Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0746

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0746: Chú Linh mạnh nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đám người Chung Nhạc một đường không ngừng gặp nạn, tình hình nguy hiểm cũng càng lúc càng mạnh, càng lúc càng kịch liệt. Hiển nhiên, bọn họ đã cách vị Chú Linh Thể kia càng lúc càng gần hơn.

Đám người một đường kinh hồn bạt vía. Nếu không có Thiên Nguyên Luân Hồi Kính bảo hộ, chỉ sợ cho dù là tồn tại như Lục Thiên Vương cũng đã chết mười mấy lần rồi.

- Có người nói Ngũ Hành Linh Thể là Linh thể mạnh nhất, lại có người nói Nhật Nguyệt Song Linh mới là Linh thể mạnh nhất, còn có người nói Tinh Hà Linh Thể mới là mạnh nhất. Nhưng hiện tại xem ra, Chú Linh Thể mới là Linh thể mạnh nhất...

Sắc mặt Y Uyển Quân tái nhợt, khẽ lẩm bẩm.

- Lời này cũng không đúng!

Sắc mặt Lục Thiên Vương cũng có chút tái nhợt, lắc đầu nói:

- Mặc dù Chú Linh Thể mang tới oán chú và vận rủi cực mạnh, nhưng cũng không phải không có thiên địch. Phúc Linh Thể trời sinh chính là khắc tinh của Chú Linh Thể! Thế gian này có sao chổi cũng có Phúc Tinh. Nếu bên người mang theo một cái Phúc Linh Thể, hồng phúc cao chiếu, sẽ có thể chế trụ Chú Linh Thể. Ta nghe nói, sở dĩ Ba La Giới Đế có thể trở thành Đệ nhất Giới Đế, chủ yếu là vì bên cạnh hắn có một vị Phúc Linh Thể, gọi là Phúc Thiên Vương, cho nên mới có thể khiến cho hắn gặp dữ hóa lành, gần với cảnh giới Đế Quân!

Chung Nhạc ngẩn ngơ, nhớ tới tên mập mạp bụng phệ béo mập lúc trước kia, thất thanh nói:

- Phúc Thiên Vương? Hắn chính là Phúc Linh Thể sao?

- Không sai! Chính là hắn!

Lục Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Phúc Thiên Vương bình thường chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, khinh hiền sợ ác, là kẻ nịnh hót nhất đẳng nhất. Ba La Giới Đế lại có thể thu dụng hắn, phong hắn làm Thiên Vương, nguyên nhân trong này chính là do hắn là Phúc Linh Thể. Phúc Linh Thể và Chú Linh Thể tương khắc lẫn nhau. Thọ Linh Thể do Thọ Tinh đản sinh ra lại tương khắc với Ôn Linh Thể do Ôn Tinh đản sinh ra, bởi vậy cũng không tính là Linh thể mạnh nhất!

Bích Nga Ma Hoàng cũng mỉm cười, nói:

- Lão thân nghe được một tin tức, nói Phúc Thiên Vương gặp phải vận rủi, ăn hối lộ làm trái pháp luật, bị Ba La Giới Đế trừng phạt, cách chức làm Ôn Thần, vứt xuống Ngũ Hành Giới đi chưởng quản ôn dịch. Có thể thấy được hắn tên Phúc Linh Thể này không biết vì sao gặp phải vận rủi, ngay cả bản thân mình cũng không thể bảo trụ được!

Lục Thiên Vương có chút ngẩn ngơ, suy đoán nói:

- Đoán chừng hắn đã gặp phải Ôn Thần còn cường hoành hơn hắn rất nhiều rồi!

Chung Nhạc một trận không nói gì. Gã Ôn Thần trong miệng đám người Lục Thiên Vương chính là bản thân hắn. Phúc Thiên Vương vì muốn lấy lòng hắn, tặng cho hắn bảo liễn Ích Tà Thần Tê. Kết quả vỗ mông ngựa hắn lại vỗ trúng đùi ngựa Ba La Giới Đế, bị Ba La Giới Đế tìm lý do cách chức vứt vào Ngũ Hành Giới.

