Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0654

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0654: Trảm Đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà đồng thời gật đầu. Thời điểm các nàng trốn vào nơi này, bản thân đã bị trọng thương. Vì để nhanh chóng chữa thương và đối kháng với những kẻ truy sát, tự nhiên là hấp thu linh khí linh lực thiên địa để chữa trị.

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời trầm xuống. Hấp thu linh khí linh lực thiên địa Hạ giới, sẽ liền gặp phải tình trạng giống như hắn lúc trước. Thời điểm muốn rời khỏi Hạ giới sẽ bị đại đạo thiên địa ngăn cản, toàn thể thế giới cũng sẽ ngăn cản ngươi rời đi. Đừng nói là Luyện Khí Sĩ, cho dù là tồn tại cấp bậc như Giới Chủ, cũng khó có thể chống lại lực lượng thiên địa của cả một Giới, chỉ có thể bị nhốt trong đó cả đời.

Mà muốn phải giải quyết vấn đề khó khăn này, liền chỉ có giống như hắn vậy, tìm hiểu lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi, hỗn hợp quy nhất hai loại lực lượng này, luyện thành đại đạo Lục Đạo Luân Hồi. Sau khi tu luyện ra đại đạo Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh, mới có thể nhảy ra khỏi sự trói buộc của thiên địa, thoát khỏi thế giới này.

Làm cách nào tìm hiểu lực lượng Lục Đạo, lực lượng Luân Hồi, làm sao ngưng thực đại đạo Lục Đạo Luân Hồi, Chung Nhạc có thể truyền thụ cho các nàng. Nhưng bản thân các nàng cần phải dùng thời gian đi lĩnh ngộ. Chung Nhạc đã dùng thời gian tổng cộng sáu bảy mươi năm. Sáu bảy mươi năm ở trong này, đối với Cổ địa vực Thần Tàng cũng chỉ là khoảng chừng sáu bảy tháng mà thôi. Mà đối với ngoại giới, cũng chỉ là thời gian không tới một ngày. Bởi vậy, phương diện thời gian chính là vô cùng đầy đủ, vẫn còn có thời gian rất dài để cho các nàng tìm hiểu.

Khâu Cấm Nhi cơ duyên xảo hợp, nhận được một đạo Thần quang đã mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, mở ra sáu Bí cảnh Nguyên thần, đã có thể tìm hiểu ra đại đạo Lục Đạo Luân Hồi. Nhưng Quân Tư Tà vẫn chưa mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, căn bản không có khả năng lĩnh ngộ ra đại đạo Lục Đạo Luân Hồi.

Chung Nhạc trầm ngâm trong chốc lát, nói rõ ngọn nguồn sự tình lại một lần. Hai nàng nữ tử liếc nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc lo lắng. Bị nhốt ở trong này, vĩnh viễn không thể rời khỏi, sau khi chết hồn phi phách tán, không có đời kế tiếp. Đây là một cái tương lai hoàn toàn tuyệt vọng!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói:

- Các ngươi không cần lo lắng! Trong Cổ địa vực Thần Tàng khẳng định còn có cơ duyên mở ra Bí cảnh Huyết Mạch. Chỉ cần có cơ duyên, ta sẽ có thể tìm tới cho Quân sư tỷ!

Tâm niệm hắn khẽ động, hết thảy truyền thụ cảm ngộ của chính mình đối với lực lượng Lục Đạo và lực lượng Luân Hồi cùng với đại đạo Lục Đạo Luân Hồi cho Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà, nói:

- Các ngươi cứ việc yên tâm tìm hiểu tu luyện, không mất bao nhiêu thời gian, ta sẽ quay lại nơi này!

Chung Nhạc đang định rời khỏi, đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi:

- Cấm Nhi, thời điểm ngươi mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, có nhìn thấy cái gì không?

Khâu Cấm Nhi mờ mịt:

- Nhìn thấy cái gì?

