Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0662

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0662: Một đao thấy máu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Lời này của Quân Vô Đạo vừa ra, trong lòng Pháp Hoa Sinh nhất thời nghiêm nghị.

Đám người Chung Nhạc và bọn họ cơ hồ đồng thời thăm dò nơi này. Bên phía Chung Nhạc chỉ có ba người, mà mỗi đội ngũ bọn họ đều có gần hai trăm người. Kết quả ba người Chung Nhạc một kẻ cũng đều không chút tổn thương, giống như có Thần trợ vậy, mà bọn họ thì lại tử thương nặng nề, tổn thất thảm trọng.

Mà bây giờ, ba người Chung Nhạc lên núi trước bọn họ một bước, sau khi xuống núi ba người đã biến thành bốn người. Tòa cung điện trên đỉnh núi kể cả tòa ngọc sơn kia đều đã biến mất, quả thật rất quái dị! Ngọc sơn và tòa cung điện trên đỉnh núi đã chạy đi đâu rồi? Nàng nữ tử xinh đẹp không thể miêu tả này lại là từ đâu mà tới? Lẽ nào nàng là sinh linh trong tòa cung điện kia đi ra?

Thần Hậu nương nương nghi thái vạn phương, không giống nhân vật phàm gian. Chỉ là nàng đã thu liễm khí tức, không còn khí thế kinh thiên động địa của một vị Tiên Thiên Thần nữa, nhìn qua chỉ như một Luyện Khí Sĩ bình thường. Vẻ đẹp của nàng cũng bất đồng với Nguyệt Thần. Vẻ đẹp của Nguyệt Thần khiến cho người ta cảm thấy có thể ở xa xa nhìn, trong lòng không dám sinh ra sự khinh nhờn, không dám sinh ra ý muốn thân cận, mà vẻ đẹp của nàng lại khiến cho người ta trầm trồ thưởng thức, khiến cho người ta sung sướng, thường xuyên khiến cho người ta quên đi vẻ xinh đẹp kinh tâm động phách kia của nàng.

- Kẻ thù của ngươi à?

Thần Hậu nương nương chú ý tới bầu không khí càng lúc càng khẩn trương ở bốn phía, cười khẽ một tiếng, nói với Chung Nhạc:

- Đây là chuyện riêng của các ngươi, không quan hệ gì với ta! Bản thân các ngươi tự giải quyết đi, ta sẽ không giúp các ngươi!

Chung Nhạc gật đầu, tinh thần ba động, nói:

- Chỉ là chút việc nhỏ mà thôi, không cần làm phiền nương nương!

Đột nhiên, khuôn mặt Pháp Hoa Sinh giãn ra, mỉm cười nói:

- Huyết Cốt Tà Thần, có thể nói cho ta biết, các ngươi ở trên núi đã đạt được cái gì không? Chẳng lẽ vị cô nương này chính là cơ duyên các ngươi đạt được trong tòa cung điện trên không trung kia? Mà vị Chú Linh Thể này tựa hồ đã mở ra Huyết Mạch Luân, xem ra cơ duyên này cũng không nhỏ a?

Tinh thần Chung Nhạc ba động, lạnh nhạt nói:

- Liên quan gì tới ngươi?

Sắc mặt Pháp Hoa Sinh nhất thời trầm xuống, nhìn về phía Thần Hậu nương nương, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên nói:

- Cô nương, ta là Pháp Hoa Sinh!

Thần Hậu nương nương nhấp nháy mắt, tò mò quan sát hắn, đợi hắn nói tiếp. Pháp Hoa Sinh khẽ nhíu mày, trong lòng vô cùng kinh ngạc:

- Ta đã nói ra tên của ta, nàng hẳn phải minh bạch ngụ ý của ta rồi chứ? Lẽ nào nhất định muốn ta phải trực tiếp nói ra sao?

Thần Hậu nương nương vẫn tiếp tục nhìn hắn, bộ dáng chờ đợi hắn nói tiếp. Pháp Hoa Sinh có chút bất đắc dĩ, ho khan một tiếng, nói:

- Gia phụ là Giới Chủ Ngục Giới, tôn húy Pháp Chiêu Chân!

Thần Hậu nương nương vẫn là bộ dạng đợi hắn nói tiếp. Bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ. Trên mặt Pháp Hoa Sinh lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ:

- Vị cô nương này không khỏi quá đơn thuần rồi, lại không nghe ra ngụ ý của ta!

Hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, một gã Luyện Khí Sĩ bên cạnh hội ý, nói:

- Công tử ta muốn nói cho cô nương biết, phụ thân của công tử chính là Giới Chủ Ngục Giới. Ngươi đi theo Huyết Cốt Tà Thần, hắn có thể cho ngươi cái gì? Mà ngươi đi theo công tử, tiền đồ nhất định không thể hạn lượng! Lương thần chọn chủ mà phụng sự, lương cầm chọn cành mà đậu xuống. Mời cô nương suy nghĩ kỹ càng, rốt cuộc là đi theo hắn tốt hơn, hay là đi theo công tử nhà ta sẽ tốt hơn?

Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười. Thần Hậu nương nương là tồn tại gì? Giới Chủ Ngục Giới ở trước mặt nàng căn bản chỉ là một tiểu nhân vật, bé nhỏ không đáng kể. Không ngờ Pháp Hoa Sinh lại lấy ra danh tiếng của Giới Chủ Ngục Giới, nghĩ muốn lợi dụ Thần Hậu nương nương đầu nhập dưới trướng hắn. Đây quả thật chính là chuyện buồn cười nhất thiên hạ. Đổi lại là Giới Chủ Ngục Giới đầu nhập vào Thần Hậu nương nương, Thần Hậu nương nương còn chưa chắc đã chịu a.

Thần Hậu nương nương cực kỳ bình thản nói:

- Cha ngươi là cha ngươi, ngươi là ngươi! Ta chỉ đi theo cường giả! Là ngươi càng mạnh hơn hay là Huyết Cốt Tà Thần càng mạnh hơn?

Đồng dạng là Tiên Thiên Thần, nhưng nàng và Nguyệt Thần lại là hai loại tính cách khác nhau. Nguyệt Thần không thích tạo quan hệ với những sinh linh khác, hận không thể chặt đứt hết thảy nhân quả, mà nàng thì lại thích náo nhiệt, lo lắng thiên hạ không loạn.

- Thì ra là thế!

Pháp Hoa Sinh khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Cô nương, ta rất thưởng thức ngươi! Ngươi rất có nhãn giới, cũng rất có kiến giải! Cha ta là cha ta, ta là ta! Lương thần tự nhiên muốn chọn lương chủ. Nếu đã như vậy, ta tự nhiên sẽ chứng minh ta chính là vị lương chủ này, ít nhất cũng là lương chủ càng tốt hơn so với Huyết Cốt Tà Thần!

Hắn nhìn về phía Chung Nhạc, khẽ nhíu mày một cái, ngược lại nhìn về phía Quân Vô Đạo, thản nhiên nói:

*****

- Quân Vô Đạo, vị cô nương này không biết ta, ngươi hẳn không phải là không biết ta là ai chứ? Nếu ngươi còn muốn tiếp tục sinh tồn trong Ngục Giới, vậy cũng đừng có lựa chọn sai lầm a!

Quân Vô Đạo một thân nam trang, anh tư hiên ngang, trên dưới quan sát Thần Hậu nương nương. Trong mắt nữ tử này lộ ra dị sắc, đột nhiên giống như nhớ ra cái gì đó, sắc mặt khẽ biến. Sau một hồi, nàng mới nhẹ giọng nói:

- Pháp sư huynh yên tâm! Ta tạm thời không có ý định xuất thủ!

Pháp Hoa Sinh thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng hắn cũng có chút kiêng kỵ Quân Vô Đạo. Nữ tử này mặc dù còn trẻ, nhưng thực lực cũng không tầm thường, là tuyệt sắc giai lệ tới từ Thiên Giới, thực lực cực mạnh, trong thế hệ thanh niên Thiên Giới cũng có thể xếp ở vị trí khá cao. Thiên Giới và Ngục Giới một cái là ở trên trời một cái là ở dưới vực sâu. Thực lực của nàng rốt cuộc như thế nào, so với chính mình ai mạnh ai yếu, ngay cả Pháp Hoa Sinh cũng không thể nói rõ ràng.

Bất quá, nếu Quân Vô Đạo đã nói tạm thời không có ý định xuất thủ, ít nhiều cũng có thể khiến cho hắn yên tâm. Hắn cũng minh bạch, mục đích của Quân Vô Đạo là muốn nhìn một chút thực lực của hắn và Huyết Cốt Tà Thần, sau đó mới quyết định, cũng không phải thật sự sợ hãi hắn. Bất quá, hắn có đầy đủ lòng tin để cho Quân Vô Đạo sau khi nhìn thấy thực lực của hắn sẽ biết khó mà lui.

- Huyết Cốt Tà Thần, lúc trước ta đã từng nói, cách không đọ sức dù sao cũng không thú vị, may mà con đường phía trước ta và ngươi còn có thể gặp nhau! Hiện tại rốt cuộc chúng ta lại chạm mặt!

Khí tức Pháp Hoa Sinh nhất thời tăng vọt. Thân thể hắn rõ ràng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng lại mang tới cho người khác một loại cảm giác vĩ ngạn vô song. Sau đầu từng đạo từng đạo quang luân hiện ra, thản nhiên nói:

- Người khác đều cho rằng ta là một tên ăn chơi trác táng, cho rằng ta là mượn quyền thế của cha ta mới có tu vi cảnh giới như hiện tại. Thật ra bọn họ làm sao biết, ta mỗi lần đối địch đều lấy cha ta ra dọa người, bất quá chỉ là để bọn họ cho rằng như vậy mà thôi!