- Mặc dù tu vi thực lực Chú Linh Thể không cao, nhưng uy lực vẫn là cực kỳ cường đại. Thời cổ đại, các phe mỗi khi tác chiến cũng đều sẽ mang theo các Thần Ma bốn loại Linh thể Chú Linh Tai Thần, Vạn Độc Ôn Thần, Thất Tinh Sát Thần, Bắc Đẩu Tử Thần này. Nếu bên phía đối phương không có Thần Ma bốn loại Linh thể Phúc Linh, Thọ Linh, Mộc Linh và Nam Đẩu, thông thường đều sẽ chiến bại vô cùng thảm hại!

- Thì ra là thế!

Chung Nhạc rất có cảm giác nghe quân nói chuyện một ngày còn hơn đọc sách mười năm, mỉm cười nói:

- Ta nói ta tại Ba La Lục Đạo Giới nhiều lần gặp được kỳ ngộ, còn đang suy nghĩ nguyên nhân, hóa ra là do đã gặp được Phúc Thiên Vương, được Phúc Thiên Vương phù hộ. Hiện tại nếu Phúc Thiên Vương gặp rủi ro, đợi qua một thời gian ngắn, chúng ta tìm cơ hội đi mời hắn cùng theo a!

Đám người Lục Thiên Vương hai mặt nhìn nhau, Thiên Sơn Thần Hoàng thử dò xét, hỏi:

- Vương gia, ngươi và Phúc Thiên Vương có giao tình sao?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Chiếc bảo liễn Thần Tê kia của ta chính là do hắn tặng. Hắn vốn dĩ muốn tặng nữ nhi của hắn cho ta, ta lại lo lắng hắn muốn ám toán ta, vì vậy đã chối từ!

- Hóa ra Vương gia chính là tôn Ôn Thần đã khiến cho Phúc Thiên Vương không may kia!

Thiên Vân Thập Bát Hoàng bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng thầm nghĩ:

- Phúc Thiên Vương lấy lòng hắn, làm sao không phải là đắc tội với Ba La Giới Đế? Cái tên này thật sự không may, vô duyên vô cớ gặp phải Chung Vương gia...

Y Uyển Quân hiếu kỳ hỏi:

- Chú Linh Thể không phải là Linh thể mạnh nhất, vậy Linh thể gì mới là mạnh nhất?

- Không biết!

Lục Thiên Vương lắc đầu, nói:

- Thời đại Hỏa Kỷ, Hỏa Diệu Linh Thể là mạnh nhất. Thời đại Địa Kỷ, Nhật Nguyệt Linh Thể là mạnh nhất. Nhưng hiện tại...

Hắn có chút không thể khẳng định, nói:

- Lục Đạo nhất thống, Luân Hồi chuyển hóa, Tinh Hà Linh Thể trở nên cực kỳ cường đại. Ngũ Hành Linh Thể cũng mạnh mẽ tới mức đáng sợ, về phần Nhật Nguyệt Linh Thể...

Hắn liếc nhìn Chung Nhạc một cái, nói:

- Ta vốn dĩ cho rằng Nhật Nguyệt Linh Thể nhiều nhất chỉ có thể tranh hùng với Ngũ Hành Linh Thể, nhưng hiện tại đã không dám khẳng định rồi!

Lục Đạo nhất thống, Luân Hồi chuyển hóa, Linh thể hoang phế của thời đại trước đây, hiện tại lại đại phóng dị thải, có thể tự chủ chuyển hóa các loại lực lượng trong cơ thể. Nhật Nguyệt Linh Thể đã từng là mạnh nhất bị đẩy lui xuống, chỉ có thể xếp phía sau Ngũ Hành Linh Thể.

