Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0569

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0569: Tế phẩm thứ hai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trong lòng Chung Nhạc chấn động, lập tức nghĩ tới lúc trước chính mình mấy lần dùng Thái Dương Thần Đao chém lên cơ thể Phong Vô Kỵ, chém trúng cái đầu của hắn, muốn chém chết Nguyên thần hắn, nhưng thủy chung luôn bị một cỗ lực lượng cổ quái ngăn cản. Hắn còn tưởng rằng Nguyên thần của Phong Vô Kỵ vô cùng mạnh mẽ, có thể ngăn cản Thái Dương Thần Đao của hắn.

Trong lúc giao chiến, hắn không rảnh điều tra, mà hiện tại Phong Vô Kỵ đã bị hắn chém bay đầu, cướp vào trong tay, không ngờ vẫn không cách nào chém vào cái đầu của hắn. Điều này nói rõ không phải Nguyên thần của Phong Vô Kỵ cường đại, mà là trong cái đầu này của Phong Vô Kỵ có cổ quái.

Chung Nhạc đang định để cái đầu này vào trong Bí cảnh Nguyên thần, tiếp tục truy sát Phong Vô Kỵ, đột nhiên trong đầu Phong Vô Kỵ chợt truyền tới một cỗ tinh thần lực ba động như có như không.

- Là Chung Sơn thị sao? Nếu ngươi giúp Lão tổ ta thoát khốn, ta sẽ cấp cho ngươi tài phú ngập trời, chỗ tốt vô cùng tận, khiến cho ngươi độc bá Tổ Tinh, thành Thần thành Tổ!

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra:

- Tựa hồ là thanh âm của Hiếu Mang Lão tổ!

Cỗ tinh thần lực ba động này tiếp tục dụ dỗ:

- Chung Sơn thị, ngươi yên tâm! Chỉ cần ngươi có thể giúp ta thoát khốn, ta tuyệt sẽ không nuốt lời! Hiếu Vô Kỵ tính là cái gì? Chỉ cần ta hô lên một tiếng, toàn bộ Hiếu Mang Thần Tộc ta vẫn sẽ lại là bộ hạ của ta. Cả một Thần Tộc khổng lồ như thế mặc cho ngươi sai sử, cộng thêm Lão tổ ta, đủ để cho ngươi nhất thống thiên hạ, đạt được lực lượng tế tự vô cùng vô tận!

Lúc này, Phong Vô Kỵ đã bỏ chạy thật xa, không nhìn thấy hình bóng. Nhưng hắn vẫn như cũ vô cùng mạnh mẽ, không ngừng thi triển Ngôn Xuất Pháp Tùy, một đường bày bố tầng tầng phong cấm, giá ngự phong vũ lôi điện bão táp lao đi, rất khó lại tìm được tung tích của hắn. Chung Nhạc chần chừ một chút, dừng bước lại, quan sát cái đầu này.

- Chẳng lẽ Hiếu Mang Lão tổ đang bị nhốt trong Thức hải của Phong Vô Kỵ sao? Khó trách có thể ngăn cản được Thái Dương Thần Đao của ta! Hiếu Mang Lão tổ quả thật có loại bản lãnh này... Không đúng! Không đúng! Hiếu Mang Lão tổ bị nhốt ở trong Thức hải Phong Vô Kỵ, loại phong cấm mà ngay cả hắn cũng có thể khốn trụ được, tự nhiên có thể ngăn cản được Thần đao của ta!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, một cỗ pháp lực cùng với tinh thần lực nhất thời tiến vào Thức hải của Phong Vô Kỵ, nhìn xem rốt cuộc là vật gì đang vây khốn Hiếu Mang Lão tổ, đồng thời ngăn cản Thần đao của chính mình. Không ngờ pháp lực và tinh thần lực của hắn vừa mới thăm dò vào Thức hải của Phong Vô Kỵ, lập tức giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn, trong nháy mắt đã bị luyện hóa sạch sẽ.

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, trong khoảnh khắc tiếp xúc ngắn ngủi này, hắn đã nhìn thấy Thức hải của Phong Vô Kỵ bị vô số phù văn Đồ đằng kim quang xán lạn bao phủ, có được lực luyện hóa và lực phòng ngự đáng sợ, luyện hóa hết thảy, bảo vệ chặt chẽ cả trong lẫn ngoài. Chính là những phù văn này, đã khiến cho hắn không thể chém chết Nguyên thần của Phong Vô Kỵ, đồng thời vây khốn Hiếu Mang Lão tổ.

- Xem ra, Hiếu Mang Lão tổ là bị vây ở trong Thức hải Phong Vô Kỵ, bị Phong Vô Kỵ luyện hóa. Khó trách tu vi thực lực của Phong Vô Kỵ đột nhiên tăng mạnh như vậy!

