Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0546

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0546: Lục Đạo hàng ma
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Sắc mặt Tân Hỏa ngưng trọng, nói:

- Ta nhớ lại khỏa Nội đan Thú Thần mà ngươi đạt được trong Thú Thần Lĩnh kia. Trong khỏa Nội đan Thú Thần có bóng dáng của một con Long Tương, quả thật có chút tương tự với con Long Tương vừa rồi. Sơn lĩnh tôn Thú Thần Long Tương kia rơi xuống...

- Là Thú Thần Lĩnh!

Trong lòng Chung Nhạc cảm thấy vạn phần quỷ dị. Địa phương Thú Thần Long Tương rơi xuống mơ hồ chính là địa hình của Thú Thần Lĩnh. Mặc dù có chút bất đồng với Thú Thần Lĩnh hiện tại, nhưng đó là địa hình biến thiên do thời gian tuế nguyệt trôi qua tạo thành, còn đại thể sơn thế cũng không có bao nhiêu biến hóa.

Thú Thần Lĩnh là địa phương Chung Nhạc khởi nghiệp, hắn nhận được Nội đan Thú Thần từ nơi đó, cũng chính là Nguyên đan Long Tương, đã luyện hóa tinh khí của Nội đan Thú Thần, chiết xuất huyết mạch Phục Hy, lúc này mới khiến cho hắn từng bước một thức tỉnh huyết mạch Phục Hy và Phục Hy Thần Nhãn, mới có được những thành tựu phía sau.

Chẳng lẽ nói, tôn Thú Thần Long Tương vừa rồi và tôn Thú Thần Long Tương tại Thú Thần Lĩnh, đều là cùng một người? Chỉ là, hắn vừa mới gặp mặt tôn Thú Thần Long Tương kia, hơn nữa còn bị cái đuôi của Thú Thần Long Tương quét trúng, suýt chút nữa bị quét chết. Rõ ràng là vừa mới gặp qua, làm sao có thể đã chết không biết bao nhiêu năm? Hắn làm sao có thể đạt được Nội đan của tôn Thú Thần này?

- Cái này quá mức quỷ dị a?

Chung Nhạc nhất thời mờ mịt, cảm thấy đầu óc có chút cháng váng. Quá đáng sợ rồi! Quá mức quỷ dị! Hắn chưa bao giờ gặp qua những chuyện tương tự, cũng chưa từng nghe nói qua loại chuyện này. Tràng diện này hẳn không phải loại cố sự tái hiện như Tây Hoang Thần Đình trước đây, mà là chân thật phát sinh.

Cố sự Tây Hoang Thần Đình tái hiện, là do uy năng của Chiến Tranh Hào Giác quá mạnh, lạc ấn một màn kia vào trong thời không. Lúc kèn lệnh xuất hiện, uy năng khiến cho một màn Ích Tà Thần Hoàng chôn giết Chư Thần kia lại hiện ra. Mà vừa rồi Chung Nhạc thật sự đã tiến vào phiến chiến trường Thượng Cổ kia, thân trúng thần thông, suýt chút nữa đã chết trong hỗn chiến. Hơn nữa, tôn Thú Thần Long Tương kia còn nói với hắn nói một câu. Làm sao có thể xuất hiện loại chuyện này? Hắn làm sao có thể gặp mặt người đã chết?

Tân Hỏa cũng không thể giải đáp khốn hoặc này của hắn. Đốm lửa nhỏ này kiến thức rộng rãi, nhưng cũng chưa từng thấy qua loại chuyện quỷ dị như vậy.

Xa xa, Đại Chân Lão Mẫu cũng bị âm phong cuốn trở về, hạ xuống mặt đất, từng ngụm từng ngụm phun máu. Nó bị âm phong cuốn đi thời gian khá lâu, bị thương cũng nặng, so với Chung Nhạc còn thê thảm hơn một chút. Tôn Mẫu Thần này nhìn thấy Chung Nhạc, đột nhiên mạnh mẽ đè xuống thương thế, xoay người bỏ chạy:

- Chung Sơn thị, ngươi không cảm thấy chúng ta hẳn là nên liên thủ đối kháng quỷ dị nơi này sao? Nếu chúng ta lại đấu nữa, sợ rằng không kẻ nào có thể sống sót rời khỏi a!