Khí thế của hắn càng lúc càng mạnh, sáu đạo quang luân xoay tròn sau đầu, Thần Nhân Bàn Cổ hiện ra, rơi vào trong sáu đạo quang luân của hắn. Sáu bàn tay của Thần Nhân Bàn Cổ kết xuất sáu đạo ấn pháp, phát ra các loại thanh âm tế tự vang vọng, phảng phất như có thanh âm chúng sinh tế tự xuyên qua thời không truyền tới, mơ hồ có một loại cảm giác chưởng khống vận mệnh sinh tử và Luân Hồi. Thực lực của hắn viễn siêu những tồn tại dựa vào cơ duyên tu thành Lục Đạo Luân Hồi mà Chung Nhạc đã tao ngộ trước đây.

Khí tức Pháp Hoa Sinh vẫn còn đang không ngừng tăng vọt, giống như Chư Thần Chi Vương vậy. Những kẻ đi theo của hắn cũng bị khí thế khủng bố của hắn bức cho không ngừng lui về phía sau, không thể đứng vững bên cạnh hắn.

- Cha ta đời này có vô số thê thiếp, có tổng cộng bảy ngàn sáu trăm bảy mươi ba đứa con. Ta bất quá chỉ là một cái trong số đó, cũng không được sủng ái, địa vị còn không bằng con trai Thần Ma bình thường!

Pháp Hoa Sinh cười ha hả, bộ dáng hăng hái bừng bừng, thần thái phi dương, loại hình thái ăn chơi trác táng vừa rồi hoàn toàn bị quét sạch, toàn thân văn lộ Đồ đằng tung bay, từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng phiêu đãng, vô cùng cao thâm, giống như dải lụa do Thần quang hình thành, trôi tới trôi lui, sãi bước đi về phía Chung Nhạc. Bước chân hắn khẽ động, chính là thiên sơn vạn thủy hiện ra, lạnh lùng nói:

- Ta quật khởi từ trong nghịch cảnh, đối diện với khốn cục sinh tử, nghịch khai năm luân, lại mở Huyết Mạch Luân, tu thành Lục Đạo Luân Hồi. Cha ta từ đầu tới cuối căn bản không có cấp cho ta bất kỳ sự trợ giúp nào! Ta là dựa vào chính mình phấn đấu từng bước một quật khởi, mới có được thành tựu ngày hôm nay!

Ầm ầm!

Hắn mạnh mẽ xuất thủ, sáu đạo quang luân chuyển động, phảng phất như một tôn Thần Vương trẻ tuổi, công kích về phía Chung Nhạc. Một kích này vô cùng đáng sợ, hình thành sáu loại lực lượng bất đồng, vặn vẹo không gian thiên địa.

Không gian trên mảnh đầm lầy này bùng phát nổ vang ầm ầm đùng đùng, dưới lực lượng của hắn biến thành Lục Giới, phảng phất như sáu cái tiểu thế giới, chất chứa Đạo lực, lực lượng Âm Dương, Thần lực thiên địa, lực lượng Vạn Tượng, lực lượng Ngũ Hành và lực lượng Huyết Mạch.

Lục Giới hình thành nên sáu loại dị tượng. Trong Đạo Giới là đại đạo Đồ đằng, trong Âm Dương Giới là nhật nguyệt do Âm khí và Dương khí hình thành, trong Thần Tài Giới là thiên địa và Chư Thần san sát, trong Vạn Tượng Giới là các loại Thần Tộc, Thần thú kỳ dị, sơn xuyên giang hà, trong Ngũ Hành Giới chính là khí Ngũ Hành, trong Huyết Mạch Giới chính là tinh lực khí huyết nhục thân.

Bàn tay Pháp Hoa Sinh niết ấn oanh tới. Lục Giới ở trong quang luân chuyển động, rơi vào trong lòng bàn tay hắn, khiến cho một kích này của hắn huyễn lệ nhiều màu, xinh đẹp lộng lẫy mà lại tràn ngập lực lượng hủy thiên diệt địa. Một ấn này chính là Pháp Hoa Ấn, tuyệt kỹ độc môn của hắn!

Hắn quả thật không phải là một kẻ ăn chơi trác táng. Trong một kích này mặc dù có nội tình công pháp của Giới Chủ Ngục Giới, nhưng Pháp Hoa Sinh đã đi ra con đường riêng của chính mình, ở trong công pháp của Giới Chủ Ngục Giới đã tăng thêm cảm ngộ, lý giải của chính mình đối với Đạo, khiến cho một kích này của hắn có uy năng bất phàm.

