← Ch.0612 | Ch.0614 → |
Ba ngày sau, Chung Nhạc vẫn còn đang điên cuồng thôi diễn nghiệm toán, nhưng tốc độ đã dần dần chậm lại. Đúng như là Bệ và Ngạn đã nói, hắn nhận được quá nhiều ảo diệu huyền cơ, gần như ăn không nổi nữa. Không phải là cái bụng ăn không nổi nữa, mà là đại não đã không bỏ vào được nữa, linh hồn không bỏ vào được nữa.
Cảnh giới của hắn dù sao cũng có hạn, chỉ mới là Chân Linh Cảnh, mặc dù có Nhật Nguyệt Song Linh, nhưng cũng không thể dung nạp quá nhiều cảm ngộ.
- Ngày hôm nay hắn sẽ không kiên trì nổi nữa!
Bệ và Ngạn đồng thanh nói.
o0o
Trong rừng kim hoa, tốc độ thôi diễn của Chung Nhạc càng lúc càng chậm lại. Tổ hợp quẻ Âm quẻ Dương cũng càng lúc càng ít. Mà từng đầu từng đầu cái cổ và từng khỏa từng khỏa cái đầu của hắn cũng đang rút trở về trong cơ thể. Tốc độ thôi diễn của hắn trở nên chậm lại, số đầu cần sử dụng cũng càng lúc càng ít dần.
Lúc này, trong Bí cảnh Đạo Nhất, Lục Đạo Quả đã hoàn toàn bị hắn luyện hóa. Cảm ngộ Lục Đạo Luân Hồi uẩn tàng trong Lục Đạo Quả đã biến thành tri thức nội tình của hắn.
Ba khỏa Thần Nhãn của Chung Nhạc chớp tắt bất định. Đạt được kiến giải Lục Đạo hỗn tạp khổng lồ như vậy, Tiên Thiên Chân Hồn của hắn rốt cuộc cũng tích lũy được đầy đủ nội tình.
Qua một lúc lâu sau, đám ký hiệu Càn, Đoái, Ly, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn đã cực kỳ thưa thớt, tốc độ thôi diễn rốt cuộc gần như dừng lại.
- Hắn đã tới cực hạn!
Bệ và Ngạn nhất tề gật đầu:
- Cũng đã rất xuất sắc rồi! Tuổi còn nhỏ đã có thể làm tới một bước này, có thể dưới tích lũy trùng kích chín mươi tám thế của chúng ta hấp thu lâu như vậy...
Đột nhiên, khí tức của Chung Nhạc bất chợt tăng vọt, phảng phất như đã đột phá một quan ải cực kỳ quan trọng vậy, khí tức tăng vọt cuộn trào phong vân. Linh lực linh khí thiên địa giống như thủy triều ba động, điên cuồng phóng vọt vào trong cơ thể hắn.
Trong cơ thể hắn lại bay ra vô cùng vô tận quẻ Âm quẻ Dương, tổ hợp biến hóa, biến thành đám ký hiệu Càn, Đoái, Ly, Chấn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn, không ngừng nhảy múa.
Cùng lúc đó, chỗ cổ của hắn, từng đầu từng đầu cái cổ và từng khỏa từng khỏa cái đầu lại chui ra, lại bắt đầu điên cuồng thôi diễn.
Bệ và Ngạn nhất thời trừng mắt cứng lưỡi, không hiểu chuyện gì.
Với tu vi cảnh giới trước mắt của Chung Nhạc, căn bản không thể thừa nhận càng nhiều kiến giải và cảm ngộ đại đạo hơn nữa. Mà hiện tại, hiển nhiên tu vi của Chung Nhạc đã tiến lên rất xa, khiến cho chính mình có thể dung nạp càng nhiều hơn.
- Hắn đột phá tới Thông Thần Cảnh rồi? Không đúng! Không đúng! Hắn vẫn còn là Chân Linh Cảnh, sao có thể tiếp tục tìm hiểu nữa?
Bệ nghi hoặc không hiểu, Ngạn cũng nghi hoặc vạn phần:
- Hắn nhất định đã đột phá một quan ải nào đó. Nhưng quan ải của Chân Linh Cảnh chỉ có Cực cảnh Chân Linh Cảnh, Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh. Hắn cái dạng này cũng không giống như đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh. Lẽ nào Chân Linh Cảnh còn có Cực cảnh mà chúng ta không biết?
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Chung Nhạc vẫn như cũ còn chưa đột phá Cực cảnh Chân Linh Cảnh, nhưng đã luyện thành Tiên Thiên Chân Hồn.
Thành tựu Tiên Thiên Chân Hồn, chỗ tốt mang tới cho hắn cơ hồ có thể sánh ngang với thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, cho nên hắn có thể tiếp tục thôi diễn hấp thu pháp tắc đại đạo thiên địa.
