Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0633

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0633: Bát Bộ Thiên Tướng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Thí nghiệm tràng dùng để thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi?

Trong lòng mấy gã Luyện Khí Sĩ của Tinh vực Tả Nha nhất thời cả kinh. Ngay cả Chung Nhạc cũng tâm thần chấn động. Hắn kinh hãi không phải là Thí nghiệm tràng để thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi, mà là di tích từ Thời đại Địa Kỷ. Bệ và Ngạn nói Cổ địa vực Thần Tàng là địa phương do một vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ dùng để thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi.

Trong Thái Dương Thần Hỏa trong cơ thể Chung Nhạc, Tân Hỏa cũng tỉnh lại, nhịn không được lưu ý nghiêng tai lắng nghe. Hắn vẫn như cũ dung nhập vào trong Thái Dương Thần Hỏa, cẩn cẩn thận thận, tránh cho bại lộ tung tích.

- Tân Hỏa, trước khi ngươi ngủ say, có từng xuất hiện qua Lục Đạo Luân Hồi không?

Chung Nhạc âm thầm hỏi.

- Không có!

Tân Hỏa lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng, nói:

- Hẳn là chuyện tình phát sinh sau khi ta ngủ say. Lục Đạo Luân Hồi xuất hiện, khẳng định có liên hệ thật lớn với việc Phục Hy Thần Tộc bị phong ấn. Không biết tồn tại khai sáng ra luân thứ sáu, chế tạo Luân Hồi, rốt cuộc là Phục Hy Thần Tộc hay là những Hoàng tộc khác? Hệ thống thần thông Hồn Phách hệ chắc cũng là vào lúc đó hình thành. Thí nghiệm tràng của Thời đại Địa Kỷ, nhất định phải đi nhìn một chút, nói không chừng có thể tìm được càng nhiều bí mật hơn! Không tốt!

Hắn đột nhiên im bặt, không một tiếng động, đột nhiên trầm tịch xuống.

Đúng lúc này, Chung Nhạc chợt cảm thấy một cỗ tinh thần lực ba động bàng đại chợt quét về phía này. Cỗ tinh thần lực kia khủng bố như vực sâu, sâu không thể lường, sau khi đảo qua trên người mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ của mấy Tinh vực, rất nhanh đã thu lại.

Trên Thiên đàn, Thượng Thiên Vương lộ ra thần sắc nghi hoặc, tra hỏi một gã Thiên tướng gần đó:

- Thiên Thính, sao lại vô lễ như thế?

Kẻ vừa rồi phóng xuất ra tinh thần lực chính là tôn Thiên tướng gọi là Thiên Thính này. Hắn vội vàng khom người, cung kính nói:

- Vừa rồi Thần hạ nghe được một tia ba động không tầm thường, không nằm trong danh ngạch bảy vạn tám ngàn lẻ hai mươi ba gã Luyện Khí Sĩ này, bởi vậy mới cho rằng có đồ vật gì đó âm thầm lẻn vào trong những Luyện Khí Sĩ này, cho nên mới dùng tinh thần quét nhìn một phen!

- Thì ra là thế!

Thượng Thiên Vương nhìn về phía Giới Chủ Ngục Giới, mỉm cười nói:

- Giới Chủ, gã Thiên tướng dưới trướng ta nghe được chút gì đó, cho nên vừa rồi mới vô lễ như vậy. Bất quá, không có lửa mà có khói, chuyện tất có kỳ hoặc! Ta muốn kiểm tra một phen, không tính là đi quá giới hạn chứ?

- Thiên Vương khách khí rồi!

Giới Chủ Ngục Giới cười ha hả, nói:

- Thiên Vương vốn là có chức trách giám sát, nếu có phát hiện bất thường, Thiên Vương cứ việc kiểm tra một lần!

- Đắc tội rồi!

Thượng Thiên Vương nhìn về phía một gã Thiên tướng dưới trướng khác, nói:

- Thiên Thị, ngươi tới nhìn một chút!

Gã Thiên tướng tên là Thiên Thị kia khom người lãnh chỉ, sau lưng đột nhiên hiện ra một khỏa nhãn cầu thật lớn, nhanh như chớp đảo quanh, nhìn về phương hướng đám người Chung Nhạc bên kia.

- Thiên Giác, ngươi tới cảm giác dị động một phen. Chỉ cần có dị động, tuyệt đối khó thoát khỏi thần thức thứ bảy của ngươi!

