Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0763

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0763: Kẻ quỳ sống, kẻ đứng chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Lại qua thêm nửa năm đằng đẳng, Chung Nhạc và Khương Y Kỳ đã đi tới tòa Thần thành thứ sáu. Hai người còn chưa kịp truyền tống rời đi, đột nhiên tôn Tạo Vật Chủ trấn thủ tòa Thần thành thứ sáu đã cao giọng nói:

- Lão giả có phải là Trọng Lê Khương Y Kỳ hay không?

Khương Y Kỳ và Chung Nhạc đứng lại. Tôn Tạo Vật Chủ kia trầm giọng nói:

- Tử Quang Quân Vương nhờ ta nói cho ngươi biết, Nông Hoàng đã chết, ngươi nhất định không được trở về Tinh vực Tử Vi, bằng không sẽ có họa sát thân!

- Đa tạ đã nhắc nhở!

Khương Y Kỳ khom người tạ ơn, xoay người tiến vào trong Trận đài Truyền tống, thôi động Trận đài Truyền tống, mang theo Chung Nhạc rời đi.

- Lão đầu Nhân Tộc này cũng là một khúc gỗ mục khó điêu khắc, không biết thức thời vụ, không có chừng mực!

Tôn Tạo Vật Chủ kia lắc lắc đầu:

- Không ngờ Tử Quang Quân Vương và hắn lại là hảo hữu chí giao, thật sự là cặp mắt bị mù mà! Hắn bất quá chỉ là một tên Tạo Vật Chủ, lại còn là một gã Nhân Tộc, cánh tay cho dù to đến đâu cũng không qua nổi bắp đùi!

o0o

Hai tháng sau, Khương Y Kỳ một lần nữa đè xuống quang lưu truyền tống. Bình thường tính tình hắn khá tốt, nhưng lúc này cũng không khỏi có chút phẫn nộ.

- Kẻ tới giết ta không ngờ đều là Nhân Tộc ta! Nếu là ngoại tộc, cho dù ta có chết cũng không một câu oán hận!

Lão giả này nửa cười nửa không, như khóc không phải là khóc:

- Nhưng là đồng tộc tới giết ta, khiến cho ta không hiểu chút nào, dù có chết cũng không thể nhắm mắt!

- Khương Y Kỳ, ngươi có biết vì sao Nhân Tộc mọc ra hai chân, đầu gối cong về phía trước, bất đồng với những chủng tộc khác không?

Một gã Thần Minh Nhân Tộc chắp hai tay sau lưng, cất bước từ trong tinh không Vũ trụ Cổ lão đi tới, thản nhiên nói:

- Những chủng tộc khác, bất luận là Thần Tộc hay là Ma Tộc, hai chân bọn họ đều là cong về phía sau. Cong về phía sau chỉ là cong lại, là ngồi xuống. Mà Tổ sư ta phong ấn Nhân Tộc, khiến cho hai chân Nhân Tộc cong về phía trước. Cong về phía trước chính là quỳ xuống!

Hắn mỉm cười, nói:

- Nhân Tộc chỉ có thể quỳ sinh, nếu không quỳ chính là phải chết! Nhân Tộc chỉ có quỳ xuống mới có thể sống tiếp! Ta và ngươi đều là Nhân Tộc, ngươi không muốn quỳ, như vậy ngươi chỉ có thể chết!

- Phong Quyến, ngươi mang họ Phong, chính là đã bôi nhọ cái họ này!

Khương Y Kỳ lấy ra Hỏa Long Thương, chỉ về phía gã Thần Minh Nhân Tộc kia, lạnh lùng nói:

- Ngươi là một trong những thủ lĩnh Nhân Tộc tại Tử Vi, không ngờ lại nói ra những lời này, thẹn với tiên tổ!

