← Ch.0602 | Ch.0604 → |
- Thái tử Thạch Vân đã chết rồi?
Bạch Thương Hải nhất thời kinh hô thất thanh. Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, vội vàng nhìn về phía Thái tử Thạch Vân. Chỉ thấy Thái tử Thạch Vân vẫn như cũ đang đứng ở nơi đó, không chút cử động. Trên thân thể hắn không có bất kỳ vết thương gì, không nhìn thấy một tia vết thương nào.
Thậm chí, khí tức của Thái tử Thạch Vân vẫn như cũ nồng đậm mà cường đại, khí huyết vẫn như cũ ngập trời như thác. Bên ngoài cơ thể hắn thậm chí còn có văn lộ Đồ đằng do tinh thần lực và pháp lực cường đại ngưng tụ ra, vẫn như cũ đang xoay quanh thân thể hắn.
Bất quá, ngay sau đó, Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà và Bạch Thương Hải cũng nhìn ra có chỗ nào đó không đúng. Mặc dù trên thân thể Thái tử Thạch Vân không có vết thương, nhưng đám hoa văn Đồ đằng xoay tròn quanh người hắn đã có một đạo vết rách tinh tế, từ trên xuống dưới. Vết cắt đã cắt ra đám hoa văn Đồ đằng đang chuyển động vờn quanh thân thể hắn.
- Sao lại không có vết thương nào cả?
Bạch Thương Hải kinh ngạc nói:
- Đã không có thương tổn, hắn như thế nào lại chết?
Chung Nhạc có chút tiếc hận nói:
- Nếu hắn không khinh xuất, không nhường ta ba chiêu, còn có thể thống thống khoái khoái đại chiến một trận với ta, sau đó mới bị ta chém chết. Nhưng hắn lại xem thường ta, muốn nhường ta ba chiêu. Chính là loại tâm tính này khiến cho xảy ra vấn đề. Thời điểm ta xuất chiêu, thần thông của hắn còn chưa bắt đầu tích súc. Đợi tới lúc hắn muốn thôi động thần thông thì đã muộn rồi. Ta trong bốn năm qua tích súc ba thức đao ý, đao ý vừa ra, xâm nhập tới chỗ nào, đao của ta sẽ xuất hiện ở chỗ nào. Hắn đã muộn một bước, cho nên liền phải chết!
Bốn năm, ngưng luyện ra ba chiêu đao ý. Đao ý tới chỗ nào, đao liền tới chỗ đó, cho nên mới gọi là Trảm Thần.
- Tổn thương của hắn ở chỗ nào?
Bạch Thương Hải hỏi.
- Nguyên thần!
Chung Nhạc tiến lên phía trước. Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải vội vàng chạy theo. Bốn người đi vòng qua sau đầu Thái tử Thạch Vân. Chung Nhạc chỉ vào năm đạo quang luân sau đầu Thái tử Thạch Vân, nói:
- Các ngươi nhìn xem!
Ba người vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy năm đạo quang luân này cũng xuất hiện một đạo vết rách tinh tế, nếu không tận lực quan sát, căn bản là không thể phát giác ra.
Toàn thân ba người không khỏi run rẩy, lập tức nhìn ra được chỗ đáng sợ. Đạo vết rách này xé rách năm Bí cảnh Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân, cắt ra hết thảy Bí cảnh Nguyên thần của hắn.
Quan sát càng sâu bên trong Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân, bọn họ nhìn thấy toàn bộ văn lộ Đồ đằng Thái tử Thạch Vân đều bị một đao cắt ra, hết thảy đứt đoạn. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía khí huyết giống như thác nước ngập trời của Thái tử Thạch Vân, cũng nhìn thấy một đạo vết đao. Một đao này cũng đã cắt khí huyết của hắn thành hai nửa.
