi tế tự cho ta, đã tiêu hao sạch sẽ rồi!

Thanh âm tôn Mẫu Hoàng kia chấn động, nhưng cũng càng lúc càng thấp:

- Ta không thể tiếp tục dừng lại tại phàm gian nữa. Nếu muốn ta một lần nữa hàng lâm, nhất định phải chuẩn bị thêm càng nhiều sinh linh và Thần Ma tế tự cho ta...

Đột nhiên, Linh của tôn Mẫu Hoàng này thoát thể bay ra, hóa thành một đạo quang mang, biến mất trong hư không.

*****

- Mẫu Hoàng!

Từng tôn từng tôn Côn Thần, Mẫu Thần nhao nhao hét lớn, khóc lóc như cha mẹ chết, thất hồn lạc phách quỳ gối trước cỗ thi thể to lớn khôn cùng này. Một lúc lâu sau, đám Côn Thần, Mẫu Thần này mới chậm rãi đứng dậy, bi phẫn gần chết.

- Kẻ nào? Rốt cuộc là kẻ nào nham hiểm như vậy, phá hư đại kế mấy vạn năm của Côn Tộc ta?

- Là tôn Thần Ma nào quấy phá? Có dám hiện thân đường đường chính chính đánh một trận với chúng ta? Ở sau lưng giở âm mưu quỷ kế tính là anh hùng hảo hán gì đây?

- Mau xuất hiện a!

- ...

o0o

Toàn bộ Côn Tinh lúc này đã biến thành một quả cầu lửa thật lớn, nham tương hừng hực ba động, cuộn trào loạn xạ ở ngoài mặt Côn Tinh giống như tầng tầng sóng biển vậy, một đợt lại một đợt thổi quét. Cho dù còn có Côn Tộc nào đó may mắn chưa chết, lúc này cũng không thể trốn thoát.

Sắc mặt đám Côn Thần, Mẫu Thần cực kỳ thảm đạm. Gian gian khổ khổ kinh doanh suốt mấy vạn năm, không nghĩ tới chỉ trong một ngày đã bị đánh trở lại nguyên hình. Hơn nữa còn là ngay khoảnh khắc bọn họ vừa mới tế tự Mẫu Hoàng, kêu gọi Linh của Mẫu Hoàng từ trong Hư Không Giới trở về. Ngay tại khoảnh khắc Côn Tộc bọn họ cường đại nhất, đã bị đánh trở lại nguyên hình.

Ngoại trừ ít ỏi mấy người bọn họ, cơ hồ toàn bộ Côn Tộc đều đã chết sau tràng đại hủy diệt Tinh cầu va chạm này. Mấy ức vạn Côn Tộc, hết thảy đều hóa thành tro bụi.

Ngoài mặt Côn Tinh, trong tầng nham tương, từng tôn từng tôn Côn Thần điên cuồng giao phối với từng tôn từng tôn Mẫu Thần, tràn ngập cảm giác dã tính và Man Hoang, nhấc lên từng trận từng trận hỏa lãng nham tương.

Trong thanh âm gào thét, từng tôn từng tôn Côn Thần nhét tinh chủng vào trong cơ thể Mẫu Thần, sau đó một lần lại một lần giao phối, điên cuồng tống ra tinh chủng. Cũng không lâu lắm, cái bụng Mẫu Thần đã phình to lên.

Đột nhiên, một tôn Côn Thần tinh kiệt mà chết, mà đám Côn Thần khác cũng là ủ rũ uể oải. Qua không bao lâu, lại có thêm mấy tôn Côn Thần nữa tinh kiệt mà chết. Mà cái bụng của đám Mẫu Thần kia cũng biến thành giống như viên cầu vậy.

Phốc phốc phốc!

Trong cơ thể Mẫu Thần, từng sợi từng sợi xúc tu mọc dài ra, đâm vào trong tầng nham tương, tống ra từng quả từng quả trứng trùng cao cỡ thân người. Số lượng lên tới trăm ngàn trứng trùng bị gieo sâu vào bên trong Côn Tinh. Đám trứng trùng này cũng không lập tức nở ra, mà chỉ không ngừng hấp thu năng lượng trong nham tương Côn Tinh, chính là đang trong quá trình dựng dục.

Mấy tháng sau, bề mặt Côn Tinh dần lạnh xuống. Năng lượng trong nham tương cũng bị đám trứng trùng Côn Tộc này hấp thu đi. Từng cái từng cái tính mạng kỳ diệu đang trong quá trình dựng dục, chỉ là cũng không có nở ra. Sâu bên trong lòng đất Côn Tinh, vẫn còn có không ít nham tương hừng hực. Đám trứng trùng này cứ như vậy bị chôn sâu dưới lòng đất.