Thượng Thiên Vương nói với một nàng nữ Thiên tướng khác. Nàng nữ Thiên tướng kia nhắm cặp mắt lại. Tinh thần lực của nàng không tầm thường, bao phủ toàn trường, cực kỳ rõ ràng chưởng khống tất cả ba động do toàn bộ đám Luyện Khí Sĩ bên dưới tán phát ra. Bất luận ba động kỳ dị gì cũng đều chạy không thoát thần thức thứ bảy của nàng.

- Thiên Mệnh, ngươi tới tra thiên mệnh của những Luyện Khí Sĩ này, tra một chút mệnh đạo của bọn họ. Nếu có đồ vật gì ẩn giấu trong đó, thiên mệnh của hắn tất nhiên sẽ can thiệp vào thiên mệnh của những Luyện Khí Sĩ khác, sẽ có thể tìm được phương vị của hắn!

Thượng Thiên Vương lại nói với một nàng nữ Thiên tướng khác. Nàng nữ Thiên tướng này khom người lĩnh chỉ, sau lưng đột nhiên hiện ra vô số cánh tay. Từng đầu từng đầu cánh tay đều mở rộng năm ngón tay, chỉ thấy ngàn vạn sợi tơ mỏng không thể tra tung bay ra bốn phương tám hướng, bao phủ toàn trường, cảm ứng thiên mệnh của các Luyện Khí Sĩ, tiến hành thôi diễn.

- Thiên Hồn, ngươi tới tra hồn phách của bọn họ một phen!

Thượng Thiên Vương lại phân phó một gã Thần tướng khác.

- Thiên Cảm, ngươi tới tra một chút giao cảm Thiên Địa Thần của bọn họ!

- ...

Tám gã Thiên tướng bộ hạ Thượng Thiên Vương đều đại triển thần thông, tra xét một lượt bảy vạn tám ngàn lẻ hai mươi ba gã Luyện Khí Sĩ dưới quảng trường. Sau một hồi, tám gã Thiên tướng mỗi người thu hồi thần thông. Thiên tướng Thiên Thị bẩm báo:

- Hồi bẩm Thiên Vương, trong này quả thật có dị thường! Có một vật nhỏ bé, không thể cảm thấy, không thể nhìn thấy, không thể nghe thấy, hôn hôn minh minh, vô mệnh, vô thanh, vô tức, vô hồn, vô giác, vô xúc, vô cảm, vô thức. Cũng không thể tra ra!

Đồ vật mà hắn đang nói này chính là Tân Hỏa. Mặc dù tám vị Thiên tướng này không thể tìm ra Tân Hỏa, nhưng vẫn quan sát được một chút dị trạng, chỉ là không thể bắt được tung tích của hắn mà thôi.

Thượng Thiên Vương khẽ nhíu mày, kinh ngạc nói:

- Vô mệnh, vô thanh, vô tức, vô hồn, vô giác, vô xúc, vô cảm, vô thức? Đây đã là nhảy ra khỏi Ngũ Hành, không ở trong Lục Đạo rồi a? Kỳ quái! Kỳ quái! Trong Ngục Giới vì sao lại có vật như vậy?

- Có cần lại tra nữa không?

- Không cần!

Thượng Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Vừa rồi các ngươi tra không ra, có tra nữa cũng không tra ra được. Đồ vật này đã vô mệnh vô giác vô hồn, hẳn là vật chết, hơn phân nửa là vật Thượng Cổ di lưu, mặc kệ nó đi!

Lúc này, Giới Chủ Ngục Giới nghiêng người qua hỏi:

- Thiên Vương có tra ra cái gì không?

Thượng Thiên Vương nói lại những lời nói vừa rồi một phen. Giới Chủ Ngục Giới khẽ nhướng mày, bật cười nói:

- Vô mệnh, vô giác, vô hồn, chẳng phải là vật chết sao? Thiên Vương suy nghĩ nhiều rồi!

- Ta cũng cho rằng như vậy!

Thượng Thiên Vương cười hắc hắc, nói:

- Bất quá, tuy là vật chết, nhưng hẳn là một kiện Dị bảo!

Ánh mắt Giới Chủ Ngục Giới chớp động, mỉm cười nói:

- Tuy là Dị bảo, nhưng là bảo vật của Ngục Giới ta!

Hai tôn đại thần liếc nhìn nhau một cái, đều mỉm cười không nói gì.