Phong Quyến cười hắc hắc, nói:

- Thẹn với tiên tổ? Lời này quá nghiêm trọng rồi! Khương Y Kỳ, ngươi mới là thẹn với tiên tổ a! Mẫu thân ngươi thân là Nhân Tộc, không ngờ lại gả cho Trọng Lê Thần Tộc, sinh ra ngươi cái tên hỗn huyết này. Trong cơ thể ngươi có ba loại huyết mạch, huyết mạch Nhân Tộc chỉ chiếm một phần ba. Mà ta tốt xấu gì cũng là Nhân Tộc thuần huyết. Ngươi có mặt mũi nào nói ta? Nhân Hoàng, chỉ có Nhân Tộc thuần huyết mới có tư cách đảm nhiệm. Ngươi không có tư cách này!

Sắc mặt hắn chuyển lạnh, lạnh giọng nói:

- Ngươi không muốn quỳ sinh, nghĩ muốn đứng, Nhân Tộc ta tất nhiên sẽ bị nghiền ép, tình cảnh càng thêm đáng lo! Cho nên, ngươi không xứng làm Nhân Hoàng! Hãy để ta làm cái Nhân Hoàng này, ngươi cứ thành thành thật thật đứng chết đi!

Chung Nhạc nhìn về phía Phong Quyến, sắc mặt cổ quái, hỏi:

- Hắn họ Phong sao?

Khương Y Kỳ gật đầu. Chung Nhạc khẽ lắc đầu, cảm thán nói:

- Đồng dạng là họ Phong, không ngờ lại chênh lệch lớn như vậy. Nhân Tộc họ Phong mà ta nhận thức, nam nhi thiết huyết, chính khí ngời ngời. Không nghĩ tới Phong thị cũng có loại bại hoại bậc này!

Phong Quyến nhìn về phía hắn, cười lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu tử, sau khi lão già kia chết, liền sẽ tới phiên ngươi!

Khương Y Kỳ vũ động đại thương tiến lên. Hai tôn Tạo Vật Chủ kịch đấu với nhau, cũng không lâu lắm đã phân ra thắng bại. Toàn thân Phong Quyến đẫm máu bỏ chạy. Khóe miệng Khương Y Kỳ cũng khẽ tươm máu, nhưng cũng không đuổi theo.

Hắn đang ở bên trong quang lưu truyền tống, nếu rời khỏi quang lưu truyền tống, sẽ khiến cho quang lưu truyền tống một lần nữa tiến về phía trước, Chung Nhạc sẽ bị truyền đi, mà hắn thì cần phải tự mình lên đường mới có thể đi tới tòa Thần thành thứ bảy. Trong khoảng thời gian này tất nhiên sẽ lãng phí rất nhiều thời gian. Mà bây giờ thời gian cấp bách, hắn bức thiết nghĩ muốn trở lại Tinh vực Tử Vi, nhìn xem Nông Hoàng một chút. So với đánh chết Phong Quyến, sinh tử của Nông Hoàng càng quan trọng hơn.

Quang lưu truyền tống một lần nữa mang theo hai người truyền tống đi. Chung Nhạc đột nhiên khẽ di một tiếng, mở ra Thần Nhãn thứ ba quay đầu nhìn lại. Khương Y Kỳ lộ ra thần sắc nghi hoặc. Chung Nhạc có chút kinh ngạc nói:

- Y Kỳ, tựa hồ có tồn tại gì đó đang đuổi theo chúng ta!

Khương Y Kỳ quay đầu nhìn lại, lại cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ thấy ngàn vạn dặm không gian thoáng một cái đã qua, tốc độ cực nhanh.

- Quang lưu truyền tống đã vặn vẹo không gian, tốc độ so với ánh sáng còn nhanh hơn, sao có thể có tồn tại gì đó đuổi kịp quang lưu truyền tống?

Khương Y Kỳ lắc đầu, nói:

- Ngươi hơn phân nửa là hoa mắt rồi a!

- Có khả năng là vậy!