Một tôn Mẫu Thần mọc ra nửa thân trên Ma nữ, mở ra tám cánh tay, phảng phất như muốn ôm lấy không trung, lẩm bẩm:

- Các con của ta, các ngươi nhất định sẽ có ngày xuất hiện trên thế gian! Đợi tới lúc các ngươi ngửi được mùi vị huyết nhục của những sinh linh khác, các ngươi sẽ có thể phá đất chui lên, ăn hết bọn chúng! Các con của ta, khi đó, các ngươi chính là chúa tể của cái thế giới này! Tới lúc đó, các ngươi sẽ lại thức tỉnh Mẫu Hoàng, mà hậu đại của chúng ta sẽ ở trên Tổ Tinh chờ đợi các ngươi và Mẫu Hoàng hàng lâm!

Đám Côn Thần may mắn còn sống sót vẫn là uể oải không chịu nổi, cùng với mấy tôn Mẫu Thần bay ra khỏi Côn Tinh, nhắm hướng Tổ Tinh bay đi. Trên bề mặt Côn Tinh, thi thể mấy tôn Côn Thần tinh kiệt mà chết kia hóa thành từng ngọn từng ngọn núi cao, hình thù kỳ quái, bị tro bụi trên không trung rơi xuống che khuất diện mạo vốn có.

Trong tinh không, hai mươi bốn tôn Côn Thần và Mẫu Thần may mắn còn sống sót quay đầu nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ khỏa Côn Tinh trở nên hoang liêu tĩnh mịch. Côn Tinh sẽ dần dần lạnh xuống, biến thành một khỏa Tinh cầu màu lam, bị một tầng băng tuyết bao trùm, không còn chút khí tức sinh mệnh nào.

Một tôn Mẫu Thần thu hồi ánh mắt, lẩm bẩm:

- Nếu chúng ta đã thất bại, vẫn còn có những hài tử của chúng ta chờ đợi ở chỗ này, báo thù cho chúng ta, huyết tẩy Tổ Tinh! Chỉ cần sinh linh của Tổ Tinh đạp chân lên nơi này, các hài tử của chúng ta sẽ liền tỉnh lại, lấy mạng bọn chúng!

- Đi thôi! Chúng ta đi thôi! Đi Tổ Tinh!

- Hai năm sau, chúng ta sẽ tới nơi đó, huyết tẩy tất cả sinh linh trên ngôi sao này, báo thù rửa hận!

o0o

Phụ cận Mộc Diệu Tinh, một khỏa tiểu hành tinh phương viên ngàn dặm bay tới, xông vào trong vòng hấp lực của Mộc Diệu Tinh. Chung Nhạc điều chỉnh quỹ đạo khỏa tiểu hành tinh này, để cho Kén hoa Thi Thần thôi động tiểu hành tinh phi hành xoay quanh Mộc Diệu Tinh một vòng lại một vòng, mượn dùng hấp lực của Mộc Diệu Tinh, không ngừng gia tốc. Hắn chuẩn bị mượn dùng hấp lực của khỏa Mộc Diệu Tinh vô cùng to lớn này ném khỏa tiểu hành tinh này ra ngoài, dùng tốc độ nhanh hơn bay trở về Tổ Tinh.

- Đó là...

Lúc này, mọi người chợt nhìn về phương hướng Côn Tinh. Chỉ thấy ở nơi đó, quang mang của Côn Tinh đột nhiên tăng lên gấp mấy trăm lần, cực kỳ chói mắt.

Thiên Ma Phi lẩm bẩm:

- Tình nhân, mười hai khỏa tiểu hành tinh kia của ngươi, thật sự đã đụng trúng Côn Tinh rồi! Thật xinh đẹp a...

Một màn này quả thật xinh đẹp lộng lẫy, là một loại mỹ cảm hủy diệt. Có thể tưởng tượng lần va chạm này là khủng bố tới mức nào.

- Thật xinh đẹp a!

Đám nữ hài tử từ xa xa nhìn lại, ánh mắt mê ly, có chút mê say.

Phương Kiếm Các và Cô Hồng Tử thì lại liếc nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự hoảng sợ trong mắt đối phương. Đây chính là lực lượng của thiên địa a! Mặc dù là do Chung Nhạc thôi động, nhưng lại là lực lượng thiên địa chân chân chính chính. Dùng lực lượng mang tính hủy diệt do ngôi sao va chạm sinh ra, đốt trụi tầng khí quyển của Côn Tinh, biến Côn Tinh thành một khỏa hỏa cầu tràn ngập nham tương, chấn động địa thủy phong hỏa, hủy diệt hết thảy mọi thứ.

- Quỹ tích của Côn Tinh đã bị mười hai khỏa tiểu hành tinh này thay đổi, căn bản không thể bay về phía Tổ Tinh nữa rồi!

Chung Nhạc cũng đang từ xa nhìn lại, trong lòng tính toán quỹ tích của Côn Tinh, chợt thở phào nhẹ nhõm một tiếng, mỉm cười nói.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)