*****

Trong lòng Giới Chủ Ngục Giới thầm nghĩ:

- Khó trách tên Thượng Thiên Vương này lại hưng sư động chúng như vậy, để cho Bát Bộ Thiên Tướng của chính mình đích thân xuất động kiểm tra. Hóa ra kiện bảo bối này khiến cho hắn tâm động, cho nên mới khua chiêng gõ mõ như vậy. Bất quá, bảo vật này là bảo vật của Ngục Giới ta, ta còn chưa đạt được, sao có thể để cho ngươi nhúng chàm? Bảo vật này đã ở trong đám Luyện Khí Sĩ này, đợi sau khi tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng, không lo nó sẽ không hiện thân. Nếu chỉ là đồ vật Thượng Cổ bình thường, vậy thì cũng thôi, nhưng nếu quả thật là bảo vật Thượng Cổ, vậy ta liền đạt được!

o0o

Dưới quảng trường, Chung Nhạc cũng thở phào nhẹ nhõm một cái. Vừa rồi, các loại thần thông của tám gã Thiên tướng kia năm lần bảy lượt đảo qua trên người hắn, tra xét nhục thân, hồn phách, Nguyên thần của hắn, tìm tòi khắp toàn thân hắn không biết bao nhiêu lần. Hắn thậm chí còn cảm giác được một gã Thiên tướng trong đó còn quan sát tính toán mệnh số vận mệnh của hắn nữa.

Bất luận một chủng tộc nào, mệnh số vận mệnh cũng sẽ dựa theo quỹ tích của mỗi người mà vận hành, có thể suy tính ra đủ loại tương lai, đủ loại quá khứ của một người. Nếu người đó phát sinh giao tiếp với những người khác hoặc những vật phẩm đặc thù nào đó, mệnh số vận mệnh cũng sẽ phát sinh thay đổi tương ứng.

Nếu Chung Nhạc không gặp được Tân Hỏa, vận mệnh của hắn đoán chừng cũng chỉ là một gã tiểu Luyện Khí Sĩ bình bình thường thường, vĩnh viễn cũng sẽ không có thành tựu như hiện tại. Sự xuất hiện của Tân Hỏa tạo thành thay đổi cực lớn đối với vận mệnh của hắn, tất nhiên sẽ lưu lại vết tích trong thiên mệnh của hắn. Vừa rồi gã Thiên tướng kia tính toán mệnh số vận mệnh của hắn, nếu tính toán ra được cái gì, khẳng định sẽ có thể bắt được Tân Hỏa. Đây chính là nguy hiểm nhất!

Bất quá, cũng may Chung Nhạc cũng không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này, không sinh ở chỗ này, tất cả mọi chuyện trong quá khứ cũng không xảy ra trong cái Lục Đạo Giới này, cho nên vị nữ Thiên tướng tên là Thiên Mệnh này có muốn tính toán cũng không tính ra được cái gì.

- Cũng may Tân Hỏa ẩn giấu đủ sâu, không bị tính toán ra!

Hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng thầm kinh hãi:

- Tân Hỏa bất quá cũng chỉ tản mát ra một tia ba động đã bị phát giác rồi. Xem ra, trong khoảng thời gian này, hắn quyết không thể hoạt động, bằng không sẽ bị bắt giữ tung tích!

Trong Lục Đạo Giới, kỳ nhân dị sĩ thật sự rất nhiều, các loại chủng tộc đều có thiên phú riêng. Tám vị Thiên tướng này đều tới từ những chủng tộc khác nhau, suýt chút nữa đã có thể bắt được Tân Hỏa.

Bản thân Chung Nhạc cũng tinh thông thôi diễn, chỉ là trên phương diện thôi diễn mệnh số vận mệnh cũng không có bao nhiêu chuyên sâu. Nếu tại thời điểm vị nữ Thiên tướng Thiên Mệnh kia tiến hành thôi diễn mệnh số vận mệnh của hắn, Chung Nhạc dùng phương pháp thôi diễn của chính mình tiến hành chống cự, lập tức sẽ bị nàng bắt lấy. Cũng may vị nữ Thiên tướng Thiên Mệnh này không có suy tính ra hắn là tới từ Đệ Nhất Lục Đạo Giới, bằng không sẽ càng nguy hiểm hơn rồi.

- Thước có chỗ ngắn, tấc có chỗ dài! Các tộc đều có sở trường của chính mình, không thể xem thường anh hùng thiên hạ!

Chung Nhạc âm thầm cảnh cáo chính mình.

Vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ tiến hành thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi ở chỗ này rốt cuộc có phải là Phục Hy thị hay là thuộc Hoàng tộc khác, ngay cả Chung Nhạc cũng không rõ ràng cho lắm. Thời đại Địa Kỷ có Bát Đại Hoàng Tộc, Phục Hy thị là một trong Bát Đại Hoàng Tộc. Trong các đời Thiên Đế Địa Hoàng, ngoại trừ Phục Hy thị ra còn có những người khác trong Bát Đại Hoàng Tộc, chỉ là xuất thân từ Phục Hy thị nhiều nhất mà thôi. Bởi vậy, cái di tích này có thể là hành vi của một vị Chúa tể Phục Hy thị, cũng có thể là tới từ những chủng tộc khác.

- Những chuyện liên quan tới Cổ địa vực Thần Tàng mà chúng ta nghe được cũng chỉ là lời đồn mà thôi!

Bệ cũng phát hiện ra sự tra xét của Bát Bộ Thiên Tướng, đợi sau khi Bát Bộ Thiên Tướng thu hồi thần thông của mỗi người, lúc này sắc mặt mới ngưng trọng, nói:

- Địa phương này cực kỳ hung hiểm, bên trong cất giấu rất nhiều bí mật. Nghe nói các vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ trước mở ra Lục Đạo Luân, hoàn thiện Hồn pháp, sáng tạo ra Hồn đạo, sau đó mới thiết lập ra các Thí nghiệm tràng, tiến hành thí nghiệm Luân Hồi. Cái Cổ địa vực Thần Tàng trong Ngục Giới này chỉ là một trong ngàn vạn Thí nghiệm tràng khắp ba ngàn Lục Đạo Giới mà thôi!

Ngạn tiếp tục nói:

- Đám sinh linh chúng ta này đều là cư ngụ bên trong Lục Đạo Giới, sinh ra sau khi Lục Đạo Giới đã thành lập, có kẻ nào từng nhìn thấy qua tình hình các Chúa tể Thượng Cổ sáng tạo ra Lục Đạo Giới? Sinh linh sinh ra trong ba ngàn Lục Đạo Giới, cho dù là Giới Chủ Giới Đế, đối với quá trình hình thành Lục Đạo Giới đều là hoàn toàn không biết gì cả, lĩnh ngộ đối với Hồn pháp cũng còn vô cùng thiếu sót. Cho nên nếu có thể dò rõ huyền bí ảo diệu của Cổ địa vực Thần Tàng, rất có ích lợi đối với tu hành của chính mình. Chỉ là Cổ địa vực Thần Tàng cực kỳ hung hiểm, bao nhiêu năm qua đều là đi vào thì nhiều, còn sống đi ra thì ít, tử thương vô số!

- Sở dĩ Cổ địa vực Thần Tàng gọi là Cấm khu, điểm đáng sợ nhất chính là áp chế!

Bệ thấp giọng nói:

- Cảnh giới càng cao, áp chế lại càng mạnh. Sau khi tiến vào trong này, cảnh giới của Thần Ma bị áp chế cực kỳ nặng nề, thậm chí có khả năng còn không bằng được Luyện Khí Sĩ, bởi vậy tỷ lệ tử vong cũng rất cao. Nếu là tồn tại như Giới Chủ vậy tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng, chỉ sợ cũng chỉ còn lại tiêu chuẩn giống như chúng ta. Hắc hắc... trước đây cũng đã từng có một vị Giới Chủ chết ở trong đó. Cho nên địa phương lần thi đấu này chọn ở nơi này, sợ rằng không chỉ đơn thuần là thi đấu, quyết ra mười người xuất sắc nhất mà thôi!

Trong lòng mọi người nhất thời hiểu ra. Nghịch Hoàng lạnh lùng nói:

- Giới Chủ Ngục Giới và Thượng Thiên Vương là muốn mượn tay chúng ta, thăm dò Cổ địa vực Thần Tàng. Chúng ta có chết thì cũng là chết vô ích, mà bọn họ lại có thể từ trên người chúng ta đạt được chỗ tốt!

Bệ và Ngạn khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ngoại trừ cái này ra, nghe nói còn có một bí mật nữa. Đó chính là huyết tế! Nếu sinh linh chết ở trong này đủ nhiều, nói không chừng sẽ có thể để cho một tôn tồn tại Hoàng cấp tiến vào Cổ địa vực, không sẽ gặp phải bất luận áp chế gì. Chúng ta đoán chừng, Giới Chủ thật ra chính là đánh cái chủ ý này. Bất luận như thế nào, chúng ta đều là đối tượng bị lợi dụng!

