Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0572

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0572: Sư Tử Tọa ở đây
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Hai bên Thần trận, đám cường giả Thần Tộc Tây Hoang lại một lần nữa thôi động đại trận phát động công kích. Lần này đại trận đã có chút biến đổi, khác với Thần Nhân trăm cánh tay vừa rồi. Trận pháp trở nên càng kỳ lạ hơn, hóa thành một con Thần Điểu dang cánh bay cao.

Chung Nhạc và Sư Bất Dịch hành tẩu bên trong trận pháp. Cả tòa trận pháp hóa thành đồ án Thần Điểu. Vô số đạo văn lộ Đồ đằng phóng vọt tới, đan xen hóa thành tim, gan, lá lách, phổi, thận, mật, dạ dày, đại tràng, ruột non, bàng quang... của Thần Điểu, vậy mà nhét Chung Nhạc và Sư Bất Dịch vào trong lục phủ ngũ tạng của Thần Điểu.

Tòa Thần trận này là mô phỏng năng lực tiêu hóa khủng bố của Thần Điểu, muốn hoàn toàn tiêu hóa Chung Nhạc và Sư Bất Dịch. Tim, gan, lá lách, phổi, thận là lực lượng Ngũ Hành. Mật, dạ dày, đại tràng, ruột non, bàng quang là lực lượng tiêu hóa ăn mòn bài tiết, đều là từng loại từng loại trận pháp phong ấn, luyện hóa và trấn áp do không biết bao nhiêu văn lộ Đồ đằng Thần cấp hóa thành. Các loại lực lượng hỗn tạp cùng một chỗ, vì vậy khiến cho tòa Đại trận Thần Điểu này trở nên cực kỳ khủng bố.

Nhưng chín cái đầu của Sư Bất Dịch há miệng rít gào, thanh âm kinh thiên động địa, truyền tới trong tai tất cả cường giả Thần Tộc, chấn cho màng tai những cường giả này nổ tung, thất khiếu chảy máu, trận pháp nhất thời vận chuyển trì trệ, uy năng tổn hao rất nhiều.

Bước chân Chung Nhạc không ngừng, sắc mặt bình tĩnh như thường, mà Đại Sư Tử thì thân cao mấy ngàn trượng, đi theo ngay sau lưng của hắn, một mực thủ hộ an toàn của hắn.

Sư Bất Dịch tay cầm Bát Cực Hung Binh, hóa thành Bát Cực Sát Trận, chém ra Đại trận Thần Điểu, giảo sát hàng trăm cường giả Thần Tộc ở trong Bát Cực Sát Trận. Dưới sự thủ hộ của hắn, những nơi Chung Nhạc đi qua không chút phong ba, không có nửa phần thần thông và sát cơ có thể lan tới bên cạnh hắn.

Sư Bất Dịch phá trận nhanh như gió, đợi tới khi Chung Nhạc đi tới sát biên giới tòa Tế đàn đầu tiên, Đại trận Thần Điểu đã bị hắn phá vỡ, trên mặt đất lại có thêm từng cỗ từng cỗ thi thể của cường giả Thần Tộc.

Cung phụng trên tòa Tế đàn này là một tôn Thần Linh của Quỷ Thần Tộc. Cặp mày Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc nhíu chặt, thôi động cây quyền trượng trong tay. Cây quyền trượng kia là do năm cái đầu lâu gắn cùng một chỗ, thân trượng là một đoạn bạch cốt. Vừa nhận được pháp lực của cường giả tồn tại Bán Thần này, năm cái đầu lâu nhất thời há miệng gào thét, âm thanh càng lúc càng lớn, lan tỏa Thần uy khủng. Đây rõ ràng là Thần binh dùng đầu lâu Thần Minh luyện chế thành. Năm cái đầu lâu mở ra cái miệng lớn, nhao nhao phóng về phía Chung Nhạc, không ngừng muốn cắn xé hắn.

- Đừng mơ tưởng!

Sư Bất Dịch quát lớn một tiếng, năm cái đầu lâu còn chưa đi tới bên cạnh Chung Nhạc đã bị Bát Cực Hung Binh ngăn cản lại, bạo phát năm tiếng nổ vang.

Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc nhìn chằm chằm Sư Bất Dịch, thanh âm ầm vang:

- Đại Sư Tử, giữa ta và ngươi cũng tính là giao tình không cạn, vì sao ngươi ngược lại đi trợ giúp Nhân Tộc? Chẳng lẽ ngươi đã bị kẻ này hàng phục, đã trở thành tọa kỵ của tên Nhân Tộc này rồi? Thật không biết nhục a!

Sắc mặt Sư Bất Dịch ửng đỏ, giận quá hóa cười, nói:

- Đánh rắm! Ta sao lại bị Nhân Tộc hàng phục chứ? Ta chỉ là nhìn chướng mắt hành vi của Thần Tộc Tây Hoang các ngươi, nổi lên ý định cùng nhau đối địch, cho nên mới giúp hắn một tay! Đối diện với đại nghĩa chủng tộc, giao tình giữa ta và ngươi tính là cái gì?

Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc lui nhanh về phía sau, ẩn vào trong không gian biến mất không thấy đâu nữa. Hắn ẩn thân chạy loạn bên trong không gian, tiến vào trong Thần trận đã vỡ nát kia, tùy thời đánh lén, thanh âm phiêu hốt, chợt trái chợt phải chợt cao chợt thấp, cười lạnh nói:

- Ngươi rõ ràng đã trở thành tọa kỵ của hắn, còn mạnh miệng giảo biện? Lúc Hiếu Vô Kỵ chiến đấu với Uy Huyết Thần, ta cũng đang ở đó, chính mắt thấy cảnh hắn cưỡi trên lưng ngươi xung phong đánh tới!

- Cái tên này, chính là bức ta giết người diệt khẩu a!

Sư Bất Dịch đằng đằng sát khí, xuất thủ cũng không lại bảo lưu nữa. Yêu Thần Minh Vương Quyết của hắn đã được Chung Nhạc bổ toàn, trải qua mấy ngày nay chuyên cần khổ luyện, thực lực tăng vọt, cộng thêm đánh một trận với Uy Huyết Thần, lại có tinh tiến. Lúc này hắn đã triệt để động sát tâm.

Mà lúc này, Chung Nhạc đã leo lên tòa Tế đàn đầu tiên. Chỉ thấy một tôn Quỷ Thần Chi Linh vĩ ngạn đang ẩn nấp trong không trung trên Tế đàn. Trên Tế đàn mơ hồ vang lên thanh âm lê dân tế tự.

Chung Nhạc dõi mắt nhìn về phía sau Tế đàn, chỉ thấy cách Thần Chiến Chi Địa một quãng xa xa, vô số con dân Quỷ Thần Tộc đang quỳ rạp triều bái, dập đầu về phía Tế đàn. Mặc dù khoảng cách cực xa, nhưng thanh âm cúng bái vẫn như cũ có thể nghe thấy rõ ràng. Trên dưới một trăm vạn lê dân tiến hành tế tự, Chung Nhạc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tràng diện to lớn bậc này, trong lòng không khỏi rung động.

Hắn lại nhìn về phía xa hơn, tràng diện lại càng rung động hơn. Không biết bao nhiêu tộc nhân Thần Tộc đang dưới sự suất lĩnh của các Tế ty, tiến hành tế bái từng tòa từng tòa Tế đàn, cung dưỡng các Thần Linh, khiến cho các Thần Linh tỉnh lại, Thần binh sống lại.

Thật ra, muốn tiêu diệt tôn Quỷ Thần Chi Linh trên Tế đàn này cũng vô cùng đơn giản, đó là trực tiếp tiêu diệt tất cả con dân Quỷ Thần Tộc. Đã không còn tế tự, Quỷ Thần Chi Linh tự nhiên sẽ ảm đạm, lâm vào ngủ say, liền sẽ có khả năng bị chém chết. Mà nếu các lê dân cuồn cuộn không ngừng tế tự, mặc dù chém chết tôn Thần Linh này, hắn cũng sẽ một lần nữa đoàn tụ trở lại, sẽ không triệt để tử vong. Bất quá, loại chuyện động một chút liền diệt tộc như thế này, Chung Nhạc vẫn là làm không được. Phong Vô Kỵ có thể làm ra loại sự tình này, nhưng bản thân Chung Nhạc vẫn có nguyên tắc của chính mình.