- Tiên Thiên Chân Hồn thật cường đại! Hoàn toàn bao trùm trên Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô và Chân Linh Tiên Thiên Tinh Thiềm!
Chung Nhạc nhịn không được kinh ngạc tán thán. Linh hồn của hắn cũng chính là Nguyên thần, là dùng hồn phách làm chủ đạo, hồn phách so với Chân Linh Kim Ô và Chân Linh Tinh Thiềm kết hợp cùng một chỗ còn cường đại hơn. Trong hồn phách ẩn chứa văn lộ Đồ đằng Tiên Thiên, so với trước đây càng cứng cáp hơn, lực phòng ngự càng mạnh hơn.
Lực phòng ngự Tiên Thiên Chân Hồn của hắn còn viễn siêu Chân Linh Kim Ô và Chân Linh Tinh Thiềm. Nếu hắn lại biến thành hình thái chân thân Phục Hy, có thể nói chiến lực của hắn có thể đề thăng hơn gấp bội so với trước đây.
Bất quá, chân thân Phục Hy hiện tại không thể tùy tiện sử dụng. Cho dù là vậy, với tốc độ này tiếp tục đề thăng, lần này sau khi hắn xuất quan, không cần dùng tới chân thân Phục Hy, chỉ sợ thực lực cũng sẽ đề thăng năm thành so với lúc trước.
Dưới trạng thái chân thân Phục Hy, thực lực đề thăng gấp bội. Trạng thái bình thường, thực lực đề thăng năm thành. Cho dù là đối mặt với tinh anh của Thiên Giới, Địa Giới, Thần Giới, hắn cũng có nắm chắc có thể khắc địch chế thắng.
Hắn đang nhanh chóng tiến bộ, mà thôi diễn cũng cần phải tiếp tục.
Một thân pháp lực, tinh thần lực và văn lộ Đồ đằng của hắn cũng đang được trọng luyện đúc lại. Lần kỳ ngộ này đối với hắn quả thật chính là đề thăng thoát thai hoán cốt.
Lại qua thêm bốn ngày nữa, Chung Nhạc cảm giác được Tiên Thiên Chân Hồn của chính mình cũng đã tới cực hạn, không thể tiếp tục tìm hiểu hấp thu nữa. Hắn lập tức đình chỉ tu luyện.
- Nếu ta lại đột phá tới Thông Thần Cảnh, ngược lại còn có thể dung nạp càng nhiều cảm ngộ, hấp thu càng nhiều tri thức biến thành nội tình, thực lực tự nhiên cũng càng cường đại hơn. Bất quá, bây giờ ta còn có Cực cảnh của Chân Linh Cảnh vẫn chưa đột phá. Tốt nhất vẫn là chờ thêm một chút!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.
Cực cảnh Chân Linh Cảnh có hai loại, thứ nhất là Hỗn Nguyên Chân Linh, thứ hai là thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh. Sau khi thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, sẽ có thể triệt để phát huy ra thực lực của Linh.
Linh thể trời sinh mới có Tiên Thiên Chân Linh, nếu không phải là Linh thể trời sinh, Linh chỉ có thể là Hậu Thiên Chi Linh. Trừ phi giống như Chung Nhạc vậy, có thể diễn biến Hậu Thiên thành Tiên Thiên, bằng không ngàn vạn lần không thể tu thành Cực cảnh này.
Trong Tinh hệ Song Tử, đại bộ phận đám Luyện Khí Sĩ chết dưới đao của Chung Nhạc kia đều đã tu thành Hỗn Nguyên Chân Linh, không một kẻ nào có thể thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, thậm chí cũng không có ai luyện Hậu Thiên Chân Linh thành Tiên Thiên Chân Linh.
Có thể thấy được, muốn luyện thành Tiên Thiên Chân Linh cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn, càng đừng nói là thức tỉnh Chân Linh.
Trong tất cả những Luyện Khí Sĩ mà Chung Nhạc từng gặp qua, tựa hồ chỉ có Lệ Thiên Hành là đã thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh. Lệ Thiên Hành là Linh thể trời sinh, cũng đã mở ra Lục Đạo Luân, thực lực cực kỳ đáng sợ.
Nếu Chung Nhạc trực tiếp đột phá tới Thông Thần Cảnh, sau này tu luyện cũng có thể khiến cho Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh. Bất quá, khả năng trong lúc tu luyện sẽ rất phiền phức. Hơn nữa, Tiên Thiên Chân Hồn của hắn cũng sẽ đối mặt với cửa ải thức tỉnh này. Sau khi đề cao cảnh giới, lại khiến cho Chân Hồn thức tỉnh sẽ càng khó khăn hơn.
Luyện thành Chân Hồn đã khó khăn như vậy, thức tỉnh Chân Hồn chỉ sợ độ khó lại càng cao hơn. Nếu lúc này vội vã đề cao cảnh giới, hắn không biết chính mình còn có thể thức tỉnh Chân Hồn hay không.