Trên Thiên đàn, vị lễ quan kia khẽ vẫy tay một cái, chỉ thấy từng khối từng khối Hồn bài bay xuống, rơi vào trong tay từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ.

Đám người lập tức tiến hành tế luyện. Chỉ thấy trên Hồn bài lập tức xuất hiện họ tên của mỗi người. Ngoại trừ cái này ra, trên Hồn bài còn có một con mắt. Con mắt này phảng phất như là vật còn sống, liên tục chuyển động.

Chung Nhạc tinh tế kiểm tra Hồn bài. Chất liệu Hồn bài này vô cùng đặc biệt, không biết là tài liệu gì chế tạo thành, vô cùng kỳ lạ. Chỉ cần tế luyện xong, sẽ có một loại cảm giác hồn phách tương liên với Hồn bài.

Ngoại trừ cái này ra, hắn còn cảm giác được trong ánh mắt Hồn bài tựa hồ có lạc ấn văn lộ Đồ đằng truyền tống, có tác dụng định vị.

- Con mắt thật cổ quái!

Chung Nhạc quan sát quái nhãn trên Hồn bài, quái nhãn này cũng đang quan sát hắn. Chung Nhạc vươn một ngón tay ra khẽ đâm một cái, quái nhãn kia lập tức khép lại, đau tới mức nước mắt giàn giụa.

- Nhân Tộc, ngươi chưa nhìn thấy qua loại bảo vật này sao?

Ngữ khí Nghịch Hoàng lạnh lùng nói:

- Đây là con mắt của Hồn Thú! Hồn Thú sau khi tu luyện thành Yêu Thần, sẽ có thể móc xuống cặp mắt của nó, luyện chế thành bảo vật, có công năng vô cùng kỳ lạ, có thể lạc ấn đủ các loại văn lộ Đồ đằng vào trong con mắt này!

Đám người Quân Tư Tà nhất thời rợn cả tóc gáy. Nơi này có hơn bảy vạn tám ngàn Luyện Khí Sĩ, cần phải giết chết bao nhiêu Hồn Thú mới có thể luyện thành hơn bảy vạn tám ngàn khối Hồn bài đây?

Chung Nhạc chắp tay cảm tạ, nói:

- Đa tạ Nghịch Hoàng chỉ điểm! Chúng ta đều là xuất thân từ Tinh vực Tả Nha, hẳn là nên chiếu cố lẫn nhau, không biết các vị có hứng thú liên thủ hay không...

- Không có!

Lệ Thiên Hành quả quyết từ chối. Hàn Phi có chút mệt mỏi, nói:

- Trong những Tinh vực khác cũng không thiếu những tồn tại tương tự chúng ta. Luyện Khí Sĩ của Tinh vực Tả Nha chết càng nhiều, bổn cung mới càng có hy vọng!

- Huynh đệ chúng ta không cần bất luận trợ thủ gì!

Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói. Sắc mặt Trăn Dao thì lại lạnh lùng, lắc đầu nói:

- Ta không cần kẻ trói buộc! Ta có thể liên thủ với ngươi, nhưng ba người bên cạnh ngươi vẫn là chết đi thì tốt hơn!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, lại nhìn về phía Nghịch Hoàng. Nghịch Hoàng cười hắc hắc, nói:

- Ta còn đang chờ một cơ hội lại quyết thắng bại với ngươi đây! Không giết chết ngươi, làm sao có thể rửa đi sỉ nhục trên người ta?

Chung Nhạc thở dài một tiếng, có chút cô đơn nói:

- Mọi người nói thế nào cũng là đồng hương, ta thật không muốn chính tay giết chết các ngươi! Các ngươi hẳn là cầu khẩn đừng gặp phải ta a!

Đám người Nghịch Hoàng, Lệ Thiên Hành, Trăn Dao, Hàn Phi nhất thời đằng đằng sát khí, Chung Nhạc ngược lại bật cười ha hả.

Đột nhiên, Thần Đình Ngục Giới chợt chấn động kịch liệt. Đám Chư Thần trong Thần Đình khẽ giơ lên hai tay, pháp lực bàng đại bao phủ toàn bộ Thần Đình, tế khởi lên. Chỉ thấy tòa Thần Đình mênh mông bát ngát này từ từ bay về phía một cái hắc động thật lớn.

Bên ngoài hắc động, một vòng quang hoàn chiếu rọi rực rỡ, sáng ngời giống như vòng tay bạch ngọc của một nàng Thần Nữ bị thất lạc vậy.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)