Chung Nhạc vừa muốn đuổi theo, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, phun ra một ngụm tiên huyết. Trong thời gian một cái nháy mắt này, Đại Chân Lão Mẫu đã chạy ra hơn một dặm, rời khỏi tầm mắt của hắn. Chung Nhạc trấn áp xuống thương thế, cười ha hả nói:

- Đại Chân Lão Mẫu, ngươi nói liên thủ, ta rất tán thành! Bất quá, ngươi chạy trốn nhanh như vậy, chúng ta làm sao liên thủ đây?

Tôn Mẫu Thần kia không ngừng chạy loạn, thủy chung ở bên ngoài tầm mắt của hắn, cũng không có đi xa, từ xa nói vọng lại:

- Hừ! Ta không tin được ngươi... Đoán chừng, ngươi cũng không tin ta? Ha hả...

Chung Nhạc cười lạnh, tiếp tục tiến lên. Hiện tại tôn Mẫu Thần này đã sợ, triệt triệt để để sợ, không dám tới giết hắn, cũng không dám cách hắn quá xa. Đoán chừng nàng là bị sự quỷ dị của tòa Tự Nhiên Chi Thành này hù dọa. Bất quá, hắn cũng đã bị trọng thương, bị Thần Ma đánh trúng hai kích. Mặc dù đối với Thần Ma cũng không phải là rất nặng, hơn nữa chỉ là dư ba thần thông, nhưng suýt chút nữa đã lấy mạng của hắn. Nếu không phải hắn đã luyện thành Bất Tử Chi Thân, sợ rằng vừa trúng kích thứ nhất đã sớm chết rồi.

- Trong thương thế của ta còn lưu lại tàn văn của thần thông Thần Ma. Lẽ nào ta thật sự đã trở về hơn tám vạn năm trước sao?

Chung Nhạc luyện hóa tàn văn thần thông còn sót lại trong cơ thể, trong lòng kinh ngạc nói:

- Thật sự có chuyện quỷ dị như vậy sao?

Đột nhiên, phía trước nhất thời hào quang lóe lên, chớp chớp tắt tắt, lúc sáng lúc tối. Chung Nhạc đi tới nơi đó, chỉ thấy đây là một tòa Thần Mộ thật lớn. Lúc này, Thần Mộ đã bị mở ra, quan tài bên trong cũng đã bị xốc lên, trong quan tài không có thi cốt.

- Hẳn là hành vi của đám Thần Ma bộ hạ Ích Tà Thần Hoàng... Hửm? Nơi này có dấu vết chiến đấu!

Trong lòng hắn nhất thời căng thẳng, đảo mắt quan sát vết tích bốn phía. đám Thần Ma bộ hạ của Ích Tà Thần Hoàng mở ra một tòa Thần Mộ ở chỗ này, hẳn là trong lúc bất chợt gặp phải chuyện bất trắc, trong lúc gấp gáp phản kháng, bởi vậy dấu vết chiến đấu rất mất trật tự. Trong quan tài không có thi cốt, nhưng bên ngoài Thần Mộ không ngờ lại có thi cốt, hơn nữa cũng không chỉ một cỗ.

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, tinh tế quan sát đám hài cốt này. Chỉ thấy linh lực trong đám thi cốt này đều đã bị hút sạch, trong này không có bất kỳ vết tích của văn lộ Đồ đằng. Thần Ma thời đại bất đồng, thần thông cũng có chút khác biệt, mang theo lạc ấn thần thông của thời đại kia. Nếu trên thi cốt còn có văn lộ Đồ đằng lạc ấn, sẽ có thể suy đoán ra đại khái thời đại của Thần Ma khi còn sống. Nhưng linh lực trên thi cốt đã tiêu tán, văn lộ Đồ đằng đã bị lau đi, vậy thì khó có thể kết luận thời đại.

- Đáng tiếc! Không biết trong đám hài cốt này có thi cốt trong quan tài hay không?

Chung Nhạc liếc nhìn nắp quan tài và hai bên vách quan tài. Chỉ thấy trên đó có không ít vết trảo thật sâu, tựa hồ thi thể bên trong đang cố gắng giãy dụa leo ra ngoài vậy. Hắn lại đi tới bên cạnh đám thi cốt kia, từng cỗ từng cỗ kiểm tra. Đột nhiên, hắn dừng lại trước một cỗ xương khô, sắc mặt ngưng trọng. Trên xương ngón tay của cỗ xương khô này có vụn gỗ của quan tài!

- Là thi cốt của Thần Ma Thượng Cổ mai táng trong quan tài đã sống lại! Loại chuyện này, ta từng gặp qua!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, thấp giọng nói:

- Quy Khư! Lục Đạo Luân Hồi!