Lần này các Thần Tộc Tây Hoang ước chiến ở đây, Thần Tộc chính là dựa theo quy củ mà làm, vì vậy Chung Nhạc tự nhiên cũng sẽ dựa theo quy củ. Trận chiến này, không phải là vì diệt tộc, mà là vì tôn nghiêm. Một trận chiến này, hắn là muốn giẫm lên tôn nghiêm của các tộc. Hắn ứng hẹn tới đây, chính là muốn ngay trước mặt các tộc mang đi Uy Huyết Thần, quét một chút mặt mũi của các Đại Thần Tộc, chính là muốn chiến đấu ra tôn nghiêm cho Nhân Tộc.

- Tràng diện thật hoành đại a!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía tôn Thần Linh của Quỷ Thần Tộc kia, mỉm cười nói:

- Mời!

Hắn nhìn về phía từng tòa từng tòa Tế đàn sâu bên trong Thần Chiến Chi Địa kia, cất cao giọng nói:

- Các vị, mời!

Trên từng tòa từng tòa Tế đàn vang lên một tiếng thét to đinh tai nhức óc:

- Chung Sơn thị Nhân Tộc, mời!

Thanh âm còn chưa tiêu tán, tôn Quỷ Thần Chi Linh kia đã cúi người xuống, đột nhiên thét lên một tiếng. Thanh âm chói tai chui vào màng tai Chung Nhạc, giống như có vô số oan hồn lệ quỷ đang đòi mạng, quấn lấy Nguyên thần của hắn.

Trong Thức hải Chung Nhạc, vô số văn lộ Đồ đằng đột nhiên hiện ra, hóa thành vô số oan hồn bay múa đầy trời, trong Thức hải nhất thời tràn ngập hung hiểm. Thức Hải Lôi Trì mênh mông bát ngát bị oán niệm ô nhiễm, trở nên vô cùng tanh hôi, thuần một màu huyết hồng sắc. Trong Thức Hải Lôi Trì, từng cỗ từng cỗ thi thể phiêu phù, vô cùng quỷ dị.

*****

Chung Nhạc không thể thôi động được tinh thần lực, đột nhiên chỉ thấy vô số oan hồn kia đồng loạt chui vào trong cơ thể Nguyên thần của hắn. Ngay sau đó, tôn Quỷ Thần Chi Linh kia cũng biến mất khỏi trước mặt Chung Nhạc, xuất hiện ở trong Thức hải Chung Nhạc, hai tay thọc vào buồng tim của hắn.

Tôn Quỷ Thần Chi Linh này mặc dù đồng dạng với Uy Huyết Thần cũng đều là Quỷ Thần Tộc, nhưng thủ đoạn của hắn lại hoàn toàn bất đồng với Uy Huyết Thần, càng tà quỷ hơn, càng khó lòng phòng bị hơn.

Nếu là xung đột chính diện, Chung Nhạc căn bản không chút sợ hãi, nhưng nhục thân tôn Quỷ Thần Chi Linh này đã chết, cho nên có thể tránh giao chiến trực diện, mà tiến hành công kích từ phương diện tinh thần, ô nhiễm Thức hải, khiến cho Chung Nhạc không thể vận dụng tinh thần lực, lại công kích Nguyên thần, dùng Thần Linh của chính mình mạnh mẽ va chạm với Nguyên thần của Chung Nhạc.

Trên Tế đàn, toàn thân Chung Nhạc cứng ngắc, không thể động đậy, bị Quỷ Thần Chi Linh triệt để khống chế.

Mà lúc này, trên Tế đàn Sơn Thần ở đằng xa, Sơn Thần Chi Linh bật cười ha hả, phóng nhanh tới, bốn cánh tay mở ra, từ trong bốn khỏa Thần Nhãn trong lòng bàn tay bắn ra bốn đạo quang trụ, công kích về phía Chung Nhạc. Ngay phía sau bốn đạo quang trụ, bốn bàn tay kích thước chừng trăm mẫu cũng đồng thời hung hăng vỗ xuống. Chỉ trong nháy mắt, Chung Nhạc đã tao ngộ hiểm cảnh.