Chung Nhạc nghĩ muốn nhíu mày, lại không có cặp mày để nhíu lại, trong lòng thầm nghĩ:

- Thời điểm Cấm Nhi mở ra Bí cảnh Huyết Mạch cũng không có tao ngộ nguyền rủa đáng sợ kia? Thời điểm ta và Phong Hiếu Trung sư huynh mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, đều tao ngộ một tràng cảnh quỷ dị, giống như quay trở lại mười vạn năm trước, nhìn thấy vị tồn tại đã nguyền rủa phong ấn Phục Hy Thần Tộc kia, vì sao nàng lại không nhìn thấy?

Thanh âm Tân Hỏa đột nhiên vang lên, nói:

- Có thể là tác dụng của đạo Thần quang kia, cũng có thể là Ca Giới đã che giấu nguyền rủa, khiến cho thời điểm huyết mạch nàng thức tỉnh không có tao ngộ nguyền rủa, nhìn thấy vị tồn tại đáng sợ kia!

- Cấm Nhi, ngươi buông ra tinh thần và huyết mạch! Không cần khẩn trương! Ta muốn kiểm tra một chút nhục thân và Nguyên thần của ngươi!

Chung Nhạc đột nhiên nói.

Sắc mặt Khâu Cấm Nhi nhất thời ửng đỏ, cúi mặt xuống, tiếng như muỗi kêu:

- Sư tỷ vẫn còn ở đây...

Quân Tư Tà cười lạnh một tiếng, nói:

- Sư đệ, hiện tại ngươi đã không có nhục thân, còn muốn làm xằng làm bậy nữa sao?

Chung Nhạc nhất thời tỉnh ngộ, biết rõ hai nàng đã hiểu lầm, vội nói:

- Ta muốn quan sát một chút huyết mạch nhục thân và huyết mạch Nguyên thần của Cấm Nhi, cũng không phải là muốn nhìn thân thể nàng...

Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà đều thở phào nhẹ nhõm. Khâu Cấm Nhi buông ra tinh thần, Chung Nhạc tinh tế kiểm tra huyết mạch của Khâu Cấm Nhi. Huyết mạch Phục Hy trong cơ thể Khâu Cấm Nhi đã thức tỉnh một chút, tiếp cận một thành, đã thức tỉnh được Thần Tâm, nhưng không có thức tỉnh Thần Nhãn, ngược lại là đuôi rắn sắp sửa thức tỉnh.

Bí cảnh Huyết Mạch của nàng quả thật khiến cho huyết mạch nhục thân và huyết mạch Nguyên thần của nàng tương thông. Bởi vì huyết mạch thức tỉnh không nhiều lắm, cho nên cũng không có hiện ra càng nhiều dị tượng Phục Hy Thần Tộc.

Chung Nhạc quan sát càng tỉ mỉ hơn. Phong ấn huyết mạch của Khâu Cấm Nhi mở ra vẫn còn khá ít, hẳn là thời điểm mở ra Huyết Mạch Luân, cũng không có mở ra đủ nhiều phong ấn huyết mạch.

- Sau khi ta mở ra tầng phong ấn thứ nhất, gần như có hai thành huyết mạch Phục Hy thức tỉnh. Mà Cấm Nhi lại chỉ có một thành, tầng phong ấn huyết mạch Phục Hy thứ nhất trong cơ thể nàng vẫn chưa hoàn toàn giải khai. Đoán chừng tại thời điểm hoàn toàn mở ra mới phải gặp vị tồn tại khủng bố kia. Mở ra Lục Đạo Luân không có quan hệ gì với có gặp tồn tại khủng bố kia hay không. Cái có quan hệ trực tiếp chính là phong ấn huyết mạch!

Chung Nhạc vừa nghĩ tới đây, nhất thời yên lòng lại. Chỉ cần tầng phong ấn huyết mạch thứ nhất trong cơ thể Khâu Cấm Nhi còn chưa giải khai, nàng sẽ không phải gặp vị tồn tại khủng bố kia, cũng không cần phải quá lo lắng rồi.