Nhưng hết lần này tới lần khác lại nhảy ra một tên Nhật Nguyệt Song Linh Chung Nhạc, nhất cổ tác khí đánh lên tám mươi mốt tầng Thuần Dương Lôi Trạch, khiến cho hắn đối với Nhật Nguyệt Linh Thể không khỏi lau mắt mà nhìn, cho nên cũng không dám khẳng định loại Linh thể nào càng cao hơn một bậc.

Rốt cuộc, phía trước cũng yên tĩnh lại, yên tĩnh tới mức có chút quỷ dị. Bạch Thương Hải có chút lo sợ bất an, hỏi:

- Chúng ta có phải đã đi lầm đường rồi không? Vì sao hiện tại đã không còn vận rủi hàng lâm nữa?

Lục Thiên Vương lắc đầu, nói:

- Đường đi vẫn đúng! Xem ra, ta đã suy đoán sai lầm rồi! Vị Chú Linh Thể kia đã có thể tự chủ khống chế oán chú và vận rủi. Chính bởi vì chúng ta đã tiếp cận nàng, cho nên mới không còn vận rủi lâm đầu nữa. Ở trên địa bàn của bản thân nàng, làm sao có thể có vận rủi cuồn cuộn được?

Hắn vẫn còn đang nói, đã thấy phía trước trăng sáng sao thưa. Một khỏa Tinh cầu, một vầng Thái Dương, một vầng minh nguyệt lẳng lặng treo trong bóng tối vô biên. Vầng minh nguyệt xoay chuyển quanh Tinh cầu, Tinh cầu xoay chuyển quanh Thái Dương, nhưng bốn phía đều là một mảnh hắc ám tĩnh mịch, không nhìn thấy những ngôi sao khác.

Nơi này không thuộc về bất kỳ một Lục Đạo Giới nào, giống như một cái Tinh hệ tinh nguyệt nhật cô đơn bị trục xuất vậy. Mà ở địa phương cực kỳ xa xôi, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái Lục Đạo Giới tản mát ra quang mang nhàn nhạt, chẳng biết tại sao lại cách nơi này rất xa.

- Sao Chú Linh Thể lại ở loại địa phương như thế này?

Đám người nghi hoặc không hiểu.

- Nàng là bị trục xuất!

Lục Thiên Vương nói:

- Cái Lục Đạo Giới kia gọi là Dung Minh Lục Đạo Giới. Giới Đế của Dung Minh Lục Đạo Giới lo lắng an nguy của bản thân, không thể không mời nàng rời khỏi Lục Đạo Giới, kể cả Tinh cầu nàng cư trú cũng đồng thời ném tới đây, lại không cho phép nàng trở về Dung Minh Lục Đạo Giới nữa!

Bạch Thương Hải cả giận nói:

- Chúng ta cũng không phải là cố ý muốn phát tán vận rủi a? Sao có thể lưu vong chúng ta như vậy?

Thiên Vân Thập Bát Hoàng đều lắc lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Hiện tại ngươi vẫn còn chưa thức tỉnh Chú Linh, đợi sau khi Chú Linh của ngươi đã thức tỉnh, để xem kẻ nào còn dám tiếp cận ngươi?

*****

- Sao vị Chú Linh Thần Hoàng này không được Giới Đế của Dung Minh Lục Đạo Giới trọng dụng?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Nếu Chú Linh Thể đã mạnh mẽ như vậy, hẳn là nên trọng dụng a?

Lục Thiên Vương than thở:

- Nàng là sinh không gặp thời! Hiện tại Tinh vực Tử Vi có Thiên Đế cai trị, ba ngàn Lục Đạo Giới có các Giới Đế cai trị, vũ trụ một mảnh an bình, không có chiến tranh phát sinh, Chú Linh Thể cũng sẽ không có đất dụng võ. Chẳng những Chú Linh Thể không có đất dụng võ, mà ngay cả những Linh thể Ôn Linh, Thất Tinh, Bắc Đẩu... cũng không có bao nhiêu tác dụng, ở trong Thiên Đình các Lục Đạo Giới nhiều nhất được phong một chức quan nho nhỏ, chưởng quản ôn dịch, làm cai tù... mà thôi!