- Đã tiến vào Thức hải của ta, ngươi còn muốn làm mưa làm gió sao?

Đột nhiên, Chung Nhạc bật cười ha hả, trong Thức hải nhất thời đại phóng quang minh. Toại Hoàng, Toại Thụ và Hỏa Kỷ Cung chậm rãi xuất hiện, trong một sát na đã xua tan toàn bộ oan hồn trong Thức hải, biến chúng thành từng đạo từng đạo khói xanh.

Trong Nguyên thần của hắn, một con Đại Nhật Kim Ô chợt vỗ cánh bay ra, chính là Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô, vỗ cánh bay lên giữa không trung, dang rộng cặp cánh, hóa thành một vầng đại nhật. Đại hỏa ngập trời từ trong vầng đại nhật này rợp trời ngập đất tuôn ra, thiêu đốt toàn bộ Thức hải một lần. Toàn bộ thi thể trong Thức hải nhất thời tan rã.

Nguyên thần Chung Nhạc tọa trấn trong Hỏa Kỷ Cung, giống như một tôn Đại Đế trấn áp Vạn Tộc, Chư Thiên Chi Đế vậy. Hắn giơ tay lên cầm lấy Toại Thụ, mạnh mẽ đè xuống, trấn áp tôn Quỷ Thần Chi Linh kia bên dưới Toại Thụ, không thể động đậy.

Trên Tế đàn, cặp mắt Chung Nhạc đột nhiên mở ra. Lúc này, bốn đạo Thần quang đã kích xạ, xuyên thấu nhục thân hắn, đánh ra bốn lỗ máu. Đồng thời, bốn bàn tay của Sơn Thần Chi Linh cũng ầm ầm vỗ xuống, bao phủ Tế đàn, khiến cho hắn không đường để chạy.

- Muốn đả thương ta? Không dễ dàng như vậy!

Hai đạo đao quang giao thoa phóng lên. Bốn cánh tay tôn Sơn Thần Chi Linh kia lập tức rơi xuống. Sơn Thần Chi Linh vội vàng lui về phía sau, lại thấy hai thanh Thần đao một lần nữa giao thoa, hóa thành một cây kéo khổng lồ đáng sợ, giống như hai con du long răng rắc một tiếng cắt xuống. Nhất thời, cái đầu của Sơn Thần Chi Linh rơi xuống đất.

Oanh!

Đột nhiên, từng khối từng khối tàn thi của tôn Sơn Thần này chợt hóa thành từng đạo linh quang từ dưới đất bay lên, nương theo thanh âm tế tự, quay trở về trên Tế đàn Sơn Thần, ngưng tụ thành hình, lại hóa thành Sơn Thần Chi Linh, không hề bị thương tích chút nào.

Đây chính là tác dụng của lực lượng tế tự. Thần Linh che chở chúng sinh, mà tế tự của chúng sinh cũng sẽ che chở Thần Linh, duy trì Thần Linh vĩnh viễn bất diệt.

Chung Nhạc nhấc chân bước ra một bước. Trong lúc cất bước đã đi tới trước Tế đàn Sơn Thần. Ở nơi này, rất nhiều cường giả Sơn Thần Tộc đã kết thành một tòa đại trận chờ đợi. Bọn họ nhìn thấy Chung Nhạc tiến tới, lập tức nhất tề quát lớn một tiếng. Đại trận Sơn Thần lập tức thôi động, vô số văn lộ Đồ đằng dung hợp lại, tạo thành hư ảnh một tôn Sơn Thần đỉnh thiên lập địa.

Mà tôn Sơn Thần Chi Linh trên Tế đàn Sơn Thần kia đang muốn từ trên Tế đàn bước xuống, tiến vào trong đại trận, dung hợp với hư ảnh tôn Sơn Thần kia. Chỉ cần cả hai hòa làm một thể, thực lực của hắn sẽ liền bạo tăng một bậc.

- Sư Tử Tọa của ta ở đâu?

Chung Nhạc đột nhiên há miệng hét lớn.

- Sư Tử Tọa ở đây!