Hắn đứng dậy, nhanh chóng đi ra ngoài:

- Cấm Nhi, sư tỷ, các ngươi cứ lưu lại trong này. Tiếng ca ở nơi này có thể trợ giúp các ngươi lĩnh ngộ, ta ra ngoài sưu tầm cho các ngươi một chút cơ duyên!

Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, sau đó ngồi xếp bằng xuống, mỗi người tự mình tu luyện.

o0o

Chung Nhạc ra khỏi cung điện, hội hợp với Ma Tam Thọ, nghĩ muốn rời khỏi Ca Giới. Ma Tam Thọ khẽ rùng mình một cái, vội vàng nói:

- Tà Thần sư huynh, nếu chúng ta đi ra, nhất định sẽ bị Canh Vương gia ngăn chặn! Ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên lưu lại...

- Lưu lại? Lẽ nào ngươi dự định cả đời lưu lại trong này sao?

Chung Nhạc hỏi ngược lại. Ma Tam Thọ có chút sợ hãi, nói:

- Cũng không phải là không được...

- Đi theo ta! Ta còn cần dùng tới ngươi. Ngươi yên tâm! Canh Vương gia cũng không lưu được ngươi và ta!

Chung Nhạc xé mở vòm trời, cất bước đi ra. Ma Tam Thọ không biết phải làm sao, chỉ đành cùng với hắn rời khỏi Ca Giới, trong lòng âm thầm khẩn cầu trời xanh:

*****

- Canh Vương gia ngàn vạn lần không nên trở về vào lúc này! Ngàn vạn lần không nên trở về... Chúng ta tiến vào Ca Giới chỉ mới có vài ngày, bên ngoài hẳn chỉ là mới qua nửa canh giờ, Canh Vương gia nhất định là chưa kịp trở về...

Chung Nhạc đi ra khỏi Bất Tử Hoa, Ma Tam Thọ cũng theo hắn ra ngoài, đảo mắt quan sát bốn phía, không khỏi thở phào nhẹ nhõm:

- Canh Vương gia quả nhiên chưa trở về...

Đột nhiên, hư không ầm vang nổ tung, chỉ nghe một đạo thanh âm từ một chỗ hư không khác truyền tới:

- Vị sư huynh này không mời mà tới, sao lại đại khai sát giới tại Đạo tràng của ta?

Thanh âm này cực kỳ chấn động, trong thanh âm vậy mà cũng chất chứa đạo pháp thần thông. Ma Tam Thọ lập tức cảm thấy đầu óc chính mình mê mê man man, Nguyên thần trong Thức hải phảng phất như rơi vào trong một cái đạo một đạo quang luân, không ngừng trầm luân trong đó.

Chung Nhạc lại hồn nhiên không chút bị ảnh hưởng, tinh thần lực chấn động, truyền về phía chỗ hư không kia:

- Canh Vương gia?

- Chính là Trường Canh!

Từ chỗ hư không kia, đạo thanh âm kia có chút không vui, nói:

- Sao sư huynh lại hạ thủ với các tùy tùng của ta trong Đạo tràng? Với tu vi thủ đoạn của ngươi, hẳn là khinh thường động thủ với bọn họ a? Còn xin sư huynh cho Trường Canh một lời giải thích!

- Vì sao phải giải thích?

Tinh thần Chung Nhạc ba động, ngữ khí kinh ngạc nói:

- Ở trong Cổ địa vực Thần Tàng, ta giết bọn họ còn cần lý do sao? Canh Vương gia, ngươi cách nơi này rất xa, phát hiện chúng ta sắp sửa rời khỏi, lúc này mới cách không truyền âm, chẳng qua là muốn kéo dài thời gian mà thôi. Xin lỗi! Không thể như ngươi ý rồi!