Mà tiếp tục nhìn tiếp, bọn họ hoảng sợ phát hiện, pháp lực của Thái tử Thạch Vân cũng bị một đao chặt đứt. Quân Tư Tà phân ra một tia tinh thần tiến vào Thức hải của hắn, nhìn thấy Thức hải cũng đã nứt đôi. Mà ở trên không Thức hải còn có một tôn Thanh Long Thần. Chỗ mi tâm, lồng ngực, phía sau lưng, hạ thân của tôn Thanh Long Thần này cũng có một đạo vết đao tinh tế.
Một đao kia của Chung Nhạc chém xuống, sau khi đao ý xâm nhập, Thái Dương Thần Đao cũng ngay sau đó phóng tới, chém hắn một đao hai đoạn, nhưng bề ngoài lại không nhìn thấy bất kỳ đạo vết thương nào, bất quá Nguyên thần đã chết.
- Nguyên đan của hắn cũng bị chém làm đôi rồi!
Khâu Cấm Nhi thất thanh nói. Sắc mặt Quân Tư Tà ngưng trọng, tiếp lời:
- Chân Linh cũng là như vậy!
Ba người không khỏi rùng mình một cái, nghĩ tới cảnh đao ý của Chung Nhạc xâm nhập và trong cơ thể. Đao ý đi tới đâu, đao quang liền đi tới đó. Nói cách khác, một bộ vị thân thể nào đó vừa cảm giác được đao ý, thì Thái Dương Thần Đao cũng đã chém tới nơi đó. Đợi thời điểm cảm giác được đao ý, cũng đã bị chém ra làm đôi, chết oan chết uổng, thật sự khiến người ta không rét mà run.
- Chung huynh, vừa rồi ngươi nói một thức này của ngươi gọi là gì?
Bạch Thương Hải hỏi. Chung Nhạc nói:
- Nhật Diệu!
Bạch Thương Hải thở dài, nói:
- Nhật Diệu bạo phát, vô cùng huyễn lệ! Thời điểm nhìn thấy Nhật Diệu, thật ra Nhật Diệu đã phát sinh xong rồi. Thần thông quá mạnh! Thật sự quá mạnh mẽ! Thái tử Thạch Vân hẳn không nên nhường ngươi ba chiêu. Hắn vốn dĩ đã không thể so được với ngươi, lại nhường ngươi xuất thủ trước, liền thật sự là nhường luôn tính mạng của chính mình!
- Cao thủ giao đấu, nếu đã chênh lệch không bao nhiêu, sao có thể nhường được?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hai tồn tại thực lực tương đương, tới thời điểm chiến đấu sinh tử, có khả năng chỉ một chiêu đã phân ra sinh tử. Các ngươi cũng nên ghi nhớ, nếu đã giao đấu, bất cứ lúc nào cũng không thể có ý niệm xem thường đối thủ, nhường đối thủ mấy chiêu!
Quân Tư Tà thở dài, nói:
- Sư đệ, tu dưỡng chiến đấu của ngươi đã là cấp bậc Thần Ma rồi!
Khâu Cấm Nhi cũng liên tục gật đầu.
Sau đó, ba người tiếp tục nghiên cứu Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân, từ trong vết thương của hắn nghiền ngẫm trí tuệ và thần thông mà Chung Nhạc đã vận dụng trong trận chiến này. Mỗi người đều thả ra tinh thần, thôi diễn xem nếu như chính mình gặp phải một đao này, sẽ phải ứng phó như thế nào.
Hơn nữa, nghiên cứu Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân đối với bọn họ cũng vô cùng hữu ích. Mặc dù Thái tử Thạch Vân bị Chung Nhạc một đao chém chết, nhưng sự cường đại của kẻ này vẫn là viễn siêu bọn họ. Nhất là văn lộ Đồ đằng trời sinh của Thanh Long Thần Tộc cũng ẩn chứa đủ các loại thần diệu.
Tiến hành nghiên cứu, đối với bọn họ cũng là vô cùng có lợi.