Trong lòng Chung Nhạc bừng tỉnh, thấp giọng nói:

- Nhất định là Hiếu Mang Lão tổ sau khi nhục thân bị đánh chết, thân tử nhưng đạo chưa tiêu, lại nổi lên ý niệm đoạt xá trọng sinh, nghĩ muốn đoạt xá Phong Vô Kỵ, lại bị Phong Vô Kỵ ám toán, vây khốn luyện hóa. Chó cắn chó, cái miệng đầy lông! Bất quá, Phong Vô Kỵ cũng vì vậy mà đạt được chỗ tốt cực lớn, tu vi thực lực tăng mạnh. Nhưng hắn tích lũy cảnh giới không đủ, không thể đột phá tu thành Nguyên thần Thuần dương, cho nên mới phát động binh đao, chủ động đi khiêu chiến Thần Linh các tộc!

Về sau, ngay cả Thần Linh cũng không thể mang tới cho hắn càng nhiều áp lực, vì vậy hắn mới tìm tới Uy Huyết Thần. Trong Chư Thần Tây Hoang, Uy Huyết Thần chính là yếu nhất. Uy Huyết Thần mặc dù công pháp quỷ dị, hơn nữa có thể ẩn nấp trong không gian, tới vô ảnh đi vô tung, nhưng lực công kích của hắn lại là yếu nhất trong Chư Thần. Chỉ cần không thể một chiêu đánh chết Phong Vô Kỵ, Phong Vô Kỵ sẽ có thể dùng hắn làm đá mài đao, không ngừng ma luyện chính mình.

Mà hiện tại, cái đầu mà Chung Nhạc chém rơi này, chính là cái đầu chủ yếu nhất của Phong Vô Kỵ. Hiếu Mang Lão tổ chính là bị phong cấm ở trong này.

- Nếu là vậy, ta chẳng phải là đã có tế phẩm thứ hai rồi sao?

Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, trên mặt lộ ra nụ cười:

- Tự Nhiên Chi Thành là tế phẩm đầu tiên, Hiếu Mang Lão tổ chỉ có thể đặt ở vị trí thứ hai. Chỉ là không biết Phong Vô Kỵ rốt cuộc đã thôn phệ bao nhiêu tu vi pháp lực của tôn Thần Hầu Chi Linh này? Hẳn là cũng không nhiều lắm a! Hiện tại hắn không tiêu hóa được bao nhiêu, chỉ có thể chứa đựng bên trong Thức hải!

- Chung Sơn thị, nếu ngươi giúp ta thoát khốn...

Tinh thần lực của Hiếu Mang Lão tổ vẫn như cũ không ngừng truyền tới.

- Phong Vô Kỵ rốt cuộc lấy được bảo bối từ nơi nào? Không ngờ lại có thể trấn áp Hiếu Mang Lão tổ vào trong Thức hải chính mình, tiến hành luyện hóa, khiến cho tôn Thần Hầu Chi Linh này thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!

Chung Nhạc lâm vào suy tư, đối với lời cầu cứu của Hiếu Mang Lão tổ căn bản chính là mắt điếc tai ngơ:

- Chẳng lẽ là tôn Tiên Thiên Thần đã truyền thụ cho hắn Ngôn Xuất Pháp Tùy kia? Có khả năng này! Đoán chừng cũng chỉ có tồn tại bậc này, mới sẽ có được thực lực siêu tuyệt như vậy!

Hiếu Mang Lão tổ vẫn không ngừng dụ dỗ:

- Chỉ cần ngươi giúp ta thoát khốn, ta hứa hẹn Hiếu Mang Thần Tộc ta sẽ không ăn Nhân Tộc nữa! Không chỉ như thế, ta còn có thể định ra quy củ với các tộc Thần Ma, để cho Nhân Tộc các ngươi đạt được địa vị tương đương với các tộc Thần Ma ta. Từ nay về sau, Nhân Tộc các ngươi sẽ không còn là thức ăn của Vạn Tộc nữa...

Chung Nhạc nhét cái đầu của Phong Vô Kỵ vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, khóe mắt lóe lên:

- Thức ăn? Mười vạn năm! Nhân Tộc ta đã làm thức ăn của Thần Ma Vạn Tộc suốt mười vạn năm rồi a? Ta muốn phong ấn Thần Ma Vạn Tộc các ngươi, để cho các ngươi cũng trở thành thức ăn một lần!

o0o

Phong Vô Kỵ thi triển Ngôn Xuất Pháp Tùy, bày bố tầng tầng cấm cố, cuối cùng cũng bỏ rơi Chung Nhạc lại phía sau. Hắn một đường chạy thẳng về phía Tây, vượt qua Đại Tuyết Sơn, bay nhanh như điên, bay tới trên đại hải, lại chuyển hướng sang phía Bắc, chạy vào khu vực hắc ám của Bắc Cực, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Thua rồi! Cuối cùng vẫn là thua rồi!