- Ngươi đi không được!

Hư không lại đột nhiên nổ tung, một bàn tay nhẹ nhàng từ bên kia hư không vươn tới, đầu ngón tay cầm lấy một đóa hoa, hoa nở sáu cánh, tổng cộng có sáu đạo quang hoàn xoay tròn lượn lờ. Đóa hoa này vậy mà đã thống nhất Lục Đạo, Lục Đạo chuyển động xung quanh kỳ hoa, ẩn chứa uy năng bàng đại.

Thần thông hình đóa hoa, có thể chất chứa lực lượng Lục Đạo, thống hợp nhất thể. Mà đóa hoa kia lại lộ ra vô cùng kiều diễm mỏng manh, tựa hồ búng một cái liền rách, gió thổi liền nát. Mà bàn tay cầm hoa đẩy tới kia cũng lộ ra cẩn cẩn thận thận, tựa hồ lo lắng sẽ làm gãy đóa hoa mỏng manh. Nhưng một kích này lại ý cảnh sâu xa, một đóa hoa một thế giới, rất có ý tứ giấu thế giới bên trong đóa hoa, chính mình chủ đạo Lục Đạo, chưởng quản Luân Hồi.

Đóa hoa quất về phía Chung Nhạc, trong lúc đánh tới, lại xuất hiện ngàn vạn dị tượng, giống như muốn nhét hắn vào trong Luân Hồi, chúa tể sinh tử của hắn vậy.

- Hảo thần thông!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ động, không khỏi tán thán. Thần thông bậc này, tạo nghệ bậc này, hiện tại hắn cũng không làm được.

Thần thông của Canh Vương gia quá tinh tế rồi, tinh tế tới mức khiến cho người ta kính sợ. Đóa hoa này vô cùng chân thật, nhưng thật ra là các loại văn lộ Đồ đằng chất chứa những lý niệm bàng đại cấu thành, sinh động như thật, rất có khí thế hư không tạo vật.

Chung Nhạc giơ đao, một đao chém xuống, sau đầu hiện ra sáu đạo quang luân, Lục Đạo Luân Hồi nhất thống, biến toàn bộ pháp lực toàn thân thành khí Thuần Dương, rót vào trong Thái Dương Thần Đao. Thần đao vung lên, một vầng đại nhật chiếu rọi không gian.

Thần đao chém xuống, Nhật Diệu như khổng tước xòe đuôi bạo phát, va chạm với bàn tay cầm hoa. Uy năng thuần dương của vầng đại nhật hoàn toàn bạo phát, khiến cho một đao này của hắn kinh diễm tuyệt luân. Thanh đao với đóa hoa gặp nhau, uy năng của cả hai nhất thời đại phóng. Thân thể Chung Nhạc chấn động, rất nhanh biến Thần đao thành vỏ đao, trở tay rút đao, rút ra Nguyên Từ Thần Đao. Uy năng một đao này dung hợp với uy năng của Thái Dương Thần Đao, uy lực càng mạnh mẽ hơn, rốt cuộc chém đôi đóa hoa kia.

Hai đạo đao quang đột nhiên bay lên, biến thành một Long một Giao, cắt về phía bàn tay của Canh Vương gia. Chính là thần thông Long Giao Tiễn!

Bàn tay Canh Vương gia rất nhanh lùi về, năm ngón tay theo thứ tự búng ra. Mỗi một ngón tay trong nháy mắt đã búng ra mấy vạn lần. Mà môn thần thông Long Giao Tiễn này nhìn như một cây kéo thô to, nhưng thật ra lại cực kỳ tinh tế tỉ mỉ. Nhìn như một cây kéo, nhưng trên thực tế, trong mỗi một cái nháy mắt đều cất giấu mấy vạn loại biến hóa. Mỗi một lần đầu ngón tay hắn nhảy lên, vừa vặn khắc chế một loại biến hóa của Long Giao Tiễn.