Chung Nhạc cất bước lui về phía sau. Thần Hậu nương nương, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ sớm đã lui ra bốn phía, tránh cho chiến đấu ảnh hưởng tới chính mình.

Chung Nhạc vừa mới lui về phía sau, không gian trước người đột nhiên vặn vẹo. Khối đại địa vừa rồi hắn đang đứng kia chợt bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của Pháp Hoa Sinh, bị hắn bóp nát. Uy lực của Pháp Hoa Ấn này quả thật vô cùng đáng sợ, nếu hắn không lùi về phía sau, tất nhiên cũng sẽ rơi vào trong lòng bàn tay Pháp Hoa Sinh, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Chung Nhạc liên tiếp lui về phía sau, thân thể khô lâu bị không gian ầm ầm đùng đùng đánh nát. Thậm chí đại địa còn không ngừng nhô lên, không ngừng sụp đổ. Từng tòa từng tòa núi non bốn phía phá đất chui lên, lại ầm ầm rơi xuống. Hắn đã không nhìn thấy bàn tay của Pháp Hoa Sinh, chỉ có thể nhìn thấy trên vòm trời và mặt đất bốn phía dâng lên từng đạo từng đạo quang luân to to nhỏ nhỏ. Trong quang luân là từng phiến từng phiến thiên địa thật lớn, đang nghiền ép thẳng về phía hắn.

Đây là dị tượng do một thức Pháp Hoa Ấn này của Pháp Hoa Sinh hình thành. Quang luân không ngừng chuyển động, nghiền ép về phía Chung Nhạc, khiến cho đại địa nhô lên sụp đổ. Uy lực của đạo thần thông Pháp Hoa Ấn này quả thật không tầm thường. Chung Nhạc mơ hồ đã có xu thế rơi vào đạo thần thông này. Nếu hắn tiếp tục tránh né, chỉ cần xuất hiện một tia một hào sai lầm, sẽ liền rơi vào trong lòng bàn tay của Pháp Hoa Sinh.

Đột nhiên Chung Nhạc dậm mạnh chân một cái, không lui về phía sau nữa. Chỉ thấy sau lưng hắn, từng đầu từng đầu ngón tay như ngọc chợt từ trong không gian chui ra, giống như từng cây từng cây đại thương đâm thẳng về phía hắn.

Đây là những đầu ngón tay của Pháp Hoa Sinh. Bàn tay hắn chụp lại, muốn vây Chung Nhạc vào trong lòng bàn tay. Năm ngón tay lại không ngừng đạn động, dùng ngón tay làm thương, muốn triệt để đẩy Chung Nhạc vào trong lòng bàn tay của hắn.

Mà bàn tay còn lại của hắn thì nhẹ nhàng chém một cái, dùng tay làm đao, cạnh bàn tay biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã chém tới sát biên giới cần cổ của Chung Nhạc, chém về phía cổ hắn.

Đầu và thân thể Chung Nhạc đột nhiên tách ra, cái đầu bay lên, sau đó thân thể soạt một tiếng phân tán ra. Thân khô lâu toàn thể tan rã, biến thành từng khúc từng khúc xương bay ra bốn phía, bay múa đầy trời, va chạm với bàn tay và đầu ngón tay của Pháp Hoa Sinh. Sau đó, đám xương cốt kia lại hội tụ về cùng một chỗ, hình thành một bộ thân thể. Chung Nhạc trở tay rút đao, một đao chém xuống.

Pháp Hoa Sinh vội vàng lui về phía sau. Chỉ thấy đao quang cuồn cuộn giống như trường giang đại hải, miên mang bất tuyệt. Một đao chém xuống, Lục Đạo chuyển động, lực lượng Lục Đạo đột nhiên thống nhất, biến thành một loại lực lượng thuần túy, đao ý thổi quét thiên địa. Nếu Pháp Hoa Sinh lại lui về phía sau, đao thế nhất định sẽ càng lúc càng hung mãnh, uy năng càng lúc càng mãnh liệt.

Pháp Hoa Sinh vội vàng thôi động Pháp Hoa Ấn, mạnh mẽ đón đỡ một đao này. Thiên địa đột nhiên trầm tịch vô thanh, sau đó một cỗ khí tức kinh khủng thổi quét bốn phía, giống như lưu tinh va chạm vậy, thiên địa không ngừng run rẩy.

Pháp Hoa Sinh không ngừng lui về phía sau, rốt cuộc cũng dừng lại được. Đột nhiên, chỉ nghe xuy một tiếng, trên cổ hiện lên một đạo huyết mang, máu tươi xèo xèo phun ra.

- Chúng ta đi!

Pháp Hoa Sinh dùng tay đè lại vết thương trên cổ, xoay người bỏ chạy.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)