*****

Quy Khư bị lực lượng còn sót lại của Lục Đạo Luân Hồi ảnh hưởng, có chút tồn tại cổ lão chết mà không tiêu tan, thi thể cũng sẽ phục sinh trở lại. Mà thi thể trong quan tài này chắc cũng là trong lúc bất chợt sống lại, thống hạ sát thủ với đám bộ hạ của Ích Tà Thần Hoàng, giết cho bọn họ trở tay không kịp.

- Không đúng! Không đúng! Nếu là Lục Đạo Luân Hồi, vậy vì sao những thi cốt khác không có sống lại? Đám thi cốt Thần Ma vừa rồi ta gặp phải kia số lượng cũng không ít, sao bọn họ không bị lực lượng Lục Đạo ảnh hưởng mà sống lại?

Chung Nhạc trăm mối không thể hiểu nổi. Đột nhiên, đại địa thoáng chấn động, dưới lòng đất mơ hồ có quang mang chiếu rọi. Hắn lập tức cảm giác được linh lực của bản thân rục rịch xuất động.

- Đây là...

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Đột nhiên, từng đạo từng đạo quang mang từ dưới lòng đất giống như dòng nước chảy ra, chui vào trong từng cỗ từng cỗ xương khô trên mặt đất kia.

- Không tốt!

Chung Nhạc lập tức phóng chạy như điên, rời xa đám xương khô kia. Chỉ nghe sau lưng truyền tới thanh âm gào thét nặng nề. Đám xương khô kia vậy mà một cỗ tiếp theo một cỗ đứng lên.

Tân Hỏa đứng trên đầu vai hắn, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên người đám xương khô kia không ngờ lại có huyết nhục nhanh chóng diễn sinh, sinh trưởng. Từng chút từng chút cơ nhục sinh ra, huyết quản thình thịch nhảy lên. Thậm chí còn có thể nhìn thấy trong lồng ngực thi cốt xuất hiện trái tim đập thình thịch. Đám xương khô giống như từ trong tử vong phục sinh trở lại vậy, giống như đã tu thành Bất Tử Chi Thân, lại muốn khôi phục thành thân thể huyết nhục. Tân Hỏa không khỏi lẩm bẩm:

- Tòa Tự Nhiên Chi Thành này, thật ra phải gọi là Quỷ Dị Chi Thành mới đúng!

Tổng cộng bốn tôn Thần Ma phục sinh, thân thể vĩ ngạn, toàn thân lan tỏa Thần lực, đột nhiên nhìn về phía Chung Nhạc, ánh mắt sắc bén như điện. Sau đó, từng đạo từng đạo thân ảnh di chuyển, giết về phía Chung Nhạc. Sắc mặt Tân Hỏa nhất thời khẩn trương, vội vàng nói:

- Lần này nguy rồi! Nhạc tiểu tử, mau giao nhục thân ngươi cho ta. Đám Thần Ma này bị lực lượng quỷ dị điều khiển, ngươi xa xa không phải là đối thủ. Cũng không biết với tu vi nội tình hiện tại của ngươi, có thể đối kháng lại đám Thần Ma chết mà phục sinh này hay không... Hửm?

Hắn khẽ di một tiếng, chỉ thấy từng cái từng cái cánh tay từ dưới nách Chung Nhạc mọc ra, ngón tay không ngừng nhảy lên, nhanh chóng kết ấn, thi triển ra một môn ấn pháp kỳ dị. Chính là thần thông Bàn Cổ Lục Đạo!

Lúc này, bốn tôn Thần Ma chết mà phục sinh kia đã phóng tới sau lưng hắn, thân thể quảng đại, thần thông vô biên. Quang luân sau đầu đám Thần Ma chuyển động, phát ra đạo âm ầm vang.

Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, sau lưng đại phóng quang minh. Sáu đạo quang luân chuyển động. Trong mơ hồ, một tôn Thần Nhân Bàn Cổ uy nghiêm ngồi bên trong tầng tầng quang luân. Từng đạo hào quang đại phóng, chiếu rọi hư không. Hắn đánh ra một ấn, quang luân nhanh chóng chuyển động. Thanh âm tế tự nhất thời từ trong tầng tầng quang luân truyền ra, ngâm xướng xung quanh Thần Nhân Bàn Cổ, giống như vạn linh thiên địa nhất tề triều bái, đồng thanh tế tự vậy.