*****

Trong cơ thể hắn vẫn còn có sinh cơ và sinh mệnh lực khổng lồ của Thần Hầu. Cái đầu đứt lại tái sinh, ở sau lưng lại mọc ra một cái đầu người khác, sắc mặt âm trầm bất định, thở dài một tiếng, cảm thán lẩm bẩm:

- Nuôi hổ thành họa! Nuôi hổ thành họa a! Năm xưa ta hẳn là không nên thưởng thức hắn, chỉ điểm hắn tu hành, vì vậy mới có trận thua ngày hôm nay. Hơn nữa, ngay cả Hiếu Mang Lão tổ cũng bị hắn đoạt mất...

Sau một lúc lâu, sắc mặt hắn khôi phục lại như thường, tâm cảnh rất nhanh đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

- Chung Sơn thị quả thật rất lợi hại, là ta đã khinh thường hắn! Lần này ta khinh thường hắn, nhưng lần sau ta sẽ không mắc phải sai lầm này nữa! Cái đầu kia, ta nhất định phải đoạt lại, đích thân đoạt lại từ trong tay hắn! Hiện tại, năng lượng tích lũy trong cơ thể ta đã đủ để ta đột phá tới Nguyên thần Thuần dương rồi, còn thiếu chỉ là lịch lãm và lĩnh ngộ!

Phong Vô Kỵ tế khởi cây dù trắng, cất bước rời khỏi khu vực hắc ám, thấp giọng nói:

- Nếu ta sợ hãi Chung Sơn thị, mãi mãi trốn ở chỗ này, chỉ sợ đời này vĩnh viễn cũng không thể tu thành Nguyên thần Thuần dương. Ta cần phải đi ra, tiếp tục lịch lãm, khiêu chiến đám Thần Linh kia!

o0o

Xa xa, trên huyết hải, Cửu Đầu Sư Tử đang liều mạng chiến đấu với Uy Huyết Thần. Huyết hải ba động ngập trời, Uy Huyết Thần xuất quỷ nhập thần, khi thì ẩn nấp trong không gian, khi thì ẩn thân trong huyết hải, mặc cho Đại Sư Tử công kích như thế nào, thủy chung cũng không thể gây tổn thương tới hắn nửa phần.

Mà lúc này Sư Bất Dịch cũng đã liều mạng, mi tâm trên chín cái đầu nứt ra, lộ ra chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn, chém rách không gian, uy năng cực kỳ đáng sợ.

Yêu Thần Minh Vương Quyết của Đại Sư Tử sớm đã được Chung Nhạc bổ toàn. Yêu Thần Minh Vương Quyết vốn nổi danh với pháp lực và khí huyết bá đạo, Minh Vương Quyết sau khi bổ toàn đã không còn bất kỳ sơ hở nào nữa. Chung Nhạc lại còn móc ra con mắt của Long Nhạc cấp cho hắn, mà con mắt của Long Nhạc chính là Nhật Nguyệt Trọng Đồng mà Chung Nhạc đã trăm cay ngàn đắng luyện ra, dùng khí Thuần Dương, khí Thuần Âm luyện thành.

Dù là như vậy, nhưng Sư Bất Dịch cũng là mình đầy thương tích. Hắn không ngừng rống giận, chấn cho huyết hải nổ tung, nhưng cũng không thể lưu lại bất luận vết thương gì trên người Uy Huyết Thần. Hoàn toàn trái ngược, huyết hải lại còn bao phủ lấy hắn, biến thành một cái hỏa lò huyết sắc thật lớn, giam hắn vào trong đó, căn bản không thể thoát thân.

Huyết hải này vô cùng âm tà, huyết khí xâm nhập vào trong cơ thể Sư Bất Dịch, không ngừng luyện ra tu vi và khí huyết của hắn, dung nhập vào trong huyết hải. Uy Huyết Thần lại xuất quỷ nhập thần, không ngừng đánh lén, khiến cho hắn chật vật không chịu nổi.

Cứ mãi như vậy, Sư Bất Dịch cũng không dám nói chính mình có thể chạy thoát được. Nếu tu vi hắn lại tiếp tục suy giảm, sợ rằng sẽ phải chết trong huyết hải, biến thành một cỗ thi thể trong huyết hải.

- Nếu tên Chung Nhạc kia đã chết thì tốt rồi, nhưng hắn hết lần này tới lần khác lại không chết!

Trong lòng Sư Bất Dịch âm thầm kêu khổ. Chung Nhạc không chết, hắn cũng không thể cướp đường bỏ chạy. Hiện tại tu vi thực lực hắn hơn xa trước đây, nếu muốn bỏ chạy, Uy Huyết Thần cũng không lưu nổi hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại không thể trốn, bằng không Chung Nhạc nổi giận, trực tiếp để cho Côn Tộc ăn sạch Nguyên thần của hắn.