Thiên Nguyên Luân Hồi Kính tiếp tục bay về phía khỏa Tinh cầu kia, càng lúc càng gần. Chung Nhạc và đám người Thiên Vân Thập Bát Hoàng đi ra khỏi Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, nhìn về phía khỏa Tinh cầu kia.

Chỉ thấy khắp nơi trên khỏa Tinh cầu này một mảnh phồn hoa thắng cảnh, chim hót hương hoa, muôn thú rong chơi, bạch hạc hồng tước bay tới bay lui... bộ dáng vô cùng yên tĩnh tường hòa, chút nào cũng không có vận rủi cuồn cuộn giống như bọn họ tưởng tượng vậy, mà trái lại càng giống như một mảnh Thánh cảnh hơn.

- Nàng quả thật đã có thể khống chế Chú Linh của chính mình rồi!

Lục Thiên Vương thở phào nhẹ nhõm, cất cao giọng nói:

- Phi Yên cô nương, còn nhớ Lục mỗ không?

- Hóa ra là Lục Đại ca!

Một đạo thanh âm nữ tử từ trong khỏa Tinh cầu kia vang ra, vừa mừng vừa sợ, vui vẻ nói:

- Ta còn tưởng là kẻ nào dám xông vào địa bàn của ta nữa a! Lục Đại ca, ngươi đã lâu rồi không tới thăm tiểu muội, tiểu muội còn tưởng ngươi đã quên mất ta rồi chứ. Vừa rồi Lục Đại ca đã gặp qua không ít vận rủi a? Không gây thương tổn cho ngươi đó chứ?

Chung Nhạc theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy trong một mảnh vườn hoa trên khỏa Tinh cầu kia, một nàng nữ tử trang phục thôn nữ tay cầm lẵng trúc đang lúc hái hoa, hiện tại đang ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ. Một tôn Thần Hoàng không ngờ lại là có bộ dạng này, quả thật có chút ngoài dự liệu của hắn.

Nữ tử kia dung mạo thanh tú, không chút nào hung thần ác sát giống như trong tưởng tượng của Chung Nhạc, trái lại giống như tiểu cô nương nhà bên vậy, trong từng hành động cử chỉ đều mang theo rất nhiều linh khí linh tính.

- Chỉ là một chút vận rủi, làm sao có thể tổn thương được chúng ta?

Lục Thiên Vương dẫn theo đám người tiến vào trong Tinh cầu, cười ha hả, nói:

- Phi Yên cô nương, lần trước lúc ta tới, ngươi vẫn chỉ mới là Thần Hầu, không nghĩ tới hiện tại ngươi đã là một tôn Thần Hoàng rồi! Thật sự đáng chúc mừng a!

Nữ tử kia buồn bã nói:

- Tịch mịch quá lâu, cũng chỉ có thể tu hành giải buồn mà thôi!

Nàng sống một mình ở nơi này, không kẻ nào can đảm tới đây bầu bạn với nàng, cho nên lúc rảnh rỗi cũng chỉ có thể trồng một chút hoa hoa cỏ cỏ, những thời gian còn lại đều là bế quan tu hành.

Mọi người đi tới trước vườn hoa, chỉ thấy phía dưới không có đường đi, chỉ đành phiêu phù trên đám hoa, tránh cho đạp hư những hoa hoa cỏ cỏ này. Lục Thiên Vương mỉm cười nói:

- Hôm nay ta tới đây, là có một đại hỷ sự muốn nói cho ngươi biết! Ngươi có đồng bạn rồi!

Hắn gọi Bạch Thương Hải lại, mỉm cười nói:

- Ta đã tìm được một cái Chú Linh Thể khác, chỉ là hắn không biết cách tu hành, cho nên mới dẫn hắn tới đây gặp ngươi!