Sắc mặt bốn tôn Thần Ma kia không chút biểu tình, tiếp tục giết tới. Đột nhiên, bên trong cơ thể bọn họ chợt nhảy lên từng đạo từng đạo quang mang, thoát thể bay ra, vậy mà bay vào trong cơ thể tôn Thần Nhân Bàn Cổ sau đầu Chung Nhạc.

Bàn tay của bốn tôn Thần Ma kia đã vươn tới trước mặt Chung Nhạc. Nhưng lúc này, một mùi hôi thối đột nhiên truyền tới. Huyết nhục trên người đám Thần Ma phục sinh kia vậy mà trong nháy mắt mục nát, tan rã, hóa thành từng mảng từng mảng thịt thối, từ trên thân thể rơi xuống. Da dẻ bọn họ rách nát, huyết dịch khô quắt, lục phủ ngũ tạng trong bụng rơi xuống đầy đất, ngay sau đó liền hóa thành hư ảo.

Nhưng bốn bàn tay xương khô vẫn như cũ hung hăng vỗ lên trên người Chung Nhạc, mạnh mẽ đánh bay hắn. Toàn thân Chung Nhạc lăn lông lốc, đụng sập từng tòa từng tòa cung điện, đụng ngã từng cây từng cây cột, cuối cùng mới có thể dừng lại.

- Oa!

Hắn há miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm tái nhợt, vừa mới định đứng dậy, đột nhiên xương cốt trong cơ thể truyền tới thanh âm nổ vang, toàn thân xụi lơ trên mặt đất. Bốn tôn Thần Ma kia mặc dù chết rất nhanh, nhưng lực lượng thần thông còn sót lại vẫn suýt chút nữa đã đánh chết hắn.

Chung Nhạc ngồi xếp bằng xuống, vận công chữa thương. Lúc này, ở xa xa, Đại Chân Lão Mẫu đột nhiên xuất hiện, nhìn về phía hắn, trong ánh mắt toát ra quang mang do dự. Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lấy ra Thần Dực Đao, phốc một tiếng cắm lên trên mặt đất. Đại Chân Lão Mẫu cười khúc khích, cất bước đi ra, mỉm cười nói:

- Tiểu quỷ, nếu ngươi không lấy Thần Dực Đao ra, ta còn không dám tới giết ngươi. Ngươi lấy Thần Dực Đao ra, ngược lại thể hiện ngươi đã không còn át chủ bài, bị thương quá nặng, cho nên mới dùng thanh đao này dọa ta!

Chung Nhạc vẫn như cũ gia tăng chữa thương, lạnh nhạt nói:

- Đại Chân, ngươi làm sao biết ta không phải cố ý lấy thanh đao này ra, dụ dỗ ngươi mắc lừa, tự mình tới đây tìm chết?

Đại Chân Lão Mẫu nhất thời chần chừ, trù trừ không tiến lên, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiểu tử này xảo trá dị thường, lúc trước đã giả dạng làm Thần Đèn, suýt chút nữa khiến cho ta tự hiến tế mà chết. Hiện tại mặc dù hắn đã bị thương nặng, nhưng cũng có khả năng là đang dụ dỗ ta mắc lừa...

Nó suy tư trong chốc lát, cười khúc khích, lặng yên thối lui. Chung Nhạc cũng không chút nào thả lỏng, vẫn như cũ cảnh giác bốn phía. Sau một lúc lâu, chỉ nghe cách đó không xa truyền tới thanh âm của Đại Chân Lão Mẫu:

- Tiện nghi cho ngươi rồi! Lần sau sẽ tính sổ với ngươi!

Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ không có bất kỳ thả lỏng nào. Trong bóng tối, Đại Chân Lão Mẫu chờ đợi hồi lâu, cũng không tìm được cơ hội đánh lén, chỉ đành lắc đầu, lúc này mới thật sự rời đi. Ánh mắt Đại Chân Lão Mẫu chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiểu quỷ này tâm tư kín đáo, kín không kẽ hở, không tìm được sơ hở. Nếu hắn lớn lên thành Thần Ma, vậy thì vô cùng đáng sợ rồi! Không thể để cho hắn còn sống rời khỏi, nhất định phải chơi chết hắn! Trong tòa Tự Nhiên Chi Thành này, nói không chừng còn có các loại bảo bối Linh khí, Linh đan gì đó. Nếu có thể khôi phục được một chút tu vi, chơi chết hắn chính là dễ như trở bàn tay, không tốn bao nhiêu sức lực... Hửm? Nơi này còn có Thần dược!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)