- Hửm? Không ngờ tiểu tử này lại thật sự đánh bại tên Phong Vô Kỵ kia!

Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc chém đứt cái đầu của Phong Vô Kỵ, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ. Sợ chính là không ngờ chiến lực của Chung Nhạc lại kinh người như vậy. Sự tình Uy Huyết Thần không làm được, không ngờ hắn lại có thể làm được. Mừng chính là Chung Nhạc rốt cuộc có thể tới đây trợ giúp chính mình nghênh chiến Uy Huyết Thần rồi. Một mình hắn không phải là đối thủ của Uy Huyết Thần, hai người liên thủ, cho dù không địch lại, tự bảo vệ mình cũng đã đủ rồi.

- Tên khốn kiếp này đang làm gì đó?

Sư Bất Dịch nhìn thấy Chung Nhạc không ngờ lại đứng ngẩn người ở chỗ đó, không chút nào có ý tứ sẽ tới đây tương trợ, trong lòng không khỏi phẫn nộ, giận tới mức phun bắn ra một ngụm máu tươi. Ngụm máu tươi này vừa phun ra, Uy Huyết Thần liền chậm rãi xuất hiện trong huyết hải, mở lớn cái miệng rộng, hút ngụm máu tươi hắn vừa phun ra vào trong miệng, cười hắc hắc, nói:

- Máu tươi thật là ngon a! Ngươi hẳn là sắp sửa tu thành Nguyên thần Thuần dương rồi đúng không? Ta đã nếm được mùi vị của Yêu Thần từ trong huyết dịch của ngươi! Ngươi hẳn là chỉ còn cách Nguyên thần Thuần dương có nửa bước, máu tươi nhất định là cực phẩm!

Sư Bất Dịch cật lực đối kháng, chín cái đầu không ngừng liếc nhìn về phía Chung Nhạc, lại thấy Chung Nhạc vẫn là không có ý định tương trợ, nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, lại bị Uy Huyết Thần trực tiếp uống mất. Hắn vốn dĩ đã thân bị trọng thương, một phần là giận Chung Nhạc không chịu tới tương trợ, một phần là thương thế quả thật cũng khá nặng.

- Tên khốn kiếp này, thật chẳng lẽ dự định để cho ta một mình đối kháng Uy Huyết Thần, đột phá tới Nguyên thần Thuần dương sao? Tên khốn kiếp này cũng quá tin tưởng vào thực lực của ta rồi a? Ta sắp sửa bị đánh chết rồi!

Sư Bất Dịch ra sức chống cự, nhưng cho dù Bát Cực Hung Binh của hắn chém Uy Huyết Thần ra thành từng mảnh vụn, nhưng Uy Huyết Thần vẫn lại sẽ xuất hiện từ trong huyết hải, lông tóc không tổn hao gì, tiếp tục chiến đấu, thậm chí vẫn như cũ luôn nằm ở trạng thái đỉnh phong.

Sư Bất Dịch quả thật đã đạt được không ít lĩnh ngộ từ trong trận chiến đấu này, nhưng tôn Thần Minh của Quỷ Thần Tộc này đánh thế nào cũng đánh không chết, thậm chí ngay cả thương tổn cũng không có lấy nửa điểm.

- Như vậy còn đánh thế nào đây?

Chín cái đầu của Sư Bất Dịch đột nhiên rít gào, hét lớn:

- Lão gia! Chung Đại lão gia! Ta sắp sửa không kiên trì nổi nữa rồi!

Chung Nhạc nghe vậy, ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:

- Đừng hoảng sợ! Ta còn đang suy nghĩ một chuyện quan trọng, ngươi cố chống đỡ thêm trong chốc lát!

Huyết hải đột nhiên nhấc lên một cỗ sóng lớn, hung hăng đánh về phía Sư Bất Dịch. Sư Bất Dịch ra sức chống lại, nào ngờ Uy Huyết Thần ẩn nấp trong huyết hải, nhân cơ hội này đánh lén sau lưng hắn, ngay sau đó thân hình liền biến mất không thấy đâu nữa. Sau một khắc, Uy Huyết Thần lại xuất hiện ngay dưới chân hắn, kéo hắn vào trong huyết hải. Sư Bất Dịch liên tục bị thương, không ngừng thổ huyết, xông phá huyết hải, giận dữ hét lớn:

- Ngươi còn muốn suy nghĩ bao lâu nữa?

Chung Nhạc lấy cây đèn đồng ra, vặn mở nắp đèn, mỉm cười nói:

- Ta đã nghĩ ra biện pháp giải quyết Uy Huyết Thần rồi! Cũng được! Ta tới giúp ngươi một tay, hàng phục tôn Quỷ Thần này!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)