Ba người lại tiến vào trong Bí cảnh của Thái tử Thạch Vân cướp đoạt một phen, thu hoạch đủ các loại bảo vật rực rỡ muôn màu, nhiều đếm không xuể. Không chỉ có các loại linh đan diệu dược, các loại Thần Kim Thần Liệu, thậm chí ngay cả các loại bảo vật Thần Ma cũng có rất nhiều, khiến cho người ta nhìn tới mức hai mắt sáng ngời.
- Vị Thái tử này, lai lịch tựa hồ rất không tầm thường a?
Trong lòng Bạch Thương Hải máy động, khẽ lẩm bẩm:
- Gia tài hậu hĩnh như thế, khẳng định là có lai lịch không nhỏ!
Chung Nhạc cũng nhìn ra điểm này, khẽ nhíu mày, nói:
- Ta cũng không chém chết linh hồn hắn, cũng tính là chừa cho hắn một đường lui, không có làm quá tuyệt!
- Chỉ sợ tồn tại sau lưng hắn sẽ không niệm sự thủ hạ lưu tình của ngươi a!
*****
Quân Tư Tà lắc đầu, nói:
- Nếu ái đồ của ta bị giết, cho dù có thể đầu thai chuyển thế, ta cũng sẽ đòi về bút toán này!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Sư tỷ từ khi nào lại trở nên lo trước lo sau như vậy?
Quân Tư Tà nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, than thở:
- Đúng là ta suy tính quá nhiều rồi! Đây là di chứng của việc làm Môn chủ Kiếm Môn a! Khó trách những năm gần đây tu vi ta tiến bộ chậm rãi. Lo trước lo sau chính là chế tạo ra cho tâm cảnh của chính mình một tòa lại một tòa núi cao khó có thể leo lên, một cái lại một cái chướng ngại khó có thể vượt qua!
Bọn họ tiếp tục nghiên cứu nhục thân và Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân. Ngay cả Chung Nhạc cũng tinh tế nghiên cứu, không ngừng tán thán, từ trên thân thể Thái tử Thạch Vân cũng đạt được thu hoạch không nhỏ.
- Khó trách khí huyết và pháp lực của Thái tử Thạch Vân còn hùng hồn hơn cả Côn Bằng Thần Tộc. Côn Bằng Thần Tộc chính là nổi danh với pháp lực và khí huyết hùng hồn, mà Thanh Long Thần Tộc còn hùng hồn hơn cả Côn Bằng Thần Tộc, chính bởi vì văn lộ Đồ đằng của Lôi Trạch thị!
Chung Nhạc mở ra Thần Nhãn, Thần quang trong ba khỏa Thần Nhãn chớp tắt bất định, tìm được hoa văn Đồ đằng căn bản trong đám văn lộ Đồ đằng trên thân thể Thái tử Thạch Vân, chính là văn lộ Đồ đằng Tiên Thiên của Lôi Trạch thị.
Văn lộ Đồ đằng Tiên Thiên của Lôi Trạch thị trong cơ thể Thái tử Thạch Vân còn tinh túy hơn văn lộ Đồ đằng của Long Tộc Đông Hải trên Tổ Tinh, mà huyết mạch cũng vượt qua Long Tộc Đông Hải rất nhiều, quả thật có chỗ độc đáo riêng, đáng để nghiên cứu.
Mỗi khi gặp phải chỗ không thể hiểu nổi, Chung Nhạc liền trực tiếp lấy ra mảnh lân phiến mà chính mình đã đạt được kia tiến hành chiếu rọi, mượn lực lượng của lân phiến để tìm hiểu.
o0o
Trên Tinh cầu xanh thẳm, bốn người Chung Nhạc đang nghiên cứu Thái tử Thạch Vân. Mà bên ngoài Tinh hệ Song Tử, đám Ma Thần ở đây sớm đã bị dọa tới mức trừng mắt há miệng, không biết phải làm sao.