Hiện tại hắn cách Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh cũng không quá xa, lâu thì mười năm, mau thì một hai năm sẽ có thể khiến cho hai đại Chân Linh thức tỉnh.
Chung Nhạc đứng dậy, nhìn về phía trong đám kim hoa. Chỉ thấy đám người Khâu Cấm Nhi, Sư Bất Dịch vẫn còn đang hấp thu đại đạo thiên địa, đều có lĩnh ngộ, thu hoạch riêng. Bọn họ đều rơi vào trong ngộ đạo của mỗi người, hoàn thiện đại đạo của chính mình, tu vi thực lực cũng vì vậy mà tăng nhiều, cũng không kém hơn Chung Nhạc bao nhiêu.
Toàn thân Quân Tư Tà xao động một tầng Thủy văn, lại có xu thế muốn ngưng tụ thành Đồ đằng đại đạo hoàn chỉnh. Đây đã gần như là thủ đoạn của Thần Ma rồi. Mặc dù thực lực của Chung Nhạc đã đạt tới đẳng cấp tương đương với Sư Bất Dịch, nhưng cảnh giới vẫn còn thấp, còn chưa thể tu thành Đồ đằng đại đạo. Bất quá, Quân Tư Tà đã sắp sửa làm được một bước này.
Khâu Cấm Nhi so với nàng vẫn còn thua kém vài phần, nhưng Mộc Diệu Chân Linh của nàng lại mơ hồ đã ở sát biên giới thức tỉnh. Tu vi của Khâu Cấm Nhi hiện tại cũng là Thông Thần Cảnh, so với Chung Nhạc còn cao hơn một cái cảnh giới. Nếu Mộc Diệu Chân Linh hoàn toàn thức tỉnh, nàng cũng sẽ có được chiến lực giống như Thần Ma.
Sư Bất Dịch tu luyện chính là đại đạo Yêu Tộc, hắn sớm đã là Thần Ma, lần này thu hoạch càng nhiều hơn, luyện thành Đồ đằng đại đạo Yêu Thần Minh Vương Thần Nhãn, dung nhập vào trong nhãn mâu của chính mình.
Bất quá, trước mắt hắn chỉ mới luyện thành đầu Đồ đằng đại đạo thứ nhất. Hắn có chín cái đầu, chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn, hắn còn cần phải luyện thành tám đầu Đồ đằng đại đạo nữa.
*****
Thậm chí ngay cả Lục Đạo lão nhân và củ cải lớn Hồ Tam Ông cũng thu hoạch vô cùng phong phú. Văn lộ Đồ đằng Thần cấp lượn lờ toàn thân, trong suốt sáng bóng. Chùm tua trên đỉnh đầu Hồ Tam Ông đã nở hoa, tổng cộng chín đóa. Hiển nhiên, dược hiệu dược tính so với trước đây lại càng cao hơn rất nhiều.
Chỉ là Chung Nhạc nhìn thấy dưới bộ rễ của cây củ cải lớn này không ngờ lại treo một cỗ Thần thi, trong lòng không khỏi một trận ác hàn. Hiển nhiên, cây quả thụ hung tàn Lục Đạo lão nhân này đã truyền thụ cho hắn bí quyết biến Thần thi thành phân bón.
Tất cả mọi người đều đang tu luyện, duy chỉ có Bạch Thương Hải cô đơn ngồi ở chỗ đó, trơ mắt nhìn những người khác tu luyện, bộ dáng vô cùng đáng thương.
Đại đạo Chú Linh uẩn tàng trong rừng kim hoa này quá ít, Bạch Thương Hải hấp thu được một hai ngày đã không có khả năng đạt được càng nhiều cảm ngộ hơn, chỉ có thể ngồi ở chỗ này nhìn người khác tu luyện.
Chung Nhạc tiến lên phía trước, cất giọng an ủi:
- Bạch huynh yên tâm! Tương lai ta nhất định sẽ tìm cho ngươi một vị sư tôn có thể chỉ dạy ngươi pháp môn tu luyện Chú Linh Thể!
Bạch Thương Hải thở dài một tiếng, yếu ớt nói:
- Không cần an ủi ta! Ta cảm thấy Tảo Bả Tinh Linh Thể đoán chừng chính là một dòng độc đinh, vô cùng cô độc. Chỉ sợ là ta không có đồng đạo rồi!
Chung Nhạc nhất thời yên lặng, mỉm cười nói:
- Có những lời này của ngươi, ta càng thêm tin tưởng có thể tìm giúp ngươi một kẻ đồng đạo thích hợp rồi!
Lại qua thêm một ngày, Sơn mỗ mỗ xuất hiện bên ngoài đám kim hoa, lạnh lùng nói:
- Các vị thiếu gia, tiểu thư, đã tới giờ rồi!
Đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà nhao nhao tỉnh lại, đi ra bên ngoài rừng kim hoa trên biển này.
- Lão gia cho mời các vị!
Sơn mỗ mỗ thấy bọn họ không cố ý muốn lưu lại trong rừng kim hoa, sắc mặt thoáng hòa hoãn vài phần, khách khí nói.
Đám người dọc theo mặt biển bay về phía trên đỉnh núi. Còn chưa bay được bao xa, sau lưng đột nhiên truyền tới đạo âm vang vọng. Các loại thanh âm đại đạo oanh minh vang lên. Đám người nhao nhao quay đầu nhìn lại, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi.
Chỉ thấy từng đóa từng đóa Tịnh Đế Kim Hoa kia không ngờ đang nhao nhao mở ra. Cánh hoa mở ra, càng lúc càng lớn, bao phủ mấy ngàn dặm mặt biển, kim quang cực kỳ xán lạn. Thần quang xông thẳng lên thiên không, Đồ đằng đại đạo đủ loại màu sắc lượn lờ, thiên địa ầm vang, tràng cảnh vô cùng đồ sộ.
Mà trong những cánh hoa kia là từng cỗ từng cỗ nhục thân khổng lồ, tràn ngập Thần uy ngập trời. Trong mỗi một đóa kim hoa có một cỗ nhục thân Thần Ma, tổng cộng có một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân cả thảy.
Một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân Thần Ma này không ngờ lại giống nhau như đúc, khuôn mặt khó có thể phân biệt ra sự bất đồng. Chỉ có đại đạo vờn quanh thân thể bọn họ mới có chỗ bất đồng.
Một cỗ uy áp ngập trời đánh tới, khiến cho mọi người nhất thời cảm giác được một loại áp bách không gì sánh nổi, cơ hồ ép cho bọn họ từ trên không trung rơi xuống.
- Thần Hoàng!
Lục Đạo lão nhân thất thanh kêu lên.
Trong đám kim hoa mai táng nhục thân của một trăm chín mươi sáu tôn Thần Hoàng!
- Bách Kiếp Trọng Sinh, một trận hồng trần một trận kiếp!
Sư Bất Dịch cũng thất hồn lạc phách, lẩm bẩm:
- Thật sự là công pháp tốt! Công pháp tốt...
Chín mươi tám cây Tịnh Đế Kim Hoa, một trăm chín mươi sáu cỗ thi thể Thần Hoàng này, chính là từng kiếp từng kiếp trước đây của Bệ và Ngạn. Bách Kiếp Trọng Sinh, công pháp đại thành. Hiện tại bọn họ đã đạt tới thế thứ chín mươi chín, một thế nữa thôi, công pháp tất nhiên sẽ viên mãn.
- Bởi vì viên mãn đại thành, bách thế trọng sinh, không phải là đại nghị lực, đại trí tuệ căn bản không thể làm được!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Thành tựu tương lai của hai huynh đệ Bệ và Ngạn tất sẽ vượt qua Thần Hoàng!
Đám người bay lên trên đỉnh núi, tiến vào Thần điện Bệ Ngạn, chỉ thấy Bệ và Ngạn đã đợi ở đó rất lâu rồi. Chung Nhạc tiến lên, mỉm cười nói:
- Đa tạ huynh đệ hai vị mấy ngày nay thu lưu, hơn nữa còn cho chúng ta mượn quý bảo địa tu luyện, ân tình không thể báo đáp!
- Chung sư đệ không cần khách khí!
Ngạn mỉm cười, nói:
- Mười ngày trước ngươi đã từng hỏi chúng ta, làm sao mới có thể tránh thoát sự tra xét của Giới Chủ, hai huynh đệ chúng ta đã nghĩ ra được một chủ ý!
Cặp mắt Chung Nhạc nhất thời sáng ngời, vội vàng hỏi:
- Là chủ ý gì? Còn xin huynh đệ hai vị chỉ giáo!
Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, đồng thanh nói:
- Biện pháp này phi thường khó khăn, hơn nữa còn có hung hiểm nhất định! Chung sư đệ cần phải suy nghĩ cẩn thận!
Quân Tư Tà có chút không nhịn được, hỏi:
- Xin hỏi rốt cuộc là biện pháp gì?
Bệ và Ngạn lại liếc nhìn nhau một cái, lúc này mới lên tiếng, nói:
- Lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi, lạc ấn tên họ của chính mình vào Sinh Tử Bộ của Ngục Giới!
Đám người Chung Nhạc nhất thời dại ra.
Bệ tiếp tục nói:
- Nếu Chung sư đệ nguyện ý đi, huynh đệ chúng ta còn có một yêu cầu quá đáng!
← Ch. 0612 | Ch. 0614 → |