Chung Nhạc cũng không dám khẳng định vừa rồi chính mình nhìn thấy rốt cuộc là cái gì, trong lòng thầm nghĩ:

- Cho dù là tồn tại đẳng cấp như Phong Quyến, muốn đuổi theo chúng ta cũng là không có nửa phần khả năng. Tốc độ truyền tống nhanh tới mức nào? Sợ rằng chỉ có tồn tại đẳng cấp như Đế Quân mới có thể theo kịp tốc độ truyền tống a?

o0o

Cũng ngay sau khi bọn hắn rời đi, Cự nhân Phù Lê mạnh mẽ đánh vỡ từng tầng từng tầng không gian, gào thét lao tới. Phong Quyến đang lúc dừng lại thở dốc, đột nhiên hoảng sợ nhìn thấy một bàn tay lớn thô to tráng kiện đập thẳng về phía hắn, trong mắt không khỏi lộ ra thần sắc kinh hãi.

Ba!

Một tát này đột nhiên xuất hiện, hung hăng quất thẳng lên trên mặt hắn. Nửa bên mặt Phong Quyến trực tiếp bị tát vỡ tan tành, cái đầu giống như con quay nhanh chóng chuyển động quanh cần cổ. Tiếp theo, cái đầu hắn soạt một tiếng đã bị bẻ gãy xuống, bay nhanh về phía xa xa, cuối cùng ầm một tiếng nổ tung.

Cự nhân Phù Lê từ một bên thi thể không đầu gào thét bay qua. Gã Cự nhân này há miệng rống giận, thét to như lôi như cổ, ở trong Vũ trụ Cổ lão phóng như điên suốt hai ba năm trời. Thể năng của hắn không ngờ lại dồi dào tới mức kinh người, tốc độ không chút nào chậm lại. Chung Nhạc và Khương Y Kỳ cũng không thể triệt để bỏ xa hắn được.

Đương nhiên, tốc độ của hắn so với quang lưu truyền tống vẫn còn chậm hơn một chút. Bất quá, mỗi khi Chung Nhạc và Khương Y Kỳ truyền tống tới một tòa Thần thành, cũng đều phải đổi một tòa Trận đài Truyền tống, hơn nữa trên đường còn gặp phải phục giết, cũng chậm lại một đoạn thời gian.

*****

Mà Cự nhân Phù Lê thì vẫn luôn không ngừng phóng chạy, căn bản chưa hề dừng lại nghỉ ngơi chút nào.

o0o

Tòa Thần thành thứ bảy, tôn Tạo Vật Chủ trấn thủ Thần thành cao giọng nói:

- Khương Y Kỳ, Tử Quang Quân Vương nhờ ta thông báo ngươi một tiếng, mau mau quay đầu lại, không nên trở về Tử Vi!

Khương Y Kỳ khom người, nói:

- Nếu như ta chết, nhờ ngươi nói với Tử Quang, ta có được người bạn tri kỷ như hắn, đời này không hối tiếc!

Dứt lời, liền mang theo Chung Nhạc tiến vào Trận đài Truyền tống, truyền tống về phía tòa Thần thành thứ tám.

Tới nơi này, đã tiếp cận nội địa hạch tâm của Vũ trụ Cổ lão. Từng khỏa từng khỏa ngôi sao càng cổ lão hơn gấp bội. Chung Nhạc đứng trong quang lưu truyền tống nhìn ra bên ngoài, cảm giác được một loại khí tức vô cùng tang thương, bên tai mơ hồ còn nghe được một loại đạo âm vang vọng không dứt.

Đó là thanh âm do Vũ trụ Cổ lão phát ra, giống như là đại đạo đang thầm thì, vũ trụ đang lẩm bẩm vậy.

Nơi này quá mức cổ xưa, ngoại trừ những ngôi sao ra, còn có từng tòa từng tòa Thánh địa phi phàm, có những đám Tinh vân do ức vạn ngôi sao cổ lão và linh quang cấu thành, có những khỏa Dị tinh lớn không thể tin nổi, còn có những tòa Thánh địa tương tự như Lôi Trạch vậy.

Những ngôi sao trong Tinh vực Lôi Trạch đều là do lôi đình cấu thành, thậm chí đã tạo thành một phiến thế giới độc lập mà kỳ dị. Thiên địa vạn vật, kể cả bất luận sinh linh gì cũng đều là do lôi điện thuần túy cấu thành.

Tinh vực Lôi Trạch chính là một địa phương do đại đạo Lôi Đình thiên địa tụ tập hình thành, một phiến thế giới Lôi đạo thiên nhiên. Một phiến thế giới có thể đản sinh ra Tiên Thiên Thần Ma.