Sau lưng hắn, toàn thân Sư Bất Dịch đẫm máu, tay đang cầm một cái đầu, chính là cái đầu của Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc, đã bị hắn chém xuống, cầm ở trong tay. Bộ dáng Sư Bất Dịch đằng đằng sát khí, cầm lấy mái tóc dài của Đại Tế ty Quỷ Thần Tộc, buộc lại ở bên hông, phốc một tiếng nhảy lên thật cao, tiến vào trong đại trận, cười ha hả:

- Muốn hợp thể? Đâu dễ như vậy! Trước phải qua cửa ải của Sư mỗ này rồi hãy nói!

Tám kiện Hung binh bùng phát sát khí ngập trời, không ngừng chém loạn đám cao thủ Sơn Thần Tộc. Sư Bất Dịch há miệng rống lớn, chín đạo thanh âm gào thét trọng điệp lại với nhau, không ngừng oanh kích đại trận, quấy nhiễu sự vận hành của trận pháp.

Mà Chung Nhạc thì bước ra một bước, hai tay cầm hai thanh Thần đao, đao lên đao xuống, không ngừng chém ra đại trận kể cả tòa Tế đàn phía sau đại trận.

Bốn cánh tay của Sơn Thần Chi Linh không ngừng tung bay, lực lượng đánh ra khiến cho không gian cũng phải run rẩy, cận thân quần chiến với Chung Nhạc. Hai đạo thân ảnh ở giữa không trung không ngừng giao thoa. Đột nhiên đao quang lóe lên, đầu người rơi xuống. Cái đầu không có mặt mũi của Sơn Thần lăn lông lốc trên mặt đất, bị Chung Nhạc một cước dẫm thẳng vào trong lòng đấm, phốc một tiếng vỡ tung tóe.

Thanh âm tế tự lại rào rào truyền tới, Sơn Thần Chi Linh một lần nữa tái hiện, lập tức phóng người lui nhanh về phía sau. Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, vươn tay chụp về phía trước. Chỉ thấy bàn tay của hắn trong lúc bất chợt biến mất vào trong không gian, giống như là cắm thẳng vào trong không gian vậy. Ngay sau đó, không gian sau người Sơn Thần Chi Linh chợt vặn vẹo, trong không gian phảng phất như có một bàn tay cật lực muốn phá vỡ sự trói buộc của không gian, muốn vươn ra ngoài vậy.

Nhưng bàn tay này thủy chung cũng không thể vươn ra được, mà chỉ có thể ép không gian thành một tấm màng, hóa thành một bàn tay khổng lồ bao phủ bên trong tấm màng không gian, bắt lấy thân thể của Sơn Thần Chi Linh, kéo hắn lùi về phía sau.

- Ta vẫn chưa thể triệt để đánh vỡ không gian, so với Thần Minh chân chính vẫn còn thua kém một bậc, chỉ là tương đương với Thánh Linh sắp sửa thành thục mà thôi!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Đột nhiên, từ xa xa chợt vang lên tiếng sấm vang vọng. Một tôn Thần Linh của Lôi Điểu Thần Tộc chợt từ trên Tế đàn vỗ cánh bay lên, cánh chim khẽ chấn động đã bay tới trước mặt Chung Nhạc. Tôn Thần Linh Lôi Điểu đầu chim thân người chân chim này giơ cao móng vuốt trảo xuống, soạt một tiếng đã chụp xuống sau gáy Chung Nhạc.

- Ngao!

Một tôn Thần Linh của Kim Thủy Bạo Viên Thần Tộc cũng vỗ ngực hống lớn, chợt vươn tay bắt lấy một cây gậy dài kim quang xán lạn trên một tòa Tế đàn gần đó, phóng người bay lên, ầm một tiếng hạ xuống đất, quơ gậy quét ngang về phía Chung Nhạc.

Mà trong một gian điện thờ, một cỗ Thần thi đột nhiên cử động thân thể, vươn người đứng dậy, phóng như điên về phía Chung Nhạc. Thời điểm chạy ngang qua một tòa Tế đàn, hắn vươn tay bắt lấy hai mặt đại bạt trên Tế đàn, mạnh mẽ vỗ một cái. Tiếng bạt vang vọng mãnh liệt, trùng kích thẳng về phía Chung Nhạc.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)