Phi Yên Thần Hoàng vừa mừng vừa sợ, bộ dáng hấp tấp nhìn về phía Bạch Thương Hải, vui vẻ nói:

- Thật sự là một tên sao chổi khác a! Lục Đại ca, đa tạ rồi! Ta cuối cùng cũng có một người bạn rồi! Đạo ta không cô độc a!

Nàng nắm lấy hai bàn tay của Bạch Thương Hải, không ngừng quan sát hắn, bộ dạng vui mừng không thôi. Bạch Thương Hải thì xấu hổ tới mức khuôn mặt đỏ bừng. Phi Yên Thần Hoàng cười ha hả, nói:

- Xem hắn còn xấu hổ kìa! Ngươi xấu hổ cái gì? Ta hiện tại đã là Thần Hoàng, thời gian tu hành dài hơn ngươi không biết bao lâu, cũng xem như là tiền bối của ngươi rồi. Ngươi thấy ta chỉ là một cô nương trẻ tuổi, thật ra ta lớn hơn ngươi tới mấy ngàn tuổi a!

Bạch Thương Hải nhất thời yên lòng, mỉm cười nói:

- Bà bà...

Rầm rầm!

Một đạo lôi đình đột nhiên không có dấu hiệu nào đánh xuống, đánh cho toàn thân Bạch Thương Hải cháy đen như bụi than, trong miệng mũi tai phun trào ra khói đen.

Đám người Chung Nhạc bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng đứng cách Bạch Thương Hải xa ra một chút. Phi Yên Thần Hoàng mỉm cười tủm tỉm, hỏi lại:

- Ngươi gọi ta là gì?

Bạch Thương Hải phun ra một ngụm khói đen, có chút lúng ta lúng túng nói:

- Bác gái...

Trên thiên không chợt có một con Long Điểu bay qua, thả xuống một đống phân chim lớn cỡ một ngọn núi nhỏ, hoàn toàn chôn vùi hắn xuống dưới đống phân.

- Tỷ tỷ!

Bạch Thương Hải chật vật bò ra khỏi đống phân Long Điểu, gấp gáp kêu lên:

- Không đúng! Là Phi Yên muội muội! Ta biết sai rồi!

Sắc mặt Phi Yên Thần Hoàng ôn hòa, mỉm cười nói:

- Ngươi mau đi tắm đi! Thúi chết người a! Đúng rồi! Ngươi cẩn thận một chút, phân Long Điểu có tính hủ thực rất mạnh đó. Lục Đại ca, mấy vị này là...

Lục Thiên Vương nhìn thấy tao ngộ của Bạch Thương Hải, không khỏi âm thầm rùng mình một cái, vội vàng cười nói:

- Vị này chính là Chung Vương gia nhà ta, huynh trưởng kết bái của Trường Canh Vương gia. Bạch Thương Hải chính là bằng hữu của hắn. Còn vị này là phu nhân của Chung Vương gia!

Sắc mặt Y Uyển Quân đỏ bừng nhất thời, lắc đầu nói:

- Thiên Vương, không nên nói bậy!

Phi Yên Thần Hoàng kinh ngạc nhìn chằm chằm Chung Nhạc, thất thanh nói:

- Ngươi có thể khắc chế Chú Linh Thể sao?

Chung Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Ta cũng khắc chế không nổi! Đã từng bị Bạch huynh khắc qua, cũng đã gặp không may mấy lần!

- Không đúng! Không đúng!

Phi Yên Thần Hoàng liên tục quan sát hắn, lắc đầu nói:

- Ngươi không phải là bị hắn khắc! Nếu quả thật là bị hắn khắc, đổi lại là những Luyện Khí Sĩ khác, đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi! Trên người ngươi có bí mật, tác dụng của Chú Linh Thể đối với ngươi quả thật không lớn! Kỳ quái! Rốt cuộc là cái gì khiến cho khí vận ngươi cường thịnh tới như vậy?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)