Mục đích Phong Hiếu Trung khai sáng ra môn thần thông này là vì để phá cấm, cho nên trên phương diện biến hóa đã diễn biến tới tận cùng. Trước đây Chung Nhạc còn chưa gặp qua kẻ nào có thể phá giải môn thần thông này. Hiện tại rốt cuộc nhìn thấy một người.

Năm ngón tay của Canh Vương gia không ngừng búng ra, bàn tay cũng không ngừng lùi về trong hư không. Long Giao Tiễn cũng bị đánh trở về nguyên hình, biến thành hai đạo đao quang.

Trong lòng Chung Nhạc ngưng trọng. Song đao không còn là song đao, mà đã biến thành một vầng đại nhật cùng một vầng minh nguyệt, cùng nhau xoay tròn lượn lờ, đuổi theo cái bàn tay kia tiến vào trong hư không.

o0o

Cổ địa vực Thần Tàng, trên không một mảnh biển rộng, Canh Vương gia cùng với mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ vây quanh đang lúc nhanh như điện chớp phóng đi. Đột nhiên, hư không chợt chấn động, Canh Vương gia thu hồi bàn tay trở về. Chỉ thấy một đạo đao ý bàng đại từ trong hư không bắn ra, nhật nguyệt lượn vòng, oanh động chém xuống.

Ông!

Thời điểm hai vầng nhật nguyệt chém xuống, Hắc Bạch Thái Cực Đồ hiện ra, không gian nhất thời ngưng kết lại. Từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ bị đóng đinh trên không trung, hết thảy nhục thân Nguyên thần đều không thể động đậy, chỉ còn lại đạo đao ý bàng đại kia chém xuống mà thôi.

Đồng tử mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ không ngừng xoay chuyển, mồ hôi lạnh trên trán tuôn chảy cuồn cuộn, nhưng Nguyên thần lại không cách nào động đậy, thậm chí ngay cả văn lộ Đồ đằng, tinh thần lực, pháp lực... trong cơ thể đều mất đi cảm ứng.

Hắc Bạch Thái Cực Đồ không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu bọn họ, giống như một cái bàn xoay cực lớn vậy. Vô số đao quang tung bay xuống, giống như từng con từng con Cự long, Cự mãng từ trong đồ bay ra, từ trên chém xuống, bao phủ toàn bộ đám Luyện Khí Sĩ.

- Hảo thần thông!

Sắc mặt Canh Vương gia ngưng trọng, tán thán một tiếng. Đột nhiên, vô số tinh quang tụ tập lại, biến thành một đạo Tinh hà bát ngát. Gã thiếu niên này chân đạp lên trên Tinh hà, vô số ngôi sao chảy xuôi dưới chân và bên cạnh thân thể hắn. Hai tay Canh Vương gia tung bay, đạo Tinh hà kia bay lên, phóng thẳng về phía Hắc Bạch Thái Cực Đồ kia.

Không gian ầm ầm chấn động, Thái Cực Đồ đột nhiên nứt ra, biến thành hai đạo lưu quang chui vào trong hư không, biến mất không thấy đâu nữa. Mà đám đao quang ngập trời kia cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Chỗ Đạo tràng Ca Giới, thân thể Chung Nhạc đại chấn, hai đạo đao quang từ trong hư không bay ra, rơi vào trong quang luân sau đầu hắn.

- Đây là thần thông gì?

Lúc này, thanh âm Canh Vương gia từ bên kia hư không truyền tới. Chung Nhạc xoay người bỏ chạy, dẫn theo Ma Tam Thọ. Hắn bấm tay búng một cái, một cây thạch trụ trong Đạo tràng ầm ầm nổ thành bột mịn. Chung Nhạc thả người nhảy một cái, viễn độn bỏ chạy.

- Trảm Đạo!

Tinh thần lực của hắn ba động, truyền vào trong tai Canh Vương gia.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)