Thái tử Thạch Vân tao ngộ Chung Nhạc, lại bị Chung Nhạc một đao chém chết, thống khoái tới cực điểm, vui sướng nhễ nhại. Cho dù là đám Ma Thần bọn họ nhìn thấy một đao này, cũng không thể không giơ ngón tay cái lên, tán dương một tiếng thần thông tinh diệu.
Nhưng đây chính là Thái tử Thạch Vân a! Chính là Thái tử của Bích Thiên Pháp Vương chuyển thế! Bích Thiên Pháp Vương gian gian khổ khổ mới đưa hắn tới Vạn Tượng Giới, trở thành Thanh Long Thần Tộc, lại dùng vô số thiên tài địa bảo đi bồi dưỡng hắn, hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết của Bích Thiên Pháp Vương, ký thác không biết bao nhiêu hy vọng của Bích Thiên Pháp Vương.
Bây giờ cứ như vậy bị Chung Nhạc một đao chém chết! Có thể tưởng tượng, thời điểm Bích Thiên Pháp Vương biết được tin tức này, sẽ tức giận tới mức nào?
Pháp Vương tức giận, ba ngàn Tinh hệ trong Tinh vực Tả Nha cũng sẽ phải run rẩy, chấn động.
Mà bốn tên gia hỏa này không ngờ căn bản không biết chính mình đã gây ra bao nhiêu tai họa, không ngờ còn rảnh rỗi nhàn hạ đi nghiên cứu nhục thân Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân, còn cướp sạch toàn bộ Bí cảnh Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân. Hoàn toàn là bộ dáng xem Thái tử Thạch Vân thành chiến lợi phẩm của chính mình.
- Coi chừng bọn họ cẩn thận!
Đột nhiên, một tôn Ma Thần chợt giơ tay lên, chỉ về phía Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân, quát lớn:
- Không thể để cho bọn họ chạy thoát, đợi Bích Thiên Pháp Vương xử lý!
Sắc mặt Sư Bất Dịch kịch biến, trong lòng âm thầm kêu khổ, tròng mắt loạn chuyển, tìm kiếm con đường thoát thân. Mà Lục Đạo lão nhân cũng có chút thấp thỏm, trong lòng thầm kêu một tiếng không xong:
- Nhiều Ma Thần như vậy, còn có Thiên Ma Thần, sợ rằng ta cũng không thể giết ra được...
- Nhanh đi thông tri Pháp Vương, báo cho hắn biết tin dữ này!
o0o
Qua mấy ngày sau, đám người Chung Nhạc đã nghiên cứu thấu triệt Thái tử Thạch Vân. Bí cảnh Nguyên thần của Thái tử Thạch Vân cũng bắt đầu đổ nát. Dù sao, Bí cảnh Nguyên thần của hắn bị đao quang của Chung Nhạc chém thành hai mảnh. Mặc dù đao của Chung Nhạc cực nhanh, nhưng Bí cảnh Nguyên thần dù sao cũng đã vỡ, khó có thể duy trì bất diệt được.
Lúc này bốn người mới rời đi, tiếp tục sưu tầm xung quanh. Hiện tại, thịnh hội đã trôi qua thời gian ba ngày, các Luyện Khí Sĩ tiến vào Tinh hệ Song Tử đã chết hơn bảy tám thành. Những kẻ còn sống sót đều là cường giả trong cường giả, tinh nhuệ trong tinh nhuệ, thực lực mỗi một người đều không tầm thường.
- Thái tử Thạch Vân nói muốn mượn khí thế giết chết ta, đi khiêu chiến Bệ và Ngạn, Lệ Thiên Hành và Nghịch Hoàng. Xem ra, ở trong lòng hắn, thực lực của Bệ, Ngạn, Lệ Thiên Hành và Nghịch Hoàng đều cao hơn hắn, cho nên hắn mới cần phải mượn thế!
Sở dĩ gọi là mượn thế, là bởi vì sau khi giết chết một đại cao thủ, khí thế và tâm niệm cũng sẽ đề thăng rất cao, có thể phát huy ra thực lực càng mạnh hơn.