Mà ở trong Vũ trụ Cổ lão, Chung Nhạc không ngờ lại nhìn thấy những thế giới tương tự như Lôi Trạch.

Nơi này hẳn là địa phương phát nguyên của những Tiên Thiên Thần cổ lão nhất, là địa phương vũ trụ sơ khai, khu vực hạch tâm của không gian và thời gian.

Vũ trụ hẳn là khởi nguyên từ nơi này, những Tiên Thiên Thần Ma cổ lão nhất cũng được sinh ra từ nơi này, sau đó mới đi ra ngoài, khai chi tán diệp, khiến cho vũ trụ hoang liêu dần dần đã có sinh cơ.

- Khó trách ngay cả Thiên Đế trên Tử Vi Đế Tinh cũng không dám xâm phạm nơi này. Trong phiến Vũ trụ Cổ lão này tuyệt đối có những tồn tại không thua kém gì hắn!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

Vũ trụ Cổ lão hùng kỳ cổ vĩ, những thế giới do Đạo thuần túy hình thành cũng không phải là số ít. Một đường đi tới này, Chung Nhạc đã nhìn thấy tới sáu bảy thế giới như vậy.

- Chung tiểu tử, ngươi biết không, Tổ Tinh vốn dĩ chính là nằm ở vị trí hạch tâm của phiến Vũ trụ Cổ lão này, chính là một phiến bảo địa chân chính!

Tân Hỏa mượn nhãn mâu của Chung Nhạc quan sát Vũ trụ Cổ lão, buồn bã nói:

- Mặc dù Tổ Tinh không thể so sánh với thế giới Thuần Đạo, nhưng cũng không tầm thường. Nó vốn là một phiến bảo địa cực lớn, về sau càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng biến thành một chấm nhỏ như hiện tại...

- Tổ Tinh cũng là tới từ nơi này?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, ánh mắt quét về phía Vũ trụ Cổ lão. Những ngôi sao ở nơi đó đều vô cùng cổ lão, đồng nguyên đồng thọ với vũ trụ, trải qua vô số tuế nguyệt tang thương, vĩnh viễn bất diệt.

- Ta còn nhớ rõ Toại Hoàng đời thứ nhất đã vận chuyển Tổ Tinh rời khỏi nơi này, đi tới vị trí hiện tại. Ta mơ hồ còn nhớ rõ địa điểm phiến bảo địa vị trí nguyên bản của Tổ Tinh trước đây!

Tân Hỏa có chút suy tư, nói:

- Tổ Tinh chính là ngôi sao hạch tâm của phiến bảo địa kia. Nhưng ngoại trừ Tổ Tinh ra, vẫn còn có rất nhiều ngôi sao khác. Chỉ là bởi vì hoàn cảnh ở nơi đó quá mức hung hiểm, không thích hợp cho tộc nhân sinh sôi nảy nở, cho nên Toại Hoàng mới di chuyển Tổ Tinh rời khỏi nơi đó. Chỉ là không biết thời gian biến thiên, còn có thể tìm lại được phiến bảo địa kia nữa hay không?

Chung Nhạc nhất thời trầm mặc, trong lòng thầm nghĩ:

- Tương lai sau khi mở ra toàn bộ phong ấn trên Tổ Tinh, ta tất nhiên sẽ đòi lại lãnh địa Tổ Tinh từ trong tay Linh của các đời Thiên Đế, để cho Tổ Tinh khôi phục lại bộ dáng đồ sộ trước đây, mà không phải là một khỏa Phế Tinh như hiện tại! Đúng rồi! Còn có phiến bảo địa vị trí ban đầu của Tổ Tinh kia nữa. Nếu có thể tìm được nó, nói không chừng cũng là một chuyện tốt!