- Hy vọng bọn họ đừng giống như Thái tử Thạch Vân, khiến cho ta thất vọng một phen!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
o0o
Mà lúc này, tin tức Thái tử Thạch Vân chết trận rốt cuộc cũng truyền tới Tinh hệ Lão Nha của Tinh vực Tả Nha. Tinh hệ Lão Nha có hình dạng giống như một chiếc răng nanh, là hành cung của Bích Thiên Pháp Vương, kẻ thống trị Tinh vực Tả Nha, xây dựng trên khỏa Tinh cầu thứ hai trong Tinh hệ.
- Thái tử của ta đã chết?
Trong hành cung nguy nga vang lên một đạo thanh âm nữ tử phẫn nộ. Bầu trời vốn đang trong xanh đột nhiên mây đen bao phủ dày đặc, lôi điện đan xen, âm trầm tới đáng sợ. Đây chính là Pháp Vương phẫn nộ!
- Thái tử của ta bại trong tay một gã thiếu niên Nhân Tộc tới từ nông thôn? Hơn nữa đối phương chỉ là dùng một đao?
Bích Thiên Pháp Vương nhìn chằm chằm vào hình ảnh do một tôn Ma Thần truyền tới. Trong hình ảnh, Chung Nhạc chính là dùng một đao chém chết Thái tử Thạch Vân. Bích Thiên Pháp Vương cười khanh khách nói, nhưng trên mặt nàng mỹ phụ này lại hồn nhiên không có bất kỳ một tia vui vẻ nào:
- Không ngờ lại nhường hắn ba chiêu! Đứa nhỏ ngốc! Cao thủ tranh đấu sao có thể nhường? Đừng nói là nhường ba chiêu, nhường một chiêu cũng là tự tìm đường chết! Tên ngốc! Tên ngốc! Chết thật tốt! Không chết sẽ không biết giáo huấn! Đáng tiếc! Ta tốn hao cái giá lớn như vậy mới để cho ngươi đầu thai vào Thanh Long Thần Tộc, hiện tại gà bay trứng vỡ cả rồi... Truyền lệnh xuống, toàn bộ các Luyện Khí Sĩ trong thịnh hội toàn lực tiễu sát gã thiếu niên Nhân Tộc này cho ta. Thái tử của ta chết ở đó, vậy thì khiến cho hắn cũng chết ở đó, chôn cùng Thái tử của ta!
Toàn thân tôn Ma Thần kia run rẩy, vội vàng quay trở về Tinh hệ Song Tử, chuyển đạt ý tứ của Pháp Vương lại cho đám Ma Thần ở đây.
Sư Bất Dịch cũng nghe được mệnh lệnh này, không khỏi giận tím mặt:
- Lúc trước các ngươi không phải nói Bích Thiên Pháp Vương cầu tài như khát nước sao? Vì sao bây giờ trái lại quê quá hóa khùng, không nói tới quy củ, muốn giết đệ tử của ta?
Đám Ma Thần nhất thời lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, tiếp tục truyền tin, mệnh lệnh cho các đệ tử của chính mình trong Tinh hệ Song Tử toàn lực tiễu sát Chung Nhạc.
- Nếu đồ đệ ngươi giết chết bất luận Luyện Khí Sĩ nào khác, Pháp Vương cũng sẽ cầu hiền như khát nước, dốc hết toàn lực che chở các ngươi. Nhưng đồ đệ ngươi lại giết chết Thái tử của nàng, nàng dĩ nhiên là không cầu hiền như khát nước rồi!
Thiềm Đông Nguyên cười lạnh, nói:
- Ngươi có biết Pháp Vương vì để bồi dưỡng Thái tử, đã hao tốn bao nhiêu tâm huyết và thiên tài địa bảo không? Kết hợp tiện mệnh của tất cả các ngươi lại cùng một chỗ, cũng không đủ con số lẻ nữa!
← Ch. 0602 | Ch. 0604 → |