Hắn vừa nghĩ tới đây, liền tra hỏi Tân Hỏa. Tân Hỏa lắc đầu, nói:

- Tìm thì có thể tìm được! Nhưng Vũ trụ Cổ lão quá lớn, hơn nữa nơi đó cũng không có Truyền Tống Trận, cộng thêm nguy hiểm tầng tầng, đi vào dễ dàng đi ra mới khó. Với bản lĩnh hiện tại của ngươi, sợ rằng cần phải hao phí thời gian vạn năm đằng đẳng mới có thể tìm tới nơi đó!

Chung Nhạc tạm thời bỏ ý niệm này sang một bên. Hiện tại thực lực hắn vẫn còn quá thấp, dựa vào sức một mình ngao du khắp vũ trụ, không phải là sự tình hắn có thể làm được. Xem ra, kế hoạch tìm kiếm phiến bảo địa kia chỉ có thể tạm thời gác sang một bên.

- Trong Vũ trụ Cổ lão thật ra là bảo vật vô cùng, nhưng nguy hiểm cũng không ít. Ở trong Vũ trụ Cổ lão thừa hành chính là nguyên tắc Thần Ma bất lưỡng lập. Không gặp phải sinh linh của Vũ trụ Cổ lão thì cũng thôi, nếu như gặp phải, sợ rằng Thần Tộc muốn giết ngươi, mà Ma Tộc cũng muốn giết ngươi!

Tân Hỏa nói. Chung Nhạc nghi hoặc không hiểu:

- Vì sao?

Tân Hỏa mỉm cười, nói:

- Ai bảo ngươi là Thần Ma đồng tu chứ? Thần Ma bất lưỡng lập, ngươi Thần Ma đều tu luyện, đối với Thần Tộc trong Vũ trụ Cổ lão, ngươi là kẻ phản bội. Mà đối với Ma Tộc trong Vũ trụ Cổ lão, ngươi cũng không được hoan nghênh, là một cái dị loại, nhất định phải diệt trừ!

Chung Nhạc một trận không nói gì.

Đột nhiên, Khương Y Kỳ lại đè xuống quang lưu truyền tống. Sắc mặt vị lão giả hiền lành này một mảnh âm trầm. Hắn tế khởi Hỏa Long Thương, đâm thẳng về phía tinh không trước mặt, bức ra một gã cường giả Nhân Tộc đang ẩn nấp trong không gian.

Hiển nhiên, mặc dù lão giả này tâm địa thiện lương, nhưng dọc theo đường đi liên tục tao ngộ đồng tộc phục giết, cũng đã không nhịn được lửa giận trong lòng, vừa xuất thủ liền không chút khách sáo, trực tiếp thống hạ sát thủ.

Lần giao phong này, Khương Y Kỳ dốc hết thực lực, không chút lưu thủ, chỉ trong mấy chiêu đã đánh trọng thương vị cường giả Nhân Tộc kia, Hỏa Long Thương đâm tới, điểm lên mi tâm vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia.

Khương Y Kỳ thoáng chần chờ một chút, cũng không có đâm xuống, thu đại thương lại, nhàn nhạt nói:

- Ngươi đi đi!

Vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia cũng là xuất thân từ môn hạ Đế Quân, cười lạnh một tiếng, nói:

- Khương Y Kỳ, giấc mộng đẹp Nhân Hoàng của ngươi tuyệt đối sẽ không có khả năng...

Rầm!

Một cây gậy xương lớn không biết từ chỗ nào đánh tới, một gậy nện xuống, đập vị Tạo Vật Chủ Nhân Tộc kia thành một đống thịt vụn.

Không gian chợt tầng tầng nứt nẻ, vỡ nát. Chỉ thấy một tôn Cự nhân từ xa bay nhanh tới, cuối cùng dừng lại. Vừa mới dừng lại, hắn liền từng ngụm từng ngụm thổ huyết. Hiển nhiên, liên tục hai ba năm toàn lực phóng chạy như điên, cho dù là tồn tại đẳng cấp như hắn cũng không chịu nổi.

Cự nhân Phù Lê không ngừng phù phù thở dốc, trong miệng không ngừng thổ huyết, thanh âm như sấm:

- Phế vật bậc này lưu lại làm gì? Lưu lại cũng chỉ là hại người mà thôi, trực tiếp đập chết là được! Kẻ nào là Chung Nhạc?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)